Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thời gian trôi qua khoảng hai tháng, mưa bắt đầu rơi.
Thời gian còn lại khá ngắn, mưa lạnh ngày xuân đã tẩy rửa thanh tịnh thế giới này, cỏ cây nảy mầm, búp hoa chớm nở, từng giọt từng giọt điểm xuyết thế giới vô cùng phong phú.
Trong những năm này, Thanh Minh tính ra là một việc trọng đại. Sau hơn mười ngày, Tô gia cũng đã chuẩn bị cho tế tổ. Cũng như năm ngoái, đến giai đoạn này, ngược lại Ninh Nghị khá rảnh rỗi., Người ở rể nếu không đổi họ thì không vào được từ đường, đến ngày đó, hắn cũng không được coi là người tham gia quan trọng. Có nữ tử Tô gia phải vì Tế Tổ mà chuẩn bị hỗ trợ, Ninh Nghị tự nhiên cũng không để ý, đương nhiên ngày thường hắn cũng tương đối nhàn rỗi, lúc này cũng không thể hiện ra chỗ đặc thù hơn.
Không vào từ đường, không sao, cũng có nghĩa là không được coi trọng. Cứ như vậy, theo quan niệm phổ biến, nam nhân sẽ lộ ra mất mặt, dù sao thế nhân đều nói "Đại trượng phu" như thế nào. Chỉ là ở chỗ Ninh Nghị, năm ngoái cũng chiếu qua như vậy., Năm nay lại làm cho người Tô gia có chút khó xử, nghe Tiểu Kiệt nói mấy vị lão gia trong nhà đang thảo luận với Tô Bá Dong, thương lượng xem có nên tìm biện pháp nào không, khiến cho Ninh Nghị có thể tham dự vào lần tế tổ này, không nên để hắn cảm thấy bị lạnh nhạt, sau đó thương lượng không ra kết quả gì, vì vậy mọi người khổ não không thôi.
Dù sao bây giờ tầm quan trọng của Ninh Nghị ở Tô gia đã lộ ra, mặc dù là thân phận con rể, nhưng về mặt thực tế mọi người không khỏi không được tôn kính hắn. Thân phận ở rể đối với Tô gia là thứ hắn cần, không sửa được, nhưng không cho hắn vào từ đường, về sau chịu không nổi hậu nhân hương hỏa., Bây giờ tất cả mọi người đều quan tâm đến điều này, ngược lại sợ trong lòng Ninh Nghị có khúc mắc gì đó. Mọi người thương lượng một phen, còn mang Tô Đàn Nhi tới hỏi. Tô Đàn Nhi cũng rất đau đầu, chạy về nói bóng gió vài câu, Ninh Nghị suy nghĩ một chút.
"Tô Nghị Tô Hằng cũng không thể nào dễ nghe được..."
"Thiếp cũng cảm thấy thế."
"Vậy thì không đổi... Đừng nghĩ tới những thứ không có, về phần những lão nhân gia kia, cứ mặc bọn họ đi, gánh một chút tâm tư cũng không sao cả..."
Nhân tính, quy luật, Ninh Nghị hơi nghĩ một chút cũng rõ ràng. Hắn hiểu đối phương phiền não có lai lịch, nhưng cho dù đối với rất nhiều chuyện đều không để ý, muốn hắn đổi họ hắn cũng không nguyện ý, đối phương đại khái cũng hiểu những chuyện này, đây cũng là nơi bọn họ khổ não.
Đương nhiên, nghi kỵ và lo lắng những thứ này từ việc Tô lão thái công công công công bố ra tình hình thương thế Hoàng thương đã không thể tránh khỏi, những người này khẳng định sẽ lo lắng hắn không có dã tâm, lo lắng năng lực của hắn có quá lớn hay không., Hoặc là lo lắng hắn sẽ bất mãn như vậy, những thứ này cũng không sao cả. Bọn họ muốn trói buộc hoặc chèn ép hoặc hạn chế gì đó, dù sao ngay từ đầu Ninh Nghị đã không có bất cứ suy nghĩ gì đối với quyền lực tài phú của Tô gia.
Tuy rằng bây giờ tình cảm với thê tử rất tốt, nhưng trên các loại sự tình như Tế Tổ, Tô Đàn Nhi nói đến, cũng sẽ có chút muốn nói lại thôi, nhưng những thứ này cũng không sao cả, một ngày nào đó, nàng đại khái sẽ hiểu được chính mình là dạng người gì, cho dù nàng cảm thấy kỳ quái, thời gian dài, cũng sẽ trở nên rõ ràng.
Đây có thể là một quá trình dài dằng dặc, nhưng cứ từ từ mài hợp lại, cũng chính là như vậy.
Mỗi ngày ở thư viện dạy học, trong một đám đệ tử, có vấn đề tâm tình gần đây liên quan tới Chu Bội, Ninh Nghị cảm thấy có chút kỳ quái. Lúc trước hắn đã biết tiểu cô nương này vì chuyện trong nhà mà khổ sở vì tin tức mà khóc lóc, bình thường tiểu cô nương coi như kiên cường thậm chí vụng trộm khóc lóc trộm., Gần đây phát hiện nàng lại cổ quái rất nhiều, bởi vì hai ngày trước thấy nàng lén lén lút lau sạch lá cây, sau đó trốn ở một bên nhai. Loại lá cây này đã chết rồi, Ninh Nghị ngẫm lại cũng cảm thấy nhíu mày, không biết tại sao vị quận chúa quận chúa có thân phận tôn quý này đột nhiên nghĩ không ra.
Làm lão sư, hắn coi như khá quan tâm tới mấy nữ đệ tử lớp, đây chỉ là vì vật quý hiếm, những nữ đệ tử này sau khi trải qua sự mở mông của hắn, liền không có cơ hội tiếp tục học nữa. Dù sao các nàng tới sau này, chỉ lập gia đình với giáo tử cũ.
Nhưng việc này cũng chỉ vẻn vẹn quan tâm mà thôi, muốn mở rộng quy mô cũng chỉ phí công, dù sao cho dù các nàng có vấn đề tâm lý gì đi nữa, thì đó cũng là vấn đề xã hội mà thôi., Không sửa được xã hội, càng nghĩ càng làm nhiều chuyện xấu đối với các nàng, nữ tử vô tài chính là những lời này ở xã hội cực kỳ chính xác. Bởi vậy đối với tiểu quận chúa đột nhiên trở nên cổ quái này, Ninh Nghị vẫn chỉ dạy nàng chút ít về bói toán, những thứ còn lại cũng không hỏi đến.
Ở bên ngoài Tô gia, sự kiện ám sát có liên quan đến thẻ tre, nếu vài tên thích khách đã chạy thoát, bây giờ cũng xem như là một đoạn lạc. Chuyện này tới đột ngột, đi cũng nhanh, chỉ là trong đó mơ hồ lộ ra hàm nghĩa không tầm thường, đủ khiến cho người khác chú ý. Người Liêu, Kim Quốc, Võ Triều... Có một số giác lực phức tạp ở chỗ này thoáng lộ ra một chút manh mối.
Chuyện này đối với Ninh Nghị mà nói dù sao cũng hơi lớn một chút, mà ở trong đó, sinh hoạt dòng chính của Tần Dao vẫn là bị đè nén ở đó, không có bao nhiêu biến hóa. Ninh Nghị ngẫu nhiên đi qua, cũng chỉ là tâm sự chuyện trong sách nói, hạ cờ vây, hoặc là nói một chút chuyện vặt trong nhà. Ninh Nghị nói đến gần đây Tô gia phiền não, đối phương cười một phen, nói hắn quá điệu thấp cũng là gây thêm phiền toái cho người ta. Chỉ là có liên quan đến quốc gia đại sự, thì tuyệt khẩu không nói.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Trong trận ám sát đó, Vân Trúc bị thương, Cẩm nhi cũng chế phục một người trong đó, coi như là có ân cứu mạng đối với dòng dõi của Tần gia. Hồi lâu trước Ninh Nghị đã có chủ ý giúp Tần Nguyên bắt Vân Trúc làm nghĩa nữ., Về sau bởi vì Vân Trúc ở Yến Thúy Lâu biểu diễn mà không được, nhưng Vân Trúc cùng Tần gia vẫn có quan hệ, thỉnh thoảng tới thăm hỏi vị Tần gia gia này một chút, sau khi chuyện này xảy ra, có một ngày Tần gia dòng dõi liền đem chuyện thu nữ nhấc lên.
Lần trước Ninh Nghị nhắc tới chuyện này, ý nghĩa của nó vốn là rất không bình thường. Sau khi một quan viên từng nhận một cô nương trong thanh lâu làm nghĩa nữ, sau khi truyền ra ngoài, danh dự của Tần lão đã bị tổn hại, nhưng lúc đó Ninh Nghị cân nhắc là vì hắn hiểu rõ tình nghĩa của đối phương., Quyết tâm phải cho Vân Trúc một chỗ dựa tốt, về phần Tần lão bên này, thứ nhất là có chút hiểu biết lẫn nhau, thứ hai là Ninh Nghị cũng quyết tâm vì chuyện này mà trả giá một ít, chỉ cần lão nhân gia đáp ứng chuyện này., Hắn tự nhiên có loại năng lực này, ra tay vài lần cũng không khiến đối phương chịu thiệt. Sau này cũng là vì Vân Trúc vì mình mà lần thứ hai ra mặt, lại để đối phương đáp ứng, cũng có chút được một tấc lại muốn tiến một thước, lúc này Ninh Nghị mới làm xong.
Nhưng lần này do Tần lão nói ra, ý nghĩa cũng đặc thù hơn một ít. Lúc trước Tần lão chỉ có thể coi là một quan viên bị bãi miễn, bây giờ các loại tiếng hô bên ngoài tăng vọt, lại bị người Liêu ám sát một lần nữa, nếu lão phục hồi, trong nháy mắt sẽ là quan lớn dưới một người trên vạn người, lại đề xuất chuyện bực này, Ninh Nghị cũng không khỏi sững sờ.
Đáp ứng là không thể thay Vân Trúc đồng ý, cự tuyệt cũng không cần mở miệng. Lúc này do Tần lão có đại nhân vật tới bái phỏng nên Vân Trúc cũng không dễ tới. Sau đó Ninh Nghị dẫn Vân Trúc, Cẩm nhi tới bái phỏng một lần, nhờ lão nhân gia tạ ơn các nàng ra tay.
Buổi chiều hôm nay bưng trà ra khỏi sân, mấy người nói chuyện với nhau một chút, đối với quan hệ giữa Ninh Nghị và Vân Trúc, Tần Thìn cũng rõ ràng: "Trong hai người các ngươi chuyện này rốt cuộc là sao?", Có thể ta cũng có chút khó nói, trước kia chưa từng gặp qua a..." Giữa hai người sớm đã có thể liên hệ với nhau, chẳng qua nhìn thì thấy Cẩm nhi không đột phá đến bước cuối cùng, Ninh Nghị không cách nào đưa đối phương về nhà được., Nhưng lúc này dẫn Vân Trúc tới bái phỏng, hoặc là Ninh Nghị quyết định một số đại sự trong cuộc đời cho nàng cũng là tự nhiên, thậm chí cảm giác có chút giống trượng phu mang vợ trở về nhà nhạc phụ thăm hỏi tự nhiên. Đối với loại chuyện này, thỉnh thoảng Tần Liệt lại kể cho Khang Hiền nghe, cũng là cảm thấy bất đắc dĩ.
Lúc này Cẩm nhi cũng coi như quen biết với nhà Tần lão, nghe hắn nói như vậy liền hưng phấn cáo trạng Ninh Nghị. Ninh Nghị và Vân Trúc cũng chỉ có thể lắng nghe, có đôi khi uống trà cười khổ một phen, đối với thái độ này của bọn họ, ở trong mắt Cẩm nhi tự nhiên biến thành heo chết không sợ nước sôi rụt rè, đối với chấp mê bất ngộ và nhận nhiệm vụ của Vân Trúc tỷ cũng rất là khó chịu: "Tần gia gia, người phải chửi mắng bọn họ cho thoải mái."
Tần Tương Nguyên cười rộ lên: "Ngươi cũng nói bọn họ chấp mê bất ngộ, mắng là chửi bất tỉnh. Kỳ thực trong cuộc đời, nếu thật có thể chấp mê một phen, cũng không hẳn không phải là chuyện tốt. Tạm thời cho bọn họ một ít thời gian đi."
"Hừ." Cẩm nhi hừ lạnh một tiếng: "Không cho."
Nói thì nói như vậy, Cẩm nhi đối với chuyện này cũng không có biện pháp, trên thực tế, trong toàn bộ sự tình, nàng cũng chưa chắc không có thành phần trong đó. Nàng bệnh nặng về sau, mỗi ngày như trước đấu võ mồm với Ninh Nghị., Hoặc là nói một vài chuyện của Cẩm nhi điếm, có thói quen sống cuộc sống nhàn nhã. Trong thời gian mấy ngày này, ngược lại chuyện Lý sư tới thăm bạn cũ ở kinh thành, Giang Trữ trở nên náo nhiệt hẳn lên, cũng không biết ai đang đi rêu rao, đem toàn bộ tình cảnh biến thành một lần khiêu chiến với Giang Trữ, rất nhiều tài tử Giang Trữ đã bắt đầu hành động., Sợi dây dẫn đám người Băng Lan, Lạc Ly Miểu, chuẩn bị ở mấy ngày đó làm một diễn viên, mời Lý cô nương tới, đọ sức một phen. Bên kia người chưa đến, bên này đã xào rất náo nhiệt.
"Lý sư phụ kia danh tiếng rất lớn đó, nghe nói rất nhiều tài tử lợi hại ở Trường An đều viết thơ cho nàng, có tên là Chu Bang Ngạn cũng rất lớn, ta đã xem qua lời ca của hắn, viết rất hay đấy." buổi chiều hôm nay đi tới tiểu lâu bên này, Nguyên Cẩm Nhi cũng đang chú ý tới chuyện của Lý sư phụ. "Gần đây Giang Trữ có rất nhiều tài tử đều cảm ơn tân soạn ra, Ninh đại tài tử ngươi có muốn viết một bài thơ mới không, chèn ép lửa giận bên kia đó một chút?"
"Viết thơ? Tốt, gần đây vừa vặn có linh cảm." Ninh Nghị nâng bút viết, Cẩm nhi há miệng ra, vội vàng từ cái bàn bên kia nằm xuống, vân trúc đi qua cũng tò mò thò đầu qua.
" triện thổ liễm, chiếm hết phong tình hướng tiểu viên. tạch tạch thổ liễn, ám hương phiêu động nguyệt hoàng hôn... Đây là thơ gì..."
Gần đây Ninh Nghị nhớ lại bảng nguyên tố chu kỳ, đáng tiếc lại không nhớ ra được, lúc này cầm tờ giấy lên xem, đắc ý lắc đầu: "Thơ hay a thơ hay... Nhưng còn có bốn câu, tiếp theo là san hô nóng hổi... Ừm, nghe có vẻ hơi ngứa..."
"Tỳ Hưu, không viết thì thôi. Cứ như vậy mãi..." Tiểu Mai Uyển của Tiểu Mai Viên Lao Sơn này dường như cũng chưa được truyền tới Võ Triều, Cẩm nhi thăm dò nhìn cái kia chiếm hết phong tình hướng Tiểu Viên phiêu phù nguyệt hoàng hôn, "Vô ích chà đạp câu nói, đại tài tử không tầm thường a..."
Nàng suy nghĩ một chút, lại cười nói: "Hừ, đúng rồi, sáng nay có một công tử tới bái phỏng Vân Trúc tỷ, người vừa đẹp vừa ổn trọng, tri thư đạt lễ hơn nữa còn là một chức quan, viết thơ khẳng định còn hay hơn ngươi viết, Vân Trúc tỷ cùng hắn tán gẫu rất vui vẻ."
"Hả?" Ninh Nghị cười rộ lên. "Không tin, làm sao hắn có thể viết ra thơ hay như vậy..."
"Là Tần lão công tử." Vân Trúc ở phía sau cười nói: "Bởi vì chuyện Tần lão gặp chuyện đâm, lại gặp thanh minh, bởi vậy từ Giang Châu trở về, hôm nay đặc biệt tới đây nói lời cảm ơn. Hắn nói hôm qua từng đến nhà lập Hằng bái phỏng, chỉ là đi vội vàng, chưa từng gặp, lập tức còn không biết sao?"
"Tần Thiệu cùng... Hôm qua quả thật đã có người đi qua đó, chỉ là không để lại tên mà thôi, thật ra đã nói sẽ còn đến đây..."
Ninh Nghị suy nghĩ một chút nhưng cũng hiểu được, hắn đã nghe qua rất nhiều lần về hai đứa con dòng dõi của Tần Thiệu và Tần Thiệu. Hai người này một văn một võ, bởi vì quan hệ giữa Tần Kế Nguyên và quân đội đều rất được trọng dụng trong chính đàn., Năm ngoái bởi vì đắc lực cứu thiên tai, Tần Thiệu và đã được thăng cấp lên Tri Châu ở Giang Châu, đại khái bởi vì sự tình bận rộn, lúc niên quan hai huynh đệ cũng chưa trở về Giang Ninh, lần này hẳn là nghe được chuyện phụ thân bị ám sát nên vội vã chạy về.
Hắn hỏi Vân Trúc về tình huống của Tần Thiệu, với tư cách là con trai trưởng dòng dõi, người này thật ra cũng đã gần bốn mươi tuổi, những câu nói anh tuấn và lễ nghĩa tri thư đạt lễ của Cẩm nhi cũng không có gì sai. Dựa theo những gì Tần Thiệu nghe được từ dòng chính bên kia, xem ra vị Tần Thiệu này cùng với những người có phong thái khiêm tốn ổn trọng, rất có phong thái của cha, trong học vấn cũng xem như là người chân chính kế thừa Nguyên Y bát của Tần Nguyên. Chỉ có điều hắn không lộ ra, dưới ảnh hưởng của dòng dõi Tần Thiệu, trọng trách thật sự không dễ khoe khoang, nội dung thi từ công tuy rằng cũng không tồi, nhưng viết rất ít, bởi vậy mới không nổi danh, về mặt trên quan trường cũng là một dấu chân bước từng bước về phía trước, dẫu sao phụ thân gần đây cũng bị liên lụy, mới có việc di chuyển.
Ba người nói một trận về hai huynh đệ Tần gia này, Ninh Nghị cũng giày vò Tiểu Mai Huyên của Lao Sơn Viên một phen, sau đó mới chân chính viết ra cho Nguyên Cẩm Nhi xem. Nguyên Cẩm Nhi nhìn qua một lần, khịt mũi coi thường: "Cũng chỉ thế mà thôi." Nhưng xem ra vẫn thích.
Ninh Nghị dặn dò một hồi không được mang ra ngoài, tự mình xem cũng được, muốn hiện cũng đừng kéo đến trên người hắn. Hôm nay trở về, lúc đi ngang qua Tần phủ đi vào bái phỏng một lần, quả nhiên biết Tần gia đại công tử đã trở về., Chẳng qua buổi chiều hôm nay cũng phải ra ngoài bái phỏng những người khác, lúc hắn về đến nhà cũng đúng lúc có người tới đây, nhưng không phải Tần Thiệu hòa hợp mà là Kính Dương nhà Kính Dương nhà họ Dương, Ninh Nghị còn chưa về nhà thì chính là Tô Đàn Nhi và Bá Dong đang tiếp đãi.
"... Gần đây, tin đồn sư cô nương ở Trường An sắp sửa tới đây chắc Ninh huynh cũng biết, bây giờ thành Giang Ninh đã dậy sóng, tất cả mọi người đều mong đợi để Mạn Lan luận bàn với sư cô nương một phen... A, mặc dù ý đồ của đối phương còn chưa biết, nhưng dù sao vẫn có khả năng chạm mặt. Tiểu đệ cảm thấy..., Dù sao cũng quan hệ tới danh dự của Giang Trữ, vì vậy muốn Ninh huynh phá lệ ra tay một lần, vì Giang Ninh sĩ nhân tiếng tăm lừng lẫy, viết một bài thơ mới cho Lan Lan, như vậy cũng có phòng bị vô họa..."
Trước kia mọi người giao nhau với nhau, Chử Dương Dật luôn tỏ thái độ rất thấp, nhưng chưa từng đưa ra yêu cầu không phân cao thấp gì. Lần này Ninh Nghị ngược lại hiểu ra, đối phương cũng kinh doanh lâu dài, dự định thu hoạch thành quả một lần thiện ý trường kỳ rồi...