Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tiếng người la hét, tiếng kêu rên nổi lên bốn phía, trong tửu lâu, trong lúc nhất thời tiếng ồn ào huyên náo như muốn nổ tung. Chẳng qua, thân ở giữa, chỉ sợ bất luận là ai cũng khó mà nắm được toàn cảnh mọi chuyện.
Khi Tống Thiên kéo Tần đỡ con cháu lao ra khỏi đại môn, hán tử khôi ngô to lớn phía sau cũng tách đám người ra, bay thẳng tới, khoảng cách với mắt thấy sẽ kéo gần, giao lộ phía trước, mấy chục người trùng trùng điệp điệp cũng chắn trước mặt, trong khoảng thời gian ngắn, chỉ khiến người ta cảm thấy đã trúng mai phục dự tính trước.
Tuy nói bây giờ quyền lực tông môn không lớn, nhưng có thể tiến vào vương phủ làm thị vệ, Tống Thiên Thiên dù sao cũng không phải loại dễ khi dễ, mắt thấy trước sau đều là thế tới hung hăng, hắn cũng cắn răng một cái, rút trường đao tùy thân ra. Lúc này xung quanh huyên náo ầm ĩ, cửa xông ra không riêng gì bọn họ., Còn có một số khách nhân vốn đang tới gần cửa, bọn họ từ cửa xông ra, trông thấy mấy chục người phía đối diện trùng trùng điệp điệp chắn tới, cũng hơi sửng sốt. Bất quá, người đầu lĩnh đối diện tựa hồ cũng ngẩn người, bỗng nhiên giơ tay, đem đội ngũ dừng lại, hình thành cục diện giằng co.
Lúc này cơ hồ không kịp suy nghĩ, ai cũng không rõ kẻ địch ngã xuống đất là cái gì, trong đại sảnh tiếng thương quanh quẩn, đinh tai nhức óc, đại hán uy mãnh từ trong đám người chém giết xông ra, thẳng đến chỗ Tần Thủy Tộc., Tống Thiên Cương Đao ra khỏi vỏ, định liều mạng nhưng khó mà quyết đoán trước là đấu với bên nào trước. Một giọng nói cũng vang lên trong tiếng ồn ào: "Chính là bọn chúng! Bắt cho ta!" Trong âm thanh này hơi thở trầm ổn, sau đó mặc dù cũng bao phủ trong đám đông hỗn loạn, nhưng dù sao vẫn bị người khác nghe thấy rõ ràng, nói chuyện chính là Tần Tương Nguyên đi theo sau Tống Thiên Thiên.
Sau khi nghĩ lại, mặc dù trở nên vội vàng, trong lúc không rõ lý do đã bị người kéo ra, đến đây, vị lão nhân đã quá sáu mươi tuổi này lại không chút bối rối, đầu tiên là phản ứng lại. Tiếng nói chuyện kia người bên ngoài cũng nghe được rõ ràng., "A" đại hán khôi ngô ở phía sau hét to một tiếng, nắm một chậu lên ném ra. Tống Thiên Thiên phất tay một cái, bản thân cũng bị lực trùng kích cực lớn đẩy lui lại bên cạnh vài bước, mảnh sứ vỡ và bùn đất bay múa giữa không trung, còn thân thể to lớn của chậu hoa kia thoáng chuyển hướng sang bên cạnh., Mấy chục người bay đến phía đầu phố, người đi trước vừa mới giơ tay lên để một đám lâu la dừng lại, bỗng dưng nhìn thấy một chậu đồ vật bay tới, hai tay vội vàng đập xuống, mặc dù không bị thương tổn gì, nhưng bùn đất vẫn bị vẩy ra làm cho mặt đất xám xịt.
"Mẹ nó, bọn chúng cũng chuẩn bị..." Tên đầu lĩnh kia lau nước bùn trên mặt, đột nhiên rút từ bên cạnh ra một cây gậy, "Các huynh đệ, đập nát bọn chúng!" Vài chục người "A" xông tới!
Sự hỗn loạn trước cửa trong nháy mắt hội tụ thành một cơn thủy triều, trùng kích cùng một chỗ. Trong đại sảnh, Nguyên Cẩm Nhi trốn ở một quầy hàng nhìn ra phía ngoài, căn bản không hiểu được tại sao đột nhiên trong đó cũng loạn thành như vậy, chỉ nghe tiếng kêu, tiếng thương, khói bụi và máu tươi lan tràn ra khắp nơi., Niên kỉ hỏa thương này sử dụng thuốc nổ bụi mù cực lớn, tiếng vang cũng kinh người, đột nhiên nổ tung một chùm, thanh thế thực làm cho người ta sợ hãi khó nói. Một chỗ khác của bụi mù, máu thịt bay lên, phốc một cái liền kéo dài ra ngoài, làm một ít người phía sau đầy mặt.
Lúc này trên bình đài hành lang tầng hai, cũng có mấy người vội vàng đi ra xem một màn này, đó là ba người Chu Bộ, Trương Thụy, Lý Đồng đi cùng với Ninh Nghị. Bọn họ nhìn thấy Ninh Nghị cầm Đột Hỏa Thương ra ngoài, chần chờ một hồi mới đi theo ra, còn chưa ra hành lang đã thấy có người nhảy từ trên bình đài xuống., Hỗn loạn đột nhiên triển khai, phía dưới loạn thành một mảnh, Chu Bội bị dọa nhảy dựng, ngồi xổm đến lan can nhìn xuống phía dưới, còn chưa rõ đại khái, liền nghe một tiếng vang thật lớn, khói bụi dâng lên trong tầm mắt, xen lẫn trong đó còn có máu tươi kinh người.
Sau đó, Chu Bội, hai vị phu tử cũng thấy được thư sinh vừa rồi ngồi luận đạo với bọn họ, không còn khí tức hào hoa phong nhã lúc vừa rồi. Khi đại sảnh hỗn loạn, cửa ra vào cũng đột nhiên lộn xộn thời gian, một thương đột nhiên xuất hiện này thật sự là lưu loát dứt khoát, không chút dây dưa, ống thương kia thu lại, thư sinh ôm lấy nữ tử áo trắng bên cạnh, liền lùi lại trong đám người.
Ba người trên bình đài chung quy vẫn không thích ứng được máu tươi và tử vong đột nhiên xuất hiện, vô luận là ngày thường xem như nữ tử nhiều lần gặp mặt hơn, hay là Trương Thụy, Lý Đồng thông hiểu quân lược,, Đột nhiên thấy một thân thể ngã xuống đất máu tươi chảy lung tung, đột nhiên sợ rằng không tìm được khái niệm, trong lòng trống rỗng. Sau đó, lại thấy một nam tử mặt sẹo dừng lại phía dưới, đột nhiên lao về phía thư sinh mặc trường bào.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
"A —— a —— "
"Giết Tần lão cẩu trước đã!"
"Đột Hỏa Thương! Đừng làm cho hắn thêm châm lửa -- "
Thanh âm này là từ trong miệng của mấy người, bất quá lúc này ở phía trên ngơ ngác nhìn tất cả, Chu Bội đang ở trong hỗn loạn nhưng ngay cả lời nói của ai cũng không phân biệt rõ ràng. Nàng chỉ có thể nhìn thấy nam tử mặt sẹo trong một tiếng thét phẫn nộ đột nhiên xông về phía Ninh Nghị, đại hán phương bắc này so với Ninh Nghị cao hơn một cái đầu, dáng người cũng khôi ngô cường tráng, trong nháy mắt, hai người trong khói bụi chưa tan va chạm cùng một chỗ.
Tiểu cô nương trong lúc nhất thời cơ hồ muốn nhảy lên cổ họng, trong ấn tượng của sư phụ Ninh Nghị là một thư sinh văn nhược, cho dù thỉnh thoảng nghe hắn khoác lác một phen về Huyết Thủ Nhân Đồ, như thế nào, cũng đành phải quy kết với hắn ưa thích những câu chuyện xa xưa trong giang hồ. Lúc này lại làm sao vui đùa được., Hình thể song phương căn bản không cùng một khái niệm, sợ là sư phụ bị va chạm liền muốn hộc máu bay ra, nhưng sau một khắc, đã thấy trong bụi mù kia, hai người đã giao thủ.
Hầu như ngay từ đầu đã là va chạm trực tiếp nhất. Đánh nhau như vậy không thể gọi là mỹ cảm võ học gì, bàn ghế chung quanh ầm ầm bị đánh bay. Đột Hỏa Thương Quản trên tay Ninh Nghị là ống trúc, chỉ có chút kim loại ở phần đuôi., Ninh Nghị vung mạnh lên đầu hán tử mặt sẹo. Đối phương ngăn cản, toàn bộ ống trúc đều đã vỡ vụn. Mức độ đàn hồi của tấm trúc hầu như đã biến thanh Đột Hỏa thương này thành một cái roi, sắt thép phía sau sượt qua đầu đối phương, sau đó Ninh Nghị cũng bị đụng bay ngược ra sau.
Hắn tu luyện bộ nội công kia đã được một thời gian ngắn, tố chất thân thể vượt xa thường nhân, thỉnh thoảng bộc phát ra lực đạo kinh người, nếu không như thế, đột hỏa thương kia cũng không có khả năng bị đập cho nát thành roi. Nhưng loại lực đạo này chỉ là trong chớp mắt bộc phát, thân thể của hắn cuối cùng vẫn không so được với đại hán mặt sẹo này, trong nháy mắt., Đã trúng một quyền trên người, hắn cũng trả một quyền, vung một cái ghế ghế cũng bị đối phương thuận tay đập nát. Chỉ vài lần giao thủ ngắn ngủi này đã chứng minh lực lượng song phương không cân bằng. Sau một khắc, đại hán mặt sẹo kia trở tay, vung lên một cây roi thép mãnh liệt nện xuống, một cái bàn bị gã nện đến chia năm xẻ bảy.
Roi thép kia toàn thân ngăm đen, thế tới trầm mãnh, nếu bị vung trúng một cái, không tránh được thịt nát xương gãy, mới tránh được đầu tiên, roi thép kia một khắc không ngừng quét ngang tới., Ninh Nghị lui về phía sau một cái, ngoại bào "Vù" một cái bị phá, bụng tựa hồ cũng đang nóng rát đau nhức, cũng không biết là do tâm lý tác dụng hay là bị thương. Y căn bản không dám đợi đến lần thứ ba đối phương đánh tới, hai chân bỗng nhiên dùng lực, nhào tới, xuất ra khí lực lớn nhất bóp chặt cổ cùng gân sườn đối phương.
Nội công Ninh Nghị bỗng nhiên bộc phát lực lượng kinh người, lúc trước Lục Hồng cũng đã nói loại phát lực này có hại đối với thân thể, chung quy không phải luyện lúc nhỏ, không cách nào hoàn toàn thích ứng với phương pháp phát lực, nhưng vào thời khắc mấu chốt lại rất bá đạo. Đối phương tựa hồ cũng không ngờ tới một thư sinh lại có can đảm và lực lượng như vậy., Trong lúc nhất thời, cổ và tay phải phảng phất bị thiết hoàn siết chặt, cắn chặt răng, cũng không cách nào tránh thoát, roi thép trên tay phải cũng không đập xuống được, hai người ầm vang ngã xuống đất.
Toàn bộ quá trình chỉ phát sinh trong chốc lát, khi hán tử mặt sẹo kia vọt tới, hai người hung hãn giao thủ, sau đó ầm ầm đổ xuống, khói bụi bốn phía vẫn còn bay tán loạn, cũng bị trận này đánh nhau đến điên cuồng. Hán tử mặt sẹo vừa ngã xuống đất, bỗng nhiên lăn một vòng, tay trái chộp tới Ninh Nghị. Ninh Nghị cũng đã buông lỏng tay, thân thể lăn lộn, liều mạng ôm lấy cánh tay phải hán tử mặt sẹo cầm roi thép, hai chân xoắn về phía bả vai đối phương.
Sau khi tới nơi này, Ninh Nghị hứng thú với võ công, có nội lực cũng học được vài bộ quyền pháp, lúc trước Lục Hồng nhắc nhở hắn là đã dạy hắn những thứ võ công này. Nhưng hơn nửa năm qua hắn căn bản chưa từng trải qua chém giết, về phần những chiêu thức này căn bản không cách nào hình thành phản xạ điều kiện được., Không có phản xạ điều kiện, võ công cũng không có tác dụng gì. Lúc này gặp địch, trong đầu hắn như trống rỗng, hắn vừa giao thủ đã biết không đánh được đám người này, liều mạng đánh tới, vẫn dùng quy tắc trước kia.
Khi trên tay đối phương có vũ khí, chạy trốn hầu như không có ý nghĩa gì, chỉ có thể nghênh đón.
Lực đạo của người này cương mãnh, nếu về mặt chiến trận có lẽ là một viên đại tướng, nhưng dù sao cũng không phải là Đại sư võ học như Lục Hồng Đề. Ở trước mặt Lộ Hồng Đề, Ninh Nghị căn bản ngay cả cơ hội cận thân xuất thủ cũng không có, cho dù có ôm lấy đối phương, nàng cũng thuận tay liền có thể dùng chút kỹ xảo để tránh ra. Nhưng hán tử này dù sao cũng chỉ dựa vào dũng mãnh và khí lực lớn, tuy nói kinh nghiệm tranh đấu cũng phong phú, nhưng trước kia chiến đấu cũng rất phong phú,, Lấy lực đạo của hắn, thường thường tiện tay ném người này bay đi, đánh ngã, trong chốc lát này, hai người lăn lộn trên mặt đất nhiều lần, một thư sinh lại chỉ ôm lấy thân thể của hắn, lúc nào cũng phải dùng kỹ năng then chốt đoạt mạng, đó là chuyện hắn chưa bao giờ gặp qua.
Trong hệ thống chiến đấu hiện tại, kỹ năng then chốt phát triển bởi vì phối hợp khoa học, hiểu biết về yếu hại cơ hồ đã đến cực điểm, mật thuật Phốc Tây Nhu áp sát vào người hơi động trí mạng, hợp khí đạo, gậy ba ngàn cũng có rất nhiều kỹ xảo phản diện nhau., Công phu bắt dễ truyền thống Trung Quốc, các loại tán tu thuật phòng ngự cũng đều nhằm vào nhược điểm. Ninh Nghị cố nhiên không đến được cảnh giới nhu thuật đại sư, nhưng hắn đầu óc thanh tỉnh trong lúc sinh tử, biết một khi thả mình ra là tử định, phối hợp với nội công bộc phát ra lực đạo, mấy lần đổi vị trí thành đại sư., Hoặc ôm lấy cổ đối phương, hoặc là tay chân, sử dụng động tác then chốt, chuyển động bên phải, sau đó đột nhiên lăn trái, ý đồ muốn bẻ gãy tay chân đối phương.
Có lẽ chỉ có người chân chính luyện qua những kỹ năng then chốt này mới có thể hiểu rõ thân thể người yếu ớt ra sao, nhưng đại hán kia đối với sự nắm chắc sinh tử cũng cực kỳ nhạy cảm, trong lúc nhất thời bị làm cho chật vật không chịu nổi, nhưng phản kích mạnh mẽ vẫn có thể trong lúc ngàn cân treo sợi tóc bức Ninh Nghị ra, chỉ trong chớp mắt bức ra một cái., Lại bị Ninh Nghị vừa vặn nhào tới. Hai người lăn lộn trên mặt đất bất quá mười mấy giây, nhưng mỗi một khắc cơ hồ đều là sinh tử một phát, bàn ghế bàn ghế chung quanh gặp nạn, bị hán tử mặt sẹo vung loạn đánh cho nát bét, trên đùi Ninh Nghị cũng bị y đánh trúng một quyền., Nhưng mỗi một khắc, Ninh Nghị cũng liều mạng muốn vặn gãy tay chân của hắn. Lúc này lại bóp chặt tay phải đối phương, ý đồ dùng sức bẻ gãy, tay trái đại hán kia cũng dùng sức chộp tới Ninh Nghị, đột nhiên, một bóng trắng vọt tới.
Vừa bắt đầu đánh nhau, Ninh Nghị đã đẩy Vân Trúc bên cạnh qua một bên. Hắn nấp ở bên cạnh nhìn vài lần. Lúc này hắn cắn răng một cái, rút cây trâm trên đầu ra rồi nhào tới, cắm mạnh trâm cài vào bụng đối phương.
Đại hán kia hét to một tiếng "A" một tiếng, một cước đá Vân Trúc văng ra ngoài, vị trí một cước này không đúng lắm, đá vào vai, tuy rằng chưa dùng hết toàn lực, nhưng Vân Trúc cũng lăn ra ngoài. Ninh Nghị không biết Vân Trúc bị thương ở chỗ nào, hắn cắn chặt hàm răng mãnh liệt dùng lực, bẻ gãy cánh tay đại hán "két", roi thép cũng đã rơi trên mặt đất.
Cánh tay đứt gãy, bụng đau nhức kịch liệt khiến hai mắt đại hán kia mở to, thân thể lại lộn một vòng. Lần này thư sinh không đi theo nữa. Gã thuận thế đứng lên, vừa mới ngẩng đầu, Ninh Nghị đã nắm lấy roi thép nặng mấy chục cân, bay thẳng lên. Trong tầm mắt gã, hai tay đã vung tới vị trí cuối cùng.
"Đi chết -- "
Phịch một tiếng, sừng nhọn của roi thép ầm ầm đập qua bên trái của nam tử mặt sẹo. Trong lúc nhất thời, nửa cái đầu của gã này gần như đã nổ tung. Lúc này gã đã đến cạnh tường đại sảnh, thân thể gã bị một kích toàn lực này của Ninh Nghị đánh bay lên, đập nát cửa sổ chính diện của Lâm Giang, nửa người trên lắc lư ra phía ngoài, sau đó lại rớt trở về.
Trên bình đài, Chu Bội nhìn qua đòn tấn công của Ninh Nghị, tình cảnh đầu đối phương nổ tung, bờ môi run rẩy nói không ra lời, đầu óc trống rỗng.
Ninh Nghị quay đầu lại nhìn Vân Trúc, chỉ thấy nàng ôm lấy bả vai ngồi dậy, cố gắng nở nụ cười với Ninh Nghị. Đại sảnh bên kia, Cẩm nhi "A" một tiếng, chạy tới bên này.
Bên kia đại môn, không biết bao nhiêu người ở bên kia binh binh binh ầm ầm đánh thành một đám đại hán vóc người khôi ngô ở trong đó, Tống Thiên Thiên không ngừng tới gần hỗn chiến cùng với Tần Tương được bảo hộ trong đó, người này hiển nhiên là người lợi hại nhất trong năm người, mấy chục người từ đầu phố chặn lại mặc dù trong tay đều có vũ khí., Nhưng cơ hồ cũng không ngăn được hắn quá lâu, đặc biệt là Tống Thiên cũng bị cuốn vào chiến đấu, tuy nói bản thân hắn võ nghệ cũng không tệ, nhưng dù sao bảo hộ Tần Tương Nguyên, lại bị người ngăn trở, trong lúc nhất thời cũng không xông ra được.
Hán tử cao gầy lúc này cũng đã giết vào giữa cục diện hỗn chiến, song đao vung vẩy, mấy chục người vây tới bất quá là lưu manh, trong nháy mắt cũng bị chém ngã mấy người. Hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua bên này, thấy đầu đồng bạn bị đập vỡ., Ninh Nghị cầm roi thép trong tay, trong lúc nhất thời lại muốn quay đầu xông tới. Ninh Nghị và hắn nhìn nhau vài lần, ánh mắt hung ác không kém chút nào. Y lại mạnh mẽ vung roi thép lên lần nữa., Lại đập lên đầu hán tử mặt sẹo kia một cái, vách tường bên cạnh vốn là mộc chế, cũng coi như rắn chắc, nhưng vừa rồi bị đụng một cái, lần này lại đụng nữa, vậy mà vỡ ra, đầu hán tử mặt sẹo lúc này cũng đã bị đánh cho hoàn toàn thay đổi diện mục.
"Đến đây đi!"
Ninh Nghị ném roi thép ra, quát một câu về phía bên kia. Y trở tay rút ra một thanh Đột Hỏa thương còn sót lại, tay kia lấy ra mồi lửa trên người, cùng lúc đó gió đao đánh tới, rơi vào phía sau cùng quý công tử đang quay đầu lại, lao về phía y.
"Giết Tần lão cẩu —— "