Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"... Tại hạ Trần Lạc Nguyên, hoan nghênh các vị bằng hữu đến tệ trang, như các vị biết, hôm nay có mấy vị bằng hữu từ nơi khác tới, bọn họ... có Trạng Nguyên công năm đó, có đại tài tử được hoan nghênh ở kinh thành, có..."
Thời gian đã không sai biệt lắm, trên cơ bản người cũng đã đến đông đủ, nho giả trung niên tên là Trần Lạc Nguyên sau khi chào hỏi cùng một số người, cũng chuẩn bị bắt chuyện mọi người lên núi du ngoạn. Dựa theo cách nói trước đây., Lý do hắn tổ chức lần Đạp Thanh hội này chủ yếu là bởi vì quan hệ không tệ với Chu Bang Ngạn. Chu Bang Ngạn xứng đáng gọi là "Đại tài tử hưởng danh kinh thành". Nhưng mà hắn nói Trạng Nguyên công công năm đó, ngược lại khiến cho Ninh Nghị có chút giật mình.
"Chu bang Ngạn đã từng khảo thí Trạng nguyên?"
Nói như vậy, người dùng thi từ nổi tiếng, kỳ thật trên phương diện khoa cử chưa chắc có bao nhiêu lợi hại. Thi Tiên Lý Bạch mặc dù được Hoàng đế coi trọng, nhưng trên quan trường đánh giá, lại hình như trêu thần, Thi Thánh Đỗ Phủ ở quan trường sống vài chục năm, cũng không có làm quan giống gì., Lộ mệnh lục du nhấp nhô, trên quan trường nhiều lần bị xa lánh. Từ một mức độ nào đó mà nói, nghệ thuật gia tốt thường thường không thể thành quan tốt, nếu là tư tưởng, có lẽ còn có chút khả năng. Chu Ngạn nếu thật sự là loại người có thể cả hai đều có thể chiếu cố, vậy cũng thật sự là khiến người ta lau mắt mà nhìn, chỉ là nghe nói hắn ở kinh thành chỉ là tiểu quan thất phẩm, cái này ngược lại có chút không phù hợp với thân phận Trạng Nguyên lang rồi.
Tuy nhiên sau khi Ninh Nghị hỏi xong, Tần Thiệu Khiêm lại trợn trắng mắt với bên kia: "Na, trước kia đại ca là trạng nguyên Thừa Bình mười bốn năm, khi đó phụ thân chính là Lại Bộ Thượng thư, cũng may là bọn hắn dám lấy."
Năm tháng ở Võ Triều, trước đó Cảnh Hàn đã dàn xếp ổn thỏa, Tần Thiệu và làm cho người ta có cảm giác có phần điệu thấp, xem ra gã có thể nội liễm hơn một chút so với dòng dõi của Phụ Tần, thậm chí còn muốn nội liễm hơn. Đối với những tài tử như Chu Bang Ngạn này, dường như Tần Thiệu và hắn không được xem là tài năng nổi tiếng lan xa., Cũng không phải vì học vấn làm tốt chức vị cao, Ninh Nghị cũng không chú ý nhiều, nhưng không nghĩ tới gã lại từng là nguyên công dạng như vậy. Cái này đại khái là bởi vì trên phương diện làm việc gã vững vàng đã lấn át được sự lộ liễu của văn tự, chính là điệu cao điệu làm việc, điệu thấp khoác lác.
Hôm nay ngoài những cô gái xinh đẹp trong thanh lâu ra, mười cô đều là văn nhân, ngày thường mọi người đều yêu quý thi từ ca phú, nhưng về gốc rễ, đọc sách viết văn vẫn là vì khoa cử làm quan. Lúc trước Chu Bang Ngạn vì hiến kinh phú đắc quan, bởi vì văn chương mà nổi tiếng khắp thiên hạ, nhưng trạng nguyên mới là nguyên tài., Trong truyền thuyết dân gian thậm chí là văn khúc hạ phàm, võ triều văn sự hưng thịnh, làm quan có thể mấy ngàn mấy vạn, mà Trạng nguyên hàng năm chỉ có thể có một cái, danh hào này vừa ra, lập tức một mảnh xôn xao chung quanh, nếu không có Trần Lạc Nguyên kia lập tức nói ra thân phận tri châu của đối phương, chỉ sợ lập tức sẽ có người lên lôi kéo làm quen.
Đã có Tần Thiệu và đám người xung quanh tạm thời bỏ bớt sự chú ý của Tần Thiệu và những người khác. Nhưng về phương diện khác, trong hiện trường, học sinh kinh sư và học sinh của Giang Trữ trái lại càng thêm nghiêm túc, mơ hồ càng thêm coi trọng trận Đạp Thanh hội lần này, có Trạng Nguyên công công, đợi lát nữa viết thơ để biểu hiện một phen.
Giới thiệu một hồi, khiến cho những người tham gia biết đại khái những người tới kinh thành bên kia. Cách ăn mặc của đám người Chu Tân Ngạn vừa rồi, ngược lại Lý sư sư ôm một cây đàn cổ, che mặt, có vẻ yên tĩnh., Vị hoa khôi được xưng tụng là đệ nhất kinh sư này, trái lại không có lựa chọn cái gì gọi là đoạt mạng người, nhưng sau tấm lụa mỏng, nụ cười ôn hòa bình tĩnh, vẫn có thể làm cho người ta ấn tượng rất sâu đậm. Nàng cũng không có vẻ gì đáng thương, chỉ là..." Kỳ thật cảm thấy vị sư cô nương này cũng rất không dễ dàng..."
Cẩm nhi ở bên cạnh nhẹ giọng nói, Vân Trúc chỉ mỉm cười, Ninh Nghị quay đầu sang hỏi: "Ngươi cảm thấy như vậy?"
"Ừm, người ta chỉ là tới thăm hỏi bằng hữu thôi, cũng không nói phải làm thế nào, chúng ta bên này liền bức nàng ra, còn phải nói nàng xem thường Giang Trữ gì đó. Kỳ thật nữ nhân trong ngành này, ai lại ngốc nghếch đi làm những chuyện mất lòng vất vả lại đắc tội người khác, đều là bọn Chử Dương Dật..."
"Cô ta cố ý."
"Hả?"
"Ngươi nhìn bên cạnh đi, nhạc cụ của các nàng Phiêu Miểu đều do nha hoàn cầm lên. Dáng dấp này của cô ta đi ra ngoài, ôm lấy cổ cầm, hai tay trước mặt, tỏ vẻ kháng cự. Hai tay ôm đàn giao nhau rất sâu, nhìn qua có vẻ hơi dùng sức ôm đàn, ám chỉ bị cô lập. Cô cười rất tự nhiên., Nhưng vừa ra đã không nói gì, ngôn ngữ tứ chi vẫn luôn ám chỉ: mặc dù ta là hoa khôi ở kinh thành, nhưng cũng được người khác nâng lên, kỳ thật ta cũng chỉ là một cô gái bình thường, còn các ngươi ức hiếp ta. Ngươi xem, giai nhân đang mong ngóng, những học sinh như Giang Trữ cũng bị phân hoá thành một nhóm, đợi lát nữa mọi người sẽ nổi giận với đám Chu Bang Ngạn này, cuối cùng sẽ hạ thủ lưu tình với nàng."
Ninh Nghị vừa nói lời này, Vân Trúc và Cẩm nhi bên cạnh đều đưa mắt nhìn hắn, Vân Trúc nhẹ giọng nói: "Trong một chút động tác, lại có nhiều huyền hư như vậy sao? Lập Hằng thật sự là..."
Ninh Nghị cũng mỉm cười: "Giả, thật ra là quả là cách nói nhân quả. Có lẽ bản thân nàng chưa từng nghĩ tới bất cứ điều gì, nhưng có người chính là có thể nhìn thấy trường hợp đó lập tức biết nên đối phó như thế nào. Tuy rằng trong lòng không nghĩ tới, nhưng hiệu quả lại đạt được mà thôi. Ta chẳng qua là tăng thêm hiệu quả lung tung mà thôi."
"Không phải chứ không phải." Con mắt của Cẩm nhi sáng lấp lánh, dường như rất bội phục cách phân tích của Ninh Nghị: "Ta cảm thấy nói rất có đạo lý."
"Xem đi, dọa được một người."
Ninh Nghị nói xong, Vân Trúc nở nụ cười. Cẩm nhi khịt mũi khẽ hừ: "Ngươi nhìn Vân Trúc tỷ mà cười rất thoải mái, hơn nữa sau khi cười xong còn liếc nhìn ngươi một cái. Nhưng trên mặt thì lại không có gì là không cho là đúng. Điều này nói rõ a, Vân Trúc tỷ tin tưởng lời nói lúc trước của ngươi, cảm thấy ánh mắt ngươi rất độc đáo, hừ, ngươi nhìn người khác một cái là biết người kia đang suy nghĩ gì sao?"
"Nào có lợi hại như vậy..."
Mấy người đang nói chuyện, Chử Dương Dật cũng đi tới bên này: "Ninh huynh cũng tới rồi." Hắn nhìn Vân Trúc và Cẩm nhi, nhận ra hai người là nữ nhân, có lẽ còn nhận ra thân phận Cẩm nhi, chỉ cho là các nàng tâm nghi Ninh Nghị theo tới đây, tuy rằng hiếu kỳ nhưng không nói lời nào chào hỏi, chỉ hơi hành lễ.
"Vừa rồi gặp mấy người bên kia, không tiện tới chào hỏi, Ninh huynh thứ tội." Hắn mỉm cười nhìn xung quanh: "Hôm nay tới nhiều người, chắc hẳn ngày sau sẽ trở thành một giai thoại, văn chương thiên hạ sự, Ninh huynh hôm nay có tâm tình ra tay chơi không?"
Năm ngoái chuyện xử lý Tô gia, trong thương giới, người quen cho Ninh Nghị cái tên "Thập Bộ Nhất Tính" này, danh hiệu này chỉ được truyền ra trong một phạm vi nhỏ, chủ yếu vẫn là bởi vì mấy hộ gia đình ở trong tay Ninh Nghị vẫn còn sợ hãi. Nếu rơi vào trong tai văn nhân thì..., Đại khái chỉ cảm thấy con đường nhỏ thương trường, mọi người đọc sách thánh hiền, tương lai là muốn quản lý thiên hạ, nếu mình ra tay, hơn phân nửa cũng không kém., Đối với ngoại hiệu này đã cảm thấy quá lời. Bất quá, Kính Dương Dật đứng ngoài quan sát toàn bộ quá trình sự kiện Hoàng Thương lúc trước, ngược lại minh bạch ngoại lượng, lúc này cũng không dài dòng, chỉ là hỏi tới quyết định của Ninh Nghị bên này, bất quá, Ninh Nghị ngược lại cũng lắc đầu.
"Hôm nay quần hiền tụ tập, sợ là xem mọi người biểu diễn là đủ rồi, a..."
"Ách..."
"Trước kia ta và Lý cô nương có quen nhau."
"Hả?"
"Khi còn bé, trong nhà ở tại hẻm Tam Liên bên kia, khi đó Lý cô nương đại khái ở đầu hẻm một hộ nhạc sư gia học đàn, mấy ngày trước bỗng nhiên đụng một mặt, lúc ấy ngược lại là không biết thân phận hiện giờ của nàng, sáng nay qua đây, mới biết được."
Trước mặt Kính Dương Dật, Ninh Nghị cũng rất thẳng thắn, bên kia hơi ngẩn người, sau đó lại cười khổ, chắp tay, thật ra càng thêm rộng rãi: "Ha ha, thì ra là thế, lý giải, lý giải, cố bằng hữu gặp nhau, đã có quan hệ, Ninh huynh tất nhiên là không tiện phát ngôn bừa bãi rồi, nếu biết sớm biết thế này, kỳ thực chuyện này là con buôn ta, chuyện thơ văn phong nhã, vốn không nên để quá nhiều tâm tư mới đúng."
Hắn chắp tay xin lỗi, sau đó mỉm cười thở dài: "Hôm nay Chu Bang Ngạn nổi tiếng khắp thiên hạ, không áp giải Ninh huynh, xem ra Ngọc Lan bên này có chút nguy hiểm. Tại hạ ngược lại đắc tội với Lý cô nương, chỉ có điều trong lòng cũng không có ác ý gì., Lát nữa ngược lại phải mời Ninh huynh nói vài câu tốt đẹp. Nhưng những chuyện này có thể thu hồi một bên, nếu Ninh huynh thật có tâm tình, có câu chữ hay thì vẫn phải viết ra a, hôm nay văn hội, nếu không có từ ngữ của Ninh huynh thì..., Dẫu sao cũng khiến người ta cảm thấy thất sắc không ít. Kính Dương Dật tuy rằng con buôn có chút, về văn sự vẫn là tôn kính nhất, mấy ngày trước chỉ hy vọng Ninh huynh viết ra thi từ chiếu cố một phen lan chảy, hôm nay coi như lời nói kia chưa từng nói qua, kính xin Ninh huynh đừng có khúc mắc trong lòng mới tốt."
Kính Dương gia yêu thích thơ văn, cố nhiên có rất nhiều lợi ích suy xét, bất quá Chử Dương Dật được gia học từ dân học, lúc này nói ra, đối với thơ từ cũng có sự tôn trọng phát ra từ nội tâm. Đây là khí tức, thi từ thời đại này, từ trước đến nay là nghệ thuật cao nhất., Câu từ ngữ tốt viết ra, có thể khiến người ta cảm thấy có một cỗ thánh hiền chi khí ở trong đó sao, mọi người dùng loại sắc thái này bôi lên toàn bộ quyển trục lịch sử. Khi Chử Dương Dật biết chuyện không thể làm, trong lòng buông xuống cân nhắc lợi ích, đối với chữ viết tôn kính, kỳ thật cũng phát ra từ nội tâm.
Mọi người lại tán gẫu vài câu, đợi đến khi Chử Bằng rời đi, Vân Trúc mới hỏi hắn biết chuyện của Lý sư phụ, Ninh Nghị liền đem chuyện ở Tam Liên hẻm trước đây không lâu nói ra, Vân Trúc nói: "Vậy... Tương Hằng không định tham dự văn hội hôm nay sao?"
"Vốn là đến biểu diễn, mấy thứ thơ từ này, Đào Dã tình cảm, có cảm tình, so sánh ra, kỳ thật không có gì cần thiết. Huống chi bọn họ vì có cái danh tiếng tốt, xuất danh tiếng, ta không cần cái này, cũng không cần ngăn người ra mặt, làm nền cho tốt là được rồi. Huống chi... Cũng thật sự là ức hiếp người khác, a..."
Trong bụng hắn có rất nhiều thi văn, lúc này lại dung nhập vào khí tức của thời đại này, hiểu rõ về thi từ càng nhiều, những thứ có thể nhớ lại cũng càng ngày càng nhiều, nếu nói có chút khi dễ người khác, kỳ thật cũng là nói thật, nhưng sau khi nói ra, Cẩm nhi đương nhiên liếc mắt nhìn hắn: "Khoác lác."
Sau đó đắc ý nói: "Nhưng ta nhìn ra rồi, Chử Dương kia lấy lùi làm tiến, biết ngươi không thể làm thơ cho Băng Lan cô nương, nên lui lại cầu việc khác. Để ngươi đi phân hóa Lý sư, bảo ngươi hỗ trợ mỹ ngôn, thật ra là tỏ ý đối địch yếu. Hơn nữa hắn nói không có ngươi áp trục thì không còn cách nào khác, chắc chắn cũng là giả."
Ninh Nghị gật gật đầu: "Đứa Dục Dương Dật này giỏi đốt bếp, thật ra lúc trước cũng không giúp ta đại ân chân chính gì, chẳng qua là làm chút thêu hoa trên gấm mà thôi. Hắn là loại người tính toán sau này, nếu ta không nợ ân tình của hắn, hắn đương nhiên cũng không cần ta hỗ trợ. Hắn mời ta viết thơ., Nhiều nhất cũng chỉ là phó bài. Huống chi lần này đạp thanh, nói nhiều cũng chỉ bảy tám mươi người, chỉ cần không ra sọt lớn, bất luận thi từ thi đấu ra sao, Kính Dương gia cũng có thể đem phỉ Lan thành hoa khôi như Lý sư phụ, Tào Quan thắng., Bọn họ cũng thắng, Chu Bang Ngạn thắng, Khoát Lan cũng là hiến nghệ cùng Lý sư phụ, sau này mọi người chỉ biết nói tới văn hội này. Còn Lý sư trở về kinh thành, bên kia tuyên bố nàng đánh một trận với đám người Giang Trữ, tóm lại Hoa Hoa kiệu tử nhân khiêng người, chỉ cần không phải kẻ ngốc, cục diện luôn song song thắng."
"Mấy tên làm ăn các ngươi thật gian trá." Cẩm nhi bĩu môi, sau đó cười cười, "Nhưng tên Huân Dương Dật này cũng không tệ, ngươi nói quen biết Lý sư phụ, hắn lập tức hiểu được, còn nghiêm túc xin lỗi như vậy, trước kia nghe nói hắn rất dễ nói chuyện, hiện tại xem ra cũng không tệ lắm. Ta..... Trước kia đã từng gặp hắn mấy lần..."
Kính Dương gia luôn luôn theo đuổi Lan, nhưng Nguyên Cẩm Nhi là hoa khôi của Kim Phong lâu, đương nhiên cũng gặp qua Kính Dương nhà mình mấy lần, chỉ là không tiếp xúc nhiều mà thôi. Lúc này nhớ lại tình cảnh lúc trước gặp mặt. Ninh Nghị cười nói: "Sao nào? Hoa si rồi à?"
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
"Nào có, ta chỉ cảm thấy hắn rất lợi hại, muốn học một lần mà thôi. Ta cảm thấy, có thể thông cảm cho người khác, thật không tệ nha. Trước kia khi ta ở Kim Phong lâu, luôn có người ồn ào tới cãi lui, ví dụ như rõ ràng ta đã đồng ý tới yến hội của Trần gia trước, kết quả là công tử Lữ gia lại tới, nói nhất định phải có Nguyên Cẩm Nhi., Sau đó lại cãi nhau ầm ĩ một hồi, ầm ĩ xong rồi, ta còn phải đi xin lỗi hai bên đây, nhưng nếu như rảnh rỗi đi ra ngoài, Trần gia công tử lại không vui, không đi thì sau này Lữ gia công tử không tới thì làm sao đây, mẫu thân sẽ mãi lải nhải, khó trách bọn họ cũng không có việc làm ăn lớn như Triều Dương gia, ta và Vân Trúc tỷ tương lai sẽ ghi chép lại còn lợi hại hơn so với Triều Dương gia đấy... "
Cẩm nhi đối với chuyện cũ cũng không quá mức để ý, lúc này lại lẩm bẩm nói thú vị. Ninh Nghị bị chọc cười, sau đó lắc đầu: "Đừng khinh thường Dương Dật."
"Ách? Ta không có a..."
"Đây không phải là thông cảm, đó là tu dưỡng, hắn biết bên ta có khổ tâm, chuyện này cũng không lớn, cho nên làm một cái nhân tình. Nếu hôm nay chuyện này quan hệ đến sinh tử tồn vong của Kính Dương gia, hắn sẽ nói cũng giống như vậy, bất quá những lời này sau khi hắn nói xong, ngươi phải biết, các ngươi là địch nhân., Hắn quay đầu lại sẽ đối phó với ngươi, đương nhiên, hắn có lẽ sẽ cầu ngươi nhiều lần, nhưng kết quả cũng tương tự. Trên thương trường, có thể tu dưỡng, sẽ không thật khiêm tốn, Kính Dương Dật rất rõ ràng, ngươi muốn theo hắn học, cũng đừng coi hắn là quân tử khiêm tốn."
Vân Trúc muốn kinh doanh, Ninh Nghị cũng không nói nhiều về chi tiết chi tiết. Cẩm nhi muốn học, y thuận miệng dạy một phen, nhưng lập tức cảm thấy mình nói quá nhiều. Trên quan hệ nhân tế, Cẩm nhi có phương pháp xử lý của mình, trong lòng nàng thật ra không có quá nhiều gian trá, nhưng cũng có thể tránh né rất nhiều thủ đoạn gian trá. Đây là chỗ thú vị của nàng, bản thân cũng không cần phải đem rất nhiều thứ đen tối chân chính làm nàng ý thức được.
Sau đó dứt khoát đem dương dật một phen hắc hóa, tạo thành hình tượng điên cuồng của đại ma vương trong hoạt viên. Khi cẩm nhi cảm thấy Dương Dật toàn thân hắc thủy, cảm giác giấu kim trong suốt vừa rồi ngược lại bị hòa tan, đoàn người cười cười nói rời khỏi tiểu viện, dọc theo rừng cây phía sau viện, đi đến sườn núi cách đó không xa.
Lúc này ước chừng giờ Tỵ hai khắc, cũng chỉ tầm mười điểm vào buổi sáng, mặt trời đã phá được tầng mây sáng sớm, núi rừng rậm rạp, nhưng phạm vi cũng không lớn, hai dòng suối từ trong núi uốn lượn rơi xuống., Sóng gợn phản xạ ánh mặt trời, mê ly nhấp nháy. Một đoàn người đi lại trong rừng cây tươi mát, ngẫu nhiên có nữ tử gảy đàn tỳ bà trong tay, Ti Trúc dễ nghe, hoặc là truyền đến tiếng cười như chuông bạc. Cuối tầm mắt, đỉnh núi nhỏ trong rừng hiện ra một mảnh lục địa., Cỏ xanh mướt như dầu, trên thảm cỏ điểm xuyết hoa dại lấm tấm. Ngọn núi và cây rừng bên cạnh chặn gió thổi từ Đông Nam tới, bên kia thì tầm mắt khoáng đạt, nhìn về phía Trường Giang xa xa cùng thành đá, đúng là địa điểm tuyệt hảo để ngày xuân đạp xanh...