Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Ta biết nói như vậy có lẽ không ai tin, bất quá... Có một số việc thật sự không muốn làm. Tài tử cũng tốt, danh tiếng cũng tốt, công danh cũng được, không muốn đụng vào. Cái này... là thật."
Giọng điệu của Ninh Nghị lạnh nhạt, nhưng trong lời nói ẩn chứa sức thuyết phục không thể nghi ngờ, gã thật thà trả lời vấn đề này, không có gì miễn cưỡng, không có nỗi khổ tâm, chân thành và thản nhiên. Lúc này gã xem ra chỉ là một người trẻ tuổi, đã từng là một văn nhân ngốc nghếch, nếu là tên mọt sách lúc trước, đứng trước mặt Tần lão Khang, e rằng ngay cả nói chuyện cũng lắp bắp, nhưng giờ khắc này, khí chất của gã lại tuyệt đối không thể để cho người ta khinh thường, phối hợp với thân hình này, siêu nhiên thoát ly, không câu nệ. Nếu khí chất này là ở trên người một gã trung niên bốn mươi lăm mươi tuổi, vậy chính là thành thục trầm ổn, lời nói của Uyên Thương, đáng sợ, thiên kim.
Cũng chính vì vậy nên hắn mới trả lời càng khiến hai người nghi hoặc. Đối với người như Khang lão mà nói, có thể hỏi ra những lời này, ý nghĩa ẩn chứa trong đó cũng tuyệt đối không đơn giản, huống hồ với cách đi lại hiện tại của hắn thì cách này tuyệt đối không đơn giản., Khang lão cũng không phải là giao dịch với hắn, cần hắn báo đáp cái gì, nếu là người bình thường, có lẽ sẽ bỗng nhiên ngốc đầu vì ngạo khí hoặc là từ chối gì đó, nhưng Ninh Nghị tuyệt đối không phải ngây ngốc như vậy. Đối phương nghi hoặc, Ninh Nghị có chút bất đắc dĩ cười khổ.
"A, ta cũng hiểu được việc này làm người ta nghi hoặc, chỉ là..." Hắn nhẹ nhàng gật đầu, "Hai vị có lẽ không biết, mấy tháng trước trên đầu đã từng chịu một cái, hôn mê mấy ngày sau mới tỉnh lại. Chuyện trước đã quên mất bảy tám phần, công danh, việc trước mắt xác thực rất khó để chú ý., Về phần cùng một đám tài tử lưu liên tục vẽ thuyền thanh lâu, ngâm thơ tác hoa được nữ tử ưu ái, cũng thực không có hứng thú quá nhiều. Ngược lại đám hài tử trong học đường kia, khiến người ta cảm thấy thú vị, ngẫu nhiên kể cho bọn họ một câu chuyện, ầm ĩ nháo, bằng không đến bờ sông này, đánh cờ uống trà, uống trà., Cũng cảm thấy tự tại, trong đầu, ý tưởng thú vị cũng có chút, có lẽ có thể từ từ. Cuộc sống hiện giờ ta hài lòng, về phần một chút khinh bỉ, cần gì phải quản hắn. Tương lai thế nào, đến bây giờ còn chưa rõ ràng. Chỉ là ý tốt của Minh Công, tại hạ xác thực có thể để ý tới."
Hắn chắp tay thi lễ, nhẹ gật đầu: "Việc này nhớ kỹ trong lòng."
Đoạn lời này tự nhiên là thật hay giả, chẳng qua là đương nhiên cũng không có khả năng đem tình hình thực tế nói cho bọn hắn nghe, đem chuyện tâm tình cùng bị đánh mất trí nhớ mắc câu, một đẩy ra hai năm sáu là biện pháp tốt nhất. Lý do này không cần giải thích tiếp, tự nhiên lại hợp lý không cần cho đối phương dư cảm lạnh nhạt ăn củ cải đạm quan tâm, chỉ là chính mình bên này xảy ra vấn đề mà thôi.
Quả nhiên, lời này vừa nói xong, Khang lão nhị đều có chút nghi hoặc, Ninh Nghị liền đem chuyện mất trí kể lại một lần, đối phương mới giật mình, Khang hiền lắc đầu cười cười: "Không ngờ lại có việc này." Chỉ là sau khi hắn mất trí nhớ, ý nghĩ có chút cổ quái.
Sau đó Khang lão cũng không nhắc tới những chuyện đó nữa, uống một chén trà, Ninh Nghị cầm lấy tấm ván trắng và than củi kia, cáo từ đi Dự Sơn thư viện. Đợi bóng người kia biến mất ở giao lộ xa xa, Khang lão mới thở dài: "Không nghĩ tới có một đoạn này, bị đánh một trận như vậy, lại bị đánh cho tâm tính nhàn nhạt. Trong số người trẻ, người có tâm tính bậc này, đúng là hiếm có, chỉ là một thân tài hoa đáng tiếc."
Tần lão cười uống một ngụm trà: "Hắn bây giờ bất quá chỉ hơn hai mươi tuổi, ngày sau biến thành như thế nào, hiện tại làm sao nói chuẩn. Bằng tài năng của hắn, chuyện nên gặp phải, tránh cũng tránh không được. Chỉ là nhìn sự tình hôm nay, có một số việc, ngược lại làm cho người ta lo lắng... Minh công, lập Hằng, thật quá mức."
Khang hiền nhíu mày: "Ngươi nói thế, chuyện cũng đúng là như vậy. Nhìn thi từ của hắn tiện tay học được đều là giai điệu, thiên về thi từ đạo, lại không chút để ý, a, Minh Nguyệt bao giờ có, tự treo Đông Nam Chi... Thư pháp cũng là hạ bút thành văn, nhiều loại như vậy, cũng có thể đạt đến độ cao như thế, ngày thường sợ bất quá chỉ là tiêu khiển mà thôi. Những chuyện này trong mắt hắn còn không thú vị bằng phấn bút..."
Tần lão gật đầu: "Việc này vốn là chuyện tốt, nhưng nếu làm quá mức, cứ thẳng thắn như vậy, ngày sau sợ cũng có phiền phức... Tuy rằng người lập thủy này cũng hiểu được đạo tránh hại xu hướng lợi, nhưng dù sao tuổi trẻ khí thịnh, có một số việc vẫn có chút cao ngạo. Hắn không muốn qua loa khảo nghiệm học tử, từ chối lời mời, ở trước mặt ngươi ta cũng không che giấu nhiều, đại khái cũng là vì thế..."
Hắn suy nghĩ một chút, sau đó nở nụ cười: "Chuyện này không cần suy nghĩ nhiều, chúng ta bất quá chỉ là lấy bạn đánh cờ, quan tâm quá nhiều, không khỏi quá đáng, vừa biết suy nghĩ vừa rồi là được. Chuyện tình sau này sẽ thế nào, cứ xem đi."
Thân thể trần trụi...
Mấy ngày qua, cái tên Ninh Nghị này ở trong Giang Ninh Thành cũng coi như nhấc lên một ít gợn sóng lớn hoặc nhỏ. Người biết được cái tên này tất nhiên cũng sẽ có đủ loại suy đoán và cách nhìn. Đa số cách nhìn của gã thật ra chỉ đơn thuần, nhưng nếu cách một chút lại gần., Sẽ dần dần phức tạp. Ví dụ như Khang Tần nhị lão, tỷ như rất nhiều người Tô gia, thân cận hơn nhiều, quản sự a, hạ nhân các loại, nếu lại gần chút, không thể nghi ngờ liền đến Tô thái công., Những người Tô Bá Dong này. Sau đó là Kính Nhi Uyển Nhi, mấy ngày nay, Hạnh Nhi thường dùng 'Ngũ thiên lý chung' để trêu ghẹo hai người, Kính Nhi xem như đã chuẩn bị tâm lý rồi, về phần Châu Nhi có thể nói là nằm không cũng trúng đạn, mỗi lần đỏ mặt tía tai, xấu hổ tới mức khuôn mặt nhỏ nhắn như bị đun nóng, trong lòng cùng Huyên Nhi phàn nàn: "Cô gia sao phải viết câu này..."
Vì vậy mấy ngày nay, nàng thấy Ninh Nghị đều cúi đầu trốn đi.
Trong những người này, tâm tình phức tạp nhất, tự nhiên chính là Tô Đàn Nhi rồi, bình tâm mà nói, thứ làm cho nàng để ý nhất không phải phu quân có nhiều tài hoa, hoặc là tính cách của hắn cổ quái cỡ nào, mà là: Nàng không hiểu hắn.
Nàng vốn gả cho Ninh Nghị, là bởi vì đối phương đơn giản, mình có thể dễ dàng nhìn hiểu người này, mặc dù thành thân, đối phương ở rể, mình lại càng không được chê trách mà tham dự vào sự nghiệp của Tô gia. Bây giờ tuy hôn nhân này cũng coi như hữu danh vô thực, nhưng trong lòng nàng ít nhiều ít cũng đã tiếp nhận đối phương, tiếp theo, bất quá là vấn đề thời gian mà thôi.
Ai ngờ tới lúc này lại phát hiện mình hoàn toàn không nhìn thấu phu quân này.
Đương nhiên, lúc này chuyện này bất quá chỉ hiện ra chút manh mối, phu quân xem ra đạm bạc, không giống như là người mang tâm địa quỷ thai. Tô Đàn Nhi cũng là nữ tử tâm tính điềm tĩnh thông tuệ, chưa hẳn sẽ vì thế mà hoang mang. Chỉ là xử lý các loại sự vụ cửa hàng, trong lòng suy nghĩ, liền không thể miễn cưỡng dừng lại ở chuyện này. Năm tháng như vậy, chính là nữ hài nhi có thông tuệ hơn nữa, chỉ cần gả người, ai có thể thực sự đối với phu quân của mình hoàn toàn không sao cả?
Mấy ngày nay vẫn bận rộn quản lý rất nhiều tiệm vải vóc của Tô phủ tại Giang Ninh, rảnh rỗi có thể gọi là Hồ Đồng thăm dò tin tức trước kia của Ninh Nghị, nhưng trong lúc kinh doanh, thỉnh thoảng tiếp xúc người quen sẽ hỏi: "Vậy Ninh Nghị Ninh Lập Hằng, chính là rể của ngươi sao?" Sau đó tán thưởng Thủy Chuyển Ca một phen.
Sau khi thành thân, vốn cũng nên đem theo phu tử ở rể gặp mặt người quen trước đó, cũng tốt ngồi đúng thân phận La Hữu Phu, khi bàn chuyện làm ăn có thể thuận tiện hơn một chút. Bất quá lúc kết hôn mình có chút tính tình., Ninh Nghị lại bị người ta đánh bất tỉnh, từ nay về sau chính là thời gian tu dưỡng. Đến bây giờ, hình thức hai người ở chung cơ hồ đã định hình xong xuôi., Chẳng qua là lúc ăn cơm trong nhà có chút trò chuyện. Nàng đối với Ninh Nghị thái độ mặc dù tự nhiên, nhưng dù sao cũng đã kết hôn, càng thêm vài phần rụt rè kiêu ngạo khí, bởi vậy cho đến hiện tại, trừ lần trước đề xuất chuyện tham gia Thi hội tại Huyên Viên, nàng đến nay còn chưa có đưa ra lời mời để cùng Ninh Nghị ra ngoài tham dự.
Tới bây giờ e rằng lại càng khó đề xuất.
Các phương diện nghe ngóng, thu thập tin tức có liên quan đến Ninh Nghị, kỳ thật trước khi thành thân cũng đã làm một lần, đa số là phụ thân và gia gia sai người làm, chính nàng cũng đã qua xem qua với mấy nha hoàn, hơn nữa còn để cho Kính Nhi Uyển Nhi nghe ngóng được tin tức có liên quan đến Ninh Nghị về chuyện này., Khi đó nhận được tin tức, bất quá chỉ là mọt sách đơn giản, tài học không tính là cao. Đương nhiên, người cũng không đến mức hoàn toàn đọc sách ngu ngốc, nếu không về sau cũng không đến mức nhận đề nghị của Tô gia vào rể. Tháng này, một nam nhân muốn ở rể ở nhà khác, đại khái cũng là nhận mệnh rồi.
Tuy nhiên, lần này để cho xinh đẹp đi qua hỏi thăm, lấy được tin tức, lại có chút khác biệt.
Đại bộ phận đánh giá, tự nhiên vẫn giống như trước, Ninh Nghị ở chỗ con ngõ nhỏ kia cảm giác tồn tại cũng không mạnh, có một số nhà đẹp của hắn nhấn mạnh mấy lần là nam tử ở viện nào đó rồi mới nhớ ra: "Ồ...!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!, Cũng có người như vậy." Hoặc là nói: "Thư ngốc ấy à, nghe nói là ở rể nơi nào, trong sân cũng bán đi." "Đại khái chính mình cũng không thi đỗ công danh đi." Nói như vậy, chiếm tuyệt đại đa số.
Bất quá, cũng có hai ba nhà truyền ra lời nói như vậy: "À, lập Hằng nha, ta sớm biết tài học của hắn kinh người, chỉ là luôn khiêm tốn, tính tình cũng ổn trọng, không muốn so sánh với người khác. Đó như là những tài tử tài gì đó, không có bao nhiêu mực nước, thích náo động, cái này gọi là thùng đầy nước không vang, nửa thùng nước lắc lư... Cô nương cũng là nghe nói Thủy Chuyển Ca đầu mới đến hỏi chứ..."
"Ở rể, là ở rể, bởi vì có hôn ước nha, đứa bé lập Hằng kia là người thành thật, hôn ước là nhất định phải giữ..."
"Tam thẩm, còn có Ngưu Nhị bá ở đầu hẻm, bọn họ đều nói như vậy, tỳ tử cho mỗi người bọn họ 50 văn..." Tuy rằng chỉ là tiểu nha hoàn, bản lĩnh tìm hiểu tin tức của Mỹ Nhi lại tuyệt đối không thể khinh thường, lúc này ngẫm lại xem., Cười rộ lên, nói tới cái nhìn của mình: "Bất quá tỳ tử cảm thấy, bọn họ đều là nghe Thủy Chuyển ca đầu, mới vừa nói như vậy, làm không được. Đáng tiếc lúc trước Trâu Phu Tử dạy thư của cô gia năm ngoái đã qua đời rồi., Tỳ nữ cũng đi hỏi thăm một chút, cô gia sư nương cơ hồ cũng không nhớ rõ cô gia có người như vậy, chỉ là sau khi tỳ tử đến đây, vẫn nói được chút lời tốt. Bà vợ nhà Trâu phu tử qua lại hình như không được tốt lắm, tỳ tử tự mình chủ trương đưa đi hai quan tiền, cũng nhắc tới chút thịt hun khói, lấy danh nghĩa cô gia đưa tới."
"Nên như thế..." Tô Đàn Nhi gật gật đầu, sau đó cũng nở nụ cười, nhưng đi theo đến, vẫn là nghi hoặc nồng đậm như cũ. Tìm hiểu tin tức, cũng không thấy người khác nói cái gì mình liền tin cái đó, tuy lần này cũng phải nói tốt một chút, nhưng tin tức trên cơ bản, vẫn không khác gì trước kia, bất quá, đợi đến sau khi xinh đẹp điều tra một hướng khác, có một số suy đoán xem ra chính xác, mới dần dần lộ ra hình dáng Tô Đàn Nhi.
"Mấy lão nhân gia quen biết lúc cô gia đi đánh cờ bên bờ sông, sợ là khó lường... Bây giờ có thể biết rõ ràng nhất, sợ là Khang lão gia tử đã nói chuyện cho cô gia ở Chỉ Thủy Thi Hội ngày đó..."
"Hả?" Lúc trước Ninh Nghị mất trí đã được xác nhận, như vậy nếu thật sự xảy ra chuyện gì, chắc hẳn sau khi mất trí, lúc trước Ninh Nghị chạy tới bờ sông chơi cờ, nàng cũng biết chuyện của mấy người bạn cờ, chẳng qua không điều tra cái gì cả., Sau khi nhận được tin tức này, nàng mới giật nảy mình, phu quân nhà mình, có thể quen biết với nhân vật bậc này, cũng không biết rốt cuộc là vận khí vì cái gì khác, sau đó phản hồi tin tức, càng làm nàng ngạc nhiên.
Từ tin tức truyền ra từ Chỉ Thủy Thi Hội, chỉ nói Khang hiền chính là theo lý học mọi người, tạo nghệ các phương diện như thế nào, làm cho người tôn kính. Nhưng ẩn giấu phía sau một ít bối cảnh, kỳ thật cũng không che giấu quá nhiều, chỉ là không nói mà thôi, vừa điều tra, đã điều tra ra.
Khang Trí Khang Minh Doãn, không riêng gì mọi người, lý học thái đấu, đồng thời, một thân phận khác của hắn chính là phò mã thành quốc công chúa, hoàng thân quốc thích. Tuy võ triều luôn quản thúc cực nghiêm đối với hoàng thân quốc thích, Phò mã không thể tham dự đại sự quốc gia., Vào triều làm quan, nhưng mà công chúa thành quốc chính là cô ruột của đương kim thánh thượng, tên Khang hiền này, đúng là cô phụ đương kim thánh thượng, mặc dù chỉ là một người nhà giàu sang phú quý, nhưng thân phận như vậy, cũng coi như là quý không thể tả, căn bản không phải gia đình thương nhân như Tô gia có thể sánh bằng.
Tin tức này một khi được vạch trần, lúc đầu mang đến rung động, thật sự là khó có thể nói rõ. Tô Đàn Nhi trong lúc nhất thời đều có chút bối rối, nhưng sau một lát rung động, một đầu mối tương đối rõ ràng, cũng dần dần bày ra trước mặt.
"Cô gia rốt cuộc là như thế nào lại cùng đại nhân vật như vậy giao hảo với bạn bè đây, Kính Nhi bên kia trái lại nói, bọn họ bất quá là tùy ý đi qua, đánh cờ tùy ý, liền nhận ra rồi." Kiều Nhi nghi hoặc, sau đó trở nên có chút chần chờ: "Bất quá lại nói, thân phận của Khang lão gia tử này, với cô gia...."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Câu tiếp theo, xinh đẹp không dám nói ra, nhưng cũng đã đủ rồi. Kinh doanh chi đạo, đối với các loại tin tức, mỗi thời mỗi khắc đều phải lọc ra, có đôi khi một ít manh mối xem ra rất khó làm cho người ta tin tưởng, nhưng khi các manh mối khác đều bị lọc ra, còn lại, có lẽ chính là tin tức này.
Thân phận phu quân, thân phận của Khang lão gia tử... đều là con rể sao...
Đối với Tô Đàn Nhi mà nói, mặc dù đáp án này trong mắt người bình thường sẽ có chút ly kỳ, nhưng dĩ nhiên đã là đáp án tiếp cận hạch tâm nhất rồi.
Phu quân... Có lẽ chỉ đánh cờ có chút giao thiệp với đối phương, có lẽ cũng không biết thân phận của đối phương, nhưng hai người lại có điểm giống nhau như vậy. Thân phận của phò mã xem ra tôn quý, cưới công chúa, trên thực tế cũng là ở rể hoàng thất, lấy tài hoa của đối phương., Lại là cả đời này hắn không thể làm quan, không thể vừa mở ngực vừa ôm ấp, hắn gặp phu quân, hiểu ý niệm cùng chí hướng cũng không khó lý giải, như vậy, cũng khó trách hắn muốn tại Chỉ Thủy Thi Hội chặn họng mọi người, vi phu quân dương danh...
Thủy quay đầu ca, phu quân nói cái gì là đạo sĩ đi ngang qua trước cửa, không chỉ gia gia không tin, chính mình cũng tuyệt đối không tin, bởi vì Tiểu Đình khẳng định sẽ không lừa mình, đạo sĩ kia ngâm một câu, chẳng lẽ vẫn là hát được sao... Hoặc là thật sự là phu quân diệu thủ ngẫu đắc, hoặc là lão gia tử Khang gia kia làm ra., Khó nói gấp gáp, hiện tại nàng cũng không phải quá mức để ý, dù sao lúc trước trong lòng nghi hoặc, chỉ cảm thấy khắp nơi đều có nghi ngờ, hiện tại chỉnh lý ra một đầu tuyến đường, ngược lại sáng tỏ thông suốt, đối với có một số việc, cũng không quá để ý.
Người phu quân này, tính cách thật ra là nhạt nhẽo, nói chuyện làm việc, kỳ thật cũng không làm người ta ghét, tài hoa cao thấp, nàng ngược lại không để ý, thấp một chút thì tốt, hắn ở rể, mình cũng không ngại, cao chút cũng coi như là vui mừng. Hội Thi Trung Thu kia, không nghĩ tới trong đó lại có màn đen như vậy, nếu thật sự là mưu đồ của Khang Hiền, nói không chừng cũng là lão nhân gia này nhất thời cao hứng, vui đùa.
"Xem lão phu dạy ngươi, dọa nương tử và người nhà ngươi nhảy dựng lên..."
Nghĩ như vậy, cũng không phải là không có khả năng, tính tình phu quân mình tuy là lạnh nhạt, nhưng tuổi như vậy, chưa hẳn thật sự sẽ an phận ở rể. Mặc dù gia gia không muốn đối xử nghiêm khắc với hắn, bản thân cũng không hy vọng hắn bị kỳ thị, nhưng thân phận của gã rể thỉnh thoảng phải chịu chút khinh thị, đó cũng là không tránh được, người ta cũng sẽ có ý nghĩ như vậy, đây là suy nghĩ chính bản thân hắn muốn đi qua, chính là bởi vậy muốn triển lộ một phen tài hoa, cũng có thể lý giải.
Nói như vậy, phu quân... Chẳng lẽ thật sự muốn thuần phục tiểu nữ tử mình không an phận này sao...
Có một số việc quyết định, đó là không thể thay đổi, đây là tiền đề lớn. Đối với việc chiêu rể hoặc xuất giá, nàng vốn không yêu cầu gì, chỉ là chung quy sẽ có một ngày, nàng muốn tiếp nhận gia nghiệp Tô gia này, đây mới là trọng điểm. Mà tiền đề này, mình chỉ có thể ở rể. Trong lòng nàng nghĩ vậy, đối với những chuyện mình suy đoán, lại không ghét, thậm chí có một tia yêu thích.
Không còn nhiều khả năng nữa, không phải sao.
Vì vậy trên đường về nhà, nàng nhẹ nhàng nở nụ cười ấm áp...
Đây là nụ cười rất riêng tư, thậm chí ngay cả mỹ nhi, Hạnh nhi trong xe cũng không có phát giác...
Thân thể trần trụi...
Cầu đề cử vé...
Bầu không khí hỗn loạn. Bài học hoành tráng của các thư hữu đẹp đẽ, mới nhất, nhanh nhất, ngay cả tác phẩm cũng đều được sáng tạo ra!