Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Sắc trời trong mộng âm u, mưa kèm theo tiếng sấm.
Trong lôi vũ, cô bé kia đang liều mạng chạy trốn, móng ngựa còn lớn hơn tiếng sấm cuồn cuộn tới, cô bé ngã sấp xuống đất, thân đầy bùn lầy. Cô bé bò dậy, tiếp tục chạy trốn, trong bóng sáng mông lung, thiết kỵ và dây vồng như ánh trăng vòng qua từ sâu trong bóng đêm.
Thế là hắn đột nhiên ngồi dậy. Hắn vốn không thể nhìn thấy cảnh tượng phía trước căn nhà nhỏ, nhưng lúc này tầm mắt lại quan sát, thiếu nữ toàn thân lầy lội còn đang chạy theo hướng này, phía sau có binh tuyến đẩy mạnh tới. Hắn nghe tiếng vó ngựa, vuốt ve đao thương, cửa sổ phòng nhỏ mở ra, xuyên qua cửa sổ, hắn nhìn thấy thê tử ở phía xa đang kinh hãi muốn bỏ chạy, thê tử định chạy tới, lập tức bị hộ vệ bên cạnh đánh ngất.
Hắn ngồi trước cửa sổ, phất phất tay.
Sau đó là một mảnh ký ức bị nghiền nát, đang khóc lóc. Thiếu nữ kia đứng trước phòng nhỏ dang hai tay ra. Thiết kỵ trước mặt người như núi dựng lên, hắn đẩy cửa ra, trong mưa to gió lớn chợt có ánh sáng và tiếng vang., "Oanh" tia sáng xẹt ra, đao thương vung tới, nắm đấm, lưỡi đao cực lớn bên cạnh chém tới. Thiếu nữ vung lưỡi đao đầu mang khăn che mặt, chém đứt máu tươi phun ra từ thân chiến mã trên không trung, kịch liệt cãi vã...
Lúc mở mắt, bên ngoài vẫn là bóng tối.
Nó nằm ở đó, ồn ào rầm rĩ trong giấc mơ giãy dụa đi ra, lặng lẽ cảm thụ sự yên tĩnh trong khoảnh khắc này. Bình phong bên kia, con Toan Nghê nằm trên giường nhỏ lay động thân thể, ngoài phòng có tiếng côn trùng kêu lúc trước của Thiên Minh, mạch đập của thành thị cũng nát vụn. Nơi này là... Hàng Châu.
Mấy ngày nay, lần đầu tiên hắn mơ thấy mấy chuyện xảy ra trong mấy ngày trước.
Đêm thứ bảy mươi ba, trong lúc hỗn loạn, hắn cùng với đông đảo hộ vệ bị quân đội của tập thành tách ra, sau đó chạy trốn, ý thức cũng ngơ ngơ ngác ngác. Mấy ngày sau, hắn thoáng tỉnh táo lại, xem như nhặt lại được tính mạng., Nhưng miệng vết thương cảm ứng được thân thể bị phạt thật lớn, tiếp theo vẫn như cũ là tình trạng thân thể cực kỳ suy yếu như cũ. Trên thực tế, nếu không phải lúc trước rèn luyện thân thể không tệ, lần này thương thế sợ rằng đã không chịu nổi.
Trong thời gian này, mấy tên binh lính vốn còn theo bên cạnh hắn cũng đã tán đi, chân chính sau khi rời đội vẫn còn đi theo hắn, cũng chỉ có thê tử Tô Đàn Nhi, nha hoàn tiểu nha hoàn, xinh đẹp cùng một mực trung thành bảo hộ thị viện tiểu thư nhà mình. Hạnh Nhi đêm đó không thể đuổi theo, hẳn là theo đại bộ đội trở về Phúc Châu, xem như là đại hạnh trong bất hạnh.
Sau đó chính là những chuyện mà vừa rồi hắn lại lần nữa mơ thấy, khi bọn họ không thể trở lại Hồ Châu, ở khu vực gần đó lúc tránh né rốt cuộc đã bị phát hiện, Tiểu Bồng và hắn không thể tránh né, rốt cuộc chỉ có thể đối mặt chính diện với địch nhân. Mà khi đó bởi vì thê tử và đám người xinh đẹp sau nhà, sau khi phát hiện ra địch nhân, Cảnh Hộ viện đánh ngất Tô Đàn Nhi, cùng Uyển Nhi nhanh chóng chạy trốn.
Sau đó nghĩ lại, nếu đội quân Phương Tịch chạy tới vẫn bám riết không tha, tiếp tục càn quét một mảnh phía trước, đám người Cảnh Hộ Viện hẳn là không có cơ hội chạy thoát. Nhưng những người kia sau khi nhìn thấy hắn liền ngừng lại, cãi vã một mảnh, có người muốn đến giết hắn, cũng có người tựa hồ muốn bảo vệ hắn. Sau một hồi hỗn loạn, song phương cơ hồ giao thủ với nhau., Sau đó thiếu nữ tên Lưu Tây dưa cũng xuất hiện, vung thanh đao lớn ngăn cản tất cả mọi người. Lúc đó thân thể hắn cũng suy yếu, chỉ là đánh một thương. Nhưng sau khi xem xong, cuối cùng cũng bị bắt giữ với Tiểu Kiệt, sau đó tỉnh lại, đến Hàng Châu.
Thân thể trần trụi...
Thời tiết xám trắng qua đi, là một trận mưa to, đem toàn bộ Hàng Châu sáng sớm rơi vào trong một mảnh sương mù màu xanh. Người đi đường từ phụ cận cửa thành ra vào, binh lính, người bán hàng rong đội đấu bồng, khoác áo tơi, mang về thành thị sau khi đại chiến hơi náo nhiệt một chút lại trong bầu không khí an nhàn.
Không nhiều đội thuyền cập bến tiền đường phụ cận thành nam phụ cận bến tàu, đám công công kênh kênh đào hàng hóa từ trên xuống dưới, dân phu đi cùng các binh sĩ ra khỏi thành, bắt đầu chuẩn bị thu hoạch gạo gạo năm nay. Trước đó từng nơi chịu tai họa tương đối nghiêm trọng, từng gian phòng ốc, lều gỗ đang dựng lên. Trên phố hơi náo nhiệt, nữ binh, đám người công công đang xây dựng thành giá để trưng bày các loại trang trí của đại điển đăng cơ, các loại trang trí.
Hiện giờ Hàng Châu thành, lấy binh sĩ làm loạn cùng với rất nhiều cấp bậc đặc quyền mà thành lập nên trật tự mới để thống trị, phương thức sinh hoạt khác xa lúc trước. Một số địa phương náo nhiệt náo nhiệt, phần lớn các vị trí còn lại rơi vào hỗn loạn và mê man., Đương nhiên cũng có, nhưng trong lòng mọi người, kỳ thật đều chưa nắm chắc, không ai có thể chân chính yên tâm hơn.
Trong sân nhỏ ở một bên thành thị truyền đến tiếng đọc sách lộn xộn, xen lẫn trong mưa to mịt mù.
Đây là một tòa thư viện, trong thư viện cây cối um tùm, cách vách là y quán, lại sát vách là một toà viện rách nát không biết bị binh sĩ nơi nào chiếm mất, y quán rất náo nhiệt, thường xuyên có thanh âm hùng hùng hổ hổ truyền tới.
Phương Tịch hưng binh làm loạn, tính chất chung quy vẫn là nông dân khởi nghĩa, khởi nghĩa chi sơ, hành vi thẳng thắn nhất của bọn họ là giết chết tất cả giai cấp đặc quyền, quan viên, phú thương, phú thương cùng với những người đọc sách xem thường bọn họ. Nhưng mặt khác, bọn họ cũng hi vọng trở thành giai cấp đặc quyền, ví dụ như trở thành quan viên, trở thành phú thương, những chuyện này không dễ nói ra, nhưng trong đó người quang minh nhất, tự nhiên vẫn có thể trở thành người đọc sách.
Bọn họ tấn công mỗi một địa phương, gặp phải đối với bọn họ khó chịu, thư sinh không đứng ở một khối, tự nhiên mắng đám gia hoả này tay trói gà không chặt, tiện tay giết chết. Nhưng nếu có thể gặp được ở xa., Nếu có cách nghĩ, khi bọn họ có điều kiện như vậy, chung quy vẫn hi vọng nhà mình có thể xuất hiện người đọc sách, có tiền đồ. Đây là giá trị mà Nho gia thống trị ngàn năm qua mang đến, mọi người sẽ luôn cho rằng chỉ có những người đọc sách kia mới có thể chân chính làm đại sự.
Chính vì vậy, cho dù sau loạn lạc, ai cũng có kẻ nắm quyền lực trong tay, bảo vệ một số nho sinh hoặc là phụ tá, hoặc là sư trưởng làm đệ tử trong nhà, che chở. Như gia tộc trước mắt này., Mấy ngày nay, một nhà thư viện duy nhất trong Hàng Châu thành, nghe nói sau lưng có vài tướng lĩnh trong quân làm chỗ dựa. Thành phá, lương thực cung ứng cực kỳ túng quẫn, một số người vốn không quyền không thế, không như tứ đại gia hỏa "chỉ có tích ác", nhưng nho sinh có học vấn, sau khi thành phá may mắn sống sót, được an bài ở nơi này đảm nhiệm tiên sinh.
Lúc này đệ tử trong thư viện cũng không tính là nhiều, trong nhà học sinh ít nhiều có chút bối cảnh, nhưng cũng không tính là cao, nếu thật đến cấp bậc như Thạch Bảo, Vương Dần, muốn vì đệ tử trong nhà tìm lão sư, tự nhiên là trực tiếp bắt lấy một đại nho nào đó.
Tuy học sinh không nhiều, tiên sinh ngược lại rất nhiều, một phần trong đó là trước kia trong Phương Tịch quân, loại tình huống này đã thích ứng, sau khi vào thành được an bài ở đây, hơn phân nửa vênh váo đắc ý. Bọn họ lúc trước đã có chút quan hệ với tướng lĩnh trong quân đội., Có thể lấy được nhiều chỗ tốt, đã không bị người hãm hại; một bộ phận khác tự nhiên là nho sinh vốn thuộc Hàng Châu thành, đám người này xem như "chiến bại giả", bất luận học vấn thế nào, lúc này cũng chỉ đành cúi đầu làm người, nhìn tình thế qua. Bọn họ có thể lấy được lương bổng không nhiều., Mỗi ngày chỉ vẻn vẹn miệng, đương nhiên, lúc này Hàng Châu đã coi như là một công việc tốt, thi thoảng lại bị người khác khiêu khích, khi cân nhắc đến thê nhi và những người cần chăm sóc trong nhà, cũng đành phải dùng vẻ mặt phong thanh của văn nhân mà nhịn xuống.
"Khụ... Vào học, ta họ Ninh, giảng cho mọi người 《 Sử》..."
Mái hiên được dệt thành một tấm rèm, che kín thế giới bên ngoài, buổi sáng các học sinh còn đang ngồi xếp bằng gõ nhẹ vào bàn áo ướt tai, hơi ngại nam tử trẻ tuổi đang ngồi xuống bục giảng đạo, dùng roi giáo gõ bàn, mở miệng mang bệnh tật, lời nói ngắn gọn mà bình thản.
Người phía dưới ồn ào cười nói nói, tiên sinh trẻ tuổi phía trên tự nói với mình chương trình học của hắn. Tiên sinh trẻ tuổi nho nhã không chịu nổi, thậm chí xem ra trên người có bệnh., Hơn phân nửa học sinh phía dưới cũng khó mà có lòng kính nể. Đám trẻ cường tráng trong đó thậm chí còn cãi vã ngắt lời tiên sinh, hỏi luôn: "Này, ngươi nói xem bên Hàng Châu này thú vị nhất là đâu?" Tiên sinh kia mỉm cười nói mấy chỗ có thể đi xem, đây chính là tình huống đệ nhất Ninh tiên sinh trong thư viện đến đây.
Đây coi như là một buổi sáng ở Hàng Châu hiện giờ, theo lệ thường thì đơn giản là một buổi sáng. Hơn nửa buổi sáng sau, các học sinh liền vui vẻ làm chim thú giải tán, nói qua một khóa về phòng của các giáo viên, bắt chuyện với vài người trong số họ. Lúc này các tiên sinh ở đây cũng coi như rồng rắn lẫn lộn., Lúc trước phần lớn trong đám quân Phương Tịch đều có chuyện riêng của mình, vốn dĩ những người thuộc Hàng Châu thì lại quá lo lắng, an phận phân chia giáo sách, cũng không hỏi nhiều.
Trong đó có một người nhận ra hắn, nói: "Ninh Lập Hằng..." chắp tay nói nhưng cũng không nói thêm gì, đại khái là ngầm hiểu ý tứ, thời cuộc khó khăn, mọi người đều không dễ dàng, không có tâm tình nói chuyện linh tinh.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Mưa còn đang ào ào ào ào rơi xuống, sau nửa ngày chương trình học, trong thư viện hơi an tĩnh một chút. Vòng qua mái hiên có chút rò nước bên này, lúc này người quản lý thư viện Ninh Nghị cầm gần nửa túi gạo thô, một cây rau xanh uể oải, liền coi như thù lao hôm nay. Một đám thư sinh ở trong màn mưa xanh mông lung tản ra ngoài, Ninh Nghị liền đi tới hậu phương thư viện này.
Tường phía sau thư viện kia đổ sụp một phần, cùng y quán cách vách, phía sau có một tiểu viện đơn giản cũng nối liền lại, tiểu viện bây giờ chỉ có hai ba gian phòng có thể sử dụng, trong đó có một cửa phòng, Tiểu Kiệt liền rụt rè dựa vào đó, ngẩng đầu chờ đợi hắn trở về, khi nhìn thấy thân ảnh của hắn liền cầm lên một cây dù rách, chạy vào trong mưa...
Thân thể trần trụi...
Đối với Ninh Nghị mà nói, tình huống trước mắt ra sao, ngay chính gã cũng không thể nói rõ được.
Khi được mang về Hàng Châu, thân thể đã suy yếu tới trình độ nhất định, sau đó được sắp xếp trong y quán ở phía trước. Nhưng tiếp theo, ngoại trừ hai thị vệ lưng đao ở xung quanh trông chừng hắn, hắn trông như tù phạm ngoại, không có ai tới xử trí hắn, cứ như người bảo vệ hắn cứ thế đem hắn đến Hàng Châu, sau đó... liền quên hắn đi.
Tiểu Kiệt luôn đi theo bên cạnh chăm sóc nó. Từ sau khi nó bị bắt tới Hàng Châu, tiểu nha hoàn không rời khỏi người nó, ăn mặc đi xấu xí. Từ khi Ninh Nghị thật sự tỉnh táo, nó mới trở nên hơi yên ổn. Theo như lời nó nói., Đám người Tô Đàn Nhi cùng xinh đẹp hẳn là không bị bắt, nhưng vùng đất hồ nước lúc ấy hỗn loạn, được Cảnh Hộ viện bảo vệ, những người này rốt cuộc có thể trở lại Hồ Châu hay không, lúc này cũng khó có thể xác định., Tô Đàn Nhi lại là người có tính tình quật cường, tiếp theo các nàng rốt cuộc như thế nào, trở thành chuyện mà những ngày qua Ninh Nghị lưu luyến nhất. Nhưng băn khoăn thì cứ nhớ thương, người ở chỗ này, chạy không thoát cũng chỉ có thể tùy ý mà an ủi, chí ít bên người còn có Tiểu Càn cần chăm sóc.
Những ngày qua, vết thương dần lành lặn, hắn và Tiểu Kiệt được sắp xếp ở trong tiểu viện phía sau y quán. Chủ một bộc không bị hạn chế hành động, nhưng lúc này người không có bối cảnh gì đi ra ngoài lung lay, có khả năng nhìn thấy, đại khái cũng không phải tình cảnh làm lòng người vui vẻ gì. Hàng Châu gần nhất không có đủ vật tư, hai người làm tù nhân, mỗi ngày đều được nuôi hai bữa, tự mình nấu chính mình.
Tiểu viện tử không biết trước kia là ai, hơn phân nửa gia đình thập đều đã không còn, đại triện lưu lại đều có chút cũ nát, một phần phòng ốc sụp đổ, cũng không tốt ở lại. Tiểu Kiệt ngược lại rất cao hứng sửa sang lại mấy phen, đến mấy ngày trước, lão đại phu kia tới hỏi Ninh Nghị một câu trước kia để làm gì, Ninh Nghị suy nghĩ một chút, trả lời dạy học thư, vì thế một ngày này liền bị gọi đi thư viện, coi như là vật tận dụng, trọng thao nghiệp cũ...