Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Buổi sáng, xuân quang minh mị, có thanh âm tỳ bà truyền ra.
Đạp Thanh không tính là văn hội chính thức, bởi vậy cũng không có mọi người ngồi ngay ngắn, sau đó tổ chức người chủ trì ở trên đài, một đám văn nhân đại nho ngồi ở phía trước làm trọng tài. Đương nhiên, lúc này tại bãi cỏ này, chỗ ngồi cũng an bài không ít, lúc này ở bãi cỏ bên cạnh, một vị cô nương trong ánh mắt chăm chú nhảy múa, sau khi nhảy múa, một đám tài tử vỗ tay trầm trồ khen ngợi, sau đó mọi người nói vài câu, thảo luận vấn đề về bài thơ.
"... Trần Công tìm được thật là chỗ tốt, hôm nay trời sáng khí trong, từ đây nhìn về phía xa, có thể thu cảnh trường giang thắng ở đáy mắt, ta thấy, mọi người không ngại lấy trường giang làm đề, làm ra mấy bài thơ, để Trạng Nguyên công công thay mặt giám định một phen, như thế nào..."
"Như vậy cũng tốt..."
Muốn giải tán dưới điều kiện, duy trì bầu không khí của văn hội, kỳ thật cũng đơn giản, một đám học sinh ở đây, không có việc gì thì sẽ viết hai câu, lúc này tụ tập lại một chỗ, càng khó che giấu thi tính. Đương nhiên, đề bài phá giải cần bình, ban đầu không đề nghị đề bài quái gở gì., Lấy Trường Giang làm đề bài, bao nhiêu người cũng có thể viết ra một hai bài thơ. Lời này vừa ra, mọi người đều nói rất hay, cũng có một mỹ nhân ôm nhạc cụ cười nói: "Tiểu Dư xin hát cho Tiết công tử." Tiết công tử kia cảm thấy rất có mặt mũi, vội vàng viết thơ. Thơ từ hay, nếu đối phương hát hay, tự nhiên lại có thể tăng sắc không ít, trong tiếng cười của mọi người, qua không bao lâu, liền có tiếng đàn và tiếng ca vang lên.
Lúc này tại bãi cỏ, mọi người lại không tụ tập cùng một chỗ, ngoại trừ bên này thanh thế khá lớn, đám người Lý sư, Chu bang Ngạn cũng tụ tập ở cách đó không xa, Trần Lạc Nguyên cũng ở bên này tiếp đón, cười tủm tỉm nhìn bên này, nghe bọn họ hát bài thơ, còn lại cũng có người chia ra ba tốp ba nói chuyện phiếm ở các nơi, nhưng phần lớn cũng đang chăm chú nhìn tình huống bên này.
Tần Thiệu là kẻ trà trộn trong nhóm người lớn nhất, gã là Trạng Nguyên công, bị chú ý liền chạy không thoát, huống chi đối với học vấn của đám tài tử Giang Trữ này gã cũng cảm thấy hứng thú., Lúc này không ngại tới tham gia náo nhiệt. Chẳng qua là thỏa mãn sự nhã hứng của giám khảo thi từ, ngẫu nhiên sẽ nhìn về một hướng. Từ hôm nay trở đi, ngược lại không chào hỏi đám Ninh Nghị, lúc này Ninh Nghị đang tập trung hai cô gái giả nam ngồi xổm ở một bên bãi cỏ, nhìn xuống phía dưới.
"A, bãi cỏ có chút đột ngột a, dốc núi rất dài, xem ra rất sảng khoái..."
Đây là phương hướng khoáng đạt nhất trên bãi cỏ, xa xa có thể thấy trường giang cùng thành đá, mà dọc theo thân núi là một mảnh dốc cỏ thật dài, thoạt nhìn hơi lộ ra dốc đứng, vượt qua bốn mươi lăm độ, thuộc về loại người có thể lăn xuống một lần., Phía dưới còn có một rừng cây, xem ra xanh tươi rậm rạp, bên kia Ninh Nghị đã nghe người ta hát một bài, biết đang diễn còn chưa bắt đầu nên mới chạy tới đánh cái sườn núi này. Dù sao chủ yếu nhất của gã vẫn là mang theo Vân trúc tới đây chơi.
Một gia đinh thấy bọn họ ở ven đường thì nhanh chóng chạy ra nhắc nhở nơi này gặp nguy hiểm, Ninh Nghị phất phất tay để tên gia đinh kia đi tìm dụng cụ. Sau đó phò mã Mã Khang hiền cũng đi tới: "Tiểu tử nhà ngươi lại đang làm gì vậy?"
"Trần công tìm được nơi tốt a, lúc trước hắn làm quan gì mà có thể mua được một đỉnh núi tốt như vậy?"
Ninh Nghị nhìn xung quanh, cười hỏi.
"Trần Lạc Nguyên chỉ là làm tri huyện, về sau đều là chuyện nhàn hạ, bất quá hắn vốn lấy học thức vấn vấn an mà nổi tiếng, làm việc kỳ thật cũng không tính là xuất sắc, làm quan cái gì cũng không sai biệt lắm."
"Chậc." Ninh Nghị hạ thấp thanh âm: "Ba năm Thanh Tri phủ, mười vạn hoa tuyết ngân nha."
"Ha ha, tiểu tử nhà ngươi, lòng tiểu nhân à, độ dạ quân tử đi. Trần gia vốn là địa chủ của Giang Trữ, Tô gia ngươi hiện giờ tuy rằng gia sản phong phú, nhưng gia đình thương nhân cuối cùng cũng không có gốc rễ, không so được với hắn."
Ninh Nghị nhún vai, sau đó hất cằm qua một bên: "Ta chuẩn bị từ nơi này trượt xuống."
"Hả?" Khang hiền ngẩn người.
"Có mấy tảng đá ở giữa, nhưng ta đã chọn xong lộ trình rồi, sẽ không có vấn đề gì, nhưng loại vận động này không thích hợp với ông già, Khang phò mã gia, ngài cũng chỉ có thể nhìn mà thôi."
"Ha ha..." Khang hiền cười rộ lên: "Hồ đồ, ngươi vẫn cứ hồ đồ như vậy, hôm nay quần hiền tụ tập, cũng không nghĩ nhiều mấy chuyện phong nhã, ngươi tốt xấu gì cũng được gọi là thiên tài đệ nhất Giang Trữ, hôm nay học sinh kinh sư người ta ở đây, ngươi cũng không sợ bị người ta cười."
"Có gì buồn cười, đạp thanh nha, vốn là đến chơi, nếu là ở bờ sông, ta còn muốn mang một con diều về nướng thịt đây."
"Cũng đúng." Khang hiền ngẫm lại: "Có điều, vận động của các ngươi quá nguy hiểm, nếu các ngươi đã muốn tới chơi, ta sẽ nói cho các ngươi biết, lát nữa có thể lên núi một chút, trên đó có suối nước ấm, trò chơi này của ngươi nguy hiểm như vậy, Nhiếp cô nương làm sao trượt xuống dưới được."
Lão nhân nói xong, mặt mũi tươi cười, sắc mặt Vân Trúc lại hơi đỏ lên. Ninh Nghị ngẫm lại cũng đúng, chỉ chốc lát sau, gia đinh cầm hai tấm ván gỗ và hai sợi sắt. Ninh Nghị nhìn đoạn sắt kia, mới phát hiện không thể dùng được, thứ này quá cứng rắn, vạn nhất tuột tay cắm xuống đất, đụng phải sẽ đụng phải người ta, có điều y lại chơi đùa không ít lần trên phương diện này, lập tức chỉ buộc tấm ván gỗ vào giày, làm xe vải dùng.
Hắn bận rộn ở bên này, rất nhiều người bên kia cũng không nhịn được nhìn sang bên này. Lý sư phụ, Phong Lan, Chu Ngọc, Tào Quan, Liễu Thanh Địch, những người này ít nhiều đều có tình huống chú ý tới Ninh Nghị., Nhưng đại bộ phận người cũng biết từ trước đến nay hắn có chút ít xa cách đối với những vấn đề này. Loại cảm giác này kỳ thật rất kỳ quái, đám người Giang Trữ kỳ thật có chút hi vọng nhìn thấy thi từ kinh thế hãi tục, nhưng lại có chút hi vọng Ninh Nghị ra tay, loại cảm giác này rất lấy các loại văn nhân đứng đầu như Tào Quan, Liễu Thanh Địch làm cái gì, trong bọn họ vô luận là ai, có lẽ đều phải thừa nhận, đối với ba chữ Ninh Lập này, trước mắt có chút kiêng kị.
Bình thường cũng giống như những người Tào Quan này, thơ từ viết rất nhiều, có giai thoại cũng có câu nói, có khi diệu thủ ngẫu nhiên, có lúc thơ làm việc bằng phẳng, danh tiếng của bọn họ, là tại từng tràng văn hội cùng thảo luận dần dần truyền ra, đương nhiên, đương nhiên., Nếu bàn về tác phẩm, đứng đầu cũng chỉ là vài bài viết đơn giản. Mà ngày thường Ninh Nghị không tham gia văn hội, y chỉ dùng vài bài thơ đã có danh tiếng, đương nhiên có một số kiếm tẩu thiên phong, nhưng không thể không thừa nhận, ba bài thơ Ninh Nghị đưa ra không phải là lấy ra để thảo luận, căn bản là lấy ra đập phá.
Trùng hợp đoạt thiên công, tác phẩm truyền thế, vô luận là mặt trăng lúc nào cũng có thanh ngọc án hay là phong ba, loại từ ngữ này viết ra khiến người ta nhìn thấy cảm xúc dâng trào, nếu có văn hội tỷ thí, một từ đã định giang sơn. Thế nhưng loại từ này nếu viết ra, người ngoài sẽ không viết nữa, bọn họ làm sao hạ bút.
Lúc trước từng nghe nói Khoáng Lan cô nương mời Ninh Nghị làm thơ, đám người Tào Quan kỳ thật đều có chút cảnh giác, trong lòng thầm nói với mình phải có trạng thái tốt nhất. Hắn và Ninh Lập Hằng này cũng không chênh lệch quá nhiều, huống chi đối phương không thể lần nào viết ra từ tốt được. Nhưng lần này tới đây, xem bộ dáng đối phương có vẻ định không đếm xỉa gì, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại nổi nóng.
Mà ở bên đám Chu Bang Ngạn, lại đang nghi hoặc Ninh Nghị đang làm cái gì, vừa thấy hắn đem giày cột lên tấm ván gỗ, sau đó từ triền cỏ trượt xuống, bên kia trượt xuống: "Oa oa oa... Oa..." Thanh âm truyền đến, mới biết hắn đang chơi trò ngây thơ này, không khỏi có chút dở khóc dở cười.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Qua một hồi lâu, Ninh Nghị mới bò lên. Hắn ngồi trên sườn cỏ một hồi, mọi người trông thấy Ngọc Lan ôm đàn đi qua, ngồi xổm xuống nói vài lời với hắn. Sau khi nói xong, có lẽ Ninh Nghị lại có hứng thú, lại từ trên triền cỏ trượt xuống.
Đám người lập tức có chút bất đắc dĩ, đột nhiên nghe bên kia truyền đến một tiếng "A". Ngọc Lan ôm đàn đứng ở sườn cỏ liền hoa dung thất sắc, hai nam tử ăn mặc theo kiểu thư sinh bên cạnh định bò từ trên sườn cỏ xuống. Cũng không biết có chuyện gì xảy ra, sau đó nghe phía dưới hô: "Không sao cả.", Không sao, tấm ván gỗ không chắc chắn lắm..." Rất nhiều người quan tâm, Ninh Nghị đang từ bên dưới đi lên, đại khái là lăn mấy vòng trên sườn cỏ, trên trường bào hơi rối loạn, nhưng không bị thương, tấm ván gỗ trên một chân y đã gãy mất.
Lúc này mọi người lại lên, cười cười hỏi hắn có xảy ra chuyện gì hay không, Trần Lạc Nguyên cũng đã tới, biết thân phận của hắn, quan tâm muốn hắn thay quần áo cho người trong trang trang phía dưới, thật ra áo choàng kia vẫn còn nguyên vẹn nên cũng nhã nhặn từ chối. Lúc này đám người kia đang mời Tần Thiệu và làm thơ, Tần Thiệu và nguyện viết ra một bài, lúc này cười nói: "Nếu muốn nói thi từ nữa, thì áo choàng vẫn còn nguyên vẹn. Bây giờ đám người kia mới nhã nhặn từ chối., Ngược lại cũng không phải là ta mạnh, trong chư vị, viết tốt hơn ta, so đâu đâu cũng có, thí dụ như lập thủy, liền rất lợi hại nha. Chúng ta bên kia làm thơ, hắn ngược lại ở chỗ này xoay lộn lộn lộn lộn lộn, thật sự là phong cảnh đại sát, không ngại phạt ba bài, thế nào?"
Ninh Nghị phủi bụi trên quần áo, cười nói: "Ta mới té một cái, ngươi muốn ta viết thơ hay không nhỉ?" Một bên Vân Trúc mắt sáng ngời, nhìn quần áo Ninh Nghị đã rách một lỗ nhỏ, hắn vội vàng chỉ ra, Ninh Nghị nhíu mày chỉnh lý lại một phen. Tần Thiệu thấy hắn thật sự có việc nên cười ha ha một tiếng rồi buông tha cho hắn. Một lát sau bỗng nhiên có người nghe nói: "Nghe nói Lập Hằng cùng sư cô nương là người quen cũ của ta phải không?"
Vừa rồi phải xem Ninh Nghị có xảy ra chuyện gì hay không, mọi người chung quanh đã tụ tập tới. Đám người Lý sư phụ, Chu bang Ngạn cũng xen lẫn với mọi người, lúc này cười cười nói nói. Người nọ nói ra những lời này, sư phụ hơi ngẩn ra, sau đó mỉm cười nhìn Ninh Nghị một cái. Ninh Nghị cũng hơi nhíu mày, chỉ nghe lại có người nói: "Lại có việc này?"
Tin tức này nằm ngoài dự đoán của mọi người, trong đám người có chút xôn xao, có người khó chịu, có hâm mộ, có ghen tỵ. Thật ra trong khoảnh khắc vừa rồi, trong học sinh của Giang Trữ, chưa chắc không có ai nảy sinh hảo cảm với Lý sư, dù sao cái vòng ánh sáng hoa khôi này thật sự là hấp dẫn người khác, hình dáng Lý sư phụ cũng khá tốt., Người cũng thân thiết, lúc trước mọi người viết thơ, nàng cũng ở bên cạnh, mặc dù không tự tay ca hát vì ai, nhưng sau khi người khác viết ra, bình luận một phen, lời tốt lại nói ra. Những người này ở Giang Trữ hơn phân nửa đều có tâm nghi cô nương, nhưng hôm nay tới là hoa đầu tiên trong kinh thành, nếu được đối phương ưu ái, vậy thật sự là một chuyện không thể nể mặt được rồi.
Không ai có hứng thú nghe những cô gái mà mình ưa thích có quan hệ sâu xa với bọn người mình như thế nào, lúc này đáy lòng bọn người Chu Bang Ngạn cũng có chút khó chịu. Chuyện này thật ra là do Vu Trung lan tràn ra ngoài, hắn nhìn đám người Chu Bang Ngạn với vẻ khó chịu, cũng biết rõ công pháp thi từ của mình có hạn., Mà lần này liên quan đến danh dự sư phụ, hắn cũng không hy vọng hỏng mất, sau khi nghe được tin tức Tiểu Ninh chính là Ninh Lập, hắn cũng bối rối một hồi, sau đó lại để tâm đến.
Không để cho đám Chu bang Ngạn vì sư phụ mà nổi bật, chi bằng để cho Lập Hằng đem danh tiếng của bọn họ xóa hết đi, dù sao thì mọi người đều là người quen cũ, với suy nghĩ của hắn, lập hằng là nhất định phải hỗ trợ.
Vì vậy mới vừa tới, Vu Hòa liền hỏi thăm tin tức Ninh Lập bền bỉ với mọi người, sau đó lại ra vẻ vô tình nói về chuyện cũ giữa sư và đối phương, sau một phen xào xáo, lúc này liền khiến cho Ninh, Lý hai người trở thành tiêu điểm trong đám người.
"Lập Hằng..." Lý sư phụ suy nghĩ một chút, cúi đầu cười nói: "Đúng là quen biết cũ với thiếp thân, lúc trước sư phụ theo Lý mẫu thân học tập đàn khúc, vừa vặn ở tại đầu hẻm Tam Liên, mà cả nhà lập Hằng cũng ở tại Tam Liên, thế là khi đó nhận thức được, chỉ là không nghĩ tới Tiểu Ninh công tử lúc trước trở thành Ninh công tử bây giờ, cũng là hôm nay gặp mặt mới có thể xác nhận."
"Thật sự có việc này? Sợ là đã nhiều năm rồi?" Người cảm thấy hứng thú hỏi.
Ninh Nghị gật đầu: "Đúng vậy... đúng là như vậy."
Trong đám người lại là một mảnh xôn xao, Liễu Thanh Địch đứng ở trong đám người, vốn rất là khó chịu, nhưng lúc này lại hơi nheo mắt lại, nhìn Lý sư phụ, lại nhìn Nguyên Cẩm Nhi bên kia, nghĩ đến một chuyện, sau đó cười đi ra.
"Thanh Mai Trúc Mã, hai đứa nhỏ vô tư. Ngày đó lập thủy, sợ là chưa từng nghĩ rằng khi đó tiểu cô nương sẽ biến thành sư cô nương hiện giờ, tiếng đầy kinh thành. Sư cô nương lúc trước, chỉ sợ hôm nay Ninh huynh sẽ khen ngợi Giang Trữ, trở thành đệ nhất thiên tài được mọi người tán dương. Ninh huynh cùng sư cô nương lúc này đều được chọn trong thời gian ngắn., Như Phật môn đã nói, đây chính là duyên phận nào. Theo tại hạ thấy, hai vị lúc này cũng nhất định sẽ có nhiều cảm khái. Hôm nay Văn hội muốn thành tựu một đoạn giai thoại, không ngại để cho lập Hằng thành sư cô nương một bài thơ, để sư cô nương giảng hòa, không biết mọi người cảm thấy thế nào?"
Sáng sớm hắn mới cãi nhau với Vân Trúc, Cẩm nhi cãi nhau, lúc này đây xem như tình địch gặp mặt đặc biệt đỏ mắt, rõ ràng là không có ý tốt gì. Ninh Nghị giống như cười mà không phải cười nhìn hắn, Liễu Thanh Địch cũng là châm chọc nhìn lại. Cẩm nhi thì ở phía sau khinh thường bĩu môi, Liễu Thanh Địch này quá ngây thơ, nếu mình thật sự là thích Ninh Nghị thì..., Thấy văn tài của hắn có thể dễ dàng thuyết phục mọi người, khiến hoa khôi ái tâm, khó tránh khỏi sẽ có khúc mắc. Lúc này, chỉ sợ chỉ là khiến trong lòng Vân Trúc tỷ cảm thấy không thoải mái mà thôi, bất quá cũng tốt, vừa vặn mình thừa dịp vào tay, đoạt lấy trái tim Vân Trúc tỷ.
Lúc này nếu Ninh Nghị thật sự lấy ra cái gì truyền thế giai tác, tại chỗ chiết khấu phục Lý sư sư, danh tiếng liền để cho một mình hắn xuất hiện, Tào Quan sẽ không sảng khoái, đám người Chu bang Ngạn cũng sẽ không vui vẻ. Nhưng trong đám người lại càng nhiều người không liên quan đến lợi ích bản thân, chỉ hận không được chuyện này càng lớn càng tốt càng tốt., Bản thân không thể làm nhân vật chính, người tham dự cũng được thơm lây, Liễu Thanh Địch nói xong, lập tức liền có người đáp ứng, Khang hiền cũng chen một chân vào: "Lão hủ cảm thấy việc này thú vị." Mà bên phía Tần Thiệu Khiêm bắt đầu ồn ào không ngừng: "Tiểu nhân nói hai câu.", Thanh mai trúc mã, phải viết, nhất định phải viết!" Ngay cả Tư Tiểu Hổ thẹn thùng cũng gật đầu: "Không sai, không sai." Hắn là võ giả, đối với loại văn nhân này tụ hội, vẫn là cậy mạnh, ước gì có thể chứng kiến một lần tình cảm phong lưu của văn nhã.
Lý sư phụ chớp chớp mắt, sắc mặt ửng đỏ, không nói gì, vừa đúng lúc đóng vai trò của bà ta. Ánh mắt Ninh Nghị quét qua đám người vài vòng, Vân Trúc ở phía sau lão lại không nhìn thấy được bộ dáng, một mực trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng lão ta cũng gật đầu, mở miệng nói.
"...Được rồi." Ninh Nghị suy nghĩ một chút, sau đó cất bước đi tới một cái bàn đựng sách cách đó không xa, rút giấy, giấy bút, dính mực: "Đánh bóng dầu một bài thơ, mọi người đừng cười."
Nhìn vẻ mặt hắn lúc này, viết tự nhiên không phải là đánh bóng thơ, mọi người vây quanh cái bàn này, có người đang cười, có người bắt đầu trở nên yên tĩnh, xung quanh bãi cỏ, mọi người đơn lẻ lẻ tẻ vây tới., Bọn người Tào Quan, Chu Ngọc đều có chút để ý. Đám người Tào Quan, Chu Ngọc cau mày, ánh mắt yên tĩnh, cuộc Đạp Thanh hội này chỉ vừa mới bắt đầu, nhưng nếu hiện tại xuất hiện tác phẩm truyền thế gì đó, tiếp theo chỉ sợ cũng trở nên vô vị rồi., Hào quang của tất cả mọi người đều bị bài thơ này che lại. Còn Lý sư phụ thì khẽ mỉm cười bên cạnh, chỉ là trong ánh mắt cũng có chút mong đợi, bài thơ này có liên quan tới bà, bà cũng muốn xem xem vị bạn cũ được xưng là tài tử đầu tiên của Giang Trữ này có thể viết ra thi từ gì.
ngòi bút rơi xuống, chữ vẫn là rất tốt, mà... Cũng không phải là thơ lao dầu.
Chỉ là, vẻ mặt mọi người dần dần từ mỉm cười trở nên trầm mặc, tựa hồ có chút khó hiểu, trở nên nghi hoặc, tiếp theo, dần dần trở nên cổ quái...Trên tờ giấy kia, tổng cộng là tám câu... "Có người ở lầu cao, có người rãnh sâu, có người quang vạn trượng, có người toàn thân rỉ sét, thế nhân ngàn vạn loại, phù vân chớ đi cầu, người như cầu vồng, gặp phải Phương Tri."
Cái này... nó xem như thơ gì?