Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Chưa tới hai khắc, ngay lúc Long Bá Uyên cùng Đinh Uyển Quân ngồi nói chuyện phiếm trong Y Hà viên, trên Tây Hồ, một chiếc thuyền hoa đang xuôi theo sóng xanh biếc rong chơi, chậm rãi mà đi.
Đây là thuyền hoa thoải mái để đi du hồ, thuyền đi một tầng, toàn thân tinh xảo, nhưng cũng không lộ ra, đỉnh tháp mở ra, rộng hơn nữa dày, đại khái có hai ba tầng kẹp, hơi cách nhiệt. Lúc này thời tiết tuy nóng, nhưng qua buổi trưa, trên hồ gió lớn, trên thuyền màn mỏng lụa mỏng, bốn phía mật độ, trong khoang thuyền chỉ có cảm giác mát lạnh.
Buổi trưa, thuyền hoa, Tây Hồ. Thời gian chế tây, bất quá là hai buổi chiều, trong khoang thuyền rộng rãi cũng không nóng, ngẫu nhiên mới có thể nhìn thấy hai điểm mặt hồ rộng rãi của thuyền cũng đủ mang đến bầu không khí uể oải. Nếu có thuyền khác đi ngang qua., Có lẽ cũng phát hiện, trong khoang thuyền lúc này, chủ nhân thuyền hoa cũng đã nằm trên giường trúc, bàn ghế trong khoang thuyền đều thấp, một bộ quân cờ đen trắng yên lặng đặt cạnh cửa khoang thuyền, biểu hiện ra trước đây không lâu còn có người ở đây chơi cờ thật., chơi cờ đại khái là hai thiếu nữ mặc trang phục nha hoàn bên cạnh, lúc này hai người đã tiến vào mộng đẹp trên vách thuyền, một thiếu nữ ôm eo một thiếu nữ khác, đem đầu đặt trên vai nàng, thiếu nữ bị ôm trong tay cầm một cây quạt, thỉnh thoảng còn phe phẩy một cái.
Trước cửa sổ một bên buồng nhỏ trên tàu, cũng có một thiếu nữ ngồi ghế dựa, nằm sấp trên bàn nhỏ, ánh mắt mê ly sửa sang lại bàn. Nàng đại khái là người duy nhất trong khoang thuyền thanh tỉnh, trong tay cầm bút lông, đang ở phía trước xem ra giống như là trên sổ nhỏ xử lý sự tình, ngẫu nhiên phác họa một chút., Đại khái không phải cái gì đó rất quan trọng, phác họa một hồi, cũng ngáp dài ngồi ở trên bàn híp mắt một hồi, sau đó lại cố gượng tinh thần, mơ mơ màng màng ngẩng đầu lên, một tay chống cằm, tay kia tiếp tục lộn xộn.
mùa hè Viêm viêm, trên thuyền hoa mảnh lụa mỏng nhàn nhã, đủ để vẽ. Trên thuyền hoa tự nhiên cũng có mấy người chèo thuyền, nhưng cơ bản sẽ không đến bên này quấy rầy giấc ngủ chủ nhà. Lại qua một hồi, nha hoàn bên cửa sổ sửa sang sổ rốt cuộc không duy trì nổi, chìm vào giấc ngủ.
Không biết từ lúc nào, mơ hồ có bóng người đi tới, cột lụa mỏng bên cửa sổ bay loạn lên, sau đó cầm tấm thảm mỏng đắp lên người ba nha hoàn. Trên hồ dù sao cũng gió lớn, nếu đã ngủ rồi, cũng phải thoáng đề phòng.
Nha hoàn vốn đang sửa sang sổ sách thoáng mở mắt ra, trong ánh mắt mê ly, thân ảnh cao lớn cầm tới đầu thuyền lắc qua lắc lại, đang làm động tác vận động tên là Nhiệt Thân, lại qua một lát, chỉ nghe một tiếng đập, thân ảnh kia lặn vào trong hồ nước.
Có lẽ là nên rồi. Trong lòng nha hoàn nghĩ, nhưng không lâu, một bên tầm mắt, cũng có một đạo thân ảnh màu trắng khác đi tới, đó là thân ảnh của nữ chủ nhân, nàng đi đến đầu thuyền, ngồi xuống chỉnh lý ngoại bào của nam chủ nhân cởi ra, sau đó ngồi bên mạn thuyền, thân thể dựa vào lan can một bên thân thuyền, mặc dù đã tỉnh, nhưng tâm tình xem ra vẫn có chút uể oải.
Gió thổi qua, quần áo màu trắng nhẹ nhàng bay lượn, theo mấy sợi tóc vì ngủ trưa mà thoát khỏi trói buộc mà bay phất phơ.
Tiếng nói chuyện loáng thoáng truyền đến từ phía trước. Nữ chủ nhân khoanh tay ôm lan can lắc đầu, dù chỉ là bóng lưng nhưng cũng có thể nhìn ra tâm tình của nữ chủ nhân đang rất uể oải và sung sướng. Có lẽ là do cô gia bảo nàng xuống nước chơi.
Tình cảm giữa nữ chủ nhân và cô gia rất khiến người ta hâm mộ. Dù là nha hoàn, nàng cũng đã gặp qua không ít đại gia tộc, nhưng nàng vẫn chưa từng gặp ở bất kỳ nơi nào khác có loại tình cảm này, đó không chỉ là hòa thuận với tương kính mà còn có thể hình dung hai người hòa ái như khách., Dưới điều kiện tiên quyết để cô gia ở rể, điều này thậm chí có thể được gọi là kỳ quái. Mỗi lần nghĩ như vậy, nha hoàn tên là Hạnh nhi luôn không nhịn được ngẫm lại hình dáng hôn phu sau lưng mình sẽ như thế nào, nếu cũng có cảm giác như vậy., Vậy là tốt rồi, nếu như không phải, liền không kết hôn, có lẽ cũng không sao, dù sao cả đời mình cũng sẽ ở Tô gia, tiểu thư và cô gia cũng đối xử rất tốt với mình.
Tình huống trong nhà so với những gia đình giàu có khác thì tương đối đặc biệt. Nàng là đại nha hoàn thủ hạ của tiểu thư, dưới tình huống bình thường cũng sẽ thông phòng nha hoàn, nhưng cô gia là người ở rể., Khả năng được sắp xếp cho cô gia là không cao rồi. Bên cạnh tiểu thư nhà người bình thường, cũng sẽ không sắp xếp ba nha hoàn, tiểu thư nhà mình bởi vì sau này xuất đầu lộ diện ở bên ngoài, quản lý thương sự, bởi vậy cần thêm hai cái. Tiểu thư và cô gia tình cảm tốt, hiện nay Tiểu Kiệt và cô gia đại khái đã định, nàng và Hinh Nhi cũng không rõ sau này sẽ như thế nào.
Trước kia ngược lại là rất rõ ràng.
Giống như các nàng, trong nhà tiểu thư cũng có địa vị, sau này chẳng những là hạ nhân được hứa gả đắc lực cho gia đình, hoặc là chưởng quỹ, bản thân vẫn sẽ tiếp tục làm nha hoàn ở Tô gia. Đến lúc đó hôn phu của các nàng ở Tô gia cũng được coi trọng, bản thân các nàng cũng có địa vị, sẽ không bị khi dễ, đối với những nha hoàn khác, các nàng là một nhóm dễ dàng vui vẻ hạnh phúc nhất.
Quỹ tích cuộc sống của người nào cũng không sai biệt lắm, không đáng nghĩ nhiều, nhưng trong một hai năm qua, thấy được một ít chuyện càng tốt hơn, trong lòng ngược lại có chút trống rỗng. Sau đó, tựa hồ trở nên không coi là có kết quả.
Tiểu thư là người thân đợi rất lâu mới thành, bất quá nàng và xinh đẹp, hiện giờ cũng đã lớn rồi, không biết lúc nào sẽ bị tiểu thư gọi tới nói những chuyện này, nàng không biết Ngọc Nhi có từng nghĩ qua hay không, nhưng gần đây nàng ngược lại sẽ nghĩ tới những chuyện này.
Nếu tiểu thư đã dậy, nàng cũng không có cách nào ngủ tiếp, nhưng bầu không khí phía trước như vậy, nàng cũng không tiện đứng dậy như vậy, liền nằm ở đây, híp mắt nhìn. Lại qua một hồi lâu, đại khái đã đến giờ thân, buổi chiều sắc trời đã rõ ràng., Cô gia từ trong hồ đi lên, đi vào khoang bên hông thay quần áo, Ngọc nhi và Ngọc nhi ôm nhau ngủ say bên kia cũng đã tỉnh lại, đám nha hoàn đi phía sau chuẩn bị canh Ngân Nhĩ hạt sen, lại cầm hòm chứa khối băng, từ bên trong gõ xuống hạt băng, trong khoang thuyền, vừa rồi trở nên náo nhiệt.
Hơn một tháng qua, cả nhà thường thường du đãng một buổi chiều ở hồ Tây.
Lúc này giao thông cùng tin tức cũng không được coi là phát triển, thương giới ở một chỗ, tính cách địa vực và bài thế của hắn cuối cùng mạnh hơn nhiều so với hậu thế. Ninh Nghị đi theo thê tử bái phỏng thương gia khắp nơi, thông thường đều chọn ở buổi sáng. Từ lúc bắt đầu đi đầu Long Bá Uyên, cơ bản mỗi ngày đều có an bài, đương nhiên, sau khi bái phỏng, liền tự do một chút, nếu không phải có chuyện gì quá trọng yếu, bình thường sẽ tìm nơi để dạo chơi mát mẻ.
Đều là người một nhà, không cần tổ chức lễ vật xã giao, tự nhiên có thể tùy tính một chút, sau khi thử qua mấy chỗ, Tô Đàn Nhi liền bỏ tiền mua một chiếc thuyền hoa, ngẫu nhiên từ trong nhà người khác đi ra, liền lên thuyền thẳng., Trên thuyền ăn trưa, sau đó ngủ trưa một giấc, buổi chiều liền tự động phát đàn, nói chuyện đánh cờ, thảo luận quyết sách trên thương trường. Bây giờ tin tức Ninh Nghị và Tô Đàn Nhi tiếp xúc với nhau hầu hết đều không khác nhau là mấy, hắn ở trong nhà người khác từ trước đến nay đều im lặng không nói gì., Nhưng thật ra chỉ có hai vợ chồng, đàm luận một chút về cách nhìn của ngày hôm nay sau khi bái phỏng, thái độ của đối phương như thế nào, nên tặng lễ vật ra sao, về sau như thế nào, vân vân, cứ như vậy, cũng đã thúc đẩy mấy mối làm ăn hợp tác nhỏ.
Chẳng qua là mới đến Hàng Châu, việc làm ăn lớn tạm thời rất khó làm. Trong cái chợ có tính cách của hắn, suy nghĩ của Ninh Nghị và Tô Đàn Nhi chẳng qua chỉ kéo dài thời gian mấy tháng để cho mọi người hiểu rõ "Ta tới đây", "Tầm trường có thêm một thương gia, nhưng chúng ta không khác gì những thương gia khác. Đợi đến khi mọi người đã thích ứng được bao nhiêu, mới thật sự là lúc lưỡi đao lớn quét sạch cây búa lớn, bố trí rộng rãi.
Dù sao, bao gồm mua thuyền hoa, mua trạch viện nơi ở, cùng với các loại tiền du lãm hoa, cũng đã đầu tư nhiều hơn so với sơ kỳ thương nghiệp, bất quá, sơ kỳ chỉ là chút tiền nhỏ, Tô Đàn Nhi cũng không để ý.
Nàng chơi đùa vui vẻ với phu quân Ninh Nghị, trong đủ loại chuyện cũng có chút tương tự hài hước, người ra lệnh cho nàng không khỏi hâm mộ. Bây giờ dưới áp lực của tỷ tỷ, Văn Định Văn tạm thời thu liễm tính tình hỗ trợ làm việc, thỉnh thoảng cũng có đến thuyền hoa một buổi chiều, Ninh Nghị liền tìm bọn họ xuống thuyền bơi.
Nói đến bơi lội, bản thân Tô Đàn Nhi kỳ thật có chút phản đối. Thời đại như thế, người có gia nghiệp có thân phận, ở nơi công chúng làm chuyện này chung quy cũng làm cho người ta cảm thấy không tốt lắm. Tô Văn Định Tô Văn cũng nghĩ như vậy, nhưng Ninh Nghị nghe nói bọn họ sẽ bơi., Liền một cước đá hai người xuống, đối với chuyện này Tô Đàn Nhi cũng không có biện pháp gì, huống chi bản thân nàng cũng bị Ninh Nghị giày vò qua một lần, chỉ cần chung quanh không có du thuyền gì, đối với ham mê bơi lội của Ninh Nghị, nàng cũng chỉ có thể mặc sức nghe theo.
Lần xuống nước đó, đương nhiên không phải xuất thân tự nguyện. Đương nhiên, cũng không phải hai đệ đệ bị Ninh Nghị đá một cước xuống. Lúc ấy Ninh Nghị đã rèn luyện mấy lần, nước trong trí nhớ dần dần khôi phục. Y nói với Tô Đàn Nhi mấy lần xuống nước thử xem Tô Đàn Nhi cũng không chịu, cho dù lấy chuyện trong thương trường ra đánh cuộc đối phương cũng tuyệt đối không đem việc này ra đánh cược. Lúc ấy Ninh Nghị xuống nước chỉ trong chốc lát., Trong lòng nghĩ lại, bỗng nhiên làm ra bộ dáng trầm xuống, nhào xuống, nói là rút gân. Thuyền phu trên thuyền hoa, tiểu nhị đều không trong tầm mắt, lúc ấy chỉ có Tô Đàn Nhi, chỉ thấy nàng kinh ngạc sửng sốt, liền như vậy quần áo nhảy xuống.
Nàng khi còn bé từng bơi lội, nói là biết bơi, kỳ thật là thủy tính cũng có hạn, trong lúc sốt ruột thiếu chút nữa dìm mình trong nước miếng, bị Ninh Nghị ôm lấy mới biết mình bị lừa. Nàng nhìn vẻ mặt lạnh như băng của Ninh Nghị, nghiễm nhiên đã là gương mặt nghiêm khắc hiếm thấy trước mặt tiểu nhị, Ninh Nghị ôm lấy miệng nàng, nàng cũng liều mạng giãy dụa.
Tô Đàn Nhi vốn là nữ tử tính tình cùng chủ kiến cực mạnh, dịu dàng trước mặt Ninh Nghị là do dạy dỗ, lúc này tâm tình phập phồng, an ủi bình thường căn bản không gạt được nàng, về sau muốn lên thuyền nhưng vẫn bị Ninh Nghị kéo đi trong nước mấy vòng, lúc đầu giãy dụa mấy lần, sau liền nghịch tới thuận nhận. Đến trên thuyền, khuôn mặt nàng vẫn luôn trầm tĩnh như cũ., Đem các nàng xinh đẹp của Kính Nhi cũng bị dọa sợ rồi, mãi cho đến tối, rửa mặt xong ở trước bàn xử lý sổ sách, không chịu lên giường, Ninh Nghị liền đi qua, bên kia mở một quyển, bên này liền lấy đi một quyển, cho đến khi ánh mắt Tô Đàn Nhi lạnh lùng nhìn hắn muốn phát tác, hắn mới lên tiếng: "Ngủ."
"Không ngủ..." Tô Đàn Nhi ngẩng cổ lên, nói từng chữ một. Lời còn chưa nói hết đã bị Ninh Nghị ném lên giường. Sau đó, hai người liền đánh nhau.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Ba nha hoàn ở bên ngoài nghe được mà hết hồn hết vía, Huyên Nhi gấp đến độ hai tay đã siết chặt thành nắm đấm, cũng may Tô Đàn Nhi cũng không la to để cho người khác đi vào. Qua một lát, trong phòng mới an tĩnh lại, ba người cũng không biết xảy ra chuyện gì. Trên giường trong phòng, trên giường., Tô Đàn Nhi bị Ninh Nghị dùng tay trái đè lên cổ tay, đè ở dưới người. Nàng lại cắn vào cánh tay phải Ninh Nghị một cái thật nặng, một ngụm cắn này chảy ra máu tươi. Ánh mắt nàng nhìn chằm chằm vào Ninh Nghị ở phía dưới.
Ninh Nghị mặc cho nàng cắn, một lát sau mới nói: "Con cọp cái."
Tô Đàn Nhi hận nát ngà bạc, trong miệng lần nữa dùng sức, máu chảy ra lần thứ hai. Ngược lại lông mày Ninh Nghị cũng không động đậy chút nào, hai người cứ trừng mắt với nhau như vậy một lát, Ninh Nghị cười cười cúi người: "Ta biết một người thuần hổ, trên tay của hắn tất cả đều là dấu vết bị cắn, có thể thấy được nghề làm này luôn bị cắn." Nói rồi hôn lên mắt Tô Đàn Nhi một cái, Tô Đàn Nhi vốn đang trừng mắt nhìn Tô nhi., Hắn liền cúi xuống, không thể làm gì khác hơn là nhắm lại, cảm thấy nhục nhã bội phần, vốn còn muốn dùng sức cắn, nhưng giữa môi đã nếm được vị ngai ngái, bất giác cắn răng nói: "Ngươi buông ra, ngươi đi ra ngoài!"
"Không thả."
"Ngươi cái này... Ngươi cái này..."
"Ở rể?"
"..." Vốn Tô Đàn Nhi oán hận không biết nên mắng cái gì cho phải, lúc này sắc mặt đột nhiên trắng bệch. Nàng nhìn khuôn mặt Ninh Nghị, trong ánh mắt rối loạn, không biết nên nói thế nào: "Ta, ta không có..."
Bên ngoài nghe ba nha hoàn ở cửa sổ mơ hồ nghe thấy hai chữ "Vào rể", sắc mặt cũng tái nhợt. Tô Đàn Nhi và Ninh Nghị thành thân hai năm, đây coi như là lần đầu tiên cãi nhau, nhưng ba nha hoàn đều hiểu, cãi nhau cái gì, nhưng nếu cãi nhau đến cái này, hậu quả sẽ rất thảm.
Tô Đàn Nhi cũng không rõ tâm tình mình vừa rồi có dời đến đây hay không, nàng nhìn khuôn mặt tươi cười của Ninh Nghị, đáy lòng đều lạnh xuống. Chẳng qua cho dù nàng đã trải qua nhiều thương trường như vậy, trong lúc nhất thời cũng không cách nào phân rõ tâm tình của Ninh Nghị lúc này ra sao. Ninh Nghị mỉm cười, vẫn không buông tha nàng: "Vô dụng thôi, ta vẫn không thả." Tay phải đang chảy máu chống đỡ bên cạnh Tô Đàn Nhi.
"Ta... Ngươi..." Tô Đàn Nhi mím môi, "Ta... Ta chưa nói cái kia... "
"Nói cũng vô dụng, dù sao ngươi gả cho ta... Đối với ta mà nói ngươi có ở rể hay không chẳng có bất kỳ ý nghĩa gì. Người nhà ngươi có lẽ cảm giác được, người bên ngoài có lẽ cũng sẽ cảm giác được, nhưng trên thực tế không có, mặc kệ ta như thế nào cưới được ngươi, cuối cùng đều là chuyện giống nhau. Nếu ta thật sự muốn làm chuyện gì., Không mấy người ngăn được, đám người Giang Trữ không ngăn được, đám người Hàng Châu cũng không ngăn được, đám người Ô gia không ngăn được, nhạc phụ, ông nội bọn họ cũng không ngăn được... Có một số việc ta không làm, chỉ là ta thật sự không muốn làm mà thôi."
Ninh Nghị thì thầm bên tai, không hề nhấn mạnh lời nói: "Hôm nay ngươi nhảy xuống, ta rất cảm động... Ngươi là nương tử của ta, không phải vì ta ở rể Tô gia các ngươi."
Tô Đàn Nhi sắc mặt chớp mắt vạn biến, quẫn bách nói: "Ngươi, ngươi nói cái gì đó..."
"Không có gì a, chỉ là muốn nói cho ngươi biết, hôm nay ta rất cảm động, bởi vì ngươi không chút nghĩ ngợi liền nhảy xuống. Lúc ta cảm động, ngươi lại nổi giận, cái này không được đâu, rõ ràng sau này ngươi cũng sẽ rất cao hứng, nhưng vẫn phải nghiêm mặt..."
"Ta, ta không có... Ngươi buông ta ra..."
"À, còn nữa, ta phải nói với ngươi, nam tử hán đại trượng phu, nói không thả thì không thả..."
Trong khi nói chuyện, Tô Đàn Nhi còn đang giãy giụa, đột nhiên cảm nhận được động tĩnh dưới thân, mắt hạnh trợn lên, trên mặt đột nhiên đỏ lên.
"Ngươi ngươi ngươi... Ngươi không thể... điệu bộ như vậy..."
"Nhưng ta cảm thấy như vậy rất kích thích a..."
"Trên tay ngươi còn đang chảy máu... " Nàng gần như sắp khóc ra rồi.
Buổi tối này qua một hồi lâu Tô Đàn Nhi mới có thể băng bó tốt vết thương trên cánh tay cho Ninh Nghị. Khi hai người nằm ở trên giường chuẩn bị ngủ thiếp đi, Tô Đàn Nhi mới nhớ lại bản thân bị đối phương chiếu cố trái phải, đi lệch chủ đề.
"Ninh Lập Hằng, ta còn chưa nói, hôm nay ta rất tức giận..."
"Nhưng đều thể hiện ra rồi."
"Ngươi không có xin lỗi..."
"..." Ninh Nghị trầm mặc một lúc lâu, đưa tay ôm lấy thê tử, thở dài: "Cái gì đó... Nam tử đại trượng phu, sai rồi cũng sẽ không xin lỗi."
"... Ngươi vô lại."
"Kỳ thật lần sau ngươi có thể hỏi tại sao ta lại phải ở rể."
Thân thể Tô Đàn Nhi xiết chặt: "Vì sao vậy?"
"Quên mất, ngươi đã quên ta đã từng mất trí nhớ?"
"..." Nữ tử trầm mặc: "Ngươi thả ta ra."
"Hả?"
"Ta muốn đưa lưng về phía ngươi ngủ..."
Vì vậy nàng ở trong lòng Ninh Nghị đưa lưng về phía hắn ngủ cả đêm, ngày thứ hai khi Ninh Nghị hỏi nàng tâm tình nhảy xuống, nàng cái gì cũng không chịu nói, kỳ thật chính nàng cũng không nhớ nổi tâm tình lúc ấy, có lẽ không có tâm tình gì liền nhảy xuống như vậy, chỉ là những chuyện này, nàng cũng không có khả năng nói với Ninh Nghị.
Kỳ thật hai tháng qua, từ khi biết Tần Tương Nguyên lên kinh đã từng mời Ninh Nghị, trong lòng Tô Đàn Nhi luôn cảm thấy mâu thuẫn và phức tạp. Hơn một tháng nay, lại là Ninh Nghị tới thăm hỏi gia đình nàng, đối phương biết Ninh Nghị chính là hôn phu của nàng., Lúc nào cũng khó tránh khỏi có đủ loại ánh mắt, cho dù hiểu rõ Ninh Nghị không để ý, trong lòng nàng cũng không khỏi sinh ra các loại suy nghĩ, đặc biệt là tin tức Tần Tương Nguyên đã ở vị trí Hữu Tướng từ tháng sau, hai chữ ở rể, trong lòng nàng cũng trở nên mẫn cảm hơn.
Ngược lại sau cuộc cãi vã này, một chút tâm tình trong lòng nàng mới thoáng bình tĩnh trở lại. Chỉ là sau đó Ninh Nghị muốn rời thuyền bơi, có đôi khi cũng để nàng đi xuống, dù sao trái phải không có người, Ninh Nghị cũng không ngại việc gia đình mình vận động một chút., Nhưng Tô Đàn Nhi dù có chết cũng không xuống nước, chỉ là có chút lo lắng đối với việc một mình tướng công nhà mình xuống nước. Một khi Ninh Nghị xuống dưới, nàng liền ngồi ở trên mạn thuyền quan sát, có đôi khi Ninh Nghị tới đây, nói chuyện với nàng trong nước bên mạn thuyền., Liền bảo nàng cởi giày, đem hai chân ngâm vào trong nước. Kỳ thực niên đại này rất nhiều nữ tử đối với hai chân tự kỷ thân thể, nếu xa xa thấy có thuyền tới, nàng liền lập tức thu hai chân lại, lấy quần áo, lặng lẽ đem giày mặc vào.
Lúc này mặc dù đã tới Hàng Châu hơn một tháng, nhưng ngoại trừ mỗi ngày đi lại như thường lệ một phen. Kỳ thật hai vợ chồng vẫn chỉ sinh sống trong thế giới của mình, chỉ thỉnh thoảng có qua lại với Lâu Thư Uyển, cũng đã gặp qua vài lần với hai vị ca ca thư lâu của Lâu Thư Hằng Lâu của Lâu Nguyệt Uyển., Thỉnh thoảng lúc hoàng hôn về nhà, Ninh Nghị sẽ ở nơi giao lộ nhìn một đám tráng hán trong võ quán Lưu thị cười ha ha đánh quyền, lúc này trời chiều từ khe cây rơi xuống, Tiểu Kiệt hoặc là những người nhà khác đi theo bên cạnh hắn, cuộc sống ngược lại là một phái nhàn nhã thú vị.
Đến tuần sáu tháng mới có một người lạ tới phủ thăm hỏi, người này tên là Cốt Xương, bởi vì nghe tên Ninh Nghị tới bái kiến, chỉ là sau khi biết được thân phận con rể của Ninh Nghị thì trợn mắt há mồm đòi hỏi...