Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Nước sông chầm chậm chảy, lúc sóng nước trên kênh đào nhộn nhạo lên, hai bên đường sông vang lên tiếng côn trùng kêu vang mùa hè, lưu huỳnh màu vàng lục như là sương mù di động hai bên đường sông, lúc thuyền đi qua, sương mù màu xanh mông lung bị tách ra, xoáy nước lại tụ hợp lại.
Thuyền hoa dừng bên bờ sông, đầu thuyền trong thuyền đều lóe lên ánh đèn, cũng không sáng ngời, nhưng ở giữa đường sông vây quanh một mảnh thiên địa nho nhỏ. Đây tất nhiên là Ninh Nghị, Tô Đàn Nhi một đường xuôi nam, lúc này trên thuyền không để lại nhiều người, bởi vì kể cả Ninh Nghị, Tô Đàn Nhi, một đám nha hoàn, quản sự ở bên trong, đều đã được mời đi thuyền hoa khác ăn cơm.
Chạng vạng tối chia làm hai thuyền gặp nhau, đám tài tử đối diện nhiệt tình nói chuyện, nhân vật chính trong mắt mọi người được coi là Lâm Đình tri thức sau khi lên thuyền. Sau khi chào hỏi xong, đối diện mời mọi người trên thuyền bên này ở nấn ná du ngoạn mấy ngày.
Bên phía Lâu Thư Uyển chờ đợi hàng hóa giao phó, muốn nấn ná tự nhiên là không thể, nhưng cũng không biết là xuất phát từ cái gì cân nhắc, Lâu Thư Uyển cũng đưa ra ý kiến có thể lưu lại nơi này một đêm. Nguyên nhân là do lời mời của bên kia cũng không phải không đáng tin cậy., Hôm nay bọn họ ngồi trên thuyền hoa Phương Tình Uyển, mà Phương Tình Uyển tuy là thanh lâu, trong đó đầu bếp nấu món ăn, đặc biệt là toàn bộ tiệc cá lại được xưng tụng là Gia Hưng nhất tuyệt, thế là mời mọi người đi trên thuyền ăn cá kia.
Ninh Nghị và Tô đàn nhi vốn là du ngoạn mà đến, Gia Hưng cách Hàng Châu không xa, hai nơi liên hệ mật thiết, ở đây Lâu Thư Uyển cũng coi như nửa địa chủ. Nàng đã nói, bên này tự nhiên vui vẻ nhận lời, gọi Văn Định Văn phương, phòng thu chi quản sự và mấy người quản lý sổ sách cùng nhau đi ăn., Bên này trên thuyền hoa lưu lại người không nhiều, thuyền lão, gia đình các nhà, mấy tên hạ nhân trong tụ hội này tự nhiên không lên mặt bàn, nên lưu lại bên này, đợi cỏ cây ăn chút gì, trên thuyền tán gẫu nạp mát.
Đại nhân đi ăn tiệc, mấy đứa nhỏ tự nhiên cũng bị để lại, không khỏi hỏi các vị đại nhân từ trước đến nay đi, đặc biệt là cô gia Đông gia thích kể chuyện xưa. Phòng thu chi, phụ nhân quản sự không có việc gì, đại khái giải thích một phen là bị một số người rất lợi hại mời qua.
Nhớ lại trận chiến vừa rồi, trên thuyền bên kia lại là tài tử lại là học sinh, trong giới thiệu đều có lai lịch rất lớn, nói không chừng còn có lão gia Tú Tài cử nhân, trong mắt những phu nhân thương hộ này tự nhiên là cực kỳ lợi hại, lại không khỏi lấy ra dạy dỗ hài tử, nếu có cơ hội liền muốn tiến lên. Bọn họ trước kia ở Tô gia, mặc dù biết cô gia Đông gia cũng là nhân vật lợi hại, nhưng tự nhiên không cách nào so sánh với những người đọc sách chính thống này.
Chuyện bên phía Gia Hưng, đám người Giang Ninh đến không có khái niệm gì, đám người học việc kia đến cùng có bao nhiêu địa vị cũng không biết, chỉ là chiến trận cỡ đó, xem ra không kém. Trên thuyền lại có mấy tên tiểu nhị theo Lâu Thư Uyển một đường tới đây, hiểu rõ một chút, ở đuôi thuyền nói đến, liền nói một câu văn chương thanh thi văn kia như thế nào, như thế nào., Đỗ Nhược Hàm ở Gia Hưng, Hàng Châu có thanh danh ra sao, cũng không khỏi nói tới tiểu thư nhà mình, còn có chuyện mà Lâm Đình biết, bọn họ cũng có mấy phần không cho là đúng đối với Lâm Đình, nhưng lúc này nói tới, mọi người mới phát hiện người này cũng là một đại tài tử. Tiểu nhị Tô gia tên là Đông Trụ nghe bên cạnh, không cho là đúng.
"Vậy thì sao, cô gia Đông gia chúng ta cũng không phải là những người này có thể so sánh, tài danh của hắn, toàn bộ Giang Ninh là người thế nào không biết. Chính là gần đây có tể tướng lớn tuổi mời hắn lên kinh thành, hắn cũng không có đi."
"Lừa người."
" Tể tướng lão gia?"
"Ặc, dù sao cũng là đại quan không chênh lệch bao nhiêu so với Tể tướng."
Những chuyện này kể ra cũng có chút không chắc chắn, mấy ngày trước hắn nghe mấy nha hoàn như Uyển Nhi lẩm bẩm vài câu, nói là Tể tướng lão gia hay là đại quan mời Cô gia vào kinh thành nhưng lại không tới. Bản thân hắn cũng khó có thể tưởng tượng được đại quan như Tể tướng, lúc này người ngoài hỏi kỹ liền không có bao nhiêu sức lực, nhưng ngoài miệng tất nhiên là cố gắng chống đỡ.
Trên thực tế đối với những chuyện này, Kính Nhi cũng không phải vô cùng rõ ràng, trong đàm luận sao có thể nói rõ, Tần Thìn lúc này mới muốn lên kinh, chức quan chưa định, Ninh Nghị chỉ là nhắc tới, cũng chỉ nói đại khái, sáu bộ thượng thư, Tả tướng, vị trí này, tuy rằng hầu hết mọi chuyện đều rõ ràng, nhưng nha đầu của thương gia, về phần những thứ này, cũng khó mà biết rõ.
Phu phụ Lâu Thư Uyển cũng là cô gia ở rể. Ngày thường mấy tiểu nhị cũng thấy rõ ràng. Sau khi lên thuyền, thấy tình huống song phương không khác nhau lắm, trong lòng đối với vị trí của Ninh Nghị đương nhiên cũng có tính toán một phen., Lúc này bị nghị luận của Đông Trụ chấn động, nhưng trong lòng khó mà tin được. Ngươi một lời ta một câu nói một hồi, chỉ biết Đông Trụ thúc nhà mình rất lợi hại kể vài chuyện cụ thể, nhưng lực thuyết phục vẫn không đủ, người bên cạnh ngược lại đã bị kích phát, cũng nói tới chuyện trước kia Tô gia cô gia nghe nói.
Tiểu nhị phụ nữ và trẻ em nói một câu, mặc dù không thể nói với Ninh Nghị về uy phong của "Đại quan", nhưng cuối cùng cũng phác họa ra một cái hình dáng đơn giản lợi hại.
Buổi tối mùa hè, xa xa điểm điểm lửa đèn hội tụ thành Gia Hưng, dịch đạo ngẫu nhiên có người đi xe ngựa qua, đèn đuốc tạo thành đường nhỏ đơn giản. Mọi người trên thuyền, cũng ở trong lúc tán gẫu làm hao mòn thời gian, hài tử hỏi những người lớn phải mất bao lâu mới trở về, phụ nữ và trẻ em cũng nói rất chắc chắn., Tụ hội bực này, hơn phân nửa là đến đêm khuya mới có thể tản đi. Bất quá, lời nói bực này nói không lâu, liền có mấy chiếc đèn lồng từ xa dịch đường tới, đèn đuốc sáng lên tại bờ sông bên kia Dương Liễu, đang đi tới bên này, lờ mờ chính là Ninh Nghị., Tô Đàn Nhi và những người này, phía trước là Hạnh Nhi xách đèn lồng lên, Kính Nhi cầm quạt, thỉnh thoảng chạy dọc bờ đê vài bước, xua đuổi huỳnh hỏa bay múa. Sau đó, liền mơ hồ có tiếng cười nói.
Đám người Ninh Nghị sau khi cơm nước xong xuôi thì tản bộ trở về, sau khi lên thuyền là một trận náo nhiệt, đám người xinh đẹp thậm chí còn gắp vài phần thức ăn đóng gói, cầm thuyền lên cho mọi người thưởng thức.
"Mùi vị cá ngược lại không tệ, không giống với khẩu vị của Giang Ninh, đợi lát nữa kiếm chút đồ ăn, mọi người có thể nếm thử một chút."
Trở về chỉ là Ninh Nghị, Tô Đàn Nhi, ba nha hoàn, phòng thu chi, chưởng quỹ, Tô Văn Định Văn lại ở trên thuyền hoa bên kia. Bọn họ nhất quán thích những văn hội này, Ninh Nghị và Tô Đàn Nhi cũng là để bọn họ ngồi bên đó một lát, bởi vì lúc này Lâu An Uyển cùng Lâm Đình biết lúc này cũng đang ở bên kia. Thành thật mà nói, khi đám người Ninh Nghị ăn cơm xong thì đóng gói cáo từ, thần sắc vui vẻ của lâu thật sự là bất ngờ.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Trên thực tế, lần này được mời đi qua, mặc dù nói là chiêu đãi bằng hữu trước kia một bữa tiệc rượu, nhưng mọi người ngồi trên ghế, cũng có chút ý uống rượu không có vị rượu. Trong mắt đám tài tử Giang Nam, Lâm Đình biết là nổi danh phong lưu nhân., Tuy rằng thơ tài cũng khá, nhưng phong lưu càng lớn. Vu Lâu Thư Uyển, bọn họ hiểu rõ cuối cùng không nhiều, nhưng Lâm Đình biết một phen giới thiệu, người biết chuyện phun ra nuốt vào, mọi người liền hiểu rõ bối cảnh của nữ nhân này.
Có cá tính mạnh mẽ, là con rể ở rể. Gia tài Vạn Quán người lại xinh đẹp như vậy. Nói không chừng Lâm Đình biết rõ đã trở thành khách mời nhập màn của nàng, mà Tô Đàn Nhi đến từ bên ngoài kia lại chính là Tô Đàn Nhi., Cũng là bối cảnh tương tự, tóm lại, không cần quá mức để ý tới trượng phu của cô ta. Vốn Tô Hàng cũng là nơi phong lưu, trong lòng đám người này cũng không có ý đồ xấu xa gì cả., Chẳng qua là tám loại khung xương học lý lẽ trao đổi nam nữ vốn là lãng mạn, trên thuyền tranh, đèn, đèn, đèn, đèn, ảnh khiêu khích, mặt mày truyền tình vốn là một phần phong lưu. Đối phương là thương gia phụ nhân, tự nhiên cũng không cần quá mức để ý, vì thế lấy lý do mời Lâm Đình biết mọi người tụ tập lại, chương pháp kỳ thật cũng là khách mời khách bộc khách thủ lễ bình thường.
Đương nhiên, nếu là bị người mời thực sự động tâm, từ nay về sau ngươi tình ta nguyện, vậy tự nhiên cũng phải bội phục thủ đoạn người này, trong mắt mọi người, lại nhiều hơn một kiện phong lưu thoải mái có thể cung cấp cho mọi người đàm luận.
Bọn họ mời khách mời trong thuyền hoa thanh lâu uống rượu, vốn đã có chút lỗ mãng, nhưng thứ nhất là Lâm Đình biết, thứ hai là yến hội nơi này cũng thật không tệ. Tô Đàn Nhi đã làm phụ nữ, vốn cũng có thể trực tiếp cự tuyệt không đi, nhưng Lâu Uyển đã mở miệng một lúc lâu., Ninh Nghị cũng không muốn cố kỵ quá mất hứng, đi đến thuyền hoa kia, tán gẫu vài câu với mọi người, liền đại khái thấy rõ tình huống, vì thế vui vẻ ăn một bữa yến tiệc. Sau khi ăn xong, đám tài tử thi hứng tóc gáy đứng dậy cáo từ, thuận tiện đánh một cái bao.
Lâu Thư Uyển có vài phần kinh ngạc, nàng lần này mời Ninh Nghị tới Tô Đàn Nhi, kỳ thật tâm tư có chút phức tạp, thứ nhất là muốn triển lộ ra một chút giao du rộng lớn của lầu các, thứ hai là giác quan giống Tô Đàn Nhi gặp phải., Nhưng chuyện nàng và Lâm Đình biết lại không thể trực tiếp nói ra. Lần này Lâm Đình biết đại xuất danh tiếng, nàng cũng muốn cho Tô Đàn Nhi nhìn phong thái phong lưu mà Lâm Đình hiểu cùng những thư sinh này. Dưới cái nhìn của nàng, Tô Đàn Nhi gả một thư sinh không đáng tin cậy, đối với những người văn phong lưu xưng đạo này coi như không cần nói đến., Cũng nhất định sẽ sinh lòng hướng tới, chỉ cần nàng có chút mong mỏi, sau này nếu biết chuyện của nàng, đầu tiên cũng là ước ao và rục rịch, chứ không có khả năng xem thường nàng.
Nàng khuyên vài câu, nhưng Tô Đàn Nhi lúc này cũng đưa ra thái độ đàm phán đơn giản, trong dăm ba câu liền từ chối nhu hòa. Lâu Thư Uyển vốn cũng muốn theo trở về thôi, nhưng nhìn xem Ninh Nghị cùng Tô Đàn Nhi thoải mái rời đi như vậy, nàng nếu đi theo, ngược lại có vẻ có vài phần cô đơn.
Trong lòng lại nghĩ có lẽ đàn nhi cũng muốn lưu lại, chỉ là ở rể kia, nàng cũng quen nắm giữ chừng mực: Thật ra vài năm trước tâm tư của nàng cũng như vậy, muốn duy trì cục diện giữa hôn phu, đơn giản như mình cũng đơn giản đơn giản như vậy., Cứ như vậy cả đời trôi qua, sau này đối với phu hôn các loại phế vật hành vi càng xem thường, trong lòng mới dần mệt mỏi: Lúc này liền nói trong đám người kia có mấy người có quen biết với nhà lầu, lấy cớ lưu lại, Tô Văn Định Tô cũng lưu lại, ngược lại khiến nàng cảm thấy toàn bộ mặt mũi.
Bên này đám người Ninh Nghị và Tô Đàn Nhi trở lại trên thuyền, liền ở đầu thuyền thắp sáng đèn dầu, bày lên bàn ghế nói chuyện nạp mát, bên này cách Gia Hưng Thượng còn một đoạn đường, chỉ là Ninh Nghị cũng không có ý định đi Gia Hưng náo chơi quanh chợ, phân phó cho phòng thu chi, đám người quản sự cứ thế tự nhiên., Nếu muốn dẫn người nhà đi chơi cũng có thể đi, cùng Tô Đàn Nhi ngồi ở đầu thuyền, đợi bọn người Tiểu Thiên nâng trái cây lên, nhìn lưu huỳnh bay múa, cũng có loại hương vị khi còn bé ở trong thôn nông thôn, chỉ là muỗi rất nhiều, chỉ chốc lát sau lại cầm chậu than điểm mấy loại cỏ dại, mấy người cầm cây quạt ngồi ở chỗ kia.
"Có phải hơi nhàm chán không? Các ngươi muốn đi dạo chợ không?"
Ninh Nghị quay đầu qua hỏi một chút, Tô Đàn Nhi cũng cười lắc đầu: "Không biết." Ba nha hoàn sóng vai ngồi ở đầu thuyền nhìn đom đóm bay, xinh đẹp quay đầu lại nói: "Phong cảnh nơi này rất đẹp."
Qua một trận, Tô Đàn Nhi nhẹ giọng nói: "Ngân nến thu quang lạnh lùng vẽ bình chướng, Khinh La Tiểu Phiến đánh vào đom đóm, sắc trời đêm lạnh như nước, nằm nhìn Ngưu Chức Nữ Tinh. Ngược lại có chút tương tự." Kỳ thật bài thơ này nói chính là bảy chiều, lúc này chỉ là tháng tư sơ khai., Tự nhiên không thể nói thành nghiêm khắc Ứng Cảnh, nhưng nếu trong đó có một hai câu đồng ý, Ninh Nghị cũng vui vẻ gật đầu. Tô Đàn Nhi trước kia thích thi từ, lúc vô sự cũng thích đọc, nhưng từ sau khi biết phu quân là "Đại tài tử" ngược lại thì không nói được nhiều, đại khái sự thần bí và cao thượng của thơ từ đã hơi hàng lâm trong lòng nàng.
Xa xa, có thể trông thấy chút ánh sáng thuyền hoa, chỉ chốc lát sau, cũng có một thuyền hàng kích lên bọt nước, dọc theo bóng đêm lên bắc. Tô Đàn Nhi đại khái nhớ tới bọn người Lâu Thư Uyển nói thuyền hoa, suy nghĩ một chút, nhẹ giọng cười nói: "Kỳ thật Lâu Thư Uyển có chút khinh thường tướng công."
Ninh Nghị không tỏ ý kiến mà chỉ cười cười: "Phu quân nhà nàng ta cũng ở rể đấy."
"E là ở chung không tốt."
"Cứ như chúng ta ở chung tốt như vậy, e là cũng không nhiều lắm."
Lời này của Ninh Nghị có vài phần khoe khoang, nhưng Tô Đàn Nhi chỉ cảm thấy sự thật như vậy, cười nói: "Có lẽ bởi vì tướng công là một quái nhân a, chính là... Vợ chồng bình thường, e rằng cũng khó có như vậy." Nàng suy nghĩ một chút, lại nói: "Muốn làm tốt công việc ở Hàng Châu, nhà lầu các luôn hỗ trợ, cho nên..."
"Ngươi để ý những thứ này, về sau sợ là kinh doanh không tốt."
"Thật ra cũng có chút để ý, nhưng... ngẫm lại cảm giác khi các nàng biết thân phận của tướng công, ta liền... A, thiếp thân liền, có mấy phần xấu xa. Còn có những người vừa rồi..." Nàng vung vẩy cây quạt trong tay, đưa tay vuốt vuốt mái tóc mai. "Ngược lại cảm thấy kỳ quái, thơ từ của tướng công rõ ràng truyền đến bên Tô Hàng, vì sao những người đó lại không phản ứng kịp?"
Ninh Nghị nở nụ cười: "Thơ từ quá ít, mặt khác... Cách xa như vậy, tin tức truyền bá dù sao cũng không phát đạt, bọn họ hoặc là ngày nào đó nghe xong cái tên Ninh Lập này, về phần gia cảnh của hắn như thế nào, có mấy người thê thiếp người nhà, huynh đệ tỷ muội, lớn lên như thế nào, có phải là người què hay không., Lại có ai có thể biết được, liền có thể nói, có lẽ cũng có người nói Trữ Lập thân cao tám thước vây quanh cũng là tám thước... Tóm lại đến nơi này, khó nói trong lòng bọn họ Ninh Lập rốt cuộc là cái bộ dạng gì. Lần trước đám học tử kinh thành đi Giang Trữ, cũng có truyền ta lưu lạc thanh lâu, khắp nơi lưu tình, hoặc là truyền ta bốn năm mươi tuổi, ổn trọng đoan trang. Trong lòng bọn họ, hình tượng bực này càng thêm tin cậy một chút."
"A, chính là Thanh Mai Trúc Mã Lý cô nương đó." Tô Đàn Nhi trêu ghẹo một câu, sau đó lại dùng quạt che cái cằm, chính đạo hơn: "À, là Vương cô nương."
"Ngươi nhớ rất rõ ràng."
"Nếu như nàng và tướng công ngươi là thanh mai trúc mã, như bên ngoài thật sự coi trọng tướng công như vậy, có cơ hội tiến vào nhà ta. Ta đây làm tỷ tỷ, tự nhiên phải nhớ kỹ nàng họ gì đó."
"Chân hiền ưu..."
Ninh Nghị thì thào nói, sau đó hai người lại trò chuyện về hương vị thuyền hoa kia. Đối với đám người kia không biết đại danh phu quân nhà mình, một bộ dạng thiên chi kiêu tử. Tô Đàn Nhi ở trong bóng tối kỳ thật có mấy phần canh cánh trong lòng. Lâu thư Uyển cũng không biết, Lâm Đình biết rõ... Có lẽ không biết có lẽ không biết không chừng..., Mà không nghĩ tới hoặc là không dám nghĩ tới. Đang lúc nói chuyện, lại có người cười cười nói thuyền tới, nhưng dĩ nhiên Tô Văn Định và Tô Văn Phương trở về, hai người cũng không biết gặp chuyện gì tốt, cười đến cực kỳ vui vẻ, lên thuyền hỏi tỷ tỷ phu vị trí, thẳng đến đầu thuyền.
"Chuyện gì mà vui như vậy?" Tô Đàn Nhi liếc nhìn bọn họ, lại nhìn phía sau: "Thư Uyển các nàng đâu?"
Ninh Nghị cười nói: "Chính xác là làm thơ từ hay, đại sát tứ phương. Cái này không được rồi, các ngươi vừa tới Gia Hưng đã có hứng làm thơ, đây là phá hoại."
Hai người ra sức xua tay lắc đầu, cười đến vui vẻ: "Không có, không làm thơ. Nữ nhân lâu gia và nhân tình của nàng còn ở phía sau, nhưng phỏng chừng sắp về rồi."
"Đừng nói người như vậy!" Tô Đàn Nhi trừng bọn họ một cái, Tô Văn nhất định lè lưỡi, thò tay che miệng, trái lại còn đang cười, Tô Văn mới cười nói: "Chúng ta không làm thơ, chưa kịp, bọn họ ngược lại làm mấy cái, sau đó cùng nhau thương lượng sự tình, lại chạy tới hỏi chúng ta: "Chúng ta không làm thơ, bọn họ còn chưa kịp, thì ngược lại làm mấy cái đầu, về sau cùng nhau thương lượng chuyện, lại chạy tới hỏi chúng ta., Sau đó bọn họ đã biết thân phận thật sự của tỷ phu. Các ngươi không thấy được bộ dạng xấu hổ của bọn họ, Tình Nhi cô nương kia... Ha ha, dù sao thì thơ của chúng ta mới là không được rồi, chỉ vì nói ra thân phận tỷ phu ở nơi đó, dặn dò xong, chúng ta liền cáo từ rời đi, ha ha, không biết lát nữa bọn họ có đuổi tới khiêu chiến với tỷ phu ngươi hay không, dù sao Lâu Thư Uyển và Lâm Đình biết cũng sắp rồi..."
Tô Văn Định Tô Văn cười không ngừng, Ninh Nghị nghe xong cũng tức giận cười, Tô Đàn Nhi ngược lại có chút hứng thú, nháy nháy mắt: "Sao vậy? Mau nói ta nghe một chút..." Bên kia, Kính Nhi xinh xắn Nhi ba nha hoàn cũng ghé tai lắng nghe, lúc này cảm thấy hứng thú đi tới, thậm chí vì Tô Văn Định Lai đưa ghế tới, để bọn họ ngồi xuống thoải mái nói chuyện.
Ánh sáng óng ánh bay lượn, bóng đêm dần dần sâu, không lâu sau, Lâu Thư Uyển và đám người Lâm Đình Tri cũng đã trở về rồi...