Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Từ trong tửu lâu trở lại Ô gia thì sắc trời cũng đã tối. Trong đại trạch Ô gia đèn đuốc sáng trưng, gần nửa tháng qua đi., Bầu không khí vui vẻ của Ô phủ vẫn chưa tan, sự vui mừng như vậy là có thể nhìn thấy trên tinh khí thần của từng gia đinh hạ nhân. Hoặc cũng chỉ có những gia đinh có địa vị cao nhất trong gia đình mới mơ hồ cảm thấy có chút không đúng, lúc này tiến vào cửa phủ, một gã gia đinh canh giữ ở cửa cẩn thận đi tới.
"Đại thiếu gia đã trở về. Nhị thiếu gia và lão gia đã về đến nhà cách đây nửa canh giờ. Ngoài ra, đám người Tam gia, Ngũ gia, Lục gia, Lạc chưởng quỹ, Nhiếp chưởng quỹ cũng đã tới, lúc này đang ở thiên sảnh nghị sự cùng lão gia."
Đây là thời gian sau khi ăn cơm tối của một người bình thường không lâu, hơn một tháng sau, rất nhiều quản sự trong nhà đều phải ở bên ngoài xã hội đón chào đến đêm khuya mới có thể trở về, cũng chỉ có hai ngày này mới có tình huống như vậy. Ô Khải gật đầu, một đường trầm mặc đi về phía đại sảnh bên kia, mới đến hành lang, chỉ nghe bên trong phịch một tiếng, vang lên tiếng chén trà rơi trên mặt đất.
"Nói như vậy là không giải quyết được rồi? Nhưng mới có ba ngày? Nói là không giải quyết được?"
Lúc này người ném chén trà đang nói chuyện chính là phụ thân Ô Thừa Kỳ, nhiều năm qua rất ít khi thấy hắn có trạng thái mất khống chế như thế, cũng bởi vì hậu quả lần này xảy ra vấn đề quá mức nghiêm trọng, chuyển ngoặt cũng thật sự quá mức đột ngột., Khiến cho tất cả mọi người có cảm giác trở tay không kịp, đột nhiên trúng một gậy, sau đó mọi người có chút bối rối. Trong phòng khách, người đang nói chuyện cùng phụ thân lúc này chính là Ngũ thúc trong tộc. vải vóc nhuộm màu ở mặt kỹ thuật do Nhiếp chưởng quỹ phụ trách, nhưng người quản lý chủ yếu nhất vẫn là Ngũ thúc. Lúc này đại khái chỉ có ông mới có thể cò kè mặc cả với phụ thân.
"Thế nhưng... đích thật là không giải quyết được. Bản thân không phải phương thuốc mà chúng ta nghiên cứu ra, sau hai tháng tìm hiểu, sư phụ trong nhà cũng đều thử cải biến, nhưng phương thuốc này thật sự quá mẫn cảm, cải biến lớn nhỏ đều sẽ làm màu sắc đại biến, Tô gia thậm chí ở bên trong dùng một ít nguyên liệu nguyên liệu vốn nhuộm màu xanh. Hiện giờ... Không phải nói nhất định không giải quyết được, có lẽ vận khí tốt... "
Ngũ thúc Ô Thừa Khắc lúc này cũng có chút khó xử, Ô Khải Long đi vào cửa phòng, phía trên phụ thân nhìn hắn một cái, tùy ý vung tay để hắn ngồi xuống bên cạnh, quay đầu giằng co với Ngũ thúc.
"... Vận khí?"
"A, Tô gia mất hai, ba năm mới nghiên cứu ra phương thuốc này, hiện tại chúng ta một chút manh mối cũng không có, Trần sư phụ bọn họ nói... Có lẽ chỉ có thể dựa vào vận khí..."
Trên thương trường nói muốn giải quyết vấn đề, lúc này lại chỉ có thể dựa vào may mắn. Ô Thừa phía trên trợn tròn hai mắt, toàn bộ sảnh chính đều trầm mặc. Qua một hồi lâu, Ô Thừa Hậu mới mở miệng vài lần, lui về phía sau ngồi trở lại chỗ ngồi: "Nói như vậy, có thể xác định được rồi chứ? Không phải chúng ta xảy ra vấn đề gì chứ, đúng là chúng ta... bị Tô gia lừa một vố?"
Mọi người trong sảnh không ai dám nói chuyện, không ai dám đưa ra kết luận như vậy. Có lẽ mọi người đã nghĩ tới, nhưng nếu là vậy, sau này phải trả giá lớn tới mức đáng sợ. Sau một hồi im lặng, Lạc Mẫn lắc đầu:
"Việc này còn có kỳ quặc, khó có thể lý giải, nếu thật là Tô gia bày ra cục diện như vậy, vậy bọn họ trực tiếp bắt Hoàng thương chẳng phải tốt hơn sao. Tô Đàn Nhi tốn mấy năm công phu làm việc này, ai cũng có thể cảm giác được, ngươi nhìn Tô gia hiện tại xem., Tiêu đầu sứt trán, cho dù thật có cơ hội xoay chuyển, động tĩnh nửa tháng qua cũng đủ để bọn họ tổn thất rất nhiều. Ta cùng Tam gia, Nhiếp chưởng quỹ bọn họ đều từng cân nhắc qua, nếu như nói hai tháng trước có âm mưu gì, đối với Tô gia mà nói thực sự quá mạo hiểm..."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Ô Thừa Viễn xếp hạng ba ở Ô gia lúc này cũng gật đầu: "Lạc hiền đệ nói không sai, chúng ta vốn không định dùng phương thuốc Tô gia, hơn hai tháng trước mới lâm thời nảy ý. Tô gia nếu thật sự có cách điều chế khác, chúng ta không thể không biết, mấy lần suy luận sau này cũng chứng minh không có vấn đề gì mới dùng Khung Kim Cẩm. Nếu nói Tô gia từ đầu đã bố cục này., Ngay từ đầu bọn họ đã chắc chắn chúng ta sẽ nhập cục như thế nào. Nếu nói bọn họ được coi là thiên y không chê vào đâu được, ta không tin Tô Đàn Nhi cũng không có năng lực như thế, ngay cả Tô Việt, hắn đa mưu túc trí cũng chưa đạt đến trình độ này..."
"Nhưng bất kể thế nào, tình huống trước mắt của chúng ta đã thành như vậy..." Ô Khải tự tiến vào phòng, ngồi xuống bên cạnh không nói gì, nhưng xem ra tâm tình không cao, ánh mắt chỉ lạnh nhạt nhìn mọi người trong sảnh. Ô Khải Hào nhìn huynh trưởng vài lần, lúc này mới thở dài, bắt đầu nói chuyện.
"Sự tình nếu đã như vậy, dù sao cũng phải bắt đầu cân nhắc tiếp theo ứng đối. Ta cùng phụ thân hôm nay cùng Đổng đại nhân bàn bạc, thời gian giao hàng kéo dài sau này hẳn là không có vấn đề, nhưng hiện tại phiền toái là một khi chúng ta chính thức đưa ra đề nghị kéo dài về phía cuộc giao dịch., Việc này phải công việc chính thứ hai, đến lúc đó không phải là chuyện Đổng đại nhân có thể chèn ép được. Tin tức Ô gia xảy ra vấn đề, đến lúc đó sẽ biến thành bộ dạng gì, rất khó nói. Hiện tại thời điểm giao hàng giữa hẹn còn mười ngày, mười ngày sau phải nghĩ cách ứng phó. "
Hắn dừng một chút: "Mà mặc kệ một tháng sau đó một tháng hay hai tháng, cuối cùng phải giải quyết vấn đề, chúng ta vẫn nên điều chỉnh phương thuốc này cho thật tốt. Ngũ thúc thúc, Nhiếp thúc thúc, mặc kệ liều mạng cũng được, thử vận may cũng tốt, chúng ta cũng chỉ có thể thử một chút. Mặt khác, nếu bên Tô gia có phe thật, đại khái chúng ta cũng phải thử một chút. Đến lúc đó... Đại ca, phải xem bên kia ngươi rồi..."
Ô Khải Hào nhìn huynh trưởng bên kia, bên kia, Lục thúc trong tộc lắc đầu nói: "Nếu không phải Tô gia bố cục, ngược lại đúng là có thể làm như vậy, trước mắt còn chưa thể xác định được."
"Nhưng trước mắt chỉ có thể theo như vậy xử lý." Ô Thừa Viễn chen vào một câu. "Hiện tại xác thực là xác định không chắc, nhưng nếu không phải là bố cục của Tô gia, mà là trùng hợp, chúng ta bên này có vấn đề, có thể xử lý không xử lý, kết quả chẳng phải cũng là biến thành trò cười sao."
Trong lúc đang tranh luận với nhau, Ô Khải Long cũng được đệ đệ nhìn chăm chú, lão vỗ vai Ô Khải Hào: "Cha, các vị thúc thúc bá, con... gần đây con xử lý chuyện phát triển ở phía tây bắc, đối với Giang Trữ thành cũng không có chú ý nhiều lắm, có một số việc biết một ít, nhưng không biết quá cặn kẽ, xin hỏi gần đây... Tô gia rốt cuộc đang làm những gì?"
Ô Khải Long có phong phạm Ô Thừa dày, lúc này tuy giọng nói không cao, nhưng trong lòng hiển nhiên đã có kết luận. Mọi người nhìn hắn một cái, Ô Thừa Viễn suy nghĩ một chút, sau đó ngồi xuống ghế: "Nội chiến đi."
"Tình huống không tốt, Tô Trọng khó khăn lắm mới phát lực với Tô Vân, lúc này đang huyên náo không thể khai mở đây." Ô Thừa Khắc cũng lắc đầu nói: "Tô Đàn Nhi sứt đầu mẻ trán, khắp nơi bồi tội, lôi kéo quan hệ, muốn duy trì hợp tác như cũ."
"Nghe nói... hình như cũng không có hiệu quả gì. Tô Đàn Nhi là có bản lĩnh, nhưng lúc trước phía sau nàng còn có Tô Bá Dong. Bây giờ Tô Bá Dong nghe nói là tê liệt, thời gian gần đây còn không xuống được giường., Vốn dĩ Lý gia trung niên cũng đã chuẩn bị đình chỉ hợp tác cùng Tô gia đại phòng, cũng có chút ít vụn vặt làm ăn nhỏ cũng bị ảnh hưởng. Chủ yếu là tất cả mọi người đều nói Tô Đàn Nhi rất nhanh sẽ không chưởng quản được sinh ý nhà lớn. Gần đây Tiết gia cũng kéo theo những người này. Một khi sinh ý Tô gia co rút, một ít quan hệ vốn không mật thiết bằng đầu tiên cùng Tiết gia hợp tác tốt hơn..."
Mọi người gần đây đang bận thực chất, đối với sự tình cụ thể liên quan tới Tô gia cũng không hiểu rõ lắm. Gần đây bàn ăn của Lạc Mẫn rất nhiều, cũng chú ý một chút, lúc này mọi người tạp nham nói, Ô Khải Long nhíu mày: "Vậy bản thân Tô Đàn Nhi thì sao?"
" duy trì quan hệ hợp tác trước đó à." Ô Thừa Viễn cười cười: "Tô Bá Dong đã đổ rồi, tình huống trước mắt, sinh ý của nhị phòng Tô gia tam phòng đều đang rút nước, nàng còn muốn duy trì những mối làm ăn trước kia, duy trì những thứ vốn do Tô Bá Dong chưởng quản, làm sao có thể..."
Ô Khải nhìn Tam thúc, ánh mắt không có bao nhiêu biến hóa: "Nhưng cả phòng lớn Tô gia, đang làm những gì?"
"Toàn bộ Tô gia đại phòng, nàng..." Ô Thừa Viễn nhìn đứa cháu này, phất phất tay, sau đó dừng lại giữa không trung, sau một lúc lâu mới lắc đầu, nhưng không lên tiếng, tựa hồ đã hiểu ra một chút gì đó, hoặc là sớm đã nghĩ tới, chỉ là không muốn nói những điều này, nghĩ thế nào cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, khó có thể lý giải. Sắc mặt mọi người trong phòng đều có chút thay đổi, lúc này nghĩ đến, không phải chuyện tốt lành gì.
"Thật ra..." Ô Khải Long vẻ mặt cười khổ khó nói nên lời, chậm rãi mở miệng: "Kỳ thực.... Tam thúc ngũ thúc, các ngươi mấy ngày trước có lẽ đã nghĩ qua, không phải sao?"
"Đó là trái cây, không thể nào." Sắc mặt Ô Thừa Khắc âm trầm nói ra.
"Lúc này cũng hết cách rồi, coi như là trái cây làm nhân..." Ô Khải lắc đầu, "Ba năm chuẩn bị, Hoàng Thương một lần đầu tư hai mươi vạn lượng bạc, lúc trước đầu đầu nhập nhiều hơn. Tô Đàn Nhi sửa chữa lại những máy dệt cơ dưới tay nàng kia., Vốn chúng ta cho rằng nàng vì ứng phó với nhu cầu vải vóc lớn, đối với Hoàng Thương chí tất được. Nhưng sau chuyện Hoàng Thương nàng còn chưa có dừng tay, người bên ngoài đều cho rằng nàng điên rồi, đâm lao phải theo lao, muốn đề cao sản lượng thấp để đối phó với Ô gia chúng ta..."
"Nữ nhân đầu óc hỏng chuyện gì cũng làm được." Ô Khải Long thì thào nói nhỏ một câu: "Nhưng có phải hay không...Cha, các vị thúc thúc bá, giá thấp hướng hàng hóa, hỏng việc hành, tất cả mọi người sẽ liên hợp lại đánh nàng, cho nên chúng ta chưa bao giờ sợ những động tác này của nàng. Nhưng nếu ngay từ đầu, nữ nhân này đang nhìn chằm chằm vào ô gia chúng ta, nàng đang chờ chúng ta tự mình bỏ ra số lượng, vậy sẽ như thế nào?"
Ô Thừa tiền bối trông đợi nhi tử này hồi lâu, sau đó mới mở miệng, thanh âm có chút khàn khàn: "Nếu thật sự là như vậy, hiện tại nàng đã chuẩn bị gần xong rồi."
"Đúng vậy." Ô Khải cười mệt mỏi, sau một khắc, cao giọng nói: "Hiện tại trên toàn bộ thị trường không có ai đang nhìn chằm chằm Ô gia chúng ta, chúng ta phải mở rộng, thậm chí đi qua, những người khác đều đang suy nghĩ làm sao tránh ra. Lấy Tiết gia cầm đầu, tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào Tô gia hiện tại, chờ hắn đến một ngày đột nhiên vỡ bàn, sau đó chia những phần đó. Nhưng nếu Tô gia căn bản không sụp đổ thì sao? Chỉ có nữ nhân này mới có thể bắt được hoàng thương của chúng ta..."
Hắn phất phất tay: "Không, thậm chí trước khi bắt được Hoàng thương đã đợi, một khi bên phía chúng ta xảy ra vấn đề, toàn bộ thương trường của Giang Trữ, những người đang nhìn chằm chằm Tô gia kia, đều sẽ chê cười lớn. Phố chợ Ô gia vừa nhường ra, những người còn lại còn chưa kịp phản ứng, Tô Đàn Nhi sẽ ăn bọn chúng đến bảy tám phần, những người còn lại chỉ có thể giương mắt nhìn."
"Thời gian một tháng rưỡi, chúng ta cảm giác vấn đề gì cũng không có người, xem người ta là thủ hạ bại tướng bỏ lại phía sau. Nhưng kỳ thực, người ta đã dẫn dắt toàn bộ sự chú ý của việc xây nghiệp mà Giang Trữ nhìn chăm chú, lén lút chuẩn bị xong mọi thứ., Tô Đàn Nhi đem những cái máy dệt thủ hạ kia đổi thay, đề cao tỷ lệ ra hàng hiện tại thoạt nhìn vô dụng. Tất cả mọi người đang cười, chỉ có chúng ta, sau khi kịp phản ứng, người ta đã chuẩn bị hơn một tháng..."
Cảm giác hít thở khó tả bao phủ toàn bộ đại sảnh, qua một lát, Ô Thừa Viễn vẫn lắc đầu: "Đây là tình huống xấu nhất, nếu như vậy, bố cục này cũng quá khoa trương rồi, chúng ta làm sao có thể không cảm giác được chút nào..."
Ô Thừa Khắc nhíu mày: "Cho dù thật là như vậy, hiện tại người Tô gia cũng không dễ chịu, chúng ta còn có thể chống đỡ bao lâu? Chúng ta có thể chống đỡ được bao lâu? Cùng lắm thì chậm trễ, kéo dài hai tháng, kéo chết nàng..." Mặc kệ có khoa trương hay không, nhưng trước mặt chúng ta lại bày ra bộ dạng này., Hơn nữa..." Ô Khải Long Vọng Ô Thừa Khắc, "Ngũ thúc, người ta sẽ không chờ chúng ta tự mình đảo ngược, hôm trước trong tác phường mới xảy ra vấn đề, Tần thúc thúc mới bị bệnh, hôm qua ngươi có chú ý tới không? Có người ở bên ngoài phóng lời đồn., Nói Ô gia chúng ta có chuyện xảy ra trên hoàng thương... Đương nhiên, trên thương trường, bắt gió bắt hình mơ hồ cũng là chuyện thường thấy, nhưng chuyện này không khỏi quá nhanh rồi, ai cũng biết sau lưng có người đang phát ngôn, chỉ là trước mắt không có bao nhiêu coi trọng, nhưng mà..."
Hắn lấy từ trong ngực ra một tờ giấy tuyên bố: "Trước khi trở về ta kỳ thật đã tra xét động tác hơn một tháng nay của Tô Đàn Nhi. Hiện tại có lẽ nhìn rõ hơn một chút, sau Hoàng Thương, tất cả điều chỉnh và chi tiêu đều nhằm vào Ô gia chúng ta, trăm phương ngàn kế a. Một tháng rưỡi trôi qua., Không phải chúng ta không đầu không đuôi đi về phía trước, người ta đã đem toàn bộ thương thương kiếm kích vô thanh vô tức dựng xong, mỗi một thanh đều hướng về chỗ yếu hại của chúng ta mà tới... Cha, Ngũ thúc, các người cảm giác ra rồi sao?"
Ô Khải cười khổ lắc đầu, nhìn về phía Tô phủ bên kia: "Nữ nhân kia lén lút làm xong tất cả chuẩn bị... Bắt đầu động thủ rồi a..."
Ở trong thính đường, Tuyên giấy được truyền thụ, hơn một tháng nay, những chuyện này thoạt nhìn đều là trò cười, chỉ cần Ô gia không xảy ra chuyện, tất cả các tuyến vải đều không có ý nghĩa gì. Nhưng Ô gia xảy ra chuyện gì. Dưới nhận thức như vậy, bọn họ một đường hát vang hướng về phương hướng tốt nhất đi tới, khi bọn họ phát hiện phía trước là tử địa, trong chốc lát bọn họ vẫn còn nghi hoặc, mới phát hiện chung quanh đều là phong mang.
Cảm giác khó nói lên lời, nhìn Tô Đàn Nhi trên tấm giấy sắp xếp có liên quan đến việc Tô Đàn Nhi từ gần nửa tháng đến nay nhằm vào Ô gia bày bố, trong lúc nhất thời đám người cơ hồ cảm thấy sống lưng bắt đầu phát lạnh, khí tức âm lãnh từ nơi đó xông lên. Nếu như đây là thật... "Ta vẫn không tin." Ô Thừa Viễn đột nhiên phất phất tay: "Nếu quả thật là như vậy...", Cũng không phải chúng ta tự đi vào, mà là bọn họ dụ chúng ta đi vào. Từ hơn hai tháng hoặc là trước kia bọn họ một mực tính kế chúng ta? Tô Đàn nhi cố gắng ba năm bố trí một cái bố cục như vậy? Lúc trước chúng ta không phải chưa từng nghĩ lấy được hàng giả, hết sức cố gắng hết sức, mọi chuyện đều sẽ nhìn ra! Không ai có thể bố trí cục diện như vậy! Chuyện này... Không phải suy nghĩ một chút là có thể làm được, toàn bộ quá trình khó khăn như thế nào., Bất ngờ có bao nhiêu, tất cả mọi người đều rõ ràng không có khả năng. Tô Đàn Nhi không có khả năng, Tô Việt cũng sẽ không mang chuyện như vậy tới mạo hiểm! Bọn họ có thể cầm Hoàng Thương tại sao không thể cầm, nếu như bọn họ không thể cầm, trước đó tại sao phải tạo thế đến mức này., Thiếu chút nữa là lừa không được người, nói lấy được phương thuốc hạng nhất, nếu quá khó khăn, chúng ta không lấy được nó, nếu quá đơn giản, chúng ta sẽ không tin, sau này chúng ta đã phục hạch bao nhiêu lần, mới xác định chuyện này không thành vấn đề, ai có thể làm được tới mức độ này!"
"Nàng đã bắt đầu động thủ, còn vài ngày nữa là có thể nhìn ra, thật ra ta cũng hi vọng chỉ là đang đoán mò..." Ô Khải ngồi đó, lắc đầu có chút an tĩnh. "Nhưng nếu không phải, nhớ lại toàn bộ chuyện này... A, thật thú vị..."
"Tô Đàn Nhi lúc ấy bệnh ngược lại là thật, đoạn thời gian đó Tô Việt cũng không có biện pháp xử lý chuyện như vậy, dù sao hắn cũng đã già rồi. Nhưng có một người, có lẽ chúng ta đều lơ là, hoặc có thể nói ngoại trừ ngay từ đầu đã nói rồi., Chúng ta đều không coi hắn là cái gì. Ngươi xem... Trong toàn bộ sự tình này hắn chẳng làm gì, nhưng sau khi Tô Đàn Nhi bị bệnh ngã xuống, kỳ thật mọi chuyện đều là do hắn làm. Hắn mang theo chúng ta vòng quanh, mỗi ngày quả thực giống như đang nói đùa. Nhưng sau lưng, hắn rất ngu xuẩn, nói muốn gióng trống khua chiêng tuyên truyền tấm vải vàng kia, tuyên truyền Tô gia bọn hắn có thực lực nhất... "
"Bây giờ nghĩ lại thật ra có một điểm rất thú vị, ta cũng tốt, người của Tiết gia cũng tốt, lúc ấy đều có một ý nghĩ theo thói quen. Mỗi lần chúng ta ở quán trà quán rượu nói gần đây Ninh Nghị đã làm những việc ngu ngốc nào đó ở quán trà quán rượu., Không quên được nhắc nhở người bên cạnh: Tô Đàn Nhi rất lợi hại, Tô gia vẫn đang dùng biện pháp quang minh chính đại nhất cướp đoạt Hoàng Thương, cho nên đừng bị Ninh Nghị biểu diễn lừa. Kết quả tất cả mọi người đều là người thông minh, tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào tấm vải kia của Tô gia."
"Tam thúc, người còn nhớ khi con còn bé đã nói với con không? Nếu muốn người khác nhìn thấy một thứ, cách tốt nhất không phải đem nó đặt ở nơi dễ thấy nhất, mà là đặt nó ở đó cầm đồ đắp lên., Hoặc là chôn một lớp cát trên mặt đất. Muốn lấp đầy, nơi này không có ba trăm lượng bạc...Từ đầu đến cuối Ninh Nghị đều nói cho chúng ta biết Tô gia có Bố Tô gia tốt nhất có vải vóc Tô gia! Hơn nữa... Chúng ta đều cảm thấy mình là người thông minh, nhìn thấy trọng điểm phía sau, chậm rãi không còn lòng cảnh giác... "
"Hắn là kẻ ngu nha, thương giới ngu ngốc nha, Tô Đàn Nhi bị bệnh, khó tránh khỏi. Nếu là bản thân Tô Đàn Nhi, chúng ta có lẽ sẽ càng thêm cảnh giác., Bởi vì một số sai lầm nhỏ vốn không nên phạm. Nhưng hắn một mực phạm phải sai lầm nhỏ, chúng ta không ai cảm thấy có gì bất thường. A... Kết quả cuối cùng hắn cũng không làm gì, dù sao cuối cùng chúng ta lấy được phương thuốc vải vàng, hắn cứ nhìn như vậy, sau đó... Bạch Thủ nhận hay vẫn án kiếm... Hắn đã làm xong việc..., Hắn ném thứ này đi, nửa tháng qua, hắn vẫn giống như trước, lười liếc mắt nhìn những chuyện trong thương trường, nhưng đến bây giờ vẫn không ai biết, có lẽ hắn căn bản không coi chuyện này ra gì..."
Ô Khải long phảng phất là tự lẩm bẩm nói xong những lời này, ngồi tại chỗ cười cười châm chọc. Ô Khải Hào ở bên cạnh cau mày: "Ninh Nghị? Không thể nào......" Ô Khải ngẩng đầu lên: "A, ta cũng hi vọng mình hiểu lầm. Nhưng các ngươi biết không, hôm nay ta đi tìm chúng ta an bài nội bộ của Tô gia để bàn chuyện, hắn nói cho ta biết một việc. Hắn nói cho ta biết một việc., Hai buổi tối trước khi cùng Tô gia phụ trách Chu chưởng quỹ nhuộm vuông nói chuyện phiếm, Chu chưởng quỹ uống rượu say nói một câu, hắn nói, ở toàn bộ Tô gia, người hắn bội phục ngoại trừ Tô Việt, chính là Ninh cô gia trong nhà..."
Có người mở to hai mắt nhìn.
Ô Khải dừng lại một chút: "Dù sao cũng còn vài ngày, bất kể thế nào, trong vòng mười ngày chúng ta cũng phải khẩn cầu từ lâu, đến lúc đó nếu thật sự là Tô gia bày bố, mọi thứ đều sẽ theo sau, khi đó chúng ta đều biết lúc đó hắn diễn kịch cũng là trong lòng rõ ràng nhất. Nếu thật sự là như vậy..." Hắn nhìn bóng tối ngoài cửa, nhớ tới thân ảnh thư sinh kia: "Ta sẽ có chút sợ hãi hắn..."
Nhớ lại những thời gian gần đây và biểu hiện của Ninh Nghị, mọi người vẫn trầm mặc như cũ, kinh ngạc khó tả, trao đổi ánh mắt khó mà tin tưởng lẫn nhau, nhưng nếu là sự thật, cái cảm giác khiến người ta lạnh sống lưng này, chỉ sợ thực sự là cổ quái tới cực điểm.
Một lát sau, Ô Khải mới xoa xoa trán, thì thào thở dài.
"Tịch Quân liễm đáng thương, hắn còn chưa biết..."