Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Tránh ra tránh ra, đừng chen lấn ta..."
"Nhỏ giọng một chút."
"Liên quan gì, bên kia lại không nghe thấy... "
Thanh âm vỡ vụn tinh tế, nam hài cùng tiểu thiếu nữ trốn ở bên cây cột mái hiên lầu ba nhìn xuống phía dưới, thời gian là buổi chiều.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Con đường phía đông này xem như là một mảnh phố tương đối an nhàn trong thành Giang Ninh, thích hợp cho việc nhàn rỗi, nhưng thanh lâu nơi đây lại không nhiều, quán trà quán quán hàng rong san sát, cửa hàng một nhà cửa hàng mái cong cong cong, mái vòm đấu củng., Khóe tóc đụng vào nhau, đường phố phía dưới không rộng, thường có các loại người bán hàng rong bán điểm tâm tụ tập, trong quán trà quán một nhà cũng có nhiều người hát hoặc thuyết thư tụ tập. Trước mắt nhà quán trà ấm áp này xem như lớn nhất phụ cận cũng là một quán trà nổi danh nhất, trên lầu ba có thể nhìn thấy rất nhiều nóc nhà trà cùng phong cảnh người đi đường gần đó., Bất quá lầu ba đều là phòng bao, giá cả cũng đắt, lúc này hai đứa trẻ xuất hiện bên lan can hành lang này mặc quần áo hoa lệ, khí chất cũng cao quý hơn nhiều so với hài tử bình thường, lúc này cũng không biết phát hiện cái gì, lén lén lút lút trốn ở bên này.
"A a a... Hắn rõ ràng đã rót trà cho người ta, nhất định không phải đang nói cái gì hay..."
"Tên kia sắc mặt trở nên kỳ quái, lập tức đỏ cả mặt..."
"Tiếu Diện Hổ, khẳng định lại giả ngây giả ngô, người Ô gia kia sắp bị tức chết..."
"Tỷ tỷ cũng thường bị lão sư chọc giận... Được rồi ta không nói nữa, ta sai rồi..."
Thiếu nữ dùng sức trừng mắt nhìn thằng bé.
Cách một ngã tư đường đối diện, quán trà tên là Kính Trúc Lâm, hai gã nam tử thoạt nhìn đang ngồi ở cửa sổ lầu hai uống trà nói chuyện phiếm. Không lâu sau, một người nam trong đó rời đi, một nam tử khác bắt đầu cúi đầu đọc sách, viết vẽ vẽ tranh. Ở quán rượu bên này, hai tỷ đệ bắt đầu thương lượng xem có nên chạy tới chào hỏi hay không.
"Nói không chừng là đang viết chút đồ vật thú vị..." Tiểu nam hài bên cạnh lan can nâng cằm, nói như thế.
Thiếu nữ còn chưa nói gì thì một âm thanh từ sau lưng vang lên: "Ồ? Đó là người phương nào?"
Hai đứa bé vội vàng quay đầu lại, lại thấy vô thanh vô tức đã có không ít người xuất hiện ở hậu phương. Lúc này cúi người bên cạnh bọn họ là một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi, mặt chữ quốc, để chòm râu dài gần ba tấc, trong vẻ uy nghiêm cũng mang theo chút phong thái phú., Trên mặt nở nụ cười. Bị hắn hỏi như vậy, thiếu nữ tên Chu Bội chớp chớp mắt, dường như không muốn nói thật, con trai tên Chu Quân Vũ đột nhiên hé miệng, bắt đầu lắc đầu lia lịa. Nam nhân trung niên kia trong nụ cười có chút kinh ngạc.
"A, không thể nói..."
"Không, chúng con không quen biết." Quân Vũ Lộ cười một tiếng mở miệng, tỷ tỷ bên cạnh đột nhiên ngừng lại. Nam tử trung niên kia gật nhẹ đầu, nhìn về phía lầu hai quán trà bên kia: "Bất quá, vi phụ thấy người này tuổi còn trẻ, tuấn tú lịch sự, tuấn tú lịch sự., Lại muốn kết giao một phen." Nói tới đây bỗng nhiên lại nghĩ tới điều gì, cúi người xuống, dùng ngữ khí chỉ có đối phương có thể nghe được nói bên tai thiếu nữ: "Lại nói, bội nhi còn hai năm nữa cũng sắp đến năm của Côn Bằng rồi, vừa rồi nhiều tài tử như vậy nói chuyện phiếm ngươi không muốn đi vào, chẳng lẽ là cùng Quân Vũ ở chỗ này..."
"Làm sao có thể!" Chu Bội đột nhiên mở miệng, sau đó ngẩn người, vừa rồi ảo não quay mặt sang một bên, vỗ vỗ trán. Trung niên nam tử nở nụ cười, nhìn về phía một ít người tùy tùng bên cạnh: "Như vậy, thật không biết người nọ là ai, chư vị có biết không?"
"Bẩm vương gia, người này là con rể của Tô phủ, Ninh Nghị, Ninh Lập Hằng." Một lão giả hơn năm mươi tuổi đi theo bên cạnh cười cười, chắp tay thấp giọng trả lời.
"Ồ? Đệ nhất tài tử?" Người trung niên được xưng vương gia cũng khẽ giật mình, sau đó nhìn sang bên kia, chỉ là như vậy xem ra, thân ảnh quấn băng trên tay kia bất luận thế nào đều có vẻ trẻ hơn một chút —— Đương nhiên, cũng là cảm giác so sánh với danh hiệu đệ nhất tài tử này. Hắn nhìn đôi tiểu hài nữ bên cạnh, trong mắt có chút hiểu rõ, lại có chút nghi hoặc.
"Đã sớm nghe nói người này có thơ tài kinh thế, chỉ là chưa từng nhìn thấy, chư vị ở đây cũng đều là người học đầy đủ, không biết có quen biết hắn hay không..." Hắn nguyện ý nói nếu như vậy có thể dẫn tiến cho Tiểu Vương một phen, nhưng liếc thấy thái độ của một đôi con gái, lại chuyển sang suy nghĩ. "Không biết... người này có xứng đáng không?"
Người trung niên trước mắt này, chính xác là Chu Bội cùng phụ thân của Chu Quân Vũ, cũng là một trong những nhàn rỗi của Hoàng thất ở Giang Trữ, Chu Vương Chu Ung, tuy nói đỉnh danh Vương gia, nhưng xây dựng cây cũng không có gì, cũng không giống cô cô Chu Ngọc và cô phụ Khang hiền của hắn, biết kiếm tiền như vậy. Kỳ thật cũng không viết thơ, ngày thường thích đi dạo nghe hát, chuyện như đi chơi gà đấu chó cũng rất thành thạo, không có việc gì ra ngoài săn thú, thỉnh thoảng có thể bắn trúng một hai con thỏ.
Đương nhiên, các loại sự tình thơ văn từ trước đến nay đều là toàn dân nhã nhặn cùng thưởng thức, hắn cách một đoạn thời gian cũng sẽ phụ thuộc vào phong nhã một phen. Có thân phận này, muốn phong nhã cũng phải có chút phong nhã, lần này đi theo mấy người phía sau., Cơ bản cũng đều là tài tử mà Giang Ninh có tính toán, hắn hỏi như vậy, một người trong đó cười chắp tay đi ra: "Tên Ninh Nghị này đúng là rất có tài hoa." Lời này nói rất đúng, nếu như có mấy tên ăn chơi Tô gia ở đây thì hơn phân nửa sẽ giật nảy mình, bởi vì người trước mặt không ngờ lại là Liễu Thanh Địch., Nhưng nói xong câu này, hắn cũng cười nói: "Chỉ là gần đây, Ách... à, việc này không liên quan gì đến thi văn, không nói cũng được, thơ tài Ninh Nghị từ trước đến nay tại hạ đều bội phục."
"Ồ? Ninh Nghị này xảy ra chuyện gì vậy? Thanh Địch nói nghe một chút cũng không sao, mọi người cùng nghe một chút đi..." Chu Ung cười híp mắt nhìn hắn.
Sắc mặt Liễu Thanh Địch biến ảo, do dự một hồi lâu, mới gật đầu nói: "Đã như vậy, vậy... Kỳ thật đây cũng không phải là chuyện mới lạ gì, chỉ là chỉ sợ Khang Vương điện hạ còn chưa nghe qua, sự tình cũng phải kể từ hai tháng trước, lúc ấy thương lượng vải Tô gia xảy ra một chuyện ngoài ý muốn..."
Hơn hai tháng nay, trong phạm vi bố trí của Giang Ninh, chuyện tranh đấu này có tính chất rất hay, đầu tiên là Tô gia gặp thứ, bị người vạch trần chính là một số địch thủ thiết lập hãm hại, sau đó Tô gia suy sụp mà mạnh lên., Tạo dựng thanh thế dũng mãnh đoạt Hoàng thương, đến cuối cùng vẫn là bị lật bàn. Tuy nói ăn trộm cách điều chế của người khác thực sự không có đạo đức, nhưng bởi vì chuyện này mà khó khăn trắc trở, lúc này lại, mọi người ngược lại thán phục các phương diện minh tranh ám đấu trong đó. Bất quá đến khi Liễu Thanh Địch nói xong, mọi người mới phát hiện Ninh Nghị đóng vai trò này quả thực không quá hợp lý.
Đệ nhất tài tử có lẽ thi văn làm tốt, nhưng nếu những phương diện khác bình thường, ngược lại lại khiến người ta cảm thấy người này chỉ giỏi khen hắn, không khỏi có chút mất hứng. Nhìn nam tử trẻ tuổi bên kia, cũng đúng, đám người này mới là bài thơ lợi hại., Đó cũng là bởi vì trời cao tốt nên mới nói xấu, lịch duyệt cũng không đủ. Mà bên trong quán trà ở bên kia, chỉ thấy bóng người của Ninh Nghị cũng đã nhận lấy thứ gì đó để tính tiền, tiếp đó thì biến mất trong tầm mắt của mọi người.
"A, thật là đáng tiếc..."
Chu Ung thở dài, cũng không biết nói không còn cơ hội gặp mặt Ninh Nghị hay đang nói hai nhà Tô, Ô kia tranh đấu, chỉ là trong lời nói này, nhìn một đôi thiếu nữ có chút không cho là đúng bên cạnh, ánh mắt thoáng có chút phức tạp, để cho tùy tùng bắt chuyện trong khe hở, cúi đầu trầm tư.
Lúc này Liễu Thanh Địch mới nhìn về hướng Ninh Nghị biến mất, trong mắt lóe lên một tia đắc ý cùng hận ý.
Ở một bên, đôi tỷ đệ kia mím môi thay đổi ánh mắt, có chút giảo hoạt.
Khi người đánh xe vén rèm che thân, nói cho hắn biết đã đến tận nhà, Ô Khải đã vén rèm che. Thời gian gần chạng vạng, ánh mặt trời bắt đầu nghiêng đi, không hề chói mắt, đem ánh sáng vàng kim từ mái nhà lớn của Ô gia trút xuống. Gian nhà hoa lệ kia cực kỳ trang nghiêm, mỗi khi hắn thấy cảnh tượng này đều không tự chủ được mà nghĩ tới... Uy nghiêm của gia tộc hoặc là cảm giác vinh dự.
Nhớ rõ nó lúc nhỏ trở về hỏi mẫu thân, vì sao sân nhà chúng ta đặc biệt lớn, vì sao cửa nhà chúng ta lại không giống nhà người khác. Mẫu thân lại nói, bởi vì Ô gia chúng ta là nhà vải đứng đầu Giang Trữ.
Ô gia là thương hội vải đứng đầu Giang Trữ... Trên thực tế, đặc biệt là khoảng thời gian gần nhất, trong hơn một tháng bôn ba bận rộn, cảm thụ trong lòng hắn như vậy sẽ trở nên đặc biệt rõ ràng, nhớ tới từ nhỏ đến lớn cha mẹ cùng những người bên cạnh nói những lời này, dạy cho hắn những nhận thức này.
Giang Ninh, thương hội vải hạng nhất.
Đây là vị trí mà bao nhiêu người nỗ lực mới tới, từ nhỏ đến lớn, trong lòng hắn nghĩ làm thế nào biến nhận thức này thành thương phẩm đứng đầu Giang Trữ. Từ nhỏ hắn đã rất tự tin mình tất nhiên có thể làm được điều này, thậm chí trong khoảng thời gian trước đó hắn còn cảm giác mình đã thấy ván đã đóng đinh thành công.
Tất cả những điều này, ánh sáng kia, buổi chiều đột nhiên tối.
Đến lúc này, trên người hắn đều là lạnh.
Hầu như không rõ chính mình trong khoảng thời gian mình ở trong xe ngựa này rốt cuộc suy nghĩ cái gì, cơ hồ cũng không nhớ rõ mình xuống lầu như thế nào, ngồi trên xe ngựa, bước chân cùng thân thể đều có chút không nắm chắc nổi, nhẹ nhàng bay bổng.
Tất cả những thứ này đều sẽ không tồn tại nữa... Hắn nghĩ như thế, có thể sẽ đi đến địa phương mà người trong nhà có khả năng.
Thậm chí hắn còn có chút không biết nên mở miệng như thế nào, nói cho phụ thân hoặc những người còn lại chuyện này, nhưng sự tình không thể không nói... không thể không nói... Ô Khải hào lúc trở về nhà, đã bắt đầu cầm đèn., Không khí trong nhà có chút không đúng, một gã gia đinh nói cho hắn đi sảnh chính một chuyến, lúc đi ngang qua quảng trường, nhìn thấy Ngũ thúc đã thật lâu không đi ra công chính được hai nha hoàn đỡ lấy bên này. Ngọn lửa của Ô gia, sáng đến có chút nhiều.
Hắn biết rốt cuộc xảy ra đại sự. Mấy ngày nay trong thương khố, Hoán Kim Cẩm liên tục phai màu, hắn biết cuối cùng sẽ có một ngày có thể phát triển đến cục diện này, nhưng đến lúc đó, vẫn làm cho trong lòng hắn đột nhiên trầm xuống, trong lúc nhất thời, cũng đã không kịp chậm trễ cùng Ngũ thúc công bắt chuyện gì, rút chân chạy về phía sảnh chính bên kia.
Phụ thân, huynh trưởng, đại bá Ô Thừa Giản, tam thúc Ô Thừa Viễn, thậm chí hai người bà con vô cùng thân mật trong nhà đều đã đến rồi., Hai gã chưởng quỹ vẻ mặt cũng tham gia tương đối nhiều, chia hoa hồng, nhưng các chưởng quỹ tham dự quyết sách quan trọng như Lạc Mẫn lại không tới. Lúc này đám người chạy tới có lẽ còn chưa ăn cơm, bên cạnh mỗi người đều có đồ ăn đơn giản, nhưng không ai có tâm tình mà ăn. Ô Khải Hào nhìn thoáng qua, đi về phía trước.
Sự tình so với hắn tưởng tượng còn nghiêm trọng hơn, bởi vì nếu chỉ là chuyện vải vóc phai màu, mấy ngày hôm trước mọi người nên chuẩn bị tâm lý. Nhưng lúc này, sắc mặt phụ thân rõ ràng có chút không đúng, bởi vì người chưa đến đông đủ., Lúc này hắn chỉ ngồi trên một cái ghế bên cạnh, tuy ngoài mặt vẫn giữ nguyên uy nghiêm và trấn định nhưng ánh mắt có chút không đúng. Ô Khải Hào đi tới gần hắn mới phản ứng lại, chỉ nghe phụ thân cười lạnh theo bản năng.
"... Chu Môn đầu tiên là cười khẩy...Bạch nhận thức vẫn án kiếm... A..." Nụ cười lạnh kia cũng không phải tràn ngập địch ý, chỉ là có chút mỏi mệt. Hắn nhìn con trai thứ hai, lắc đầu.
"Tất cả mọi người đều bị một mình hắn lừa... Người ta căn bản không coi chúng ta ra gì a... A, Khải Hào..."
"Cha, sao vậy cha?"
"Ngươi đã ăn cơm chưa?"
"Gọi người lấy đồ ăn đến, ăn trước một chút. Xảy ra chuyện, hỏi đại ca ngươi một chút đi..."
Ô Khải Hào nhìn thấy phụ thân nhắm mắt lại, xoa xoa trán. Khi mở ra, ánh mắt kia đã ổn định lại, biến mất trong chốc lát hoảng hốt vừa rồi, trở về người đứng đầu ban hành vải, Giang Trữ thương hội nội liễm cùng hung ác, chỉ là một lát sau, ánh mắt nhìn một góc gian phòng, thở dài một hơi.
Đây không phải tín hiệu tốt gì.
Ô Khải Hào xoay người đi về phía huynh trưởng đang ngồi trên cửa. Giờ phút này, bóng người kia hơi yên tĩnh, chỉ có ánh mắt lạnh lẽo. Cũng may, huynh trưởng lúc này rất trấn định, hắn đang nghĩ đối sách.
"Ca."
"Ngồi đi." Ô Khải mở mắt nhìn hắn một cái, phủi phủi vị trí ở bên cạnh. Thời kỳ hoảng loạn của hắn đã qua, lúc này có thể kiềm chế tâm tình. Đợi đến khi đệ đệ ngồi xuống, y mới thản nhiên mở miệng: "Bải trong thương khố vẫn màu trắng, buổi chiều hôm nay ta ở bên ngoài, gặp phải Ninh Lập Hằng, sau đó..." Y dừng một chút, trông thấy Ngũ thúc công tuổi già đi vào, cùng đứng lên với mọi người: "Sau đó chúng ta nói vài lời, ta mới biết được sự tình..."
Ánh sáng ban ngày đã hoàn toàn phai màu, đèn càng sáng, đêm càng khuya, trong đại trạch Ô gia, tiếng gió lay động từng chút từng chút ánh lửa. Từng người từng người ở Ô gia chiếm vị trí trọng yếu bắt đầu đi về hướng sảnh chính bên này.
Như cùng chưởng gia với Ô Thừa Phúc, huynh đệ các phòng có tư cách tham dự sự tình trọng yếu, chính thức tham dự sinh ý thân thích của gia tộc này. Hoặc là thế hệ trẻ tuổi được trọng dụng chân chính, đám người Ô Khải Hào đã có thể đăng đường đăng đường, Ô Khải Hào., Hoặc cũng có thể là tiền bối Ô gia từng cạnh tranh với Tô Việt tại thương trường. Ô gia, Giang Trữ đệ nhất thương hội, những thương trường này đang hô phong hoán vũ hoặc là những người từng hô phong hoán vũ tham gia, đều đã bị nguy cơ lúc này kinh động, nhất định phải tề tụ ở đây, đồng tâm hiệp nghị đối sách.
Hơn hai tháng trước, cho dù là lúc tranh đoạt hoàng thương, Ô gia cũng không có một phần tư người tụ tập lại, đặc biệt là những nhân vật nguyên lão như Ngũ thúc Công Công Công, Ô gia. Bọn họ đã từng dậm chân một cái cũng có thể làm cho thế giới do Giang Trữ tạo ra chấn động tam chấn. Lúc này dĩ nhiên đã lui xuống hưởng thụ tuổi già, nhưng đến lúc này cũng không thể không ra ứng phó với tình thế nguy hiểm này một lần nữa.
Hơn hai tháng trước, đám người Ô gia thoải mái tranh đoạt những vật cần thiết, thư sinh kia có chút đùa giỡn xuất hiện, chỉ là có một số chuyện hài hước đã làm cho tất cả mọi người bật cười, giống như hôm nay trên trà lâu hời hợt nói chuyện phiếm, nói chuyện, châm trà châm trà., Ai cũng không có phát hiện cái gì, nhưng mà hơn hai tháng thời gian, bàn tay châm trà kia, rốt cục dưới sự tùy ý hời hợt này, hóa thành sát cơ diệt đỉnh, hướng về phía rất nhiều người, ầm ầm đè xuống!