Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Mặc dù nói là đi cửa thành nhìn xem tình huống lưu dân ngoài thành, nhưng trên thực tế, không có đối chiếu tình huống ngày xưa, trong lúc nhất thời cũng không tìm được người chính thức hiểu rõ tình huống bên này. Ninh Nghị cũng không có khả năng bởi vì xem số người nhiều hay ít liền quy nạp ra kết luận gì. Lần này ra ngoài, chủ yếu vẫn là bởi vì đã ở trong hẻm Thái Bình mấy ngày, lúc này dự định tận mắt nhìn xem tình huống bên trong thành thế nào.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Là người từ bên ngoài có ý nghĩa nhất định, lúc này cảnh tượng bên ngoài nội thành hỗn loạn, đại bộ phận dưới tình huống như vậy, Ninh Nghị đều có thể trở thành một bộ tai họa đơn giản. Trong thời gian này, chỉ cần trật tự của thành thị còn tồn tại, dù có mệt mỏi thế nào, kỳ thật cũng không khó có người có gia cảnh nhất định.
Nhưng mặt khác, đối mặt với rất nhiều cảnh tượng thê lương trong mưa, cho dù là Ninh Nghị, cũng khó tránh khỏi lòng sinh trắc ẩn, giống như tình cảnh năm ngoái Giang Trữ vì thủy hoạn phong thành. Lần nhiều lần đó là đói hoang, mà lần này tình huống càng thêm rõ ràng, người bị thương lúc động đất, người bị thương, mất gia nghiệp, hoặc là ăn mày, lưu dân.
Dưới tình huống như thế này, một số người bị thương, một số lớn liền khinh thường đại phu, càng không bắt nổi dược liệu. Giữa những phế tích hai bên đường còn chưa thanh trừ dựng lên từng cái, ở bên trong từng cái từng cái thần sắc thê lương đều thê lương., Hắn có chút ngơ mưa đi lột phế tích nhà mình, bị trọng thương, hoặc là bị gãy tay chân không còn nhà để về, ôm lấy cái bàn thấp né ở dưới mái hiên thấp, không rõ sống chết. Đây đã là ngày thứ năm sau khi động đất, sớm vài ngày có lẽ còn có thể tru lên, lúc này, đa số mọi người đều đã bị dày vò đến không còn một tiếng động.
Cũng có hài tử mất cha mẹ, hoặc nguyên bản chính là ăn xin theo cha mẹ, bị thương, không bị thương, có run trong mưa, cũng có trốn ở nơi có thể tránh mưa bắt đầu cuộn mình., Có người biết khóc, nhưng cũng khóc đến khàn cả giọng. Đứa trẻ cực đói bụng len lén đi bới phế tích, nếu có thể kiếm được chút đồ ăn, bất kể là cái gì, đều là đầu tiên nhét vào miệng. Nhưng đây vốn không phải là niên đại đầy đủ đồ ăn ở hậu thế, trong nhà ai cũng không thấy có bao nhiêu đồ ăn. Càng nhiều là bị người ta nhìn thấy đánh ra.
Dưới tình huống như vậy, nam hài nữ cũng có bộ dáng giống như vậy, ai cũng không ngớt, không có một điểm đáng yêu nào là sinh mệnh cùng với hiện thực không có cách nào ở chỗ này bày ra cái loại lãng mạn, hoặc là nương hóa hài tử. Lưu lạc trong mưa, hài tử cũng chỉ giống như dã cẩu. Cũng có gia cảnh hơi giàu có, xử lý xong tình huống nhà mình., Có thể sinh ra chút lòng trắc ẩn. Nhưng dưới sự hỗ trợ của sản xuất lực trước mắt, thiện tâm thế nào cũng không đủ, quan phủ hoặc là các đại hộ như Tiền gia cũng sẽ làm chút cháo, bảo vệ một ít người không đến mức chết đi, nhưng cũng không che giấu được một phần nhỏ người đã mất đi tuyệt vọng tương lai.
Dẫu sao cũng là tháng năm như vậy, như Hàng Châu, Giang Ninh, mùa đông nào mà ngoài thành đông chết vài chục người, đó mới thật sự là thái bình thịnh thế. Ninh Nghị cơ bản có thể hiểu được, nhưng nhìn thấy những thứ này trong lòng vẫn có vài phần nặng nề. Đây vẫn chỉ là tình huống trong đường phố, còn đám người Tô Đàn Nhi, Tiểu Đình tuy cũng sinh lòng trắc ẩn, nhưng cũng là Tư Không Kiến quen rồi, tâm tình ngược lại không có văn nghệ như Ninh Nghị.
Mở cửa xe ra xem một chút, thấy thần sắc Ninh Nghị nghiêm túc, hứng thú không cao, Tiểu Kiệt lại nhẹ giọng nói một câu: "Tiểu Kiệt cũng là người trong nhà sắp chết đói rồi mới bị bán đi đấy..." Nàng chỉ muốn an ủi Ninh Nghị, không có thần sắc thương xót gì cả. Ninh Nghị mỉm cười, Tô Đàn Nhi kéo nàng đến bên người, để nàng đặt cái trán trên vai mình, sau đó vuốt mái tóc của nàng.
Tình tiết ngoài thành thì không cách nào nhìn kỹ, trên thực tế, lưu dân tăng cường mấy ngày nay ít nhất cũng vây quanh mấy cửa thành Hàng Châu. Mà quân nhân của Vũ Đức doanh đã canh cửa thành, cửa không đóng, nhưng muốn ra vào lại khá phiền phức. Bên phía Ninh Nghị đưa bằng chứng về bằng xe, xe ngựa của bọn họ, trang phục chỉ cần ra khỏi cửa thành, e là sẽ bị người khác vây quanh.
Ninh Nghị xuống xe ở gần cửa thành, một người qua bên kia nhìn một hồi, sau đó cũng có quân nhân cảnh giác chạy tới hỏi thăm, Ninh Nghị lấy danh nghĩa của nhà họ Tiền đâm ra, thế thì quân nhân cũng rời đi. Lúc này cảnh vật ngoài cửa thành rất ác liệt, một vùng lầy lội, có một phần quân nhân kéo lều ngoài thành lên để duy trì trật tự, chủ yếu vẫn là để bảo trì con đường chính thông suốt.
Một bên tường thành sụp xuống cách nơi này không xa, đại lượng công nhân đang làm việc. Lúc này trong thành bận rộn tự cứu, thu thập tàn cuộc trong nhà, nếu nói công nhân có thể thuê được kỳ thật không nhiều, một nửa số người trở lên hẳn là ở trong lưu dân ngoài thành chọn lựa, đều là nam nhân có chút khí lực, có gạo, chăn nuôi, bởi vậy ở bên cạnh ngược lại có vẻ rất nhiệt tình.
Chỉ là nhìn một chút như vậy, trong lòng Ninh Nghị cũng hiểu rõ.
"Không riêng gì Hàng Châu, Tô Châu bên kia cũng chịu ảnh hưởng, người bị tai họa quá nhiều. Nếu muốn đi đường bộ, chỉ sợ đi không xa sẽ bị cướp mất. Tạm thời cũng chỉ có thể ở bên này đợi tình hình tốt lên rồi..."
Trở lại trên xe ngựa, Ninh Nghị thở dài, đang chuẩn bị cho xe ngựa về lại hẻm Thái Bình, nhưng lại nghe tiếng người ngoài Vũ Trung thành dần dần vang lên, cũng không biết xảy ra chuyện gì. Ninh Nghị nghiêng tai lắng nghe một hồi, mơ hồ có người kêu: "Chúng ta muốn gặp Tri phủ đại nhân, chúng ta phải gặp Tri phủ đại nhân..." Có lẽ là lưu dân bên ngoài đã rối loạn.
Đã xảy ra loại chuyện này, Vũ Đức doanh đóng ở gần tường thành cũng không hoảng loạn. Ninh Nghị đưa màn xe ra xem, chỉ thấy một gã tướng lĩnh lên tường thành trong màn mưa mù mịt xem xét trong chốc lát. Đồng thời, một đội binh lính đi qua canh gác chỗ tường thành, một đội quân vẫn đóng ở cửa thành, lại có một đội nhân thủ chạy ra phụ trách trấn an hoặc trấn áp. Mấy ông lão ở gần cửa thành đi ngang qua, Ninh Nghị nghe thấy bọn họ nói: "Ài, lại huyên náo rồi."
"Bọn họ cũng không dễ chịu a..."
Thoạt nhìn, đây cũng không phải là lần đầu phát sinh loại rối loạn nhỏ này. Một lát sau, ngoài thành có tiếng ồn ào cũng ngừng lại. Ninh Nghị không nghe thấy tiếng kêu thảm thiết gì, đại khái cũng không phải là bắt người giết người để trấn áp. Buồn chán nhìn một hồi như thế, Ninh Nghị phất phất tay phân phó trở về.
Buổi chiều ngày hôm nay, đến gần chạng vạng tối, mưa dần dần ngừng lại. Sương mù trong mưa dần dần rút đi, không khí trong lành, chân trời xuất hiện cầu vồng, cây cối trồng trong hẻm Thái Bình cũng trở nên xanh biếc hơn một chút, tựa hồ biểu thị tràng tai hoạ này cuối cùng đã có hơi thở sơ bộ, tiếp theo chính là sự hiền lành sau đó mới được xây dựng lại.
Đã hiểu rõ thì tạm thời không thể ở lại nơi này được, kế tiếp Ninh Nghị cũng đã bắt đầu quy hoạch kế hoạch cho cả nhà ở hơn một tháng. Ví dụ như cửa thành đóng kín, trong khoảng thời gian này, cung ứng các loại rau xanh chỉ sợ sẽ bị đứt đoạn, không ít hầm ngầm của người ta chỉ sợ cũng đã bị chấn sập, những chuyện này không thể không cân nhắc., Tô gia mới nuốt hết một phần ba sản nghiệp sản nghiệp của Ô gia. Lúc này đang là lúc cực kỳ giàu có, có khoảng cách ngăn cách với Lâu gia, Tô Đàn Nhi liền có thể trực tiếp ném xuống bên này sinh ý. Bất kể là thế nào, đồ ăn giá cao bao nhiêu, bọn họ cũng ăn được, vấn đề không lớn.
Địch ý của Lâu gia cũng coi như là một vấn đề khá lớn, nhưng động đất đột nhiên xuất hiện sẽ làm gián đoạn lực chú ý của đối phương. Đợi đến khi sự tình kết thúc, coi như đối phương thật sự có tâm tư gì không tốt, đám người Ninh Nghị này tự nhiên cũng có thể che chở cho Tiền gia. Thuốc nổ của hắn cũng là một trong những chuẩn bị cho vấn đề của Lâu gia.
Tuy bản thân đã trải qua rất nhiều chuyện, cũng có đủ năng lực lật bàn khẩn cấp, nhưng Ninh Nghị vẫn ham muốn dương mưu, ví dụ như vận dụng rất nhiều tin tức tình báo, tỷ như lực lượng cao tầng hơn, giống như Dương Quái trong truyền thuyết Anh Hùng của Kính Ngân Hà: Nếu không phải binh lực không đủ..., Ai mà thích dùng kỳ mưu chứ. Ở đây chỉ dựa vào chút tài nguyên này của mình mà lại liều mạng đối đầu với người khác, đó mới thật là ngây ngốc. Nếu như đối phương thật sự không cam lòng muốn làm gì đó, đơn giản là sau khi lên kinh hắn đã thông qua nhà lão Tần làm việc, giơ tay nhấc chân chính là cục diện cân nhắc, không cần suy nghĩ.
Vì vậy buổi chiều cùng Tô Đàn Nhi an bài việc vặt trong nhà, đến chạng vạng tối, khắp nơi trong Hàng Châu thành đều có khói bếp - lúc này phần lớn gỗ gỗ phần lớn là ướt nhẹp - rơi vào ánh chiều tà và cầu vồng, như là một bộ lạc lớn phồn hoa. Một con chó trên đường vừa chạy vừa sủa, trông rất sống động.
"Kỳ thực, chó mù mắt... Nó không nhìn thấy cầu vồng, chỉ có cảm giác được..."
Mấy ngày nay, lần đầu tiên xuất hiện ánh mặt trời, người nhà tụ tập ở ngoài sân chờ cơm ăn. Đám người Ninh Nghị và Tiểu Kiệt vừa cười vừa nói về chuyện chó, mấy đứa nhóc cũng dựa sát lại đây., Tô Đàn Nhi tò mò đưa ra đủ loại vấn đề. Lúc này nàng ngồi ở giữa phế tích bên cạnh cũng không có hình tượng gì, hai tay nâng gương mặt cười nhìn một màn này. Lúc này nàng cũng thoáng buông lỏng sự căng thẳng trong lòng mấy ngày qua, thu liễm khí tức nữ cường nhân, thoạt nhìn giống như một thiếu nữ đơn thuần nhìn như ái phu quân.
Sau đó là một buổi tối yên bình, thậm chí còn an tĩnh hơn mấy đêm trước cơn mưa. Trong nhà do bảy gã hộ viện thay phiên nhau canh gác ban đêm, thành thị mệt mỏi mấy ngày rốt cuộc cũng đã được an giấc như đã lâu. Vốn mấy ngày trước, trong thành thị vô luận ban ngày hay ban ngày bóng đêm đều cảm giác được náo loạn cũng thu liễm, chỉ là đến nửa đêm, gần đó một con phố có trộm cắp, mơ hồ truyền đến tiếng la tháo.
Ngày hôm sau, mặt trời lên cao.
Hết thảy đều như thường lệ mà đi, ngoài ban ngày mặt trời, mọi người làm việc như là có sự phấn chấn, chỉ là đến giữa trưa, mặt trời nóng bức bước đầu đã bốc hơi khô hơi nước, phảng phất đem vài đoạn từ Mai Vũ kéo về giữa hè. Đến xế chiều, bỗng nhiên có một đội quân sĩ hướng về hẻm Thái Bình bên này., Nhìn từ xa là một đội mang theo trẻ tuổi, lúc này Ninh Nghị vừa lúc đang nói chuyện phiếm với Tiểu Kiệt ở bên ngoài đường, thuận tiện xem xét công tác chung quanh. Tướng lĩnh trẻ tuổi kia tựa hồ hỏi thăm một hai người ở đầu phố, sau đó liền nhìn sang bên này, ánh mắt xa xa nhìn tới Ninh Nghị, ngẩng đầu lên, tay vịn chuôi đao muốn tới.
Cái kia nên là Lâu Thư Hằng gọi tới tìm phiền toái... Chỉ là liếc mắt một cái, Ninh Nghị đại khái cũng có thể xác định việc này. Trong lòng gã ngược lại có chút thở dài. Trong dự đoán của gã, lúc ban đầu địa chấn hai ngày, phương diện pháp chế đã không còn bận tâm nữa., Nếu là hắn, sẽ dứt khoát tụ tập một đám người, che giấu thân phận trực tiếp giết sạch hơn mười người nhà mình, làm thành bộ dạng cướp đồ, coi như không phải người chết., Cũng có thể chém tàn phế, sau đó vẫn không thể truy cứu. Nhưng thoạt nhìn tình huống lâu nhà bị hao tổn cũng có chút lớn, trong lúc nhất thời không thể để cho bọn họ phản ứng kịp, lúc này lại tới, toàn bộ người của hẻm Thái Bình đã tạm thời liên hợp lại với loạn cục trong thành, chỉ đành dùng phương pháp khác thôi.
Tướng lĩnh trẻ tuổi kia dẫn theo hơn hai mươi người đang muốn tới, bên kia đường phố, cũng có mấy con chiến mã chạy vội đến, tổng cộng là năm tên kỵ sĩ, ngăn phía trước đội ngũ này. Người cầm đầu là một phó tướng, tướng lĩnh trẻ tuổi kia có chức vị thấp hơn một chút., Vội vàng hành lễ, song phương nói vài câu, tướng lĩnh trẻ tuổi oán hận nhìn thoáng qua Ninh Nghị bên này, dẫn đội rời đi, năm tên kỵ sĩ mới đi về phía này. Phó tướng cầm đầu xuống ngựa, chắp tay với Ninh Nghị, lại là tên quân nhân mấy ngày trước liều mạng một đao với Ninh Nghị, tựa hồ tên là Viên Định Kỳ.
Sau khi chào hỏi qua, đối phương cũng không làm bộ làm tịch mà nói thẳng: "Vị thiếu gia của lâu chủ đã tuyên bố muốn gây sự với Ninh công tử, nhưng công tử không cần lo lắng về việc này. Khách mời của Tiền công tuyệt đối sẽ không bị làm khó dễ ở Hàng Châu. Chuyện hôm nay Đỗ thống lĩnh vừa nghe nói, liền nhờ Viên mỗ mang tới tấm lệnh bài này cho Ninh công tử. Ngày lạ nếu có người trong quân tới gây khó dễ, Ninh công tử chỉ cần đưa lệnh bài ra cho người khác nhìn là được."
Viên Định Kỳ kia nói xong, giao một lệnh bài có khắc chữ "Đỗ" cho Ninh Nghị. Đây cũng không phải lệnh bài chính thức điều động quân đội, mà chỉ thuộc về tư nhân thống lĩnh của Võ Đức Quốc. Thống lĩnh kia tên là Đỗ Hồng, chữ Nhược Phi, nghe nói Đỗ thống lĩnh hiểu chút thi văn, là tên Nho Tướng, tên là Nho Tướng., Cùng Tiền Hi Văn có sư đồ, ngay cả chữ này cũng là năn nỉ Tiền Hi Văn cho lấy. Lúc này võ tướng không được coi trọng, tướng lĩnh kia có thể trèo lên danh phận văn nhân rất không dễ dàng, rất lấy thân phận môn sinh Tiền thị làm vinh dự. Lần này tuy không biết Ninh Nghị, nhưng lập tức sai người tới hỗ trợ.
Viên Định Kỳ lần trước liều mạng một đao với Ninh Nghị ở Tiểu Lưu Châu, cũng có chút tò mò về sự thật thư sinh hội võ này. Thượng cấp của hắn là võ nhân học văn, tên là phụ thuộc phong nhã, rất nhiều người làm, bên này văn nhân luyện võ, chuyện cũng không nhiều lắm. Ngoài miệng tự nhiên hỏi thăm vài câu, sau đó cười nói ngày nào hắn cũng có cơ hội xin chỉ giáo một phen, sau đó dẫn theo người đi cũng không dây dưa dài dòng.
Đã có lệnh bài này, phương diện hệ thống của quân đội không khỏi nói muốn tìm mình gây phiền toái có thể không cao lắm.
Một ngày này, cũng xảy ra một màn nhạc nho nhỏ này, thời gian dần dần trôi qua, màn đêm dần dần hạ xuống, dần dần trở nên thâm sâu, đại khái đến lúc rạng sáng, có một số việc cũng vội vàng không kịp chuẩn bị phát sinh.
Lúc hỗn loạn vang lên, Ninh Nghị cũng tỉnh dậy từ trên giường, đàn nhi ở bên cạnh nhẹ nhàng ôm lấy hắn không chịu thả. Tay của hắn tách khỏi thê tử, qua một hồi phủ thêm quần áo ra ngoài, thành trì phía bắc đã bị đốt đến đỏ rực, nhìn tựa như trận lửa lớn trong thành thị chấn động đêm đó. Sương mù che đậy bầu trời đêm.
Lúc này đám người Cảnh Hộ Viện cũng ở trong viện quan sát, Ninh Nghị nhìn vài lần: "Làm sao vậy?"
"Không biết vì sao lại cháy..."
"Thanh âm cứu hỏa này thật hỗn loạn..."
Các loại tiếng vang ầm ĩ mơ hồ từ trong bầu trời đêm lan tràn đến, một lát sau, Tô Đàn Nhi mặc vào quần áo cũng đi ra, Kính Nhi dụi dụi con mắt từ phòng bên cạnh đi ra: "Mới mưa xuống, sao lại cháy lớn như vậy chứ?"
"Hy vọng chỉ là khởi hỏa..."
Ninh Nghị cau mày nói một câu.
Nhưng đó không chỉ là khởi hỏa.
Trời sắp sáng, thanh âm hỗn loạn đã trở nên vang dội, sau đó đột nhiên có người truyền tin: "Đánh nhau rồi, đánh nhau rồi, đám người ở thành bắc kia, đánh nhau với người của Vũ Đức doanh, nghe nói có người chết..."
Một ngày hôm qua, Ninh Nghị không nghe được nhiều tin tức. Dù sao Đại Vũ cũng vừa ngừng lại, mọi người đều có cảm giác trăm năm hưng phấn. Nhưng cũng vào ngày hôm qua, quân đội lại bắt đầu thu thập thi thể để xử lý. Dù sao thời tiết quá nóng, sau đó lại va chạm với người của Linh đường ở thành bắc.
Sau đó trời tối, liền nổi lửa, mấy cái linh đường lớn nhỏ trong mấy con phố đồng thời cháy, hơn mười cỗ thi thể đã bị đốt trong quan tài, mà thế lửa lan tràn ra., Chỉ trong chốc lát đã không cách nào ngăn cản, trong đó cũng có mấy chục người bị chết cháy. Thế lửa không cách nào khống chế khiến tất cả mọi người bối rối, sau đó, khi có người đi ra nói thấy quân nhân của Vũ Đức doanh phóng hỏa, trong nháy mắt mấy người giữa đường đã xảy ra xung đột với quân nhân tới.
Người bên này tạm thời còn chưa biết tình hình bên kia, chỉ là nghe qua, theo Thiên Minh, thế cục tựa hồ càng ngày càng nghiêm trọng. Nhưng sau khi nghe tiếng chiêng, tiếng chiêng đều bắt đầu khẩn cấp vang lên., Thành thị phía tây cũng bắt đầu rối loạn. Lúc đám người Ninh Nghị phòng ngự phong tỏa đầu phố, phó phường đang vội vã chạy về, thở hồng hộc, sau đó liền thấy có hơn mười người giang hồ cầm đao kiếm từ một ngã tư đường xông tới, tựa hồ muốn trực tiếp xông vào hẻm Thái Bình.
Chuyện này đột nhiên xảy ra, nhìn giống như là một ít người vốn định đục nước béo cò, lúc này lại tìm được cơ hội. Lực lượng của hẻm Thái Dương bên này tổ chức lại lấy Lưu thị võ quán làm chủ, ngược lại không có va chạm với hơn mười người đoản binh kia. Lúc này đám người Ninh Nghị cũng không có biện pháp phân biệt nhiều hơn nữa, chỉ nắm lấy tảng đá ném ngược trở về. Hai người bị nện đến vỡ đầu chảy máu, đối phương lại ồn ào dỗ dành chạy.
"Rốt cuộc là sao?"
Ninh Nghị quay đầu lại hỏi thăm, bộ phường kia chính là Kinh Hồn Phủ Định: "Xảy ra chuyện, xảy ra chuyện rồi, phía Bắc thành bên kia đánh nhau, người chết rồi..."
"Đã sớm biết có người chết rồi, tại sao lại như vậy chứ."
"Đại nhân vật chết rồi, tình huống thu thập không được, có một người...có một phó tướng qua đó trấn an, không cẩn thận bị giết a. Phó tướng kia hình như là Viên Định Kỳ, Viên Định Kỳ, trong đám người không cẩn thận, nghe nói đầu bị người ta một đao chém a... Sát Hồng nhãn rồi, lần này lại rối loạn rồi... Chúng ta nhanh chóng canh gác cho tốt, không nên để cho người khác tiến vào..."
"Một đao... chém?"
Ninh Nghị sửng sốt một lúc lâu, hồi tưởng lại Viên Định Kỳ kia, đương nhiên võ nghệ của gã không cách nào phán xét được, nhưng thân thủ của đối phương hẳn là cao hơn mình. Nghe nói cũng rất lợi hại, người như vậy chỉ vì một số bình dân nháo sự, một đao hỗn loạn đã bị người ta chặt đầu?
Trong lòng Ninh Nghị nổi lên cảm giác không tốt, thậm chí nhịn không được mà cười một tiếng. Người như vậy... khiến hắn cảm thấy hơi lành lạnh.
Sau đó, trong một mảnh hỗn loạn, cảm giác bắt đầu hóa thành hiện thực, tin tức lưu dân thành tây bên kia nhân cơ hội làm loạn truyền đến, đó là tạo phản chân chính, nhưng không thành công, buổi sáng, đã bị Vũ Đức doanh chuẩn bị vây ở ngoài cửa thành. Nhưng một tin tức đã truyền tới rõ ràng.
Sau trận địa chấn qua ngày thứ bảy, nhân thủ Phương Tịch bước đầu đã hoàn thành tụ tập, hung hãn giết đến rồi!