Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Võ Triều Cảnh Hàn lập Thu năm thứ chín, chạng vạng.
Hàng Châu.
Ánh chiều tàn hồng, một mảnh thê hoảng, kịch liệt chấn động, Tây Hồ nước vốn ôn nhu như sôi trào không ngừng bốc lên, núi xa gần nước, bỗng nhiên thiên địa sức mạnh to lớn bao phủ ở trong không thể nói rõ.
"Trốn ra khỏi cái bàn! Trốn xuống dưới cái bàn!"
Trên thuyền lớn, thanh âm vô số bàn ghế di động, thanh âm chén đĩa rơi vỡ, tiếng hoảng loạn, tiếng kêu sợ hãi xen lẫn nhau, có người ngã nhào, có người chạy loạn, va vào người của hắn thành một đoàn. Trong chốc lát, tràn ngập trong không gian, đều kinh hoảng không biết làm sao. Ninh Nghị xắn tay Tô Đàn Nhi và Tiểu Kiệt lên, lập tức đẩy các nàng xuống phía dưới bàn tròn, một bên văn tự, văn phương, vợ chồng La Điền cũng kịp phản ứng, theo đó trốn vào.
Bất quá, tránh né như vậy cũng không cần thiết, khi mọi người trốn vào dưới bàn tròn, qua một lát cũng nhận ra, thuyền này liên tục lay động, kỳ thật không coi là quá lớn. Động đất lướt qua hồ nước chậm rãi, chuyển hóa lên trên thuyền., Chủ yếu là dao động trái phải. Thuyền này không phải thuyền lớn, năng lực kháng chấn không đủ, nhưng cũng bởi vì thân thuyền khổng lồ, chung quy vẫn tương đối ổn định, ngoại trừ ngay từ đầu uy thế kinh người kia, còn lại lay động, cũng đều có thể chịu đựng. Trước mắt vừa tới chạng vạng tối, trên thuyền còn không có toàn bộ chưởng đăng, có lẽ đây mới là chuyện may mắn nhất.
Sau đó, lại là một tiếng ầm vang lên, đội thuyền bên kia lắc lư tới, va chạm với bên này.
Vùng đất neo thuyền của Tiểu Lư Châu vốn cũng không nhiều lắm, nhiều thuyền như vậy đậu chung một chỗ, cân nhắc đến gió ở Tây Hồ lúc này không lớn, thuyền hôm nay vốn dựa vào dày đặc, lúc này sóng nước chấn động chuyển hóa thành lắc lư, cơ hồ toàn bộ thuyền trên Tiểu Xuân Châu lúc này đều va chạm lẫn nhau. Giữa thuyền và bến tàu, trong lúc nhất thời đều là tiếng vang loạn xạ, thét chói tai, thanh âm khủng hoảng, xa xa truyền đến, hỗn tạp trong tiếng địa chấn vang lên liên tiếp.
Ninh Nghị sửng sốt, cẩn thận lắng nghe những âm thanh này, Tô Đàn Nhi nắm chặt bàn tay hắn: "Mộ nhi cùng đám người Hạnh Nhi, xinh đẹp nhi cùng đám người Hạnh Nhi..." Lúc này nàng cũng ý thức được chấn động trên thuyền này cũng không quá mãnh liệt, chỉ là toàn bộ đất trời đều là thanh âm ầm ĩ bực này mà thôi. Ninh Nghị nhìn nàng một cái, sau đó vỗ tay nàng: "Không có chuyện gì." Trong lúc vội vàng như vậy, hắn cũng không có nhiều kinh nghiệm ứng đối., Bên này thuyền lớn hẳn là không có chuyện gì, trên thực tế, lúc động đất chính yếu nhất là sợ bị vật gì đó đập vào, sợ bị vật thể sụp đổ ngăn chặn, nhưng lúc này lại không có đại điện Ma Thiên, hắn chỉ hơi chần chờ một chút, lại nói: "Ta đi boong tàu xem một chút."
Lao ra khỏi bàn, phía trước đã có người kêu "không nên bối rối", không nên hoảng loạn, không có chuyện gì đâu!" Ninh Nghị đẩy một người chạy tới, chỉ vào cái bàn bên cạnh quát: "Nấu xuống dưới cái bàn!" Quay đầu lại nhìn, Tiểu Bồng cũng chạy ra, còn đi theo Tô Văn Định Văn, vốn định hét lớn, nhưng nghĩ tới boong thuyền có lẽ an toàn hơn nơi này, cũng không nói nhiều, đầu tiên lắc lư chạy ra ngoài.
Trên boong thuyền cũng đều là người hoảng loạn, Ninh Nghị nhìn chung quanh, toàn bộ Khuê Châu nhỏ này đều đang kịch liệt chấn động, cầu đổ, cây cối lay động. Nơi xa, bảo vệ Ninh tự không ngừng rơi xuống từng mảnh ngói, nghiễm nhiên vỡ vụn như thể vỡ vụn, một bên cây cột đổ xuống, sau đó toàn bộ đình cũng bắt đầu đổ xuống, ngẫu nhiên có sóng nước đập lên bờ.
Ninh Nghị nhìn từ xa, nhưng bốn phía đều là thuyền. Chiếc thuyền hoa của bọn họ dù sao cũng nhỏ, bị ngăn trở căn bản không nhìn thấy. Chiếc thuyền lớn này liên kết với bến tàu rung động ầm ầm, nhưng mấy thứ này vốn tạo nên quy mô khí phái, bình thường cho dù lên xe ngựa cũng có vẻ rộng rãi, lúc này cũng không có dấu hiệu tan vỡ.
Người trên đất bằng so với người trên thuyền vận khí kém hơn, có binh sĩ tại địa thế thấp đã rơi vào trong nước, liều mạng nhảy xuống, phụ cận Bảo Ninh tự cũng có mấy tên hòa thượng liều mạng chạy trốn, lại không biết muốn chạy đi đâu, một tên hòa thượng rơi xuống nước, sau đó lại nhào lên bò, bọn họ vốn ở nơi này, thủy tính ngược lại.
Trong tư tưởng của Ninh Nghị, cũng có một chút thời gian trống trải. Mà cũng một khắc sau, Tô Đàn Nhi đột nhiên chỉ về phương xa hô lên: "Lão Ngô! Lão Ngô... Tướng công! Ngươi xem!" Thần sắc nàng hoảng hốt, vô số cây cối đang run rẩy., Ninh Nghị cũng nhìn thấy cảnh tượng mơ hồ lộ ra bên kia, đó là thuyền hoa nhà mình neo đậu bên bờ bờ, công nhân chèo thuyền Ngô lão mơ hồ ôm một gốc cây trên sông, trên chân y thoạt nhìn đã bị thương chảy máu., Những người chèo thuyền này nếu rơi xuống nước thì không sợ, nhưng lúc này xem ra, hiển nhiên là lúc động đất xuất hiện bị cái gì đó đập trúng. Thuyền hoa tranh hẳn là ở bên kia, nhưng trong lúc nhất thời lại không có ai xuống giúp hắn trở lại thuyền.
"Ta đi qua, các ngươi đừng tới! Nơi này an toàn!" Ninh Nghị dứt khoát rống to, lao về phía tấm ván gỗ trên mạn thuyền bên kia, thuyền lớn lại nhoáng lên một cái, thân hình hắn ổn định lại, đi qua nhìn kỹ càng, kết nối giữa thuyền và bờ vẫn không đến mức trực tiếp sụp đổ hoặc đứt đoạn. Ninh Nghị hít một hơi, đột nhiên chạy tới, đã chạy lên tấm ván gỗ kia, lúc này mới nghe thấy tiếng kêu của Tô Đàn Nhi: "Ta cũng đi."
"Ngươi..." Ninh Nghị quay đầu lại đưa tay ra, hai vợ chồng lảo đảo xuống bờ, gần như ngã sấp xuống đất. Lúc này dưới chân nàng đã run rẩy kịch liệt, toàn bộ tầm nhìn đều đã nổ tung, nhưng ngay sau đó lại nghe thấy tiếng hô hoán đứt quãng: "Cô gia, tiểu thư..." Chỉ thấy Tiểu Kiệt đã chạy được một nửa, nàng hoảng hốt chạy mất., Lúc sắp xuống tới mặt đất, tấm ván gỗ run lên bần bật, nàng ném xuống đất. Ninh Nghị giơ tay trảo một cái, nắm lấy vạt áo trước ngực nàng. Tiểu Kiệt cũng dùng hai tay ôm lấy tay nàng, bị Ninh Nghị kéo lại, gương mặt nhỏ nhắn cũng lắc lư ầm ầm trong tầm mắt.
Lúc này nếu thuyền lớn lại bị va chạm kịch liệt, tấm ván gỗ rộng mấy mét kia nói không chừng sẽ bị đẩy sang bên này. Ninh Nghị kéo hai nữ nhân nhanh chóng đi, lại thấy hai người Tô Văn Định Văn cũng đang chạy xuống phía dưới., Tô Văn Phương suýt chút nữa ngã sấp xuống, nhưng cũng bị Tô Văn định kéo đi, hai đại nam nhân bọn họ cũng không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Ninh Nghị trợn tròn hai mắt: "Ngươi... em gái à..." Hắn đã áp dụng nhiều năm như vậy., Mỗi khi gặp đại sự khẩn cấp thì đều nghiêm khắc, nhưng vào lúc này, cũng không có tâm trạng nói cái gì. Kỳ thật Tô Văn Định Tô Văn Phương đi theo còn thích hợp hơn so với Tô Đàn Nhi Tiểu Bồng hỗ trợ, chỉ là nếu hai người bọn họ tới, chỉ sợ Tô Đàn Nhi Tiểu Bồng càng không ở lại trên thuyền lớn.
Năm người ngơ ngác chạy về phía đó. Thật ra Ninh Nghị không vì cứu tên công nhân chèo thuyền kia mà chỉ lưu lại người trên thuyền. Người chèo thuyền này đã bị thương., Nhưng không ai để ý tới hắn, hơn phân nửa là trên thuyền còn có những vấn đề khác phát sinh. Trong lòng Ninh Nghị và Tô Đàn Nhi lo lắng cơ bản cũng là an nguy của Mỹ Nhi và Uyển Nhi. Loại nguy cấp này không ai có thể giành được sự cưng chiều, nếu như Uyển Nhi cùng Hạnh Nhi cũng ở trên thuyền lớn, bên này thậm chí cả đám người lái tàu lẫn Đông Trụ đều chết hết, đám người Ninh Nghị e rằng cũng sẽ không rời thuyền mạo hiểm.
Lắc, va chạm, tiếng vang thật lớn, lay động tầm mắt, tiếng thét thê thảm, từng chiếc từng chiếc từng chiếc đội thuyền cùng những người rơi xuống nước, địa phương năm người mới chạy qua đột nhiên có một ngã xuống, ngay cả một nửa con đường của đại thụ cũng đổ sụp xuống nước. Bên phía rối châu dù sao cũng là những con sông lớn vây thành, trong chấn động như vậy, có chỗ cũng đã bắt đầu sụp đổ. Ninh Nghị chỉ nhìn thoáng qua, đỡ người chạy nhanh hơn.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Đến nơi thuyền hoa kia, thuyền hoa nho nhỏ vẫn dựa vào bờ, thậm chí dây thừng còn cột trên bờ. Chân của người chèo thuyền kia bị thương cũng khó nói đến cùng nghiêm trọng không nghiêm trọng, chỉ là bị dọa sợ choáng váng. Ninh Nghị cầm lên gã ném vào thuyền hoa. Người mới ném lên., Đột nhiên nhìn thấy Hạnh Nhi đầu thuyền tựa hồ nằm nhoài trên boong thuyền, không biết làm gì. Đông Trụ cầm một cây gậy trúc, Ninh Nghị kêu lên một tiếng: "Sao vậy?" Đông Trụ quay đầu lại, Hạnh Nhi quay đầu lại, khóc ròng nói: "Cô gia! Cô gia! Kiều Nhi rơi xuống nước rồi..."
Đám người Tô Đàn Nhi và Tiểu Kiệt trong nháy mắt liền bối rối. Ninh Nghị thả các nàng ra, nhảy lên boong thuyền hoa, thiếu chút nữa vì chấn động mà bị lây nhiễm một chút. Nhưng ngay sau đó, bọn họ lập tức chạy về phía đầu con thuyền, nhìn thấy bên kia trong nước còn có một bóng người nhảy vào.
bơi lội như vậy giống như bơi lội trong hồ Tây, cảm giác hoàn toàn khác với ngày thường, bọt nước, bọt biển, sóng biển, sóng ngầm, tiếng vang nặng nề, nhưng cũng may Ninh Nghị đã rèn luyện rất lâu, một lát cuối cùng cũng tìm được vị trí của xinh đẹp, kéo nàng ra khỏi mặt nước.
Thủy văn chung quanh trong tầm mắt nhảy lên kịch liệt, thuyền thuyền ngày thường nhìn không cao lắm lúc này hầu như xa không thể chạm tới, phía trên thân ảnh đang đưa tay, kêu cái gì cũng nghe không rõ. Ninh Nghị bình thường là từ chỗ hơi thấp bên cạnh lên thuyền, lúc này ý niệm mới vừa mới nổi lên, chỉ thấy một chiếc thuyền hoa bên cạnh như núi nhỏ, cùng thuyền hoa họa nhà mình oanh đụng một cái.
Ninh Nghị ở trong nước điều chỉnh thân thể, nhìn mỹ nhi được ôm, nàng không còn sức giãy dụa, nhưng con mắt còn hơi mở, tựa hồ vẫn còn động. Như vậy là tốt rồi, Ninh Nghị nghĩ thầm, dùng sức kéo vài cái, lại tới gần đầu thuyền hoa, chỉ thấy đầu thuyền đột nhiên mở rộng trong tầm mắt.
Sóng nước đẩy thuyền hoa, đụng tới bên này, phịch một tiếng, đáy thuyền đâm vào đầu Ninh Nghị.
Trong lúc nhất thời, trời đất quay cuồng, cả người hắn cũng có chút bối rối. Bọt nước ùng ục, bầu trời màu đỏ tươi dưới sóng nước, xinh đẹp cũng bởi vậy mà lại chìm xuống, hắn vô thức bắt một cái nhưng không bắt được, sau một lát, hắn rốt cục cũng điều chỉnh thân thể, lại lần nữa ôm mỹ nhi nổi lên.
Phá ra mặt nước, trong tầm mắt có người vươn tay ra, trong lúc bối rối, cả hai đều bắt được vài cái. Xác thực là Tô Văn Định, nửa người của hắn đều lơ lửng bên ngoài boong thuyền, phía sau mọi người kéo hắn theo. Đầu Ninh Nghị trong lúc nhất thời tựa hồ còn vang lên ong ong, lúc phản ứng lại, hắn và xinh đẹp đều đã bị kéo lên boong thuyền, đẹp nhi được ôm trong ngực hắn, Ninh Nghị cơ hồ là quấn chặt lấy hắn.
Sau vài giây hoảng hốt, Ninh Nghị lắc đầu, mới chính thức phản ứng lại. Nhìn mỹ nhi, ngày thường tiểu nha hoàn tương đối ít nói lúc này đang nghiêng đầu sang một bên, đã không có tiếng động, nhắm mắt lại, trên lông mi treo giọt nước trong suốt. Ninh Nghị vỗ vỗ mặt nàng, nhưng không phản ứng, sau đó lại vỗ vài cái. Ninh Nghị ngẩn người, đặt yên trên sàn thuyền bên cạnh người, Tô Đàn Nhi cũng đang liều mạng nhìn động tĩnh của nàng.
Không có không gian chần chờ, Ninh Nghị ghé tai sát vào ngực xinh đẹp, lúc này đây mùa hè vốn thuộc loại, quần áo xinh đẹp cũng mỏng manh, lúc này dán sát vào thân thể nhỏ nhắn xinh xắn, bộ ngực sữa lồi lên như cái bánh bao. Nhưng Ninh Nghị cũng không đoán được điều gì khác, không nghe thấy nhịp tim đập, hai tay hắn giao nhau, hai tay đan vào nhau., Đặt trên ngực trái của tiểu nha hoàn, dùng sức ấn vài cái, sau đó nhếch miệng đối với miệng của nàng hô hấp, sau đó, lại tiếp tục ấn trên ngực, như thế lặp đi lặp lại mấy lần, rốt cục, tiểu nha hoàn trong miệng phun ra vài ngụm nước, Ninh Nghị cúi người, dùng lỗ tai tiếp tục nghe.
Nhưng mà, vẫn không phản hồi.
Ninh Nghị hít một hơi, tiếp tục đè nén, hít thở, đè nén xuống, hô hấp... mọi người xung quanh cũng chưa từng thấy loại phương pháp cứu viện này, nhưng thái độ của Ninh Nghị quá nửa là biết y đang làm gì. Một khắc nào đó, khi Ninh Nghị mở mũi xinh đẹp, hai tay đặt lên ngực đối phương, mới đột nhiên phát hiện tiểu nha hoàn đang nằm trên boong thuyền đã mở mắt ra, lúc này đang có chút hoang mang nhìn hắn.
Ninh Nghị vô thức lại ấn xuống một cái.
Khuôn mặt xinh đẹp vẫn đang nghi hoặc nhìn hắn, chỉ là thân thể cũng theo một chút co rúm lại. Hai người nhìn nhau trong chốc lát, Ninh Nghị vươn một tay ra vỗ vỗ vào mặt nàng, tay kia vẫn như cũ che trước ngực nàng., Lại cúi người dán lên cái chỗ mềm mại kia... Kỳ thực bắt đầu từ buổi chiều, hắn cũng trải qua quá nhiều chuyện, hao tổn rất nhiều tâm lực, cơ hồ là tại lo lắng mà máy móc làm những thứ này, trong lúc nhất thời cũng không kịp phản ứng. Tô Đàn Nhi cúi người đi kêu một tiếng: "Mị nhi."
"Tiểu thư... Cô gia... Khục..."
Khuôn mặt nhỏ nhắn văn tĩnh của xinh nhi lúc này thật sự có chút không linh, tựa hồ chính mình cũng không rõ ràng lắm về chuyện cụ thể, đối với bàn tay của Ninh Nghị đặt ở trên ngực nàng, thậm chí kề sát lỗ tai nghe, thậm chí nàng vừa mới mở mắt ra, miệng đối khẩu khí, đều cảm thấy phi thường nghi hoặc. Ninh Nghị ngược lại thở phào nhẹ nhõm, xoay người ngồi xuống bên cạnh nàng, cười "Ha ha" lên. Hắn cũng mệt đến ngất ngư.
Như trút được gánh nặng tiếng cười mệt mỏi, tay trái của hắn vẫn đặt trên ngực trái đối phương như cũ. Lúc này, sơn thủy chung quanh vẫn bị chấn động kịch liệt mà điên cuồng. Ninh Nghị vừa rồi bị đáy thuyền đụng vào trán, cũng đang tiết ra máu tươi., Làm cho mọi người chung quanh ngược lại có chút phức tạp, trong lúc nhất thời không biết nên nhắc nhở bàn tay dưa muối hắn đặt trên ngực xinh đẹp hay nhắc nhở thương thế trên trán hắn, ngay cả biểu tình của Tô Đàn Nhi, tựa hồ cũng có chút phức tạp cùng chần chờ.
Ngay cả khuôn mặt xinh đẹp, lúc này cũng giống như lúc trước nằm mơ, nhìn bầu trời, gỗ gỗ nháy mắt, cảm xúc hoảng hốt vừa thức tỉnh đại khái vẫn không khiến nàng ý thức được sự tình không ổn, nhìn biểu tình có lẽ chỉ là đang nghĩ: Sao cô gia vẫn để tay ở chỗ của nàng?
Nàng đành phải nằm không yên... Công việc thuyền đã vùng vẫy lấy dây thừng. Một chiếc thuyền cách đó không xa đang đốt lửa, không biết nó cháy thế nào, nhưng lúc này vì chạm phải vật dịch cháy mà ầm ầm nổ tung, nửa thân thuyền mang theo điểm sáng rơi vào trong nước, có người từ nơi đó nhảy xuống., Có người rơi xuống nước, có người trên không trung đụng vào bên cạnh mạn thuyền, sau đó rơi vào trong hai chiếc thuyền sắp sửa va chạm, oanh một tiếng. Xa xa, càng phát sinh nhiều sự hoảng loạn cùng ngoài ý muốn.
Ban đêm giao thoa hỗn loạn, dưới bầu không khí như vậy, từ từ tấu lên...