Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Màn mưa phác hoạ lướt qua thành phố lộn xộn, trong đêm tối, từng điểm sáng thưa thớt lan tràn qua.
"Xì xì" thanh âm vang lên, một đoàn hỏa tinh bay qua mái hiên ngắn ngủi, trong cơn mưa lớn rơi xuống quy về hắc ám. Dưới mái hiên mưa thành rèm, tiếng nước tùy ý lưu chuyển trong viện tử hắc ám. Nước mưa và bóng tối là chủ đề của đêm nay, cây đuốc trên tường chỉ là nguồn sáng duy nhất trong không gian nho nhỏ này, chiếu sáng một chút bên trong mưa gió.
Trong mưa to, ngoại trừ tiếng mưa rơi, tất cả đều rất yên tĩnh. Không có ánh trăng hay côn trùng thu sơ, y quán bên cạnh, hình dáng thư viện cũng không nhìn rõ ràng lắm.
Đêm hôm trước, trong y quán luôn có vẻ ồn ào, đại phu cùng tiểu nhị đi tới làm việc, tiếng nấu thuốc trong nhà bếp nhỏ, các loại tiếng rên rỉ, tiếng mắng chửi vang lên hòa thành một mảng, bên ngoài ngoài cửa viện có người đi qua đi lại, lúc này hơn phân nửa là binh sĩ hoặc là người giang hồ, uống rượu say hoặc là đánh thua, miệng uống rượu, từ xa mà đến gần, sau đó lại dần dần đi xa.
Nhưng thật ra trong đêm hôm nay, hết thảy đều bị cách ly.
Thiếu nữ thay một cây đuốc dưới mái hiên.
Thanh đuốc mới khảm vào tường. Thanh đuốc bị thiêu chỉ còn lại non nửa rơi trên mặt đất, trong quang ảnh, thân ảnh thiếu nữ có vài phần luống cuống, sau đó đá cây đuốc vào trong mưa, ánh lửa chớp động, sau đó xoay tròn tiêu tan trong dòng nước.
Vách tường gian phòng bị phá, ngọn đuốc khảm tại lỗ thủng, chiếu sáng bên ngoài phòng, cũng chiếu sáng trong phòng. Người trẻ tuổi mặc thư sinh bào ở trong phòng đọc sách, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nói chuyện, thiếu nữ đi qua mái hiên, có đôi khi nâng cằm ngồi xuống trên ngưỡng cửa. Đây là một đêm mưa đơn giản, phòng ốc phá một nửa, hai chủ tớ thỉnh thoảng cũng chỉ nói chuyện đơn giản với nhau.
"Vừa rồi rửa bát." Tiểu Kiệt bẻ ngón tay: "Sau khi giặt quần áo, không có chỗ nào treo..."
"Hả?"
"Cho nên vẫn còn đặt trong chậu... Ngày mai có khi nào sẽ mưa lớn như vậy không..."
"Mấy ngày hôm trước, ông nội Lưu gia ở y quán nói rằng có một loại trà thảo dược có lợi cho vết thương của cô gia... "Tiểu Kiệt ngồi trên cửa, đột nhiên nhớ tới.
"Trà thảo dược?"
"Ừ ừ, lúc đó không có chú ý, ngày mai đi xin ông nội Lưu gia, ta cũng đi y quán hỗ trợ..." Tiểu nha hoàn gật đầu.
"... Cô gia, hôm qua trong y quán có rất nhiều người tay đứt chân, người nói có phải Gia Hưng bên kia mang thương binh trở về không?" đè thấp giọng nói.
"Hẳn không phải đâu, quá xa."
"A, nếu bên kia thì tốt rồi." Tiểu Kiệt ngẩng đầu lên: "Trận này muốn đánh tới khi nào a..."
... Thời gian cứ như vậy trôi qua, khiến người ta không thể đoán trước, Dạ đã sớm sâu, lại có lẽ còn lâu lắm mới tới đêm khuya. Tiểu Kiệt có lẽ cũng không thật sự mở miệng, chỉ là nghe loáng thoáng tiếng động, xác nhận bản thân và Ninh Nghị còn chung sống với nhau bằng một hình thức nào đó.
Đương nhiên, ban đêm hai chủ tớ rảnh rỗi không có việc gì kể lại một đống chuyện rất bình thường. Tối hôm nay cũng không giống nhau, Tiểu Kiệt muốn nói nhưng lời ra miệng lại có vẻ miễn cưỡng., Làm cho người ta cảm giác muốn nói chuyện lại không dám nói nhiều. Càng nhiều hơn, nàng vẫn ngồi trên cánh cửa kia nhìn Ninh Nghị, hoặc là nhìn cái lỗ hổng lớn kia, mái nhà có giọt mưa không ngừng rơi xuống, hoặc là tự mình đi tìm một số chuyện. Làm nha hoàn hay là..., Nàng không tiện quấy rầy thời gian Ninh Nghị đọc sách. Cũng không biết qua bao lâu, Ninh Nghị ngẩng đầu lên, nhìn thấy ánh mắt thiếu nữ bên kia đang nhìn mình. Nàng nhìn một lúc như vậy, mới nghe thấy nàng khẽ nói: "Cô gia, ngươi có muốn các nàng tiểu thư không?"
Trong thế cục như vậy, sống chung với nhau rất nhiều lúc, thật ra là một chuyện cực kỳ ngột ngạt. Trong chiến loạn, người như con sâu cái kiến, tự bị bắt, Tiểu Kiệt vẫn ở chung với Ninh Nghị. Mấy ngày đầu, thậm chí ngay cả lúc ngủ cũng phải nắm lấy tay Ninh Nghị mới có thể an tâm. Trong lòng nàng thậm chí nghĩ, bất luận bất cứ chuyện gì, nếu có người muốn tách nàng ra, có lẽ nàng sẽ phải chết.
Chuyện như vậy không có phát sinh, nhưng chung quanh có đại phu, có người bị thương, cũng có hai gã thị vệ kia từ đầu đến cuối vẫn đứng nhìn, trong bóng tối có lẽ còn có người như vậy đang theo dõi hai người. Mặc dù cùng nhau nói một ít an ủi, nhưng hai người cũng không thực sự vì thế cục trước mắt mà nói quá nhiều, miễn cho bị người khác nhìn thấy hoặc là hiểu được sự sợ hãi trong lòng., Tiểu Kiệt chỉ tự nói với mình, có thể ở cùng cô gia là tốt rồi, cái khác không nên hỏi nhiều, hỏi cũng vô dụng. Nếu cô gia có biện pháp, lúc cần mình sẽ mở miệng, ngược lại, mình chẳng qua chỉ làm cô gia phiền não mà thôi.
Trong gang tấc, người tận địch quốc. Dưới bầu không khí tùy thời đều có người nhìn, hai người đều vô thức duy trì an tĩnh. Tận lực như thường ngày dưỡng thương, làm việc, sinh hoạt, có lẽ mới không đến mức sụp đổ. Nhưng đêm nay tựa hồ toàn bộ thế giới đều bị ngăn cách, Tiểu Kiệt mới nhỏ giọng hỏi loại vấn đề này.
Ninh Nghị nhìn nàng một hồi lâu, khép cuốn sách lại: "Ta cũng muốn a, không biết các nàng thế nào rồi."
"Tiểu thư và Uyển Nhi tỷ tỷ hẳn là sẽ về Hồ Châu rồi nhỉ?"
"Tiểu thư nhà ngươi tính tình quá ương ngạnh, chẳng qua..." Ninh Nghị suy nghĩ một chút rồi nói: "Nàng cũng biết sự tình nặng nhẹ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ta nghĩ vẫn ổn."
Tiểu Kiệt gật đầu, ôm lấy hai đầu gối, đặt cằm xuống đầu gối. Thật lâu sau mới nhìn lại, nhẹ giọng nói: "Cô gia, chúng ta... còn có thể trở về không?"
Những lời này của nàng có lẽ là nghẹn đã lâu, biết hỏi cũng không có ý nghĩa gì, nhưng nữ hài tử cuối cùng vẫn là hi vọng có một người tâm phúc. Ninh Nghị nhẹ gật đầu, giống như vấn đề trước, không muốn qua loa qua loa: "Có một cơ hội, bọn họ bắt chúng ta, không xử trí., Cơ hội luôn luôn có, ngoài ra..." Ninh Nghị dừng một chút, sau đó chỉ gật đầu: "Yên tâm đi, giống hệt với trên đường đào tẩu của chúng ta, cơ hội sẽ có, nói không chừng lúc nào đó ta bắt được sơ hở, oán hận cắn bọn chúng một cái."
Tiểu Kiệt bĩu môi: "Cô gia kia đừng có bị thương nữa..."
"A..." Ninh Nghị cười rộ lên, sau đó ánh mắt lại lạnh xuống. "Thật ra chúng ta bị bắt, có lẽ không chỉ có người bên Phương Tịch lợi hại, người bên chúng ta thật ra cũng đủ lợi hại."
"Hả?" Tiểu Kiệt trợn tròn hai mắt.
"Theo như Tiểu Kiệt ngươi nói, trước khi chúng ta bị tách ra, bên kia đã mơ hồ có tin tức Phương Tịch quân muốn bắt ta. Khi đó ta hôn mê bất tỉnh, không biết chuyện này, nhưng khi đó quân đội Phương Tịch đã chỉnh đốn trống khua chiêng, dọc đường bọn họ lại bị đánh. Sau đó phái một đại đội người bảo vệ ta, sau đó lại bị phát hiện loại sự tình này, có thể là Thang Tu Huyền, cũng có thể là Trần Hưng, những người này là ta biến thành mồi nhử..."
"Cái gì, cái gì?" Nghe Ninh Nghị lạnh nhạt nói những lời này, Kính Nhi lập tức nắm chặt nắm đấm nhỏ, từ bên kia đứng lên: "Bọn họ, sao bọn họ có thể như vậy, cô gia ngươi đã cứu tất cả mọi người... "
Ninh Nghị nhìn bộ dạng đầy căm phẫn của nàng, buông quyển sách xuống, đưa tay nắm lấy tay Tiểu Hống kéo nàng lại. Tiểu nha hoàn vừa rồi còn đang nổi giận lập tức đỏ mặt, nhưng Ninh Nghị lại không dừng lại như vậy., Vốn dĩ hắn đang ngồi trên cái ghế duy nhất trong phòng, nhưng lúc này lại ôm Tiểu Hắc ngồi trên đùi mình. Động tác này quá tự nhiên, Tiểu Kiệt rụt người lại, không dám phản kháng, chỉ nghe thấy Ninh Nghị ở bên cạnh nói chuyện.
"Không có gì kỳ quái, thứ nhất là, những người này làm quyền hành cả đời, công lao của ta quá lớn, có lẽ cũng chỉ có thể đột phá đám người vô năng này, tình huống ở giữa rất phức tạp, thứ hai, muốn bắt Lưu Đại Bưu tử kia, bối cảnh của ta có lẽ rất dày, bọn hắn kiên nhẫn đuổi theo, áp lực bên này cũng lớn, coi ta là mồi nhử, có lẽ chỉ là một ý nghĩ không mưa không sớm mà thôi, sẽ trở thành sự thật, cũng là ta xui xẻo... Lúc ấy nếu ta không có bệnh hoạn, là nên đề phòng."
Ninh Nghị mỉm cười: "Đương nhiên phải nói lại, nếu như ta không bệnh, bọn họ cũng không dám thuận tay làm ra chuyện như vậy. A, dưới tình huống như vậy, làm ra một tiểu đội bảo vệ ta, lại không cùng một chỗ với quân đội, một khi địch nhân xung phong giết tới., Có thể có ý nghĩa gì chứ. Bây giờ bọn họ trở về, ta không ở đây, công lao đều là những người Thang Tu Huyền, Trần Hưng đều cầm trong tay, lại miễn đi so sánh với ta, đây mới thực sự là muôn vàn hoàn mỹ, đều vui vẻ. Mấy ngày nay nghe ngươi kể về tình huống khi đó, ta cũng đại khái minh bạch."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Tiểu Thiền kìm nén khuôn mặt đỏ bừng: "Bọn họ như vậy... Nếu chúng ta trở về, trở về..."
"Chuyện sau khi trở về, chờ sau khi trở về rồi hẵng nói, hiện tại tức giận cũng vô dụng. Kỳ thật ta có chút lo lắng chuyện của tiểu thư nhà ngươi và hài tử trong bụng nàng. Mấy ngày nay hẳn là sẽ có người tới tìm ta nói chuyện, ta sẽ hỏi thăm hắn, hẳn là... Sẽ có kết quả, kỳ thật ta đã cảm thấy có chút chậm trễ rồi., Nhưng càng muộn thì càng tốt. Nếu có thể, ta sẽ đưa ngươi trở về, nhưng bây giờ còn chưa biết chừng, có lẽ chúng ta sẽ ở đây một thời gian dài..."
Câu nói của Ninh Nghị có chút loạn. Lúc này Tiểu Kiệt được nó ôm chặt, đầu óc bù xù, cũng rất khó phân tích cái gì mà nói chuyện phiếm a. Vấn đề sớm muộn a, nhưng câu cuối cùng vẫn nghe hiểu được: "Ta, ta... Cô gia ở đâu, Tiểu Kiệt ở nơi đó..."
"Ừm." Ninh Nghị khẽ gật đầu: "Như vậy, thời gian không còn sớm, thật ra cũng đi về nhà một chút."
"Ách..." Thân thể Tiểu Kiệt xiết chặt lại, "Nhưng..."
Nàng còn chưa dứt lời, Ninh Nghị đã bế nàng lên. Đầu Tiểu Kiệt lập tức choáng váng, gần như muốn co lại trong khuỷu tay Ninh Nghị nhưng vẫn cứng ngắc không dám lộn xộn, rơi xuống nước mưa.
Trong phòng chỉ có một cái giường, nàng được đặt ở trên giường.
Kỳ thật có một số việc, ngược lại chưa hẳn là không chuẩn bị gì. Đối với hai người mà nói, đều là như thế. Từ lúc buổi chiều Ninh Nghị rời khỏi phòng, giường nhỏ của nàng không thể ngủ tiếp được nữa, tiểu nha hoàn có lẽ cũng đã nghĩ đến một số chuyện.
Cả buổi tối, Tiểu Kiệt không nói lời nào nhưng lại không dám nói lung tung, phần lớn là do chuyện này mà có. Cô bé là một cô gái, không tiện nói với Ninh Nghị những chuyện này, nhắc tới cũng không dám. Về sau Ninh Nghị nhắc tới suy nghĩ của nó, có lẽ ở bên cạnh sẽ có một số cơ hội, không có việc gì đâu., Kể cả có thể ở lại đây lâu dài, bao gồm cả chính mình bị bắt, hoặc là để tâm thần nàng yên ổn, hoặc là để nàng nghĩ tới những chuyện khác, thành công phân tán sự chú ý, đến lúc này, hắn mới có chút tự nhiên đặt nàng lên giường.
Nếu như dựa theo ý nghĩ lúc trước của Ninh Nghị, nên có một nghi thức chính thức đón dâu, có một hôn lễ chính thức.
Nhưng bây giờ không có điều kiện như vậy.
Dưới tình huống như vậy, sống nương tựa vào nhau, phía trước như thế nào, căn bản còn không cách nào thấy rõ. Tình huống hung hiểm tương tự, Ninh Nghị trước kia từng gặp qua, nhưng nhân lực đôi khi nghèo, chỉ tình huống chính là như vậy, nghị lực, tâm tính, mưu tính chỉ có thể gia tăng xác xuất nhất định, nhưng đại cục không thể khống chế, cái gì cũng không nói, hắn ở dưới tình huống như vậy có lúc cũng khó tránh khỏi lo âu, chớ nói chi là một thiếu nữ như vậy.
Thật ra sẽ có nhiều cơ hội hơn.
Tuy rằng trước mắt không biết quá nhiều tình huống bên ngoài, cách nhìn của Phương Tịch quân với hắn, quản lý dụng ý của hắn ở chỗ này, nhưng dưới sự thiết kế của hắn, thế cục của hồ nước bị hắn làm cho rối tinh rối tinh rối mù, mấy ngàn người vì hắn mà chết, trong đó tướng lĩnh có quan hệ với nghĩa quân cũng không biết đã chết mấy người. Dưới tình huống như vậy, hắn không bị giết, mà lấy hình thức như vậy được an trí ở chỗ này, nói rõ ràng có người bảo vệ hắn.
Có một điểm quan trọng, nếu giết hắn, trong nghĩa quân, có thể sẽ có nhất trí ý kiến, nếu bảo vệ hắn tất nhiên sẽ sinh ra xung đột. Nhất định sẽ có người chủ trương giết hắn, thậm chí nhiều hơn phân nửa tình huống như vậy., Nếu không có Tiểu Kiệt, sự lựa chọn của hắn kỳ thật lớn hơn rất nhiều, kể cả hai bên quen thuộc tình huống châm ngòi, vào một đêm mưa nào đó tìm chỗ trống ra khỏi thành chạy trốn rồi lưu vong đều có thể cân nhắc, nhưng thêm với Tiểu Kiệt, những chuyện này cũng không cần phải cân nhắc, tạm thời chỉ có thể chờ đối phương xuất bài trước mà thôi.
Đương nhiên, những chuyện này không cần để Tiểu Kiệt biết, những ngày qua trong lòng nàng sợ hãi, nhưng lại không dám nói, chỉ có thể cố gắng chịu đựng tình huống. Ninh Nghị đều nhìn thấy trong mắt, đến hiện tại, có một số việc không cần phải suy nghĩ đến những chuyện vụn vặt. Hiện tại như vậy, có lẽ cũng là chuyện nên làm nhất.
Mà đối với Tiểu Kiệt, cả buổi tối đến, bao gồm cả hiện tại, một suy nghĩ cần duy trì có lẽ cũng chỉ có một chút: Dù sao ta cũng là cô gia, dù sao ta cũng là cô gia.
Vì vậy không lâu sau đó, khi Ninh Nghị lên giường, liền chỉ nhìn thiếu nữ đã qua tuổi thơ, nhắm mắt lại, đứng thẳng tắp, khẩn trương nằm ở đó. Tiểu Kiệt lúc này đã mười bảy tuổi, vào lúc này mà nói, đã trưởng thành rất lâu rồi, dung mạo của nó mặc dù thiên hướng ngây thơ, thân thể cũng đã dài ra. Lúc này hai tay đặt trên bụng, hai chân thon dài cũng phải chặt.
Không lâu sau, mưa vẫn còn rơi xuống, thiếu nữ trên giường đã bị cởi bỏ quần áo. Buổi tối ở một góc của thành thị này, trong lúc vô số sự tình phức tạp như một dòng nước lũ đè xuống sinh mệnh, hai người tại khe hở thở dốc này, ấn xuống ký hiệu sống nương tựa vào nhau...
Lúc mở mắt, Ninh Nghị nhìn thấy hào quang màu xanh của đêm từ lỗ thủng của phòng ốc rơi xuống, không khí sau mưa rơi trong ánh sáng, như hổ phách màu xanh, nhìn từ lỗ hổng khổng lồ kia đi ra ngoài, có thể thấy được ngân hà lưu chuyển trên bầu trời.
Bất kể là ở thời đại nào, chỉ có vùng ngân hà này, hoặc là đồ vật vĩnh viễn không thay đổi này, hắn đã xem qua rất nhiều lần, địa phương khác nhau, ánh trăng, ánh sao chiếu xuống, thân phận khác nhau, tâm cảnh bất đồng, có một số hình ảnh, có lầu cao ốc, máy bay luân thuyền, sau đó trong đầu biến thành những kiến trúc cổ xưa, từng tiểu viện.
"Cô gia cô gia..."
"Cô gia cô gia, Tiểu Hống..."
"Ta là Tiểu Kiệt..."
Trong đầu như dâng lên tâm tình lần đầu nghe được âm thanh này, sau đó suy nghĩ như thủy triều ép tới, hắn ôm chặt lấy thiếu nữ trong ngực.
Tới nơi này, đã hai năm rưỡi...