Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Những thứ này đầu tiên là từ trong một tiểu tác phường của Ô gia tràn ra... Giang Ninh dệt nghiệp, trong mắt mọi người từ trước đến nay có không ít nhân vật lấp lánh tỏa sáng, một số thương nghiệp tinh thông buôn bán, tinh thông tính toán, hoạt động trên các sân khấu, triển khai tài năng của bọn họ, tỷ như Tô Đàn Nhi., Tỷ như Tịch Quân Bang, tỷ như huynh đệ nhà giàu Ô Khải Ô Khải, lại tỷ như Ô Thừa dày. Tiết Thịnh, thậm chí là thế hệ trước Tô Việt, đều có thành tích đáng xưng đạo của mình, mới có địa vị như bây giờ.
Những người này tinh thông thương tài, kỳ thật làm nghề nào cũng có thể làm thành tích, mặt khác cũng có một số người tinh thông kỹ thuật, các nhà hoặc nhiều hoặc ít đều có sở trường riêng của mình. Ở một mức độ nào đó, cũng phải nhờ vào những người này chèo chống. Trong đó, thanh danh cao nhất, đại khái thuộc về Ô gia Lạc Thần Châm.
Ô gia Lạc Mẫn là một trong những nguyên lão quan trọng nhất Ô gia do Giang Ninh bố trí, năm nay ngoài bốn mươi tuổi hắn đã từng một tay đẩy kỹ thuật dệt công của Ô gia lên đỉnh phong. Mấy năm nay, Tô gia, Tiết gia, Ô gia tuy nói đứng ba chân đều có sở trường riêng, nhưng tương đối mà nói., Tô, Tiết hai nhà cho dù có sở trường, cũng không phải là loại đồ vật vô cùng rõ ràng, đủ để quyết định khoảng cách giữa hai tầng lớp, mà chỉ có Ô gia thợ dệt, từ trước đến nay trên tầng cao đều có thể nói là cao hơn người bên ngoài một bậc. Những chuyện này, cũng đều là vì Lạc Mẫn cố gắng mấy năm qua.
Hiện giờ vị Ô gia quản sự này dưới tình huống bình thường đã không còn quản lý quá nhiều thứ vụn vặt. Người này thích dạo thanh lâu, thích rượu, yêu người khác theo đuổi, tính cách có chút phóng khoáng, đương nhiên hạng nhất cũng đủ để được gọi là tài hoa hơn người. Ô gia cho hắn tất cả những gì hắn muốn, hắn lại chỉ cần suy nghĩ làm sao bảo trì phương diện dệt công tiên phong. Bất quá, thời gian gần đây, hắn cũng đã bận rộn hơn một chút.
Là quản sự được coi trọng nhất ở Ô gia, gần đây có liên quan tới hoàng thương, phương diện tác phường và nhà kho, trên thực tế cũng do hắn điều khiển và quan tâm. Chuyện này đối với hắn trước mắt mà nói, là một trách nhiệm, chẳng bằng nói là vinh dự, cũng là vinh dự., Bởi vì ở trên mặt kỹ thuật, bất luận là nhiễm ấn dệt vải, đều đã được giải quyết. Việc hắn cần làm, cũng chỉ là nhìn xem trong phường bán vải cần đưa vào hoàng cung, nghiêm ngặt kiểm nghiệm rồi gửi vào kho hàng, chuẩn bị sau đó không lâu làm nhóm vải đầu tiên làm món Biện Lương.
Thoạt nhìn thì trọng trách nhưng thực tế những người có thể làm được đều là người quản lý lần này, bề ngoài Lạc Mẫn là người quản lý lần này, công việc thực tế đương nhiên phải phụ trách những tác phường này. Quản sự trong thương khố đi làm, Lạc Mẫn mỗi ngày tới xem một lần, thời gian còn lại do con trai trưởng Lạc Hạ của mình tọa trấn một phen, tạo quan hệ tốt với một đám chưởng quỹ, quản sự cũng vì tương lai Lạc Hạ tiến vào tầng quản lý Ô gia mà chuẩn bị một chút.
Lạc Hạ cũng không thật sự kế thừa thiên phú của Lạc Mẫn Công, nhưng từ nhỏ hắn đã sùng bái phụ thân, ít nhất cũng được xếp vào hạng cần cù, cho dù mở mang không đủ, ít nhất cũng giữ được thành tựu. Hắn học tập từng bước một, làm chưởng quỹ từng bước, quy hoạch cuộc đời cũng không có vấn đề gì quá lớn. Huống chi bây giờ Ô gia đang muốn phát triển quy mô quy mô lớn, cũng là thời cơ hắn có thể làm chút chuyện.
Lần này được phụ thân giao phó chức trách này, hắn cũng cố gắng tạo quan hệ tốt với đông đảo chưởng quỹ, quản sự, chuẩn bị cho tương lai. Ngoài ra, kiểm tra mỗi ngày cũng là cẩn thận tỉ mỉ. Đương nhiên cho dù là như vậy, cũng không có bao nhiêu kỹ thuật chất lượng và sự thực sự thao tác đáng kể.
Hắn đương nhiên cũng minh bạch, quản lý những chuyện này, không có việc gì mới là chuyện bình thường. Phụ thân bảo hắn tới đây kỳ thật cũng chỉ là để cho hắn và các tiền bối khác gặp mặt nhau, có quan hệ tốt mà thôi, cũng không trông cậy vào hắn thực sự làm gì. Chỉ là người trẻ tuổi trước đó đã ở trong Ô gia ban bố hành nhiều năm, đa số là học tập một số việc nhỏ quản lý các loại công việc nhỏ trong xưởng dệt của phụ thân., Lần này rốt cuộc được ủy nhiệm chức vụ lớn, nhưng mà mỗi ngày trôi qua còn buồn tẻ hơn so với trước, căn bản cũng không có chuyện gì hắn có thể làm, trong lòng kỳ thật ít nhiều cũng có chút thất vọng, nhưng mặt khác, cũng chỉ có thể lấy đạo lý làm ăn lớn nhất định phải chịu đựng đạo lý buồn tẻ như vậy để dạy bảo chính mình.
Một tháng qua làm từng bước, mỗi ngày đều nói chuyện với vài vị tiền bối, kỳ thực cũng có chuyện liên quan tới Lạc Mẫn. Lần này có thể lấy được thương nhân hoàng thương, ngoại trừ thao tác xảo diệu của đám người Ô Khải Long, còn lại nhận được cách điều chế vốn thuộc về Tô gia., Một đòn sát thủ khác là bởi vì có công kích của Lạc Mẫn, nếu không cũng sẽ là vải vóc màu sắc tương tự như vậy., Ô gia nắm giữ ưu thế cũng không nhiều, cũng không có khả năng dễ dàng để Tô gia hiểu rõ tình huống mà buồn bã như vậy. Trong bữa tiệc tháng trước, Tô gia tên là Ninh Lập Hằng bởi vì hiểu rõ những điều này mà đem vải vóc nhà mình phẫn nộ ném ra ngoài cửa sổ, thực sự là Lạc Thần Châm.
Đương nhiên, cả ngày trò chuyện với cha mình, người trẻ tuổi đương nhiên có tự hào, mặt khác thường hay nói chuyện này với người khác cũng có chút buồn tẻ., Có chưởng quầy nói cho hắn biết một số chuyện về Phong Nguyệt Trường, lúc này Lạc Hạ đã thành thân ở phương diện này tất nhiên không có ngu ngốc, nhưng hắn đối với những lão dặn dò và đàm luận những chuyện của các vị thúc bá bá, hoặc là cùng tới những nơi khác, còn có chút ngượng ngùng. Hắn mỗi ngày làm việc ở vài cái tiệm, thương khố dạo một vòng., Theo địa điểm ghi chép, những địa phương này đều có thúc thúc bá bá, không tới lượt hắn khoa tay múa chân, nhưng có lẽ cũng bởi vì tính cách như vậy, một ngày cuối tháng, là lần đầu tiên hắn phát hiện có chỗ không phù hợp.
"Cha, miếng gấm vàng rực rỡ trong nhà kho nhỏ bên Tần Minh Lâu thoạt nhìn có chút phai màu... "
Buổi tối hôm đó lúc ở nhà ăn cơm, hắn không quá tự tin nói một câu. Rút sắc ra là chuyện lớn, Lạc Mẫn hơi ngẩn người, sau đó nói: "Bên phía Tần Minh lâu? Đó là nhóm đầu tiên đi ra, Hà chưởng quỹ cũng nói chỉ sợ không được tốt lắm, nhưng... ngươi thấy chỗ nào?"
"Những thứ trong góc kia."
"Trong góc phòng... Đó là vải bỏ đi, ừm, ban đầu ta và Trần quản sự cũng cảm thấy không thích hợp lắm, tiện tay ném luôn vào trong đó, trong góc lại ẩm ướt, khó tránh khỏi... ừm, sáng mai chúng ta đi xem một chút."
Thời gian gần đây Ô gia đang chuẩn bị cho phát triển sau khi Hoàng thương ổn định lại, hắn là một trong những chiêu bài nổi danh nhất Ô gia, cả ngày cũng có chút tiệc rượu tiếp đón. Chuyện đã phát triển một tháng, muốn xảy ra vấn đề gì thì sớm đã xuất hiện rồi, rất nhiều người trong hành trình của Giang Trữ thậm chí đã quên bẵng Tô gia, cục diện yên ổn như vậy, làm sao còn có thể gây ra sóng gió gì nữa?
Nhưng Lạc Mẫn cũng là người hiểu rõ sự tình nặng nề, nếu con trai đã trở về nói như vậy, ngày hôm sau hắn cũng theo Lạc Hạ tới một thương khố nhỏ gần Tần Minh lâu xem xét. Quả nhiên, dải gấm kia vừa được nhuộm mới làm ra đầu tiên., Hắn cầm lấy phương pháp thí nghiệm tạo cũng bởi vì có chút không hài lòng mà ném đi. Phế vải, đặt ở góc âm u ẩm ướt, khó tránh khỏi có chút bẩn loạn, cởi ra ngược lại nhìn không ra quá nhiều, hắn an ủi nhi tử một phen, việc này coi như xong.
Lạc Mẫn không để mấy tấm vải rách này trong lòng, tạm thời Lạc Hạ cũng không nghĩ tới nó, mỗi ngày hắn vẫn đi lại trong mấy cái xưởng, trong thương khố. Hoàng Thương đã định ra, đại khái còn một tháng nữa., Nhóm đầu tiên sẽ có hai trăm hai mươi thớt kim gấm rực rỡ đầu tiên muốn phát hàng. Loại gấm vóc này trước mắt xem như là chiêu bài Ô gia, cũng không có khả năng thả sản xuất quy mô lớn, mấy cái tiểu tác phường này cũng là ngày đêm đuổi, còn không ngừng tiến hành cải tiến cùng sàng lọc tuyển chọn, một đám ban đầu chế tác ra từ gấm vóc., Cũng vì đủ loại không đủ nên bị sàng lọc mà được tuyển chọn ra, mỗi ngày đều nhìn vào những sợi tơ dệt, xem những vết hằn, nhìn thành vải, những màu sắc vàng óng ánh kia, một ngày nào đó, Lạc Hạ lại tới nhà kho bỏ vải của Tần Minh Lâu một lần nữa.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Tấm vải ở trong góc đã trở nên trắng bệch, tuy nói những tấm vải bố đặt trong góc này sẽ phai màu rất bình thường, nhưng có một dự cảm không rõ ràng, vẫn hiện lên đáy lòng Lạc Hạ. Thật ra trên kệ bên cạnh còn có vài tấm gấm đã bị phế bỏ, bảo đảm những thứ này tương đối tốt. Hắn mở hộp ra nhìn một chút, có mấy tấm đã không phải vàng óng như thế này rồi.
"Cầm phương pháp điều chế của Tô gia vừa mới điều ra, khẳng định sẽ có sai sót, nhóm này cũng không có khả năng lấy ra cho người xem..."
Đây là lời của phụ thân lúc trước, Lạc Hạ suy nghĩ một chút rồi quay lại kiểm tra một số thứ còn lại, giống như cái tên Kim Cẩm, tất cả vải vóc chạm vào đều là màu vàng sáng, phi thường hoa lệ. Chỉ là trong mấy ngày kế tiếp, mọi thứ đều có màu vàng nhạt., Vài mảnh vải màu bị phai màu luôn bay tới chạy lui trong đầu hắn, khiến cho tinh thần hắn có chút hoảng hốt. Thời gian lúc này đã tiến vào mười tháng, một ngày này hắn đi vào thương khố, trực tiếp mở ra những miếng gấm đã niêm phong trong hộp, từng miếng từng con lấy ra, canh chừng thương khố bên này Tần quản sự tới., Những tơ lụa này đã được xếp chồng trên mặt bàn cao hơn hai mét, ánh vàng rực rỡ gần như đều bị chói mắt, không ai có thể ngăn được Lạc Hạ. Hắn còn đang tiếp tục làm, chuyện lạ xảy ra, vài tên tiểu nhị trông giữ thương khố cũng ở đó gỡ hộp ra.
"Lạc Hạ! Ngươi..." Tần quản sự còn chưa nói hết lời, bởi vì lúc này hắn cũng đã nhìn thấy rồi, ở giữa đống tơ lụa vàng rực kia, thình lình có hai thớt màu sắc khác nhau, Lạc Hạ ôm một thớt vải xoay người lại.
"Tần thúc thúc, nhóm Xán Kim Cẩm đầu tiên xảy ra vấn đề..."
Tần quản sự chỉ chần chờ trong chốc lát, đột nhiên phất tay: "Hủy, huỷ toàn bộ!"
Nhóm Xán Kim Cẩm đầu tiên xảy ra vấn đề, chuyện này truyền vào trong tai đám người Lạc Mẫn và Ô Khải Long, đều bị dọa cho nhảy dựng. Nhưng còn may, những thứ còn lại vẫn còn tốt, khi tất cả mọi người đều được đặt cùng một chỗ, những mảnh vải đã bị phai màu, nhưng những thứ còn lại đều là một thể thống nhất, điều này chứng minh những dải gấm này sau này không có vấn đề, là vì Ô gia trước đó còn chưa quen cách điều chế chất liệu kia.
"Tạm thời chúng ta cũng không rõ rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu, những ngày qua, chúng ta bên này đối với cách điều chế cũng có chút điều chỉnh, chỉ có thể là quay về tra xét, xem vấn đề này rốt cuộc là vì cái gì. Ân, kịp thời phát hiện, đây là tình huống tốt nhất."
Những vải vóc không chút phai màu chồng chất lên nhau, ánh vàng rực rỡ thoạt nhìn như một bức tường không ngã. Ô Khải bắt đầu hạ lệnh điều tra rõ nguyên nhân, sau đó lại đem vải vóc một lần nữa chứa đồ. Gợn sóng nho nhỏ trên thương trường thường có, lúc này sóng gió đã rẽ đi., Phát hiện sự tình này Lạc Hạ cũng vì vậy mà nhận được phần thưởng. Cách lần đầu tiên Hoàng Thương giao hàng còn có hai mươi ngày, nhiệm vụ còn lại kỳ thật không nhiều, mấy tác phường vẫn như cũ ở khí thế hướng thiên địa làm việc, không có ai nhắc lại sự tình có liên quan đến chuyện mất màu sắc., Cửa nhà kho bày biện những vải vóc kia cũng bị đóng lại, chìa khóa do Tần quản sự tự mình cầm lấy, nhưng cũng là mấy ngày sau, bị uể oải thay đổi.
Buổi chiều tháng mười ngày mới bắt đầu, một gã tiểu nhị đi qua cửa nhà kho, phát hiện cửa nhà kho chỉ có Tần quản sự mới có thể đi vào mấy ngày nay, hắn đi vào bên trong, hào quang không sáng lắm, Tần quản sự ngồi ở một bên thương khố., Hắn vốn đã già cả, râu tóc bạc trắng, mấy ngày nay có chút tiều tụy, người khác cũng chỉ cho rằng gần đây hắn quá bận rộn gây nên, nhưng biết rõ lúc này, một vài thứ đã hiển hiện ra manh mối.
Tần quản sự ngồi ở đó ánh mắt có chút ngốc trệ, thần sắc tiều tụy, một tay đang run run, nhìn chằm chằm những vải vóc kia, phảng phất nhìn thấy cái gì đó đáng sợ.
Tiểu nhị gọi hắn một tiếng, nhưng ông lão không có phản ứng gì, thế là hắn quay đầu lại hô một câu: "Người đâu!" Lúc quay đầu lại nhìn đống vải kia, mới bất ngờ phát hiện trong phòng lờ mờ, bức tường vốn là một thể, lúc này thình lình có chút chênh lệch., Ở trong đó, đại khái là vải vóc, đã hoặc sâu hoặc cạn thay đổi một chút màu sắc, không thể phục hồi như cũ. Tấm vải màu đen hỗn tạp ở chính giữa tường vải, lúc này thoạt nhìn, giống như là một khuôn mặt cổ quái, hai con mắt một trên một cái., Đôi môi vặn vẹo, trong phòng này, lộ ra nụ cười... Ánh mặt trời cũng giống như là biến sắc bị ngăn trở ở ngoài cửa, chậm chạp không chịu đi vào. Mấy tháng trước có lẽ là phát sinh tình cảnh trong tiệm vải Tô gia, lúc này rốt cục như được phục chế, bắt đầu ở đây tái hiện.
Trong tác phường cách đó không xa, công nhân còn đang công tác khí thế ngất trời, từng thớt vải mới bị nhuộm ra, từng tên quản sự đàm luận trong đám người, nói đùa., Tất cả mọi người đều dự định kế hoạch, chuẩn bị đi tới thời điểm tốt đẹp... khi nhận được tin tức, Ô Khải ùng hục ướt át, đang cùng với Lạc Mẫn ngồi uống trà trên một quán trà hoa mỹ tại một quán trà, thương lượng công trình mới sáng tạo cùng với đêm hôm nay cần phải gặp mặt một gã đại Bố thương, giải quyết vấn đề thiếu niên vải vóc và bổ sung. Một gã tiểu nhị tới, nhỏ giọng kể chuyện đã xảy ra cho hắn biết.
"Ngươi nói cái gì?" Thanh âm kia quá nhỏ, Ô Khải cảm giác mình không nghe rõ, vì vậy y lặp lại một lần.
"Tần, Tần quản sự bệnh rồi, còn có... vải bố đang phai màu..."
"Cái gì... vải gì đang phai màu?"
"Những kim Cẩm xán lạn kia..."
"Ta biết là những kim Cẩm sáng lạn kia! Ánh vàng rực rỡ kia không phải đã chọn ra rồi sao! Còn chưa tìm được nguyên nhân, ngươi rốt cuộc đang nói cái gì đó..."
"Nhưng mà..." Tiểu nhị lặp lại tình huống xưởng và thương khố bên kia một lần, cho dù là sau lần này, Ô Khải lập tức vẫn có chút khó tin, mỗi chữ hắn đều nghe hiểu, nhưng không cách nào hình thành hình tượng cụ thể trong đầu. Khoảng cách giao hàng cho hoàng gia còn hơn mười ngày, vải bố... Có lẽ tất cả đều có vấn đề? Muốn phai màu?
"Ngươi... Rốt cuộc ngươi đang nói cái gì?" Hắn nghiêng nghiêng đầu, ánh mắt đong đưa, sau đó quay lại: "Rốt cuộc cái gì màu rút đi..."
Thời gian đã qua một tháng, đến lúc này, một số thứ rốt cuộc đã tích lũy lực lượng, phá vỡ ý định xây ra, trong một tháng rưỡi này giống như ảo giác thiên đường đẹp đẽ, sau đó là ảo giác., Bắt đầu kéo tất cả mọi người về...Lúc này, Ninh Nghị đang từ trong phòng thí nghiệm nhỏ trong học đường đi ra ngoài, đóng cửa phòng lúc cuối mùa đông mùa đông, chuẩn bị về nhà. Gần đây hắn không có gì để chào hỏi, thậm chí thấy rất nhiều người trong nhà không cần chào hỏi, vô cùng nhàn nhã.