Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trên lòng sông chảy xuôi, nụ hôn rơi vào trong thu ý mềm mại mà an tĩnh, bốn môi chạm vào nhau vô cùng đơn giản. Ninh Nghị hơi sững sờ, lông mi nữ tử trước mặt rung động. Một lát sau, nàng ôm tấm thảm lui về phía sau một bước, mặt đỏ hồng cúi đầu, nhưng lập tức nàng lại ngẩng đầu lên.
"Vân Trúc... Vân Trúc không có khả năng làm được những việc khác, chỉ là biết đàn vài nhịp, biết hát chút nhạc. Trừ cái đó ra... Trừ cái đó ra cũng chỉ có thể như vậy..."
Cô nghiêm túc mỉm cười, sau đó lại cúi đầu.
"Mấy ngày nay nghe được chuyện lập tân của ngươi, sốt ruột đến mức không biết phải làm sao bây giờ. Nhưng ngươi vẫn chưa tới, hôm nay thấy ngươi không có việc gì, thật sự là cao hứng... Nhưng ta cũng biết, gặp chuyện như vậy, cho dù lập Hằng trong lòng ngươi có thông suốt, khẳng định cũng có chút không vui, nếu là...."
"Ngươi làm như vậy rất mạo hiểm..."
Ninh Nghị khẽ thở dài, sau đó đưa tay chạm vào gò má trái của nàng. Trên cổ Nhiếp Vân Trúc vô thức co rụt lại, ánh mắt có chút luống cuống, qua một lát, lại mang theo chút sợ hãi nghiêng đầu, đưa gò má dựa vào, cảm thụ nhẹ nhàng vuốt ve bàn tay kia. Ninh Nghị cũng thoáng nghiêng đầu, sau một lát mới cười ra với vẻ phức tạp.
"A, mấy ngày gần đây, lúc ở nhà đúng là rất phiền..."
"Một đám người líu ríu gây chuyện, một đám người Tô gia véo thương tẩu hỏa, oán khí đều sắp trùng thiên rồi..."
"Ừm, a, xem ra ta cũng quá đáng thương rồi..."
"Toàn bộ kinh doanh..."
"Ra khỏi xấu hổ..."
"Bị người ta lừa một chiêu còn bị tất cả mọi người coi là kẻ ngốc..."
"Ha ha, cái này xem như..." Hồi lâu sau, Ninh Nghị vẫn cảm thấy thú vị lắc đầu. "A..."
Nhiếp Vân Trúc ôm thảm đứng ở nơi đó, gương mặt dán lên bàn tay đối phương, cảm thụ được nhiệt lượng từ lòng bàn tay, vốn một mực không dám ngẩng đầu, đến lúc này mới cảm thấy có chút kỳ quái, ánh mắt hướng lên trên ngẩng cao, trong tầm mắt, thân ảnh kia cũng tới gần, trong chớp mắt, đôi môi liền bị ngăn chặn.
"A..." Thân thể của nàng hơi lùi lại một bước, sau lưng dán lên tường gỗ, dưới ánh mặt trời, thân ảnh Ninh Nghị đã gần như cách tấm thảm mỏng kia và nàng dính vào nhau. Nhưng nàng cũng không ghét, một tay cũng dọc theo sau lưng ôm lấy vòng eo của nàng. Trong mắt có lá cây vang lên tiếng sột soạt, ánh mặt trời lóe lên trên lá cây, trong lúc này nàng cũng cảm thấy chóng mặt.
Khi tỉnh táo lại, thân thể của nàng cơ hồ đã nằm ở trên đài cao, dựa lưng vào vách tường, bởi vậy còn chưa hoàn toàn ngã xuống. Ninh Nghị ngồi xổm bên cạnh nàng, thoáng ly khai đôi môi chạm vào nàng., Ánh mắt nhìn nàng, trên mặt vẫn là đang cười, nụ cười kia có chút cổ quái, cũng có mấy phần thoải mái. Chỉ là Nhiếp Vân Trúc lúc này tự nhiên không cách nào suy tư những thứ này, thân thể hai người hầu như dán sát vào nhau, ngực phập phồng bất định., Theo mỗi lần trái tim đập, cảm giác còn rõ ràng hơn, tay trái Ninh Nghị ôm lên ngực nàng, gần như chạm vào da thịt nơi ngực và xương sườn. Môi nàng giật giật, cố gắng làm cho mình tỉnh táo lại, nhưng đương nhiên đã thất bại.
Lúc trước hôn lên một cái xúc động, nàng đã nghĩ tới hậu quả của việc làm như vậy, chỉ là chưa từng nghĩ tới có chuyện gì sẽ xảy ra nhanh như vậy mà thôi. Trước kia nàng chưa từng trải qua những chuyện này, nhưng nếu đối phương thích như vậy, vậy cũng coi như..." Thân thể Vân Trúc, trước kia chưa từng bị nam tử khác chạm vào, bất quá... Lập Hằng nếu muốn, ta thích..."
Sắc mặt của nàng ửng đỏ, lời nói nhẹ như muỗi bay, nhưng gần trong gang tấc, Ninh Nghị tự nhiên nghe được rõ ràng. Hắn chỉ là ánh mắt nhìn qua thần sắc Nhiếp Vân Trúc, những nụ cười trên mặt không đổi, vào lúc này, một thanh âm rất nhỏ vang lên bên cạnh đài. Ninh Nghị và Nhiếp Vân Trúc nghiêng đầu đi.
Xuất hiện ở cửa ra vào bên kia đài, rõ ràng là Nguyên Cẩm Nhi mặc một thân váy xanh, nàng có lẽ là vừa mới về nhà, nghe thấy bên này lộ đài có thanh âm, bởi vậy hưng phấn bừng bừng chạy tới tìm Nhiếp Vân Trúc, lúc này mới bước qua cánh cửa hai bước, sửng sốt đứng tại chỗ. Ngón trỏ tay phải lúc này nhẹ nhàng cắn trong miệng., Có lẽ là lúc nàng vừa mới vào, vẻ mặt vẫn mang theo vẻ tươi cười, lúc này đang ngây người tại chỗ. Ba người hai mặt nhìn nhau, Nguyên Cẩm Nhi vẫn duy trì động tác cắn ngón tay, con mắt xoay chuyển nhanh như chớp, trên mặt lúc đỏ lúc trắng, sau đó đột nhiên quay người lại muốn bỏ chạy.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Nàng chạy sai hướng, lại quay đầu lại, sau đó vấp ngã một chút, ngã lăn trên mặt đất bên kia. Là một cô gái, nghe từ giọng nói, lần này ngã xuống thật thê thảm, ngay cả khóe mắt Ninh Nghị cũng nhúc nhích một cái - Huống chi nàng vẫn luôn cắn ngón tay ngã xuống, hai cái chân còn đang đặt ở bậc cửa bên này, trong đó có một cái giày thêu rơi rơi xuống, nàng cũng không để ý tới, mà lăn lộn tiếp tục chạy trốn.
Bên này, Ninh Nghị và Nhiếp Vân Trúc cũng đã không còn bầu không khí như vừa rồi. Ánh mắt Nhiếp Vân Trúc xoay chuyển nhìn hắn, thấy Ninh Nghị nhìn lại, lập tức cúi đầu nhìn xuống phía dưới, sau đó lại chuyển hướng sang bên trái trống rỗng. Lúc Ninh Nghị thả nàng ra, nàng còn ôm thảm, lưng dựa vào vách tường, hai chân co lại.
"Ta, ta... ta đi xem Cẩm Nhi..."
Nàng nhẹ giọng nói một câu như vậy, liếc mắt nhìn Ninh Nghị, sau đó đứng dậy đuổi theo hướng bên kia.
"A..."
Ninh Nghị vẫn đang mỉm cười, ngồi sau lưng vách tường, ngẩng đầu lên nhìn ánh mặt trời giữa khe lá cát cách đó không xa., Nụ cười trên mặt càng trở nên sâu hơn. Đó là cảm giác được cái gì, nụ cười vui vẻ... Hắn đương nhiên có thể biết được vì sao hôm nay tâm tình Nhiếp Vân Trúc thay đổi, vừa rồi cũng vì thế mà cao hứng, trên thế giới này, hắn đương nhiên là vì thế., Luôn có mấy người thật lòng lo lắng cho ngươi, bất luận ngươi có cần hay không, như vậy luôn là chuyện khiến người ta vui vẻ. Hắn cũng không cần phải giấu diếm Nhiếp Vân Trúc bất cứ chuyện gì, chỉ là vừa rồi một mực không nhắc tới chuyện này, bởi vậy cũng không cần nói rõ những chuyện đã xảy ra trong mấy ngày vừa rồi ra mà thôi, thật không nghĩ tới, nàng sẽ làm đến mức độ này.
Lần này, đơn giản... Cũng phiền toái rồi.
Bên kia phòng khách, Nhiếp Vân Trúc tựa hồ là đuổi về Nguyên Cẩm Nhi, mơ hồ có tiếng cãi vã. Nguyên Cẩm Nhi tựa hồ rất thương tâm, khóc sướt mướt. Đương nhiên, có thật đến trình độ này hay không còn phải nhìn thấy mới biết được, chỉ là thanh âm kia nghe có chút giống.
"Vân Trúc tỷ, sao tỷ có thể như vậy..."
"Dưới ánh nắng ban mai, hai người các ngươi ở trên đài cao, muốn, muốn..."
"Lui lại một bước nói, các ngươi ở trên đài cao, ở bên ngoài ta không nói gì, trên sông không ai nhìn thấy... Nhưng cho dù các ngươi muốn như vậy, cũng không nên... Cũng không nên mang tấm thảm ta đang ngủ đi..."
"Ninh Lập Hằng là một tên biến thái!"
Nguyên Cẩm Nhi hét lớn, đá mạnh vào vách tường bên kia một cước. Vách tường gỗ, nàng ở chỗ này đã lâu, chuẩn xác nắm chặt lấy vị trí của Ninh Nghị. Một cước này chấn động truyền đến, Ninh Nghị như là bị cái lưng sau lưng hung hăng gõ một cái, hơi rời khỏi bức tường gỗ, không thể kiềm chế nở nụ cười. Tiếng cười càng lúc càng lớn, sau đó nàng nắm chặt nắm đấm, không nhịn được mà hung hăng gõ vài cái trên đài cao.
Nguyên Cẩm Nhi tràn đầy phẫn nộ, Ninh Nghị không biết xấu hổ. Có lẽ chỉ có Nhiếp Vân Trúc mới là kẻ khó xử nhất kẹp ở giữa, cũng là người xấu hổ nhất. Một lát sau, nàng đi đến trên đài cao, một thân ảnh mặc váy trắng đang sợ hãi rụt rè co rút lại., Hai tay trước người cơ hồ xoắn đến trắng bệch, bỗng nhiên từ hình tượng tiên tử gảy đàn biến thành tiểu nương không biết nấu cơm mà bị bà bà mắng. Ninh Nghị nhìn nàng cười cười, sau đó vỗ vỗ bên người. Nhiếp Vân Trúc đi tới, có chút ngượng ngùng khom hai chân ngồi xuống, kéo góc váy, che mắt cá chân và vớ.
"Ách, chuyện vừa rồi nói, bây giờ còn giữ sao?"
Ninh Nghị nắm chặt bàn tay của nàng, cười hỏi một câu. Có Nguyên Cẩm Nhi khuấy đảo một màn này, đại khái mọi chuyện đều không có bầu không khí, nhưng có một số chuyện nên nói thẳng ra, lúc này vẫn phải nói thẳng ra, một số quan hệ phải nói rõ, lúc này cũng không thể tránh được. Đương nhiên, với lời nói như vậy mà mở đầu, trong lúc nhất thời Nhiếp Vân Trúc lại hơi ngượng ngùng lên tiếng: " Cẩm nhi, Cẩm nhi ở nhà đâu rồi..."
Ninh Nghị lại nở nụ cười, bên trong bột phấn vàng, hai bóng người trên đài cao đang nói chuyện. Nhiếp Vân Trúc khi thì ngượng ngùng, khi thì chăm chú, khi thì kinh ngạc, nhưng cuối cùng lại là cuối cùng., Hai bàn tay nắm chặt lại không buông ra.... nhiệt tình trần trần trụi, từ bên kia lầu nhỏ đi ra, khi bước lên đường trở về đã là xế chiều. Ninh Nghị nghĩ tới chuyện xảy ra lúc trước, cáo trắng hoặc là như vậy, khẽ thở dài: "Thế xã hội xưa Vạn Ác." Nếu là hơn một năm trước, gã và Nhiếp Vân Trúc có tình huống như vậy....", Có lẽ hắn sẽ lựa chọn ở một nơi khác sinh sống, nhưng hôm nay ở Tô phủ, không chỉ có Tô Đàn Nhi, cũng có Tỳ Hưu. Mà ở bên Nhiếp Vân Trúc, chưa từng nghĩ sẽ làm hắn khó xử, có lẽ mới là làm cho hắn cảm thấy có chút khó xử.
Đương nhiên, nghĩ như vậy, như là nam nhân chiếm tiện nghi lại nói lời châm chọc... Lúc đi ngang qua phủ đệ Tần lão, chuẩn bị ngồi vào ngồi một chút, nhìn thấy Lục A Quý đang đứng ở ngoài cửa, mới biết hôm nay Khang Hiền cũng ở đây.
Vào phòng, một đôi tỷ đệ Chu gia cũng đi theo bên này, nhìn thấy Ninh Nghị, Tiểu Quân Vũ chạy tới hỏi tội: "Lão sư, buổi sáng ta và tỷ tỷ đi tìm người, người đi đâu vậy?"
"Ách, buổi sáng có chút việc..." Ninh Nghị vỗ đầu hắn, bên kia Khang hiền đang đánh cờ với Tần lão xong một ván, lúc này cùng Ninh Nghị hàn huyên vài câu, mời hắn qua đánh cờ. Chu Quân Võ chuyển một cái ghế nhỏ tới, Chu Bội có chút trầm mặc đi theo bên cạnh, thỉnh thoảng nhìn biểu cảm của Ninh Nghị. Lúc này Ninh Nghị và Tần lão., Khang hiền hai người câu được câu không trò chuyện, trong lòng hắn có việc, lông mày nhíu lại, hạ một lát, Khang hiền nói: "Mấy ngày gần đây cửa thành liền mở, hai hài tử này bái sư lễ cũng tổ chức một chút, thế nào?"
Ninh Nghị nhìn Chu Quân Vũ, lại nhìn Chu Bội, cười nói: "Như vậy còn bảo ta dạy? Không phải rất thất vọng về ta đấy chứ?"
"Thắng bại chính là chuyện bình thường của Binh gia. phò mã gia gia từng nói, điều này bản thân lão sư không am hiểu nhất, cho nên cho dù thua cũng là vì bọn họ quá hèn hạ, ta rất thích kính trọng những người kia..."
Chu bội trầm mặc một lát: "Ta với ngươi học cách trù tính, cũng không học kinh thương..."
"Sao vậy?" Khang hiền nở nụ cười, Tần lão ở bên cạnh kéo tay tiểu Quân Vũ: "Hai đứa nhỏ ngoan."
"Đã như vậy, đương nhiên là dạy rồi, tuy nhiên bái sư lễ tạm thời vẫn là đừng làm nữa, có chút phô trương."
Khang hiền suy nghĩ một chút, hạ cờ xong, mọi người lại tán gẫu vài câu, mới hỏi: "Mấy ngày gần đây có tâm sự?"
"Ừm." Ninh Nghị cầm lên một quân cờ, gật đầu nhẹ.
"Kỳ thật mấy ngày nay lão phu vẫn luôn chờ ngươi tới xin giúp đỡ, đáng tiếc ngươi một mực ở tương lai..."
Ninh Nghị liếc hắn một cái: "A, Khang lão cao chức trọng..." Y chưa từng nghĩ tới việc này, nở nụ cười, nhưng Khang hiền lại có chút nghiêm túc.
"Người thành đại sự cũng chưa chắc có thể tinh thông mọi chuyện, ta biết tính ngươi, không muốn thiếu nợ nhân tình, bởi vậy trước đó không nhúng tay vào. Nhưng trình độ như vậy, bất quá chỉ cần nhấc tay là có thể giải quyết được, mở miệng nói chuyện có gì khó khăn, giao tình giữa ngươi và ta, chẳng lẽ ngươi cảm thấy chút nhân tình này không dễ nợ ta?"
Hắn nói ra những lời này, Ninh Nghị nhìn quanh bốn phía, cũng trở nên nghiêm túc. Một lát sau, hắn mới gật đầu: "Được rồi..."
Thành Giang Ninh to như vậy, nơi này có lẽ chỉ là một góc nhỏ cho người nhàn rỗi hội tụ, hòn đá ném vào trong hồ nước, làm chấn động gợn sóng nho nhỏ, sau đó bình định trong mảnh mưa gió kia. Không lâu sau đó, cửa thành mở ra, Lý tần rời khỏi Giang Trữ đi về hướng Trường An cầu quan viên., Trước khi đi còn trấn an tốt chuyện Ô gia một phen. Hặc Sơn thư viện phục khóa một phen, một ít hài tử từ bỏ chương trình Ninh Nghị giảng dạy học tập, Tô Trọng khó khăn lắm dường như cũng muốn làm chút động tác nhỏ trong học đường, để một ít phu tử nghị luận, bài xích một phen, bất quá dưới phong cách tự đắc của Ninh Nghị, chuyện này tạm thời còn chưa có tác dụng gì.
Hết thảy sự tình đều đang theo phương hướng mọi người dự tính phát triển, Ô gia lấy được Hoàng thương, đang chuẩn bị cho sự tình Hoàng thương. Tô Đàn Nhi cố gắng ổn định thế cục Tô gia, nhưng xem ra cũng bất đắc dĩ, nàng đầu tư lượng lớn tiền tài vào thị trường vốn nhằm vào Ô gia., Trong mắt mọi người, đại khái chính là vì một nữ nhân cuồng loạn mà chuẩn bị cho việc phá hoại thị trường với giá thấp. Đương nhiên, bây giờ còn chưa thực hiện, còn chưa có bao nhiêu người muốn đánh bại nàng.
Bên ngoài, dưới sự nỗ lực của Tô Đàn Nhi, chỉ là một chút dốc sức, những người còn lại, đại khái là chờ Tô Đàn Nhi chính thức hạ đài hoặc là hết thảy đều cân nhắc xem thử có nên buông tha Tô gia hay không. Cho dù sau này Tô gia vẫn có quy mô trung hình, cũng sẽ luôn có một bộ phận người muốn buông tha Tô gia. Về phần ở trong Tô gia., Tô Đàn Nhi đối mặt áp lực càng lúc càng lớn, Tô bá còn chưa qua đời, bởi vậy tạm thời còn có thể chống đỡ, nhưng cụ thể có thể chống đỡ bao lâu, xem ra rất khó nói, một phần anh em họ vốn thân cận với đại phòng trước mắt cũng bắt đầu đi tới phòng hai phòng ba.
Trên thế giới bên ngoài, mọi người bàn tán say sưa về thủ đoạn độc ác của Ô gia lần này, bàn tán say sưa nói về thủ hạ uống rượu say và Bùi Địch, Ninh Lập luôn giữ yên tĩnh, mặt mày xám xịt, đương nhiên càng nói nhiều hơn, vẫn là bố trí bố cục tương lai., Ô gia mở rộng. Bởi vì chỉ trong thời gian một tháng, không có bất cứ động tĩnh gì, thế cục do Giang Ninh bố trí biến hóa nhanh chóng, mọi người đều quên luôn Ninh Lập, khi không có ai hiểu rõ hoặc cảm thấy phải hiểu rõ động tĩnh gần đây của hắn, một số thứ cuối cùng cũng bắt đầu xuất hiện manh mối giống như ác mộng.
Đó là thời điểm cuối tháng chín, năm năm tụ hội cách Trung Thu tổ chức năm nay, vừa mới qua một tháng. Trong thời gian một tháng này, nguyên bản hết thảy đều rõ ràng như vậy, nhưng đến một ngày nào đó, đối với ngoại giới mà nói không có bất kỳ dấu hiệu nào, nó bắt đầu trở nên quỷ dị.
Nếu như ngàn năm sau, thì giống như một tờ kim tệ ổn định, đương nhiên sẽ đạt tới trình độ cao hơn. Khi tất cả mọi người đều cho rằng nó nhất định sẽ kéo dài mãi., Nó lại không chút dấu hiệu rơi xuống, vỡ bàn, thậm chí không ai rõ nguyên nhân rút cuộc là gì. Mà lúc cuối cùng mọi người mới dần hiểu rõ, cuối cùng mới có thể thấy rõ bóng tối bên trong những vật đó, cùng với bóng người lúc đầu được bao phủ ở phía trên tất cả mọi người...