Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trên chủ thuyền, trong đại sảnh, chỉ có tiếng Tô Đàn Nhi nhu hòa lại kiên quyết quanh quẩn trong đó.
Hai người đứng ở trước đại sảnh, hai tay yên lặng nắm lấy nhau, giống như một đôi bích nhân. Khoé miệng Tô Đàn Nhi có ý cười vui vẻ, vành mắt ửng đỏ, Ninh Nghị nhìn nàng, cũng là thản nhiên cười rộ lên.
Tô Đàn Nhi hơi ngừng nói, trong đại sảnh có chút trầm mặc, phần lớn mọi người đều chìm đắm trong cảm động hỗn loạn. Bất quá cảm động này cũng không thể kéo dài quá lâu, liền bị người ta cắt ngang. Bên kia, lâu thư sưng nửa mặt bỗng nhiên đứng lên: "Ngươi, ngươi lại vì loại tiểu nhân này... làm đến trình độ này?"
Bên kia, lâu gần như nhíu mày, cũng chậm rãi mở miệng: "Dược gia hiền đệ nhất mạch đơn truyền, đàn nhi điệt nữ ngươi muốn tiếp thừa gia nghiệp, chỉ có thể nhận rể ở rể. Ta biết một đêm thê tử trăm ngày ân, đàn nhi chất nữ nhà ngươi xưa nay vốn mềm lòng, nhưng chuyện hôm nay liên quan rộng như thế, chất nữ ngươi nói những lời này, tất nhiên dụng tâm lương khổ, nhưng chư vị đại nhân đều ở đây, dù sao... có hơi quá..."
Giọng điệu gần đó thâm trầm, vừa dứt lời, đám thư sinh bên cạnh cũng kịp phản ứng, nhao nhao mở miệng: "Nữ nhân này chắc chắn là nói dối..."
"Vì cứu con rể phụ lòng của nàng, thật sự không đáng..."
"Có ai tin được..."
Bọn họ nói một hồi, phía sau lại không có bao nhiêu người đón tiếp như vừa rồi, ngược lại vài tên đệ tử Tiền gia lúc trước, đứng lên la hét vài câu, đám người đại nhân phía trước, trong đám lão giả lại không tỏ thái độ chút nào, tình huống trong lúc nhất thời trở nên có chút vi diệu.
Mặc dù đối với những người như Lâu Hằng, Lâu Hằng, Lâu Lâm, Lục Thác mà nói, chuyện như vậy, cũng là một bước ngoặt bất ngờ.
Kỳ thật cũng không phải là không ngờ Tô Đàn Nhi lại bỏ xe bảo vệ mình, đè xuống tư tình, cố giữ được Ninh Lập. Bởi vì toàn bộ sự việc kể ra vô cùng đơn giản, dẫn đám con rể cấu kết với nha hoàn, mọi người lòng đầy căm phẫn, phẫn nộ mà xuất thủ. Trong mấy tháng này, chuyện có liên quan đến phong hóa cho dù thực sự đem hai người ngâm trong chuồng heo, làm ra án mạng, chỉ cần đã đóng thuyền, trong quan phủ cũng mặc kệ.
Trên thực tế, cho dù là phu thê, dưới đại đình rộng lớn, thường hay dắt tay cũng là chuyện không đúng lúc —. Đương nhiên, cái này cũng không nghiêm khắc, hai vợ chồng phát sinh chút va chạm, đi ra bên ngoài, luôn khó tránh khỏi. Chỉ cần không phải là lão luyện lão luyện không hóa hoàn toàn, cũng sẽ không có quá nhiều để ý tới tình thân thiết của vợ chồng trẻ trên đường.
Mà trên người Ninh Nghị lại vướng tay vướng chân với tiểu Thiền, kỳ thật đã có thể ngồi xuống cấu kết với cái tên gian trá rồi. Lục Liều vốn là hỏi thăm rải rác khắp nơi, cũng không ngờ Ninh Nghị sẽ trả lời dứt khoát như vậy. Dưới tình huống như vậy, khả năng phá cục duy nhất chính là thái độ của Tô Đàn Nhi ở ngay bên kia.
Dù sao Ninh Nghị cũng là ở rể Tô gia. Nếu nàng nói Tiểu Bồng vì Ninh Nghị mà hầu hạ, thì nàng rất rõ ràng. Đây là một cái cửa phá cục, cho dù người bình thường không thể nào tin tưởng. Mà trong mắt mọi người ở nhà, cho dù Tô Đàn Nhi tỏ thái độ như thế, trong lòng cũng nhất định không dễ chịu gì. Lúc này chỉ cần cắn chết nàng là vì bảo vệ phu quân mà nói dối, tiếp theo, chính là xem hai chữ "Tình lý".
Lúc này thẩm án vốn không nghiêm khắc bằng hậu thế, rất nhiều tình huống, tình cảm thường thường lớn hơn pháp lý. Nói cách khác, Bà lão Bà lão đỡ bà lão dậy, bà lão lại chỉ trích Bành Vũ đã đẩy bà ta ngã, thẩm phán nói dựa theo lẽ thường mà bà ta nói., Nếu như không phải ngươi đẩy cô ta ra, sao ngươi có thể đi giúp cô ta, phán người có tội. Phương thức thoái thác này trong hoàn cảnh phong kiến đã nhiều lần không thấy. Đương nhiên, đáng nói chính là, trong hoàn cảnh phong kiến "nếu như không phải ngươi nghiên cứu" thì sao ngươi lại đi tới phương diện này cũng không phải là "Đương nhiên", loại tương phản đáng giá để suy nghĩ này thuộc về ngoại đề, mọi người coi như chưa từng thấy qua là được.
Đối với Lục Lai mà nói, chỉ cần ngồi yên tư tình giữa hai nha hoàn, cho dù Tô Đàn Nhi ra làm chứng nói ta biết, hắn chỉ khẽ thở dài một câu: "Ta biết ngươi mềm lòng." Hơn nữa mọi người đổ thêm dầu vào lửa, cũng đủ để mọi người không đếm xỉa đến phần chứng cứ này của nàng. Như vậy Ninh Nghị và nha hoàn dù miễn tội chết, tội sống cũng khó thoát., Mà dưới sự phấn khích của quần chúng, Tiền Hi Văn cũng chỉ có thể lựa chọn thỏa hiệp, hắn bảo vệ tính mạng Ninh Nghị, vì thế đều vui mừng. Nhưng trước mắt, phụ tử lâu gia mở miệng nói lời này, hắn lại nhạy cảm phát hiện không cách nào phụ họa.
Không ngờ rằng Tô Đàn Nhi một mực trầm mặc như vậy lại biểu đạt như vậy.
Sâu sắc cũng tốt, thịt nát cũng được, đây là thời đại hàm súc, tài tử giai nhân thi văn truyền tình, khúc từ hàm ý, hàm súc vãng vãng lai., Thường thường bị chuyển thành giai thoại. Mọi người liền nói, bình thường cũng là chuyện tư mật. Cho dù trong mắt mọi người là một đôi bích nhân công nhận, nhiều lắm cũng chỉ làm động tác nho nhỏ mỉm cười liếc mắt đưa tình với nhau, rơi vào trong mắt người khác, cũng đã cảm thấy là thần tiên quyến lữ rồi. Mọi người chưa từng thấy một tiểu thư khuê các lớn trong đại đình như vậy nói ra tình cảm đối với phu quân.
Mà vào lúc này, phu quân kia lại là con rể, nhưng hết lần này tới lần khác khi Tô Đàn Nhi nói như vậy, lại không có nửa điểm miễn cưỡng, cho dù có mấy người trong miệng nói "không biết xấu hổ", trong lòng cũng mơ hồ tin tưởng.
Vẻn vẹn ra ngoài tỏ thái độ, lập tức sẽ bị chất vấn mất. Nhưng nói đến loại trình độ ngoài dự liệu của mọi người, lại đủ để xưng là dùng lực phá xảo, lúc này nàng nhu nhu uyển uyển chuyển biểu đạt ra cảm giác đối với Ninh Nghị, rơi vào bên cạnh cha con họ Lâu., Trên phương diện mưu lược ứng phó, lại là đơn giản thô bạo đạt được cực hạn. Chỉ là bắt lấy một cái xem ra vốn không bằng người khác, thậm chí đã chú ý tới nhược điểm, lại đầu nhập sức mạnh gấp mười lần, dễ như trở bàn tay phá vỡ toàn bộ cục diện, đây dĩ nhiên không phải là kỹ xảo liều mạng, mà là đập bàn cờ.
Ngay cả bên phía Ninh Nghị, chỉ sợ cũng có chút bất ngờ. Vốn dĩ gã cũng có thể ứng đối vài câu, nhưng lúc này cũng không nói gì, chỉ nắm tay phải của thê tử mềm mại, lẳng lặng đếm ngón tay. Sau khi cha con lâu gia nói xong, Tô Đàn Nhi quay đầu nhìn bọn họ, vẫn cười nhạt, lại mở miệng. Lúc này đã đổi tên Ninh Lang thành phu quân.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
"Tình cảm giữa phu quân và Tiểu Kiệt, người ngoài khó mà biết, việc này vốn cũng không trách người khác, vừa rồi phu quân nói việc này là hiểu lầm, thiếp thân liền cảm thấy cũng đúng. Huynh trưởng lâu gia quá mức xúc động, không hỏi một câu liền đánh người như vậy, y cố ý chân thành, mọi người lòng đầy căm phẫn, nhưng không cho người ta một cơ hội nói chuyện, phu quân cũng động thủ, thiếp thân cũng không biết chuyện này nên trách ai mới tốt..."
Tô Đàn Nhi dừng một chút: "Nhưng với thiếp thân mà nói, vừa rồi thấy Ninh lang làm việc, lại chỉ có cảm động. Tiểu Kiệt ở trong mắt người khác, chỉ là nha hoàn, nhưng đối với thiếp thân, lại giống như muội muội., Lúc ấy phu quân chỉ có một người, lại có thể xả thân che chở nàng như vậy, cho dù bị nhiều người vây quanh như vậy cũng chưa từng lui bước. Điều này khiến thiếp thân cảm thấy, gả Tiểu Đình và phu quân là quyết định không thể chính xác được. Thiếp thân nếu là Tiểu Kiệt, trừ điều đó ra còn có thể gả cho ai đây?"
Tô Đàn Nhi nhìn Tiểu Kiệt, Tiểu Kiệt vốn đang xấu hổ, thấy tiểu thư nhìn mình như vậy, cũng vội vàng đỏ mặt gật đầu. Tô Đàn Nhi cười rộ lên, sau đó ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ hồng hồi tưởng lại sự tình.
"Năm ngoái ở Giang Trữ, Tô gia gặp đại nạn, gia phụ gặp chuyện khó khăn, thiếp thân nằm giường không dậy nổi, lúc ấy sinh ý trong nhà cũng xuống dốc ngàn trượng, tràn đầy nguy cơ. Lúc ấy chính là phu quân ra tay, chống được cái nhà kia, có thể không ai tin tưởng, mấy tháng sau, ông đã giải quyết xong mọi chuyện trong nhà, cái gì cũng không nói., Lại quay về thư viện dạy học. Hắn chỉ là lúc có việc mới đứng ở trước người nhà, trước kia cũng vậy. Có mấy người, cho rằng phu quân ở rể là muốn làm gì, ai cũng biết tài học của phu quân, cao hơn người khác gấp trăm lần. Hắn ở Giang Trữ, viết《 Thủy Chuyển Ca Đầu Du, Vụ Thanh Ngọc án, thiếp thân đi tới Hàng Châu, cũng là lúc nào cũng nghe người ta hát..."
Âm thanh kề tai vang lên ầm ầm, nếu lúc trước nói những từ ngữ này, chỉ sợ sẽ chỉ làm cho người ta thêm ấn tượng Giang Trữ Tài Tử khinh người, nhưng lúc này chỉ là điểm đề: Tuy sớm muộn gì cũng sẽ có người nghị luận: Ý nghĩa đã hoàn toàn khác. Lâu thư Hằng nói Ninh Nghị là tiểu nhân., Gần lầu xanh nói nàng dụng tâm lương khổ, đều ám chỉ Trữ Nghị ở đây cùng lắm cũng chỉ là con rể, không có ai thực sự ở rể làm những chuyện này. Nhưng đến lúc này, Tô Đàn Nhi mới giảng giải từng tầng từng tầng từng tầng, nhưng đủ để đem sự vi phạm và cảm xúc của cái con rể kia thổi bay hết đi.
"Chuyện hôm nay thiếp thân cũng biết, xử trí như thế nào khiến các vị đại nhân khó xử. Thiếp thân thân thân là nữ tử, đối với đại sự không biết quá nhiều, nhưng thiếp thân nói, tuyệt không nói ngoa. Phu quân là người trách cứ, thiếp thân theo lý nên cùng phu quân tiến cùng lui, thỉnh các vị đại nhân minh giám."
Nàng nói xong lời này, liền quỳ gối xuống. Ninh Nghị nhướng mày, đưa tay kéo tay nàng. Tô Đàn Nhi chỉ mới quỳ được một nửa thì bị y giữ lại, nghiêng đầu nhìn y một cái, sau đó vẫn là cúi đầu., Khắp người quỳ xuống, quần áo tán loạn trên mặt đất như hoa sen màu trắng. Lúc này Ninh Nghị đã thu lại nụ cười, y quay đầu nhìn sang bên kia lầu, sau đó phất trường bào hạ xuống, cũng quỳ gối bên cạnh Tô Đàn Nhi. Y không thích chuyện quỳ lạy, nhưng đây coi như là bồi tiếp thê tử, ngược lại không có suy nghĩ dư thừa gì.
Từ lúc bắt đầu giằng co vừa rồi, song phương chính là tới lui giao phong, ám chiêu điệp ra, Tô Đàn Nhi một loạt từ chối, đến lúc này quỳ xuống ngược lại cũng coi là một phần mưu tính, chỉ là bản thân nàng là nữ tử xuất thân từ thời đại này, quỳ trước mặt một đám đại nhân, trước nay cảm thấy như vậy là đương nhiên. Nếu là Ninh Nghị, mặc dù hiểu rõ hiệu quả trong đó, nhưng cũng sẽ không làm được như vậy mà thôi.
Ninh Nghị bên này quỳ xuống, bàn ghế phía trước vẫn một mực trầm mặc, chỉ thỉnh thoảng Tiền Hi Văn mở mắt ra đỡ trượng, quải trượng "Phanh" nhẹ vang lên, rơi trên mặt đất, nhẹ giọng cảm thán nói: "Phu thê tình sâu đậm, chớ để yên chuyện này."
Gần lầu gần đó còn muốn nói chuyện, lại bị tiếng thở dài này giải quyết. Lâu thư Hằng ngồi ở đó, gân xanh trên trán đều phồng lên, trong miệng lẩm bẩm: "Tiện nhân, tiện nhân..."
Lục Tư Chi hầu như không chần chờ: "Mời hai vị dậy..." Hắn vốn nghĩ tới chuyện tự tay mình tới đỡ, chỉ là lời còn chưa dứt, Ninh Nghị kéo Tô Đàn Nhi đứng dậy, Tô Đàn Nhi liếc hắn một cái, cảm thấy phu quân mình có chút nóng vội, mình còn muốn quỳ thêm chút nữa, quỳ thêm chút nữa thì hiệu quả mới tốt. Nhưng Ninh Nghị đã quyết định như vậy, nàng cũng chỉ đành chấp nhận, nhẹ nhàng đỡ lấy hai đầu gối: "Tạ ơn Phủ Tôn đại nhân..."
Một bên, Mục bá lớn lên ở trên bàn vỗ nhẹ một cái, cau mày nói: "Nguyên lai là tình huống bậc này... Một đám người không có nhiệt huyết, lại thấy chuyện không rõ, uổng công đọc sách thánh hiền." Trong mấy vị lão nhân, Mục bá tính tình cao cường, trị học cực kỳ nghiêm khắc, lúc này ông nói chuyện, nghe như là tự nói với mình, nhưng đám học sinh kia đã không còn ai dám nói gì nữa.
Nếu là tình huống bình thường thì sàn Châu chủ trường, mặc dù học sinh bên này đuối lý, cũng không thể nào xuất hiện kết quả như vậy. Nhưng thái độ của Tiền Hi Văn đầu tiên là hết sức quan trọng., Thứ hai chủ yếu là Tô Đàn Nhi nói một phen uy lực quá lớn, chính là Tiền Hi Văn. Ở một phương diện nào đó, chỉ sợ lúc này đều phải cảm thán có đồng đội tốt trợ giúp thực sự quá lớn. Hắn vốn vẫn một mực suy nghĩ đến cùng phải tốn bao nhiêu khí lực mới có thể cứu vãn được sự tình này., Ai ngờ kết quả lại chỉ bỏ ra một câu đơn giản như vậy. Cơ hồ thời cơ vừa rồi đã được vợ chồng Ninh Nghị đắp xong đẩy tới trước mặt hắn. Loại vị trí đặc sắc này, hắn không tỏ thái độ cũng cảm thấy không nhịn được.
Chuyện này vốn là ngoài ý muốn, hôm nay hắn tới đây vốn là muốn nhìn xem vị con rể được dòng dõi Tần Nghị yêu cầu chiếu cố này, đôi vợ chồng Ninh Nghị này đến cùng là tình huống thế nào. Lúc này một mặt vì hai người cảm tình mà cảm động, một mặt híp mắt đánh giá hai người cách đó không xa. Mà Lục Tư Nột ở bên cạnh, sau khi hơi trầm mặc cùng ra hiệu, vội vàng giảng hòa.
Gần lầu ngồi ở đó, từ sau khi Ninh Nghị nhìn hắn một cái, vẫn trầm mặc...