Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Căn nhà của Ninh Nghị - trước kia của Ninh Nghị nằm trong một con ngõ nhỏ ở phía bắc thành Giang Ninh, tiểu viện nho nhỏ chiếm diện tích không lớn, cũng không coi là tổ trạch của Ninh gia. Nguyên nhân là vì Ninh thị nhất tộc ở đời cha đời Ninh Nghị đã trung lưu, đã từng là ngôi nhà lớn đã bị bán đi từ lâu, sau đó lại bị dỡ bỏ, xây dựng lại phòng xá mới, đến phụ thân Ninh Nghị liền dời đến con hẻm này ở, cuộc sống một mực cũng khá túng quẫn, khốn đốn.
Gia gia Ninh Nghị trên, người một nhà đại khái cũng tính là một người đọc sách không tệ, nghe nói cũng có công danh nho nhỏ, cũng bởi vậy, Tô Việt mới có thể kết giao với gã. Lúc đó chỉ sợ gã là thương nhân Tô Việt mới là người trèo cao. Phụ thân Ninh Nghị chắc là hưởng thụ mấy ngày rộng rãi, làm người cũng tương đối kiêu ngạo, đặt ở trên người văn nhân, liền có thể gọi là có khí khái phong cốt.
Từ khi xuyên không tới đây, Ninh Nghị cũng đã nghe vài lần bình luận về phong độ của cha khi còn sống. Theo như lời nói của Tô Đàn Nhi, khi còn sống Công công tôn kính đã đối đãi hào sảng với mọi người, giao du rộng lớn, chỉ tiếc chưa gặp đúng thời, vận khí không tốt, bởi vậy không thể thi đậu công danh, vân vân. Ninh Nghị nghe qua mấy lần, đại khái hiểu được, đối phương trời sinh tính chơi bời quần áo., Chí đại tài sơ, không có học vấn tiêu tiền lại bàn tay lớn, nguyên bản trong nhà có chút căn cơ, cũng cứ như vậy bị phá sạch. Khi còn trẻ hoa thiên tửu địa chơi đùa không tiết chế, về sau trong nhà quẫn bách, lại buồn bực không vui, hết lần này tới lần khác đọc sách, tự thị rất cao, thân thể cùng tinh thần hai phương tám hướng dày vò, rốt cục rơi vào kết cục sớm chết đi.
Ninh Nghị trước kia không giống như phụ thân, cũng có mấy ngày phong quang hoặc là tiêu dao. Từ khi hiểu chuyện trong nhà đã không tốt, người không thông minh, phụ thân ép hắn đọc sách, nhưng cũng không có thành tích gì, là đứa trẻ khổ tật luôn bị cuộc sống đè nén, nhưng cũng bởi vậy, cũng không dưỡng thành phong cốt gì ngạo nghễ, nếu không như thế, đại khái về sau cũng không đến mức lựa chọn ở rể Tô gia, đại khái cũng không có nhiều chuyện tiếp theo.
Bây giờ Ninh Nghị không có hứng thú quá lớn với quỹ tích sinh hoạt của người kia, sau khi thành thân cũng chỉ mấy lần trở về gian nhà này. Sau khi hắn ở rể Tô gia, với tài lực của Tô gia, đối với một cái tiểu viện như vậy tự nhiên cũng chướng mắt., Bởi vậy nói đến, đây vẫn là tài sản của Ninh Nghị, thỉnh thoảng Ngọc nhi hoặc là xinh đẹp còn có thể an bài nha hoàn phía dưới tới quét dọn một phen. xế chiều hôm nay tới, thì là bởi vì Tiểu Đình được Đàn Uyển phân phó phải đi quét dọn một phen, Ninh Nghị vốn cũng không có việc gì, nên cũng tới cùng.
Khoảng cách Thanh Minh còn mấy ngày, tối qua đàn nhi nói với hắn, có thể tới đây lúc thanh minh một chuyến, đốt một chút giấy cho Công bà bà bà. Ninh Nghị đối với thân thể huyết thân này tất nhiên không có ký ức, nhưng đối với ý nghĩa tiên sinh của Tế Tổ Kính cuối cùng vẫn là coi trọng, đàn nhi có thể cân nhắc những thứ này, cuối cùng đối với một phần tình nghĩa của hắn, hắn liền gật đầu đáp ứng.
Sau lưng chuyện này, tự nhiên cũng có đám người Tô Việt Bá Dong thương lượng, người bình thường ở rể sao có thể có đãi ngộ bực này, giống như nữ nhân gả đi, nếu là lấy đồ vật ở nhà mẹ đẻ., Đó đều là một loại không có căn cứ. Thời đại gia đình, đối với vòng biệt gia đình, chung quy là nhìn rất nghiêm khắc. Bất quá Ninh gia bên này dĩ nhiên không có gì qua lại với gia tộc, Tô càng biểu lộ thái độ của con trai thứ hai như Ninh Nghị cùng đàn nhi sinh ra có thể khiến thái độ họ Trữ họ Tống, điểm này nhượng bộ cũng sẽ không trở thành vấn đề quá lớn.
Đương nhiên thời gian ở bên cạnh, cuối cùng vẫn phải tách ra với tế tổ Tô gia, tất cả đều do Tô gia làm chủ. Bởi vì đàn nhi có lòng ở cùng hắn trước thanh minh một ngày, lúc này Tiểu Kiệt ở trong ngoài dọn dẹp phòng, Ninh Nghị cũng giúp đỡ di chuyển bàn ghế một chút. Bởi vì ngày thường không có ai ở, trong phòng bên này cũng chỉ có chút bàn ghế, tủ gỗ vẫn như cũ để đấy., Về phần chăn đệm, quần áo vải vóc, các loại đồ vật có khả năng hồi triều, thì một mực không chuẩn bị. Tiểu Kiệt hôm nay tới, cũng chỉ là trước tiên chuẩn bị xem tình huống đại khái, muốn có thể ở được người, ngày mai khẳng định còn phải gọi mấy nha hoàn gia đinh đến hỗ trợ.
"Cô gia ơi, ngươi đừng giúp nữa, những cái bàn kia để lâu quá, tất cả đều là tro bụi, ngươi dọn một chút, trên người dơ bẩn rồi..."
Cầm cái chổi mới quét dọn giường cũ kỹ, trên đầu quấn một cái khăn đầu, Tiểu Chử Bằng ở trong công tác ngẫu nhiên quay đầu kháng nghị một phen. Bởi vì trong thời gian này, Ninh Nghị đã đem mấy cái rương vốn được đặt trong phòng ngủ này ra ngoài, thuận tiện chọn một ít ghế dời vào, sau đó lại bắt đầu dời đến bàn gỗ đàn hương trong một gian phòng khác., Bởi vì để quá lâu nên cái bàn cũng có chút bẩn. Lúc này sức lực của Ninh Nghị rất lớn, nâng lên đồ vật cũng không phải không có sức, thế nhưng Tiểu Bồng nhìn thì sẽ tức giận.
Đâu có chuyện chủ nhân làm hạ nhân, mặc dù ở chung lâu cũng biết Ninh Nghị không có gì kiêu ngạo, ngẫu nhiên nấu nước rửa mặt nhấc tay không cần người bên ngoài hầu hạ, nhưng những việc dơ bẩn lộn xộn trước mắt này cũng ra tay, thật quá đáng.
"Sau khi trở về, nhìn thấy cô gia bẩn thỉu người, tiểu thư lại muốn mắng ta..."
Tiểu Kiệt dù sao cũng là chuyện quen rồi, lúc này cầm chổi vỗ vỗ, làm cho phòng sạch sẽ, tay chân bay nhanh, nhưng trên người lại không dính quá nhiều bụi bặm, Ninh Nghị mang vài thứ trên người ngược lại đụng phải ít bụi. Lúc Tiểu Kiệt kháng nghị thì Tiểu Kiệt kháng nghị., Hắn liền cười, vạch ngón tay dính tro bụi lên mặt Tiểu Kiệt, hai người bận rộn ở trong tiểu viện một phen, căn phòng vốn đã sắp xếp thành nhà kho cũng dần dần có hình dáng ban đầu. Sau khi dời đồ đạc, việc quét dọn và quét dọn ở một nơi nhỏ cuối cùng vẫn là được Tiểu Hống, hắn ở trong viện xem những rương nhỏ chứa đồ vật vụn, ngẫu nhiên nghe Tiểu Kiệt nói chút ít.
"Cô gia, sao ngươi không đồng ý vị thiếu gia nhà Kính Dương kia giúp viết thơ giúp?"
"Không đáng chứ, ta và Khoáng Lan kia cũng không quá thân quen, viết một bài thơ cũng không chiếm được tiện nghi gì, hơn nữa đối phương là Lý sư phụ, tình thế ta nếu không muốn thấy liền giúp bên này viết thơ, người ta chắc chắn sẽ ghét ta đúng không. Bên này không chiếm được tiện nghi lại bị bên kia đáng ghét, làm người làm ăn mà nói thật sự là quá không đáng, đúng không..."
Buổi chiều hôm trước 《 Dương Dật tới tìm hắn xin thơ từ, câu trả lời của Ninh Nghị đại khái cũng như vậy. Đương nhiên, vui là nửa thật nửa giả, xét cho cùng Ninh Nghị cũng không có thời gian đưa ra thơ tác. Chử Dương Dật từ trước đến nay cũng không tệ lắm, là người thông minh, một bài thơ, kỳ thật cho cũng đủ., Chẳng qua trong mắt Ninh Nghị, toàn bộ sự việc trước mắt chỉ sợ có chút không đáng tin cậy. Khoáng lan chính là do Kính Dương gia nâng lên. Sự tình sau này tuyên truyền, Kính Dương gia chắc chắn là đầu sỏ lớn. Trước mắt Lý sư có thể hay không tranh phong với người còn chưa có đầu mối, mình không cần nhiệt tình tham dự vào. Dù sao trên gấm thêu hoa còn không thú vị bằng đưa than sưởi ấm trong tuyết.
Lúc ấy Ninh Nghị có lẽ không nghĩ nhiều đến mức phức tạp, chẳng qua đối với gã mà nói, làm các loại chuyện tương đối dễ dàng cũng là nhìn một cách rõ ràng. Lúc ấy Kính Dương Dật nhờ hắn tới, Ninh Nghị đùa nghịch mấy cái, sau đó nếu sự tình thực sự cần tự mình ra tay, có thể giúp được, tự nhiên là nghĩa không chối từ. Hiện tại mà thôi, là người thông minh, cũng không cần thiết ở trong cục diện nữ nhân tranh phong lúng túng như thế này quá sớm tỏ rõ lập trường.
Hắn nói đùa, Yến Dương Dật lại biết tác phong của gần thanh lâu, nhưng đã hứa hẹn, lúc đó hắn cũng rời đi. Chỉ nghe hắn trở về kể lại lời nói của Ninh Nghị về thương phong, khiến đối phương uất ức không thôi: "Thiếp thân đã sớm đưa không biết bao nhiêu thiếp mời cho Ninh công tử rồi, Ninh công tử chưa bao giờ coi khinh Lan, lúc này lại nói không quen với thao lan, đúng là ức hiếp người khác."
Lần nói chuyện này nhìn như ủy khuất, kì thực biểu hiện thân mật, xem như phối hợp ăn ý với Mang Dương Dật. Ninh Nghị nghe nói cũng đành lắc đầu cười. Sinh ý là vậy, chỉ cần có chừng mực, mọi người mượn việc cải tạo một chút, cũng không phải chuyện lớn gì, y cũng sẽ không quá mức để ý.
Thời gian buổi chiều trôi qua trong không khí như vậy, Tiểu Kiệt ngẫu nhiên nói về bát quái của Lý sư phụ, thỉnh thoảng lại nói trong lúc quét dọn có quan hệ với cô gia Tô gia này, có liên quan tới việc sau này sinh ra Nhị công tử sẽ để cho họ Trữ nghe đồn lúc này cũng có chút manh mối. Ở năm này tháng nọ., Trong tình huống ở rể, quả thật là đại sự khó lường. Tiểu Kiệt cũng thật tâm cao hứng vì nó. Ninh Nghị ngồi bên ngoài một chút, cười nói:
"Vậy... Tiểu Kiệt, tương lai ngươi gả cho ta, ngươi sinh hạ hài tử liền họ Trữ, đàn nhi sinh hạ hài tử liền họ Tô, thế nào?"
Tiểu Kiệt dưới tình huống xem ra ban ngày ban mặt như vậy, dù sao cũng là trò đùa không nên có liên quan đến chuyện cưới, trên mặt đỏ bừng, sau đó là thần sắc phức tạp: "Cô gia, nếu bị người khác nghe được lời này, Tiểu Kiệt sẽ bị đánh chết..."
Lời này quả nhiên khó nói, Ninh Nghị vốn là thuận miệng, lúc này ngẫm lại cũng hiểu được, cười an ủi vài câu. Một lát sau, Tiểu Kiệt cầm khăn lau ngồi xuống bên cạnh Ninh Nghị, cúi đầu nói:
"Kính Nhi biết cô gia rất tốt, nhưng mà... đừng có nói những lời này làm cho Kính Nhi suy nghĩ rất nhiều nhé... Kính Nhi là nha đầu thông phòng của tiểu thư, cả đời cũng sẽ đứng chung một chỗ với tiểu thư, ví dụ như... Ví dụ như... Cô gia sau này cưới tiểu thư rồi, Kính Nhi sẽ cùng tiểu thư chỉnh chết nàng., Nếu cô gia ở bên ngoài có tình nhân, Cô nhi cũng sẽ cùng tiểu thư tìm tới cửa quậy... Kỳ thật Kính Nhi rất lợi hại, ta được tiểu thư dạy dỗ, hồ mị tử bình thường ở nhà khẳng định đấu không lại Kính Nhi... Cô gia, cô gia phải cẩn thận một chút..."
Tiểu nha hoàn bỗng có chút tự hào lại có chút sợ hãi thị uy, Ninh Nghị ở một bên nở nụ cười. Năng lực của ba nha hoàn trong nhà hắn sao lại không rõ, ở hiện đại bất luận thế nào cũng là tố chất nhân viên quản lý cao tầng, chẳng qua thân phận ở chỗ này là nha hoàn., Trên biểu tượng tự nhiên có vẻ nhu thuận, nhưng trên thực tế khả năng vận dụng vận may và sự vật đều vô cùng xuất sắc. Như nàng đã nói, nếu trong nhà này thực sự có tiểu thiếp gì khác, nàng cùng Tô Đàn Nhi kết hợp lại, đối phương thật đúng là khó có kết quả tốt để ăn.
"Biết rồi biết rồi, nhưng không cần phải chỉnh chết tàn nhẫn như vậy chứ..."
"Nể mặt cô gia, Tiểu Đình sẽ cầu xin tiểu thư lưu lại nửa cái mạng..."
"Chậc..."
Hai người nói chuyện trong sân một hồi. Sau khi quét dọn xong, Tiểu Kiệt mua chút hương thơm ở bên trong, Ninh Nghị sửa sang lại những thứ trong rương gỗ kia, trong đó cũng không có chuyện thú vị gì, có một số thứ đồ chơi có lẽ bao hàm quỹ tích cuộc sống của Ninh Nghị năm xưa, nhưng phần lớn đã thành phế phẩm., Ninh Nghị nhìn một hồi, sau đó lấy một ít chai lọ lọ đã vỡ nát trong rương ra, hoặc là quyển sách thẻ tre phát ra mùi mốc meo tán loạn ném xuống. Lúc ném xuống lại phát hiện một quyển Thiên Văn vẫn còn tốt, bên trong có các loại bút tích chú giải, có lẽ là trước kia Ninh Nghị viết xuống, có chút giá trị kỷ niệm, vì vậy lại cầm trở về.
Ánh nắng buổi chiều không tệ, ấm áp rải rác trong ngõ nhỏ của tảng đá xanh này. Lúc Ninh Nghị trở về, ngồi lên ghế đá xanh ở cửa, ngõ nhỏ sâu thẳm, từng cái sân nhỏ, cửa phòng nối tiếp san sát nhau., Mấy gốc cổ thụ tô điểm tại đen ngói thanh tường, ngẫu nhiên có người đi qua, đối với hắn có thiện ý gật đầu, Ninh Nghị cũng không biết có phải là biết hay không, vì thế cũng gật đầu đáp lễ. Xa xa, thanh âm xa của người xe ngựa từ trên đường phố bên ngoài hẻm truyền tới.
Cư dân trong ngõ hẻm này có chút quen biết hắn, thậm chí còn biết gần đây hắn có danh khí không nhỏ, chẳng qua Ninh Nghị không có ấn tượng gì với con hẻm này mà thôi, chỉ ngồi trên ghế đá này, vẫn cảm thấy một bầu không khí an bình. Hắn đang ngồi ở đó, cầm Thiên Tự Văn lật qua lật lại., Có một số trang sách đã phá, rơi xuống, cũng đành phải bỏ vào kẹp lấy, trong quá trình này, phát hiện có người đang nhìn bên này.
Đó là một cô gái mặc nho y màu trắng - mặc đồ nam, nhưng vẫn có thể dễ dàng nhìn ra thân phận của cô gái đối phương. Thật ra từ lúc Ninh Nghị ngồi ở đây thì người này đã xuất hiện ở đầu hẻm rồi, người bình thường qua lại trong ngõ hẻm một thời gian dài như vậy cũng đủ trải khắp nơi, nàng một đường vừa đi vừa nghỉ cũng không biết đang nhìn cái gì, lúc này đã tới gần rồi., Ninh Nghị mới chú ý tới nàng. Nữ tử mặt trái xoan, cằm nhọn, môi cũng nhỏ, lúc hóa trang thành nam tử không khỏi có vẻ hơi gầy gò, ánh mắt nhìn về phía Ninh Nghị bên này, cũng nghiêng nghiêng nghiêng nghiêng nghiêng nhìn cửa sân đang mở.
Ninh Nghị một tay cầm quyển Thiên Văn rách nát kia, một tay cầm tờ giấy rơi xuống, cũng nhìn nàng. Lúc này nữ tử mới gật đầu, cúi đầu muốn đi, sau đó lại ngừng lại, lại gật đầu hành lễ, mở miệng nói: "Ặc... Xin hỏi công tử, người trước kia ở nơi này, không có ở đây sao?"
".... bao lâu trước?"
"Cũng có... Bảy tám năm rồi..."
Ninh Nghị quay đầu lại nhìn một chút: "Tại hạ cùng với phụ mẫu trong nhà, hẳn là luôn ở nơi này không sai... Ngươi là..."
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Tuổi của đối phương không lớn lắm, tuy ăn mặc có vẻ thành thục nhưng cũng không lớn hơn Tiểu Kiệt bao nhiêu, nói không chừng còn quen biết với mình lúc trước. Hắn nhíu mày, cô gái kia quan sát hắn vài lần, khóe miệng mỉm cười: "A, ngươi là Tiểu Trữ..."
"Chúng ta quen nhau?"
"Cũng...Xem như quen biết đi..." Cô gái này kỳ thật cũng không quá xác định, chỉ một cái sân nhỏ khác tương đối xinh đẹp: "Ta ở bên đó hai năm, ách... Ta họ Vương, đại khái cũng không nói quá nhiều..."
Nữ tử chỉ vào khoảng sân bên kia, thấp thoáng cúi đầu, trong ánh mắt tựa hồ có chút không muốn nói. Bất quá nhìn chỉnh thể, song phương đại khái chỉ là trước kia ở trong một ngõ nhỏ, có lẽ còn nói nhiều, bất quá, đoán chừng cũng không có quá nhiều giao tình. Ninh Nghị chờ đợi, quả nhiên thấy nàng cười nói: "Khi đó ngươi thường đọc sách ở đây, ta còn nhớ rõ, có một lần đến nhà ngươi mượn nước tương."
"Ồ, hóa ra là như vậy..." Ninh Nghị cười cười phụ họa, dù sao cũng không quen biết quá quen thuộc, đối phương hào hứng nói những lời này, hắn cũng không muốn quá mức mất hứng, chỉ nói qua loa hai câu, lại có một bóng người chạy chậm tới, nhưng lại biết cô gái này: "Vương...Huynh, huynh quả nhiên tới đây..."
"Quay lại nhìn xem, kỳ thật nơi này cũng không có thay đổi gì..."
"Nhà ta ở bên kia, Vương huynh còn nhớ không? Chỉ là bán đi, hiện tại cũng không có biện pháp trở về xem."
Người mới tới là một thư sinh mặc áo bào xanh, trước kia cũng ở trong ngõ nhỏ này, nữ tử họ Vương kia nhìn một chút: "Đúng rồi, có quen biết vị công tử này không?"
Hai người xem ra cũng không phải là vợ chồng, nhưng bởi vì quan hệ đồng hương nên cũng có vẻ thân thiết. Tên và nam tử trung niên khi tới nhìn Ninh Nghị vài lần, ra vẻ không chú ý. Ninh Nghị lại có thể dễ dàng phát hiện hắn có quan tâm tới nữ tử này, lúc này lại nhìn thêm vài lần, còn ngó ra sân sau một chút: "Chẳng lẽ là... sách ngốc? A, không đúng, lúc đó gọi là gì đó..."
Nữ tử họ Vương khẽ nhíu mày: "Tiểu Ninh."
"À, đúng rồi, Tiểu Ninh. Là ta, là trung hòa, trước đây ta ở bên kia, khi còn bé chúng ta hay chơi với nhau, đáng tiếc sau này ta theo cha mẹ đến Biện Kinh. Khi đó chúng ta bảo ngươi ra ngoài chơi, ngươi thường bị phạt phạt ghi thư. Thế nào? Còn đang đọc sách, khi còn bé ngươi là người dùng công nhất, bây giờ... nên có công danh chứ?"
Tên Vu Trung Hòa có vẻ thân thiết, còn vỗ vỗ vào cánh tay Ninh Nghị một cái đầy thân thiết, nhưng thực ra trong mắt gã lại ẩn chứa hàm nghĩa rất rõ ràng. Lúc này trên tay Ninh Nghị có một quyển sách rách, áo bào trên người mặc dù cầm đi ra bán là đắt đỏ, nhưng dù sao cũng chuyển chút đồ đạc qua., Làm ra mấy khối vết bẩn, liếc mắt nhìn lại, liền giống như một gã ngốc sách trường kỳ sa sút, thế cho nên quần áo quan cũng không thấy sạch sẽ sạch sẽ. Vì thế vỗ vào giữa, cũng vừa vặn làm cho hình tượng này xuất hiện, nghiễm nhiên nhắc nhở.
Ninh Nghị trong lúc nhất thời cũng cảm thấy buồn cười, cúi đầu nhìn xem: "Cũng không có lấy công danh gì."
"A, không sao, không sao, Ninh huynh cố gắng như vậy, tất có một ngày trúng..."
Vốn lúc trước nhìn thấy hai người nói chuyện với nhau ở đây, lại chú ý tới Vương cô nương kia hình như có chút hứng thú với Tiểu Ninh, vốn là có chút để ý, lúc này nhìn kỹ tình huống bạn cũ này, trong lúc nhất thời cũng cao hứng hẳn lên. Ánh nắng chiếu xuống, vốn không có bao nhiêu giao tình, lúc này lại xem như ba người xa cách đã lâu mới gặp nhau ở trong hẻm nhỏ này trò chuyện với nhau...