Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Chuyện tặng lễ cho La Điền bên kia, lúc này trong mắt đám người Lâu Thư Uyển xem ra, có lẽ vô cùng chấn động. Nhưng ở bên Ninh Nghị, nếu định nghĩa lên, bất quá chỉ là một thu hoạch ngoài ý muốn khi Vô Tâm cắm liễu mà thôi.
La phu nhân trước kia là quan gia tiểu thư, tính tình u buồn, nghĩ đến đơn giản chỉ là mang tính tình giống như hồng lâu Lâm Đại Ngọc. Các nàng xưa nay giáo dưỡng quá tốt, tính tình kiều yếu, yêu thích cao nhã, về sau có chút uể oải, cũng không phải chuyện lạ gì. La phu nhân này nếu gả cho một thương nhân, có lẽ cùng tiểu thư trước kia vòng tròn đều xa cách, những chuyện này đều là có thể tưởng tượng, đương nhiên, những thứ này cũng chỉ xem như tùy ý suy đoán.
Đối với những nữ tử đến nay nuôi đường tôn, đưa một hộp tằm đi nuôi dưỡng nàng, cũng không phải là ý nghĩ cao minh gì, so với mèo cẩu, những tằm chứa trong hộp kia có lẽ càng thêm làm cho người ta thương yêu, nữ hài nửa số cũng sẽ thích những thứ này., Tự tay hái lá dâu cho bọn chúng ăn, nhìn lá cây dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được bị gặm ra lỗ hổng, hẳn là thú vị hơn nhiều so với việc mèo chó ăn uống với một mâm đồ ăn lớn. Có ký thác, tâm tình sẽ thoải mái hơn một chút, tâm tình sáng sủa, bệnh của những người này cũng tốt, vốn là chuyện đơn giản như vậy.
Đương nhiên, nếu như những cô gái này không thích tằm, hoặc là khi còn bé sinh sống ở giang nam thủy hương cũng từng nuôi tằm, hoặc là tâm bệnh của cô gái này cũng không phải đơn giản như vậy, hộp tằm kia đưa qua, kỳ thật cũng không có ý nghĩa gì. Nhưng ngang dọc là loạn thương đánh chim, Ninh Nghị thuận miệng nói ra., Sau đó cũng chỉ tùy ý thử một chút, hơn một tháng này, bái phỏng thương hộ có quan hệ đến vải nghiệp, có chừng mười mấy tên. La Điền bên kia có thể đàm phán thỏa đáng, chỉ là một kết quả ngoài ý muốn mà thôi, cũng không phải chân chính thiết lập mưu kế thành tích.
Không có ai có thể dễ dàng nắm bắt được con người khi lần đầu bái phỏng đối phương, nhất định có thể giải quyết xong mọi người, cho dù là tu sĩ chuyên nghiệp chân chính, thậm chí đưa ra tất cả tư liệu có thể tra được, đối phương cũng không thể nhận định một hộp tằm có thể làm La phu nhân, về phần làm xong, đó chỉ là một xác suất. Người thành công thật sự có lịch duyệt, so với người bình thường giành được, cũng thường thường là những xác suất này mà thôi.
Trong khoảng thời gian này đến nay thăm hỏi khắp nơi, trừ việc khiến người ta bất ngờ có một điểm La Điền, kỳ thật cũng có mấy nhà buôn bán hàng Châu, đã bàn bạc thỏa đáng ý tưởng duy trì việc kinh doanh của Tô gia ở bên này, chỉ là Tô Đàn Nhi bên này còn chưa phát lực., Bởi vậy thương nhân Hàng Châu cũng không có quá nhiều cảm xúc, cơ bản cũng đã tiếp nhận Tô gia làm thương hộ ngoại lai. Mấy ngày gần đây, hàng hóa đệ nhất do Giang Trữ vận chuyển tới, máy dệt đều đã đến, thương khố và tác phường bên này cũng đã chuẩn bị xong, nên chỉ chờ đợi tiến vào chính thức.
"Đến lúc đó, nếu Tô gia bên này cần, chỉ là phương diện miếng bông, La gia ta có thể dốc hết sức cung ứng. Về phương diện sợi tóc, Tô Hàng Nhất, ta cũng có mấy vị bằng hữu, mấy ngày nữa có thể giới thiệu một chút cho Tô huynh đệ..."
"Thay mặt gia tỷ cám ơn, nhưng mà xem ra, về phương diện tơ tằm, đến lúc đó chỉ sợ La đại ca cũng có thể cung ứng nha..."
"Ồ?"
"Chị dâu."
"Ách... Ha ha, ha ha ha ha ha..."
Trong khoang thuyền lúc này người đang nói chuyện chính là La Điền và Tô Văn Định. Nói tới đây, La Điền bắt đầu cười ha hả, tiếng cười này khiến hai cô gái trong khoang nhỏ cũng nhìn về phía này. Đó là thê tử La Điền Văn Hải Oanh và Tô Đàn Nhi đang nói chuyện phiếm với nàng. La phu nhân là một cô gái dáng người nhỏ nhắn, tính cách khéo léo, tính cách nhỏ nhắn, mặc dù là thiên kim của quan gia., Nhưng bởi vì tâm tình hậm hực, mới đầu thoạt nhìn giống như là một tiểu gia Bích Ngọc thấy ai cũng xấu hổ, nói chuyện cũng là nói nhỏ. Nhưng bởi vì Tô Đàn Nhi đưa cho nàng, lại dạy nàng đi nuôi như thế nào, nàng lúc này cùng Tô Đàn Nhi còn có chút thân cận.
Vừa rồi lúc thuyền La gia cập tới bên này, cảm xúc La phu nhân tựa hồ còn có chút suy sụp, cùng Tô Đàn Nhi kinh hỉ gặp mặt, bưng cái hộp của mình, khóc sướt mướt nói hôm qua con tằm kia đã chết mất một con., Nàng không thể dưỡng tốt, thật là thương tâm. Tô Đàn Nhi ôn nhu an ủi trong chốc lát, lại từ bên mình cầm ra một cái hộp tằm, điều hòa một cái hộp cùng nàng, sau đó hai người ở trong khoang nhỏ vây quanh hai hộp nhỏ tán gẫu, chỉ chốc lát đã thân mật như nhiều năm.
Tô Đàn Nhi kỳ thật đối với tằm cũng không có cảm giác gì, nếu là thế gia vải nghiệp, mặc dù trong nhà cũng không trực tiếp dưỡng tằm, nhưng từ nhỏ đã thấy quen tình huống trong nhà những con tằm này. Mấy con tằm nuôi trong hộp có lẽ đẹp mắt thú vị, mấy ngàn vạn con tằm nuôi dưỡng ở trong phòng., Thật sự khó có thể khiến người ta sinh ra tình thương gì đó. Cái hộp này mấy ngày trước là do xác định quan hệ với La gia mới làm, làm xong, cũng tò mò đút mấy lá dâu, cùng Ninh Nghị trò chuyện một hồi., Nhưng lúc đầu, sau khi thiếu nữ sinh động trong lòng, nàng cũng lại lần nữa hồi phục tính tình của nữ cường nhân, giao cái hộp cho nha hoàn quản lý, Kính Nhi đều thích vật nhỏ này, mỗi ngày cũng chạy ra ngoài hái lá dâu, chăm sóc tương đối tốt.
Từ xưa đến nay, thân phận của Tô Đàn Nhi, kỳ thật rất khó đi theo chiến lược của phu nhân, bạn thân của nàng không nhiều, mặc dù nghe nói tại Giang Trữ, rất nhiều thương gia không ra khỏi cửa lớn nói nàng cũng có bội phục, nhưng phần nhiều tất nhiên là các loại lời kỳ quái., Tô Đàn Nhi không có cách nào ngồi cùng các nàng ở hậu viện nói chuyện phiếm với nhau cả buổi trưa. Ngược lại ở bên cạnh, giao ra một người bằng hữu như vậy, bởi vì biết Tô Đàn Nhi quản lý rất nhiều mối làm ăn, Văn Hải Oanh rất bội phục nàng, mà đối với thê tử có thể giao cho một bằng hữu ăn nhập, thả lỏng tâm tình, cho dù không thuần túy, La Điền bên kia cũng vui vẻ nhìn thấy.
Trong khoang ngoài nói chuyện với La Điền chủ yếu là Tô Văn Định, Tô Văn Phương và Ninh Nghị tiếp khách, bởi vậy phần lớn chuyện trò vẫn tiến hành trong thời gian ở La Điền và Tô Văn Định. Ninh Nghị chỉ thỉnh thoảng mới lên tiếng, tỷ như Tô Văn Định nói chuyện rất lâu rồi dừng lại trên vấn đề thương nghiệp., Hỏi một chút La Điền cùng La phu nhân quen biết như thế nào, quả nhiên La Điền kia liền cười ha ha, nói không ngừng. Đợi đến sau khi vợ chồng La thị rời đi, Tô Văn Định mới khẩn trương hỏi Ninh Nghị: "Tỷ phu, vừa rồi ta nói thế nào?"
"Cũng không tệ lắm." Ninh Nghị cười cười: "Chẳng qua trước kia ngươi cũng là một công tử bột không đáng tin cậy, sao hôm nay lại nói chuyện phiếm với người khác như vậy. Mặc dù tỷ tỷ của ngươi định đem mối liên hệ với La gia bên này giao cho ngươi, nhưng bây giờ là kết giao bằng hữu, không phải nói chuyện làm ăn. Giống như trước kia ngươi, nói chuyện cười không đúng hay sao?"
"Khụ." Tô Văn Định vẻ mặt nghiêm túc, "Anh rể, ta đã tính sửa tà quy chánh rồi, người ta là thương nhân rất lợi hại, sao ta còn có thể lơ lửng như trước kia chứ. Ta đã suy nghĩ rất lâu rồi, làm thế nào để nói chuyện mới có thể biểu hiện chuyên nghiệp, lại có vẻ hài hước có lễ... Hơn nữa ta vừa rồi hình như ta cảm thấy, La phu nhân là thiên kim tiểu thư, có lẽ có kiêng kị, chúng ta nhắc tới có lẽ không quá lễ phép..."
Hắn còn chưa dứt lời, Tô Đàn Nhi bên cạnh Ninh Nghị đã quay đầu sang, lườm một cái: "Làm ăn chủ yếu là kết giao bằng hữu, sinh ý là phải nói trước, bình thường ngươi có tâm tư kết giao bằng hữu cũng được. Hơn nữa La Điền có thể cưới được một tiểu thư quan gia, mặc kệ hắn nói thế nào, trong lòng nhất định sẽ vô cùng cao hứng. Lúc ta ở bên cạnh, ngươi không thể nói, bình thường ngươi chỉ để ý tới đề tài, ngu ngốc..."
"Ồ." Được tỷ tỷ nói như vậy, Tô Văn Định rủ đầu: "Nhưng lúc bình thường nhị tỷ nói chuyện làm ăn cũng luôn nghiêm trang, không phải muốn học ngươi sao..."
Tô Đàn Nhi mím môi, trừng mắt nhìn đường đệ này một cái, nhưng trong lòng lại không tức giận. Nàng nhìn Ninh Nghị, thấy hắn cũng đang cười, mới rồi tức giận cười nói: "Nhị tỷ của ngươi là nữ nhân, không khác gì nam nhân của các ngươi!"
Tô Văn Định không cãi lại nữa, Ninh Nghị cười: "Thật ra không tệ." Tô Đàn Nhi mới buông tha hắn, quay đầu lại nhìn thuyền hoa La gia đang rời xa. Văn Hải Oanh từ cửa sổ thò đầu ra phất phất tay, Tô Đàn Nhi cũng phất tay mỉm cười. Ninh Nghị bên cạnh lại nói: "Cảm thấy mình đang lợi dụng người khác..."
"Bằng hữu có thuần túy, cũng có không thuần túy, ngươi nghĩ như vậy không đúng. Ta vẫn rất cao hứng ngươi kết giao bằng hữu."
"Sơ tâm ban đầu là để làm ăn với La Điền."
"Quen biết nhau rồi, cho dù không còn sinh ý nữa, các ngươi vẫn có thể nói chuyện phiếm phiếm một chút, hoặc là đi dạo phố, mua đồ vật."
"Ách..." Tô Đàn Nhi suy nghĩ một chút, lại nhìn phu quân bên cạnh. "Ý nghĩ của tướng công ngươi luôn luôn rất quái lạ." Lúc quay người lại, đang thấy Kính Nhi cùng Uyển Nhi trong khoang thuyền đang thu dọn cái hộp kia, cầm hai mảnh lá dâu bỏ vào trong, cũng không biết bỗng nhiên nghĩ tới cái gì: "Kỳ thực... Phía bên La gia cũng chuẩn bị xong, những người còn lại cũng không sai biệt lắm, chiếu theo lời lúc trước, qua hai ngày nữa cũng nên cho Tiểu Kiệt chính thức vào cửa. Tướng công ngươi nói xem?"
Nàng lộ ra nụ cười nhìn Ninh Nghị, Ninh Nghị cũng liếc mắt nhìn nàng: "Thật lòng à?"
Vấn đề này quá bén nhọn, Tô Đàn Nhi tức giận nheo mắt lại, bả vai sụp đổ, sau đó lại cùng Ninh Nghị nhìn Tiểu Hống trong khoang thuyền. Một lát sau, nàng nắm chặt tay Ninh Nghị, khẽ lắc đầu: "Không thật lòng." Thanh âm ồm ồm này như được thổi ra từ đôi môi của nàng, "Bất quá vẫn phải làm chứ, dù sao Tiểu Kiệt cũng giống muội muội của ta, ta sẽ làm tốt, không để cho nàng phải chịu uất ức."
Nàng nói xong lời này, xoay người định qua một bên, mới đi được một bước lại lui về. Bởi vì Ninh Nghị kéo tay nàng không buông, lúc này ánh mắt Ninh Nghị cũng có chút nghiêm túc: "Nếu như vậy, ta đang nghĩ tới một chuyện."
"Hả?"
"Sau này có phải có thể ba người ngủ trên một cái giường không? Ta biết mùa hè có chút nóng, nhưng mùa đông vẫn là ấm áp, cả nhà bài trí ngủ..."
Tô Đàn Nhi sửng sốt một hồi lâu, muốn giẫm lên Ninh Nghị một cước, cuối cùng không thể có động tác. Ngược lại lúc này Kính Nhi từ bên kia quay đầu lại, thấy Ninh Nghị đang nhìn mình, cười đến cổ quái, không khỏi có chút nghi hoặc, hơi trợn tròn con mắt. Tô Đàn Nhi nhìn, bỗng nhiên cười, phất phất tay: "Tiểu Kiệt, đến đây."
"Hả?" Kính Nhi chạy tới: "Tiểu thư, cô gia, có việc?"
"Cô gia nhà ngươi nói, mấy ngày nữa, ba người chúng ta ngủ đến một cái giường. Tiểu Kiệt, ngươi cảm thấy thế nào?"
Tiểu nha đầu ngẩn ra, trên mặt chỉ thoáng đỏ lên, sau đó kinh ngạc cúi đầu, ngón tay xoắn lại một hồi: "Cái này... cái này... Nhưng mà... Tiểu thư... cái này... nấc..." Nàng nấc một cái... Ninh Nghị trợn trắng mắt, ngẩng đầu không nói gì, Tô Đàn Nhi nháy mắt, cười đến thuần khiết lại vui vẻ: "Hả?"
"Nhưng mà, nhưng mà... Tiểu thư... chuyện này... Cô gia... Tiểu thư..."
Nàng ngẩng đầu liếc nhìn Ninh Nghị, như muốn bật khóc. Chẳng qua sau cái nhìn đó nàng lại không dám nhìn, sợ tiểu thư cho rằng nàng đang cầu viện cô gia. Ninh Nghị giơ tay ra trước mặt nàng ấn hai cái: "Tiểu thư nhà ngươi đang khi dễ ngươi đấy, không cần để ý tới nàng..."
"Nhưng nhưng mà, nhưng mà... Tiểu thư khi dễ ta... đúng là nên..." Nói được nửa lời, thanh âm của Kính Nhi liền thấp xuống, Tô Đàn Nhi và Ninh Nghị đều bật cười, Ninh Nghị nói: "Ngươi đi làm việc trước đi, lát nữa ta sẽ giúp ngươi khi dễ tiểu thư nhà ngươi..." Tô Đàn Nhi lập tức nghiêng đầu qua, ngẩng đầu nhìn hắn, trong ánh mắt tràn đầy vẻ quật cường "Nhìn ngươi khi dễ ta", đương nhiên loại ánh mắt này đối với Ninh Nghị vô dụng.
Tiểu Kiệt vắt ngón tay, tâm thần không yên xoay người rời đi, đi được vài bước lại quay đầu nhìn nàng một cái. Ninh Nghị mỉm cười, nàng vội vàng quay đầu lại không dám nhìn. Tô Đàn Nhi đang định chọc giận Ninh Nghị, chỉ nghe phịch một tiếng., Chính là Kính Nhi lúc tiến vào khoang thuyền đã quên vượt qua bậc cửa không cao kia, liền "A" đều quên hô, ngã trên sàn khoang thuyền thành một khối bánh nướng lớn, một bên Tô Văn Định Văn Phương nhìn thấy, chỉ vào bên này có chút hả hê cười ha ha, Tô Đàn Nhi thì đã chạy tới trước một bước so với Ninh Nghị, đỡ Hầu Nhi dậy.
"Tiểu thư..." Kính Nhi vẻ mặt cầu xin nhìn nàng, tựa hồ còn đang suy nghĩ lời nói vừa rồi, nàng ném không nhẹ, nhưng cũng không đến mức thụ thương, cái mũi cùng cái trán đều bị hất đỏ. Tô Đàn Nhi vuốt vuốt giúp nàng, nhẹ nhàng vỗ hai cái bụi bặm trên người., Kỳ thật vóc người hai người lúc này đã không kém quá nhiều, Kính Nhi mặc dù có vẻ ngây thơ, nhưng đã sớm không còn là nữ hài, mà là thiếu nữ. Chỉ là mấy lần vỗ đập này, vẫn như cũ cảm giác như lúc trẻ con đề cập đến., Khi đó Kính Nhi có vẻ ngốc nghếch, nhưng cũng có chút khả ái. Tô Đàn Nhi mặc dù làm chủ gia, nhưng đối với người bên cạnh, thường cũng giống như tỷ tỷ chăm sóc, đến sau đó các nàng bắt đầu quản lý rất nhiều chuyện, ở chung cũng như thế.
"Đừng nghĩ nhiều như vậy, tướng công nói đúng, ta ức hiếp ngươi đấy..." Tô Đàn Nhi nhẹ giọng nói.
"Nhưng tiểu thư cho dù... ách..." Tỳ Nhi nói bình thường, bỗng nhiên sửng sốt, Tô Đàn Nhi nhìn nàng, nháy nháy mắt, kinh ngạc không biết chuyện gì xảy ra. Nhưng lập tức cảm thấy trên mặt có chút lạnh, nàng giơ ngón tay lên sờ sờ., Chính là nước mắt, nhưng Kính Nhi cũng không khóc, ngón tay dừng lại trên gương mặt một lát, phút chốc mới phản ứng lại, đây là từ trong hốc mắt của mình chảy ra. Nhưng nước mắt kia chỉ vô ý thức chảy ra, lập tức nàng nở nụ cười.
"Mấy ngày nữa, chuyện ngươi và tướng công tổ chức cửa, tuy rằng... Tuy hai chúng ta gả cho một nam nhân, nhưng chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, ta cũng cảm thấy giống như gả cho một muội muội vậy, phải không?"
"Tiểu thư... Bằng không... Ta không lấy chồng..."
Tô Đàn Nhi cười lắc đầu: "Không được." Trong ánh mắt, Ninh Nghị cũng đang đi về phía sau. Vừa rồi lông mày nàng nhăn lại, ngẩng đầu, gằn từng chữ một: "Đi! Mở!" Thanh âm này thoáng thanh thúy ngang ngược một chút., Khác với giọng điệu thường ngày của nàng, lại có một cảm giác da thịt xinh đẹp tương xứng với khí chất của nàng. Nghe ở Ninh Nghị, có vài phần cùng loại với nữ nhân hiện đại dã man, chẳng qua nữ nhân hiện đại có lẽ sẽ làm ra rất nhiều chuyện ngoài ý muốn., Nàng cùng lắm là dừng lại ở ngữ khí trước mắt, có lẽ còn cảm thấy đối với phu quân nhà mình dùng ngữ khí như vậy kỳ thật không hay, trong ánh mắt trừng mắt trong lúc nhất thời có chút cảm thấy áy náy yếu thế. Nói xong, mình kéo Tiểu Kiệt sang một bên.
Đây là khúc nhạc nho nhỏ trên thuyền phát sinh, lại qua một trận, cũng không sai biệt lắm đến thời gian lên hẻm nhỏ, thuyền hoa mới đi qua bên kia. Lúc cập biển, chung quanh đã sớm là các loại thuyền lớn nhỏ, chiếc thuyền La gia kia lại nhích tới gần., Văn Hải Oanh cùng nha hoàn nhanh chóng đến tìm Tô Đàn Nhi. Tính nàng vô cùng nhu nhược, bởi vì gả cho thương nhân nên khoảng cách xa xưa với quan gia tiểu thư lúc trước. Lúc này nếu không tìm được người bầu bạn, sợ là cũng không dám rời khỏi thuyền đi chỗ đông người.
Tô Văn Định Tô Văn tính tình hoạt bát, bước xuống thuyền trước một bước. Tô Đàn Nhi và Văn Hải oanh ở lại trong khoang thuyền, nhìn những người gần đó từ trên thuyền bước xuống chào hỏi, các loại tài tử tiếng tăm lừng lẫy Hàng Châu..., La Điền cũng đã qua, Tô Đàn Nhi bồi tiếp nàng nói một chút về La Điền. Văn Hải Oanh thỉnh thoảng cũng chỉ vào một, hai tài tử văn nhân có ấn tượng. Dù sao trước kia nàng cũng từng tham dự nghị luận cùng Truy Tinh, sau đó còn nói tới Ninh Nghị.
"... Nghe người ta nói, con rể của đàn nhi muội tử, là đại tài tử nổi danh của Giang Ninh đây, lát nữa hắn có qua làm thơ không?" Văn Hải oanh sợ hãi yếu ớt hỏi.
Lúc này Ninh Nghị còn chưa xuống thuyền, Tô Đàn Nhi nghĩ lại: "Cái này... Ta cũng không rõ, nó rất thích tham gia loại náo nhiệt này." Nói xong câu này, lại bổ sung: "Chúng ta dù sao cũng từ nơi khác đến, quá lộ liễu kỳ thật không tốt lắm. Tương công nó... Có lẽ vì ta không viết thơ..."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Ồ." Văn Hải oanh gật đầu, không nói gì nữa, chỉ cười nói: "Thật ra tình cảm phu thê các ngươi rất tốt."
Tô Đàn Nhi mỉm cười hàm súc: "Giữa La đại ca và Văn tỷ tỷ mới khiến người ta hâm mộ." Nhưng trong nụ cười đó, cũng có vài phần tự đắc.
Mặt khác, cảnh sắc trên Tiểu Lư Châu rất đẹp, Ninh Nghị đã chuẩn bị rời thuyền đi dạo một chút, nếu Tô Đàn Nhi đã nói chuyện với La phu nhân, hắn tạm thời cũng không cần tiếp khách, đang chuẩn bị đi mời đám người Huyên Nhi, bên kia Kính Nhi đi tới, hơi cúi đầu, ngược lại là có mấy phần tâm sự, chần chờ một lát, lúc này mới lấy dũng khí ra lôi kéo ống tay áo Ninh Nghị: "Cô gia, ta có mấy lời muốn nói với ngươi, ngươi... Ngươi có thời gian không?"
Cô liếc mắt nhìn Ninh Nghị, sau đó sắc mặt lại đỏ bừng cúi thấp xuống, không biết có ý nghĩ gì. Nhưng nhìn sắc mặt của nàng, lại không giống cảm giác muốn chia tay với mình... Ninh Nghị suy nghĩ một chút rồi gật đầu: "Ừm"
Tuy rằng có người nói cuốn sách lịch sử tương đối dễ dàng ở hậu cung, nhưng về sau lại phát hiện ra, căn cứ vào lý do nhân tính, cho dù là ở cổ đại, muốn hoàn mỹ hậu cung, cũng thật sự là một chuyện khó khăn a...U Nhâm Trọng mà nói, ta sẽ cố gắng ngược đãi các nàng, vừa nghĩ tới đây, ta cảm thấy vô cùng hưng phấn... Không, đau lòng a, ha ha ha ha.
Đương nhiên, đừng hiểu lầm, ta không viết kịch khổ tình, quá trình sẽ rất hay, hợp lý, quan trọng là, sẽ là hợp lý...