Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Phòng ốc như rừng, mái hiên đan chéo, trong bóng đêm, đèn lồng giữa phòng ốc thành thị tụ thành lưu hỏa kéo dài. Trong đêm cuối hè này, giăng khắp nơi tạo ra cảnh tượng Biện Kinh.
Thời gian ăn cơm đã qua từ lâu, mặc dù đêm đã khuya, trong Biện Kinh huyên náo cũng không có chút dấu hiệu giảm bớt nào. Trải qua gần hai trăm năm truyền thừa đến Biện Kinh ở Biện Kinh, là trái tim của Võ Triều muốn xông lên, tụ tập thương khách trong thiên hạ., Thông suốt bốn phương, mỗi ngày thương khách thương nhân thông qua Nam Bắc đều nhiều không đếm xuể thông qua nơi này, mỗi năm thi triển khoa cử hoặc tỉ lệ vài năm tụ tập thiên hạ tài tử anh kiệt, ở chỗ này, cũng tụ tập trọn phiến thiên hạ quyền lực lớn nhất một nhóm quan chức, vờn quanh đế vương ngự tọa, chúa tể thiên hạ vận chuyển.
Từ khi Tùy Đường đến nay, thương nghiệp dần dần phát đạt, hủy bỏ cấm đi lại ban đêm, thành thị cơ bản là không tối, mặc dù đến điểm yên tĩnh nhất buổi sáng, nhưng lúc này chính là điểm cuối, khí trời nóng bức làm cho mọi người càng không ngủ sớm. Bên đường, trong tiểu viện, quán trà, trong quán trà, mọi người hoặc yên tĩnh hoặc ồn ào náo nhiệt, nhưng cũng là một cảnh tượng phồn hoa an bình.
Chiến sự phương bắc cũng không ảnh hưởng đến bộ điệu của tòa thành này, triều đình hoặc nhiều hoặc ít hành động cũng không có nổi lên sóng lớn trong thành thị. Việc điều động quân đội, vật tư vận chuyển, hết thảy đều đang lặng yên không một tiếng động dưới khí thế khổng lồ tiến hành., Dường như mỗi người đều có thể cảm giác được loại hành động kia, nhưng lại không có bao nhiêu người chính thức hiểu rõ nội tình. Nhiều lắm cũng chỉ là trong miệng một ít người biết chuyện mà thôi, lại tăng thêm rất nhiều tư cách đàm luận như chính mình gặp, hoặc khiến cho các thương hộ ở Biện Kinh tình cờ thảo luận về tình cảnh thương nhân buôn bán của Bắc Kinh., Nhưng là lại không có bao nhiêu không khí khẩn trương hay lo lắng, Thanh lâu kỹ trại, quán trà quán rượu, giống như năm xưa náo nhiệt, văn nhân tài tử trong tụ hội thi từ cũng Thừa Nghiệp, ánh nắng tự tin, liền bao nhiêu chứng minh điểm này.
Ở một vị trí trung tâm thành thị, ở một bên hoàng thành, bảng hiệu của phủ Hữu tướng vừa mới treo lên không lâu. Đây là một tòa nhà khổng lồ đã qua nhiều năm, cũng không lộ vẻ hào hùng gì, nhưng bố cục trang nghiêm, nội tình thâm sâu. Đây vốn là sản nghiệp của Tần gia, tám năm trước Tần phủ kế thừa rời nhiệm, nhà cửa bị bán ra., Trong tám năm này lại là chuyển tay hai lần, đều ở trong tay những người có chút quan hệ sâu xa với Tần đời, lần này Tần đời khởi, thăng tướng, hồi kinh, lại thuận thế mua lại, trên thực tế, bố cục đại trạch này, ngược lại không có chút biến hóa nào.
Tần gia trước đó làm quan ở kinh thành, kinh doanh đã có hai đời, tám năm trước Tần dòng dõi nguyên ly khai, sai hạ nhân trong phủ đi, lần này trở về, hơn phân nửa hạ nhân trong nhà đều bị triệu hồi., Điều này đủ để chứng minh Tần Tương Nguyên lúc trước người theo người đi trà lại không lạnh. Lúc trước các loại thư quyển trong phủ cất giữ không động, lần này hồi phục lại nhiều hơn một chút, bất quá Tần Tương Nguyên cũng không phải để ý tới những thứ này. So với Tần phủ năm đó, lúc này chung quy là có vẻ vắng vẻ một ít, như những người thân, người thân ở chỗ này lúc trước., Dù sao vẫn không thể chạy tới, lúc này ở trong đại trạch viện, vẫn chỉ là một vợ một thiếp của Tần Tương, những người còn lại, cho dù thắp sáng đèn dầu, cuối cùng cũng chỉ là hạ nhân.
Trong mấy ngày này, Tần Tương công việc bề bộn, mỗi ngày bận rộn, khó được nhàn rỗi. Lúc này trong triều đình có hai người có địa vị tối cao, Lý Cương cầm đầu Tả tướng, chủ đạo đại cục, tướng của Tần Nguyên càng có khuynh hướng một số việc phải làm.
Lại nói tiếp, hắn đã tám năm chưa vào Biện Kinh, mặc dù vẫn có rất nhiều môn sinh bạn cũ, nhưng ở chỗ này lực ảnh hưởng, lực khống chế cũng đại giảm. Đặc biệt là các loại đặc tính thực sự, chỉ sợ là không tiếp nhận nổi. Lý Cương quen biết với hắn, mặc dù hết sức ủng hộ hắn nhập tướng., Nhưng lúc đầu cũng đã từng nói qua sẽ chia sẻ đại bộ phận sự tình cho hắn, bất quá, Tần Tương Nguyên cũng không giao quá nhiều sự tình cho đối phương, mà lúc đầu tiếp nhận, liền một mình gánh chịu, trong vòng mấy ngày, liền sắp xếp rõ ràng các loại sự tình cần xử lý, quy hoạch đại khái rõ ràng.
Lý Cương tính tình khẳng khái, tính tình tương đối thẳng thắn nóng nảy, có khí thế nghiêm nghị, hắn là người thúc đẩy lớn nhất trong mấy năm nay xin chiến tiếng sóng, nhưng ngược lại, người này ngược lại càng thêm nghiêm ngặt tuân thủ nghiêm ngặt đạo Nho gia., Ngay cả lời nói kịch liệt, xử sự ngược lại có vài phần khiêm tốn. Đương nhiên, điều này cũng không phải lão hủ nho gì đó, chỉ là tín niệm của hắn càng thêm cương trực mà thôi, nếu không lúc này đặc biệt cần một người vô cùng kiên định tới chủ đạo chiến sự, chỉ sợ hắn cũng không làm được Tả tướng.
Tần Tương Nguyên cũng là Đại Nho đương đại, hắn văn chương làm rất tốt, tính cách bên ngoài càng thêm đôn hậu cùng nho nhã, lời không nói chết. Có đôi khi tranh luận cùng người khác, đường đường hào hùng, tiếng ăn nói mạnh mẽ, nhưng lại không lộ ra vẻ phẫn nộ như Lý Cương lúc này., Thủ đoạn thường thường cũng đoan chính ôn hòa. Nhưng kết quả mà nói, lại luôn luôn có tác dụng thực tế, lấy đại thế đè người, như nước ấm nấu ếch, khi người khác phát hiện sát cơ trong đó, thường là cục diện đã định, không chỗ để đi.
Trong khoảng thời gian hắn lên kinh này, tiếp nhận các loại chính vụ, chủ yếu nhất vẫn là điều hòa quân nhu đầu tiên, lấy cổ tay cao siêu điều động các loại vật tư quân nhu khi chuẩn bị chiến đấu., Tụ tập trở nên càng thêm hòa hợp im ắng, đến lúc này đại đa số người ở kinh thành thậm chí cũng chưa từng cảm thấy cỗ khí tức túc sát kia. Vào kinh thành không đến hai tháng, hắn đã biểu diễn ra ra cường đại phách lực cùng thủ đoạn, khiến cho không người có thể khinh thường khí thế ẩn cư tám năm nay của hắn.
Đương nhiên, tất cả những công việc trước mắt đều được xây dựng dựa trên độ cao, mặc dù là hắn, có thể làm được những việc này cũng đã dùng hết toàn lực. Hôm nay quá khuya hắn mới từ trong hoàng thành đi ra, về đến nhà vừa bới hai miếng cơm, liền có ba tên học sinh ngày trước tới bái phỏng, hắn liền vừa ăn cơm tiếp đãi ba người này.
Trong ba người lúc này, nhỏ nhất ba mươi tám tuổi, tên là Trần Khai, Tự Ngạn Đường, lúc này ở Công bộ nhậm chức, kiêm nhiệm quản lý của Văn Tư Viện. Lớn nhất đã bốn mươi hai tuổi, họ Triệu tên Đỉnh Thần, thừa nhận chữ., Lúc này đảm nhiệm chức vụ thiếu doãn Phong phủ mở ra, quyền lực đã khá lớn. Người thứ ba năm nay đã bốn mươi tám tuổi, tên là Phùng Viễn, tự nói ra, nhậm chức tại Ngự Sử Đài, hắn là đệ tử dòng dõi Tần Nguyên, hiện giờ Ngự sử trung thừa Tần Ngọc lại kế Tần Nguyên bản gia, bởi vậy hắn đã ở Ngự Sử Đài như cá được nước, rất được coi trọng.
Mặc dù là tướng phủ, nhưng lúc này Tần tương lai ăn một bát cá, một bát rau xanh, ngược lại để hạ nhân mang lên ba bát canh đậu xanh của băng trấn, mỗi người phát một cái quạt, bốn người tùy ý nói chuyện trong sảnh. Đã là quan hệ thầy sinh, ba người trước đó lại biết rõ tính tình dòng dõi của Tần Tín, lúc này, tự nhiên cũng không cần phải khúm núm nói chuyện, đều có vẻ tùy ý.
Thời gian tám năm không có, lúc này còn có thể trở về, trong mắt người khác, đối với Tần đời xưa dĩ nhiên là đại hạnh. Bất quá tám năm không có, kỳ thật cũng có rất nhiều thứ phát triển, làm cho hắn cảm thấy tiếc nuối cùng không cách nào nắm chắc.
Lúc liên minh Hắc Thủy, Cảnh Hàn Đế Chu Ngọc vừa mới kế vị không lâu, Tần Tương Nguyên lúc ấy xem như nửa Đế Sư, mặc dù có rất nhiều chuyện trên thực tế cấp Đế Sư, nhưng nhiều lắm chỉ có thể nói là thần ở xương cánh tay, cũng không có danh tiếng Đế sư. Lúc đó tuy Cảnh Hàn Đế là ưu tú hiếm có để cắt đứt., Nhưng cũng có vài người muốn tách ra để đạt được mục đích, khi quân sa mạc đánh tới chuẩn bị cầu hòa thì sau đó lại cảm thấy nhục nhã, lúc ấy Tần Tương tâm ý lạnh lẽo, nhưng cũng không khỏi làm một chuyện điên cuồng nhất, kích thích Cảnh Hàn Đế âm thầm chuẩn bị tâm lý., châm ngòi, nâng đỡ tất cả thế lực phản loạn, đồng thời an ủi Chu Ngọc lúc này bất quá là nhất thời nhịn được, chỉ cần chuẩn bị mấy năm, tất có thời cơ lật bàn. Chuyện này, lúc ấy mặc dù hắn an bài rất nhiều chuyện và kế hoạch, nhưng cũng không có tự tin, ai biết lúc này đã biến thành hiện thực.
Nhưng cũng vì chuyện này mà triều đình phải chi ra lượng lớn tiền tài. Khi Cảnh Hàn kế vị, hắn vốn nghe theo kiến thức của mọi người, loại bỏ các sự vật như hoa đá cương tiền triều. Ai biết hắn sống một hai năm, triều đình chi ra quá nhiều, những chuyện này lại lần nữa được dọn ra.
"Những chuyện này, đám người Thái úy Cao Cầu kia, sợ là nhúng tay vào rất nhiều nhỉ?"
"Bẩm báo lão sư, việc này liên lụy tới tất cả mọi người, quả thực rất nhiều. Ban đầu chỉ là bệ hạ nói nghèo, liền có người gia nhập chỗ tốt, đưa ra đủ các loại biện pháp. Cao thái úy là thứ nhất, lúc trước đám người Đường Thị Lang cũng ủng hộ, học sinh từng tranh cãi theo lý thường thấy., Cương cương Hoa thạch không thể mở ra, nhưng bây giờ nghĩ lại, lúc trước triều đình thiếu tiền, bệ hạ muốn tìm chút bổ sung, lúc đầu chỉ là phạm vi nhỏ, nhưng mọi người nếm được ngon ngọt xong liền thuận thế buông tay. Cảnh Hàn bốn năm cuối cùng xây vườn, tu cung khuyết, một loạt tiền sau đó, đều do đó mà đến..."
Phùng Viễn nhíu mày trả lời. Đường Thị Lang trong miệng là Hộ Bộ Thị Lang lúc trước, Đường Sát, Đường Sát, Thượng thư của Hộ bộ, lúc này đã thăng cấp lên làm Hộ bộ Thượng thư. Khoảng thời gian này, Đường Phong tuân thủ là chủ và phái. Đám người Phùng Viễn đương nhiên theo chủ chiến, mà lúc này Tần Ngọc cũng là chủ chiến phái, bởi vậy nhìn Đường Lục cũng không thuận mắt.
Tần Tương Nguyên chỉ ăn cá: "Các ngươi ở Biện Kinh, ta ở Giang Ninh, đều là nơi giàu có, chỉ là nghe nói, đích thân gặp đã ít. Hoa Thạch Cương ngang ngược cướp bóc, khổ cho những bách tính kia, đám quan viên kia mập mạp, đi theo dưới tay Cao Cầu... Đường khâm giả cũng không phải là người tham tiền gì, chỉ là đi theo sau một chuỗi lớn miệng ăn cơm mà thôi., Ngược lại là Lý bang Ngạn, Ngô Mẫn, gia đại thế, làm quan giả chúng... Ai, bây giờ ta nghĩ lại, đại khái cũng là như vậy, mở đầu, liền không dừng được... Nhưng đám đạo sĩ kia thì tính là cái gì? Bệ hạ bị đầu độc, sáu bảy năm nay, lại không có ai dám thượng tấu? Ngoại trừ một Đường Khắc giản."
Mấy năm nay, thời điểm Cảnh Hàn Đế thờ phụng đạo huyền, hắn đã lan đến việc làm chính sự. Mấy năm nay không ai dám nói chuyện, ngoại trừ Đường Khắc đơn giản trong miệng Tần Tương Nguyên, ngay cả Trung Thừa của Ngự Sử, Tần Ngọc cũng không dám mở miệng nói chuyện này. Đường Khắc giản thì bị lưu đày vào hai năm trước, chết trên đường. Tần Tínệt Nguyên nghĩ đến chính là thở dài một tiếng, nhưng chỉ chốc lát sau, hắn đã lắc chiếc đũa.
"Mà thôi mà thôi, hôm nay không nói việc này... Nhận, lô quân lương từ Phiên Châu có tới hay không?"
"Tuy học sinh không tham dự nhưng nghe nói buổi chiều đã tới."
"Vậy là tốt rồi..."
Lúc này đơn giản nói một chút chuyện chính trị vụn vặt, một hồi nghĩ tới vấn đề, tùy ý hỏi: "Hôm trước Thiên giám Tư Thiên bên kia đưa tin, nói Đông Nam phát sinh địa chấn, trước mắt vẫn chưa có tin tức chính xác, các ngươi biết không?"
Ba người cũng là có nghe qua, hôm nay Trần Ngạn đường ở Công bộ nói: "Lúc này trong thời gian ngắn sẽ không có tin tức chính xác, Địa Động đa số là xác định phương vị địa chấn, xa gần hoặc là chấn động đến mức nào lợi hại lại không cách nào đo lường được, dù sao Động Nghi sẽ không đi qua., Cách quá xa chính là động đất, bên này tính toán cũng ít. Ngược lại, Tư Thiên giám đời trước từng có ý định thương lượng với Công bộ ta, nói là chế tạo ba động tư giống nhau., Cách xa nhau ba dặm hoặc là địa điểm đặt, một khi địa chấn, phương vị, khoảng cách, cường độ có thể tính toán ra sớm. Nhưng động nghi vốn là vật tinh tế., Muốn nói ba cái giống nhau, nào có khả năng, lúc ấy Vu đại nhân còn nói có thể bố trí ba cái bất đồng cũng không sao, chỉ cần làm ra một cái số đáng giá, lại thu thập mấy năm hoặc mười mấy năm địa chấn so sánh với nhau, sau đó lại có địa chấn, vẫn có thể từ đó tính toán. Bất quá việc này về sau cũng không có thành, dù sao sau nhiều năm động tĩnh đặt cũng hao tổn..."
Lúc này Trần Ngạn đường xem chuyện đất rung động chính là chuyện lý thú, nhưng lập tức nhìn thấy thần sắc Tần Thìn ngưng trọng, liền nói: "Lúc này lão sư không cần quá lo lắng, đệ tử từng đi hỏi qua, Đông Nam Nhất Tuyến, ngày thường cũng không có xuất hiện động đất lớn, việc này chắc hẳn sẽ không quá nghiêm trọng. Lúc này lão sư quan trọng nhất vẫn là chuẩn bị chiến sự, đối với việc này không nên lo lắng quá nhiều."
Tần Tương Nguyên gật gật đầu: "Ta cũng đã hỏi qua. Chỉ là động đất cùng một chỗ, rất nhiều người trong triều sợ lại muốn mượn cơ hội làm văn chương, hắc, lúc này là cơ hội ngàn năm có một, những người này lại chỉ biết lợi ích trong nhà, trước tiên muốn xin Phương Tịch, trước xin Vương Khánh., Trước tiên xin Điền Hổ, Tống Giang. Hắn cho rằng Kim Sa khai chiến, chúng ta có thể thoải mái giải quyết nội hoạn, đợi bên ngoài lưỡng bại câu thương, sau đó lại ngồi bắt ngư ông đắc lợi. Ài, triều đình mưu đồ nhiều lắm, trên quốc sự, trên chiến sự cũng chỉ là quyền mưu xuất sắc là được..."
Đi đến Biện Kinh, Tần Tương Nguyên gặp phải phiền toái nhất, cũng chính là chuyện này. Đại bộ phận mọi người cũng không phải là không ủng hộ chiến tranh: Đương nhiên loại người chủ nghĩa hoà bình thuần túy này cho rằng một trận chiến là dân thường không tán gái, nhưng cuối cùng vẫn là số ít. Đại bộ phận người ủng hộ đánh giặc, lại nghi vấn thời cơ chiến tranh.
Tại thời điểm Thừa Bình, những người này vì đủ loại lợi ích trong nhà, có thể khởi động lại Hoa Thạch Cương, hoành hành tập trung rất nhiều lợi ích, cũng đem các loại lợi ích biến thành vô cùng lớn. Đến lúc này rất nhiều nơi dân chúng lầm than, các nơi khởi nghĩa, bọn họ liền yêu cầu triều đình dùng lực lượng tích súc nội loạn bên trong., Dù sao nội loạn mới là thực tế, là các loại lợi ích phía dưới liên quan đến đều đang gào khóc kêu gào, về phần cái gì thu phục Yến Vân, trong mắt những người này, bây giờ kim sa đánh thành một đoàn, những chuyện này dĩ nhiên tùy thời có thể đi làm, để bọn họ lưỡng bại câu thương., Những người ở bên cạnh lợi dụng hai phe mình... Những người này chơi quyền mưu xuất thần nhập hóa trong triều đình, thậm chí trên chiến trường quốc gia, cũng chỉ cảm thấy có quyền thuật là đủ rồi, lại không biết, nếu như không thể biểu diễn ra thực lực, âm mưu chơi nhiều hơn nữa, chỉ là làm cho người ta chán ghét mà thôi.
Nhưng trước mắt cũng chỉ có thể cân nhắc một đường với bọn họ, mạnh mẽ chống đỡ đến lúc phát binh, có thể chiến thắng, Tần Liệt mới có thể buông lỏng một hơi đối phó với người muốn đối phó. Nghĩ tới những thứ này, ngược lại nhớ tới lúc rời khỏi Giang Ninh sẽ nói chuyện với Ninh Nghị.
Lúc ấy Ninh Nghị đưa cho y một quyển sách nhỏ lộn xộn, bên trên có rất nhiều thứ, y cũng không hiểu lắm. Trong đó có mấy cái là như vậy, đại khái là dùng quốc gia điều khống các phương hướng buôn bán, khiến cho phần lớn ngành buôn bán nông nghiệp và chiến tranh có móc nối sản nghiệp., Đem các loại lợi ích trọng điểm hướng về chiến tranh, đến lúc đó những người có các loại lợi ích gia tộc sẽ buông tha lập trường lúc đầu, gào khóc kêu gào muốn quốc gia đánh trận, bởi vì quốc gia một trận chiến, bọn họ liền có thể bán lương thực, bán quân nhu. Bất quá lúc ấy Ninh Nghị cũng chỉ thuận miệng nói ra mà thôi.
"Những chuyện này nếu thực sự làm được cũng cần một hai năm thời gian, hơn nữa muốn cố ý cân bằng thương nghiệp, thao tác vô cùng phức tạp. Năm nay muốn đánh nhau, phỏng chừng là không cần dùng đến..."
Lúc ấy hắn dùng phương thức nói đùa bình thường, người tuổi trẻ kia luôn luôn có rất nhiều quan niệm phát ra thâm tỉnh, bất quá như hắn nói, lúc này loại biện pháp này, cũng coi như không dùng được. Nhưng trong sách kia còn có mấy điểm thủ pháp nhỏ, được hắn dùng tại các loại quân nhu điều động, phát sinh hiệu quả.
Nhớ tới Ninh Nghị, lão nhân một mặt nói chuyện, một mặt đem mấy tên học sinh trẻ tuổi trước mắt so sánh với nhau, kết luận trong lúc nhất thời tự nhiên không tiện, đang trò chuyện, bên ngoài nhà cửa chạy vào, báo cáo chuyện Lý Tướng gia chạy đến, Tần Tương gia còn chưa trả lời, trong tầm mắt bên kia, Lý Cương Lý Văn Kỷ chưa thông truyền đã trực tiếp tiến vào tiền viện, thoạt nhìn thậm chí còn đang sửa sang lại quần áo.
Lúc này Tả tướng Lý Cương đã hơn bảy mươi tuổi, dung mạo gầy gò, râu tóc bạc trắng, nhưng tinh thần quắc thước, thân thể cũng tốt. Ánh mắt của hắn nghiêm túc, mím chặt môi, một mặt đi, một mặt đã chắp tay: "Chưa thông báo đã tiến vào, chuyện cầu xin tha thứ, sự tình thật khẩn cấp, lại xem qua đoạn công văn này..." Hắn lấy từ trong tay áo ra một phần công văn: "Lập tức vào cung."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Mấy tên đệ tử đứng dậy chào Lý Cương, Lý Cương chỉ phất phất tay, Tần Tín Nguyên nhìn công văn kia mấy lần, sắc mặt đã thay đổi: "Sao lại như vậy... Đã có bao nhiêu người đọc công văn này?"
"E là không kiềm được rồi, kỵ mã đưa tin bị thương ở chân trước, phong ấn này tám trăm dặm có lẽ đã có rất nhiều người biết rõ, lúc này nói không chừng đã có người mang theo bọn Tư Thiên Giám Tào Lệnh Nhu vào cung..." Chủ quan của Ty Thiên giám hiện giờ là Tào Lệnh Nhu, là học sinh của Ngô Mẫn, không thể nào kiên định đối phó với nội phái được.
"Lấy mũ quần áo của ta ra." Tần Liệt nói một câu với mái hiên bên cạnh, sau đó cất bước đi ra ngoài: "Chúng ta đi mau."
Sắc trời thu chạng vạng tối, vùng đất rạn nứt, phòng xá tổn hại vô số, tử thương nhất thời khó tính, văn cáo này là từ bên Tô Châu phát ra, Đại Vận Hà chỉ sợ đều đã bị hao tổn, vùng Giang Nam, bên kia giàu có nhất. Trong quá trình xe ngựa chạy về phía hoàng cung, Tần Liệt nghĩ tới những chuyện này, sau đó lại nghĩ đến điều gì, lẩm bẩm nói: " Hàng Châu, Hàng Châu... "
Trên văn cáo chủ yếu nói Tô Châu, Hàng Châu tất nhiên bị ảnh hưởng, nhưng còn chưa rõ tình huống. Lý Cương cau mày hỏi: " Hàng Châu thế nào?"
Tần Tướng Nguyên thở dài: "A, chỉ là nhớ ra một vị tiểu hữu, hắn ngược lại ở bên kia, nếu là..." Hắn nghĩ tới quyển sách cứu trợ thiên tai của Ninh Nghị, nếu lúc này Ninh Nghị có thể gánh vác tổng trách ở Giang Nam, nói không chừng có thể giảm ảnh hưởng đến chuyện nhỏ nhất., Trong đầu chỉ thoáng hiện lên suy nghĩ này mà thôi, Ninh Nghị không công danh không bối cảnh, cuối cùng không thể nhúng tay vào. Hơn nữa lúc trước quyển sách kia đã phát xuống, quan viên Tô Hàng cũng không phải kẻ vô năng, lúc này chỉ có thể gửi gắm hi vọng vào bọn họ, còn bên mình nhất định phải chặn được áp lực nặng nề trên triều đình.
Hoàng thành sắp tới, hắn đem một số giả thiết suy nghĩ ném ra sau đầu, bắt đầu đặt đầu óc vào hết thảy những vấn đề thực tế sắp sửa phải đối mặt...