Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Hắn từ trong mơ mơ màng màng tỉnh lại, nhìn thấy chính là lều nhỏ màu trắng, trên đầu mơ hồ đau nhức, không biết đây là trong hoàn cảnh thế nào, vì thế nhắm mắt lại suy nghĩ thật lâu, mới khẽ thở dài.
Không chết.
Như vậy, mình bây giờ đang bị giam lỏng?
Đẩy chăn mền ngồi dậy, ước chừng hôn mê rất lâu, không cách nào cân đối tốt với thân thể, cúi đầu nhìn xem, quần áo kiểu dáng cổ quái, vải vóc cũng rất kém cỏi, cho đến khi đứng lên trên sàn nhà mới phát hiện càng nhiều đồ vật không cân đối được.
Phòng ốc kiểu cũ, giường cũ, bàn ghế, mặc dù dùng gia vị và làm công không tệ, nhưng cả phòng đều được trang trí theo cổ, cũng có đồ sứ tuyệt đẹp, bất luận thiết bị điện tử hiện đại gì cũng đều không tồn tại. Ngươi làm cái gì, Đường Minh Viễn? Nhớ tới gia hỏa mang kính mắt kia, trong lòng thầm mắng một câu, sau đó...
Bàn tay này cũng đã thay đổi, cánh tay của mình... không giống như của riêng mình.
Hắn nhìn hai bàn tay tái nhợt, một lát, mới ngồi xuống trước bàn ghế, cởi y phục trên người ra, thân thể này... không có lỗ hổng. Nói đùa sao? Chính mình rõ ràng nhớ rõ ràng có nhiều đạn bắn về phía mình, trước sau đều có a., Chẳng lẽ là làm chỉnh hình phẫu thuật? Không đúng, bộ thân thể này đều không phải của mình, tất cả đặc thù đều biểu hiện ra dấu hiệu này, đặc biệt là sau khi hắn chiếu gương đồng, nhìn thấy hình ảnh trong gương kia, có thể càng thêm xác nhận điểm này.
Đường Minh Viễn, ngươi làm cái quái gì vậy? Hắn từng là một trong những người có thực lực kinh tế nhất thế gian, có thể tay không lập gia đình đến mức đó, đương nhiên sẽ không bởi vì một số nghi vấn nhỏ mà khoa học kỹ thuật hiện đại ủng hộ, chỉ sợ bất cứ khả năng nào đều tồn tại., Thay đổi thân thể của mình, chỉnh hình hoàn toàn trong phạm vi lớn sao? Có gì cần thiết? Mục đích là gì? Muốn hắn thừa nhận mình là một người khác, sau đó không tranh với hắn nữa? Gia hỏa này từ trước đến nay không quyết đoán, vì bảo vệ mạng sống cũng không phải là chuyện không thể, nhưng tại sao phải sắp xếp một gian phòng như vậy?
Trên đầu quấn băng vải, còn mơ hồ có chút đau, hắn đẩy cửa phòng, ánh mặt trời tươi đẹp liền bắn vào, khiến cho hắn vô thức đưa tay che chắn một chút, đây là lầu hai làm bằng gỗ, từ cửa ra vào nhìn ra, phía dưới, rất xa chỉ là từng cái sân nối tiếp nhau, vườn hoa, các loại lầu các, phong cách của Tô Hàng lâm, hồ nước và núi đá, xa hoa kéo dài tới trước mắt.
Không có cao lâu cao ốc, nhìn không thấy bất luận đặc trưng hiện đại gì.
Hắn hít một hơi, sau đó nhổ ra. Thủ bút lớn a, Đường Minh Viễn ngươi làm cái này phải tiêu bao nhiêu tiền mới được? Hắn nhìn vài lần, xoay người đi sang một bên, lập tức có một thanh âm vang lên: "Cô gia ngươi..." A, đoàn diễn viên.
Lúc này tâm trạng của hắn không tốt, cũng không có hứng thú dây dưa cùng những người này, nha đầu xinh đẹp kia đi tới, hắn liếc mắt một cái, trực tiếp vươn ngón tay chỉ. Trước kia là người cầm quyền xây dựng đế quốc tài chính khổng lồ kia, một khi hắn thật sự biểu hiện ra khí thế kia, chỉ là một động tác duy nhất, nữ nhân ăn mặc kiểu nha hoàn này lập tức giật mình, đứng nguyên tại chỗ, ấp úng nói: "Cô gia, người đã tỉnh lại rồi..."
Hắn từ bên cạnh nha hoàn đi qua, qua mấy bước, mới quay trở lại, có chút bại hoại cầm trên tay tựa hồ là cho nha hoàn mặc áo choàng, sau khi triển khai, có chút buồn bực: "Thứ này mặc thế nào?" Nghĩ lại nha hoàn nói tựa hồ là Phương Ngôn Giang Chiết, liền đổi lại lời nói: "Cái này mặc thế nào?"
"Cô, cô gia, ta giúp cô..." Nha hoàn kia vội vàng thay hắn mặc áo choàng, hai mắt nghi hoặc quan sát hắn. Chậc chậc, diễn xuất không tồi... vừa mặc, nha hoàn kia còn hướng xuống phía dưới hô: "Cô gia tỉnh rồi, cô gia tỉnh lại rồi..." Thế là, càng nhiều người bắt đầu từ các viện tử đi ra.
Mặc áo quần, hắn tách một ít nha hoàn tiểu tử ra, xuyên qua sân nhỏ, cũng không quay đầu lại đi ra ngoài.
Cuối cùng... vẫn bị cản lại...
Thân thể mềm mại ướt át.
Mười ngày sau, hắn ngồi trên hành lang nhìn pháo hoa trên bầu trời, thở dài.
Sau đó hắn đi ra ngoài, thành thị to lớn như vậy, không tìm được bất cứ dấu vết nào của hiện đại, bất luận kiến trúc gì, sơn trạch hồ nước bên ngoài đều nói cho hắn biết đây là cổ đại., Không thể nào không phải, toàn bộ lực lượng của đế quốc tài chính cũng không thể nào làm ra một thế giới không chê vào đâu được. Nhưng nhiều diễn viên như vậy, đã không thể nào làm hoàn mỹ đến vậy. Đây không phải thế giới Sở môn, từ khi sinh ra hắn cũng không phải đã bị giam trong sân quay Sở môn.
Đối với thân phận hiện tại đại khái cũng rõ ràng, hắn tên là Ninh Nghị, chữ lập Hằng, trước mắt là một gã con rể của Giang Trữ phú thương Tô gia. Lại nói tiếp cái thân phận này có chút không vinh quang, nhưng nếu đã như vậy, cũng không có cách nào, mà cho dù là ở rể, tình huống trong đó, mấy ngày nay thoạt nhìn cũng thật sự có chút phức tạp.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Tô gia là một trong những phú thương nổi danh của Giang Ninh. Hiện giờ Tô Bá không có con trai trong phòng lớn Tô gia, chỉ có một người con gái tên là Tô Đàn Nhi. Đối với thê tử của mình, trước mắt hắn còn chưa từng nhìn thấy. Nghe nói ngày kết hôn Tô gia có một đám vải vóc xảy ra vấn đề. Tô Đàn Nhi chạy tới giải quyết, đơn giản mà nói, nhìn ra được nàng không đồng ý với cuộc hôn nhân này, xem như đã bỏ hôn rồi.
Về phần mình, cũng chính là Ninh Nghị. Có người nói quan hệ giữa ông nội với thái công Tô gia ngày hôm nay rất thiết, đã nói chỉ là hôn nhân thì ai cũng là nam cả, thế là chỉ ước định lấy bụng làm vợ truyền xuống. Nhưng bởi vì bất ngờ mà gia đình Ninh Nghị sa sút, đến tận Ninh Nghị., Phụ mẫu song vong, mặc dù hắn đọc được chút sách, nói là một văn nhân, nhưng trên thực tế tài học sợ cũng không có gì, chỉ là người thành thật, được Tô thái công coi là con rể tới. Lúc trước Ninh Nghị có nguyện ý hay không, nhưng cũng không biết là Tô thái công đã đồng ý hay không., Có phải bị ép buộc, bây giờ hắn không cách nào tìm hiểu, chỉ là chuyện ở rể với hắn tựa hồ cũng có nhiều người không muốn. Ngày kết hôn, tân nương chạy mất, hôn lễ cũng bị yêu cầu tiếp tục tiến hành, sau đó, nghe nói là một vị con cháu phú gia cũng có hứng thú với Tô Đàn Nhi âm thầm gõ hắn một cục gạch, làm hắn hôn mê mấy ngày mới tỉnh lại.
Mấy ngày nay hắn giả bộ bị gạch gõ có chút mơ hồ thấy rất nhiều người Tô gia, Tô Thái Công cũng gặp một lần, tình huống phức tạp, nhưng với hắn cũng chỉ liếc mắt một cái là nhìn ra. Thân thể của Tô thái công rất tốt., Hôm nay cũng là người cầm quyền chân chính của Tô gia, đều nói đời thứ ba xem ăn đời thứ tư xem trộm văn chương. Hiện giờ Tô gia đến Tô Đàn Nhi cùng mấy huynh đệ của nàng cũng coi như là giàu sang đời thứ năm, nhưng tình huống rõ ràng tốt xấu không đồng đều, là người có thiên phú nhất kinh thương, ngược lại là Tô Đàn Nhi thân là nữ nhi.
Nếu như những đại ca kia đều lợi hại một chút, thì nếu như Tô Đàn Nhi không phải là con gái trong phòng lớn. Nếu như Tô Đàn Nhi không có thiên phú và tâm tình kinh doanh, có lẽ hết thảy tình huống sẽ không giống nhau, nhưng hiện tại thì..., Rõ ràng Tô gia Thái Công coi Tô Đàn Nhi như người nối nghiệp đến bồi dưỡng, sở dĩ lựa chọn một người con rể Thượng Môn như mình, hoặc là có vài phần tình nghĩa đời trước trong đó. Nhưng chủ yếu nhất, chỉ sợ vẫn là xem trọng Ninh Nghị trước kia đủ thành thật, người khác dễ dàng đè ép được.
Cũng bởi vậy, địa vị con rể Thượng môn của hắn, mấy phòng còn lại tự nhiên là không vui, những người này trước kia đều rất hứng thú giới thiệu đối tượng cho Tô Đàn Nhi, chỉ hy vọng có một công tử nhà giàu nào đó cưới nàng ta biến thành nước dội ra ngoài., Chính là đối với gia đình này uy hiếp cũng không có, ai biết được Tô Thái Công bắt được một ước định lấy một con rể chỉ làm hôn, hắn tự nhiên thành cái đinh trong mắt người ngoài, đêm hôm đó viên gạch bị gõ, có phải do người khác làm hay không, sợ là vẫn còn khó nói.
Nhớ tới chuyện của kiếp trước.
Thương trường ám chiến, lục đục với nhau, thời gian cả đời đó của hắn tựa hồ đều dùng trên những chuyện này, mãi tới khi xây dựng đế quốc thương nghiệp to lớn, lại vẫn đề phòng nội đấu, nhưng cuối cùng vẫn bị huynh đệ của mình bày ra một đường, giết chết. Bây giờ gặp lại những chuyện này, không khỏi cảm thấy buồn cười, thật sự là không muốn tiếp xúc với những thứ này nữa, huống chi còn là một trận tiểu nháo như vậy...
Tìm hiểu rõ mọi chuyện, tích lũy chút bạc rồi rời đi. Hắn nghĩ như vậy, mặc dù đối với con rể trước mắt cũng không có khái niệm gì, không để ý lắm đến sự tình phân cho thanh danh, nhưng lúc nào cũng bị người nhìn chằm chằm, tựa hồ cũng có chút khó chịu.
Về phần thế giới này, hiện tại hắn còn chưa rõ ràng lắm.
Giang Ninh, thời điểm triều Tống triều Tống gọi Nam Kinh cái tên này, nhưng đây cũng không phải là Tống triều, mấy ngày gần đây làm hắn nghi hoặc nhất chính là vấn đề lịch sử, lịch sử nhìn thấy ghi chép lịch sử tựa hồ có chút xuất nhập vào thế giới tương lai, bây giờ triều đại này gọi là Võ Đang., Định động Nam Tống như vậy, một ít chi tiết lịch sự tựa hồ ở Tùy triều bắt đầu biến hóa, đến Đường triều đã có xuất thân lớn. Chư hậu nổi loạn chiến với ngũ đại tộc mười đời có võ, tiếp theo đó có thêm một vài người có danh tiếng và truyền lưu thời từ., Cũng ít đi một chút, thí dụ như Lý Bạch, viết một ít thơ tốt, được người ta gọi là Thi Tiên, nhưng khi còn trẻ đã chết trên trường An so kiếm rồi, Đỗ Phủ làm quan, bởi vì quá cổ hủ làm hỏng chuyện bị Hoàng đế chém đầu— chuyện này vẫn là hắn thật vất vả tìm được, ở trên sử sách lưu lại một bút nhỏ.
Đây có thể tính là chuyện gì? Học lực lượng tình cảm? Bao nhiêu vũ trụ?
Nghĩ như vậy, không khỏi cảm thấy thật thần kỳ.
Võ Triều và Tống triều tương đối phồn hoa, nhưng nói không chừng cũng sẽ bị một số ít dân tộc như Tống triều chinh phục, lịch sử quen thuộc đã hoàn toàn loạn, hắn cũng lười suy nghĩ những chuyện này, hiện giờ việc cần làm là thu liễm tất cả, quen thuộc với thế giới sau đó là từ trong đại gia tộc này lấp lóe người, sau đó... làm chút buôn bán nhỏ, đi du lịch khắp nơi một chút, càng nhiều chuyện khi gặp phải rồi hãy nói.
Đang nghĩ tới những chuyện này, thanh âm huyên náo cũng từ bên ngoài vang lên, hôm nay vốn là tiết lễ, hắn cũng mới từ phía trước tới đây không lâu, lúc này nghĩ lại xảy ra chuyện gì đó, không lâu sau như vậy, tỳ nữ Tiểu Kiệt lần đầu tiên sống lại kia một đường chạy chậm tới, khuôn mặt tròn trịa đỏ bừng: "Cô gia, cô gia, tiểu thư trở về, tiểu thư trở về rồi."
Cái thê tử này luôn sẽ trở về, là chuyện sáng sớm đã nghĩ tới, chung quy không có khả năng vì trượng phu của mình ở rể, nàng thật sự chạy trốn vĩnh viễn không về nhà, mười ngày nửa tháng trống trải, đại khái cũng là một loại cảnh cáo để cho mình thấy rõ tình thế. Tính cách vị đại tiểu thư này cường thế., Nó chẳng có gì phải oán trách cả, nhóc tỳ lại đây gọi nó, sau đó cũng kéo nó xuống, đi tới hậu viện trên đường từ xa nhìn thấy một đám người đi tới, cô gái cầm đầu mặc áo choàng đỏ ở trong đám người đặc biệt dễ thấy, nghĩ đến chính là nó.
Lúc này có vài người huynh đệ của nhị phòng ba phòng đi tới, cũng có nữ tỳ và quản sự Tô gia, nữ tử cầm đầu vóc người cao gầy thướt tha, mặt trái xoan, mái tóc đen dài buộc lên, buông thõng xuống eo, vừa cười nói chuyện với người khác, vừa đưa áo choàng đỏ thẫm cho hạ nhân bên cạnh, đi tới gần, trông thấy Ninh Nghị và Tiểu Kiệt, đầu tiên là lóe qua thần sắc xem xét, sau đó là có chút phúc: "Bẩm công."
Đây không biết có phải là lần đầu tiên hai người gặp mặt hay không, nhưng thần sắc Tô Đàn Nhi lại tự nhiên cực kỳ tự nhiên, dường như hoàn toàn không có chuyện nàng đi mất vào ngày tân hôn, giống như lão phu đã kết hôn nhiều năm đi tới, tự nhiên kéo tay Ninh Nghị, sau đó mới quay sang cười nói với những người khác: "Nhị ca, ngươi vẫn luôn muốn da Bạch Hổ, đàn nhi lần này đã tìm được cho ngươi rồi, ngươi không thể trách ta được a..."
Một vị trí, Ninh Nghị có chút hăng hái nhìn nữ nhân bên cạnh nói chuyện với những người này, làm cho mọi chuyện đều có mặt mũi, gần như tùy ý nói ra một ám chỉ hoàn mỹ, để bọn họ đều có việc mình phải làm, sau đó mới xoay người hòa nhã với Ninh Nghị: "Tướng công, chúng ta trở về thôi." Mang theo ba tỳ nữ, cùng Ninh Nghị đi về tiểu viện vốn có.
Nữ nhân này rất xinh đẹp, hoàn toàn là khí tức nữ tử yếu đuối như nước sông ở Giang Nam. Tuy mới vừa rồi làm việc cũng có cường thế bên trong, nhưng lại dung hợp loại khí tức như sách này, dung hợp hoàn mỹ như lông mày, nói chuyện và góc độ làm việc. Trong ánh nhìn thuần túy của khách quan và chuyên nghiệp, Ninh Nghị cũng không khỏi có vài phần thưởng thức. Bất quá khi loại tư thế này nhằm vào hắn mà đến, gã cảm thấy có chút buồn cười.
Trên đường đi lại nói vài câu thân mật nhưng vẫn duy trì khoảng cách thăm hỏi thân mật. Ninh Nghị tự nhiên cũng lạnh nhạt trả lời vài câu, dọc theo đường trở về viện tử. Không có người ngoài nhìn vào, Tô Đàn Nhi tự nhiên buông tay ra: "Thương thế của tướng công chưa lành, mấy ngày nay nghỉ ngơi thật tốt, có chuyện gì, phân phó Kính Nhi là được rồi..."
Viện này tổng cộng có hai tòa tiểu lâu, trên lầu hai đối diện còn dán chữ Đại Hồng hỉ là khuê phòng ban đầu của Tô Đàn Nhi. Ninh Nghị từ tỉnh lại liền một mực ở tại một tòa nhà khác, chưa bao giờ đi lên bên đó. Lúc này Tô Đàn Nhi nói xong, lại là một phúc thân., Mang theo tỳ nữ trở về gian phòng của mình, Ninh Nghị cũng vẫy vẫy tay cười, xem như cáo biệt. Trong lòng minh bạch, tương lai nếu như muốn ở lại nơi này, đại khái một đoạn thời gian rất dài, đều sẽ là bố cục như vậy.
Rất tốt, ta không đụng ngươi, ngươi cũng đừng làm phiền ta, nếu như có thể một mực thanh nhàn, còn sẽ không bị những chuyện lục đục với gia tộc này liên quan vào, chính mình đi hay không cũng không quan trọng. Cuộc sống cổ đại, rất nhàn nhã.
Bên kia, Tô Đàn Nhi về tới khuê phòng.
Đây là một gian phòng không tính là quá đặc biệt, ít nhất tương đối với tính cách làm việc của chủ nhân mà nói, đây là một gian tiểu thư Xuân Khuê, bất luận nhìn từ góc độ nào cũng là bình thường vô cùng bình thường, các loại trang sức màu hồng hồng lục, trang trí, các loại trang sức nhỏ, trừ nữ Hồng thiếu điểm, sách nhiều chút —— bất quá những vật này, đại khái cũng là trong phạm vi bình thường.
Năm nay thiếu nữ mười tám tuổi đứng bên cửa sổ một hồi, giải khai những dây chuyền quấn lấy tóc, nhìn nam tử ngồi trên lầu đối diện xem pháo hoa, khẽ thở dài, sau đó mới đóng cửa sổ lại: "Anh Nhi, ngươi vào đây một chút, xinh đẹp, ngươi đi gọi Huyên Nhi tới đây."
Chỉ chốc lát sau, khi Kính Nhi tiến vào phòng, Hạnh Nhi đang vội vàng dựa theo chỉ thị của tiểu thư bày ra đồ vật nhỏ biến hóa bởi vì sắp bố trí thành phòng mới. Tô Đàn Nhi thì đang dùng khăn lông lau mặt, đợi nàng dời khăn mặt đi, Tiểu Kiệt vội vàng đi tới, tiếp nhận lấy khăn lông bỏ vào chậu rửa mặt: "Tiểu thư."
"Mấy ngày nay cô gia thế nào?"
"Ừm, vết thương của cô gia tốt rồi, nhưng hình như đối với rất nhiều chuyện đều rất lạ lẫm, đại phu nói là bởi vì trên đầu bị thương, đã quên mất một số chuyện."
"Quên mất sự tình?"
"Ừm, đại phu nói đấy." Tiểu Kiệt gật nhẹ đầu: "Mấy ngày nay cô gia cũng đi khắp nơi, Tiểu Kiệt sai người đi theo ông ấy, nghe nói ông ấy cũng không tìm ai mà đi khắp nơi ngoài thành xem xét, hình như... thật sự là đã quên mất rất nhiều chuyện."
"Tùy hắn, còn có chuyện gì khác sao?"
"Mấy ngày nay cô gia chạy bộ."
"Chạy bộ?"
"Ừm, sáng sớm hắn còn chưa sáng thì đã ra ngoài, chậm rãi chạy bên bờ Tần Hoài Hà, nói là rèn luyện thân thể, còn nữa, hắn ở trong phòng làm chuyện kỳ quái..." Hai tay Tiểu Kiệt đẩy về phía trước, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nghi hoặc, "Mặt đất trên mặt đất, chính là đẩy mình lên như vậy, cũng nói là rèn luyện thân thể, tỳ nữ cảm thấy kỳ quái."
Nghĩ đến động tác này, ba người chủ tớ ở trong phòng vẻ mặt hỏi thăm, sau đó Tô Đàn Nhi lắc đầu: " rèn luyện thân thể... tùy hắn đi, còn có gì không?"
"Không có chuyện gì khác, mấy ngày nay cô gia cũng đã cùng đại lão gia, lão gia, đại thiếu gia, nhị thiếu gia gặp mặt, đều rất hòa nhã... Ừ, cô gia đối với ai cũng rất hòa nhã, ngoại trừ... Đúng rồi..."
"Cái gì?"
"Kính Nhi không biết có phải ảo giác hay không, ngày cô gia vừa tỉnh lại, từ trong phòng đi ra, ánh mắt thật dọa người... Không đúng, cũng không phải dọa người, chỉ là rất... rất có..." Tiểu nha hoàn ngửa đầu muốn hình dung, "Rất có uy nghiêm, không khác gì đại lão gia lắm... Hình như cũng không giống, nhưng hắn nhìn thoáng qua, Kính Nhi ngay cả nhúc nhích cũng không dám động đậy, có thể là... Có thể là Kính Nhi nhìn lầm rồi..."
Thanh âm nói chuyện của tiểu cô nương càng ngày càng nhỏ, Tô Đàn Nhi suy nghĩ một chút, sau đó nở nụ cười. Lúc trước gia gia nói muốn cho Ninh Nghị ở rể, kỳ thật bà cũng đi qua xem người này thậm chí phái người điều tra, sở dĩ gia gia lựa chọn ông, thứ nhất là bởi vì ước định đời trước có chỉ bụng làm hôn, thứ hai cũng bởi vì tính cách người này thật sự không mạnh, chính mình có thể dễ dàng ngăn chặn., Nhà hắn nghèo rớt mồng tơi, tuy nói là thư sinh, nhưng đọc sách cũng không được bao nhiêu, thậm chí ngay cả loại khí chất cao ngạo như thư sinh bình thường cũng không có, làm gì có cái uy nghiêm đáng nói nào, ước chừng là ảo giác, bị người ta đánh, mới đứng lên, bộ dáng hù chết Giao Bằng mà thôi. Bất quá...
Nghĩ lại vừa rồi gặp mặt cùng không nhiều lời nói chuyện với nhau, tựa hồ lại cùng người nhìn thấy lúc trước có chút xuất nhập, chính mình tới níu tay của hắn, nói chuyện với hắn, còn tưởng rằng hắn sẽ luống cuống tay chân trong chốc lát, ai biết hắn một đường vân đạm phong khinh mà tới đây.
"Cũng được, trong lòng hắn đại khái hiểu được, như vậy là được rồi, an phận phân chia, lão gia đã đồng ý, ta có bộ dáng này... cứ như vậy đi." Nàng thở dài, "Nhưng mấy người các ngươi, phải cung kính một chút với cô gia, chuyện giữa ta và cô gia, các ngươi không được nói linh tinh với người ngoài, bất luận thế nào, chỉ cần không làm ra chuyện tổn hại Tô gia, hắn đều là tướng công của ta, biết không?"
Đôi khi có thể đem tương lai suy nghĩ vô cùng tốt đẹp, nhưng đến cuối cùng, vẫn phải chấp nhận số phận, đặc biệt là nữ nhân, đặc biệt là như thế. Nàng so với nữ nhân bình thường tốt hơn rất nhiều, chuyện này, tạm thời sẽ...
Nhận mệnh đi...
Bầu không khí hỗn loạn. Bài học hoành tráng của các thư hữu đẹp đẽ, mới nhất, nhanh nhất, ngay cả tác phẩm cũng đều được sáng tạo ra!