Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Mùa hè, trên bầu trời xanh thẳm tô điểm từng đóa từng đóa mây trắng, Giang Trữ Nhiên ấm áp người, trong ngoài thành một phái nhàn nhã, ánh nắng mùa hè tươi sáng, từng con đường dài hẹp., Trong một sân đình viện rơi xuống điểm bóng cây, chim chóc bay trên thuyền hoa trên sông, người đi lại trong thành thị cổ xưa, trong quán trà quán rượu vang lên nghệ nhân kể sách, đàn tấu, tiếng đàn đàn, mùi thơm của trà xanh cùng đám bạn tốt hội tụ cùng nhau, hóa thành điểm xuyết một phần của mùa đồ quyển này.
Thời gian là buổi chiều, ở một bên sân trong thành thị có mùi trà hầm, ngô đồng thụ đặt dưới bóng râm đem quân cờ hắc bạch trên bàn cờ tối đen nhuộm thành loang lổ, cũng ở trong đình viện như vậy, thanh âm của thiếu niên vang lên.
"... Mạnh Tử có Vân, vực dân không phải là giới phong cương, cố quốc không lấy nguy hiểm của sơn khê, uy phong thiên hạ không lấy lợi ích binh ngăn cản. Người được đạo nhiều trợ giúp, thất bại đạo giả ít. Những lời Thánh nhân nói, tất nhiên là chí lý, nhưng từ xưa đến nay, nhiều người nhất thời giúp đỡ, lại chưa chắc vì đắc đạo, người thất đạo, ít người được coi là người đắc đạo, đến tột cùng cái gì gọi là Đại Đạo... Khổng Tử có Vân, hương nguyện, hương chi tặc, bởi vậy có thể biết được..."
Thiếu niên vóc người không cao, khuôn mặt còn có vẻ non nớt, tuổi đại khái khoảng mười một mười hai tuổi, chỉ là một thân trường sam màu trắng, khăn chí trên đầu tiêu sái, thoạt nhìn giống như một tiểu đại nhân đã trưởng thành. Trên thực tế lúc này trẻ con nhà bình thường mới mười một mười hai tuổi chưa có nhiều diện kiến chứng kiến., Tóm lại vẫn là tóc trẻ con buộc hai góc, cũng chính là búi tóc tách ra hai bên, bởi vì xem ra góc, cổ xưng "Tổng Giác", trong Thi Kinh cũng có câu "Tổng Giác yến, lời nói cười ngạo nghễ".
Nhưng những chuyện này, chung quy cũng có các loại phân chia, lúc này hài đồng thường là mười lăm đến hai mươi tuổi thi lễ, lấy ra trưởng thành. Nhưng nếu là nông gia, thường thường mười ba mười bốn tuổi thành thân sinh con cũng có, rất nhiều người trước mười lăm cũng phải gánh vác trách nhiệm gia đình. Nếu là hài tử trong thành., Sau khi bị lừa học, hiểu biết nhiều hơn một chút, liền thường tự cho mình là văn sĩ. Lúc này xã hội có văn phong dạt dào, một vài đứa trẻ có thể viết được mấy bài thơ thì thường thường mặc một bộ nho y xích khăn, tiểu đại nhân cũng giống như vậy., Cũng là phấn khích bừng bừng, chỉ cần ăn mặc đơn giản một chút, ngược lại cũng không có người nói gì. Ví dụ như thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi miệng lưỡi kín đáo, chỉ điểm giang sơn, cùng nhau bắt tay với kỹ nữ, đó cũng không phải là chuyện gì thần kỳ.
Lúc này thiếu niên đang nói chuyện trong đình viện chính là Chu Quân Vũ, một trong số đệ tử của Ninh Nghị, hắn trước kia vẫn là trẻ con hoạt bát, chỉ trong một năm gần đây, ngược lại có vẻ thành thục. Đương nhiên, hài tử mười một mười hai tuổi, thành thục cũng có hạn., Nhưng chủ yếu là trong lòng đã có chút ý tưởng, không còn đùa giỡn qua ngày thường nữa, cũng tự giác "Giàu lên". Dáng vẻ của hắn vốn là thanh tú, lúc này lại có bộ dáng thư sinh nho nhỏ, ngược lại cũng có vài phần anh khí.
Lúc này hắn đứng ở đó nói chuyện, vừa nghĩ, tổ chức ngôn từ, đương nhiên là để trả lời vấn đề trưởng bối trong viện. Trong bóng cây, Tần Liệt và Khang hiền đang chơi cờ xong một ván., Thuận miệng hỏi vài câu, hắn liền hướng về "Đại Đạo" giải thích một phen. Ở một bên tiểu viện, cũng có một thiếu nữ ngồi ở ghế thấp nhìn một màn này, thiếu nữ tuổi cũng không lớn, trên đầu vẫn búi tóc song nha, trên người mặc quần áo mùa hè màu phấn bạch., khử xuất hiện vòng eo mảnh khảnh cùng đôi giày nhỏ nhắn màu vàng nhạt, thiếu nữ hai tay chống cằm, khẽ mỉm cười nhìn một màn này, trên tay quạt từng cái, bởi vì thời tiết không tính là nóng, nàng chỉ thỉnh thoảng quạt một cái vào ấm trà nóng trên lò lửa nhỏ bên cạnh. Đây tự nhiên chính là tiểu quận chúa Chu Bội.
Ninh Nghị rời khỏi Giang Trữ đã được mấy ngày rồi. Tuy rằng hai tiểu thư đệ vẫn còn ghi tên ở Dự Sơn thư viện, nhưng trên cơ bản đã thoát ly khỏi việc học tập bên kia, cũng giống như trước đây, về cơ bản, học nghiệp của bọn họ vẫn do Khang hiền nắm giữ toàn cục, đương nhiên cũng có những phu tử khác của Vương phủ hoặc phò mã trong phủ thay mặt dạy dỗ. Chu Bội còn chưa kịp tới lúc Tỳ Hưu., Nhưng dù sao tuổi tác cũng đã lớn, đối với tiến độ học tập của nàng, chỉ tùy theo sở thích của nàng, yêu cầu cũng không nghiêm ngặt, chỉ là đối với Tiểu Quân Vũ vẫn có yêu cầu tương đối.
Đương nhiên, tuy thường bị tỷ tỷ cường thế khi dễ, nhưng đầu óc Chu Quân Vũ vẫn rất thông minh, học nghiệp không được coi là hàng đầu, cũng là trình độ trung đẳng, không đến mức quá kém.
" nan giải đại đạo" là một đề bài tương đương vạn tinh, đề bài này không phải do dòng chính Tần Thìn cùng Khang hiền xuất ra, mà là thiếu niên căn cứ theo mấy câu nói của Khang hiền nói cho dính vào, sau đó tiêu sái tiêu sái một trận, hai vị lão nhân nghe xong, cũng nhìn nhau cười cười.
"Hoa đoàn sặc sỡ." Một người nói.
"Lớn mà vô dụng." Một người khác đánh giá như thế.
Đánh giá không tốt lắm, nhưng để khảo nghiệm năng lực suy nghĩ của thiếu niên, cuối cùng cũng coi như vượt qua hạn chế của bản thân. Tiểu Quân Vũ cũng biết tính cách của hai gia gia, bản thân cũng vuốt lỗ tai cười hì hì. Thật ra sau khi sư phụ tới Tô Hàng, ông nội Tần gia cũng sắp khởi hành lên kinh rồi. Hôm nay tới đây, thấy có nhiều thứ đã đánh bao. Mấy ngày nay Phò mã gia gia tới chơi cờ, đại khái cũng là chuẩn bị tặng thứ khác.
"Sau khi sư phụ ngươi rời đi, lại theo mấy vị phu tử trong vương phủ học tập, chỉ sợ tiến độ khác với tiến độ bên trong Dự Sơn thư viện. Học nghiệp vẫn theo kịp, hiểu được không?" Tần Tương cười nói.
"Nghe hiểu." Chu Quân Võ Võ hành lễ, cũng cười rộ lên: "Thật ra, bọn Trương phu tử đã thi đậu tiến độ học sinh, cũng là giảng theo chương trình học sau đó, còn kể lại chuyện lúc trước. Chẳng qua cho dù là sau đó, mấy vị phu tử nói, học sinh cũng cảm thấy đã biết tốt hơn nhiều. Sư phụ trước kia giảng bài đã giảng tốt hơn., Luôn luôn nói có rất nhiều thứ không liên quan tới sóng biển, nhưng bây giờ nghĩ lại, thường thường lúc hắn nói bài học trước đó, cũng đã nói hết những thứ sau đó, cho nên mặc dù còn nhiều học chưa học, nhưng đám phu tử giảng, liền cảm thấy rất quen thuộc, cũng rất dễ lý giải. Chính là... Khà khà, nhàm chán một chút."
Hai vị lão nhân nhìn nhau cười, sau đó cũng nghiêm mặt. Khang hiền nói: "Không cần tự mãn, Trương phu tử bọn họ cũng là đại nho hiện nay, rất có học thức địa lý. Phương pháp mọi người giảng dạy khác nhau, ngươi tuy rằng hiểu được chút ít, nhưng chưa chắc có thể học được chân lý học vấn Trương phu tử. Lời bọn họ nói, tuy nghe hiểu được, nhưng càng suy nghĩ kỹ càng."
Quân Vũ kính cẩn gật đầu: "Đúng vậy, lúc sư phụ đi cũng từng nói như vậy, hắn nói, mỗi vị giáo viên đều có bản lĩnh của mình, phải học cách suy nghĩ, thứ tốt đều phải học được, còn cái gì gọi là tốt, luôn phải từ từ kiểm chứng thực tiễn sau này. Suy nghĩ sinh hoạt thế nào cũng được, đó là không thể ngạo mạn."
"Làm Nhân sư phụ giống như lập Hằng, cũng thật khó tìm được..." Tần Liệt bật cười, Khang hiền tức giận lắc đầu, Chu Quân Võ ngược lại vì bộ dạng hơi tự hào của sư phụ này mà nâng cằm, tiểu quận chúa mỉm cười., Con mắt híp lại thành một đường, dường như đang suy nghĩ điều gì đó. Tần Liệt sau đó lại kiểm tra sự nắm giữ của Quân Vũ đối với Tứ Thư, lại hàn huyên với Khang Hiền trong chốc lát, châm một bình trà, chuẩn bị bày ra ván cờ mới thì lại nói tới chuyện của Ninh Nghị.
"Trước khi lập Hằng rời đi, ngược lại là nói cho hắn biết chuyện trên kinh, chỉ là trong lòng lập tức tựa hồ còn có băn khoăn. Trong lòng hắn suy nghĩ, kỳ thật làm cho người ta khó có thể nắm chắc, trước kia hắn chỉ nói chuyện làm việc, không nói tới việc cứu tế dân nước, theo ta thấy, xem ra trong lòng của hắn cũng có băn khoăn về đại đạo kia, bởi vậy cẩn thận lại thận."
Khang hiền nhẹ gật đầu: "Hắn làm việc rất là có biện pháp. Chỉ là trước kia cũng nhìn ra được, đối với quan trường thế tục luôn luôn có chút không cho là đúng. Nếu hắn có thể nghĩ thông suốt giúp ngươi, ngươi ở kinh thành làm các loại sự tình cản trở ngược lại cũng ít hơn một chút."
Tần Tương Nguyên lắc đầu: "Lập Hằng làm việc, luôn trầm ổn, chỉ là nhìn phong cách của hắn, mục tiêu lại thường thường cấp tiến triệt để, bản thân hắn có năng lực như vậy, chỉ sợ trong lòng hắn cũng hiểu. Lúc rời đi hắn từng nói với ta, nếu thật muốn ra ngoài làm việc, ngay cả hắn cũng không rõ đó là chuyện tốt hay là chuyện xấu. Như ta gần đây cũng đang suy nghĩ., Liên Kim chống lại, cuối cùng kết quả cuối cùng sẽ như thế nào, ta cũng không biết, Kim Quốc lớn rồi, ai biết có phải là một Liêu quốc khác hay không, có đôi khi có hảo tâm, chưa chắc có thể làm thành chuyện tốt."
"Ít nhất có cơ hội, hai nước Kim Liêu đánh nhau, chúng ta chỉ cần nắm chắc cơ hội thắng trận này, liền có thể thu hồi núi sông, nhưng nếu trong cơ hội như vậy còn đánh không lại. Vậy cũng không đến mức là chuyện của một mình ngươi."
"Nếu là như vậy... Quốc gia cũng nên vong..." Tần Thìn cau mày, nhớ tới câu nói này. Kỳ thực nếu là tiểu dân bình thường nói ra, lời này thật sự là có chút đại nghịch bất đạo, nhưng ở chỗ này tự nhiên không sao, Khang hiền cũng nhíu mày. Tần Tương Nguyên đè thấp thanh âm, "Kỳ thực a, ta cảm thấy viễn hằng băn khoăn ở đây."
"Hả?"
"Trong lòng hắn suy nghĩ, luôn luôn theo phong cách làm việc của hắn, đơn giản đơn giản. Ngày ấy ta nghe hắn nói ra những lời này, nhìn như đùa, thực tế chưa chắc. Có lẽ hắn xem ra, ta triều đại đã suy yếu đến tận bây giờ, nếu thật có một ngày kia, có cơ hội bực này cũng không nắm bắt được, bực này quốc gia... tựu là đáng chết..."
"Làm sao có thể như vậy..."
"Cơ hội đã có, lần này đi Biện Kinh, ta tự nhiên sẽ phối hợp với Lý Tướng, để hắn chỉnh đốn quân vụ, nhưng có thể làm tốt hay không, chỉ sợ vẫn là khó khăn trùng trùng điệp điệp. A, từ xưa đến nay, chuyện thiên hạ, chính là cải cách nho nhỏ, đều là khó khăn vô số, người muốn làm lớn cải cách, tám chín phần mười khó có chỗ quay về. Hắn nói: "Lão nhân gia người tiền đồ không rõ ràng., Không lăn lộn với ngươi." Ha ha, tuy là vui đùa, nhưng những chuyện này, lập thủy sợ cũng là nghĩ rõ ràng, hắn có kiến thức này, chỉ sợ đối với làm thế nào đi làm, làm sao nắm lấy cơ hội này, khó khăn trong đó, cũng đã nghĩ qua, hắn có lẽ suy nghĩ rất khó khăn, trong lòng có thành kiến, bởi vậy hi vọng mà chùn bước. Ta nghĩ tới đây, đây mới là lý do hắn một mực từ chối."
"Khó cũng phải có người đi làm."
"Sự tình càng kịch liệt, cải cách càng nhiều, càng khó biết kết quả sau này, lập tức sợ là cảm thấy phong cách làm việc của mình quá mức kịch liệt, hắn chung quy chưa từng tiến vào chính đàn, chỉ bằng vào tưởng tượng, sợ chính mình ngày sau quá mức chấp nhất, bởi vậy mới khởi đầu ẩn cư chi niệm. Mấy ngày nay ta nghĩ lại, cũng chỉ có lý do này."
"A, chưa từng làm, liền tự cho là hiểu rõ, có phải quá mức tự đại hay không?" Khang hiền cười nói.
"Nếu là người khác, ta cũng sẽ nói như vậy, hai mươi xuất đầu, coi như là tự coi mình là người cao, dự đoán tương lai, cũng bất quá cho rằng mình có thể trở thành tri huyện tri phủ. Nhưng lập cái tên này, ta lại khó nói, chỉ là mấy lần chuyện của Giang Trữ., Làm việc cay độc, trong thế hệ trẻ tuổi, ta cũng là hiếm thấy trong đời, hắn trời sinh có thể nhìn thấy suy nghĩ của lòng người, hơn nữa có thể điều khiển nó trong tay, đạt được mục đích. Người này nếu ở loạn thế, tất kiêu hùng, chỉ là hắn đã có nhận thức về năng lực của mình., Lại có tiết chế, mới là nơi ta chân chính thưởng thức. Như vậy lần này ta mời hắn vào kinh, trong lòng hắn chưa chắc là bài xích chân chính, nhưng một phương đối mặt với tương lai khó khăn biết trước, một phương diện khác đối với bản thân không cách nào nhận biết, bởi vì sợ làm hỏng chuyện ngược lại khắc chế, cái này trong mắt ta, ngược lại không phải sợ hãi, mà là để cho ta càng thêm thưởng thức hắn."
Ông lão lại mỉm cười: "Nhưng mà, hắn không xuất thế thì ta cũng không lo lắng, có năng lực này, sớm muộn gì cũng sẽ đi ra, trước tiên tự mình nghĩ cho rõ ràng mọi chuyện đã."
Hai người lúc này nói chuyện, cũng không tránh né Chu Quân Vũ bên cạnh. Dù sao hắn cũng khác với những học sinh bình thường, nếu là học trò bình thường, tôn sư trọng đạo đây là chuyện trọng yếu nhất, hai người chắc chắn sẽ không đàm luận trước mặt hắn về sư phụ mình., Nhưng dù sao Quân Vũ cũng là tiểu vương gia của Khang vương phủ. Tuy rằng võ triều quản lý nghiêm ngặt tông sư, nhưng mặt khác, Chu quân Vũ vẫn là đệ tử của Khang hiền, thê tử của Khang hiền thành công chúa quốc gia sản nghiệp, tuy nói Khang hiền và Chu Ngọc cũng có con cháu., Nhưng tương lai những sản nghiệp này phải truyền xuống, cần phải gật đầu, thật ra Quân Vũ là phải bồi dưỡng một trong những người quản lý. Dù sao Ninh Nghị cũng là người rất khó nắm chắc, tương lai nếu thực sự có chuyện gì, đánh giá của hai người lúc này sẽ trở thành một tham khảo lớn trong lòng Quân Vũ.
Đương nhiên, cũng là bởi vì chính diện đánh giá, hai người mới có thể nói một chút, thời điểm bọn họ đàm luận, Quân Vũ cũng cau mày có chút do dự, đợi đến khi nói xong, mới nở nụ cười. Tần Nguyên mỉm cười liếc hắn một cái: " Quân Vũ Phương vừa rồi bàn luận về đại đạo, trong đó cũng có chút ý kiến lập thủy?"
Quân Vũ hơi do dự, sau đó gật đầu: "Sư phụ cũng từng nói, nhưng mà... hình như đoạn trên này sư phụ cũng muốn nói lại thôi."
"Ha ha, sư phụ ngươi là sợ nói quá kịch liệt, ngược lại dọa người các ngươi. Con người ta a, sợ rằng sẽ nói, sau khi dùng xong mới là đại đạo, nói cũng vô dụng. Tuy nhiên, Quân Vũ ngươi theo lập tức, ta cảm thấy, học nhiều nhất không phải học văn tự tứ kinh tứ thư, mà là làm sao đi xem sự tình. Ngươi cảm thấy rất nhiều thứ bọn Trương phu tử dạy đều trở nên dễ hiểu, đương nhiên cũng là bởi vì lập thủy đề cập qua, nhưng chủ yếu vẫn là ngươi càng nghĩ kỹ hơn."
Quân Vũ gật mạnh đầu.
"Thế nhưng quá sớm học được suy nghĩ, chưa chắc đã tốt." Tần Thìn mỉm cười, "Kỳ thực người đọc sách biết chữ, cuối cùng đều là khiến người ta hiểu biết rộng rãi, sau đó học cách suy nghĩ như thế nào. Chỉ cần chính thức học được cách nghĩ, rồi lại học cái khác, sau đó mới học., Đều là làm một phản ba, làm ít công nhiều. Sư phụ ngươi nhất quán dạy học là để các ngươi học được từ sớm, cho nên hắn nói những câu chuyện kia, dẫn dắt các ngươi đi động não. Như vậy các ngươi học nhanh hơn. Nhưng hiện tại các ngươi tuổi quá nhỏ, lịch duyệt không đủ, nghĩ nhiều, thật ra có chút sai lệch, thật ra có chút sai lệch., Đến cuối cùng, chỉ sợ trong mắt không còn ai nữa, cảm thấy Trương phu tử không sánh bằng Ninh lão sư, mà tiến tới cảm thấy Trương phu tử nói không có lý, thậm chí có thể sẽ bắt đầu cảm thấy văn chương của tiên hiền cổ thánh có chút sai lầm... Ngươi có suy nghĩ của mình, trong mắt không có ai, dạ lang tự đại! Quân Vũ, những lời này, ngươi phải nhớ cho rõ."
Tần Liệt đối đãi với tiểu bối luôn luôn rộng rãi hòa ái, vừa rồi Khang hiền nói quân võ luận "Đại mà vô đương", hắn cũng chỉ nói "Khúc hoa" nhưng lúc này biểu tình lại bắt đầu nghiêm túc, đến cuối cùng thậm chí trở nên có mấy phần nghiêm khắc. Quân Vũ cũng vội vàng nghiêm chỉnh ngồi ngay ngắn lại, lắng nghe giáo dục. Một lát sau, biểu tình dòng dõi Tần Nguyên mới buông lỏng.
"Cho nên bình thường mà nói, lão sư dạy đệ tử, lúc đầu chỉ là để cho các ngươi nhớ kỹ, đợi đến lúc các ngươi thật sự lớn tuổi, có thể chân chính nhìn thấy một ít chuyện, mới để cho các ngươi nghĩ, như vậy căn cơ các ngươi vững chắc hơn nhiều. Đương nhiên, ta cũng không phải nói sư phụ ngươi dạy sai, chỉ là xem hắn dặn dò chuyện của ngươi., Đã biết hắn đối với chuyện này cũng vô cùng coi trọng. Hắn có khống chế, nhưng dù sao ngươi cũng là hài tử, Tần gia gia sắp lên kinh, bởi vậy muốn dặn dò ngươi lần nữa, biết nghĩ, là chuyện tốt, nhưng theo lời sư phụ ngươi nói, phải căm ghét ngạo mạn, những lời những người khác nói ra., Cho dù ngươi không cho là đúng, cho dù cảm thấy Trần Hủ cũng phải chú tâm nhớ kỹ, chỉ cần nhớ kỹ, sau này ngươi lớn, kiểm chứng từng cái một, cũng sẽ phát hiện vì sao người khác nghĩ như vậy, sẽ phát hiện đạo lý trong đó. Làm như vậy, chắc chắn ngươi sẽ phát hiện được chỗ tốt trong đó."
Thiếu niên nghiêm túc hành lễ: "Quân Vũ nhớ rồi."
"Như vậy là tốt." Tần Tương Nguyên cười, "Có điều, trước đây sở học của ngươi và lập thủy, tuy cũng học tứ thư ngũ kinh, nhưng chủ yếu sợ là không phải vì chuyện này, học thứ kia đến cùng là như thế nào, quân Vũ ngươi cảm thấy có tác dụng sao? Bây giờ cũng nên có một phen kiến giải chứ."
"Có tác dụng, có tác dụng ah." Quân Vũ luôn hoạt bát, vừa rồi tiếp nhận thử thách lắng nghe dạy bảo, cũng là có vẻ tích cực, nhưng vừa nói đến khó khăn, trên mặt tiểu nam hài giống như đột nhiên phát ra ánh sáng, gật gật đầu rồi mới gật đầu: "Đằng thứ chính là, vật ấy chính là..."
Hắn phảng phất muốn mở rộng một khái niệm với người khác, nhưng trong lúc nhất thời cũng khó có thể tổ chức ngôn từ kinh người, Tần Thìn cười nói: "A?"
"Ặc, vật này chính là... Sư phụ từng nói một câu, vật lý... à, học cách vật, căn bản chính là suy đoán lớn mật."
"Suy đoán?"
"Ừm." Quân Vũ gật đầu, "Cho dù là nhìn thấy cái gì, cũng có thể đoán được nó là vì cái gì, sau đó làm ra một công thức có thể dùng lý luận, nhưng lý luận này, phải thả thiên hạ mà tất cả đều được, chỉ cần có một suy đoán không xứng thì phải lật đổ suy đoán này, sau đó tiếp tục phỏng đoán..."
"Chính là đoán?" Tần đơợc cau mày, lý giải những thứ này.
"Ừm, bình thường vẫn là dùng cách suy luận, bất quá sư phụ nói nhất định phải có sức tưởng tượng tốt, nếu có chuyện gì ngươi cũng không hiểu, muốn hiểu đầu tiên phải đoán trước. Ừm, sư phụ đã nói qua, có chút đạo lý cơ bản, ví dụ như, giữa hai điểm tùy ý, đều có thể vẽ một đường thẳng, thẳng tắp có thể kéo dài..."
Quân Vũ bắt đầu ấp úng kể lại cơ sở học thứ hắn học được, có thể thấy được tiểu nam hài quả thực có chút tư thế truyền giáo, nghiễm nhiên muốn thông qua lời kể của mình mà phổ biến cách thức "Rất có đạo lý" cho ông nội Tần gia, nghe những đạo lý đơn giản kia: "Mấy thứ này còn cần đoán sao?"
"Đây là cơ bản tạo thành mà, Tần gia gia, cách học học không thể nói đương nhiên, tuy rằng lý luận có thể đoán được, nhưng quá trình nghiệm chứng nhất định phải nghiêm cẩn, từng bước một, mỗi một bước đều phải tuyệt đối chính xác nhất..." Quân Vũ cố gắng suy diễn khái niệm học được từ chỗ Ninh Nghị, "Mấy thứ này có thể tạo thành những thứ rất phức tạp., Tần gia gia, thiên địa vạn vật đều là như vậy, học nó chúng ta đều có thể biết, gọi là vì cái gì có thể xưng là đồ vật. Oan gậy vì cái gì có thể truyền đạo...Sức ah, cho chúng con bỏ một cục đá, làm điểm tựa, bên này dùng sức đè xuống, bên kia liền vểnh lên., Nó dựng lên rất cao, chúng ta có thể tính được. Sau đó để một bánh răng ở bên kia, bánh răng sẽ động thế nào. Sau đó có thể có một bánh răng khác, sau đó lại thêm bánh xe như bánh xe nước. Cỗ xe này a, chúng ta có thể làm ra những thứ rất phức tạp..."
" thủy xa xa phong xa không phải đã có rồi sao?"
"Nhưng có thể phức tạp hơn a. Tần gia gia người không biết, sư phụ thiết kế cho chúng ta một thứ rất đơn giản, từ một cái thủy xa bắt đầu, tăng thêm đòn bẩy, bánh răng, sau đó chúng ta làm một khối bảng in ấn, lên tới, sẽ có quẹt nước mực bôi qua., Sau đó bản đàn đè xuống, có thể in ra một trang sách, nâng lên. Mặt khác, có một cái móng vuốt, lôi trang sách đã in ra, đem một tờ giấy khác kéo tới, sau đó lại ấn. Ầm... Lại ấn, sư phụ nói cái này gọi là lưu thủy tuyến..."
Thằng bé dù sao cũng không phải là lắm miệng, nói quá phức tạp, khua tay múa chân: "Đương nhiên, còn phải suy xét tính bền bỉ của giấy, mực nước đều đều là nhau, hao tổn của máy móc. Nhưng những thứ này đều có thể tính được, coi như là giấy, chỉ cần chúng ta biết rõ ràng tại sao tờ giấy lại có thể trở thành tờ giấy, chúng ta có thể tạo ra tờ giấy tốt hơn, sư phụ nói đây là bởi vì chữ viết của thực vật gì đó., Bây giờ chúng ta vẫn chưa hiểu rõ lắm. À, còn có thể tính toán được sắt tốt xấu, Tần gia gia người biết không, sở dĩ sắt cứng lại giòn, là bởi vì bên trong có thứ có thể đốt, chính là than, than ít, sắt càng dẻo dai, chính là không dễ vỡ, cũng không dễ rỉ sét..."
Lúc này dòng dõi của Tần Liệt đã nhìn về phía Khang hiền, đối với vật của Ninh Nghị, lúc trước hắn không hỏi thăm quá nhiều, cũng từng có chút không cho là đúng. Nhưng lúc này, mới dần dần nghe ra một cái hình dáng. Mà Quân Vũ theo những thứ mà Ninh Nghị học được, Khang hiền tất nhiên là biết, hai vị lão nhân liếc mắt nhìn nhau, dòng dõi nói: "Suy nghĩ lớn mật, nhưng muốn dùng nghiêm túc nhất để suy đoán, mỗi một bước đều bị khấu trừ..."
Khang hiền gật đầu: "Cụ thể bây giờ còn không nhìn thấy quá nhiều, nhưng lập Hằng nói với Quân Vũ một vài thứ, ta bên này đều có cho người nhớ kỹ, đi nghĩ. Hiện tại có một cái sách nhỏ, ngày mai ta cho người cầm cho ngươi xem, thành thật mà nói, chỉ là suy đoán này thôi, muốn làm gì đó, bác đại tinh thâm. Nhưng... Chỉ sợ trong đó cũng có chút phiền phức, ngươi có thể giúp mình suy nghĩ một chút."
Tần kế thừa gật đầu. Quân Vũ ở bên cạnh không hiểu "Phiền phức" là chỉ cái gì, hắn cảm thấy muốn hoàn thành thôi thúc nhất định sẽ gặp phiền toái, lúc này còn đang hưng phấn nói chuyện.
"Tần gia gia có nghĩ tới vì sao con diều này lại bay lên trời không? Khổng Minh đăng vì sao bay lên trời? Bởi vì lúc gió thổi qua, diều nghiêng theo một góc độ, vì góc độ này sẽ phân giải sức lực, biến thành một hướng khác, một cái bay lên, chỉ cần gió vẫn thổi không ngừng., Cũng sẽ luôn sinh ra sức mạnh, chỉ cần chúng ta có thể làm một cái cánh rất lớn, cứ đi thẳng về phía trước, đạt tới một tốc độ nhất định, là có thể bay lên... Đương nhiên, sư phụ nói cái này cần những tài liệu cứng cỏi phối hợp, chỉ cần chúng ta có thể hiểu được đạo lý của ống bễ., Có thể làm ra ống bễ tốt hơn, làm bếp lò ra nhiệt độ cao hơn, làm ra sắt tốt hơn, cũng có thể sản xuất ra vải vóc càng khó phá hơn. Dù sao bất luận thế nào, gần đây chúng ta cũng đã tính, chỉ cần có diện tích lớn, có tốc độ bao nhiêu, chúng ta có thể bay lên... Ta nhất định có thể làm ra con diều lớn có thể bay được..."
Hắn nói tới đây, trong ánh mắt có chút khát khao cuồng nhiệt, hai vị lão nhân trong lúc nhất thời suy nghĩ nội dung trong lời nói của hắn, ngược lại không chú ý tới loại vẻ mặt này, sau đó Quân Vũ lại lắc đầu: "Đương nhiên, đây là chuyện rất lâu sau này, phát triển cơ bản cũng cần thời gian rất lâu... " Hắn nói lại câu chuyện của Ninh Nghị.
"Dù sao lúc sư phụ rời đi, bảo chúng ta suy nghĩ vài chuyện. Chuyện đầu tiên, chúng ta hiện tại đã biết tác dụng của vạn sự vạn vật hữu dụng ở bên trong, nhưng mà... sức lực này là từ đâu mà có..." Hắn nhảy nhót trên mặt đất. "Chúng ta nhảy dựng lên, lập tức rơi xuống, vì sao lại rơi xuống dưới, vì sao mặt đất lại kéo chúng ta xuống, tại sao chúng ta không phải bay lên..."
"Cái này, lập Hằng cũng để cho các ngươi nghĩ?"
"Ừm, cái này chỉ là nghĩ thôi, đương nhiên muốn nghĩ, ta hiện tại cũng cảm thấy kỳ quái đây... Vấn đề thứ hai là, tại sao lúc chúng ta đang ở bờ biển, nhìn thấy thuyền mở ra, cột buồm cuối cùng đều biến mất..." Hắn rùng mình một cái, "Gia gia, cái này rất dọa người, chúng ta nhìn thấy cái gì cũng đều thẳng, nếu cột buồm cuối cùng cũng biến mất, nói rõ..."
Quân Vũ nuốt một ngụm nước miếng, sau đó lấy ra một tờ giấy, trong mắt hiện ra ánh sáng quỷ dị lại khủng bố, nghiêng giấy lệch, biến thành một cây cầu hình vòm nhỏ, lấy tay cắt vào giữa: "Cao thì một bên đất, thấp nhất là Hải gia gia., Thế giới của chúng ta rất có dốc, nó giống như một cái tròn trượt xuống biển bên kia, nếu như nó trượt đến chín mươi độ, gia gia, người nói đó là cái gì... Ta cảm thấy bên kia biển chắc chắn là một cái lỗ lớn, có lẽ giống như một cái phễu lớn., Nhưng nước biển lại không chảy xuống lỗ hổng kia, điều này phải nghĩ tới một vấn đề của sư phụ, vì sao lại có một lực kéo giữ chúng ta...Gia gia, tuy không biết nguyên nhân, nhưng bởi vì có lực kéo giữ chúng ta, chúng ta mới không rơi xuống... Thế nhưng thế giới tại sao lại biến thành như vậy, nhất định là sư phụ suy nghĩ những lý do này, cho nên mới hỏi chúng ta..."
Thế giới là nghiêng, bên kia biển có một lỗ hổng lớn, Tần Tương Nguyên cùng Khang hiền ngẫm lại, cảm thấy khó có thể tin, nhưng kết hợp thuyền thuyền trên biển quả nhiên là đạo lý cuối cùng biến mất cột buồm., Đúng là có chút khủng bố... Quân Vũ lắc đầu: "Nhưng sư phụ nói hai vấn đề này chúng ta chỉ muốn chơi đùa một chút mà thôi. Chắc ông ấy sợ chúng ta bị dọa sợ, cũng không biết chúng ta nghĩ ra nhanh như vậy... Nhưng vấn đề thứ ba của sư phụ mới là quan trọng nhất."
Lúc này dòng chính của Tần Liệt cũng cảm thấy hứng thú: "Trúc Hằng hỏi cái gì?"
Quân Vũ đứng dậy, đi tới ngồi xổm bên bếp lò nhỏ đang đun nước trà, nhìn một hồi: "Sư phụ nói, vật lý học vấn... Ách, một trong những cách phát triển quan trọng nhất của việc phân học, ở ngay trên ấm trà này..."
"Bình trà?"
"Vâng." Đứa bé gật đầu, quay đầu lại nhìn hai vị gia gia. "Sư phụ quên rồi, trước kia người từng thuận miệng nói với chúng ta... Tần gia gia, nếu như bịt miệng ấm trà lại, chúng ta sẽ đè ấm trà không được thở ra, chúng ta có đè nén được không?"
"Khí kiểu gì cũng phải tức, e là không đè nén được."
"Khí sắp đẩy nắp ra, nơi này có lực rồi, nếu ấm trà này lớn hơn một chút, lực sẽ lớn hơn... Sư phụ dạy chúng ta, chỉ cần dùng bánh răng, dùng đồ vật như vậy, cũng có thể đem lực lượng này truyền ra ngoài, chỉ cần có thể làm được như sư phụ đã nói..."
Đứa bé nhảy dựng lên, quay đầu lại cười nói: "Sư phụ trước kia có một lần nói, hắn nói, nhân lực có khi nghèo, súc lực cũng có lúc lại nghèo, mặc kệ ngươi có thiên lý mã gì., Xe ngựa nhiều nhất cũng chỉ có thể chạy nhanh như vậy, vì ngựa có lợi hại mấy cũng chỉ là ngựa. Nhưng có bánh lái bánh răng tổ hợp lại, máy móc không giống, một cái xe nước, khí lực của nó lớn hơn ngựa, nhưng xe nước không thể đi. Mục tiêu thứ nhất học cách thứ nhất, chính là mang theo động lực!"
Cái gì mà máy móc, cái gì liền mang theo, cái gì mà động lực nguyên nguyên, trên cơ bản đều là phương thức nói chuyện của Ninh Nghị. Ninh Nghị tới nơi này lâu như vậy, cơ bản đã dung nhập vào thời đại này, nhưng lúc hưng phấn đến mức nói tới rất nhiều thứ mới, liền không để ý tới ngữ pháp của thời đại này., Dù sao ngươi có thể nghe hiểu cũng tốt, hắn cũng không cưỡng cầu, Quân Vũ ở chung với hắn lâu như vậy, liền nhớ kỹ những lời này, trở thành chỉ đạo của chỉ đạo học cách học của vật học. Bởi vì nhớ rõ những thứ này, bởi vậy khi Ninh Nghị nói vậy, hắn nghĩ rất rõ ràng.
"Một ngày nào đó, có thể bay lên trời..."
Thằng bé trai nhìn ấm trà kia, thì thào nói một câu. Chốc lát sau, thiếu nữ ngồi bên lò lửa nhỏ giơ lên quạt xếp, bốp một cái đánh vào trên trán của nó.
"Được rồi, toán học còn chưa học xong, nghĩ tới những thứ này. Còn nằm mơ bay lên trời, không muốn sống nữa sao! Trước đó vài ngày sư phụ còn mắng ngươi, nói nguy hiểm, không được nghĩ nữa!"
"Ô." Đứa bé che trán, u oán nhìn tỷ tỷ, lầm bầm: "Đây là lý tưởng của ta..."
Nam hài lý tưởng có bị đánh thức hay không trong lúc nhất thời còn khó nói, đối với bản chất học vấn của vật này, Tần Thìn cùng Khang hiền một phương diện cảm thấy trước nay chưa từng nghe thấy nhưng cũng có lý, mặt khác cũng có chỗ cảm thấy hoang đường, chủ yếu vẫn là bởi vì cái kia quân Vũ nói mặt đất là hình dạng cái phễu. Sau đó không lâu thì suy luận., Tần Tương Nguyên chậm rãi nói một câu: "Nếu như ở trên thảo nguyên gặp người cưỡi ngựa chạy đi, vậy là phương hướng nào cũng giống nhau, đây là vì sao? Nếu dùng cái này suy nghĩ, chẳng lẽ mặt đất này là một cái tròn?"
Hắn suy nghĩ một chút, sau đó cười rộ lên: "Lời nói vô căn cứ, bất quá ý nghĩ này ngược lại khá thú vị, ha ha."
Khang hiền cũng sửng sốt một hồi lâu, sau đó cười nói: "Thú vị thú vị, nếu là tròn, bên kia đại địa rốt cuộc là như thế nào, mọi người há không ngã xuống? Chẳng lẽ đều sống qua ngày sao?"
Quân Vũ nhất thời buồn rầu, hai người cười một hồi, biểu lộ trên mặt trở nên cổ quái, sau đó chuyển đề tài, bọn họ đều là người rất có trí tuệ, tuy rằng trước đó không hiểu hình thức suy nghĩ của phương Tây, nhưng người nghĩ sự tình đều không sai biệt lắm, đưa ra điều kiện, nguyên lý, nghiêm ngặt suy luận loại hình thức này, bọn họ cũng lập tức có thể thích ứng. Đối với vấn đề này, trong lúc nhất thời có chút không dám nghĩ tới.
"Vừa rồi nghe Quân Vũ vẫn luôn nói về chúng ta, hình như ngoại trừ ngươi và Tiểu Bội ra còn có những người khác đang học cách dùng vật này?"
"Cũng được." Quân Vũ gật đầu, rất tự hào: "Ngoại trừ ta và tỷ tỷ, còn có hai vị sư đệ trong học đường, còn có con trai út của Công gia ở Khai Bình quận, gần đây ta đã nói với hắn, hắn cũng cảm thấy rất có lý, gần đây muốn theo ta làm diều, à, đúng rồi, còn có Khang Lạc cũng thấy cách cư xử rất thú vị... Cho nên mấy ngày trước chúng ta đã thành lập thế lực, bây giờ có sáu người. Ta là đồng đảng!"
Chu Bội của Chu Bội lại đập vào đầu đệ đệ, nhưng vẫn cười không nói gì, hai vị lão nhân trong lúc nhất thời cũng có chút buồn cười. Hai vị sư đệ trong học đường của hắn thì tạm thời không nói, tiểu nhi tử Khai Bình quận Công gia năm nay mới mười tuổi., Bình thường chạy theo phía sau Quân Vũ bị hắn kéo vào, Khang Lạc là cháu nhỏ của Khang hiền, hiện tại mới tám tuổi. Tên gia hoả Quân Vũ này nhân duyên giữa bọn trẻ còn rất tốt, lập tức kéo bọn chúng vào trong.
"Xem ra, kết cấu của nó sẽ rất nhanh phát triển." Tần đơn con gật đầu nói.
"Trong nhà ta có tiểu Kỳ, bọn người Tiểu Tân sợ là cũng trốn không thoát..." Khang hiền cười rộ lên, lôi mấy đứa trẻ trong nhà ra đùa một chút, mấy đứa cháu nội trong nhà hắn, Khang Kỳ bảy tuổi, Khang Tân năm tuổi, chỉ sợ cũng không thoát khỏi số phận phát triển của hai lão già..., Tiểu Quân Võ cũng hơi tức giận, quyết định không cho Khang Kỳ Khang cơ hội gia nhập vai sinh vật mới, dù sao bọn họ cũng rất ngốc, trước mắt hắn phát triển đảng viên rất nghiêm khắc, bởi vì mỗi lần muốn phát triển người tiến vào, hắn đều miêu tả một phen tương lai, đó chính là bay lên trời đó.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Nhất định sẽ có một ngày như vậy...Sau buổi trưa mùa hè, từ một đoạn lịch sử chân thật xuất hiện quá khứ có thể bay lên trời ước chừng tám trăm năm. Tiểu vương gia ở trong đình quay đầu lại nhìn ấm trà kia, trong lòng tràn đầy ước mơ vẽ xuống một cái bánh nướng lớn.
Có vài thứ, yên lặng cắm rễ, nảy mầm, liền không thể bỏ đi được... Cùng lúc đó, người kia tùy ý ném xuống hạt giống, lúc này đã ngồi thuyền qua Trấn Giang. Bọn họ vốn ngồi thuyền từ Trường Giang đông tiến, đến Trấn Giang dừng lại mấy ngày., Sau đó mới khởi hành, xuôi theo bờ nam sông Giang Nam. Vùng nước này thuyền tới lui bận rộn, dòng nước ngược lại không vội, bởi vậy chạy cũng thong thả nhàn nhã, đi bộ một ngày, qua Đan Dương, sắp sửa tiến vào địa giới Thường Châu.