Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Giống như vũ hội kết thúc, âm nhạc dần dần, khi đêm xuống, gió cũng cuốn lên đám mây ngưng kết trên bầu trời thành thị, từng tia từng tia căng ra. Trong phòng nghị sự của Tô gia tộc, buổi tiệc nghị sự diễn ra cuối cùng, biến hóa đêm nay giảm đi ba phần., Hầu hết mọi người trong Tô gia đến lúc này đều chưa kịp tiêu hóa hoặc tiếp nhận hiện thực trước mắt, nhưng cho dù như thế nào, mấy tháng nay, vì sự kiện Hoàng Thương mà dẫn tới một loạt dây dưa cực lớn, màn đen sau lưng, kết quả ngoài dự đoán của mọi người cuối cùng cũng bị mở ra một góc.
Tuy nhiên khi rất nhiều người chân chính phản ứng lại, từng sợi hình dáng hết sức chân thật của chuyện này có lẽ còn cần một khoảng thời gian. Nhưng vẻn vẹn chỉ là trước mắt vén lên cái góc này, cũng đủ để mọi người chú ý đến những chuyện đêm nay, một loạt tính toán và tính toán mưu kế, trầm mặc sau lưng bố cục, vốn đè nén sự mong đợi nặng nề, nay đã không còn. Đặc biệt là cái tên những người bố cục sau lưng, Tô Việt, Tô Đàn Nhi, mà làm cho người ta ngạc nhiên nhất, không thể nghi ngờ chính là Ninh Hằng du tẩu toàn bộ cục diện, hắn xuất thủ sau lưng, trong quá trình này cũng không ai nghĩ tới.
Đại phòng, phòng lớn, phòng hai, ba phòng, trong phòng nghị sự ngoài mọi người, lúc này đều đang nhao nhao nghị luận tiếp nhận cục diện nghịch chuyển này. Ở đây, có lẽ cũng chỉ có thể cảm thán Tô Việt này trong bốn tháng qua, lão nhân này đều tương đối trầm mặc, đối với gia tộc này còn có năng lực khống chế lớn lao., Sau khi mọi chuyện được công bố rõ ràng, thành quả của sự kiện Hoàng thương rõ ràng được bày ra không công bằng, hắn cũng có thể thuận thế thuyết phục tộc trưởng tông môn chung quanh tiếp nhận hiện thực này, sau đó đến, lấy sự thực áp đảo tất cả mọi người trong nhà, tiếp thu sự thật Tô Đàn Nhi thượng vị.
Trên thực tế, nếu không phải bởi vì cục diện mấy tháng nay của gia tộc này rất khó coi, những lão nhân này cũng sẽ không ra thương lượng với Tô Việt làm gì, trước mắt đã chứng minh Tô Việt khống chế toàn bộ cục diện như cũ. Kinh ngạc qua đi, bọn họ tự nhiên cũng tiếp nhận hiện trạng bực này, bởi vì trước đó, Tô Việt khống chế để gia đình này vượt qua đủ loại chuyện khó khăn, dù sao cũng không phải lần đầu tiên.
"Như vậy... Để đàn nhi tiếp nhận sự việc mà Bá Dong vốn phụ trách, mọi người có ý kiến gì, tiếp theo cũng có thể nói một chút."
Trong tiếng nghị luận của mọi người, khi Tô Việt lại lần nữa nói ra những lời này, ỷ vào tình thế nghịch chuyển cường thế, trong lúc nhất thời cũng không có mấy người dám đưa ra ý nghĩ nghi ngờ. Mấy vị tộc lão sau đó cũng tỏ thái độ: "Đã có thành tích như thế, đàn nhi tiếp nhận những chuyện này, tất nhiên là không ai có thể nói ra."
Sự tình dần dần ổn định, vốn nguy cơ đã chuyển biến, đại hội tông tộc vì nguy cơ mà tổ chức cũng không còn chuyện cần thương lượng nữa. Các lão nhân ở phía trên nói những lời cẩn thận, trong lòng mọi người trong phòng nghị sự tràn đầy tâm tình phức tạp khó nói nên lời, Tô Trọng khó khăn lắm mới nói ra được., Đám người Tô Vân phương thỉnh thoảng nhìn xem Tô Đàn Nhi đã trở lại chỗ ngồi, khi thì nhìn xem phụ thân ngồi ở bên trên, bên kia, Tô Vân Tùng gần như thở dài thật dài, nhìn Tô Đàn Nhi, liền có thể nhớ tới thư sinh bị nữ nhi nói là cả ngày đi dạo.
"Trọng vấn, mây bay, sau khi tan, đến chỗ ta một chuyến."
Thời điểm gần đến tiếng động, Tô Việt cũng đi tới, nói với hai người, hai huynh đệ cũng chỉ khẽ gật đầu, mấy tháng nay thao tác, bọn họ thật sự đã thành kẻ bại trận hoàn toàn. Nhưng phụ thân vẫn còn uy nghiêm, cho dù vì thế mà phẫn uất, kỳ thật cũng không giải quyết được vấn đề.
Mặt khác, cảm thụ được ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, nghị luận, rốt cục ở chỗ này mở ra át chủ bài, triệt để thắng ván bài này Tô Đàn Nhi, tâm tình lại không tốt.
Đó không phải là Giao Bằng sau khi đại thắng, cũng không phải là nghĩ tới phụ thân đã tê liệt, trả giá bao nhiêu. Cầm cái hộp đi ra phía trước, trong lòng của nàng cơ hồ có cảm giác kích động và chờ mong giống như Nữ hoàng huy hoàng., Những ngân phiếu, khế ước kia lấy ra, toàn bộ trái tim đều đang run rẩy. Nhưng vào lúc này, nữ tử một thân váy dài màu xanh nhạt thỉnh thoảng nhìn ra bên ngoài phòng nghị sự, trong lòng bỗng nhiên có chút không biết làm sao đi ra khỏi cánh cửa này.
Chuyện nàng lo lắng, vốn cũng có thể coi là chuyện nhỏ, nhưng đến lúc này, bỗng nhiên chiếm hết toàn bộ tâm thần nữ tử, cơ hồ làm cho nàng không cảm giác được ngọt ngào sau khi thành công.
Cuối cùng, các lão nhân tuyên bố buổi họp chấm dứt, mọi người đứng lên nói chuyện với nhau, ánh mắt hướng tới những người tham dự mấu chốt trên người. Tô Đàn Nhi chần chờ một chút, sau đó cũng đứng lên theo gia gia, phụ thân ra ngoài.
Rời khỏi đại môn, nàng nhìn bốn phía một chút, không trông thấy bóng người trong lòng suy nghĩ kia, trong lúc nhất thời có chút yên tâm, mặt khác lại có chút lo lắng. Tống Hồng đang từ một bên khác tới, nàng không chú ý, trong hành lang tách ra cùng bọn phụ thân, theo gia gia cùng mấy lão nhân đi qua bên kia.
Chuyển qua một chỗ rẽ, gia gia mới chú ý tới nàng, quay đầu lại gọi nàng qua, hai vị thúc công bên cạnh cũng nói với nàng một lát, nàng lễ phép trả lời. Đợi đến khi thúc công đi ra, đàn nhi mới nhíu mày, đưa mắt nhìn về phía lão nhân.
"Gia gia, sao người có thể nói như vậy..."
"Ừ, sao lại nói vậy?" Ông lão mỉm cười hiền lành.
"Nói lập Hằng."
Nhìn biểu lộ của cháu gái, Tô càng trầm mặc nửa ngày: "Nói nó, có gì không tốt sao?"
"Gia gia, hắn là tướng công của con, con nghĩ... có thể đơn giản hơn một chút." Bốn phía đều có bóng người, Tô Đàn Nhi cau mày, "Hơn nữa, tướng công hắn có thể nghe hiểu, gia gia, con nên nói với hắn chuyện ngày hôm nay như thế nào?"
Lão nhân thở dài: "Lập Hằng ở rể Tô gia ta, ngươi đã là thê tử của nàng, hắn vốn nên bảo vệ ngươi, làm tấm chắn mũi tên cho ngươi. Sự tình lần này dù sao quá mức kịch liệt, Nhị thúc tam thúc ngươi nhất định trong lòng có oán, toàn bộ đặt ở trên người ngươi, lập Hằng nếu có thể thay ngươi chia sẻ một chút gánh nặng., Hơn nữa, thân thể Bá Dong bây giờ không tiện, có lập tức ở sau lưng ngươi, ngươi cũng không đến mức thế đơn lực cô, việc này mặc dù xin lỗi không được lập thiết lập, nhưng dù sao cũng là giúp thê tử ngươi làm chút chuyện, cũng là chuyện của hắn, nên làm hết tình cảm."
Tô Đàn Nhi nhắm mắt lại, dùng sức nói: "Nhưng gia gia làm như vậy là để cho toàn bộ người Tô gia trông chừng hắn. Tướng công sẽ rõ ràng điểm này."
Tính tình nàng từ nhỏ đã cương cường, cho dù là sự tình lớn hơn nữa, cũng khó có thể làm cho nàng lộ ra thần thái mềm yếu quá mức, đặc biệt là ở trước mặt gia gia, mặc dù trong khoảng thời gian tấm vải vàng lột bỏ màu sắc thì cũng khó có thể làm cho nàng lộ ra thần thái mềm yếu., Cũng chưa từng lộ ra ánh mắt bất lực, một mực chống cho thân thể chống đỡ không nổi mà bệnh. Nhưng lúc này, cũng làm xong chuyện liên quan lớn như vậy, sau khi định ra quyền khống chế phòng lớn, vì chuyện này, nàng cơ hồ lộ ra thần sắc sắp khóc đến nơi.
Có một số việc là không có cách nào nói cho gia gia biết, không có cách nào nói cho gia gia tình cảm giữa mình và tướng công vừa mới tới tình cảm như vậy, không có cách nào nói cho ông biết mình và tướng công vừa mới quyết định phòng tròn sắp sửa., Không có cách nào nói cho ông nội và ông nội rốt cuộc tình cảm mấy ngày qua như thế nào phát triển, tướng công rốt cuộc là người như thế nào. Nhưng trong lòng nàng biết, tướng công nhất định sẽ nghe ra sau lưng lời nói của gia gia.
Sau khi hắn vì chính mình mà làm nhiều chuyện như vậy, phụ thân cũng nói tương tự, hiện tại gia gia cũng sợ, bắt đầu đề phòng hắn, nhắc nhở toàn bộ người Tô gia chú ý đến hắn, cho dù trong đó cũng không có bao nhiêu ác ý, nhưng tướng công sẽ nghĩ như thế nào? Chính mình lại có thể nói những chuyện này với hắn., Cho dù trong lòng tướng công có thâm sâu hơn nữa, nhưng chính mình nên nói thế nào... Lão nhân vì thế nhìn nàng rất lâu, rốt cuộc cũng giơ tay lên, vỗ vỗ bờ vai của nàng, lại nở nụ cười. Nụ cười này khác với ngày thường, cũng có vài phần vui mừng: "Hóa ra... Là thế này à..."
"Gia gia..."
"Tử An huynh có một đứa cháu tốt. Vốn dĩ ngươi muốn nắm giữ gia đình này, ta cũng nghĩ tới rất lâu, ngoài năng lực ra, chỉ là lo lắng ngươi quá mức mạnh mẽ. Nữ tử muốn làm gia đình, phải càng cường đại hơn so với người khác, nhưng sợ cứ như vậy, ngươi sẽ không cảm thụ được tư vị của gia đình., Không có người thật sự quan tâm. Bây giờ ông ở đâu, cuối cùng cũng yên tâm. Ngày xưa ông ở rể, con không muốn ở rể với ông, là sợ ông không có năng lực thích ứng. Lần này nói ra, tất nhiên là có một phần lo lắng đối với ông, nhưng chủ yếu nhất là vì ông có năng lực này."
Ông lão dừng một chút: "Có năng lực này, người bên ngoài sẽ không đả thương được hắn, có năng lực này, liền có thể đứng về phía ngươi. Ngươi lo lắng cho hắn, đây tự nhiên là chuyện tốt, ông nội cũng cảm thấy vui mừng, thế nhưng ở chỗ ông nội, hắn là tướng công của ngươi, cho dù là ở rể, hắn đã có thể gánh được trách nhiệm này., Nên đảm bảo vài thứ cho con, đây cũng là tư tâm của gia gia. Mà trên thế giới này, những trách nhiệm này luôn bị đè ép xuống, không thể nói đạo lý được. Con là thê tử của ông ấy, quan tâm nhiều hơn một chút, đây cũng là chuyện con nên làm, ha ha, cũng là chuyện tốt. Hai vợ chồng đều như vậy cả."
Hai ông cháu đi về phía trước: "Về phần những huynh đệ kia của ngươi đều là tầm thường, hai ba chiêu dưới tay hắn còn không qua được, nếu thật làm hắn bị thương, không có bản lĩnh này. Có chuyện hôm nay, sau này ngươi ở thương trường xem thế đơn lực cô, nhưng người bên ngoài muốn tính kế ngươi., Hắn chợt nhớ tới người đứng sau lưng ngươi. Sau này, nếu ngươi thật sự thích hắn, đứa con thứ hai của hai người các ngươi lại để cho hắn họ Trữ thì đã sao, việc này đều rơi vào tay ngươi, đối xử với Tử An huynh cũng coi như có lời giải thích... Á, hắn đang ở đâu đây."
Sau khi nói xong, Tô Việt hướng về phía trước ra hiệu một chút, Ninh Nghị cũng đang ở cách đó không xa đi về phía này, trên đường bị một vị thúc công quấn lấy, đại khái là đang nói chút lời cổ vũ gì đó, sau khi thúc công rời đi, Tô càng kéo tay Tô Đàn Nhi, bỏ vào tay Ninh Nghị: "Cháu gái này, giao cho ngươi."
Ninh Nghị cười ha hả thành tiếng.
Sau khi Tô Việt rời đi, Tô Đàn Nhi cầm tay Ninh Nghị, trầm mặc một hồi lâu: "Tướng công, chúng ta... thành công rồi."
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
"Ta tức giận rồi."
"Ách..." Lòng bàn tay Tô Đàn Nhi lập tức nguội lạnh, nàng đại khái minh bạch Ninh Nghị đang ám chỉ cái gì, nhưng trong lúc nhất thời nói không nên lời. Ninh Nghị nhìn chung quanh, kéo nàng đi về phía trước, lắc đầu: "Tối nay ngủ cùng ngươi phân phòng."
"......."
"Lão già này quá không trượng nghĩa."
"......."
"Không thương lượng, nói tức giận là tức giận."
"......."
"Làm ta khó chịu ta sẽ trút giận lên tôn nữ của hắn."
"......."
"Cô khóc cũng vô dụng, tối nay chỉ có một mình ở khuê phòng trống."
"......."
"Ha ha ha... Này, ngươi đừng khóc nữa, không cần phải như vậy chứ."
Hai người vừa mới đi về phía trước một đoạn, đến hành lang không có ai, Tô Đàn Nhi kéo ống tay áo Ninh Nghị chạm vài cái lên gương mặt, vừa rồi thật sự chảy nước mắt, lúc này trong ánh đèn, nụ cười hơi hòa lẫn với nước mắt, sau đó mới khôi phục nụ cười tỉnh táo: "Vốn muốn thay gia gia xin lỗi Tương Công..."
"Ta giữ lại quyền lực và tức giận." Ninh Nghị cười rộ lên, vỗ vỗ bả vai của nàng: "Nhưng mà ngươi vẫn xử lý tốt chuyện sau này đi, chuyện đêm nay có nhiều lắm không?"
Lúc này Tô Đàn Nhi mới trầm tĩnh lại, gật đầu: "Ừm, còn có một số việc phải đi xử lý..."
"Vậy thì nhanh đi thôi."
Dưới ánh đèn, Ninh Nghị cười phất phất tay. Tô Đàn Nhi đứng ở nơi đó nhìn hắn một hồi lâu, tựa hồ còn có chút chần chờ, nhưng cuối cùng, gật đầu nhẹ, quay người rời đi.
Ninh Nghị đưa mắt nhìn thân ảnh Tô Đàn Nhi đi xa, đối với kế hoạch tiếp theo của Tô Đàn Nhi, gã cũng không quá rõ ràng, nghĩ đến cũng chỉ là một ít kết thúc, gã cũng không cần thiết phải tham gia, Tô Đàn Nhi trong lúc nói chuyện phiếm cũng không có đề cập quá nhiều.
Tại một gian viện phía trước Tô phủ, sau khi thay đổi một thân quần áo nam, Tô Đàn Nhi ngồi xe ngựa rời khỏi mảnh đường phố này, đi theo sau, còn có vài tên Tô phủ hộ vệ đắc lực nhất, bọn họ đuổi theo hai chiếc xe ngựa phía trước, một đường chạy ra ngoài thành.
Trong căn phòng gần nửa đêm, ngọn đèn tựa như hạt đậu, Tịch Quân ngồi trước bàn, hai tay bình thản đặt lên mặt bàn. Trong phòng còn có hai người, một là Thị vệ, hắn ngồi đối diện với Tịch Quân. Một người khác dáng người hơi gầy, nhưng ánh mắt có thần, tựa vào một âm ảnh bên cạnh cửa, trên tay cầm một thanh tiêm đao, vừa nhìn đã biết đây không phải là loại lương thiện.
Việc làm ăn của Tô phủ rất lớn, thường xuyên dùng tiêu đi tới vùng đất bên ngoài, có đôi khi cũng dính vào một ít mối liên hệ ngầm, Tịch Quân cũng biết, lúc này tốt nhất là không nên hành động thiếu suy nghĩ cho thỏa đáng.
Thời gian trôi qua khô khan mà chán nản, Tịch Quân leng keng nghe xa xa truyền đến một ít tiếng chuông, suy đoán khả năng phát triển của Tô phủ bên kia, nhưng kỳ thật cũng không có quá nhiều manh mối.
"Tô gia lúc này cũng nên có kết quả chứ?"
Lúc này hắn mở miệng hỏi một câu, nhưng thị vệ cũng chỉ lắc đầu: "Ta không biết."
"Còn có thể làm thế nào lật bàn quay đây?"
"Đây là chuyện của Nhị tiểu thư."
"Nhưng quả thật ta không nghĩ ra được."
Tịch Quân thở dài, hắn thật sự không thích cảm giác như vậy: "Ai có thể nhanh chóng đến cho ta đáp án cũng tốt."
Sau khi nói xong lời này, trong phòng lại yên tĩnh trở lại, cũng chỉ có thể yên lặng chờ đợi như vậy, bên ngoài ngẫu nhiên truyền đến một ít tiếng động, Tịch Quân nói: "Cảnh đại ca, ngươi biết không? Ta ở Tô gia nhiều năm như vậy, trông thấy đàn nhi từ từ tiếp xúc với những thứ này., Mặc dù nói người dạy nàng rất nhiều, nàng nhìn thấy cái gì đều nguyện ý đi học một chút, nhưng nói thật, nàng cơ hồ là một tay ta mang theo học sinh, nhưng cho tới bây giờ, một ngày ta không hiểu được nàng rồi, loại cảm giác này thật sự là không tốt chút nào... "
"Chắc chắn sẽ có lúc này."
"Nhưng bây giờ vẫn còn sớm một chút, đối với..." Hắn nhìn xung quanh, "Đối với những chuyện này, ta quả thật có chút nghĩ không thông..."
Yên tĩnh, trầm mặc, có một âm thanh vang lên bên ngoài: "Ta cũng có chút nghĩ không thông."
Thanh âm kia có chút lạnh, trôi qua một lát, bóng người đẩy cửa vào, Tô Đàn Nhi mặc một thân trang phục màu đen, trên đầu đội khăn trùm đầu., Xem ra sạch sẽ dễ dàng hành động. Cô đứng ở cửa nhìn sang bên này, bất quá, loại trang phục nam giới này thật ra khiến cô có vẻ hơi thấp, có chút đơn bạc. Tịch Quân Hộc cảm thấy cái ánh mắt như khi còn rất nhỏ kia, có chút xa lạ và nghi hoặc dò xét.
"Quân man ca... Ta nhớ lần đầu tiên ta thấy ngươi rất nhỏ, lúc đó phụ thân bảo ta gọi ngươi như vậy. Ngươi dạy ta rất nhiều thứ, hiện tại có lẽ là lần cuối cùng ta gọi ngươi như vậy." Tô Đàn Nhi đi đến bên bàn, ngồi xuống, ở sâu trong ánh mắt ẩn chứa lạnh lẽo lạ lẫm, đây coi như là đồ vật của Tịch Quân Lạt dạy nàng., Đàm phán thì phải vạch ra khoảng cách rõ ràng, Tịch Quân Dung muốn từ trong lạ lẫm nhìn ra đau lòng, đáng tiếc chỉ có nghi hoặc, "Rốt cuộc là bởi vì chuyện gì, vì sao phải làm đến mức này?"
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Tịch Quân nhíu mày, nhìn xung quanh: "Hôm nay đại hội tông tộc Tô gia có vẻ như vậy, ngươi không cảm thấy là ta làm đấy chứ?"
"Không, ý ta là..." Tô Đàn Nhi yên lặng lắc đầu, ánh mắt trong suốt nhìn hắn: "Tại sao lại sai người ám sát cha ta?"