Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Ngọn lửa gào thét thiêu đốt trong gió đêm, lay động ánh sáng điên cuồng mà kịch liệt. Khi Trình Liệt thuận tay đập Tịch Quân Ba ngã xuống đất, xách đao rời đi, phần lớn thành viên của Bách Đao Minh trong sân đã biết rõ, bị thái độ của tên Âu Bằng vừa rồi ảnh hưởng, hôm nay vị hắc đạo kiêu hùng chiếm giữ Giang Ninh đã lâu này cũng đã động chân hỏa.
Mặc dù nói như vậy, kết quả của việc động chân hỏa đại khái cũng chính là cái dạng này.
Một nhóm người đã xông ra đuổi giết tên Âu Bằng không biết sống chết kia, tiếng kêu thảm thiết từ trong phạm vi rừng cây lan tràn ra, trong sân, có người hét to một tiếng xông về phía con Lân Lân đã nhuốm máu nửa người, ánh lửa tung tóe bị nó bổ lui ra ngoài. Tô Đàn Nhi dưới sự hộ vệ của hai gã gia đinh dựa vào phụ thân cùng với Hộ viện bên kia.
"Không sao chứ, tiểu thư."
"Không có việc gì." Tô Đàn Nhi lắc đầu, "Lại nói... Cảnh thúc thúc, hình như đao của ai càng lớn lại càng lợi hại."
Huyết quang trong sân nhấp nháy, xem ra Mã Lân đang bị bao vây cũng không còn đường ra. Lúc giương đao tránh mấy tên vây khốn ở xung quanh, máu tươi trên người nó phun ra đầy vẻ dữ tợn đáng sợ. Tô Đàn Nhi cũng đang dùng tay bóp chặt góc áo, nhưng lúc này mình chiếm thượng phong cũng không có vấn đề gì., Nàng cũng muốn đùa một chút để giảm bớt sự khẩn trương trong lòng, nói như thế. Lúc này trong sân, thanh đao nhọn vừa rồi không bằng đại đao, cương đao trong tay gia hỏa tên là Mã Lân tuy cũng rất nhanh nhẹn, nhưng so với thanh đại đao phong cách cổ xưa của Trình Liệt thì lại không bằng.
Ở bãi đất bên kia, Mã Lân kêu "A a a a a a a..." Cuồng hét mấy đao với Trình Liệt, bản thân Cảnh Hộ viện cũng dùng đao, nhìn đại đao Cửu Hoàn trên tay, nở nụ cười.
"Lại nói tiếp, binh khí người bình thường không thể nhận ra được, chẳng qua lúc lớn nhất định đúng là như tiểu thư nói, đao pháp của Mã Lân rất mạnh, hơn nữa còn kỳ quái, vừa rồi ở bên trong đó., Hắn lập tức tiến vào, ta cũng thiếu chút nữa đã theo kế hoạch của hắn. Đao nặng nề trong tay Bất Trình minh chủ đến đây, lại là cử trọng nhược khinh, mỗi đao đều trầm ổn có độ, không đi đến mức thiên phong kia. Ngươi xem khí độ một tay cầm đao vừa rồi của hắn liền biết, Mã Lân này nhiều nhất chỉ có ba chiêu đã bại..."
Tô Đàn Nhi tự nhiên không hiểu những điều này, bất quá lúc này cũng đang nghiêm túc lắng nghe, chủ yếu là thỉnh thoảng Ninh Nghị ở nhà nói ra những chuyện này. Nghĩ đến Ninh Nghị, nàng lại quay đầu nhìn thoáng qua một bên bị đánh ngã lăn trên mặt đất.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Nên giết chết hắn mới đúng... Đối với việc xử lý Tịch Quân Ngô, bởi vì buổi chiều hôm nay mới biết được, nhất thời vẫn chưa có kết quả cụ thể. Đến cùng là đêm nay lúc nào giết, giết như thế nào, trước kia nàng chưa từng tiếp xúc quyết định kịch liệt như vậy, nghĩ đến là phụ thân tới đây chủ ý này.
Dù sao người không phải thảo mộc, đối với Tịch Quân Tự, nàng dù sao vẫn có một phần tình cảm như bằng hữu sư trưởng ở đó. Xác định đêm nay hắn sẽ chết, nhưng đã có người có chủ ý với chủ ý này., Tô Đàn Nhi cũng không nghĩ tới những điều này. Vốn dĩ nàng không muốn Tịch Quân San biết đến tướng công, bởi vì từ trước tới nay nếu như hắn không chết thì sẽ tạo thành uy hiếp với Ninh Nghị. Trước mắt hắn đã biết, nên sớm giết chết mới phải. Đây là lần đầu tiên nàng bắt đầu cân nhắc chuyện này.
Ở giữa sân, lửa cháy lẫm liệt, Mã Lân hét to một tiếng đã bị một đao của nó đánh lui. Đao phong của Trình Liệt trầm ổn, liên hoàn mấy đao đánh xuống, nó chính diện ngăn cản, đều bị oanh oanh oanh lui về phía sau. Ánh lửa, máu văng tung tóe trên không trung, mặt đất bốc lên tro bụi, bước chân bị ép lui liên tục bị đẩy ra mấy lỗ khảm dưới mặt đất, không khí khô ráo, nhất thời bụi vàng văng khắp nơi.
Khi Trình Liệt giơ đao lên, quát!" một tiếng, rốt cuộc Mã Lân cũng chém bay cả đao ra ngoài, ầm ầm đập vào vách tường phía sau viện, trong miệng phun ra máu tươi. Đúng lúc này, một bên vách tường vang lên tiếng đánh nhau dữ dội, một bóng người mượn lực từ trên tường phóng lên trời, tay cầm đại thương vung vẩy trên không trung, chạy băng băng qua vách tường bên ngoài tiểu viện, nhảy thẳng vào.
"Lão thất phu!"
"Địa Ngục không cửa..."
Ầm ầm nổ vang, trường thương gào thét đánh xuống, râu tóc Trình Liệt đều dựng lên, trong tiếng quát to nâng đao lên, hai người cơ hồ giằng co trên không trung một cái chớp mắt, sau đó từ trong hoa lửa vẩy ra đẩy ra.
"Ngươi xông vào!"
Trình Liệt lùi lại một bước, một kích kia của Âu Bằng vốn là lăng không đánh xuống, hai chân còn chưa rơi xuống đất đã bị bổ về phía sau tường. Hai chân y đạp một cái, như vậy trực tiếp nhào tới chỗ Trình Liệt. Trình Liệt vung đao lên, bổ thân ảnh y sang bên cạnh. Y vừa mới rơi xuống đất, trong ánh lửa chập chờn, đao mang màu vàng như lôi đình bổ xuống.
Oanh một tiếng, lại là đầy trời tia lửa sắt, hai chân Âu Bằng hầu như trượt trên mặt đất ba bốn mét mới dừng lại, bụi bặm cuồn cuộn. Lúc này chung quanh viện đều là đệ tử Bách Đao Minh, gã còn chưa đứng vững, đại thương vung lên liền bắt đầu lui về phía địch nhân, quay đầu một cái, đao của Trình Liệt đã hóa thành sấm sét mà đến.
Bởi vì Trình Liệt ra tay, những đệ tử Bách Đao Minh này không xuất thủ cùng công kích, chỉ lui về phía sau. Theo vòng chiến đó mà đi, đao phong của Trình Liệt trầm mãnh, Âu Bằng cũng là người có thân hình cường tráng, một người dùng đao, một người dùng đao trong sân nhìn như một cơn bão lớn, đánh cho kinh tâm động phách.
Tiếng đánh nhau trong rừng cây vẫn còn kịch liệt, thời khắc ngắn ngủi, mọi người trong sân cũng đều bị trận đánh này hấp dẫn tâm thần. Đệ tử Bách Đao Minh chú ý tới Âu Bằng và con Lân Lân bị trọng thương nên không chú ý tới, vòng cảnh giới bị dịch chuyển sang một hướng khác. Đúng lúc này, một âm thanh kịch liệt từ một bên ngoài tiểu viện ầm ầm kéo tới, thoáng cái đã tới gần.
Oanh —— vô số thổ phôi, gạch đá bay múa giữa bầu trời, một cỗ xe ngựa cứng rắn đụng vào tường thổ bên cạnh sân nhỏ, hai gã đệ tử Bách Đao Minh cơ hồ bị đánh bay tại chỗ, bụi bặm đầy trời. Cái lỗ hổng này vừa vặn tới gần Tịch Quân Uyển, một thân ảnh cường tráng toàn thân là máu tươi bỗng nhiên từ trong bụi bặm lao ra., Đánh bay một thành viên Bách Đao Minh gần đó, thuận tay kéo Tịch Quân Ngô trên mặt đất lên. Sau đó, lại có hai bóng người nhào vào. Bên ngoài lỗ hổng, đám đệ tử Bách Đao Minh vây khốn người đẩy xe., Cũng đang chiến đấu kịch liệt, lúc này vẫn còn là Bách Đao Minh chiếm thượng phong, bên kia cơ hồ bị phá khẩu ngăn chặn, nhưng ít nhất trong chốc lát này, đại khái không đến mười người đội hình, bọn họ lâm thời cứu được Tịch Quân Hộc.
Trình Liệt quay đầu lại nhìn thoáng qua, mọi người trong sân đều đang nhìn về phía này. Người này khôi ngô cường tráng, toàn thân đầy máu lau máu tươi bên miệng, cười "Hắc hắc" một tiếng, cầm một cái xẻng sắt nặng nề oanh đứng trên mặt đất.
"Đến đây, ai dám đến!"
Hai giây sau, tất cả mọi người trong sân đều hướng bên kia vọt tới.
Một khắc sau, trung tâm hỏa chiến bắt đầu hướng tiểu viện bên này áp tới, sau đó lại đi về phía con phố nhỏ bên kia, kéo dài tới.
Trên sườn núi nhỏ cách đó không xa, có hai chiếc xe ngựa đang dừng ở ven đường, một nam tử giơ ống đồng thật dài nhìn sang bên này.
"Oa, sao lại đánh thành như vậy..."
Xem ra trận chiến sống mái này đã tập hợp được mấy trăm người, đánh tới mức độ này cũng đủ chứng minh lực lượng kinh người sau lưng Tịch Quân Tự. Vốn tưởng rằng với lực lượng mà Tô gia có thể vận dụng, thì loại tiểu đội sau lưng Tịch Quân Hộc này chẳng qua cũng chỉ như châu chấu. Nhưng bây giờ xem ra, châu chấu này không dễ gây khó khăn, chuyện này nhất định là lớn rồi.
Ban đêm yên tĩnh, tiếng gào thét, tiếng la giết từ bên kia truyền tới, bên này cũng có thể nghe được, ngẫu nhiên nghe được một ít đồ vật lung tung, Ninh Nghị sẽ nhíu mày... Mặt khác, đám người Bách Đao Minh Trình Liệt lúc này kỳ thật cũng đang kinh ngạc, kinh ngạc với sự ngoan cường của đám người ngoại hương này.
Vừa rồi ở trong sân kia, vốn đã vây quanh những người kia, nhưng cuối cùng, vẫn bị bọn họ mạnh mẽ xông ra ngoài. Trong đám người này, bản lĩnh Âu Bằng rất cao, trong lúc nhất thời có thể cùng Trình Liệt ngang tài ngang sức., Hoặc là bọn họ còn có người biết bài binh bố trận, bởi vì khi đám người này bị vây quanh ở trung tâm, những người bên ngoài vốn sống mái với nhau trong rừng cây nhỏ đã bắt đầu xông về phía tiểu viện bên này, cuối cùng hỗn hợp nhất khí, nhân số Bách Đao Minh chiếm thượng phong, nhưng cuối cùng vẫn bị một bộ phận người xung phong liều chết xông ra ngoài.
Bất quá, cho dù thật có thể coi là qua sông mãnh long, sau khi đám người này cứu Tịch Quân Tự, dù sao cũng tổn thất nặng nề, một đường đi tới khu phố nhỏ sườn đồi bên này, liền hao tổn không ít người. Lúc này trong trận doanh chỉ vẻn vẹn hai mươi người hợp thành., Âu Bằng đứng đầu, cầm trong tay một cái xẻng sắt, sau đó Mã Lân đã bị thương không nhẹ ở giữa, đang liều mạng với thành viên Bách Đao Minh đang vây quanh. Mà ở bên cạnh Mã Lân, Tịch Quân Hâm cũng bị bổ một đao, lúc này đang nói chuyện với một nam tử gầy gò.
"... Tương đại ca, lần này là ta không tốt, liên lụy mọi người rồi..."
"Chúng ta hành sự, có ân tất báo có thù tất báo trả. Ngươi và chúng ta có ân, lúc trước giúp ngươi cũng cam tâm tình nguyện. Chỉ tiếc, mưu kế này vốn hoàn mỹ vô khuyết, lúc này mới biết ngay từ đầu đã bị người ta lật ngược, tên Ninh Nghị kia lợi hại..."
"Hắn ở trong tối, ta ở ngoài sáng, nếu đã biết người này, lần này thua, lần sau tìm trở về là được..."
Nhắc tới cái tên Ninh Nghị, Tịch Quân Quân Cương cũng nghiến răng nghiến lợi, nhưng trên thực tế, đến lúc này hắn vẫn còn chưa có cảm giác chân thực. Chẳng qua, người bên cạnh tên là Tưởng Kính, cũng giỏi về tính toán, toàn bộ bố cục lúc trước, sắp xếp ám sát hắn cũng có tham dự, lúc này cũng chỉ cười lạnh mà thôi.
"Thua? Vậy cũng chưa chắc..."
"Hả?"
"Sự tình đến cuối cùng, luôn có thể lấy lực phá xảo! Bất quá việc này chưa định, đợi chúng ta xung phong liều chết đi ra ngoài trước rồi nói sau, mọi người xông về phía nam!"
"Giết!"
Phía sau đội ngũ, cự hán cầm xẻng đánh bay một người lên không trung, phía trước là một đàn ông vũ động như gió, trong một lần bức lui bốn năm thành viên Bách Đao Minh đang vây quanh. Cách đó không xa, Trình Liệt mang theo cha con Tô thị lại xuất hiện trong tầm mắt, cầm đao muốn xông tới, Âu Bằng giơ một tay lên, một viên ám khí bay về phía cha mẹ Tô thị. Trình Liệt vung đao ngăn cản, Âu Bằng cười ha ha.
"Người Tô gia nghe đây, hôm nay nếu chúng ta thoát vây, ngày khác chắc chắn sẽ dẫn huynh đệ tới, giết cả nhà Tô thị ngươi! Để an ủi hôm nay huynh đệ tử thương trên trời!"
"Ha ha." Trong đội ngũ có một con ngựa ngăn cản công kích của một người: "Tính ta là một con kỹ nữ! Tiểu kỹ nữ Tô gia, nhớ kỹ ca ca Mã gia của ngươi, ha ha!"
Trong lúc đánh nhau, chửi rủa lẫn nhau, cũng là một loại chiến thuật, nói cách khác cũng không phải lần đầu tiên mắng chửi ra, đám người này cũng đều là kẻ liều mạng, trước mắt chết mấy chục huynh đệ, sớm không đếm xỉa tới, chỉ bằng miệng nhanh không sợ người nào không lý trí, trong lúc nhất thời liền có tiếng mắng chửi.
"Tô gia ngươi nhớ kỹ cho ta..."
"Chủ yếu hôm nay ta chưa chết..."
"Nếu các ngươi dám..."
Tưởng Kính kia cũng cười hô: "Nói với Ninh Hằng kia, ta tái sinh từ ngày khác, hắn không được vận khí tốt như vậy..."
"Tiểu kỹ nữ Tô gia kia nhớ kỹ, ngày sau khi trêu ngươi, ta muốn cho tướng công ngươi ở bên cạnh nhìn..."
Cách xa một chút, Tô bá bá nắm lấy tay vịn xe lăn, tiếng cọt kẹt vang vọng. Cảnh Hộ viện sớm đã âm trầm nghiêm mặt hướng đám người này trùng điệp. Tô Đàn Nhi biết bọn họ cố ý như vậy, nhưng cũng tức giận đến mức mặt mũi đỏ bừng. Mà bất luận thế nào, đây dù sao cũng là trận chiến tranh sống mái trên giang hồ, rất khó có hiệu quả bao vây quân đội. Phòng tuyến Bách Đao Minh, trong lúc nhất thời đại khái không kịp chặn được phương hướng những người này chạy trốn.
Đúng vào lúc này, trên con đường mười bước dốc, một chiếc xe ngựa từ đằng xa chạy băng băng tới, không muốn sống mà xông vào phòng tuyến của đệ tử Bách Đao Minh bên kia.
Một bóng người bị đẩy ra, một giọng nói vang lên: "Dừng tay, ai dám động thủ..."
Ánh đèn trên xe ngựa chập chờn, đẩy ra từ trong rèm xe là một nam tử bị trói gô, mặc một bộ trang phục thư sinh. Mà ở phía sau, mấy tên gia đinh Tô phủ mặc trang phục gia đinh gác cương đao lên cổ người này.
Đám người Bách Đao Minh xung quanh thấy trang phục gia đinh Tô phủ, trong lúc nhất thời cũng không rõ bọn họ bên nào, sau đó đèn lồng trên xe cũng bị dập tắt. Chỉ có điều thời gian này cũng đủ khiến một số người để ý thấy bộ dáng thư sinh bên kia. Tưởng kính nhìn thoáng qua, đột nhiên bật cười: "Ha ha, thành công rồi! Các huynh đệ giết tới đi!"
Tịch Quân Quân Tưởng rằng mình hoa mắt, người bị trói ở phía xa kia rõ ràng chính là Ninh Nghị: "Tương đại ca, đó là..."
"Ninh Nghị, ha ha, đó chính là hậu chiêu mà ta đã an bài. Ta đoán kết quả của đại hội tông tộc ngươi bị ám toán, thế là song quản cùng hạ... Dù sao cũng là trước đó đã an bài tốt, lúc này lại có tác dụng lớn. Bắt lấy con tin, ép bọn họ phải nhường đường!"
Thế lực Bách Đao Minh hùng hậu, dù cho lúc này miễn cưỡng phá vòng vây, tiếp theo cũng phải đối mặt một loạt truy sát, nào có tác dụng con tin lớn, mọi người chuyển phương hướng, giết về phía vây quanh, lúc này Mã Lân bị thương đang ha hả ở phía trước: "Tiểu kỹ nữ Tô gia kia, hôm nay cho ngươi biết thế nào là đau..."
Bên này, Trình Liệt nhìn Tô Bá Dong, Tô Đàn Nhi hỏi thăm chuyện gì xảy ra. Chỉ có Tô Bá Dong trả lời vài câu, đám đệ tử Bách Đao Minh vây quanh phía xa cũng có chút hồ đồ. Họ không hiểu Tô gia đinh trên xe ngựa định nghĩa như thế nào. Nhìn thấy đám người này lao vào bên trong, mọi người bảo trì tư thế bao vây, trong lúc nhất thời khiến tiếng hò hét xung quanh sườn núi hơi chút bình tĩnh lại.
Tô Đàn Nhi đứng ở nơi đó, cả tâm thần đều chìm xuống.
Dựa theo sự rèn luyện trước đây của nàng, làm thương nhân, nên giữ bình tĩnh, ở bất cứ tình huống nào, đều phải giữ tỉnh táo, nghĩ biện pháp ứng phó. Bởi vì cho dù ngươi hoảng hốt cũng vô bổ, có vấn đề, thì phải giải quyết vấn đề. Nhưng vào thời khắc này, nàng hầu như ngay cả hô hấp cũng tạm thời đình chỉ.
Đầu óc choáng váng, thân thể giống như rơi vào hầm băng, đông cứng suy tư.
Xe ngựa kia bị ngăn cản, ngừng lại trên sườn núi, tiếng binh khí giao kích vẫn còn tiếp tục, Mã Lân như đao nhọn bay thẳng tới xe ngựa kia, chuẩn bị tụ hợp với bốn huynh đệ trên xe. Rốt cuộc, trọng đao đánh bay một tên cản đường cuối cùng. Hắn đi tới bên cạnh xe ngựa tối đen, nghiêng đầu nhìn Ninh Nghị bị trói trên càng xe, quay đầu đi, hướng về phía dưới giơ đao: "Dừng tay, ai còn dám tới đây thử xem!"
Lúc này Trình Liệt cũng đã biết quan trọng của Ninh Nghị từ miệng Bá Dong, không phải đơn giản chỉ đơn giản là một gã con rể ở rể. Dưới sự ra hiệu của lão, đám đệ tử tiếp tục ngừng tay, Tưởng Kính giang tay đứng giữa sườn núi: "Ha ha, các ngươi có thể làm gì! Ta nói rồi, chúng ta sẽ tìm về!"
"Tiếp tục như vậy không được, tổn thất sẽ càng nhiều." Xa xa, Trình Liệt quay đầu nói với Tô Bá Dong một câu. Chốc lát sau, Tô Đàn Nhi đột nhiên lắc đầu: "Không! Không được!"
Thở dốc một lát, Âu Bằng kéo thanh đại thương đi về phía trước, mọi người cũng bắt đầu quay người đi về phía đó, khoảng cách chỉ khoảng bốn, năm trượng, nhưng bởi vì không có bao nhiêu hào quang, người phía trên thoạt nhìn đều có hình dáng, Mã Lân đứng ở bên cạnh xe ngựa, con tin ngồi ở trên càng xe.
Sau đó, bọn họ trông thấy con tin đứng lên.
Động tác nhẹ nhàng thong thả, nhưng cũng có cảm giác chấn động khiến người ta kinh ngạc, con tin làm sao có thể đứng lên như vậy được. Bóng người trong bóng tối kia nhìn mọi người, giơ tay lên, một điểm hồng mang lóe lên trong bóng tối.
Phịch —— khoảng nửa mét, một đóa hỏa quang nở rộ trong bóng tối, như là một đóa hoa nở rộ ra, đem đầu của Mã Lân ôm vào trong, huyết nhục tiếp tục khuếch tán ánh lửa này nhằm hướng xa xa.
Thân ảnh kia thậm chí còn không kịp lay động, sau khi ánh lửa thu lại, ngã thẳng qua một bên.
Tất cả mọi người dừng bước.
Bóng tối buông tay xuống, cúi đầu kéo sợi dây thừng trên người xuống.
Tiếng nổ cực lớn còn đang khuếch tán khắp bầu trời đêm, quanh quẩn, thật lâu không thôi.
"Nghe các ngươi nói ta, nói vui vẻ như vậy..." Hắn ném dây thừng qua một bên, giang tay ra, nhiệt tình nói: "Cho nên ta tới đây!"