Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Năm Cảnh Hàn thứ chín mươi mốt, hồ châu, Hàng Châu giáp giới. Sau giờ ngọ, mây đen tràn ngập trên bầu trời như bao phủ cả thế giới thành buổi chiều, mưa dông tụ tập. Trong doanh địa, mấy ngàn tàn binh của Vũ Đức doanh bắt đầu tụ tập về phía bãi đất trống.
Cảm xúc bất an tràn ngập trong đám người, doanh trướng chính bên kia, bây giờ có thể tham dự đến tướng lĩnh của các đội ngũ lưu vong, sĩ thân trong bầu không khí âm trầm này cãi vã kịch liệt, cũng có tính cách tương đối dữ dằn, xem quả thực muốn động thủ, sau đó lại bị người chung quanh ngăn lại.
Không riêng gì nơi này, phương hướng mà quân đội vỏ xanh phát hiện ra, lúc này đang hướng về phía bên này chạy tới, cũng đã dần dần rải rác vào trong quân đội. Lúc này trong số bình dân cũng có nghe được một chút, nhưng rối loạn trong lúc nhất thời cũng không có đứng lên., Nếu như chuyện này là thật, hiện tại thậm chí ngay cả quyết định lỗ mãng của mọi người cũng không cách nào làm được. Sau đó là hồ nước sông sắp mưa, đi trước là tự chui đầu vào lưới, ai cũng không biết nên trốn đi đâu.
Có người đang xác nhận sự thật có hay không, có người đang tìm kiếm người quen biết, hỏi thăm đối sách. Chủ doanh trướng bên này bị đủ loại người, đưa ra nhiều ánh mắt chú ý nhất. Thang Tu Huyền, Tiền Hải Bình, Trần Hưng đều ở đây, thư sinh trẻ tuổi ốm yếu Ninh Lập, thậm chí càng nhiều người từng có tài danh tại Hàng Châu, người có tiếng quan lại đều bị mọi người nhìn chăm chú cẩn thận.
Thỉnh thoảng Ninh Nghị sẽ nói chuyện với một số người, nói nhiều nhất là Thang Tu Huyền bên kia. Là một trong bốn gia chủ, vị lão nhân này trước mắt vẫn có địa vị cao nhất., Có quan hệ nhiều nhất. Võ triều trọng văn khinh võ đã nhiều năm, cho dù là Trần Hưng cũng không thể lãnh đạm thân sĩ chân chính. Thang Tu Huyền nói với Ninh Nghị đã lâu, một khắc rốt cuộc cau mày nhìn Ninh Nghị thật sâu, gật gật đầu.
"Lúc ở Hàng Châu, Hi Văn Công rất coi trọng ngươi...Chuyện cho tới bây giờ, cũng chỉ có thể nghe theo ngươi. Đi đi, bảo trọng thân thể."
Lúc nói chuyện này, một tên tướng quân đang muốn phẫn nộ chạy về phía Ninh Nghị, sau đó bị người ta ngăn cản. Thang Tu Huyền nhìn thoáng qua, lắc đầu, chống gậy xoay người rời đi. Tên tướng lĩnh kia đang hùng hùng hổ hổ hổ kéo giãn khoảng cách ra. Ninh Nghị không nhìn hắn, để Tô Đàn Nhi dìu đi về phía bên kia, mặc dù đã mệt rồi, nhưng còn có một ít chuyện cần làm.
Trong thời gian như vậy, Diêu Nghĩa dẫn đầu đội ngũ không ngừng đi về phía nam, phía bắc chỗ này, Hắc Linh Vệ thay đổi phương hướng, nhanh chóng chạy tới bên này. Dưới bầu trời, mặt đông bắc của chiến trường lớn này., Cách ven sông là Lưu Thiến, nữ tử tên là Lưu Tây dưa, đang dẫn dắt một đội Bá Đao doanh hướng phía bắc vượt qua cầu đá đánh tới. Nàng cũng không nóng vội, chỉ chờ đám người Lục Nhĩ ở phía bắc đánh bại đội ngũ đào vong kia, sau đó đi tiếp nhận quân sư mà nàng coi trọng.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Lúc Ninh Nghị cố nén choáng váng đầu óc, đi tới mảnh đất trống mà binh lính của Vũ Đức doanh tụ tập, từ xa đã truyền đến mấy tiếng xôn xao, trong lúc mơ hồ, Trần Hưng đang nói chuyện, đem toàn bộ tình huống gặp phải đều nói cho binh sĩ ở đây biết.
Đó là một bãi cỏ, lúc này nhìn qua đã giống như một cái thao trường nho nhỏ, phía trước cắm một cái đài đơn giản. Gió không lớn, lúc Ninh Nghị từ bên cạnh đi lên, một nửa đều nhìn sang hắn, Tô Đàn Nhi không đi theo, địa phương như vậy, nàng cũng không thích hợp lên đỡ. Trên đài không chỉ có Trần Hưng Đô., Cũng có Thang tu Huyền, Tiền Hải Bình, cùng với một vài quan viên và thân sĩ Hàng Châu, nhìn thấy Ninh Nghị lúc này có chút yếu đuối, có chút oán hận, nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài quá nhiều, chỉ có vài người nhìn chằm chằm vào hắn, có người quay đầu đi.
Trên cái đài kia, lúc này có một tấm màn sân khấu đơn giản, đánh dấu vị trí năm cỗ địch nhân mà mọi người đang đứng.
"... Các vị huynh đệ! Chúng ta đã không còn đường lui, người ta muốn bức chết chúng ta! Chúng ta chỉ có thể đi về phía trước! Chúng ta có ba ngàn người, bọn họ chỉ có một ngàn, hơn nữa mỗi người đều đã phân tán, không kịp cứu viện... Bọn họ bây giờ khinh địch, chúng ta mới có cơ hội như vậy, nếu để cho bọn họ tỉnh táo lại., Cơ hội gì của chúng ta cũng sẽ không có... Mấy ngày nay, chúng ta hao hết khí lực mới kéo giãn khoảng cách của bọn họ ra, đường, có thể người khác chỉ, nhưng mạng phải tự mình giãy dụa! Còn có huyết tính, mau cầm đao cho ta, tạo thành một đường máu..."
Trần Hưng bản thân cũng có võ nghệ, lúc này nói chuyện toàn trường đều nghe, nhưng gã không được coi là người miệng lưỡi linh hoạt, lặp lại cơ bản cũng là lời của Ninh Nghị. Đợi đến khi gã nói xong, Ninh Nghị đi qua, giao một xấp sách cho Thang Tu Huyền, sau đó đến bên cạnh Trần Hưng: "Ta không còn sức lực gì nữa, Trần tướng quân có thể giúp ta đồn đại không?"
Trần Hưng gật đầu. Ninh Nghị quét mắt nhìn đám đông đông nghịt do hơn ba ngàn người tạo thành, thấp giọng nói, chậm rãi nói: "Nửa đường vòng lại, rơi vào chỗ chết, là ta. Ninh Lập Hằng cố ý thiết lập tính toán, các ngươi đều bị ta tính kế. Nhưng ngoại trừ tìm đường sống trong chỗ chết, chúng ta không có con đường thứ hai có thể đi."
Trần Hưng đầu tiên là ngẩn người, sau đó mới mở miệng, lớn tiếng thuật lại lời của hắn. Nhất thời bên trong quân đội lại vang lên những tiếng ong ong, Ninh Nghị chờ đợi trong chốc lát.
"Trước không đi đường, sau có truy binh, gần vạn người, không che giấu được dấu vết di chuyển. Ở Hàng Châu này, bất kể đi thế nào, một lúc sau chúng ta cũng chỉ có một con đường chết. Trước mặt chúng ta chính là một con đường chết., Có gần sáu ngàn kẻ địch, nhưng trận chiến Hàng Châu, đội ngũ của Phương phỉ bắt đầu khinh địch, ngày hôm qua cầu đá chuyển về, chúng ta đơn giản lừa gạt bọn họ như vậy chính là chứng minh. Chúng ta còn có một phần thắng duy nhất, đó chính là, chúng ta là Võ Đức doanh... là quân đội tinh nhuệ."
Ninh Nghị nhìn bọn họ, nhưng thật ra nịnh nọt như vậy cũng chẳng có hiệu quả gì.
"Chiến một trận ở Hàng Châu, bởi vì thiên thời, chúng ta đã đánh bại một trận, thua tới mức chính chúng ta cũng không hiểu nổi. Hôm nay đi nơi này còn có ba ngàn người, ta không biết mọi người có bắt đầu sợ hay không. Nhưng đám người bên Phương Tịch đã cảm thấy chúng ta là gà đất chó sành, bọn họ phái năm đội quân tới, mỗi đội có mỗi đội quân., Đều chỉ có hơn một ngàn người, những người này cãi vã lẫn nhau, không muốn đối phương chiếm quá nhiều lợi ích, về phần làm sao đánh bại chúng ta, cướp đồ của chúng ta, bọn họ không nghĩ tới. Bọn họ giống như mọi người, cảm thấy đã không cần suy nghĩ, nhưng chúng ta còn có ba ngàn người., Bên kia, hộ viện, tiêu sư, cũng gần ngàn người. Tình huống bây giờ đã vẽ phía sau bức tranh, bọn họ hơn một ngàn người khí thế hùng hổ đi tới, chúng ta hơn bốn ngàn người, chỉ muốn chạy trốn, bọn họ một ngàn, chúng ta bốn ngàn."
"Ta không hiểu rõ về chiến tranh, ta không biết chúng ta có thể thắng hay không, nhưng đến bây giờ, mọi người đã biết rõ tình hình của chúng ta, không giống như trước kia, lần này mỗi người các ngươi đều biết rõ, chúng ta phải đánh như thế nào, các ngươi cũng rõ ràng. Ta chỉ có thể giúp các ngươi làm một số chuyện khác."
Hắn phất phất tay, có người khiêng lên một số rương lớn to nhỏ.
"Bắt đầu từ ngày hôm qua, chúng ta đã ghi chép tên của các vị huynh đệ, quê quán, hôm nay ở đây, Thang lão làm đầu, ta vừa rồi đã giao toàn bộ quyển sách cho hắn. Trong đội ngũ hiện giờ, tất cả mọi người đều ở trên cùng một chiếc thuyền, nếu như có thể trở lại Hồ Châu, các ngươi nhìn xem, trên đài này, tất cả mọi người, đều nợ các ngươi một phần nhân tình, mỗi người các ngươi, cũng có thể thăng quan phát tài."
Những rương kia bị mở ra, quang mang vàng bạc lóe lên.
"Nơi này, không phải người vong ân phụ nghĩa. Mọi người ở Hàng Châu, ta biết các ngươi có rất nhiều người thân, huynh đệ, cũng đều ở Hàng Châu, bọn họ cũng có người qua đời trong đội ngũ này, có người qua đời ở Hàng Châu, hoặc là ra không được... Phương Tịch giết bọn họ, đốt nhà của mọi người... Cũng có nữ nhân..."
Ninh Nghị dừng một chút, sau đó chỉ chỉ vào tấm màn sân khấu phía sau: "Bọn họ không giống với đám tinh nhuệ tấn công Hàng Châu lúc trước, bọn họ là một vài nông dân, ngay cả đao thương cũng không xứng! Trên tay cầm cây gậy gỗ bồ cào đánh nhau với chúng ta! Đến bây giờ, hơn một ngàn người bọn họ đã hùng hổ chạy tới rồi! Chúng ta có thể nghĩ cách làm sao để trốn! Chúng ta có thể trốn được!, Hiện tại cởi sạch quần áo nhảy vào sông, từ bên này bơi qua! Bây giờ cũng có thể giết chết bọn họ! Bây giờ các ngươi đã thấy, năm nhánh quân của bọn họ đều đã phân tán, chúng ta ăn sống vỏ đất này, sau đó ăn luôn Diêu Nghĩa, còn lại đều không chạy tới đây được., Chúng ta dựa vào sông chiến đấu, vòng một vòng lại ăn sạch Tiết Đấu Nam, sắp mưa rồi, đây là trời giúp chúng ta... Trận này làm sao đánh được, có thể đánh thắng hay không, các ngươi có thể tự mình nghĩ!"
"Đánh thắng rồi, các ngươi có thể báo thù cho thân nhân chết đi ở Hàng Châu! Các ngươi có thể chia những vàng bạc này đi! Các ngươi có thể đi đến Hồ Châu, gia tăng tiến tước! Các ngươi là đội quân duy nhất thắng trận đại chiến Hàng Châu này! Tên của mỗi người các ngươi đều được ghi trong quyển sách trên tay Thang lão, quyển sách đến Hồ Châu., Mỗi người trong các ngươi đều sẽ không từ bỏ. Cho dù các ngươi không thể quay về, người nhà của các ngươi cũng sẽ lấy được thứ mà bọn họ cần, người còn sống đối với người nhà các ngươi sẽ như được người thân nuôi dưỡng!"
Thang lão nhẹ gật đầu: "Lão hủ có thể chịu trách nhiệm vì việc này, thiên địa có thể nhìn thấy." Có người liền nói.
Ninh Nghị mỉm cười: "Nếu không thắng, vậy cái gì cũng không có. Các vị huynh đệ, nương tử của ta hiện tại đã có thai, nàng sẽ đứng phía sau. Nếu như vậy cũng có thể thất bại, tất cả mọi người đều sẽ chết ở đây, những vàng bạc này sẽ là vàng bạc., Sẽ bị bọn họ cướp sạch, các ngươi sẽ không sống nổi, các ngươi ở Hàng Châu bị bọn họ phá thành, phá hủy nhà, giết người thân nhất, những mối thù kia, sẽ không có khả năng báo đáp. Lúc này lục lực lao về phía trước., Vậy thì sống, cái gì cũng có, lúc này mọi người đều không thể báo được thù, chỉ còn đường chết... Bọn họ là một đám loạn dân ngay cả binh khí cũng không có đầy đủ, không có thao luyện, không có trật tự, chỉ vì cướp giết người đến nơi này, bọn họ chỉ có một ngàn người, mọi người sẽ thua sao? Đem tất cả mọi thứ đều thua dưới tay bọn họ sao?"
"Hay là muốn cầm về một chút gì?"
Hắn nói xong, toàn bộ khung cảnh cũng bắt đầu ngạt thở, dưới tầng mây đen nghịt, mọi người nhìn tấm vải che kia. Sau nửa ngày ngơ ngác, rốt cuộc có người nói ra: "Có thể báo thù..."
"Làm sao có thể thua -- "
" giẫm chết bọn họ —— "
Tiếng gầm dần dần bắt đầu tụ tập, vào lúc này, đột nhiên có người xông ra: "Đừng nghe, hắn yêu ngôn hoặc chúng, chính là hắn đem chúng ta nhốt ở đây!" Đó là tướng lĩnh lúc trước tìm Ninh Nghị gây phiền phức. Người này họ Hạ, tên Hạ Thất., Sáng sớm ngày thứ chín, Ninh Nghị đã làm cho một kẻ gây náo loạn đến gần chết, chính là đường đệ của y. Mấy ngày nay y đã cùng Ninh Nghị hát mấy lần phản nghịch. Lúc này y chạy đến khiến tâm tình đám binh lính đột nhiên trì trệ, ngay sau đó Hạ Thất bắt đầu nói kế hoạch kia là do một mình Ninh Nghị làm ra.
Mọi người trên đài cũng đều ngẩn người, Trần Hưng vốn dĩ đã cảm thấy tâm tình của tướng binh đã bị điều động, còn đang cao hứng, lúc này chỉ vào người kia: "Hạ Thất! Vì ân oán cá nhân của đường đệ ngươi và Ninh công tử, mấy ngày nay ngươi cố tình gây sự còn chưa đủ hay sao! Sao lại ngay lúc này soán loạn quân tâm!"
Đội ngũ vạn người, nói lớn cũng lớn, nói nhỏ cũng nhỏ, ngày đó Ninh Nghị kết thù kết oán với đệ đệ Hạ Thất đường, một số quân sĩ cũng hiểu được. Hạ Thiên ngẩng đầu nói: "Trần tướng quân, lời ta nói đều là sự thật, nếu không phải tên Ninh Lập Hằng này..."
Hắn còn chưa dứt lời, Ninh Nghị trên đài đã đi ra bên cạnh vài bước, nắm lấy nỏ của một tên binh sĩ bên cạnh, cắm xuống đất, trực tiếp chỉ về phía Hạ Thất. Hạ Thất sửng sốt, sau đó dang hai tay ra: "Ngươi dám..."
Sau một khắc, oành một tiếng, huyết quang bộc phát bắn ra, mũi tên bắn thẳng vào ót hắn. Người này mở mắt, giữ tư thế hai tay ngã xuống đất, Ninh Nghị tay kia nắm lấy trường thương trên tay một tên binh sĩ bên cạnh, cố gắng giữ cho mình đứng vững: "Dong dài mà! Mụ mụ bà! Bộp thối thối! Người không phải nam nhân!"
Hắn vốn đang trong trạng thái suy yếu, lúc này lại dùng sức mạnh, âm thanh kia nói ra, toàn trường đều nghe, trong lúc nhất thời, không riêng gì binh sĩ phía dưới, ngay cả đám người Thang Tu Huyền trên đài, đều ngạc nhiên nhìn thư sinh ốm yếu ngày thường, trong lòng hoảng sợ. Bọn họ cũng nghe nói Ninh Nghị lòng dạ độc ác giao thủ với đám người Thạch Bảo, nhưng ngày thường tự nhiên chưa từng thấy qua, lúc này mới dứt khoát động thủ giết người như thế.
"Đường chỉ có hai con đường! Đi về phía trước! Sau khi các ngươi chọn xong thì đi tới đó, tranh thủ kiếm mạng cho mình! Có thù riêng với ta! Sau đó muốn tìm ta! Giết ta, ta tùy ý phụng bồi! Nhưng lúc này kẻ muốn gây loạn trong lòng quân đội đều là tử địch của mọi người! Các ngươi cứ việc nghe theo bọn họ!"
Ninh Nghị nói xong những lời này, tay và thân thể đều run rẩy kịch liệt, chẳng qua vẫn đứng đó như cũ. Thủ hạ của Hạ Thất vốn cũng có một số người, lúc đầu kinh ngạc qua đi, lúc này đột nhiên có người hô lên: "Dám hành hung trước mặt mọi người, các huynh đệ..." Lời này còn chưa kịp nói xong..., Đột nhiên nghe thấy một tiếng "Bang", phía sau có người đột nhiên rút đao chém về phía hắn, người nọ cũng cơ trí, cản một đao, lui về phía sau vài bước, chỉ nghe người xuất thủ hô: "Con mẹ nó ai là huynh đệ của ngươi!" Người này xưa nay là một người có hiềm khích với hắn.
Trong đám người lại có người rút đao chỉ về phía bên này: "Người này không có lòng tốt!"
"Làm thịt hắn!"
Lại có người hét lên điên cuồng. Người này cầm đao lui về phía sau vài bước, tiếng la bên kia đã liên tiếp vang lên, không ít người vừa rồi bị máu tươi làm cho đỏ mắt, lúc này tìm Ninh Nghị gây phiền toái căn bản không làm nên chuyện gì, lúc này tất cả mọi người đều có thể nghĩ đến. Trong tiếng la lớn đó, tất cả mọi người đều có thể nghĩ đến., Giữa eo eo người nọ đột nhiên bị người bên cạnh bổ một đao, máu tươi chảy ra, hắn kinh ngạc trợn mắt vung đao lên bốn phía, một gã đại hán trong đám binh sĩ lao thẳng tới, xoạt một tiếng đâm vào bụng hắn: "Ông đây làm thịt tên hèn hạ này..."
Sau một đao, lại thêm một đao, binh lính xung quanh đã thành một vòng tròn, đao quang xoẹt xoẹt bổ vào người nọ, máu tươi bắn tung tóe khắp nơi, cho tới khi có người một đao chém vào đầu người nọ, mặt đất xung quanh đều bị máu tươi nhuộm đỏ. Đại hán đi đầu giơ thanh cương đao trong tay lên, hướng về phía bắc: "Các huynh đệ, giết sạch đám tạp chủng kia! Báo thù..."
"Giết bọn chúng đi."
"Giết sạch đám nông dân kia —— "
"Ta muốn báo thù!"
Trong chốc lát, cơ hồ tất cả mọi người đều bị cái này giết chóc kích đỏ mắt, đao binh như lửa, sóng âm bắt đầu sôi trào, quân đội lúc này chưa chắc chỉ huy tốt được bao nhiêu, nhưng người ở tuyệt chỗ máu tính, rốt cuộc đã bị kích ra.
Ninh Nghị đứng đó, chống trường thương, nhìn tất cả mọi chuyện, hắn mở trừng hai mắt, sau đó, bóng tối xung quanh vây quanh. Thân thể lạnh lẽo, tầm mắt bắt đầu nghiêng đi, hắn hít một hơi, mơ hồ nghe thấy tiếng có người hô: "Ninh công tử..."
"Ninh công tử..."
Ý thức rời xa... triền miên trần trụi, nửa khắc đồng hồ sau, bầu trời âm trầm, ngay trên một vùng đồi núi cách phương bắc không đến hai dặm, tướng sĩ trong lục xác suất lĩnh truy sát lần này nhét mục tiêu của bọn họ vào tầm mắt, giống như bầy sói vội vã xông về phía bên kia, song phương rất nhanh tiến vào khoảng cách mà mũi tên có thể bắn tới. Bên này không có nhiều mũi tên, tựa hồ cũng không có hiệu quả.
Vỏ xác còn đang nghi hoặc vì sao song phương tiếp binh lại nhanh như vậy, mấy ngàn binh sĩ Vũ Đức doanh bên kia, đỏ mắt, vung đao thương, như thủy triều bao phủ tới, tiếng hò hét rung trời.
Binh sĩ xông lên trước nhất là một gã binh sĩ có chút cảm giác không đúng, hầu như vô thức dừng lại một chút, bị đồng bọn phía sau đẩy ngã trên mặt đất, sau đó càng có nhiều người theo bản năng giảm tốc độ hoặc dừng lại. Phát triển không giống như bọn họ tưởng tượng, cũng không giống mấy chuyện đã trải qua trong mấy ngày vừa rồi.
Sự kinh ngạc hơn ngàn người này cũng không kéo dài quá lâu, sau một lát, bọn hắn bị lần này không có kết cấu gì chỉ dựa vào huyết khí đơn giản công kích, mấy ngàn người sóng dữ, trên chiến tuyến dài vài dặm ầm ầm cuốn tới phương bắc.
Không có ác chiến, không có chương pháp, không có càng nhiều vây chặt, quân tiên phong qua đi, một lần trải thảm đỏ ra, thi hài đầy đất...