Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Đáy mười tháng, nhiệt độ đã giảm, trời cũng đã sáng muộn. Trước tiếng gà gáy, nhà lớn Tô gia cũng đã từ trong giấc mộng thức tỉnh, dần dần bắt đầu chuyển động. Đêm qua Tô phủ biến loạn, hôm nay đã định trước là một ngày bận rộn và hỗn loạn.
Lúc Ninh Nghị tỉnh lại, ánh sáng yếu ớt bên ngoài cửa sổ lay động. Kính Nhi sớm đã quen với bộ điệu của nó, lúc này cũng đã lên giường, ở trong phòng bếp nhỏ nấu nước nóng. Trên hành lang chiếu ra bóng người đi lại của nàng, bước đi nhẹ nhàng, mảnh vụn nhỏ vỡ tan, ngâm nga một khúc nhạc nhỏ.
Đêm qua có rất nhiều chuyện, ba nha hoàn đều có tham dự, đến lúc được Ninh Nghị và Tô Đàn Nhi từ ngoài thành trở về, đã rất muộn, khi đó mọi người mới ngủ được. Ninh Nghị có nội công Lục Hồng nhắc giáo, ngày thường đối với tu thân cũng có chỗ tốt., Mỗi ngày ngủ hai canh giờ là có thể khôi phục tinh thần, nhưng đối với Tiểu Kiệt mà nói, dạng này không khỏi có chút tổn thương tinh thần, nhưng nghe tinh thần tiểu cô nương cũng không tệ lắm, chỉ là sau một lát, nghe được nàng ở bên đó nhẹ nhàng ho một tiếng, cũng không biết là bị hun khói hay là thế nào.
Ninh Nghị thắp ngọn đèn trong phòng không lâu, Tiểu Kiệt cũng ở bên kia thắp nước ấm. Khi cánh cửa mở ra, gió sớm nức nở, ánh đèn lay động, Tiểu Kiệt vội vàng đá lên cửa. Nàng ta rời giường không lâu, một thân áo mỏng màu hồng phấn, tóc mai cũng không sửa sang đẹp đẽ, nhưng càng lúc càng lộ vẻ thanh tân khả nhân, đặt chậu rửa mặt lên trên giá, tới bên giường thay Ninh Nghị treo trướng ruồi muỗi.
"Buổi sáng hôm nay gió lớn, có chút lạnh, nói không chừng sẽ có mưa, cô gia cũng phải ra ngoài chạy bộ sao?"
"Ừm, bây giờ vẫn chưa hạ thủ." Nghe thấy bên ngoài có tiếng gió thổi qua mái hiên, Ninh Nghị quan sát Tiểu Hống từ trên xuống dưới, đưa tay che lên trán tiểu nha hoàn, nhíu mày. Tiểu Kiệt chớp chớp mắt, vẻ mặt nghi hoặc: "Cô gia, làm sao vậy?"
"Hình như ngươi có chút ưa thích." Ninh Nghị xuống giường, khoác một bộ áo khoác lên người Tiểu Kiệt, sau đó đặt nàng ngồi xuống bên giường, nhìn nàng một cái rồi quyết định: "Lát nữa về phòng ngủ tiếp, trời lạnh rồi, đắp chăn giường cho ta."
Tiểu Thiền đưa tay che trên trán mình một lúc lâu: "Không, không có a, không nóng."
"Tự ngươi cảm thấy đương nhiên là không được, tối qua mới ngủ, buổi sáng gió đã lớn như vậy, ngươi mới mặc quần áo dày như vậy."
Hắn đi tới bên giá nhặt khăn mặt rửa mặt, vẻ mặt chăm chú, Tiểu Hống ở phía sau giải thích một phen: "Không có việc gì a, thân thể Tiểu Kiệt rất tốt... "
Sự thật mặc dù mấy nha hoàn của Kính Nhi nhìn rất mảnh mai, nhưng ngày thường làm cái này, thân thể so với người bình thường tốt hơn không ít, cho dù là Tô Đàn Nhi, cũng không phải là nữ tử phú gia nhu nhược như vậy. Bất quá Ninh Nghị mới không tranh luận với nàng, rửa mặt xong rửa mặt tiểu muốn tới lấy tay nàng, kéo nàng ra khỏi phòng.
Tiểu Kiệt và Ninh Nghị tuy tâm linh thân mật, trên thân thể trước đó cũng đã tiếp xúc qua rất nhiều, đã sớm cho rằng là người của Ninh Nghị. Nhưng dù sao trước khi tiểu thư thật sự viên phòng với Ninh Nghị, chuyện này còn chưa có kết quả gì. Lúc này bị Ninh Nghị kéo tay như vậy, lập tức đỏ mặt không dám cãi, cúi đầu theo sau Ninh Nghị đi ra ngoài.
Lúc này trong viện còn an tĩnh, xinh đẹp và Hạnh Nhi không cần hầu hạ Ninh Nghị sớm như vậy, tối hôm qua dù sao cũng mệt mỏi, còn chưa đứng dậy. Lúc Ninh Nghị kéo nàng đến trước cửa phòng ngủ mới nhỏ giọng giải thích vài câu: "Nhưng mà... Còn có việc cần làm đây, dù sao thì lên rồi còn phải nấu nước... Thật sự không có sinh bệnh..."
Ninh Nghị mỉm cười đẩy cửa ra, đẩy Tiểu Kiệt vào, chỉ vào giường: "Ngủ đi, không được cãi nhau."
Tiểu Kiệt bọc bọc áo của Ninh Nghị ngồi xuống bên giường, bĩu môi: "Cô gia cũng không ngủ bao lâu."
Ninh Nghị bật cười nói: "Ta là cao thủ hạng nhất mang võ công tuyệt thế, loại vô danh tiểu tốt như ngươi sao có thể đánh đồng với Huyết Thủ Nhân Đồ, nghe lời chứ."
Hắn lúc này tuổi cũng không lớn lắm, nhưng thỉnh thoảng giao lưu với Tiểu Kiệt, lại luôn đối đãi với Tiểu Kiệt như con nít, như "Biết nghe lời", "Không được cãi" a, trong lòng Tiểu Kiệt rất không vui với lão đại này., Chủ yếu là không thích cô gia xem nàng là hài tử, nhưng đến Ninh Nghị nói chung quy cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời. Lúc này bĩu môi nhìn Ninh Nghị một lát, rốt cục vẫn cởi giày, cứ như cũ bọc lấy đơn y của Ninh Nghị cuốn thân thể vào trong chăn, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn bên ngoài.
Ninh Nghị đi qua bên giường nhìn vẻ mặt oán niệm thiếu nữ kia cười cười. Qua một lúc lâu, y mới cúi người, hôn lên trán nàng một cái. Tiểu Kiệt chớp chớp mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức bị đốt cháy, ngơ ngác không biết nói gì.
Đợi đến khi Ninh Nghị xoay người thổi tắt ngọn đèn đi ra ngoài, đóng cửa lại, Tiểu Bồng mới đưa tay ra khỏi chăn, che lấy chỗ cái trán bị hôn, sau đó lại che mặt nóng bỏng. Trong phòng đen sì, lặng lẽ, tiếng gió bên ngoài ấm áp truyền đến., Tiểu nha hoàn bị bao bọc trong chăn, chỉ cảm thấy toàn thân tựa hồ đều bị cái bóng của cô gia bao phủ, ấm áp vô cùng. Chỉ có cảm giác sáng sủa làm cho nàng cảm thấy có lẽ mình thật sự thích.... thật ra thân thể của Huyên nhi rất tốt, không có dấu hiệu nào cảm thấy yêu thích, nhưng dù sao trong mấy ngày nay vất vả, Ninh Nghị cũng thấy rõ, bây giờ sự tình đã định, cũng nên cho nàng nghỉ ngơi một hồi.
Hắn về phòng bưng chậu rửa mặt đi đổ nước, sau đó đi đến phòng bếp bên kia, củi trong bếp còn đang đun, Kính Nhi mới nói dù sao thức dậy cũng phải đun nước, chính là đốt nhiều chút cho các nàng Uyển Nhi Uyển Nhi ở chỗ này. Nước còn phải đun một trận, trái phải vô sự, Ninh Nghị liền ở bên cạnh nhìn một lát, ném mấy cây củi vào, sau đó nghe trong sân "két" một tiếng vang nhỏ, cũng có một bóng người màu trắng từ bên kia đi ra, đi tới nơi này.
Trong ánh sáng nhạt, khí chất thân ảnh kia xem ra lờ mờ chính là Tô Đàn Nhi, trên người nàng mặc áo mỏng màu trắng, quần dài, trên ống quần làm bằng lụa trắng có hai đóa hoa nhỏ màu vàng, dưới chân giẫm lên giày lụa màu trắng, xem ra chỉ là cách ăn mặc của đồ ngủ., Sau khi khoác lên người một cái áo khoác dài, lấy tay vén lấy phòng bếp. Xác định là Ninh Nghị mới khẽ mỉm cười, đi vào gian phòng, ngồi xổm trước bếp bên cạnh gã, đại khái cũng có chút lạnh. Ánh lửa chiếu ra, ánh sáng lả lướt chiếu vào mắt Ninh Nghị.
"Kính Nhi đâu? Vừa rồi hình như nghe được nàng ở chỗ này nấu nước."
"Nàng cũng ngủ không lâu, cho nên mới để nàng về phòng tiếp tục nghỉ ngơi."
"Dù sao cũng không nên để tướng công đến đây làm chuyện bực này..."
Tô Đàn Nhi đối với nha hoàn thân thích còn không thể đến mức này, bất quá bên phía Ninh Nghị, chủ yếu nhất vẫn là chưa đem thuận tay đến phòng bếp đốt lửa xem là đại sự gì. Vì thế hắn lại cầm củi khô ném vào, trong ánh lửa truyền đến thanh âm xèo xèo xèo xèo.
"Không có gì, mấy ngày nay các nàng cũng đều mệt rồi. Ngươi cũng thế, sao lại dậy sớm thế?"
"Ta..." Tô Đàn Nhi ngồi xổm ở đó, nhón chân, nhìn ánh lửa trong bếp lò, không đáp lời hắn, thấp giọng nói: "Tướng công lại đi chạy bộ sao?"
"Ừm, hôm nay cũng không có mưa."
"Mấy ngày nay... Hay là không nên đi?"
Tô Đàn Nhi liếc hắn một cái, Ninh Nghị nghĩ lại, sau đó cũng hiểu ra. Chuyện đêm qua thật ra còn chưa xong, người của Bách Đao Minh dù sao cũng không có trật tự như quân đội, khi bọn họ cuối cùng vây quanh đám người Âu Bằng, hơn hai mươi người, những người này liều chết đột phá vòng vây, quan binh đến cuối cùng vẫn có bốn năm người đi tắm máu giết ra. Vậy mà tên Âu Bằng kia lại kéo Tịch Quân đang mang trọng thương chạy trốn.
Bách Đao Minh ở Giang Trữ một vùng ảnh hưởng khá lớn, sau đó một đường truy sát, nhưng dù sao còn chưa biết kết quả, lúc những quan binh kia đuổi tới, những người như Ninh Nghị, Tô Đàn Nhi, Tô Bá Dong cũng chỉ có thể nhanh chóng rời đi.
Tô Đàn Nhi vẫn còn chưa ngủ được bao lâu. Phỏng chừng trong lòng nàng còn đang lo lắng chuyện này, tối hôm qua lại không thể nói chuyện với Ninh Nghị. Lúc này nghe được động tĩnh, nàng mới định dặn dò Ninh Nghị mấy ngày nay không nên ra ngoài, nhìn tiếng gió nói. Nàng vội vội vàng vàng nằm dưới giường., Cũng chưa kịp thay y phục chải đầu, sau khi mặc áo xong thì đi tới, đủ thấy chuyện này rất khẩn trương, chỉ là thần thái nói chuyện vẫn như thường ngày nhàn thoại. Ninh Nghị cười cười, tỏ vẻ việc này cũng không đáng lo ngại, không cần lo lắng.
Trên thực tế, cũng có loại người dũng mãnh, sau khi chịu thiệt lập tức giết trở lại mã thương, đánh cho người trở tay không kịp. Bất quá tình huống hôm qua, bọn họ chạy tới bắt mình đã xảy ra những chuyện quỷ dị, phỏng chừng hiện tại bọn họ còn nghĩ không ra, những người này cho dù có thể đào thoát được., Cũng đã bị trọng thương, đồng bọn của bọn hắn cũng sẽ bị Bách Đao Minh đuổi giết. Lúc này động thủ với hắn không phải là dũng mãnh mà là ngu xuẩn, khả năng không lớn. Ninh Nghị nếm được ngon ngọt võ công, lòng tự tin tăng nhiều, lúc này cũng lười vì chuyện không có khả năng này mà tránh tới né lui.
Hai người trò chuyện tỉ mỉ một hồi, lại nói cười vài câu về việc vặt trong nhà, sau khi nước sôi lên, Ninh Nghị làm tắt ngọn lửa trong bếp một chút, Tô Đàn Nhi dặn dò vài câu, cuối cùng cũng chỉ quấn chặt quần áo trở về phòng. Từ phía sau nhìn lên bóng lưng vẫn như cũ đơn bạc, nhưng nụ cười quay đầu lại ngược lại lại rất ấm áp điềm tĩnh. Lúc này trong lòng nàng đã có rất nhiều chuyện đã định ra, lúc này cô gái mười chín tuổi cũng chỉ có dáng vẻ mười chín tuổi.
Sáng sớm hôm nay theo nguyên tắc chạy trốn rèn luyện, quả nhiên cũng không có bao nhiêu người đến quấy rối hắn. Hắn nói với Nhiếp Vân Trúc trong tiểu lâu một lát, nói chuyện cũng đều có liên quan tới chuyện chi nhánh trúc ký túc sửa chữa và chuyện rượu cao độ, cho nên mọi chuyện tối hôm qua cũng không đề cập đến, ngược lại Nguyên Cẩm Nhi sinh long hoạt hổ nhảy ra nói chuyện hắn viết những từ mới, hắn mới sửng sốt nửa ngày.
Ninh Nghị không đề cập tới những chuyện này, nhưng thật ra Nhiếp Vân Trúc đâu có biết trong khoảng thời gian gần đây Tô gia biến hóa thế nào. Nàng tất nhiên cũng chú ý, mà có cái tên Nguyên Cẩm Nhi vui vẻ nghe ngóng, tối hôm qua từ ngữ kia truyền ra, Nguyên Cẩm Nhi đương nhiên là nghe nói trước.
Đêm qua khi Ninh Nghị chạy ra ngoài thành, hai nữ tử đã bàn luận chuyện này trong khuê phòng, khôi phục lại mọi chuyện đã xảy ra trong đêm.
Nguyên Cẩm Nhi chu môi múa mép, đối với bản thân Ninh Nghị cũng không có gì hay ho, nhưng ít nhiều gì cũng bởi vì quan hệ của Vân Trúc tỷ cho rằng Ninh Nghị là "người mình" đặc biệt, thí dụ như nàng và Ninh Nghị cướp Vân Trúc tỷ là một chuyện, nhưng đây là mâu thuẫn nội bộ, đối ngoại lại là một chuyện khác. Tâm tình Vân Trúc bên này thế nào lại càng không cần nói nhiều.
Nói đến chuyện này các nàng cũng không có tham dự vào, quan hệ không lớn, nhưng Cẩm nhi líu ríu nói, Vân Trúc cười hì hì, ngẫu nhiên xen vào nói chuyện., Tiểu lâu cùng Tô phủ cách nhau khá xa, nhưng trong tiểu lâu bên cạnh vịnh sông, tâm tình hai nữ tử này giống như so với chính bọn họ chiến thắng chuyện gì càng đáng ăn mừng hơn nhiều. Ninh Nghị lại không biết chuyện của Chử Định Phong Ba kia, cho nên Nguyên Cẩm Nhi liền thêm mắm thêm dầu vào lửa, khiến hắn kể về động tĩnh của Xương Vân Các và Nguyệt Hương lâu tối hôm qua, nói về "Trúc Trượng mang giày nhẹ thắng mã, ai sợ!" Vân Trúc cũng thỉnh thoảng xen vào một câu bổ sung.
Đến cuối cùng, Ninh Nghị cũng chỉ buồn cười nhún vai: "Lần này lại nổi tiếng rồi."
"Mười bước một là được." Nguyên Cẩm Nhi phê bình một phen: "Người này quá âm hiểm giảo hoạt, Vân Trúc tỷ, sau này tỷ đừng để ý tới hắn, nếu không bị hắn bán đi còn phải giúp hắn đếm tiền đấy."
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Vân Trúc mỉm cười nhìn Ninh Nghị, cũng không trả lời. Kỳ thật trong lòng nàng đã cho Ninh Nghị, chắc hẳn cũng bán cho Ninh Nghị không khác biệt là mấy. Chẳng qua nàng tin tưởng nhân cách của Ninh Nghị, nếu nói Ninh Nghị sẽ lại bán nàng đi, nàng tất nhiên sẽ không tin, chuyện như vậy cũng không cần nghĩ tới, trong lòng đã không còn khúc mắc. Thật lâu sau, mới nhìn Cẩm nhi cười nói: "Cũng đã không có bao nhiêu người nhận ra ta rồi, bán không được bao nhiêu tiền, muốn bán cũng là bán con mới được."
Cẩm nhi trợn trắng mắt: "Hừ, ta sẽ không bán cho người ta đâu."
Nói chuyện phiếm như thế sau đó ly khai tiểu lâu, một đường về nhà, vẫn là sáng sớm, trở lại tiểu viện cũng chính là mấy tháng nay ngồi ở một chỗ ăn sáng. Mấy tháng gần đây, chính giữa tiểu viện luôn luôn quạnh quẽ., Chỉ là hôm nay mới trở về, trên đường liền có thật nhiều người chào hỏi, đến cửa tiểu viện phát hiện nha hoàn tiểu nhị gì đó trong nhà tụ tập rất nhiều, bên trong hội khách đang truyền ra thanh âm nói chuyện phiếm, mấy nha hoàn bưng trà từ cửa ra ra ra ra vào.
Ninh Nghị đi tới cạnh cửa nhìn thoáng qua, mới phát hiện Tô Đàn Nhi cũng đã rời giường trang điểm xong, trong phòng là mấy vị đường huynh đệ, cũng có hai vị thúc thúc bá trong tộc. Tô Đàn Nhi chỉ ngồi ở vị trí phía dưới, đang cười nói chuyện với mấy người. Trong lúc tươi cười, thong dong, tri tính, ưu nhã, không lâu trước đây liền có thiếu nữ mười chín tuổi thanh tịnh bị che giấu ở trong đó.
Trước kia Tô Đàn Nhi đãi khách, bình thường Ninh Nghị không có cảm giác gì, nhưng lúc này chỉ xuất hiện ở bên cạnh cửa, đang chuẩn bị rời đi, người trong phòng đã phát hiện hắn, trong chốc lát đã khiến toàn bộ tiểu viện yên tĩnh trở lại, Tô Đàn Nhi quay đầu lại trông thấy hắn., Ninh Nghị đứng dậy cười nói: "Tướng công trở về rồi." Y chào hỏi những thân thích này, chào hỏi. Lúc này những người này rất coi trọng Ninh Nghị, mới phát hiện không hiểu rõ tính cách của Ninh Nghị, cũng không biết nên nói gì mới tốt. Ninh Nghị cười nói: "Mọi người tiếp tục trò chuyện nhé, ta không hiểu mấy chuyện này lắm, để mấy nàng Hạnh Nhi chuẩn bị bữa sáng." Sau đó, đi mất như bình thường.
Rời khỏi phòng khách bên này, trở lại tiểu lâu đối diện, chuẩn bị tìm bọn Hạnh con chuẩn bị bữa sáng, đầu tiên vẫn phát hiện Tiểu Chử đã lấy đồ đưa tới. Nó nhìn Ninh Nghị, sắc mặt đỏ bừng, sau đó chép miệng: "Cô gia, ta không có bệnh đấy."
Sau một lát lại nghiêm túc bổ sung: "Ta ngủ được mới dậy." Hiển nhiên là sợ Ninh Nghị đẩy nàng đi ngủ tiếp.
Không lâu sau đó, hai vợ chồng Ninh Nghị, Tô Hương Nhi ăn sáng ở phòng bên cạnh. Kỳ thật những người này phần lớn là thân cận với phòng lớn, nhưng lại không quá thân cận. Tuy nói là chuyện nhà liên lạc tình cảm, nhưng thật ra chuyện muốn nói cũng là chuyện có liên quan đến việc làm ăn.
Trong quá trình nói chuyện với Tô Đàn Nhi, mọi người cũng đều nhìn thấy vẻ mặt của Ninh Nghị, chú ý đến điều Ninh Nghị có thể trả lời hay không. Trong lời nói của bọn họ chỉ ra ám chỉ, ý nghĩ trong lòng, nhưng khi nghe vào tai Ninh Nghị thì tất nhiên cũng rõ ràng., Bất quá hắn đích xác không để ý tới những chuyện này, trong toàn bộ quá trình, trừ ngẫu nhiên bắt chuyện vài tiếng ăn uống, thời gian còn lại chính là một người vùi đầu húp cháo ăn đồ ăn, người bên cạnh không thấy rõ thái độ của hắn, có người nghĩ chẳng lẽ Ninh Nghị này thật sự không thèm để ý đến chuyện trong nhà chút nào?
Thực ra lúc này trong lòng Ninh Nghị đang suy nghĩ đại khái đều là do Kỳ Định Phong Ba kia sau khi truyền ra ngoài có thể dẫn tới sóng lớn, còn có các loại bình luận nhàm chán "Mười bước một lần mà tính" kia nữa. Hôm nay đi học, phải đem tiểu nha đầu không thể giữ bí mật của Tiểu Thất nói một trận mới được. Nhưng ngẫm lại phụ thân nàng bị mình bày ra một con đường lớn như vậy, phỏng chừng nàng cũng không khá hơn, vẫn là khoan hồng tha thứ cho nàng, an ủi nàng một phen vậy.
Tự nhiên cũng có người cảm thấy hắn trầm mặc này cũng không dễ dàng tỏ thái độ, phỏng chừng sau lưng còn có thể cùng Tô Đàn Nhi thương nghị các loại. Ngồi ở đây đại khái cũng chỉ có Tô Đàn Nhi mới có thể đại khái hiểu được tính tình của Ninh Nghị, trong lòng cũng buồn cười.
Rốt cuộc tướng công cổ quái của mình có tính tình thế nào, đoán chừng phải đợi thêm một thời gian nữa mới có thể hiểu rõ, có lẽ đối với rất nhiều người mà nói, chỉ sợ cả đời cũng không hiểu được...