Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Sau khi tiễn Cốt Xương ra khỏi ngõ hẻm Thái Bình, Ninh Nghị đứng dưới cây ngô đồng ở giao lộ nhìn một hồi tình cảnh Lưu thị võ quán luyện võ.
Thời Xương Xương Minh vừa đưa tiễn là lần thứ hai, lần thứ nhất là ngày hôm qua. Bởi vì Ninh Nghị và Tô Đàn Nhi ra khỏi cửa vào buổi sáng, đối phương vẫn luôn đợi buổi chiều, đám người Ninh Nghị ăn cơm trưa xong mới nhìn thấy. Người này tâm ý thành khẩn, xem ra cũng có phong thái quân tử khiêm tốn, Ninh Nghị cũng nguyện ý kết giao một phen.
Vứt bỏ thi văn lĩnh giáo, Ninh Nghị không còn ác ý với người khác, buổi chiều hôm nay coi như hợp ý, khi đó Xương Lận cáo từ vài ngày nữa mới tới bái phỏng, kết quả là buổi chiều hôm nay chạy tới, cũng không biết ở đâu nghe nói qua thân phận con rể của Ninh Nghị, vội vàng tới đây chứng thực.
Hôm nay thời tiết tương đối mát mẻ, cũng không cần cố ý chạy tới Tây Hồ ngủ trưa. Ninh Nghị cùng Tô Đàn Nhi đều ở nhà, khi Xương Tử đến, Tô Đàn Nhi lại có chút sự tình trong cửa hàng đi ra ngoài. Đối phương hàn huyên vài câu, sau đó liền đi thẳng vào vấn đề hỏi Ninh Nghị có phải ở rể hay không, làm cho Ninh Nghị có vài phần ngoài ý muốn., Sau đó tự nhiên sảng khoái thừa nhận, tâm tình đối phương liền trở nên nóng bỏng, lại hỏi Ninh Nghị trong quá khứ có khổ tâm hay không, mơ hồ nói một câu nam nhi chúng ta có chí lớn, vô luận gặp phải khốn cảnh bực nào, cũng không phải vứt bỏ gia tộc ở rể, biểu thị khó hiểu này về sau không có hiệu quả gì, liền lại tăng cường giọng nói.
Hiện tại xem bộ dáng Ninh Nghị mới chỉ hơn hai mươi tuổi, tuy khí chất trầm ổn nhưng thật ra gương mặt trẻ tuổi khó mà hình thành được sự thuyết phục và áp bức của chỉnh thể. Thời Xương Xương Cừu thì lại có hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, hắn vốn dĩ tới thăm hỏi là vì nghe thấy danh tiếng của Ninh Nghị ở Giang Trữ., Nhưng nếu sau khi tới cửa đã bàn về hợp ý, hiển nhiên cũng có vài phần cảm giác thương lượng chiếu cố vãn bối. Lúc này do áp lực buông lỏng nói một hồi, Ninh Nghị chỉ kể lại, không giải thích ứng đối liền làm cho hắn có vài phần buồn bực.
Tuổi của ngươi như vậy, lại bỏ tổ tông vào nhà thương nhân ở rể, hơn nữa còn không hối hận chút nào, thân là người đọc sách, sao có thể như vậy... thái độ của Xương Xương dần dần nghiêm khắc. Ninh Nghị nghe xong một hồi lâu, mới mỉm cười mở miệng hỏi: "Thời huynh hôm nay gặp phải chuyện gì vậy?"
Câu này hỏi ra, Thời Xương Cương mới có chút tự giác, nhưng sau đó vẫn có chút không cam lòng: "Vô luận như thế nào, chuyện bực này, cuối cùng là... hành động không khôn, thương nhân chi gia, mưu tài trọng lợi, đây là một trong số đó, mà thê tử của Ninh huynh vậy mà mỗi ngày đều xuất đầu lộ diện, chúng ta..."
"Thời huynh." Ninh Nghị cười ngắt lời hắn. "Hôm nay Thì huynh tới đây, là muốn khuyên ta với thê tử phân gia hay sao?"
"... Cũng không có ý này, chỉ là..."
Ninh Nghị phất phất tay: "Chuyện nhà chỉ là chuyện nhỏ, vốn không cần người ngoài nói, nhưng lúc trước huynh vô cùng nhiệt tình, tại hạ cũng rất cảm kích. Lòng người kém cỏi là người vô cùng tốt, chúng ta thành thân hai năm, tình cảm cũng coi như không tệ. Cô ta tôn trọng ta, ta cũng thích cô ta. Chuyện trước không cần bàn., Nếu như muốn người thân, liên quan đến rất nhiều chuyện, chuyện này cực kỳ phiền toái, mà kết quả cuối cùng, bất quá là làm tổn thương tình cảm cả nhà. Ta không biết Thời huynh nghĩ như thế nào, nhưng đối với ta, tình cảm giữa người nhà là chuyện cực kỳ quan trọng. Thời huynh cảm thấy thế nào?"
Ninh Nghị nhìn các loại sự tình quen thuộc, đối với thư sinh trước mắt bỗng nhiên xuất hiện nhiệt huyết cũng không có tức giận gì, cho dù có vài phần ngoài ý muốn, cũng không có quá nhiều hứng thú đi tìm tòi nghiên cứu. Lúc này mới đẩy ra một phen. Không lâu sau, đối phương không nói gì đưa ra khỏi đầu hẻm, lễ số làm đủ, trong lòng ngược lại hiểu rõ, về sau không chắc sẽ có qua lại.
Nhân tính phức tạp, Ninh Nghị từ trước đến nay hiểu rõ, lúc mới đến, kỳ thật không có quá nhiều cảm giác đối với thư sinh văn khí thời đại này, không ghét không tán đồng cũng lười để ý tới, dù sao trước đây hắn cũng không có hướng đi với thời đại này, cũng không cần tìm kiếm cộng minh gì. Hai năm qua tới đây., Bởi vì sinh hoạt ở đây, hắn cũng có thể thưởng thức bầu không khí và khí tức của thời đại này, giống như thời Xương Bằng này, một số thứ hắn kiên trì được lúc nào cũng đáng thưởng thức, đương nhiên, sau khi thưởng thức xong, hắn liền nở nụ cười.
Lúc này chính là trời âm, đám mây trên trời che khuất ánh mặt trời, trong võ quán ở đầu hẻm cũng không có nghỉ ngơi, mấy người trong tầm mắt Ninh Nghị cầm đao gỗ đối luyện. Ninh Nghị ở ngoài cửa xem, mấy người luyện đao trong võ quán thi thoảng cũng nhìn hắn, nhưng biết hắn là nhà ở trong ngõ nhỏ này, đối với sự quan sát ngẫu nhiên của hắn cũng đã tập mãi thành thói quen rồi.
Kỳ thật đao pháp của Lưu thị võ quán này không được coi là cao thâm, thời đại này, không có tu vi như loại người Lục Hồng Đề kia, cũng không có bao nhiêu tính xem kịch. Ninh Nghị nhìn một lát, đang chuẩn bị rời đi, đối diện con đường có một chiếc xe ngựa chạy tới, vén màn xe bên cạnh Ninh Nghị.
"Em rể."
Chính giữa xe ngựa là Lâu Thư Uyển và nha hoàn A Quả. Mặc dù ngay từ đầu quen biết Lâu Thư Uyển đối với Ninh Nghị có vài phần khinh thường, nhưng sau đó trong quá trình qua lại với vợ chồng Ninh Nghị Tô Đàn Nhi, thái độ của cô gái này vẫn là sạch sẽ sảng khoái, không có câu thúc, nhưng cũng có phân tấc với tư cách là nữ tử lương gia, lúc này trên tay quạt một cái quạt nhỏ, nhìn sang phía bên kia con đường.
"Người lúc trước là Cốt Xương, em rể quen hắn à?"
"Không quen lắm, hắn rất nổi tiếng?"
"Trong hệ thống Tô Hàng có tiếng tăm."
"Ừm." Ninh Nghị gật đầu, như đang suy nghĩ gì đó rồi nhìn sang Lâu Thư Uyển. Nhưng Lâu Thư Uyển không nói nhiều về đề tài này: "Đàn nhi muội tử có ở nhà không?"
"Lúc trước đã đi cửa hàng, sợ là phải một thời gian nữa mới trở về. Vào trong ngồi một lát đã."
"A, ra là vậy..." Lâu Thư Uyển ngẫm lại, sau đó lắc đầu, "Vẫn không được, ta chỉ là đi ngang qua, lát nữa cũng có một số việc phải làm, muội phu thay ta vấn an Quỳ Nhi muội tử đi."
"Được."
Nói xong lời này, lại tán gẫu hai câu, Lâu Thư Uyển thả màn xe, Ninh Nghị thì quay người về nhà. Xe ngựa đi qua bên này, trong xe, Lâu Thư Uyển cũng đã là một loại vẻ mặt lạnh nhạt khác. Tiểu tỳ quả Nhi nhẹ giọng nói: "Tiểu thư tới chỉ nhìn một cái này thôi sao?"
Lâu Thư Uyển cười: "Vốn chỉ tùy ý nhìn xem, thấy Thời Xương Xán rời đi là được rồi, còn muốn nhìn cái gì?"
"Nhưng mà như vậy cũng không biết bọn họ đã trở nên ồn ào như thế nào..."
"Làm sao lại ầm ĩ như vậy được, lúc Xương Dung đi, sắc mặt buồn bực không vui, nhưng hiển nhiên lời chưa nói hết không có tác dụng gì. em rể ta thật thú vị, còn có thể đưa người đến giao lộ. Đã thấy nhiều như vậy, tiểu nha hoàn nhà ngươi biết cái gì... Đừng ồn ào."
Lâu Thư Uyển nhắm mắt suy nghĩ lại những chuyện này, tiểu nha hoàn biết điều ngậm miệng, xe ngựa chạy qua Hàng Châu thành, không bao lâu đã trở lại nhà cái. Chủ tớ hai người xuống xe, đi về phía một viện tử gần cửa hông., Sau khi đi vào, Lâu Thư Uyển trực tiếp đẩy cửa phòng đóng lại trong viện, trong phòng kia có một nam tử quần áo xốc xếch đang trêu đùa với nha hoàn, thấy nàng đi vào mới thu liễm, vội vàng khoác áo khoác lên, lại là nhị ca thư Hằng của Lâu Thư Uyển.
"Sao vậy?"
"Ta đi đàn nhi bên kia xem, quả nhiên Xương Xương Qua đã tìm em rể ta để xác minh, xem ra tâm tình khó chịu."
"Ồ? Nói một chút..."
Lâu thư Hằng là người phong lưu đa kim, mỗi ngày sinh hoạt trong đêm phong phú, đến lúc này kỳ thật mới rời giường, lúc này sửa sang lại mặt rửa mặt, trên mặt trái lại tinh thần, Lâu Thư Uyển nói vừa đúng lúc nhìn thấy, vẻ mặt của hắn mới có chút thất vọng: "A, vậy gặp Thì Xương Cốc cáo từ a..."
"Muội phu đem hắn ra, vẻ mặt thong dong, lúc này sắc mặt Xương Xương Cừu lại rất không tốt, muốn nói lại chỉ là một bộ không cam lòng, về sau các ngươi cứ việc chế nhạo hắn là được, có gì hay mà thất vọng."
"Không có gì." Lâu thư Hằng bĩu môi. "Bất quá nghe ngươi nói, muội phu nọ hàm dưỡng ngược lại còn tốt."
"Không phải hàm dưỡng, là không đơn giản."
"Người ở rể, có thể có bao nhiêu không đơn giản." Lâu thư Hằng sửa sang lại cái mũ đồng trên bàn một chút. "Nói là Giang Trữ đệ nhất tài tử, ta thấy mấy lần, thế nhưng một chút cũng không cảm giác ra, đàn nhi muội tử ngược lại cũng không đơn giản, ta nghĩ có phải là do đàn nhi muội muội cố ý tặng cho hắn hay không, không phải nói chỉ làm mấy bài thơ thôi sao..."
"Nghe Tô Văn Định Tô Văn nói, lúc trước Tô gia xảy ra vấn đề, đàn nhi muội tử bị bệnh ngã, phụ thân của đàn nhi muội tử gặp chuyện, là hắn bỗng nhiên ra tay, ngăn cơn sóng dữ, Ô gia ở Giang Trữ bị ám đến chết, đến cuối cùng mọi người mới biết thư sinh ngày thường của hắn lợi hại cỡ nào."
"Nói là nói như vậy, hơn một tháng qua, hắn ngoại trừ theo sau mông nữ nhân đi khắp nơi, còn làm chuyện gì? Cái gì hắn ngăn cơn sóng dữ, nói không chừng cũng là Tô Đàn Nhi cố ý kế hoạch. Hắn nhiều lắm là biết giấu tài, về phần hàm dưỡng, dù sao cũng không làm được gì... Muội rể của ta hàm dưỡng không tốt sao?"
Lâu Thư Uyển nhíu mày: "Ngươi rời giường tức giận, nói chuyện cứ nói, đừng trèo lên người ta."
"Ta là..."
Lâu thư Hằng quay đầu muốn giải thích, phịch một cái, Lâu Thư Uyển vỗ một cái lên bàn, một lát, hít một hơi, cười lạnh: "Sớm ngày, phụ thân nói một câu, năm đó có ý muốn để ngươi kết hôn với Tô gia xong, ta xem ngươi ngược lại rất tập trung với đàn nhi muội tử, ngay cả đối với em rể Tô gia cũng có chút không ổn. Hừ, hôm nay có thể thấy rõ ràng rồi... "
Lâu Hằng bên kia đứng thẳng, đưa lưng về phía nàng, một lát sau mới quay đầu lại: "Ta có hảo cảm với nàng, thế nào? Nàng rất không tệ, có hảo cảm không có nghĩa là muốn làm gì. Trong lòng ta thấy nàng không đáng, ngươi là muội muội của ta cũng không đáng, chàng có bản lĩnh thì sao phải ở rể... Ngươi thưởng thức hắn nếu không hắn sẽ ở rể đến nhà chúng ta là được rồi..."
"Lâu thư Hằng ngươi miệng thối hoắc!" Lâu thư Uyển mắng một câu, sau đó nói: "Cút."
Nói xong, hắn quay người rời đi.
Huynh muội nhà họ Lâu bên này không hiểu vì sao nổi nóng, bên kia thì Xương Xương Tử cũng có chút buồn bực. Lâu Dung đi tới hẻm Thái Bình cũng không phải vì Ninh Nghị mà chủ yếu là vì hắn.
Hắn chạy tới bái kiến Ninh Nghị, vốn mang theo thành ý thật lòng. Bởi vì Tiền Hi Văn đánh giá rất cao về thơ văn của Ninh Nghị, còn nói gần đây gặp mặt một lần, cũng là đánh giá tốt đối với người khác, bái phỏng một phen rất tốt, ấn tượng rất tốt. Buổi tối hôm đó tham gia thanh lâu tụ hội, tiện thể nói ra cuộc gặp mặt này, nói Giang Trữ đệ nhất tài tử tới Hàng Châu, hắn đã gặp qua, nói chuyện rất vui vẻ, đối phương thẳng thắn không câu nệ, phong thái ngất trời.
Nơi có người thì giang hồ, xã hội đen thì có thể diện, văn đàn cũng vậy, đặc biệt là tụ hội ở thanh lâu, trước mặt nữ nhân càng thêm tốt. Thời Xương Xương Văn tài rất tốt, sau khi thi văn đại thành, cũng là người rất nể mặt, hắn kết giao với người bạn này, đối phương lại có thực lực, đương nhiên đem người ta thêm mắm dặm muối khen ngợi một phen. Vấn đề ở chỗ, khen quá cao, xuống không xuống đài.
Tô Hàng có văn hóa địa vực của Tô Hàng, cùng là thi nhân, đối với một người như Thì Xương Xương đã nói hành động của người Giang Ninh như vậy ít nhiều cũng khiến mọi người khó chịu, lúc Xương Xương Xương cũng hiểu, nhưng thơ từ trước Ninh Nghị bày ra đó, hắn có tự tin, đối phương cũng có thể thấy chênh lệch. Nếu nói nhất thời nhiệt huyết thì ai tới cửa lĩnh giáo một phen., Dẫu sao cũng phải ước lượng trước. Ninh Nghị tới Hàng Châu hơn một tháng, trong đám thư sinh này lại không thấy ai, biết người không biết ta, mọi người nhất thời có chút do dự, vừa hay lúc đó Lâu Thư Hằng cũng ở trong đó. Y thấy Xương Minh khó chịu, đợi tới lúc đối phương khen ngợi gần đủ rồi mới ra ngoài nói chuyện.
Tên kia là một người ở rể.
Ở rể vẫn là thương nhân.
Hơn một tháng nay nữ nhân đều bàn chuyện làm ăn theo, hơn nữa đều là nữ nhân nói chuyện... Lâu thư Hằng Hằng ngày thường là một người lợi hại, vừa nắm bắt, lời nói vừa đúng lúc, đúng lúc Xương Xương Chính đang nói rất vui vẻ., Hắn đem việc này xem như là ném ra, vừa vặn ngăn cản đối phương quay lại. Ngươi nói quen biết bằng hữu lợi hại như vậy, khoa trương như vậy, ngươi cao hứng như vậy, nhưng hắn là ở rể., Ngươi có biết... hắn vừa gây chuyện, mọi người cũng vui vẻ, đồng loạt ồn ào. Thời Xương Cừu ngay lúc đó đỏ mặt: "Không thể nào, sao lại có chuyện này, sao ngươi biết được?, Ngươi nói bậy!" Lâu thư Hằng cũng không nói mình như thế nào biết được, bên kia cũng chỉ có thể cưỡi hổ khó xuống, nói ngày hôm sau nhất định phải vạch trần lời nói dối của hắn, Cốt Xương biết buổi chiều Ninh Nghị mới có thể ở nhà, nhưng đến buổi sáng lại gặp phải mấy người, bị kích động một phen, lúc này mới vội vã chạy đến hẻm Thái Bình bên này để tìm chứng cứ, mà Lâu Thư Uyển bất quá là từ trong miệng người khác biết được tin tức này, tới xem một chút mà thôi.
Một phen tìm chứng cứ này, Cốt Xương cũng bối rối. Vốn dĩ nếu lúc đầu tâm bình khí hòa biết việc này, nhiều lắm là hắn cảm thấy kỳ quái, cho dù cảm thấy đối phương không nên như vậy, cũng không đến mức tìm tới cửa khoa tay múa chân. Lần này mình ít nhiều gì cũng thành trò cười, ban đêm đi bái phỏng lão sư, cũng có chút không yên lòng., Hắn không biết Tiền Hi Văn có hiểu rõ chuyện này hay không, thái độ như thế nào, bởi vậy cũng không tiện nói nhiều, bất quá Tiền Hi Văn ngược lại nhìn ra hắn có tâm sự, hơi suy nghĩ một chút, hỏi: "Xương Xương hôm qua ngươi đi bái phỏng Ninh Lập kia, tâm đắc như thế nào?"
Tiền Hi Văn cho rằng Ninh Xuyên kinh tài tuyệt diễm, bộc lộ tài năng, chấn nhiếp đệ tử của mình. Tuy nói văn vô đệ nhất, nhưng với thi tài của đối phương, chỉ sợ vẫn có thể làm được. Kết quả là khi Xương Tử ấp a ấp a ấp úng trong chốc lát, cuối cùng nói: "Nhưng mà, lão sư, Ninh Lập kia lại là người ở rể, hơn nữa còn là gia đình của một thương gia, học sinh xác thực cảm thấy người này... Người này..."
Hắn trong lúc nhất thời nhíu mày: "Vào rể? Cái gì ở rể?"
Lúc này Xương Xương Cương mới kể lại mọi chuyện, Tiền Hi Văn nghe xong, trong lúc nhất thời chỉ cau mày suy nghĩ, cũng không tỏ thái độ. Không lâu sau, hắn đuổi Tiểu Xương rời đi, gọi lão quản gia luôn đi theo bên cạnh.
"Tiền Việt, ngươi đã nghe nói về chuyện Ninh Nghị chưa?"
Lão quản gia suy nghĩ một chút rồi gật đầu: "Lão nô... đúng là lúc trước đã nghe nói một chút."
"Ồ?"
"Nghe nói hắn đi tới Hàng Châu hơn một tháng, vẫn chưa đi thăm bất kỳ tài tử văn đàn nào, cũng không tham dự bất kỳ văn hội nào, tuy có chút quan hệ với nhà lầu, nhưng đến lui cũng không sâu. Nhà thê tử hắn là kinh doanh buôn bán, một tháng qua, hắn cũng chỉ cùng thê tử tới thăm hỏi một ít nhà buôn, hoặc là đi du ngoạn một mình, tựa hồ cũng không có hội nghị văn minh hữu, biểu lộ ý định thanh danh."
"Chẳng trách..." Tiền Hi Văn gật đầu: "Vốn dĩ ta còn đang suy nghĩ, vì sao hắn tới đây đã lâu, ta còn chưa nghe người bên ngoài nói tên của hắn..."
"Nhìn người này, quả thật không giống đại tài tử gì. Mặt khác lúc công tử, sáng nay lão nô cũng nghe nói một chút, tựa hồ... Lúc công tử tối qua còn tại Túy Hạc lâu khích lệ Ninh công tử..."
Tiền Việt kể lại đầu đuôi sự việc phát sinh tối hôm qua, lúc này Tiền Hi Văn mới cười ra, vừa suy nghĩ, vừa lắc đầu, qua một hồi lâu, mới nhìn ngoài cửa, nói ra: "Nguyệt sơ cũng đã truyền đến tin tức, Tiền Việt càng ngươi cũng biết..."
"Hả?"
"Tần tương căn nguyên vào kinh, bây giờ đã khôi phục làm Hữu tướng, thiên hạ hiện nay, dưới hai người, trên vạn người. Ta nghĩ, thời điểm Ninh Lập Hằng Nam, hắn đã chuẩn bị lên kinh điển, lúc này, hắn còn có thể viết bức thư này, trong thư muốn ta đối với Ninh Lập này chiếu cố một chút... Lời nói tuy đơn giản, nhưng ý nghĩa lại khó nói..."
"Xem ra, Ninh Lập này là đệ tử Tần thị?"
"Nếu là đệ tử Tần thị bình thường, lấy thân phận Tần Công, làm sao có thể giúp hắn viết hai chữ chiếu cố này." Tiền Hi Văn suy nghĩ một chút, lại có chút không thể tưởng tượng nổi cười rộ lên, lắc đầu, "A, hắn... hắn hẳn không phải huyết mạch Tần thị, nếu không quyết không đến nỗi ở rể, hắn nếu là môn sinh Tần thị, người ở rể cũng có thể được đối phương ưu ái như thế, a, người này... sẽ không đơn giản, bất quá trong lúc nhất thời ta cũng nghĩ không ra..."
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Tiền liền nhìn hắn vỗ trán suy tư, nói: "Có nên mời hắn qua phủ một chuyến không?"
"Không cần, qua phủ cố tình." Tiền Hi Văn khoát tay áo, "Cũng tháng rồi chưa liên lạc, mấy ngày nữa lập tràng thơ ở vườn bên kia của Tiểu Lư Châu, ngươi viết một bài viết, cho ta xem danh thiếp, mời... Mời cả nhà hắn, qua đó du ngoạn."
"Vâng."