Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tầng mây trên bầu trời mềm mại giống như vảy cá bị vỡ vụn, lúc ánh mặt trời chiều xuyên qua tầng mây bao phủ phía chân trời, bầy chim bay qua bầu trời trên mặt hồ. Nước hồ phía tây yên tĩnh, tiểu liễn châu rơi vào trong đó, đây là lâm viên xinh đẹp nhất trong nước, cây cối xanh um vờn quanh bờ đê, có đình nghỉ mát ở trong đó, đám người bờ sông bốn phía tụ tập, trong nước sen tươi tốt, từng đóa phấn hồng.
Trung tâm của Tiểu Suân Châu là một tòa Bảo Ninh tự, cũng có vài người thừa dịp còn chút thời gian vào trong kính hương lễ phật.
bố cục bực này, ở hậu thế cũng không thấy nữa.
Từng chiếc thuyền hoa hình bướm lâu thuyền trước mắt như trăng lưỡi liềm ôm một bên hẻm nhỏ, trung tâm thuyền lớn đã tụ tập không ít người. Dựa theo trình tự mấy lần trước, giờ thân, mọi người bắt đầu ngồi trên thuyền, sau đó do tri phủ đại nhân nói chuyện, mấy vị lão nhân cũng nói chuyện với nhau., Tiếp theo mọi người nghị luận, trong chiều tối, do đầu bếp của Phúc Khánh Lâu dâng thức ăn tinh xảo, ăn uống, ngâm thơ làm giàu, buổi tối thì ngắm cảnh đêm, phóng hoa đăng thủy đăng, cơ bản cũng chỉ là một quá trình như vậy.
Lúc này cách thời gian mọi người lên thuyền còn có chút nhàn rỗi, trên thực tế, buổi chiều giờ Thân có ba điểm đến năm điểm, mà đến mọi người chính thức vào chỗ, đám người Tri phủ đi ra, bình thường đều phải đến giờ Thân hai khắc buổi chiều cũng là buổi chiều bốn phía. Lúc trước, như Hàng Châu tri phủ hiện nay, lục phủ thoái thác., Đại Nho Tiền Hi Văn, Mục bá trưởng, Thang Tu Huyền, trên cơ bản cũng sẽ gặp gỡ nhau hoặc lén gặp mặt một ít người, trong đó có lợi ích như thế nào, là rất nông cạn, không đủ để người ngoài nói.
Trong Hàng Châu thành bắt đầu từ thời Cảnh Hàn ba năm đại hạn của Cảnh Thu Thi hội, đã có một lần quyết định rất nhiều chuyện tình ngoài sáng. Đương nhiên, đối với năm nay mới đến Hàng Châu, tỷ như vợ chồng Ninh Nghị, cho dù có thiên phú cao hơn nữa, đương nhiên cũng khó biết nội dung bên trong. Sau này, bọn họ cũng không còn cơ hội hiểu rõ nội dung trong đó đến cùng vì sao.
Trong hội thi cuối năm Cảnh Hàn thứ chín, hắn không mở đến cuối cùng.
Từ đó về sau, trong thời gian ngắn cuộc thi này đột nhiên phát sinh chuyện kia, lấy trạng thái làm cho người bất ngờ không kịp đề phòng, chấn động toàn bộ Đông Nam đại địa, cũng làm rất nhiều chuyện không thể đến cuối cùng. Đương nhiên, trong thời gian này, trong thời gian này., Tất cả mọi người vẫn như bình thường làm chuyện của bọn họ, chờ mong phát sinh tiếp theo đúng như lẽ thường. Trong bóng cây của bờ đê, nữ tử đánh đàn cuồn cuộn gảy gảy, nhẹ nhàng hát, để cho tiếng gió truyền qua tiếng hát của nàng trên cái châu này.
Trên thuyền Tiền gia, Tiền Hi Văn vừa gặp con cháu của Thường gia, giờ phút này nàng nói với Quản gia vài lời, cũng mang theo một vài câu có liên quan tới vợ chồng Ninh Nghị. Hắn đưa thiếp mời Ninh Nghị, lúc trước cũng nói bóng nói gió hỏi han chuyện gần đây có liên quan tới Tô gia tiểu thư và Ninh Nghị. Nếu lúc này Ninh Nghị tới bái phỏng hắn, thì hắn cũng có ý kiến., Hắn rất muốn gặp, nhưng nghe nói vợ chồng Ninh Nghị đã đến nhưng cũng không có trực tiếp lên thuyền cầu kiến, thật ra trong lòng hắn cũng có vài phần suy nghĩ, lập tức chỉ cười cười, bảo tiền càng ra ngoài gọi một số người khác vào ngồi một chút.
Kỳ thật hắn tốt là học vấn, ngày thường khắp nơi giảng học, trên lợi ích gia tộc, yêu cầu đại thế trung dung đại đạo. Người bên ngoài nếu là bức thiết, hắn tất nhiên có thể hiểu được, nhưng trong lòng chưa hẳn thích.
Mặt khác, từ bên phía Tiền gia đi ra ngoài, gia chủ họ Thường hiện giờ bắt đầu đi tới bái phỏng mấy người Mục bá trưởng, Thang Tu Huyền, trên đường đi ngược lại được rất nhiều người chào hỏi, hàn huyên, hắn cũng chỉ có thể đáp lễ, ngược lại làm cho một vòng xung quanh trở thành điểm tâm của mọi người, cơ hồ tắc đường nối trên bờ đê.
Mấy đại gia tộc chân chính ở Hàng Châu, gia chủ đều là người học vấn tinh thâm, dù sao lúc này cũng là thiên hạ của văn nhân, nếu không thể trở thành gia đình thi văn, thì sẽ không thể có khí hậu chân chính. Năm nay nhà họ hàng đầu đều qua đời bình an, nhưng do có căn cơ tốt nên mới giao chiến., Lúc này Thường gia ở Hàng Châu không hề suy sụp, ngược lại bởi vì gia chủ lúc này là con trai của Thường Dư, một đám lão nhân cũng được con cháu đón tiếp. Lần thi hội này, chỉ cần là biết, các trưởng bối đều không tránh khỏi việc hỏi han ân cần với hắn, ấm áp., Nếu vãn bối là vãn bối, cũng đều phải nhớ lại công tích của Thường Công một phen. thổn thức không thôi, đợi một lát nữa trên yến hội, Tri phủ đại nhân trong miệng tất nhiên cũng không tránh khỏi chủ đề như vậy. Chỉ cần nắm chắc tốt, Thường gia sẽ trở thành nhân vật chính của bữa tiệc này.
Bên này mọi người hàn huyên, đặt ở trong mắt văn nhân, đại khái đều là đồ đệ xu thế phụ thế, dưới bóng cây bên kia, trong gió mát, thư sinh học sinh đã sớm có y quan nhẹ nhàng phe phẩy quạt xếp, một mặt nghe nhạc khúc của mấy vị cô nương, một mặt bắt đầu chiếu lễ cảnh phú chung quanh, ngẫu nhiên có tác phẩm tốt, liền lan truyền ra chung quanh.
đậu trên thuyền thuyền đông đảo, lâu gia thuyền hoa, lâu gần đây đưa tiễn một vị lão giả, mặt mũi đều tươi cười, trong lòng thì đang suy nghĩ một số chuyện vừa rồi. Vừa rồi ở trên hồ, thuyền của Tiền gia chủ động tới gần, Tiền Hi Văn thân thiết mời hắn tới nói chuyện, chuyện này khiến tâm tình hắn lúc này cũng nghi hoặc.
Tiền gia và nhà lầu, lúc trước cũng không có qua lại nhiều, đối phương là nhà thi thư truyền gia, chiếm cứ một phương đại địa chủ, mà nhà lầu nhiều lắm là bởi vì có không ít quan hệ ở quan trường, cho nên mới được đi lên. Tại trong mắt người khác, đại gia tộc có quan hệ rất lớn., Địa vị hai nhà có lẽ chỉ kém một chút, nhưng hắn lại biết, khoảng cách này nếu không có một hai đời người phấn đấu và vận khí, chỉ sợ đều đuổi không kịp. Tuổi của Tiền Hi Văn so với hắn lớn hơn rất nhiều, nhưng nếu gặp phải, lầu gần đây vẫn phải xưng hô đối phương một tiếng Tiền công.
Vốn hai nhà không có quá nhiều lui tới, đối phương bỗng nhiên tới gần, tán gẫu qua lại khắp nơi, mặc dù hắn cũng là người kinh nghiệm phong lãng, trong lúc nhất thời cũng khó có thể rõ ràng ý nghĩ đối phương là gì., Đến cùng cũng không tính là ám chỉ thân cận gì, hoặc là bởi vì Thường Dư qua đời, mấy lão nhân kia bởi vì nguyên nhân nào đó chuẩn bị động thủ với Thường gia? Nếu đến một thời điểm nào đó những người đó thật sự nổi giận, lâu gia kiến thức cơ hội mà đi, loại ám chỉ này, kỳ thật cũng là đủ. Chẳng qua nghĩ như thế nào cũng cảm thấy không có khả năng.
Trong lúc nói chuyện phiếm, Tiền Hi Văn cũng nhắc tới Ninh Nghị, đôi vợ chồng Tô Đàn Nhi này, chỉ là gần sát trong lòng, tự nhiên sẽ không cho rằng lý do này. Lâu gia cùng Tô gia cách Tô gia khoảng cách như vậy., Kỳ thật cùng tình huống của Tiền gia và nhà cửa cũng giống nhau, năm đó đã từng nói để Tô Đàn Nhi gả cho Lâu Thư Hằng, đó thuần túy là cảm thấy Tô Đàn Nhi có thể trở thành thứ tử nội trợ. Mặc dù như vậy, lúc ấy ôm cũng là tâm tình ủy khuất, sau đó song phương liền cười ha ha, cũng là chuyện bình thường.
Lần này Tô Đàn Nhi và Ninh Nghị tới đây, mặc dù cũng từng nhiệt tình chiêu đãi một lần, nhưng kỳ thật cũng không có tâm tình đặc thù gì, nói hôn ước lúc trước chỉ là vui đùa. Lầu gần sát bên này, cũng không cho là vợ chồng có gì kỳ lạ, đương nhiên Tô Đàn Nhi có chút năng lực, nhưng nữ nhi nhà mình cũng có., Các nàng là bạn thân, đó cũng là chuyện của các nàng. Ninh Nghị là tài tử hàng đầu của Giang Trữ, nhưng cho dù là con rể nhà mình là Tống Tri Khiêm, nếu đến Giang Ninh, chắc cũng có thể tự xưng là đệ nhất thiên tài Hàng Châu, ai mà biết được, đến địa vị như y, tài tử cũng không tính là thân phận kinh người gì.
Với cái danh đệ nhất thiên tài, tiếp cận đại nho Tiền Hi Văn kia cũng không sao, nhưng cho dù hắn là đệ nhất thiên tài tử, cũng không thể nào lao động vào Tiền Hi Văn tự mình tới hỏi quan hệ với bọn họ, bởi vậy lầu gần đây cũng không có liệt kê những thứ này vào suy nghĩ.
Mà trong phòng bên của hội chủ thuyền, một đám quan viên, học sinh đang tụ tập ở đây, dẫn đầu tất nhiên là Tri phủ của Hàng Châu Lục thúc đẩy lúc này. Tính tình Lục Tri phủ này hiền hòa, ít nhất lúc này hắn thích nhất những người không bị ràng buộc bên ngoài, lúc này cũng không phải là nơi chính thức sống chung, mọi người vừa nói một câu ta một câu đã cảm thấy vui vẻ. Một đám nam nhân tụ tập cùng một chỗ, nói bóng đá cơ bản không phải chỉ là chính trị.
"... Bắc địa khói lửa nổi lên, ta muốn đầu bút từ quân bắc, theo vương sư ta đuổi tù binh, thu hồi Yến Vân..."
"... Lương huynh cao thượng, chẳng qua bây giờ kim sa đã khai chiến hồi lâu, kinh thành vẫn chưa truyền đến tin tức chính xác dùng binh, có thể hay không..."
"... Tiểu tử quá lo lắng rồi, kỳ thật ngày gần đây Bắc địa đã chỉnh đốn sáu quân, bây giờ lại có tin Tần Tương hồi, đủ thấy Hoàng ta năm đó mưu đồ sâu xa, vì việc này đã chuẩn bị hơn tám năm, tuyệt đối không để hổ đầu xà đuôi. Theo ta thấy, chỉ cần hơn một tháng, sẽ thấy rõ..."
"... Xem ra, ta động binh trước, là cố ý trước khi thu hoạch, động binh liền có lương thực mới, không đủ cung ứng lương thực... "
"... Tô Hàng ta từ trước đến nay luôn là quê hương cá gạo, nói vậy gánh nặng vào kho, chuyển vận cũng trách phạt cực nặng. Đến lúc đó Tri phủ đại nhân sẽ phải khổ cực rồi."
"... Đáng tiếc Tây Nam còn có loạn hoạn, hơn nữa gần đây hình như càng ngày càng có nhiều hình ảnh..."
"... Ai! Trần huynh nói vậy sai rồi, Phương phỉ chẳng qua chỉ là mầm tai họa, theo ta thấy..."
Một chỗ náo nhiệt, một chỗ suy nghĩ cùng một chỗ, những thứ này chỉ là xen vào, hội thi ngày trước một khúc nhạc nho nhỏ cũng không có gì lạ, hội tụ thành cảnh tượng mọi người trên Tiểu Xuân Châu.
Cùng thời khắc đó, Lâu Thư Hằng đang đứng trên bình đài mạn thuyền nhìn xuống, bình đài lầu hai chiếc thuyền hoa này tương đối cao, từ nơi này nhìn xuống, trên nút cửa hẻm nhỏ đều là cây cối xanh um tươi tốt, xa xa có thể thấy được chỗ ngồi bảo vệ Ninh tự, mặt trời từ trên trời chiếu xuống, vẩy lên người hắn, có chút nóng. Cũng bởi vậy, đại bộ phận người lúc này vẫn tương đối nguyện ý ở trong bóng mát phía dưới đi một chút.
Lâu thư Hằng vừa rồi từ trong đám người lấy lòng thoát ra, lúc này bên người không có ai, bỗng nhiên có một phần tâm tình đặc biệt mạnh mẽ, cảm thấy chuyện trước mắt thật nhàm chán.
Kỳ thật hắn thường có tâm tình như vậy - có lẽ mỗi người đều có, bất quá tâm tình vừa rồi của hắn chủ yếu là vì chuyện vừa rồi: Hắn mới gặp phải Tô Đàn Nhi.
Phụng lại trải qua chuyện như sau:
Hắn và một số bằng hữu từ bên kia đi tới, gặp mọi người đang viết thơ, lúc ấy hắn thơ tính bộc phát, liền làm một bài thơ ngay tại chỗ, phong cách thơ tác tương đối thoải mái phóng đãng không bị ràng buộc., Sau khi làm ra cũng là một mạch liền mạch. Phong cách trước sau của hắn là bị người ta khen ngợi có di phong Đường Thời, viết mấy năm như vậy, trước mắt thủ lĩnh này cũng có thể nói là đại biểu một trong. Chủ yếu cũng không phải là thi từ, mà là thần thái làm thơ, tâm tình cùng với một tác phẩm văn phong lưu thành một mạch., Đắc ý, hắn cũng chú ý tới, vừa rồi lúc làm thơ, Tô Đàn Nhi cùng một nữ tử khác cũng ở bên cạnh nhìn xem, nữ tử kia hẳn là thê tử La Điền Văn Hải Oanh. Hai người rõ ràng là rất bội phục hắn.
Sau đó chào hỏi, đối phương đi mất.
Đây cũng là thái độ bình thường, mà đối với lâu thư Hằng mà nói, viết thơ, bị người ngưỡng mộ cũng là thái độ bình thường, không có gì lạ. Lúc ấy trong lòng hắn không nghĩ đến cái gì, bất quá sau đó chạy tới uống nước, lúc bên người không có ai, ngược lại trong lòng lại dâng lên từng đợt ý nghĩ.
Chủ yếu là vì dáng vẻ và dáng vẻ của Tô Đàn Nhi, về mặt năng lực thương trường, những ngày qua nàng chạy trái chạy phải chạy xuôi, như vậy vốn hắn cũng không quá động tâm với Tô Đàn Nhi., Dù sao du hí hoa bụi nhiều năm như vậy, Tô Đàn Nhi là một mỹ nhân, nhưng đẹp hơn thư sinh của nàng cũng không phải chưa từng thấy qua, nhưng các nàng cũng không độc lập như nàng, không có khí chất như nàng... Mà điểm quan trọng nhất là, hơn một tháng trước phụ thân còn nói giỡn: "Tô cô nương này lúc trước thiếu chút nữa trở thành thê tử của muội..." Tâm tình lại xao động.
Tồn tại một loại khả năng, có thể chinh phục một nữ nhân như vậy, hoàn toàn khác với cảm giác chinh phục các cô nương còn lại, lúc này chỉ cần nghĩ lại, trong lòng sẽ không tránh khỏi một phen rung động. Ví dụ như muội muội có lúc đùa giỡn hắn, hắn cũng không cảm thấy lúc trước có khả năng hôn ước sẽ có đại sự gì đó, nhưng những chuyện này tâm tình cũng không tránh được.
Bây giờ cô thấy mình làm thơ, trong lòng có suy nghĩ gì, ánh mắt nghiêm túc vừa rồi mình đã thấy, ngưỡng mộ nhất định là có. Đáng tiếc, đã lập gia đình, còn là đệ nhất tài tử, cho dù có chút tài hoa, khí chất của mọi người hoàn toàn bất đồng, làm sao so sánh được.
Trong lòng máy động, bỗng nhiên hắn không muốn đi quấy phá những người kia nữa. Một phen biểu hiện vừa rồi, lúc này trong lòng trống trải, rất có tâm như mãnh hổ, hít hà tường vi, qua thịnh yến, cảm giác nước mắt chảy đầy mặt. Sau đó, hắn bước từng bước xuống.
Hắn đi trong đám người, trong lúc nhất thời, những bằng hữu kia không tới, cho dù có người chào hỏi, hắn cũng chỉ tùy ý mỉm cười gật đầu, lúc này không quá muốn nói chuyện. Lúc đi tới lối rẽ phía trước, hắn nhìn thấy phía trước có một nữ tử đang đàn hát., Hai nữ tử bên cạnh đang trao đổi trò chuyện với nàng, xung quanh có một đám người vây quanh, những nữ tử đó hắn cũng biết, sớm đã tâng bốc mọi chuyện, mặc dù vẫn là người của thanh quán, nhưng lúc này trong lòng cũng không có khiêu chiến hoặc là tới chào hỏi ân cần, không có gì đáng xem.
Đầu nhìn về một bên khác, cũng đều là người hành tẩu, thực sự là nhàm chán... Nhưng sau đó, hắn nhìn thấy hai bóng người bên cạnh hồ sen.
Hai người kia cũng đang nghe đàn, bởi vì người bên này vây quá nhiều quá mức buồn nôn, bọn họ ngược lại đứng bên kia Trì Hà Hoa, dưới tàn cây nhìn nghiêng qua, một người trong đó là Ninh Lập Hằng, mà một người khác, lại là một nha hoàn nhu thuận bên cạnh Tô Đàn Nhi, hắn ngược lại không biết tên gọi gì.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Lúc này có thể tới chào hỏi, nhưng hắn ở đây nhìn một lúc, lại khẽ nhíu mày. Bên kia, chủ tớ hai người đang nói chuyện, tiểu nha hoàn có lúc cười vui, có lúc uể oải, có lúc giận dữ, có lúc giận dữ., Có lúc ngây thơ, có lúc còn nhảy nhảy, nhìn sang phía nữ tử đánh đàn bên kia, mà trên mặt Ninh Lập Hằng cũng đều là nụ cười, có chút khác với dáng vẻ bảo thủ của Tô Đàn Nhi và hắn, sau đó Lâu Thư Hằng phát hiện, thậm chí một khắc nào đó tên Ninh Lập Hằng kia đã nắm tay nha hoàn.
Thật sự là thân thiết... Hắn lắc lắc cây quạt, ở bên này cười cười, sau đó nhìn chung quanh, trong lòng nghĩ: Nếu Tô Đàn Nhi nhìn thấy một màn này sẽ như thế nào đây. Hắn khinh thường mật báo, nhưng Tô Đàn Nhi cũng không có xuất hiện trong tầm mắt. Trong lúc tâm tư phức tạp, hắn đi qua bên kia, chuẩn bị hù dọa bọn họ một cái, thật là thú vị.
bạn rể kê đắp với nha hoàn quả thực không khác gì người chăn ngựa đã làm lớn dạ dày lúc trước... Hắn nghĩ như vậy. Mà càng đi càng gần, trong lòng cũng có chút ý nghĩ nảy mầm như hắn, hơn nữa trong nháy mắt mở rộng ra.
Hắn luôn luôn là người phong lưu không bị ràng buộc, nghĩ đến, vì thế thuận tay cũng làm rồi... Bên này, bóng lưng Ninh Nghị và Tiểu Kiệt cũng là một khúc nhạc đệm nhỏ trên sân khấu lớn này, hơn nữa sắp biến thành khúc nhạc đệm lớn hơn một chút.
Lâu Hằng đến gần sau lưng hai người, vỗ vỗ bả vai Ninh Nghị.
"Ninh Lập Hằng!"
Trong nháy mắt Ninh Nghị quay đầu lại, một quyền của hắn đã đánh tới...