Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Võ Triều Cảnh Hàn chín tháng tám, đầu thu, Giang Nam, Hàng Châu.
Ánh sáng hồ mờ mịt, non nước bắt đầu bằng phẳng.
Từ sau khi quân đội Phương Tịch tiếp nhận Đông Nam Trọng trấn ở Hàng Châu này, thời gian đã qua nửa tháng. Từ xa nhìn lại, tường thành lúc trước trong động đất và binh lính đã sụp đổ đang xây dựng lại, khắp nơi trong thành là các lầu các, đường phố phố cũng có một chút tàn phế chờ phục hưng.
Binh họa nửa tháng trước khiến toàn bộ Hàng Châu thành lúc đó tràn ngập máu tanh và hỗn loạn khiến người ta sợ hãi. Nhưng thời gian gần đây, nơi này lại dần dần trở nên náo nhiệt. Từ bốn phương tám hướng tụ tập tới, ngoại trừ binh tướng của Phương Tịch vốn rải rác khắp nơi, thuộc về binh tướng dưới trướng Phương Tịch., Cũng có một nhóm người tên, một nhóm dân nông dân xem ra giống như là nông dân, lữ khách như một thương nhân nhỏ, có người quần áo tả tơi, có người dẫn theo nhà, trở thành cảnh tượng dễ dàng thấy nhất đi thông tới Hàng Châu trong khoảng thời gian gần đây.
Trước kia ở dịch đạo đi thông tới Hàng Châu, những người bán hàng rong mặc quần áo hoa lệ, quan viên, phú gia công tử hăng hái, bây giờ thư sinh đương nhiên không nhìn thấy. Lúc này tụ tập trên những con đường này, đại bộ phận đương nhiên là vì Thánh công sắp sửa xưng đế, trong nhà có người nhậm chức trong quân đội mà kéo nhà tới rất nhiều hộ nông dân., Mà ở trong đó, những người bán hàng rong quần áo lam lũ, dung mạo cổ quái, hoặc là lớp lớn hí kịch nhân, nhưng lại có chút khác biệt so với những gì mình có thể nhìn thấy ngày xưa.
Những người này thần sắc kiêu căng, hoặc hèn mọn bỉ ổi, lại có không ít người mang theo bên người các loại vũ khí, kim mộc thiết thạch, chất liệu đủ loại. Trong hành trình, có người bình thường có thể phát hiện ra., Những người này sau khi gặp mặt thường hay chào hỏi nhau, ôm quyền nói những lời kỳ lạ. Lại có người thực sự hiểu chuyện, sẽ biết, những người tam giáo cửu lưu này tụ tập lại, tên gọi là giang hồ, những người này cũng là người bình thường nói " giang hồ".
Lại nói tiếp, hai năm qua từ Thánh Công khởi sự, rừng xanh Giang Nam vẫn có không ít người khởi xướng hô ứng. Có người ngay từ đầu đã có lòng, tích cực liên lạc, có sau khi quân đội Thánh Công đến, thấy có cơ hội thừa dịp, vì thế khởi binh đi theo.
Đương nhiên giang hồ không giống như Lục Lâm, những danh kiệt khởi binh đi theo này, hơn phân nửa nguyên bản là cường tặc sơn phỉ, đã có người tạo phản, thanh thế to lớn, tất nhiên cũng thuận thế đi theo. Mà càng nhiều người giang hồ, chính là loại người trong giang hồ ẩn nấp trong núi kia., Nhà tôi luyện nhà cửa trên phố, hoặc là có chút cổ quái kỹ nghệ, bọn họ tam giáo cửu lưu, ngày thường cũng không phạm pháp, buôn bán nhỏ qua ngày tháng, có lẽ sống cũng không tốt. Nhưng bởi vì bản thân đã có nghệ nghiệp, cùng nhân sĩ Lục Lâm kia, cũng chưa chắc không lui tới.
Sự tình khởi đầu của Phương Tịch là dựa vào thanh thế của Ma Ni giáo, thanh danh của những người giang hồ ở trong khu vực xám vốn không nhỏ, nhưng tạo phản dù sao cũng là việc giết người, cho dù hắn liều mạng triệu tập, người chủ động tụ tập bên cạnh tự nhiên cũng có giới hạn. Nhưng lần này dưới sự tính toán của Phương Thất Phật, quân đội Thánh Công lấy Hàng Châu., Sau đó Thạch Sinh, Lục Hành Nhi, Lữ Sư Trùng, những người vốn đã có không ít danh vọng hô ứng ở các nơi, thoáng cái khiếp sợ đông nam, đợi đến khi Phương Tịch muốn xưng Đế, tin tức khắp thiên hạ hiền tài lần lượt truyền ra, không ít người vốn còn có thái độ quan sát rốt cục động tâm.
Những người giang hồ này, xưa nay trôi qua cũng không tốt lắm, lần này tuy rằng hơi muộn một chút, nhưng Phương Tịch xưng Đế, kế tiếp đối nghịch với triều đình tự nhiên cần lượng lớn nhân tài, một khi thành công, một khi thành công..., Bọn họ luôn có thanh danh khai quốc chi thần. Vì vậy lần hội tụ này ngoại trừ những lưu dân phát tài nhờ người trong Hàng Châu phát tài, nhiều nhất chính là đủ loại kỳ nhân dị sĩ. Sau khi Phương Tịch sắp sửa xây dựng nước, toàn bộ Hàng Châu, cũng nghiễm nhiên có một chút hương vị của võ lâm đại hội chỉ từng thấy trong sách.
Tình thế hỗn loạn, Ngư Long hỗn tạp. Sau khi thanh tẩy phá thành, binh lính loạn lạc, có thể nói phần lớn đất đai, tài vật ở Hàng Châu đều trở thành vật vô chủ. Tuy liên quan tới lợi ích sau khi phá thành chia ra làm sao để thỏa hiệp trước đây, nhưng nhân tâm vô hạn, một Vô Hàng Châu sau khi chấn động, thật ra không đủ lớn. Lui một bước nói, một trật tự mới hình thành, mười ngày nửa tháng, cũng thật sự là ít đi một chút.
Ăn vàng bạc vào trong bụng, có thể móc ra, sản lượng trong tay một số người, tự nhiên cũng có thể tới tay những người khác. Lúc này Hàng Châu thành, muốn trật tự, chỉ là so với nắm đấm của ai lớn hơn mà thôi. Chuyện cấp trên ăn thuộc cấp trên tạm thời không bàn, sau khi Hàng Châu thành bị phá, căn cứ vào xưng là "ý quân", trong Hàng Châu thành vẫn có một ít cư dân may mắn sống sót, có thể làm phép sẽ có không nhiều tài sản của bọn họ.
Những người này không có chỗ dựa, hơn hai mươi ngày qua, tự nhiên trở thành kẻ nào cũng có thể đến giẫm một cước, mà ai cũng muốn ăn trà thơm, một khi có nhánh quân đội này tới ức hiếp bọn họ., Liền cũng sẽ có một đội quân khác tới "Bảo vệ" bọn họ, chỉ là giá cả xa xỉ mà thôi, khi lợi ích đôi bên nảy sinh xung đột, mấy ngày nay, từng tên thủ lĩnh nghĩa quân nổi danh trong Hàng Châu thành kéo quân đội đến đường cái hoặc là ngoài thành mở hàng rào kêu trận, đã là hiếm thấy lắm rồi.
Hàng Châu là muốn xưng đế địa phương, không thể loạn quá lợi hại, đây là cơ sở ngay từ đầu đã định ra. Vì vậy Phương Tịch hạ lệnh, nhóm chấp pháp đội trong thành bắt đầu làm việc, dẫn đầu là đệ tử của Phương Thất Phật, tên là Trần Phàm, trên chiến trận rất lợi hại., Chính là người còn quá trẻ, hắn bắt mấy nhóm người, cũng không thẩm vấn, cầm đầu hai bên trên đường không có ai đánh vài quyền, đa số đều bị đánh chết sống sờ sờ, trong đó cũng có cháu trai của đại tướng Trương Uy, biểu đệ Quách Thế Quảng gì đó., Nghe nói một đám người huyên náo "Hoàng cung", náo loạn đến trước mặt Phương Tịch, sau đó hai bên phải đối phó chém giết lẫn nhau. Phương Tịch cũng rất đau đầu, gần đây gã lo lắng chuyện Gia Hưng ở phía bắc Gia Hưng, cũng vội vàng xưng đế sự tình, hận không thể rống to ầm ĩ cái gì, không nhìn thấy người ta vội vàng làm Hoàng Đế đây" sau đó rút đao chém chết mấy người, không đau không ngứa xử lý một chút, tiếp theo không giải quyết được.
Dư âm binh loạn còn chưa hết, đại lượng thất đại di bát đại tiến vào thành, sau đó một loạt kỳ nhân dị sĩ vào thành, thấy có lợi ích, đều muốn chia một khoản. Chỗ ở không có., Đi cướp đi, lão tử vì Thánh Công lập công lao hãn mã, bây giờ người nhà tới không có chỗ ở, phải lót đường trên đường... đủ loại như vậy. Trần Phàm tiếp tục dẫn đội chấp pháp đánh người trên đường, bắt được một tên không vừa mắt liền đánh chết một tên. Mà trong Hàng Châu thành nội thành., Cuối cùng cũng có vài cửa hàng trong tình huống như vậy khai trương, mà vận chuyển các loại đường thủy mấu chốt trong thành cũng gian nan vận hành dưới tình huống càn quấy dây dưa này, duy trì cái thành này cơ bản vận hành, bắt đầu chuẩn bị thu hoạch.
Tòa thành này giống như một chiếc xe ngựa vô cùng rách rưới, không có đỉnh, mục nát xà ngang, khung xe tan tành, rớt đinh tán. Sau khi đám người gầy gò vác ngựa cuối cùng bắt đầu khó khăn đi về phía trước, chờ đợi có người kịp thời đi tới, trước khi nó hoàn toàn tán đi, chậm rãi sửa chữa lại tất cả.
Đương nhiên, địa phương có người, trật tự luôn hình thành...
Thân thể trần trụi...
"Lại nói Huyết thủ nhân kia là Đồ Ninh lập tức, thân cao tám thước, thắt lưng cũng là tám thước..."
Bình thường mà nói, loại hình dung này để cho người nào đó mở đầu nghi hoặc là trụ tròn, ý nghĩa câu chuyện tiếp theo đều là giả. Nhưng dù vậy, mỗi lần có người lớn tiếng nói, người xung quanh nghe được vẫn còn rất nhiều. Trước mắt là trên một quán trà còn nguyên vẹn trong Hàng Châu thành, mỗi người một mặt hạ giọng, một mặt hướng về mọi người chung quanh nói chuyện xảy ra cách đây không lâu.
"... Ngày đó qua cầu đá tại hồ châu, người này sửa sang lại một nhánh mệt mỏi, tìm đường sống trong chỗ chết. Lấy kế sách mà năm đó Tây Sở Bá Vương phá nồi dìm vào trong bi binh tất thắng, trước tiên để cho phe mình đẩy mấy ngàn người vào chỗ chết, sau đó... Tiếp đó lại qua lại gần cây cầu đá hai lần., Liên tiếp phá vỏ, Diêu Nghĩa, Tiết Đấu Nam bị ba vị tướng quân vây khốn, nếu không có an tiếc phúc tướng quân Hắc Linh Vệ từ đó chu toàn, chỉ sợ hai vị Mễ Tuyền, Thẩm Trụ Thành này cũng không còn may mắn nữa... Mẹ nó, người này quả thực là yêu quái..."
Quán trà Hàng Châu lúc này tuyên dương người của triều đình lợi hại đến mức nào, nói theo một ý nghĩa nào đó thì tự nhiên có chút đại nghịch bất đạo. Nhưng lúc này Hàng Châu thành, thứ nhất là không có quản chế phương diện này, thứ hai dám trắng trợn nói ra những chuyện này, ít nhiều cũng có chút bối cảnh. Vừa rồi đám người nhắc tới chuyện chiến sự có liên quan tới Gia Hưng bên kia thật ra là còn đang lo lắng., Sau đó mới nói tới đoạn thời gian trước ở Hồ Châu thất bại, người này đại khái là thân thích của một vị tướng lĩnh nào đó trong quân, lúc này liền ra vẻ thần bí nói. Đương nhiên, phần lớn người vẫn không tin, cái gì mà huyết thủ nhân lại tàn sát Ninh Lập Lập sớm,, Bên phía võ lâm Giang Nam, chưa từng nghe nói tới cái tên ngu ngốc như vậy, trong lúc nhất thời có người chế nhạo có người phản bác, cũng có người cầm tẩu thương, "Khà khà" cười vài tiếng, đếm thành hoàng lịch.
"Cái gì mà Huyết Thủ Nhân Đồ... Nếu bàn về võ lâm trong thiên hạ thì Nhan Song Tề ta không hiểu rõ nhất, Giang Nam vốn lấy Thánh Công cầm đầu. Từ đó về sau, có Lưu Đại Bưu Bá Đao trang là người luôn độc lai độc vãng, Mạc Vấn Bạch Vô Kiệt., Tỏa Hồn Thương của Vương Dần tướng quân cũng có năng lực quỷ thần khó lường, Phật soái mười tám loại vũ khí đều có thể sử dụng, nhưng chủ yếu sinh trưởng trong quyền pháp, đệ tử Trần Phàm của hắn, nghe nói năng lực có thể nhổ liễu! Ngoài ra còn có Đặng Nguyên Tư Lai, Đặng Nhân Thạch Bảo, Lệ Thiên Cương,, Đám người Tư Hành Phương, mỗi người đều là cao thủ, bây giờ đa số đã đến dưới trướng thánh công nghe lệnh. Nếu bàn về mưu kế, ngoại trừ Phật soái, An Tích Phúc cũng là cao nhân, Phương Lương Sơn bây giờ nghe nói có một vị danh gọi trí đa tinh Ngô dùng, về phần huyết thủ nhân đồ tể gì đó, còn nói là một thư sinh hơn hai mươi tuổi, hậu sinh như ngươi thật sự là nói nhảm..."
Trong quán trà nói rằng náo nhiệt, một mảnh chướng khí khói đen so với lúc quân đội Tịch Dao trước đây còn phồn vinh hơn cả Hàng Châu, tình cảnh nhàn nhã trong quán trà. Lúc này trong quán trà, cho dù người ta nói mình có nhiều bối cảnh đến cỡ nào, biểu hiện ra bên ngoài cũng chỉ có một cỗ khí thế phố phường. Lúc này ở một bên quán trà, liền có một gã mặc trang phục quý công tử đứng lên, thấp giọng nói một câu "Một đám vô nghĩa" rồi đi ra ngoài.
Thanh âm của quý công tử này tuy không lớn, nhưng mọi người bên đại sảnh cũng đều nghe thấy. Bọn họ đa số là người xông pha giang hồ, tới một chỗ, mắt thấy bản lĩnh bốn phía tai nghe tám hướng, quý công tử này lúc trước tuy ngồi ở góc phòng, nhưng cũng dễ thấy dị thường. Có người nhướng mày muốn phát tác, nhưng nhìn lại một lần nữa., Theo quý công tử đứng lên, bên cạnh bàn cũng có mấy người đứng lên, xem ra đều là luyện gia tử, che chở bên cạnh quý công tử kia, cùng đi ra ngoài. Có lẽ quý công tử này cũng có thân phận, lúc này mới kiềm chế được.
Đợi sau khi quý công tử đi ra ngoài, trong đại sảnh mới có người tùy ý nói về thân phận của hắn: "Tên này tên là Lâu Thư Hằng, ha ha, chính là nhà lầu ở Hàng Châu, sau khi đầu nhập Thánh Công thì phong quang rất lớn, sau lưng hắn có Phật Soái chống lưng, không ít người ăn cơm nhà hắn. Mấy ngày trước đây đều nơm nớp lo sợ, mấy ngày nay hắn đã học được cách tác oai tác quái rồi, nghe nói còn đoạt mấy nữ nhân... Các ngươi bớt chọc hắn đi..."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Từ trong quán trà đi ra ngoài, chính là lâu thư Hằng. Hàng Châu rơi vào tay giặc, để duy trì hoạt động của thành thị, nhà lầu đã trở thành một trong những gia tộc được đám người Phương Thất Phật coi trọng nhất. Nhưng khoảng hai mươi ngày sau, bọn họ gánh nặng càng ngày càng nặng, đồng thời cũng có quyền lực càng lúc càng lớn. Thật ra giao tiếp với những nghĩa quân này rất tốt, ít nhất là lúc Phương Thất Phật không ở đây., Người ta chỉ cần không sa đài mà thôi, ngươi có thể trắng trợn vơ vét lợi ích, lại không cần làm đến hoàn mỹ, bọn họ chỉ có thể coi trọng ngươi, cho ngươi đủ loại quyền lực, cảm giác như vậy, cơ hồ ngay từ đầu Lâu Thư Hằng đã ý thức được.
Vô luận là bị bức cũng được, tự nguyện cũng tốt, lúc này nhà lầu, kỳ thật đã không còn bao nhiêu đường lui. Lại nói không làm, không có khả năng, cùng Phương Tịch đã phủi không rõ, nếu như Phương Tịch thất bại, nhà lầu chỉ sợ cũng chỉ có một con đường chết. Lâu thư Hằng là một người rất thông minh, lúc đầu thời điểm ban đầu,, Hắn nhìn những binh lính trong thành giết người, mang quan viên, phú thương ra ngoài chôn sống, mổ bụng thủng bụng, sợ hãi không được, nhưng chuyện tương tự cũng không hàng lâm trên đầu bọn họ, bắt đầu có người dưới sự hướng dẫn của Phương Thất Phật đầu nhập vào bọn họ, bảo hộ bọn họ, giúp bọn họ làm việc.
Hắn tại những kia Thiên nhìn xem những kia giết người tình hình, mà hắn được bảo hộ có thể đi khắp nơi, hơn mười ngày trước, hắn nhìn thấy một đám binh sĩ tại bạo một đám hơn hai mươi tuổi phụ nhân, hắn chỉ là đi ngang qua., Vài tên binh sĩ mắng hắn vài câu, sau đó bị tên hộ vệ bên cạnh đánh cho không còn hình người, phụ nhân kia nửa thân nửa quỳ trên mặt đất đối với hắn thiên ân vạn tạ. Mấy ngày kia hắn đều nghĩ đến việc này, mấy ngày sau, hắn cùng hộ vệ âm thầm đi ra đường, đem một nữ nhân đoạt về nhà...
Lúc đầu hắn nói với mình là muốn thăm dò xem rốt cuộc Phương Thất Phật đã cho mình bao nhiêu đặc quyền, nhưng loại chuyện này thật sự rất kích thích. Hắn nhốt nữ nhân lại, vài ngày sau, nữ nhân kia đã bị hắn giết chết... Lần đầu tiên hắn không quá thành thạo... Nhưng người chính là như vậy., Có vài thứ một khi bị mở ra, cũng không thể đóng nổi. Ở cái võ triều kia hắn không cảm nhận được khoái cảm quyền lực trần trụi như vậy, mặc dù lúc ấy trong nhà hắn cũng có quyền thế, nhưng hôm nay loại cảm giác này thật sự là không giống... Lại mấy ngày nữa, hắn đặc biệt đi tìm phụ nhân thiếu chút nữa bị cưỡng ép... Làm xong chuyện mà những binh lính kia không thể làm được...
Chẳng qua là như vậy mà thôi...
Hắn chìm đắm trong cảm giác hiện tại, bây giờ Hàng Châu thành thật quá thú vị. Nhưng hôm nay đi ra, đột nhiên nghe được cái tên mà hắn không thích nghe tới, thật khiến người ta khó chịu. Chuyện này khiến hắn cảm thấy chênh lệch, khi mình làm những chuyện này ở Hàng Châu, không ngờ tên kia lại đánh cho mấy tên tướng quân dưới trướng Phương Tịch ở Hồ Châu như chó.
Vậy những thứ hắn nắm giữ bây giờ có là gì?
Khoảng cách lập tức bị kéo giãn ra.
Nếu tên kia còn ở Hàng Châu, nhất định phải giết chết hắn! Tựa như hai mươi ngày trước, những quan viên ở Hàng Châu bị giết chết trong địa ngục này, phú thương như nhau, chết một cách khổ không thể tả...
Hắn mang theo vài tên hộ vệ đi qua đầu đường Hàng Châu đầy suy sụp lúc này. Hắn nghĩ như vậy đấy.
Tiếp theo, vài ngày sau, hắn thật sự nhìn thấy Ninh Lập.