Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"...... Định Phong Ba?"
Trên thảm cỏ bên ngoài Tàng Sơn thư viện, Tô Sùng Hoa mỉm cười nhìn tờ giấy, sau đó nhíu mày. Lúc này Tiểu Thất cũng chạy tới: "Sơn Trường bá bá."
"Ừm."
"Sơn Trường bá bá cũng là của ta."
Sau khi cung kính hành lễ với Tô Sùng Hoa, Tiểu Thất nhìn bản thảo, vừa cười vừa nói. Tô Sùng Hoa nhìn bé gái đáng yêu, cũng đưa bản thảo về, đợi sau khi Tiểu Thất nhận lấy, khom người cẩn thận chuẩn bị bỏ vào trong ngực, nụ cười của Tô Sùng Hoa mới hơi do dự.
Hắn chỉ nhìn những từ mở đầu một chút, nhưng có thể nhận ra chữ viết.
Định Phong Ba... Danh bài bài này khiến trong lòng hắn có chút lưu ý, vì thế nói: "Tiểu Thất à, có thể đem... bá bá nhìn xem không?"
"Hả?" Tiểu Thất dừng lại, mở trừng hai mắt, sau đó "Ồ" một tiếng, đưa hai tay ra, mím môi nhìn hắn, tựa hồ muốn nhắc nhở Sơn Trường Bá Bá đừng phá vỡ bản thảo, lại cảm thấy như vậy quá vô lễ, cuối cùng cũng không nói ra. Tô Sùng Hoa nhận bản thảo kia., Cẩn thận mở ra, nhẹ giọng đọc qua một lần, nhíu mày, sau đó lại nhìn từ đầu tới cuối một lần, thật lâu sau đó, vừa rồi thần sắc phức tạp thở dài, nhìn Tiểu Thất bên cạnh, lại cười nói: "Tiểu Thất a, từ ngữ này..."
"Của ta."
"A, biết, là tiên sinh Lập Hằng viết cho ngươi không?"
"Ừ." Tiểu bảy điểm gật đầu: "Nghị... Nghị, tiên sinh đổi với Tiểu Thất, nói là của Tiểu Thất, phải đảm bảo Tiểu Thất giữ cho tốt."
"Ồ." Tô Sùng Hoa suy nghĩ một chút rồi gật đầu, sau đó giao tờ giấy này cho Tiểu Thất: "Nhất định phải bảo quản cho tốt."
Tiểu Thất cất bài thơ vào lòng. Tô Sùng Hoa nhìn bóng dáng cô bé rời khỏi, một lúc lâu sau mới lắc đầu cười. Người lập Hằng này quả nhiên có tài hoa, nhưng đến lúc này, viết theo phong ba gì đó vẫn chỉ viết cho một cô bé xem. Quả nhiên, mình cô đơn cô đơn, tự an ủi mình một phen, cũng biết sẽ bị người ta cười hay sao.
Ninh Nghị bây giờ không còn quan trọng nữa. Buổi chiều hôm nay còn có một số việc, buổi tối có thi hội muốn đến, y đem việc này vất ra sau đầu, bắt đầu xử lý những chuyện khác.
Xem ra buổi chiều an nhàn yên tĩnh, bầu không khí khẩn trương dệt nghiệp cũng không truyền đến trên người các bình dân của Giang Trữ, phố lớn ngõ nhỏ, người qua lại, quán rượu quán trà, tiếng nhạc nhẹ nhàng, ngẫu nhiên cũng có người nhắc đến chuyện thú vị của Giang Trữ trước mắt., Bố hành Tô gia, Ô gia, thỉnh thoảng dính một chút. Buổi chiều ở một quán trà nào đó, Tô Đàn Nhi cùng mấy người đã trải qua sàng lọc, chưởng quỹ đáng tin thật sự cùng với ba nha hoàn gặp nhau ở một gian trà lâu hơi yên tĩnh, Ô gia, cầm đầu là Ô Thừa dày.
"Ninh Nghị... Vì sao không tới?" Không có nhiều lời chào hỏi, sau khi nhìn xung quanh, đây là câu đầu tiên của Ô Thừa.
"Con đường nhỏ thương trường, xưa nay phu quân không thích. Hôm đó sau khi viết thơ khuyên thế bá, ông ấy không hỏi nữa, thiếp thân cũng không tiện làm phiền ông ấy nữa."
Tô Đàn Nhi xưa nay ở trong thương trường ứng đối tiến thối đều có chừng mực, nhưng tác phong mạnh mẽ ẩn hình ai cũng có thể minh bạch, tuy là nữ tử, nhưng từ không muốn khuất phục dưới người khác. Nhưng lúc này phảng phất ngôn từ nhu nhược dưới cánh của phu quân ngược lại càng làm cho Ô Thừa giận dữ, đặc biệt nhắc tới "Văn Thi Phụng thuyết phục thế bá"., Nghiễm nhiên chính là lấy "Chu Môn đạn quan" hôm đó ra nói một lần: phu quân xử lý xong việc, lại nhắc nhở ngươi một lần, ngươi còn không phản ứng lại, bên này cũng lười quản rồi, đối với phu quân các ngươi chuyện lớn chẳng qua chỉ là việc nhỏ tiện tay mà thôi.
"A, nói như vậy, hiền chất và Ô gia chúng ta làm rất nhiều việc, tôn phu thật sự là không để vào mắt chút nào."
Tô Đàn Nhi cười cười, mang theo vài phần đương nhiên vẻ mặt nói: "Không liên quan gì đến thế bá, chỉ là tính tình cháu gái quá mức bướng bỉnh, thành bại quá coi trọng mà thôi, ngày đó nếu không thương tiếc đàn nhi thân bị bệnh, phu quân chắc cũng không đến mức ra tay vì chuyện nhỏ nhặt này. Chuyện hôm nay, phu quân đã dự đoán trước hai tháng trước., Ngay sau đó phát triển, từng kiện từng kiện, cũng đã an bài rất rõ ràng, đợi lát nữa điệt nữ sẽ nói cho thế bá nghe một chút. Phu quân mới học kiến thức, bày mưu lập kế, đàn nhi không bằng xa rồi, thế bá không cần tức giận vì chuyện này... "
"...Hừ!"
Gió thổi qua ngõ hẻm gần quán trà, đem những lời đối thoại không mấy thân thiện này thổi mỏng trong không khí, phụ cận là người đi đường lui tới. Thời gian chiều cùng người qua lại như vậy, đến chạng vạng tối, Tô Đàn Nhi cùng ba nha hoàn ngồi xe ngựa về nhà., Phía sau cũng có vài tên chưởng quỹ xe ngựa đi theo, trên xe có một số cuốn sách thật dày. Tô Đàn Nhi vén rèm nhìn sắc trời chiều bên ngoài, sau đó nở nụ cười.
"Kính nhi, con nói đi, lời nói của ta với đám người Ô gia lúc trước có khí phách không?"
"Hả?" Không ngờ tiểu thư nhà mình lại hỏi vấn đề như vậy, Tiểu Kiệt ngẩn người, mắt choáng váng: "Cái gì? Ồ, bá... Tức quá..."
"A, ta cũng cảm thấy rất lợi hại." Tô Đàn Nhi ngẫm lại, gật gật đầu. Hôm nay tiểu thư có chút kỳ quái, nhưng trong xương vẫn không thay đổi gì, thong dong giao thiệp với đám người Ô gia kia, ngay từ đầu nói những lời cô gia nói kia có vẻ quá mức, ba nha hoàn đều cảm thấy xấu hổ, về sau người Ô gia cảm thấy nàng có nghi ngờ về chuyện mình có liên quan đến Ninh Nghị, liền không đề cập tới nữa.
"Nhưng mà, tiểu thư nói chuyện của cô gia với đám người Ô gia xong, bọn Tào chưởng quỹ bị dọa sợ rồi. Hì hì, bọn họ còn không biết vì sao Ô gia lại bí mật đem nhiều đồ vật như vậy cho chúng ta, lúc nghỉ ngơi ở giữa, tỳ tử nghe được bọn họ đang nghị luận: A, hóa ra Ninh cô gia lợi hại như vậy sao? Hơn hai tháng, lúc này mới là lúc vui vẻ nhất."
Mấy tên quản sự hoặc chưởng quầy đi theo phía sau cũng không phải là những nhân vật hết sức quan trọng của Tô gia, nhưng trên cơ bản đều do Ninh Nghị và Tô Đàn Nhi cùng nhau từ biệt, không dính dáng gì đến nhân sĩ trung tầng. Lần này chúng đã thương lượng với Ô gia, cho dù Ô gia có thể thành thành thật thật lấy cả Ô gia ra cho Tô gia lựa chọn., Toàn bộ công việc kỳ thật cũng tương đối rườm rà, Ngọc nhi xinh đẹp tuy rằng cũng có thể giúp đỡ, nhưng chỉ bằng vào các nàng, tự nhiên vẫn không làm rõ được nhiều chuyện như vậy, mấy ngày kế tiếp, cũng cần có đám người này hỗ trợ.
Theo lệnh bọn họ tới đây làm việc, yêu cầu giữ bí mật, Tô Đàn Nhi cũng không nói với mấy người này quá nhiều, bởi vậy đối với lý do, mấy người Tào chưởng quỹ cầm đầu tự nhiên không hiểu rõ lắm. Nhưng bọn họ ở Tô gia, đối với tình thế hai tháng này, hai tháng tới nay., Tự nhiên không có gì không rõ, mắt thấy bụi bặm sắp rơi xuống, đột nhiên ra chiêu này, nghe Tô Đàn Nhi cùng người Ô gia nói chuyện, nhìn đám người Ô gia vẻ mặt phẫn hận lại muốn đánh rụng răng cùng huyết thôn tính, bọn họ làm sao còn không rõ là Ô gia dưới tình huống như vậy chịu thiệt lớn, để Tô Đàn Nhi chuyển bại thành thắng.
Sự tình chuyển biến to lớn như thế, giữ bí mật đến trình độ này, nghe ra là Ninh cô gia trong nhà làm chủ đạo. Hơn hai tháng qua, cũng không biết Ninh Nghị và Tô đàn nhi đã âm thầm làm bao nhiêu chuyện với vợ chồng., Bọn họ vốn cũng thấy phòng lớn sắp xảy ra chuyện, trong lòng oán thầm với Ninh Nghị, thỉnh thoảng tán gẫu chút ít cũng lắc đầu một phen, đối với Tô Đàn Nhi càng cảm thấy không đáng. Lúc này, mới có thể lắc đầu cảm thán hai vợ chồng này vận dụng thế cục rất tốt.
Nếu như dựa theo lời Tô Đàn Nhi có thể ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, sau đó, toàn bộ Ô gia chỉ sợ đều sẽ không gượng dậy nổi.
Lúc này biết chuyện chấn động lòng người bực này, chỉ là mấy người ngồi trên mấy cỗ xe ngựa phía sau, một đường chạy về nhà, trên đường liền gặp phải Ninh Nghị, Tô Đàn Nhi dừng xe lại để hắn đi lên, mấy chiếc xe ngựa phía sau nhìn hắn, ánh mắt của các chưởng quỹ trên xe ngựa đã thay đổi nhiều., Trong ánh mắt phức tạp, cảm khái, thở dài, bội phục, suy đoán hỗn tạp cùng một chỗ. Tô Đàn Nhi cũng xuống xe dặn dò bọn họ một phen, sau đó song phương tạm thời mỗi người một ngả.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Một đường trở lại Tô phủ, Tô Đàn Nhi mới biết biểu tỷ hôm nay đã đến. Đối với biểu tỷ tên là Khánh Hồng này, Ninh Nghị cũng không phải lần đầu tiên gặp, hiểu được quan hệ giữa Tô Đàn Nhi và đối phương, liền một đường đi theo nàng. Bất quá sau đó gặp mặt tựa hồ không có bao nhiêu vui vẻ, Annh Hồng đối với hắn có bất mãn nhất định., Không nóng không lạnh, Ninh Nghị đại khái biết nguyên nhân trong đó, sau bữa cơm chiều, một người tản bộ ra ngoài tản bộ, lúc sắp đến cửa viện, Tô Đàn Nhi đi theo tới, đại biểu tỷ hướng hắn xin lỗi.
"Không có gì, nàng lo lắng cho ngươi mà thôi, áp lực cũng lớn, ta sẽ không để trong lòng, trở về bồi tiếp nàng đi."
"Ừ." Tô Đàn Nhi mím môi, sau đó nói: "Bảo Tiểu Kiệt đi cùng ngươi đi." Gọi Tiểu Kiệt tới, bảo nó đi cùng Ninh Nghị ra ngoài tản bộ.
Trao đổi thành tri kỷ, một phen quan sát sắc mặt, thổ hồng cũng đại khái biết được tâm tình mình như vậy có nhiều điều không nên, ít nhất là làm cho Tô Đàn Nhi có chút khó xử, vì thế tạ lỗi: "Bất quá... Bất quá... Nếu không phải lời của hắn, cũng không đến mức cứ như vậy mất đi sinh ý hoàng thương đi, ngươi đã chuẩn bị nhiều năm như vậy, ta cũng cảm thấy đáng tiếc..."
"Hồng tỷ, tỷ không biết đâu..."
"Ngươi với hắn còn chưa có phòng tròn à?" Nếu như Bội Hồng đã tới, buổi tối đại khái là ngủ chung với Tô Đàn Nhi, lúc này nhìn khuê phòng của nàng bố trí, liền đại khái biết những thứ này: "Kỳ thật... Ngươi cứ coi như đang nói đùa, lúc trước nếu như ngươi gả cho Tịch chưởng quỹ, việc này... e là sẽ khác."
Tô Đàn Nhi nhíu mày: "Hồng tỷ, trò đùa này sau này đừng có đùa nữa."
"Hả?" Bôn Hồng nhíu mày, nghi hoặc nhìn nàng: "Ngươi và tướng công này rốt cuộc cảm giác thế nào?"
"Ta... Ta cũng không biết nữa..." Tô Đàn Nhi lắc đầu, sắc mặt có chút ửng đỏ.
Đối với tình cảm của Ninh Nghị là như thế nào, thật ra nàng cũng thật sự không thể nói rõ ràng được. Kỳ thật giống như chỉ ra từ đỏ đậm, hai người kết hôn lâu như vậy, đến giờ còn chưa có phòng tròn, ở trong mắt Tô Đàn Nhi quả thật là sinh động., Giả như tướng công của mình đã từng phỏng đoán tên mọt sách kia, song phương ở chung đã hơn một năm, nàng đại khái cũng chấp nhận số phận, phòng ốc tròn trịa, đúng ngay trước mắt, lại còn phải qua một đoạn thời gian nữa mới được.
Kỳ thật lấy hảo cảm mà nói, nếu chỉ đến trình độ "hấp nhận mệnh", có lẽ năm năm giao thừa cũng không sai biệt lắm. Nhưng cùng chung sống với tướng công, đối với nàng mà nói, dù sao cũng là chuyện rất kỳ quái, nếu là ngàn năm sau,, Chuyện tương tự phải gọi là yêu đương, nhưng vào lúc này, cô nương nhà ai mà có cơ hội như vậy, cô gái nhà ai mà chẳng hiếu kỳ tới mức thấp thỏm, không cách nào suy nghĩ đến tâm trạng khác, tới mức bị bệnh lần trước ngược lại., Mới có cơ hội nói ra lời của phòng ốc kia, chỉ là sau đó nằm giường, nằm sau đó lại một mực xử lý việc này, muốn ổn định Ô gia trước mắt, nàng cũng thật sự là rất bận rộn, cũng đành phải đợi đến khi mọi việc lắng xuống mới an bài tốt chuyện này.
Đến lúc này, nàng đối với chuyện này đã coi trọng, không muốn như "hấp nhận mệnh" qua loa làm. Tóm lại là có ý nghĩa biểu tượng, lại không muốn để cho người ngoài biết nàng và phu quân đến lúc này mới chung phòng, như vậy có lẽ mọi người sẽ còn nói chuyện phiếm với phu quân., Nói chung cũng là hoang mang, thời gian cũng không sai biệt lắm... buổi tối hôm nay ngủ cùng biểu tỷ, nàng kéo ống tay áo màu đỏ, nhỏ giọng hỏi: "Hồng tỷ, tỷ nói xem... lúc phu thê ở trong chỗ này... rốt cuộc làm thế nào..."
Cho dù xưa nay nàng thường hay ở thương trường cường thế, lúc này thanh âm cũng rất nhỏ như ruồi muỗi. Dưới tâm tình biên hồng lúc này, trong đó tựa hồ cũng có chút hương vị tiêu điều: "Ngươi... Ngươi làm gì lúc này hỏi cái này..."
"Vậy... Lúc thành thân... Ta chạy mất, không nghe... Nghe mẹ cùng những đại thẩm kia nói... "
Dẫu sao chuyện này cũng không tiện hỏi các nàng Uyển Nhi.
Trong lòng Túc Hồng nhất thời có chút thương cảm, lại nhớ tới những lời phụ thân và Tịch Quân Loan nói với bọn họ. Biểu muội luôn luôn mạnh mẽ, nhưng lần này tình thế thật sự là mạnh hơn người, biểu muội phỏng chừng cũng muốn sau này thoát khỏi thân phận cường nhân này, an phận phân chia nhận mệnh, làm gia nương đi rồi, vừa hay chuyện này tình tướng công nàng còn phải chịu chút trách nhiệm, sau này e là tâm tình cũng không tốt lắm.
Vì vậy trong mấy ngày qua, nàng đối với quan cảm của Ninh Nghị vẫn không cải thiện qua. Mỗi lần nhìn thấy Ninh Nghị đều có chút không nóng không lạnh, chẳng qua, nàng không nóng không lạnh., Ninh Nghị cũng không nóng không lạnh với nàng, phương diện này cũng không phân biệt được cao thấp gì. Mà mỗi lần nhìn thấy Ninh Nghị đi cùng một chỗ với đàn nhi, nhớ tới đàn nhi muốn nhận mệnh, đều có một loại hoa tươi cắm trên phân trâu, cải trắng thật là sắp bị heo cắn nát cảm thán., Phảng phất như Ninh Nghị đã biến thành một con heo, đang cầm lấy củ cải trắng của đàn nhi chắp vá a. Nàng tất nhiên không biết, món ăn này của đàn nhi trước mắt đang suy nghĩ chính là đang quấn khăn lụa đỏ trên người, làm cho quá trình cởi bỏ chén này càng có ý nghĩa hơn một chút, cũng không có nghĩ ngợi như vậy và thuận thế thuận thế.
Cũng chỉ có lúc này ở trong Tô gia mới có thể thể thể nghiệm được áp lực mà đại phòng Tô gia chịu đựng trước mắt, đại hội tông tộc ngày ngày đếm ngược, nhị phòng tam phòng vui vẻ đi khắp nơi, hết thảy đều đã định xong., Đại phòng vốn thế đơn lực cô, lúc này càng lộ ra vẻ bị chúng phản thân ly biệt lợi hại, bất luận kẻ nào nhìn sang, ánh mắt tựa hồ đều muốn nói mấy ngày nữa các ngươi sẽ thất thế, hết lần này tới lần khác chính nàng đều phải tán đồng cái nhìn như vậy. Tô Trọng khó khăn lắm, Tô Vân phương., Tập an chi, về đại hiến... Một hai người đều đang dùng tư thái thắng lợi bàn luận to nhỏ... Dưới tình huống như vậy, mỗi ngày Tô Đàn Nhi ra sớm về muộn, mệt mỏi là nhìn ra được, về phần ánh mặt trời ngẫu nhiên cùng hài lòng., Xem ra giống như xác định cái gì cũng không thể giữ lại được, ban ngày nhận mệnh, trong lòng nàng đau xót. Dưới tình huống này, Ninh Nghị xem ra nhàn nhã vô sự ngày càng chướng mắt, có đôi khi cũng nhịn không được châm chọc khiêu khích vài câu, Ninh Nghị không chút xấu hổ nhìn nàng. Có một lần gò bó ở Duyên Hồng, hắn đột nhiên mở miệng: "Vừa rồi ta suy nghĩ..."
"Cái gì..."
"Tên cháu trai, tại sao không gọi là chất Tô hóa..."
"Ách..." Bôn Hồng sửng sốt một hồi lâu, không rõ vì sao hắn lại nói cái này: "Phu gia ta cũng không họ Tô... Cái tên này có cái gì không đúng sao? Ta cảm thấy không tệ a, lời ngươi thích có thể gọi với con trai trưởng của đàn hương..."
Lần đầu tiên Ninh Nghị bị đả kích, thở dài u ám mà chạy mất, Khánh Hồng suy nghĩ cả nửa ngày không biết vì sao.
Trên thực tế, Ninh Nghị lúc trước đã có nói đùa, dù sao gã cũng ở rể, có thể cân nhắc nữ nhi tên là Thao Hồng, nhi tử tên là Tô Hóa. Lần này xem như Duyên Hồng quá nhàm chán, gã thuận miệng mỉa mai một câu, lời châm chọc này quá tùy ý, sau khi nói mới phản ứng lại trượng phu của đối phương không phải ở rể. Hinh Hồng bài loạn đánh vào người, Ninh Nghị bị chính mình trêu chọc công kích, trong lúc nhất thời có chút uể oải.
Năm ngày, bốn ngày, hai ngày... thời gian ở Tô gia, trong không khí như vậy, cứ như vậy một ngày đi tới đại hội tông tộc tổ chức như vậy. Ngày hôm nay, mười tháng mười tức, cách thời hạn giao hàng đầu tiên của Ô gia còn có một ngày. Sáng sớm bắt đầu, có ánh nắm rất tốt, sương mù tràn ngập trong quang mang trắng nhũ này.
Tại Tô gia, bầu không khí buổi sáng hôm nay cực kỳ không tầm thường.
Cảm giác như mới sinh ra đã tràn ngập trong gian trạch đệ này, chuyển ngoặt, hy vọng, trong Trình bi, có rất nhiều người, cảm giác ngay cả lúc đẩy cửa cũng có chút khác biệt. Tô Vân Phương mở cửa phòng, hít một hơi thật sâu., Trong sân sát vách của hắn, chưởng quỹ tên Vu Đại Hiến nhìn về phía đông, Tô Trọng khó khăn lắm mới rời khỏi sáng sớm, ngồi trong sân, nhìn ánh nắng ban mai bay lên, chắp tay với hắn: "Nhị gia, buổi sáng tốt lành."
Hôm nay sẽ có một trận chiến tranh, bọn họ đã thắng, hoặc là nói, đêm nay, bọn họ muốn cho một việc để xác nhận và thu gặt quả.
Mà ở bên ngoài Tô gia, cũng có rất nhiều người đang âm thầm nhìn chăm chú tình huống bên này. Tiết phủ, mấy huynh đệ đụng nhau vào buổi sáng sớm. Tiết Duyên đang đứng dưới mái hiên nhìn sang hướng này, cười cười với mọi người, vỗ vỗ bả vai đệ đệ.
"Tối hôm nay ta làm chủ, tới phố quả hồng mở một tòa Nguyệt Hương lâu mới ăn cơm." Phố hồng và Tô phủ ở không xa. "Chuyện của Tô gia, đêm nay sẽ có kết quả." Nói chuyện tương tự, trong không ít gia đình kinh doanh cũng đang phát sinh.
Ninh Nghị không ở trong nhà Tô gia, hắn vẫn duy trì thói quen rèn luyện, chạy trốn trong đám sương mù đó. Trước mắt đã rời xa Tô phủ, vừa rồi hắn đã đi qua tòa lầu nhỏ bên bờ sông, chào hỏi một cô gái xinh đẹp thanh nhã trước cửa. Hắn còn phải chạy một hồi, vòng lại mới ngồi xuống lầu.
Đối với hắn, hôm nay không có gì khác biệt.
"Hôm nay rất bận sao?" Không lâu đi vào trong tiểu lâu kia, nữ tử cười bưng trà nước lên cho hắn: "Trong nhà Lập Hằng mở đại hội đấy."
"Đại hội tông tộc, ta ở rể, không thể tham gia." Ninh Nghị không biết xấu hổ nói ra lời này: "Cho nên không liên quan tới ta."
Đám ngốc kia muốn họp, hắn không cần tham gia... Thật vui vẻ...