Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Cầm khăn lông đi qua hội thi ở sương phòng phía sau, trông thấy Hạnh Nhi đang ăn vụng kẹo.
Nói là ăn vụng kỳ thật có chút không chuẩn xác, với tư cách đại nha hoàn trong nhà, cũng là quản gia thực chất, dưới trướng Hạnh Nhi quản lý tiền nợ, bản thân lương tháng cũng có mười hai lượng. Tại đây ba mươi lăm lượng bạc là có thể mua đứt một người hầu thời đại., Cộng thêm phong thưởng mỗi ngày mỗi ngày, như vậy nhanh ngoại như vậy, nếu thả ra bên ngoài, hôm nay Hạnh nhi tuyệt đối đã là tiểu phú bà người khác tranh đoạt, nàng muốn ăn gì tốt, đều có vốn liếng nhất định.
Nhưng bất kể thế nào, lúc này nhìn lại, nàng đều giống như đang ăn vụng.
Từ trong ngăn tủ lấy ra không phải là bánh ngọt đắt tiền. Ninh Nghị nhớ kỹ trước đây không lâu tùy ý mua trên đường, mùi vị không ngon, sau khi nếm qua, Ninh Nghị cũng không có bao nhiêu hứng thú. Hôm nay, Hạnh Nhi chính là đang ăn nó. Cầm đường ngọt thật dài, lén lén nhìn xung quanh, sau đó bỏ vào miệng cắn một cái., Liều mạng nhai, tiếng vang nhảy nhót truyền ra, khiến nàng thoạt nhìn như là một con sóc, ăn xong một con, cẩn thận lau miệng, sau đó nhịn không được nhìn cái túi trong ngăn tủ, lại nhìn trái nhìn phải, lấy ra một con... Tình huống tương tự tựa hồ đã không phải lần đầu tiên nhìn thấy., Trước kia không để ý lắm, lúc này mới cảm thấy thú vị, vẻ mặt không khỏi có chút cổ quái. Bây giờ nghĩ lại, với tư cách là nha hoàn lớn bên cạnh Tô Đàn Nhi, tính cách Hạnh Nhi rất đanh đá, nhưng không được xem là quả ớt ngọt như Vương Hi Phượng, làm nha hoàn, bên trong phải nói quy củ., Ở trước mặt Ngọc nhi, nàng là tỷ tỷ, quản lý chuyện trong phủ chủ yếu là dung mạo, đương nhiên trong mắt Ninh Nghị bất quá chỉ là một thiếu nữ, cũng không khác biệt quá lớn với Uyển Nhi, chỉ là xưa nay quá ít khi thấy nàng ăn đồ ăn vặt trước mặt người khác... A, hẳn là chưa bao giờ thấy qua, thái độ của nàng, kỳ thật vẫn luôn là các loại chuyện nàng cần làm.
Lần trước nhìn thấy nàng ngồi ở một bên ăn đồ ăn vặt, không nghĩ tới lại phát hiện lần đó xung quanh tựa hồ cũng không có ai. Nhìn nàng ăn rất thú vị, Ninh Nghị từ cửa sổ đi ra ngoài, cầm khăn lông mới đi tắm.
Sau khi tắm rửa xong trở về phòng, Tô Đàn Nhi ngồi ở bên cửa sổ xem thư. Gần đây Giang Ninh phát hàng tới mang theo gia thư, Ninh Nghị liền ngồi vào một cái bàn khác nhìn ra ngoài cửa sổ ngẩn người. Bởi vì quan hệ của phòng, bàn của hai người cũng không phải tương đối bày ra, mà là đặt trước cửa sổ một hàng. Ninh Nghị thỉnh thoảng nghĩ ngợi một chút., Man như là cái bàn cùng lúc tiểu học, vì thế hắn nghiêng đầu nhìn Tô Đàn Nhi, Tô Đàn Nhi mặc một thân quần áo trắng tinh, tóc búi ra sau đầu, mái tóc không buộc xuống bả vai, làn da trắng nõn, trong ánh mắt nghiêng mặt xinh đẹp mà có tự tin.
Nếu như trước kia khi đến trường có một cái bàn như vậy, vậy thì thật là quá tuyệt vời... Tô Đàn Nhi nghiêng đầu nhìn hắn: "Tướng công, có chuyện gì vậy?"
Ha ha, nếu như nữ đồng bàn kia còn gọi hắn là "Tướng công"... Cảm giác này quá tuyệt vời... Ninh Nghị nhấc tay giao tiếp tất cả ở hai cái bàn: "Bên kia là của ngươi, bên này là của ta, không cho phép qua."
Tô Đàn Nhi nghi hoặc mà hấp háy mắt, sau đó nhỏ giọng nói: "Cái gì?"
"Không có gì, mọi người trong học đường dọn bàn cùng một chỗ, sau đó mọi người không cho đối phương đi qua, rất thú vị."
Tô Đàn Nhi nghĩ lại, cười cười: "Cái bàn của Dự Sơn thư viện rõ ràng là tách ra, hơn nữa nữ hài tử cũng không ở cạnh cái bàn của con trai..."
Ninh Nghị lườm bà ta một cái, thuận tay nhổ bỏ trâm cài tóc cố định của bà ta. Tóc dài đầy đầu nhất thời chảy xuống. Tô Hương Nhi trừng mắt, nhanh chóng thu dọn: "Bỏ xuống rất nóng a..." Một bàn tay giành lấy trâm cài tóc về phía Ninh Nghị mấy lần cũng không cướp được, chỉ đành thuận tay lấy sợi dây buộc lại. Ninh Nghị nhìn mái tóc của nàng dựng thẳng lên, cái cổ trắng nõn như thiên nga.
"Đúng rồi, vừa rồi trông thấy Hạnh Nhi ở bên kia ăn kẹo, Hạnh Nhi nàng thích ăn kẹo mềm sao?"
"A? Tướng công ngài nhìn thấy chưa?" Tô Đàn Nhi vừa buộc tóc vừa cười nói.
"Ngươi biết?"
"Ừm, Hạnh nhi nha đầu kia rất tham ăn."
"Bình thường nhìn không ra nha."
"Đương nhiên nhìn không ra, lúc có người nàng đều nghiêm trang." Tô Đàn Nhi cười, "Tướng công ngài không biết rồi, lúc nhỏ nàng là bị kẻ buôn người bán đi, kẻ kia cầm một viên kẹo, liền bắt cóc nàng. Nàng khi còn nhỏ, cũng không nhớ tới cửa nhà, về sau muốn tìm, tìm được bà đỡ người mua được từ trên tay kẻ bán, nhưng người buôn lại không tìm được, manh mối này cũng gãy mất."
"Ách..."
Ninh Nghị nhất thời không biết nói gì, Tô Đàn Nhi nghiêng đầu, có chút hăng hái tiếp tục nói.
"Người biết nàng thèm ăn không nhiều lắm, ta cũng là ở chung với nàng lâu rồi mới biết được, Ngọc nhi xinh đẹp hẳn là cũng biết. Nàng theo ta sớm nhất, đoạn trước vẫn rất thích ăn kẹo, về sau có người nói nàng ăn kẹo bị lừa đi, nàng biết thẹn thùng, lúc trốn đi mới ăn..."
"Ha ha, bởi vì thèm nhỏ dãi bị lừa đi..."
Ninh Nghị lặp lại một lần, không nhịn được cười. Trong ba nha hoàn, Ninh Nghị ngày thường tiếp xúc nhiều, cũng chỉ là Kính Nhi, quan hệ của mọi người thật sự rất mật thiết, kỳ thật cũng là nửa năm sau khi chơi chung với Tô Đàn Nhi, bởi vậy đối với việc riêng của Hạnh Nhi, Ninh Nghị cũng không hiểu nhiều lắm, lúc này hai người nói nhiều chuyện, liền nhắc đến chuyện có liên quan đến Thi hội ngày mai lập thu.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Kỳ thật Châu nhỏ cũng chính là Tam Đàm Ánh Nguyệt trên Tây Hồ, vô luận là hậu thế, đều là nơi chu du gần xa nghe danh. Thiếp thiếp của Tiền Hi Văn đưa tới, ngày mai vẫn phải đi, mặt khác, Tiểu Sí Châu, không chỉ là thi nhân, bởi vì tri phủ đại nhân dẫn đầu, ngoại trừ văn nhân, cũng có quan viên, một số thương hộ có quan hệ, Tô Đàn Nhi đi theo cũng có thể gia tăng một ít cảm giác tồn tại ở Hàng Châu thương giới.
"Chẳng qua là... lúc này vị lão nhân kia đưa thiệp mời tới, có phải là vì khi đó là công tử của Xương Hồn hay không?"
Lần đầu tiên Xương Dung bái phỏng, Tô Đàn Nhi chỉ cảm thấy đây là bằng hữu của Ninh Nghị, vì vậy biểu hiện dịu dàng, đi ra chào hỏi, dâng trà điểm. Bởi vậy lúc này Xương Xương căn bản không phát hiện hai vợ chồng này có gì không ổn., Về sau cùng người lý luận, căn bản cũng không tin tưởng Ninh Nghị ở rể. Sự tình lần thứ hai tới đây, mặc dù Tô Đàn Nhi không ở nhà, về sau cũng nghe nói, lúc này liên tưởng đến, hỏi thăm một phen, Ninh Nghị ngược lại cũng chỉ cười cười.
"Khẳng định là có tò mò, bất quá cũng chỉ là chào hỏi vài câu mà thôi. Nói thật, ngươi không được để tâm. Lão Tần kia, bảo ta đưa tin đi qua không có tâm tư gì tốt, phỏng chừng lại muốn gõ ta một cái. Hắn... không phải nhằm vào ta và ngươi, nhưng đối với một số việc canh cánh trong lòng là khó tránh khỏi."
Tô Đàn Nhi biết Ninh Nghị nói cái gì, nàng cũng biết "Tên" trong miệng phu quân kia bây giờ đã là thân phận Hữu tướng, suy nghĩ một chút cũng cảm thấy ly kỳ, lúc này gật gật đầu, nhỏ giọng nói: "Kỳ thật Tần lão gia tử đối với tướng công là thật lòng tốt, ta biết."
"Ừm, cho nên đợi trở về, e rằng ta phải lên kinh." Ninh Nghị lạnh nhạt nói, cũng không coi những chuyện này là quá lớn. "Đương nhiên, trước tiên phải đợi ngươi xử lý tốt sinh ý ở Hàng Châu này đã. Đến lúc đó ta lên kinh, nhất định phải dẫn ngươi đi, ngươi có thể tranh cãi với ta, nhưng ta sẽ kiên trì..."
Hắn nói tới đây, Tô Đàn Nhi nhìn hắn, trong lòng có chút uể oải, trong lúc nhất thời không biết nên nói như thế nào. Ninh Nghị nhìn ra ngoài cửa sổ, nhún vai: "Đương nhiên, ngươi cũng có thể đến kinh thành tiếp tục kinh doanh sinh ý, lúc cần thiết, ta cũng sẽ giúp ngươi."
Tô Đàn Nhi cúi đầu, sau đó lại lắc đầu: "Nếu trước khi đến Hàng Châu ngươi nói những điều này, chúng ta sẽ không đến Hàng Châu nữa, lên kinh thành cũng giống nhau..." Cô suy nghĩ một chút rồi nói: "Chẳng qua sau khi lên kinh thành ta sẽ không kinh doanh làm ăn gì nữa, cứ để đám người Văn Định Văn làm đi. Người nhà quan viên, giao đầu lộ diện làm những chuyện này, sẽ ảnh hưởng tới việc ngươi làm... Hơn nữa nếu tướng công làm quan, chưa chắc sẽ ở kinh thành."
Tô Đàn Nhi đối với gia đình quản lý dục vọng kỳ thật cũng không cao như người bình thường tưởng tượng, nếu đến mức phu nhân nhà mình được người khác coi trọng, thật có thể làm quan, nàng tự nhiên có thể nhượng bộ. Mà nếu đã muốn nhượng bộ, trong lòng nàng cũng rõ ràng, nếu Ninh Nghị thật sự làm quan chức, mình sẽ không thể tiếp tục kinh doanh nữa, lúc này ngược lại chủ động nói ra. Nhưng Ninh Nghị lắc đầu, cũng không có suy nghĩ giống nàng.
"Không cần khoa trương như vậy, ta không làm quan." Hắn bình thản giải thích: "Sau khi lên kinh, có lẽ sẽ nhờ Tần lão giúp kiếm lấy thân phận, kỳ thật tú tài cũng đủ dùng rồi, cử nhân cũng không cần. Ta chuẩn bị nhiều nhất là làm phụ tá, đưa ra chủ ý mới., Trên cơ bản, làm ra một số kế hoạch, hoàn toàn khác với lúc nói chuyện phiếm ở Giang Ninh, những chuyện này một khi làm ta sẽ nghiêm túc làm, nhưng thuần túy cũng chỉ là nói miệng, làm ra những chuyện thị phi, ôm đùi phải dâng hiến những lời gièm pha, ha ha..."
Ninh Nghị mỉm cười: "Còn cụ thể là đi một nơi nào đó để làm quan tri huyện, loại việc vặt này ta không có ý định đi làm. Không muốn vào thể nội kia đấu đá, quỳ gối cúi đầu, vậy thì bất đồng với ý kiến ban đầu của ta rồi. Ta nhiều lắm cũng chỉ đưa ra ý kiến, thu nạp tham khảo có hay không, đều để lão Tần tự mình phán đoán, có lẽ giấy ta luận binh căn bản không có tác dụng, vẫn phải quay về, về phần ngươi, sẽ không chịu ảnh hưởng quá lớn."
"Ninh Lập Hằng..."
Tô Đàn Nhi cúi đầu nói ra tên của hắn, Ninh Nghị nở nụ cười: "Thanh âm của ngươi thay đổi, ta biết ngay những lời này sẽ làm ngươi cảm động đến khóc, ngươi có thể khóc cũng không sao, điều này sẽ làm cho ta rất có thành tựu. Xem đi, bả vai mượn ngươi..."
Hắn nói xong lời này, Tô Đàn Nhi lại nhịn không được cười ra, đưa tay đánh hắn một cái: "Người khác đều không có cách nào làm quan, cho nên muốn làm phụ tá người ta, luôn muốn xuất thân tranh giành quyền thế của người ta. Rõ ràng ngươi có thể làm quan, ngược lại là muốn làm phụ tá người..."
"Ta đã từng quy nạp, trong tất cả nghề nghiệp, chỉ có phụ tá nhàn nhã nhất, tiền nhiều việc ít trách nhiệm nhẹ nhàng, có ý nghĩ, ngươi đi ra ngoài nói chuyện, nếu là không có suy nghĩ, người bình thường cũng không cần trông cậy vào ngươi. Hơn nữa nói chuyện là được, thành bại là do người khác chống lại, những người xưa nghĩ làm quan mới ngu ngốc, làm quan phải chịu trách nhiệm, áp lực lại lớn, uống trà lại không ngủ được, có râu cũng không tốt, đâu có đàn bà a..."
Nếu thật làm phụ tá tự nhiên không chỉ có vậy, chẳng qua lòng Ninh Nghị đầy bụng bất đại chí bịa chuyện cảm thán, ngược lại khiến Tô Đàn Nhi bị trêu chọc chỉ là cười, ngay cả danh từ loại cà phê này cũng không để ở trong lòng. Dù sao xưa nay Ninh Nghị đã có rất nhiều từ ngữ lung tung. Không lâu sau thì hắn còn gặp lại nhau lung tung., Hạnh Nhi tới gọi hai người ra ngoài ăn cơm, chính là trời chiều ngã về tây, một ít chim chóc từ giữa bầu trời bay qua. Tô Đàn Nhi ở trong sân ngẩng đầu, trên không trung chỉ có một vòng mây nhỏ, dưới ánh chiều tà bị nhuộm đỏ màu.
Sắc trời trong xanh, nàng vuốt vuốt tóc bên tai, nghĩ như thế.
Buổi chiều ngày thứ hai, cả nhà ra khỏi cửa, vợ chồng Ninh Nghị, Uyển Nhi xinh đẹp, bao gồm Tô Văn Định Tô Văn Phương, một đường đến Tây Hồ chơi thuyền hoa của nhà mình, cùng với rất nhiều thuyền và thuyền nhỏ khác, chạy về phía Duyên Châu.... đã trải qua nhiều việc lặt vặt, cuộc sống hỗn loạn không chịu nổi, lưới cũng không nhiều lắm, nhưng mấy ngày nay cũng sắp xếp ổn thỏa rồi.
Trước đó không lâu ta không tìm thấy sách, quay đầu lại nhìn Côn Bằng giết Tỳ Hưu của mình viết, bỗng nhiên đối với một đoạn cảm xúc rất tốt bên trong, đó là một câu mà gia đình trong năm hạng chín sau khi nhìn thấy căn nguyên sáng tạo ra: "Đăng đăng màu vàng, Nghê Hồng màu đỏ, đường phố hoàng hôn sáng sớm, thành thị lạnh lẽo nhiệt tình, nhiệt tình lạnh như băng., Gò núi đồng cỏ hoang vu rừng rậm, Đại Vũ ánh mặt trời và sương mù màu ngà sữa, một đoạn sinh mệnh muôn hình muôn vẻ." câu sau của câu nói là như vậy: "Hồi tưởng lại, ngươi sẽ phát hiện ra, phảng phất như đang ở trong trạng thái im lặng, thế giới này đã được ghi lại trong đầu ngươi đủ loại quan niệm về tư tưởng."
Câu nói kia ta bỗng nhiên cảm thấy rất đẹp, viết nó trước sau ta đại khái đang nhìn hoạt động của bức vẽ mới của chân thành biển mới. Sở dĩ nó khiến ta cảm xúc là vì ta bỗng nhiên nghĩ đến, nếu như lặp lại một lần nữa, chỉ sợ ta sẽ không viết lại câu nói như vậy, cái này và tiến bộ lui bước cũng không quan hệ, chỉ là người sẽ không ngừng thành thục và biến hóa, ta viết ra, cũng là một câu khác.
Từ xưa đến nay, trong định vị của ta viết sách là vì một quyển sách, giai đoạn tốt nghiệp sau khi tốt nghiệp đã tốt nghiệp viết một quyển sách Chân Ma Địa Vực, để tư tưởng không ngừng khuếch trương, về sau càng viết càng nhiều tư tưởng, cho đến khi ta hoàn toàn khống chế không nổi thậm chí ngay cả động bút cũng không dám động đậy nữa, ta cho rằng sau khi luyện tập không ngừng ta có thể viết ra một quyển sách như vậy., Tuy nhiên gần đây ta tính toán, năm nay ta hai mươi bảy tuổi, không tính là lớn, thậm chí đối với ta mà nói, ta cho rằng chính mình còn tràn ngập phấn chấn, bất quá cấu tứ ở rể đã rất khổng lồ rồi., Giả như nó viết lại bốn năm nữa, sau đó ta sẽ viết dị hóa thêm bốn năm nữa. Ta đã ba mươi lăm tuổi, đến lúc đó câu chuyện trong đầu ta sẽ sửa đổi thành bộ dạng gì đây, Như Lai trong đầu ta, Thiên giới trong đầu, sự chấp nhất trong đầu, khả năng đều không giống trước kia.
viết về ta mà nói có lẽ sẽ biến thành một chuyện vô cùng cần thiết, bởi vì chúng sẽ nhớ kỹ bộ dạng của ta ở mỗi một giai đoạn.
Chỉ là gần đây có một chút tâm tình, không liên quan đến bất cứ thứ gì.
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, nghĩ đến ba mươi lăm tuổi, ta liền cảm giác mình sẽ trở nên rất già, tại sao người lại không thể sống ba trăm năm mươi tuổi chứ...