Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Phịch một tiếng, một cái đầu rơi ra bị Ninh Nghị chụp vào trong tay, trong sân bụi đá bay loạn.
Một lát sau, Ninh Nghị nâng đầu người nọ nhìn một chút. Buổi chiều trong quang cảnh, bắt đầu vang lên tiếng thét chói tai, gà bay chó chạy.
—— một màn này phát sinh trong sân nhỏ Tần phủ, Ninh Nghị tới dự tiệc, đồng hành còn có thê tử Đàn Nhi cùng nha hoàn tiểu. Trong sân người rất nhiều, ngoại trừ nha hoàn mang rương hành lý, còn có Tần phu nhân ra đón, Tần Tương cũng do con lớn cùng nhau xuất hiện ở cửa bên sân cách đó không xa, cách đó không xa có một gã tiểu hiệu trưởng mi thanh mục tú cùng đại hán đang đánh tới nâng rương, mặt nhìn nhau.
Bữa tiệc hôm nay bắt nguồn từ tin tức Tần lão nhận được Nhị tử Tần Thiệu Khiêm, nói hắn buổi chiều hôm nay về đến nhà đã có thể xác định là đã mời vợ chồng Ninh Nghị đến đây. Thứ nhất là có tính chất của tiệc tẩy trần, nhưng chủ yếu nhất vẫn là vì Ninh Nghị cứu Tần lão, đây là đại ân., Mặc dù Tần lão chỉ để trong lòng, hiện giờ chưa từng tỏ vẻ quá nhiều, nhưng với tư cách là nhi tử, Tần Thiệu và Tần Thiệu cũng tốt cho Tần Thiệu, khiêm tốn, lại cần phải thể hiện sự cảm kích chính thức đối với việc này, mà xưa nay quan hệ của Ninh Nghị và Tần lão coi như là hảo hữu vong niên, liền dứt khoát đưa ra lời mời, dùng hình thức của bữa tiệc gia đình thể hiện sự thân cận của hai nhà.
Vì vậy, đây cũng chính là lần đầu tiên Ninh Nghị chạm mặt với Tần Thiệu Khiêm.
Có thể đến Tần gia dự tiệc, lúc này đối với đàn nhi mà nói thật sự xem như là một chuyện vô cùng trọng đại. Tuy mấy tháng trước từng theo Ninh Nghị tới Tần phủ bái lạy một lần, nhưng khi đó Ninh Nghị xem ông lão này như một người bạn đánh cờ.
Đàn nhi là người hiểu chừng mực, nó biết lão nhân này có học vấn, hoặc có địa vị không nhỏ, nhưng trước kia sùng bái văn nhân mặc khách, cũng là hướng về tướng công cùng quân tử chi giao, lúc bái phỏng chỉ cho mình là thê tử, không tồn tại tâm công lợi gì. Lần này khó tránh khỏi có chút không giống lúc trước.
Thứ nhất, nàng càng hiểu rõ phong quang trước kia của lão nhân - cũng là đại khái như sau khi Tần Thiệu và gặp mặt mới biết rõ ràng. Trong lòng nàng, Lại Bộ Thượng Thư, đó chính là một vị quan lớn kém Hoàng thượng một bước, nghe xong tên cũng phải bất tỉnh. Tựa như một người Trung Nguyên trung bình đột nhiên phát hiện ra mình quen biết với cục diện chính trị.
Mà mặt khác, cũng bởi vì Tần Thiệu đã tán gẫu vài câu với nàng trong lần gặp mặt trước đó, lúc ấy Tần Thiệu thả tư thái và Tần Thiệu xuống rất thấp, hắn biết Tô Đàn Nhi là người làm ăn, thậm chí còn cầm lái Tô Đàn Nhi, không thể không nói thành khẩn một hai câu. Trên quan trường, những lời này chính là ám chỉ rõ ràng, Tô Đàn Nhi đương nhiên cũng hiểu được, biết ít nhất sau này sinh ý của Tô gia ở Giang Châu cũng có Tần Thiệu trông nom.
Kỳ thật Tần Thiệu và cũng không phải đang thi ân để báo đáp, Tô Đàn Nhi cũng không đến mức chỉ cần ám chỉ một chút đã cảm thấy vô cùng sợ hãi. Nhưng cũng giống như ngày đó vì muốn có một chỗ dựa vững chắc ở Tri Châu mà cao hứng, về sau cũng không tránh khỏi ý thức được Tần gia rất có địa vị, từ đó về sau Tô gia cũng khác biệt với những gia tộc bình thường khác., Thế là hôm nay khi ra cửa đã trang điểm mình cực kỳ đoan trang tú lệ, quậy phá nửa buổi chiều trong phòng, tiểu nữ tử cũng tương tự. Ninh Nghị cũng bất đắc dĩ ở bên cạnh vừa buồn cười, thật ra trước đây Tô Đàn Nhi cũng từng được các tiểu thư khuê các đại gia giáo dục., Nếu là lạnh nhạt, tự nhiên cũng có một cỗ đoan trang nhã nhặn tiểu thư khí chất, như vậy phí tâm, ngược lại ngược lại có vẻ càng thêm trẻ tuổi, đem cái kia tự tin thong dong khí chất che giấu đi rồi.
Nhưng mà, cũng rất thú vị.
Kết quả ba người vừa tới, vừa lúc gặp nhị thiếu gia Tần gia đã đến nhà, hạ nhân trong phủ vội vàng chuyển hành lý vào trong. Bên cạnh Ninh Nghị là một tiểu nha hoàn dựng thẳng một cái hộp dài chạy vào, trong sân có một gã râu ria xồm xoàm đứng dậy: "Cẩn thận! Thúy nhi cẩn thận..."
Cái này gọi là Thúy nhi là chịu khó nha hoàn bị cái hộp dài kia ngăn trở tầm mắt, nghe được hô to, ở đó đột nhiên ngừng lại, lảo đảo vài vòng: "Ồ? Cái gì... Cái gì? Nhị gia nói cái gì..." Ninh Nghị hảo tâm muốn đưa tay đỡ, đại hán râu quai nón bên kia cũng xông tới, luống cuống tay chân., Phịch một tiếng, hàng rào trên cái hộp mở ra, một quả bóng da rơi ra. Ninh Nghị vung tay một trảo, bụi đá đầy trời, trong lúc nhất thời y còn cho rằng mình bị đánh lén, cũng may bụi đá không đậm.
Thật lâu sau, trong sân loạn thành một đống, có người hô: "Đầu lĩnh đầu lĩnh..." Cũng có người kêu lên: "Ai ai cũng đầu người người... " Đều là kéo dài thanh âm, râu ria cũng có chút xấu hổ, tựa hồ muốn nhận lấy viên kia từ tay Ninh Nghị, do dự không biết nên nói gì cho phải, đang muốn đưa tay ra quyết định., Tiểu tỳ nữ bên cạnh bưng cái hộp kia, thò đầu nhìn phía trước mấy lần, ý thức được trong hộp chứa thứ gì đó, hai mắt khẽ đảo một cái, ngã thẳng xuống đất. Gã ria mép vội vàng đi đón lấy nàng: "Tiểu Thúy, Tiểu Thúy, muội đừng ngất đi, bảo muội đừng di chuyển nữa... "
Cảm giác cầm một cái đầu người chết trong tay đương nhiên sẽ không quá thoải mái, hơn nữa còn là một tay cầm. Cũng may Ninh Nghị trấn định công phu cao minh, cầm đầu người nọ một lúc lâu, lại quay lại nhìn mình, vừa rồi nhẹ gật đầu, ánh mắt hướng về phía nữ tỳ ôm râu ria nhìn: "Đây là đầu của thích khách kia..."
Lúc này trong tay hắn chính là tên đại hán đầu bị hỏa thương làm bị thương một con mắt. Ninh Nghị biết rõ sự dũng mãnh của đám người này, lúc trước đã từng nghe ngóng từ Lục A Quý, chỉ cảm thấy đám người này chạy trốn về phía bắc, trong đó có một người công phu chỉ sợ có thể đánh đồng cùng Lục Hồng Đề. Người kia tên là Lục Đà, không phải là hạt giống, chính là tên trộm cướp nổi danh phía nam, có danh xưng là Hung Diêm La, đã từng giết qua quan, tạo phản, sau đó nghe nói bị người ta thu phục, mai danh ẩn tích.
Lần này đám người này có thể đào thoát, chủ yếu là bởi vì thế lực thân cận ở trong đó vận hành, nghĩ đến cao thủ như Lục Đà chính là bọn họ phái ra bảo hộ, mấy ngày nay chạy không thấy tung tích, không thể tưởng được Tần gia nhị thiếu gia này tranh tài bất quá chậm mấy ngày, liền lấy đầu bọn họ về.
Trước kia nghe nói Tần Thiệu Khiêm ở trong quân cư thiên tướng cung cấp chức vị nhàn hạ, không có thành tựu gì lớn. Hiện tại xem ra, Tần gia hai đứa con trai này, chỉ sợ đều không đơn giản.
Lúc hắn cầm đầu người trong tay xem xét, Tần Liệt cũng đã tới, vì vậy cũng cho hắn xem xét. Lão nhân gia không hề sợ hãi với người chết, chỉ cau mày nhìn hai lần, sau đó cùng Ninh Nghị gật gật đầu xác nhận đây là một trong những thích khách ngày đầu tiên. Tần Thiệu và sắc mặt vui mừng đang ôm đại hán râu quai nón, Tần Thiệu Khiêm liền cười rộ lên: "Ha ha, chính là bọn chúng đi, vậy mới đúng chứ....., Mấy tên gia hỏa không có mắt này một đường đào vong, bạo hành tung, bị người phát hiện ở phụ cận Nam Ô Sơn, Từ Châu. Lúc ấy ta vừa vặn đuổi kịp, tụ tập một đám dân cường tráng, vây đánh đến chết bọn chúng. Ha ha ha ha, ngược lại có một gia hỏa lợi hại đầy mặt sẹo chạy thoát, thật cmn..."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Hắn nói tới đây, nhìn phụ thân và mẫu thân cách đó không xa, đổi giọng nói: "Thành thật, thành tâm với mẹ già... Không sao, sớm muộn gì cũng bắt được hắn..."
Tần Thiệu sờ sờ cằm: "Tên Lục Đà chạy thoát kia rất khó đối phó, nhưng hôm đó hắn chưa từng tham gia ám sát, ba tên khác đã giết hết chưa?"
Hồ Tử, Tần Thiệu Khiêm gật đầu: "Đương nhiên rồi, Tiểu Hổ mau tới đây, đem đồ vật trên tay vị huynh đệ này để vào trong hộp, mẹ ta không thích nhìn thấy thứ này... Ta đã nói rồi mà, bọn chúng giết thì ta giết, ngươi còn nghĩ ra cách gì xấu xí nữa chứ., Đem đầu người mang về khoe khoang, bọn họ hành thích cha ta, đây là công án, theo lý nên giao cho quan phủ xử trí. Chúng ta mang đầu người trở về không phải là biến thành tư thù sao, lần sau nhất định không thể làm như vậy... Không có lần sau... Cha, đây không phải ý của ta... "
Tần Thìn nhìn đứa con trai này thở dài, Tần Thiệu và hắn đúng là đang cười mà lại không phải chuyện cười, nam tử thanh tú được xưng là Tiểu Hổ vội vàng chạy tới đỡ đầu người nọ, đặt đầu người vào trong hộp. Lúc này cái hộp vẫn còn nằm trong ngực tỳ nữ Tiểu Thúy, nàng đang lắc lư trong lòng Tần Thiệu Khiêm tỉnh lại., Hai mắt mở to, lập tức trừng mắt, nghiêng đầu, lại hôn mê bất tỉnh, lập tức lại hỗn loạn một trận, có người vội vàng chạy tới đỡ lấy., Trong lúc bắt người, Tần Thiệu đau khổ nhíu mày: "Thế này đi, như vậy đối với thân thể không tốt lắm đâu, có cần gọi đại phu tới đây hay không..." Xưa nay trong quân ngũ, hắn không có cảm giác gì đối với người chết, chỉ là đối với loại tiểu nha hoàn có thân thể mảnh mai này liền có chút bất đắc dĩ, sợ dọa cho người ta xuất bệnh.
Có một hồi biến cố gà bay chó chạy này, sau một lát giới thiệu lẫn nhau, cũng không lộ ra vẻ xa lạ gì. Tuổi tác của Tần Thiệu Khiêm nhỏ hơn đại ca Tần Thiệu và hắn nhiều, năm nay mới ngoài ba mươi, nghe nói giữa hai người vốn có một vị huynh đệ, chỉ mới sinh ra không lâu đã chết yểu rồi. Hắn để lại một gương mặt râu quai nón, thoạt nhìn có vẻ thô kệch, trên thực tế ánh mắt và hình dáng đều có vẻ trẻ tuổi., Nếu như cạo râu, nói không chừng đó chính là khuôn mặt trẻ con của nho tướng hình, người trẻ tuổi đi theo bên cạnh hắn tên là Tư Tiểu Hổ, thân hình cao lớn, tướng mạo thanh tú, theo như Tần Thiệu Khiêm nói, võ nghệ cực cao, bởi vậy thường xuyên tụ tập mọi người đánh nhau trong quân doanh, kéo hắn lên, bởi vậy trở thành sinh tử huynh đệ.
Tuy rằng trong ngôn ngữ của Tần Thiệu Khiêm có ý đồ muốn đắp nặn bản thân thành một gã lính du côn, nhưng trong mắt Ninh Nghị, hai người này chỉ cần giơ tay nhấc chân là có thể cảm nhận được sự hoàn toàn khác biệt so với cảm giác du côn binh du côn của thời đại này. Gã cũng không quá thân thiết với quân nhân thời này, chỉ có cảm giác như vậy mà thôi.
Sau đó Tần phu nhân gọi Ninh Nghị đi rửa tay, dù sao bàn tay kia nắm lấy đầu người chết, tro đá, cũng dính không ít đồ vật lung tung, cũng phải tắm rửa mấy lần mới được, đàn nhi cũng theo tới, muốn thay Ninh Nghị rửa đi nhiễm uế vật trên tay. Nàng từ lúc mới gặp người nọ đầu trọc., Liền mím môi đứng bên cạnh Ninh Nghị, ít nhiều cũng có thành phần cứng rắn chống đỡ trong đó. Lúc này Ninh Nghị cũng không khỏi cảm thấy trên tay có chút dinh dính, nàng lại muốn kéo tay mình tắm thay mình, ít nhiều có chút băn khoăn, cười nói mình đến là được, đàn nhi lại chỉ lắc đầu.
Hôm nay nàng trang phục mình tinh xảo, đôi môi đỏ mọng lắc đầu mím chặt, hiển nhiên nhẫn nại rất nhiều, nhưng vẫn cầm khăn mặt lau đi tro bụi trên tay Ninh Nghị. Ninh Nghị hơi cảm thấy nghi hoặc, nghĩ thầm chẳng lẽ đây là tình cảm sâu đậm giữa hai vợ chồng biểu hiện trước mặt người Tần gia, bất quá quay đầu nhìn lại, trừ Tiểu Kiệt chuẩn bị đổi nước, đám người Tần Tiều Nguyên không tới đây vào lúc này., Trong lúc suy nghĩ, đàn nhi đã kéo tay của hắn ngâm vào trong chậu nước, sau đó cầm bên cạnh nghỉ ngơi rửa ráy cho hắn, tắm qua một lần, chính là hoán thủy, vẫn luôn thay đổi mấy lần, đàn nhi trừ tắm cho hắn, cũng rửa hai tay mấy lần cho hắn.
Ninh Nghị cau mày hỏi mấy lần, vừa rồi thấy nàng có chút khổ não nhíu mày: "Cái kia... Đó là đầu người, nhìn mà sợ..."
"Ừm."
Đàn nhi chép miệng: "Tướng công dùng tay chạm vào vật kia, đêm nay đụng vào thiếp thân, thiếp thân... sẽ cảm thấy nổi da gà..."
"Ách... Vậy còn nhất định phải tự mình rửa mặt thay ta?"
Trong nhà người khác nói bị tay Ninh Nghị đụng vào, khuôn mặt đàn nhi cũng hơi đỏ lên, nhưng vẫn cúi đầu: " tẩy rửa như vậy, cũng biết tay mình rửa sạch, đã chuẩn bị tâm lý, buổi tối liền không sợ..."
Ninh Nghị hơi ngẩn người, sau đó bật cười. Tính tình của Tô Đàn Nhi cùng với nữ nhân bình thường không giống nhau. Nếu như Ninh Nghị tự mình tắm rửa thì cho dù có tắm rửa nhiều lần nữa, chỉ sợ nàng cũng cảm thấy trên tay Ninh Nghị không được sạch sẽ. Đây là chuyện không còn cách nào khác., Nàng muốn bước qua tầng phòng ngự trong lòng, liền kéo tay Ninh Nghị tắm rửa, hai người dùng một chậu nước, tóm lại nàng cũng giống Ninh Nghị, trong lòng liền không có cái chướng ngại kia. Ninh Nghị nhìn mười ngón tay trắng nõn trong nước tắm rửa mấy lần vẫn đang rửa tay cho mình, trong lúc nhất thời cũng có chút cảm động.
tẩy lễ mấy lần như thế cũng không sai biệt lắm, mới nhìn thấy hai huynh đệ Tần Thiệu và Tần Thiệu Khiêm tươi cười từ ngoài cửa tiến vào. Sau khi bắt chuyện, Tần Thiệu Khiêm dùng sức vỗ vỗ bả vai Ninh Nghị., Hắn cười nói: "Vừa rồi thật sự là xin lỗi, nhưng Ninh huynh đệ thật sự là hán tử, trước kia ta chưa từng thấy thư sinh nào văn văn thanh tú có thể bắt được một đầu người như vậy mà mặt không đổi sắc. Chẳng qua đây vốn là thủ lĩnh của Liêu Nhân, chúng ta xem như đầu chó cũng được, ha ha."
"Chỉ có chết mới chống đỡ được." Ninh Nghị chắp tay cười: "Nhưng mà, vừa rồi Tần huynh nói mấy người kia chính là dân cường náo đến chết, chỉ sợ cũng có chỗ không thật."
Trong lòng của hắn cũng không nắm chắc lắm, chỉ là nhìn biểu lộ của Tần Thiệu Khiêm trước sau, thoáng thăm dò một chút, quả nhiên, sau khi hắn hỏi qua, tên Tần Thiệu Khiêm liền cười phá lên., Tần Thiệu cũng cười nói: "Ánh mắt kiên định của phụ thân quả nhiên không sai, tiểu tử này thường ngày múa đao múa thương, lúc này đã có chút công dụng rồi." Lúc này hắn đã gần bốn mươi tuổi, Tần Thiệu cùng cũng ngoài ba mươi, nhưng miệng vẫn gọi là "Tiểu tử", quan hệ giữa hai huynh đệ Tần gia ngày thường cũng không tệ chút nào.
Lúc này Tần Thiệu Khiêm cười cười bĩu môi: "Ha ha, cũng may mà lúc này gã đã chết trên tay ta, bằng không một ngày nào đó ta sẽ giết sạch Liêu quốc, lấy tính mạng cả nhà gã." Gã nói xong câu này, một đường thẳng tắp., Trên mặt liền có lệ khí tụ lên, nguyên bản khuôn mặt còn trẻ dần nhiễm lên uy nghiêm khí thế như Tần lão. Chỉ là khí thế này mới tụ lại không đến một cái chớp mắt, đảo mắt liền trở nên nhe răng trợn mắt, lại là huynh trưởng vỗ trên vai hắn mấy lần, cũng không biết vỗ được cái gì, nhất thời làm cho hắn thay đổi sắc mặt.
"Sao vậy?" Tần Thiệu và nghi ngờ hỏi.
"Đại... Đại ca... Sau lưng ta có thương tích..." Tần Thiệu hít vào một hơi lạnh, hắn vừa giơ ngón tay chỉ chỉ lên bờ vai, Tần Thiệu và cổ áo hắn nhặt lên nhìn vào bên trong: "Bị thương rất nặng sao? Ngươi..."
"Đừng có nói với mẹ, đừng nói với mẹ..." Đại Hồ Tử, Tần Thiệu Khiêm nhẫn nhịn, dốc sức liều mạng phất tay, nhỏ giọng nói: "Mẹ nó, lúc đó chỉ có ta và Tiểu Hổ hai người, đám chó này không dễ giết lắm, sau lưng trúng một đao mới đổi được ba mạng của bọn chúng... Ô ô ô, giá trị quá, đau quá, tuyệt đối đừng có nói với mẹ, ta không dám uống thuốc quá nặng, sợ bị ngửi ra, Ninh huynh đệ cũng phiền toái che dấu giúp đỡ một chút, sợ nhất là mẹ khóc..."
Tần Thiệu nhíu mày: "Bị thương nặng như vậy, ở nhà phải ở bao nhiêu ngày, mẫu thân quan tâm con nhất, có chỗ nào giấu được?"
"Nhưng, chỉ có chết mới chịu..."
Vừa rồi Ninh Nghị nói những lời này, lúc này hắn nhe răng nhếch miệng nói, mấy người trong phòng trái lại đều bật cười, trong lúc tươi cười cũng có vài phần bội phục. Ninh Nghị nhớ lại trong nhà còn lưu lại mấy phần thuốc trị thương Lục Hồng, có trị ngoại thương, mùi thuốc ngược lại không nặng, lúc này nói người đưa tới buổi tối, Tần Thiệu Khiêm tính cách cởi mở, lại là một phen cảm kích.
Sau đó mấy người mới đi qua phía phòng khách bên kia, chỉ đi được phân nửa đã thấy Vân Nương và hai nữ tử đi qua bên kia vài thứ. Hai người Tần Thiệu và Tần Thiệu Khiêm đều miệng xưng Vân di nương, hiển nhiên bọn họ cũng có quan hệ không tệ với vị Tần tiểu thiếp đã hơn ba mươi tuổi này, nhưng hai nữ tử đi theo Vân Nương lại khiến cho Ninh Nghị hơi ngẩn người. Hai người này một là Nhiếp Vân Trúc., Hai là Nguyên Cẩm Nhi, lần này Tần phủ mở tiệc gia đình có ý cảm ơn, quan hệ giữa Vân Trúc và Tần phủ vốn cũng không tệ, lần này mời các nàng tới đây, vậy mà Ninh Nghị lại không biết, lúc này xem ra các nàng giống như người nhà Tần phủ đang hỗ trợ chuẩn bị buổi tối.
Vân Nương dẫn các nàng đại khái còn có việc, hơi giới thiệu một chút liền đi về phía hậu viện, đàn nhi tự nhiên nhận ra Nguyên Cẩm Nhi, nhưng ở trong nhà người khác ngược lại cũng sẽ không biểu lộ vẻ tò mò. Vân Trúc nhìn bọn họ, giống như đã sớm biết Ninh Nghị sẽ tới, thừa dịp đàn nhi không chú ý lộ ra một nụ cười khéo léo và phức tạp với Ninh Nghị, thoải mái thi lễ một cái rồi đi về phía hậu viện.
Chỉ chốc lát sau đi đến phòng khách, cùng Tần lão tán gẫu vài câu, lúc mấy nàng Vân Trúc lại tới đây, rõ ràng nhìn thấy Tần Tịch Nguyên lão đầu cũng lộ ra một nụ cười có chút chật chội. Ninh Nghị cũng có chút bất đắc dĩ., Lão nhân biết quan hệ giữa hắn và Vân Trúc và có hai người đầy khổ não. Trước kia lão còn tự quấy nhiễu đám người Tiếu Ninh Nghị, nhưng lão cũng có hảo cảm với Nhiếp Vân Trúc này. Lần chiêu đãi tùy ý lần này khiến Ninh Nghị cảm thấy có chút sát chiêu như lúc bình thường hai người chơi cờ vậy.
Bình thường đánh cờ, Ninh Nghị hoặc kiếm đi thiên phong, hoặc đại khai đại hợp, tóm lại phong cách rõ ràng, lão nhân lại là trung chính ôn hòa, chấp chưởng, lần này quân cờ của hắn rơi xuống, thật đúng là làm cho người ta cảm giác được áp lực tránh không thoát, mặt khác, lại thật sự là ôn tồn vật không tiếng động, khiến cho người ta nửa điểm cũng không thở nổi...