Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Chẳng lẽ ta phải tự mình thay đổi? Mưa thu liên miên, hạ xuống mỗi một viện tử tầm mắt.
Trong phòng đốt hương, một màn rèm trúc ngăn giữa phòng ốc, bên cạnh cửa sổ bên rèm trúc, Ninh Nghị đang dùng bút lông vẽ con số, quay đầu nhìn màn mưa phía ngoài, sau đó đem con cái này quy chủng sang một bên.
Trên bàn không nhiều người, chưa tới một nửa, nếu sau này còn hai điểm nữa thì bản tử đã xử lý xong hơn phân nửa rồi. Bên kia màn trúc dường như cũng làm việc tương tự, chỉ chốc lát sau, tiếng cười của nữ tử vang lên: "Ha ha."
Thanh âm cười kia cũng không cao, như là thấy được chuyện gì đó thú vị, tự mình cười rộ lên. Ninh Nghị cúi đầu chấp bút, cũng không để ý tới, cho đến một lát sau, nữ tử bên kia phảng phất nhắc nhở lại "Hô hừ hừ" khẽ cười một tiếng. Ninh Nghị vừa rồi khép bản tử trong tay lại, ném qua một bên, thuận miệng hỏi: "Chủ công vì sao bật cười."
"Mấy ngày trước, trong núi có mang tới một tảng đá, màu xanh, rất dễ nhìn..."
Tiếng nói kia không lớn, nói được một nửa liền dừng lại, Ninh Nghị cũng đã quen rồi, không có trả lời, một tay cầm bút một tay kéo má nhìn tin tức trên bản tử. Qua một lát, lại có một câu nói truyền đến.
"Ta muốn điêu khắc thành một thanh đại đao đặt ở cửa ra vào, bởi vì điêu khắc tảng đá, nghĩ đến Vương Dần... ngươi chưa từng thấy hắn, hắn đâm vào tảng đá, ta cảm thấy, nếu như mời hắn hỗ trợ, hắn nhất định sẽ tức giận, nếu như tức giận, sẽ đánh nhau."
"Ta không nhất định thắng được hắn." Bóng người bên kia khẽ gật đầu, dùng câu này kết thúc, vùi đầu viết tiếp. Ninh Nghị vừa viết chữ vừa nhíu mày: "Có lẽ tại hạ có thể giúp đỡ chuyện đánh nhau."
Tử Tử không phản ứng gì lớn, chỉ yên tĩnh trong chốc lát, đại khái chớp chớp đôi mắt, gật đầu nói: "Như vậy rất tốt."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Chậc, tự nhiên là được rồi..."
Trong lời nói của hắn có mấy phần mỉa mai, bên kia cơ bản cũng là tùy ý tìm một đề tài để xã giao. Trong phòng mà màn mưa rơi xuống này, Lưu Đại Bưu với thân phận "Chủ công" đại khái cũng cho rằng có đôi lúc không nên quá mức lạnh nhạt, tùy ý mở miệng. Nhưng tính tình nàng cổ quái, rất nhiều lúc vui vẻ khác với những người khác, nghe nói mấy vị thư sinh ở Phách Đao doanh trước kia xử lý sự tình với nàng, mỗi khi gặp phải lúc này thường thường càng thêm lạnh nhạt.
Ninh Nghị thì ít nhiều có chút bất đồng. Đương nhiên mấy ngày trước gặp phải tình huống như vậy, thường thường cũng ngây ngốc chốc lát, về sau mới hiểu rõ ràng, đối phương là muốn lễ hiền sĩ, thả lỏng không khí, vì thế một mặt gật đầu một mặt trả lời mấy câu.
Hai bên đều là người có tính tình đặc dị đối với việc tiếp nhận đồ vật. Lưu Đại Bưu nói chuyện hài hước là cảm thấy người làm việc cho thượng vị nên làm việc cho cấp dưới thì đúng hơn. Nhưng nàng lại không tận lực truy cầu hiệu quả. Tóm lại, chuyện cười chính mình nói ra., Tiếu không cười tùy ngươi. Ninh Nghị có khi tính toán đầy người, có khi lại hoàn toàn không để ý người khác có năng lực tiếp nhận. Trong mấy câu nói, có khi thuận miệng bịa chuyện, có khi tự nói tự nói, trong phòng lớn mưa như vậy ngược lại cũng tăng thêm vài phần không khí thanh lãnh.
Trong phòng bởi vì mấy câu đối thoại này nên có thể yên tĩnh rất lâu, sĩ nữ mặc áo trắng mang nước trà tới, đi qua dưới mái hiên, sau đó yên lặng đi ra ngoài.
"Mấy ngày trước đây, nhóm quân tư chiếu theo lời ngươi nói, bán được rồi, hiện tại Chu Bình Phúc không mua nhiều lương thực, hôm nay vận một nửa trở về, chỉ sợ vẫn là không đủ. Ăn, chung quy là vấn đề lớn... Sớm mấy ngày, tháng bảy đến đầu tháng., Mỗi ngày đưa tới những bản tử này cũng nhiều như vậy, buổi chiều mỗi ngày ta bắt đầu xem, sau đó hỏi người phải sửa sang đến thời điểm đèn đuốc mới có thể xem hết, hiện giờ cũng là nhiều như vậy, còn chưa qua một canh giờ, cũng đã làm xong rồi, ta cảm giác mình bắt đầu trở nên lười biếng, nhớ lại chuyện như vậy bắt đầu mấy ngày trước đây... "
Giọng điệu của cửa hàng thẳng tắp, nghe ra thì cũng không mang theo bao nhiêu tâm tình cùng cảm thụ bên trong. Ninh Nghị sau khi gặp qua rèm cũng chỉ vài lần, ở đầu đường Hàng Châu nàng mang theo đấu bồng mặc quần áo dân tộc, về sau dáng vẻ của nàng tại hẻm Thái Bình, lúc đánh thương nàng thì mơ hồ thấy được ánh mắt của thiếu nữ sau tấm khăn che mặt, ngược lại là rất khó bắt chước cách nói và giọng điệu của nam tử như vậy để liên hệ với nhau.
Những ngày qua tiếp xúc với nhau, dưới hình thức của thiếu nữ sau rèm, vẫn rất có uy thế, một mặt là bộ dáng toàn thân của học sinh đang tích cực khát kia., Mặt khác lại có các loại phương thức hành sự cổ quái, lại có chút ngây thơ ngây thơ, nhưng hiển nhiên là do bồi dưỡng trong thời gian dài, loại hình thức hành vi này vẫn tạo thành một cỗ khí chất đặc biệt, ít nhất trong hiện nay phản ứng của các thành viên ở Bá Đao doanh có thể nhìn ra được., Đối với vị nữ tử kế thừa y bát phụ thân này, mọi người đều ủng hộ và kính nể khắp nơi. Người trước có thể nói là do phụ thân hắn bảo lưu lại lực lượng ngưng tụ, nhưng người sau tuyệt đối không đơn giản, niềm tin của mọi người đối với nàng trong đó phải trường kỳ chính xác và sai lầm mới có thể bồi dưỡng ra được.
Hắn khép bản tử lại: "Chủ công đối với việc này có gì bất mãn sao?"
"Mấy ngày trước Ninh tiên sinh xử lý chuyện này, hỏi vấn đề, lời nói đều có chút thâm thuý, nhưng hai ngày sau nhìn xem, phương pháp xử lý sự việc của Ninh tiên sinh đều cực kỳ kín kẽ. Theo khuôn phép cũ, tuyệt đối không có hành động kinh người gì, nếu là như vậy, chuyện này ta tùy tiện gọi ai làm cũng được, vì sao phải mời ngươi, xin Ninh tiên sinh dạy ta."
Ninh Nghị liếc mắt nhìn bên kia: "Lúc đầu phải đẩy mình ra ngoài chào hàng, phải nói mấy lời xinh đẹp lưu lại ấn tượng cho người ta. Nhưng làm việc quan trọng nhất là quy củ, không phải là hành động kinh người gì, mấy ngàn trại người có thể có bao nhiêu đại sự, bản thân quy củ đã có rồi, cứ giao cho những người bên dưới theo lệ thường là được rồi. Mọi chuyện đều cẩn thận cân nhắc từ lâu, nhân tình phá hỏng quy củ, ngược lại không tốt."
"Nói như vậy..." Bên trong thiếu nữ hơi dừng lại một chút, tựa hồ có chút không cam lòng, "Mấy năm nay ta hỏi qua chuyện, thân lực tự thân làm, ngược lại ta choáng váng?"
"Có tâm như vậy, bộ dáng này làm việc rất tốt, sao không đến chỗ khác?"
"Sao lại không dùng thứ này?"
"So với người khác thì quả thật tốt hơn rất nhiều. Nhưng ta xem qua cách xử lý của ngươi trước hai năm, con mèo trong trại nên có một chức vị tốt. Ngươi muốn suy nghĩ cẩn thận một chút, con chó cưới một lão bà, là người phương nào chứ., Ngươi phải quan tâm một chút. Sự tình xử lý, đích xác xưng đầy đủ bề trên, ta nghĩ là ta làm không được, ngươi mặc dù bình thường không lộ diện, nhưng mọi người đều biết ngươi dụng tâm lương khổ, thừa nhận ân tình của ngươi, trại cũng có nhân tình hơn so với nơi khác. Nhưng nhân tình đã lấn át quy củ., Mọi người làm chuyện tốt, biết ngươi ở sau lưng giúp bọn họ chống lưng, nhưng nếu làm chuyện xấu? Bọn họ sẽ không nghĩ tới quy củ sau này ngươi biết sẽ xử lý như thế nào? Những kẻ có công, xảy ra chuyện, ngươi không đành lòng, muốn nhân tình khai ân sau này ai còn nguyện ý nói quy củ, chuyện như vậy mấy năm gần đây xuất hiện nhiều lần... "
Bên phía tấm rèm cứng rắn gạt lời nói của Ninh Nghị: "Luật pháp không gì khác ngoài nhân tình, người trong trại ta đối đãi bọn họ như huynh đệ tỷ muội của mình. Dưới trướng Thánh Công, bọn họ đánh giặc là dũng mãnh nhất, bọn họ xông pha đầu tiên, máu chảy nhiều nhất là ở võ lâm Thiên Nam, không ai dám chọc vào người của Bá Đao trang ta. Tất cả mọi người rất thích làm vậy, sống rất tốt, bọn họ không nhìn thấy ta đâu., Nhưng ta làm cái gì bọn họ đều sẽ thấy, nếu chỉ nói quy củ, một ngày nào đó ta sẽ phản người thân ly khai." Nửa đoạn đầu lời nói của cô hơi tức giận sau đó bình tĩnh trở lại, đơn giản thuật lại suy nghĩ của mình. Ninh Nghị mỉm cười: "Nhân tình và quy củ đều phải có, không có nơi nào để khai nhân tình. Nhưng trại có quy củ, quốc gia có luật, ta nói cho ngươi biết., Cân nhắc một chỗ có phải là biện pháp đơn giản nhất hay không: một người, xuất ra một ít mâu thuẫn, phạm vào một số chuyện, hắn muốn giải quyết một số việc, đầu tiên là nghĩ đến thông qua quy củ, vẫn là muốn trực tiếp tìm người xuất đầu tiên, xem cái này tỷ lệ chiếm bao nhiêu là được rồi. Nếu như hắn chỉ lo về quy củ, mọi sự đều muốn cân nhắc biện pháp, thế giới này không có vị nhân tình gì, đương nhiên., Địa phương như vậy ta còn chưa thấy qua, chưa nghe nói qua, nếu như hắn chỉ muốn tìm một người nào đó, như vậy luật pháp cũng giống như thùng rỗng kêu to. Ngươi muốn quản lý cái trại này, cả hai đều cần có, như bây giờ, người chết nhiều, sự tình nhiều, tất cả mọi người đều nhìn ngươi, ngươi chỉ là mệt chết mà thôi..."
Rít ríu rít, mưa vẫn còn rơi, hai người trong phòng tranh luận chuyện này hồi lâu, cuối cùng xem ra lại không có kết quả gì. Mấy ngày trước xem một ít tư liệu, đề cập một số vấn đề, tìm hiểu một số chuyện, về phần dụng tâm của Lưu Đại Bưu ở phía sau cái rèm. Hắn có chút sợ hãi, có thể làm đến mức này, không có mấy người có thể đạt được.
Thế đạo bây giờ, bất luận là quản lý trại hay là thống trị thiên hạ, cuối cùng đều là nhân tình cao hơn quy củ, tư tưởng của hắn hoàn toàn coi trọng lý niệm quản lý hình tam giác hiện đại., Không được chấp nhận là chuyện đương nhiên. Nhưng lý luận thì lý luận, làm việc phải xem kết quả. Những ngày gần đây, Ninh Nghị xử lý và thủ pháp quy củ rất gọn gàng, quả thật cũng làm cho Lưu Đại Bưu đang luống cuống tay chân, thở phào nhẹ nhõm., Cô gái bên kia tấm rèm cũng hiểu rõ, thế là song phương tranh luận cả nửa ngày, nàng hừ lạnh một tiếng: "Ta sẽ suy xét cách nói của ngươi." Rồi tức giận không nói gì, bên này cũng là bĩu môi, bắt đầu làm chuyện mình sắp làm.
Một lát sau, rèm cửa bên kia nói: "Mấy ngày gần đây, nghe nói Ninh tiên sinh đang kết giao với người bên ngoài? Mỗi ngày đều có đáp ứng?"
Ninh Nghị suy nghĩ một chút rồi gật đầu: "Ừm, nếu đã muốn ở lại đây thì cũng nên quen biết vài người mới tốt."
"Ta vốn tưởng rằng ngươi sẽ luôn ở Bá Đao doanh, không dính dáng nhiều chuyện tạp sự, như vậy cũng được. Nhưng bây giờ ngươi muốn ra ngoài làm quen, kết giao đều là tam giáo cửu lưu..."
"Vợ là thương nhân." Ninh Nghị sửa lại một chút.
Lưu Đại Bưu hừ nhẹ một tiếng: "Dù sao cũng là những kẻ không đáng để kết giao, Lưu tổng quản nói, ngươi đây là đang tự làm bẩn. Ta đã nói rồi, ngươi đã gia nhập Bá Đao doanh của ta, ta liền có thể bảo vệ ngươi bình an. Gần đây ngươi đã xử lý rất nhiều chuyện cho ta, ta muốn cảm ơn ngươi, không cần ngươi phải làm những chuyện không muốn làm. Nếu ngươi không muốn đi, sau này Bách Quan yến, ngươi chỉ nói mình bị bệnh, ta cho phép ngươi không đi là được."
Lúc này nàng nói ra câu này, Ninh Nghị lại có chút buồn cười, sau ba bốn ngày Trung Thu, hắn bắt đầu ra ngoài kết giao vài người, tham dự một số tiếp đãi nho nhỏ. Hiện giờ trong Hàng Châu thành, nhân sĩ giang hồ, tam giáo cửu lưu vân tập, cơ hội này vẫn có., Một khi bắt đầu giao lưu với chung quanh, kết giao, dần dần sẽ bị cuốn vào vòng tròn này, cũng giống như tham gia Bách Quan yến kia. Một khi bị quan phủ đánh ký hiệu, về sau nếu như có chuyện, một thư sinh như hắn, sẽ không thoát thân được.
Nếu như ngay từ đầu hắn không muốn kết giao cùng người trong hệ thống Phương Tịch, mặc dù thanh cao, nhưng tự nhiên rất khó để người ta thật sự sinh ra tín nhiệm với hắn, nhưng chủ động đi ra ngoài kết giao các loại người, chẳng khác nào bắt đầu nhập danh trạng. Lưu Đại Bưu xưng là tự hại chính mình., Đương nhiên không cần thiết, nhưng ý tứ luôn rõ ràng. Ninh Nghị đối với cô gái này cũng có vài phần bội phục, miệng đương nhiên cười bảo vệ mình. Đối phương cũng không miễn cưỡng, chỉ hừ nhẹ một tiếng: "Tùy ngươi thích.
Hai người hôm nay mặc dù mỗi ngày đàm phán biện luận, nhưng muốn nói thân cận, tự nhiên cũng không tính, chỉ chốc lát sự tình làm xong, lại thảo luận mấy Ninh Nghị đứng dậy cáo từ, bên kia rèm gỗ căn dặn hắn cầm dù đi. Sau khi Ninh Nghị rời đi liền có người tự cửa tiến đến, người này dáng người khôi ngô cao lớn., Ngay cả Đại tổng quản của Bá Đao doanh là Lưu Thiên Nam lúc trước khi Hàng Châu chưa rơi vào tay giặc. Hắn theo Lưu Tây dưa vào thành, cũng có duyên gặp mặt với Ninh Nghị một lần, còn từng bị cho rằng hắn chính là bản tôn của Lưu Đại Bưu. Vừa rồi Ninh Nghị ở trong phòng, hắn ở bên ngoài cửa phòng một lúc lâu. Lúc này đi vào, chủ yếu là muốn hỏi thăm các chuyện trong Bá Đao doanh.
Hiện giờ Bá Đao sơn trang phân bố nhỏ theo gia sản của Phương Tịch, ở Bá Đao sơn trang, Hàng Châu hai địa, những thanh niên trai tráng chân chính có thể chống lại được thì vẫn còn Gia Hưng tham dự chiến sự. Mỗi ngày sự tình lớn nhỏ nhỏ đều được báo cáo, Lưu Tây qua lại là tính cách tự mình giúp đỡ mọi việc., Gần đây bị thương, cả ngày Lưu Thiên Nam nhìn thấy cũng có chút gấp gáp. Nhưng thiếu nữ có sở trường rất nghiêm, đem chuyện này coi như muốn khảo nghiệm Lưu Thiên Nam, cho dù muốn khuyên bảo vài câu, thiếu nữ cũng đều thuận miệng nhảy qua. Kỳ thật Lưu Thiên Nam cũng coi như là người khôn khéo., Hắn là lão nhân của Bá Đao doanh có võ nghệ cao cường, uy nghiêm có thừa, năng lực xử lý sự việc cũng có. Nếu không lúc trước Lưu Đại Bưu thật sự không có khả năng để hắn đảm nhiệm chức vụ tổng quản, làm thần chức Thác Cô. Nhưng những chuyện gần đây đúng là nhiều hơn nhiều., Tuy hắn và Lưu Tây trái dùng sức nhiều nhất, nhưng thật ra trong mỗi ngày vẫn có rất nhiều công việc bận rộn. Ngược lại là Ninh Lập kia sau khi vĩnh hằng, khoa tay múa chân một hồi "Ngươi tới chỗ này", "Ngươi vào trong đó, tình huống tựa hồ đã hòa hoãn xuống hắn cũng thấy trong mắt.
"Lại nói tiếp, vị Ninh tiên sinh này thực sự là người có tài học. Chẳng qua, lúc trước ở Hàng Châu, thấy hắn vũ dũng hơn người, khi dẫn người ở Hồ Châu phá vòng vây cũng là có dũng có mưu, vốn cho rằng hắn là người có tính tình phóng khoáng không bị trói buộc. Nhưng những ngày qua xem ra, hắn làm việc còn có lý hơn những lão học già kia. Ha ha, trang chủ, nếu người này thật lòng nương nhờ, ngược lại thật sự nhặt được bảo vật."
"Không thật lòng thì thế nào đây." Thiếu nữ ngồi trên tấm đại hoa kia, tay cầm viên đạn bắn ra, phịch một tiếng mở cửa sổ ra. "Hắn hiện giờ kết giao rất nhiều người, về sau nếu chúng ta thất bại, triều đình truy cứu lật ngược tình thế, nhất định sẽ có người chỉ hắn. Ta bảo hắn tham gia Bách Quan yến, trong lòng hắn liền hiểu rõ, bắt đầu làm những chuyện này."
"Không khỏi...chém quả quyết một ít." Lưu Thiên Nam nhíu mày, người thà chết không khuất phục hắn đã gặp qua, kẻ tham sống sợ chết hắn cũng đã gặp, nhưng những chuyện Ninh Nghị làm, lại nhìn không ra quá nhiều tình cảm, loại chuyện này làm cho người ta cảm thấy có chút cổ quái.
"Sự tình đều nói quy củ, chúng ta giết tới, hắn giúp triều đình đánh chúng ta, bị bắt, hắn bắt đầu giúp chúng ta, hắn bắt đầu giúp chúng ta, hắn biết cho hắn tham gia Bách Quan yến, hắn biết rõ không đẩy được, liền dứt khoát làm triệt để. Trong những ngày này, xử lý sự tình cũng như vậy, hắn biết cái gì là nên làm, nhưng mặc kệ chuyện gì phải làm. Nhưng đi tới một bước này, hắn cũng nên biết mình không còn đường lui." Lưu Tây dưa suy nghĩ một hồi, "Một người không thú vị."
Trên thế giới này người người đều có người kiên trì riêng, dưới trướng Thánh Công có rất nhiều người xấu, lòng đầy dục vọng, có suy nghĩ dơ bẩn làm những chuyện dơ bẩn. Nhưng cũng có người khiến người ta thưởng thức, mặc dù ý nghĩ và kiên trì của mọi người cũng không giống nhau, Phật soái hết sức lo lắng vì phen cơ nghiệp này., Trong Lâu Cơ muốn lưu phương thiên cổ, Trần Phàm nhìn như thận trọng thực tế, nhưng trên sự tình, cũng là người tính tình cương liệt như lửa, an tiếc phúc làm người lạnh lùng, trên chiến trận giết người mình như cỏ chém cỏ, lại có sự cố gắng cùng kiên trì của mình.
Lúc trước ở Hàng Châu nàng biết có một người như Ninh Lập lập tổ chức cho triều đình, sau đó ở trong hẻm Thái Bình, nhìn hắn nổ toàn bộ ngõ nhỏ sạch sẽ, sức một người khiến mình và đám người Thạch Bảo không còn cách nào, lại đến sự phản kích của Hồ Châu oanh liệt. Nàng cũng muốn., Người này có lẽ là một danh sĩ phong lưu thoải mái không bị ràng buộc gì, nói cười với nhau tất cả mọi chuyện đều được định ra, giống như vị Ngọa Long tiên sinh mà phụ thân còn nhỏ từng nói qua, nhưng bây giờ nhìn lại, đối phương tựa hồ căn bản không để những chuyện đó trong lòng.
Quan trọng nhất là quy củ phải làm như thế nào chứ không phải chính mình muốn làm thế nào. Bản thân giết tới đây, hắn muốn thiết lập thế cục bảo vệ tính mạng, vì vậy suýt chút nữa đã nổ chết toàn bộ đám người mình. Ở Hồ Châu, hắn ở trong đám người chạy trốn, nên ra sức khoe khoang lòng người, để cho những tàn binh kia phấn khởi., Chém giết hơn ba ngàn người bên mình, bị bắt, mình muốn hắn làm việc, từ chối không được, cứ làm như vậy, mình bảo hắn tham gia Bách Quan yến, hắn biết sự tình không thể tránh khỏi, liền dứt khoát đi ra ngoài kết giao các loại người, cho dù hắn cũng không thích kết thúc cuộc sống như vậy, còn có ý nghĩa gì.
Nàng nghĩ như vậy, Lưu Thiên Nam cũng biết suy nghĩ của nàng, nở nụ cười: "Nếu hắn thú vị như vậy, chỉ sợ chúng ta cũng không có cách nào để hắn làm việc giúp chúng ta."
"Ừm..." Lưu Tây dưa gật đầu. Nhưng hi vọng hắn thú vị một chút... Không cần quá triệt để, bản thân vốn cũng nghĩ rất nhiều phương pháp, khiến hắn khuất phục, kết quả hắn vui vẻ đáp ứng, mình đương nhiên cho rằng hắn đã thượng đạo, nhưng mấy ngày nay đại khái cảm nhận được tính tình này của đối phương, giống như một đao chém vào khoảng không, nàng không khỏi cảm thấy có chút không thú vị.
Nhưng mà, loại người như vậy, là thứ Sơn trang cần nhất, về sau hắn làm việc cho tốt, tự nhiên mình cũng sẽ lấy thân phận trang chủ, tuyệt đối không bạc đãi hắn, về phần những thứ khác, cũng không quan trọng.
Đương nhiên, cũng thật sự muốn biết, người này thực sự muốn làm cái gì. Nhưng việc này không vội, cũng từ từ mà đi... Lòng hiếu kỳ dừng ở đây, đã biết đối phương là người như thế nào, về sau, đại khái cũng không có gì phải tìm tòi nghiên cứu nữa,... cô là nghĩ như vậy.