Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Mỗi một buổi tiệc mở đầu đều rất khô khan... Đổng đại nhân đối với việc tổng kết các sự tình phát sinh trong một năm qua của Giang Trữ a, một số kỳ vọng trong tương lai, hàng năm đều đổi nghề không đổi thuốc sẽ nói, năm nay bởi vì tình huống bắt đầu đặc thù, lúc này còn hàm hồ nói vài thứ tốt. Trên thực tế, đối với tình huống thật sự của sự nghiệp Giang Trữ, hiện giờ rất nhiều người ngồi xuống, đại khái so với Đổng đại nhân này hiểu rõ hơn nhiều.
"Đêm nay ăn cua..." Là người tham dự sự kiện đêm nay, Vương Văn Trác Vương gia ở trong đèn ảnh lay động thì thào nói nhỏ một câu, dưới lầu đã mơ hồ truyền đến mùi thơm, sau đó quay đầu nói chuyện với quản sự bên cạnh: "Chuyện đêm nay, ngươi thấy thế nào?"
Quản sự Vương gia kia thấp giọng nói: "Đương nhiên vẫn hy vọng Tô gia có thể thắng, hơn nữa xem ra vấn đề cũng không lớn."
"Ô gia và Tiết gia cũng không phải đèn cạn dầu, ngươi nhìn xem, hai người kia hình như cũng không quá khẩn trương, mà Tô gia... Thành thật mà nói, Ninh Lập này khiến ta cảm thấy có chút nhụt chí..."
Vương gia xem như là thương hộ nhỏ bé ở Giang Ninh Trung, cho tới nay đều có quan hệ hợp tác tốt với Tô gia, lúc này tự nhiên cũng hi vọng Tô gia có thể lấy được hoàng thương, bọn họ tất nhiên cũng sẽ có chỗ tốt. Chỉ là Vương Văn Trác lúc này nhìn sang Ninh Nghị bên kia, cảm thấy nơi duy nhất này có vẻ không đáng tin cậy. Vậy quản sự của Vương gia cười cười: "Hắn chỉ là một thư sinh mà thôi., Không cần phải để ý tới hắn, chúng ta biết sau lưng vẫn là Nhị tiểu thư Tô gia ở quản sự cũng được, tối nay cuối cùng là Tô gia chuẩn bị đầy đủ, bây giờ chỉ đợi kết tuyến, sẽ không có vấn đề."
"Chỉ cần Tiết gia không động tay động chân, ta cũng yên tâm..."
Quan hệ hai nhà Tiết Tô không tốt, bởi vậy Vương gia có hảo cảm với Tiết gia cũng không nhiều, tháng trước chuyện Tô Bá Dong gặp chuyện đâm giết, không ít người trong vòng đại triệt đều cho là do Tiết gia động thủ. Đương nhiên loại chuyện này một khi nhận định trở xuống là vô cùng nghiêm trọng, bề ngoài tự nhiên không có khả năng có người nói ra.
Trong lúc riêng tư, Đổng đại nhân phía trước cũng đã nói chuyện, mọi người yên tĩnh trở lại, trong thức ăn và thức ăn âm nhạc, chờ đợi sự tình trọng yếu bắt đầu.
Luồng tơ hồng trần trần trần tú mại mại..."...Hôm nay thỉnh mọi người cùng xem xét tấm lụa Tuyết Văn mà Tề gia vừa dệt ra, tấm lụa này dùng sợi tơ dệt không dễ, sau khi chế thành, nhẹ, mềm dẻo, mời mọi người nhìn, tấm lụa này gần như trong suốt, đường vân thiên nhiên như tuyết, chúng ta dùng tốc độ đặc thù khống chế sợi tơ này..."
Kỳ thật vào đêm không lâu, trên lầu xanh mơn mởn, mọi người đều đã ngồi xuống. Giữa các ghế ngồi, một chủ sự dệt vải hiện tại đang mở ra chính giữa một thớt vải, xung quanh có rất nhiều bàn tròn, hoa quả, hoa quả., Mấy món điểm tâm đều đã đủ, rất nhiều thợ dệt, quan viên sau khi hắn nói xong, nghị luận một phen, sau đó Hạ Phương Hạ đại nhân đứng dậy cười nói nếu có hứng thú thì có thể tiến lên đánh giá, thế là mỗi cái bàn đều có người đến trung tâm, nhìn chất lượng vải mỏng kia ở khoảng cách gần, cùng chủ sự Tề gia đàm luận.
Đêm nay tụ hội có liên quan đến vải lâu, có liên quan đến Hoàng thương, cũng có liên quan đến địa vị của từng cái dệt hộ tại Giang Trữ. Đương nhiên, các loại giao lưu cũng không chỉ dừng ở tranh đoạt Hoàng thương hạng nhất, đối với đồ vật nhà mình có lòng tin., Lấy ra lộ diện, có lẽ sau này một số thợ dệt sẽ cố ý cùng nhau hợp tác hoặc là nói chuyện khác. Lúc này biểu diễn mới vừa bắt đầu, chủ sự Tề gia kia nói xong, cơ bản đều sẽ có người cười vây qua xem, có người ở chung quanh ngồi nói chuyện phiếm.
"Cái khăn này cũng không tệ lắm..."
"Biện pháp phân ti, vài năm trước Ô gia cũng đã có..."
"Nhưng sản lượng vải của Ô gia không cao."
"Tề gia này có thể giao..."
Lúc này đương nhiên không có khả năng nói chuyện, nhưng người có hứng thú đều đã xem qua chất lượng, sau đó còn có thời gian một buổi tối có thể từ từ suy nghĩ thương lượng, coi như không có hứng thú gì, ví dụ như Tô gia, Ô gia, Tiết gia cũng đều sẽ có người đi bình phẩm một phen, nói mấy câu tốt đẹp, chuyện này vừa mở màn, bầu không khí liền trở nên nóng bỏng.
Sau Tề gia, Hạ đại nhân cũng bắt đầu kêu gia đình khác đi ra kể chuyện một năm qua, mọi người chăm chú lắng nghe, có vài thương hộ hoặc là cũng sẽ để lộ một ít tin tức muốn tiết lộ trong buổi tụ hội này., Chưa hẳn không phải là phong hướng tiêu một năm sau. Sau khi nói xong, nhà này cũng không xuất ra vải vóc gì mới, tiếp theo là nhà tiếp theo... sau quá trình này, tất cả mọi người đều có chút nghiêm túc., Đối với sự chú ý của Hoàng Thương tạm thời ngược lại là nhạt đi một chút, chuyên tâm nhìn sự vật trước mắt, thảo luận chuyện có ích cho mình. Vương gia cũng nhìn trúng một loại vải vóc, Vương Văn Trác cùng chưởng quỹ bên cạnh thương lượng một phen, quyết định lát nữa trong yến hội sẽ qua bên kia thám thính hoặc là ý chỉ gì đó.
Thương hộ tham gia tụ hội lần này đại khái có hơn hai mươi nhà, mỗi nhà khẳng định đều sẽ có chút lời nói, nhưng không nhất định đều có đồ vật lấy ra., Cái này toàn bộ đều là tự nguyện. Tụ hội đến gần một nửa lúc, Hạ đại nhân kia nói: "...Mời Lữ gia đi ra nói một ít chuyện phát sinh trong một năm qua." Trong yến hội, bởi vì một nhà vải vừa rồi biểu diễn đưa tới chuyện riêng tư mới dần dần dừng lại, mọi người có chút yên tĩnh chờ đợi Lữ gia biểu diễn vải vóc.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Sau đó, chủ sự Lữ gia kia kết thúc một cách ngắn gọn, người bên cạnh lấy ra một hộp gấm, hắn cười vỗ vỗ: "... Trước kia, tơ trà của Lữ gia được mọi người chiếu cố, mấy ngày nay, dọc đường chúng ta dùng tơ trà, trước mắt chế ra một bố trí mới, tạm thời chưa được đặt tên, trước tiên lấy ra đánh giá một phen với mọi người, mời chư vị tiền bối chỉ thẳng..."
Hắn mở cái hộp ra, để hạ nhân trưng bày một bộ vải vóc màu đen trước mặt mọi người, trong đám người phát ra tiếng than thở. Vương Văn Trác cũng mở miệng nhìn vài lần, sau đó gần như cùng quản sự trong nhà đồng thời đưa mắt nhìn sang một bên, tùy ý đánh giá một ít thương hộ xung quanh., Chủ yếu nhất là mấy nhà Tô gia, Tiết gia, Ô gia. Tơ trà hun khói Lữ gia vốn là vải vóc nổi tiếng của Giang Ninh, lần tụ hội này cũng có khả năng uy hiếp được ba nhà này. Một lát sau hắn mới thu ánh mắt lại, cùng quản sự cười cười.
"Thoạt nhìn, ba nhà đều có đòn sát thủ, đối với Lữ gia này cũng không quan trọng."
"Vốn nên làm như vậy."
"Bất quá tấm vải đen này coi như không tệ, ta lên xem một chút."
Vương Văn Trác nói xong liền đứng dậy, ngồi trong một thương hộ. Thật ra không ít người vừa rồi cũng đang quan sát Ô gia, Tiết gia, đám người Tô gia sắc mặt. Người Ô gia vẫn luôn mỉm cười phong độ, sau khi đi ra mỗi một món đồ., Đều rất có phong độ nói chuyện với nhau một phen, sau đó đi lên hỏi chút vấn đề, lúc này cũng không thay đổi. Tiết gia thì có vẻ tràn đầy tự tin, Tô gia cũng tương tự, hiện giờ đệ nhất tài tử của đại phòng tạm thời là Ninh Nghị đang đặt tay phải lên nắp hộp gấm trên bàn, ngón tay gõ gõ nhẹ., Một cảm giác tự tin tự nhiên sinh ra, Liêu chưởng quỹ cũng không nói chuyện với hắn mà cười nói vài câu với chưởng quỹ bên cạnh, sau đó đứng dậy, Tô Trọng ở bên cạnh cũng đi tới.
Lữ gia bố trí không nổi vị trí của ba nhà này, nhưng đối với Giang Trữ mà nói, cũng xem như là một vật phẩm rất tốt, trong lúc nhất thời nhấc lên một hồi vũ nhục nhỏ trong buổi tụ hội. Ô Thừa dày lúc này cũng đã đi ra, cùng Tô Trọng đánh giá khá cao về cuộc nói chuyện này. Sau khi tự do kết thúc, tấm vải đen cũng được liệt kê ở tầng trước, để trong quá trình yến hội diễn ra toàn bộ mọi người có thể thấy được.
Khi gia tộc tiếp theo xuất hiện, chuyện nghị luận còn chưa chấm dứt, sau đó những lời thảo luận này thoáng lắng xuống, thời gian mọi người tiến vào thương hộ còn lại, dư vị vải đen Lữ gia kia một mực chưa tiêu, sau khi mấy nhà hiện thân, Hạ Phương đi ra nói ra danh hào "Tiết gia" ban bố hành, khí tức trong yến hội trường mới đột nhiên bị một đao chặt đứt. Buổi tối này, cơ hồ tất cả mọi người dự đoán một thời khắc, cuối cùng cũng đến.
Bên bàn tròn, Ninh Nghị gõ ngón tay ngừng lại, đám người Liêu chưởng quỹ ngồi ngay vị trí chính, Tiết Duyên nhìn bên này cười cười., Cầm một cái hộp gỗ tiến lên, bắt đầu nói chuyện tốt của Tiết gia trong một năm vừa rồi. Đại sảnh lầu hai vẫn yên tĩnh, tất cả mọi người đang chú ý tới thái độ của những thứ Tiết gia sắp lấy ra, cùng với Tô gia bên này., Cuối cùng Tiết gia cũng bày ra một bộ vải mới quý khí màu tím, hầu như toàn bộ khí tức trong không gian đều ngưng trệ hơn mười hơi thở. Mọi người yên lặng chờ người bên cạnh phản ứng, đa số đều nhìn về phía Tô gia bên này, ngay cả người của Tiết gia cũng đang nhìn về phía Tô gia. Chưởng quầy Tô gia nhìn trong chốc lát, sau đó cũng trao đổi ánh mắt với nhau.
Một giây, hai giây... Rốt cuộc, Liêu chưởng quỹ nhìn chung quanh một vòng, sửa sang lại áo bào, đứng lên, chuẩn bị tiến lên xem. Lúc gã bước ra một bước, Ninh Nghị nhíu mày, ngón tay lại hạ xuống, dựa lưng vào ghế dựa. Sau đó, mới nghe thấy xung quanh đang có tiếng bàn luận ầm ĩ, mọi người lần lượt đi tới.
"Tô gia không có phản ứng?"
"Làm sao vậy?"
"Tiết gia không có hậu chiêu?"
"Tô gia đã sớm chuẩn bị mấy năm, chỉ dựa vào ám sát Tô Bá Dong xem ra ý nghĩa cũng không lớn, Tô Đàn Nhi còn chưa ngã... "
"Lần này Tô gia được ăn cả ngã về không rồi..."
"Áp trục, chỉ sợ hoàng thương phải về Tô gia..."
"Ô gia còn khó nói, nhưng nếu Ô gia có lòng, dựa theo tình huống trước kia, đáng lẽ phải áp trục Ô gia mới đúng..."
"T hậu tích bạc phát, tích lũy hùng hậu chân chính chính chính là như vậy..."
"Tô Việt lần này nên yên tâm giao cả nhà cho cháu gái hắn rồi..."
Trong lúc bàn tán xì xào bàn tán, mọi người cũng cười đi ra phía trước. Là một trong ba đại gia do Giang Ninh dệt ra, mọi người lúc này mặc dù kinh ngạc, nhưng vẫn không thể không nể mặt nó, tràng diện lập tức náo nhiệt hẳn lên. Đương nhiên trong lúc náo nhiệt như vậy cũng có tâm trạng của mỗi người. Náo nhiệt thì náo nhiệt, khi Tiết gia đặt tấm vải màu tím về phía trước, Tiết Duyên cũng không nhìn ra được biểu cảm trên bàn, nghiêng đầu nhỏ giọng nói chuyện với đệ đệ.
"Ta đang nghĩ, Tô Đàn Nhi đêm nay, có thể sẽ thật sự bắt được Hoàng thương..."
"Vừa rồi sắc mặt Tô Trọng khó khăn trắc trở của Tô Vân Phương trở nên có chút quái lạ, ha ha..."
Lúc này yến hội còn đang trong nghi vấn và nghị luận to lớn, Hạ Phương đứng lên phất phất tay cũng không thể ức chế quá nhiều, gã theo thường lệ nói nhường một nhà tiếp theo ra, Ô Thừa Hậu cười dày đứng lên chỗ ngồi, sau đó mang theo một cái hộp gấm tiến lên, trong đám người có chút kinh ngạc, mà Ô Thừa Hậu đã cười nói rồi.
Phía sau thoáng yên tĩnh, Vương Văn Trác hướng Ô Thừa nhìn thật sâu, nhíu mày: "Sao sau Tiết gia lại là Ô gia?"
"Đúng vậy..." Quản sự Vương gia nhẹ gật đầu, cũng là nghi hoặc, sau đó lại một mực gật đầu, tiếp tục một phen nói chuyện vừa rồi: "Bất kể như thế nào, Tô gia lần này chỉ cần bắt được Hoàng thương, tâm cũng đã định rồi, nếu Tô Đàn Nhi không tiếp được gia nghiệp, hậu quả rất tốt..."
"Ta đã chuẩn bị tốt cho hôm nay rồi..."
Bọn họ nói rất nhanh, lời nói của Ô Thừa hùng hậu vừa rồi có chút khô khốc, đại đa số mọi người vẫn nghe một chút, trong lòng nghi hoặc không giảm. Huynh đệ Tiết gia ở bên cạnh cau mày, xì xào bàn tán: "A, vẫn luôn suy nghĩ xem có phải Tô gia có nghĩ vụ ám sát Tô Bá Dong quá phức tạp hay không..."
"Phản ứng rất kịch liệt, bất quá cũng khó trách, chỉ hy vọng cuối cùng bọn hắn sẽ xảy ra chút rủi ro..."
"Đến bây giờ ta cũng không phải là rất tin tưởng bọn họ thực sự có thể làm ra cái gì có thể áp đảo mọi người, tuyên dương thật lợi hại..."
"Tô Đàn Nhi bệnh ngã, những chưởng quỹ kia cũng chỉ có thể như vậy, bất luận thế nào, đến thời khắc cuối cùng, sẽ... Oa."
Tiết Tiến còn chưa nói hết câu, ánh mắt nhìn về phía trước đột nhiên ngẩn người, mọi người cho dù vừa tán gẫu, cũng vừa nghe Ô Thừa Thành nói chuyện, lúc này một tấm dệt gấm màu vàng đột nhiên triển khai trước mặt mọi người. Lời Ô Thừa Nhân này nói không có ý nghĩa gì, nhưng lúc này cũng là tùy ý, chỉ là sau khi dệt gấm màu vàng kia mở ra một lát, đột nhiên hấp dẫn ánh mắt mọi người tới.
Tiết Tiến, Tiết Duyên sửng sốt một lúc lâu, Vương Văn Trác đang nói chuyện với quản sự bên cạnh cũng không tự chủ được mà điều chỉnh thân thể, vươn dài cổ. Tiết Duyên nhìn nửa ngày, cũng đại khái quên mất chuyện vừa rồi nhất tâm nhị dụng với đệ đệ, sau đó cảm thán một câu: "Ô gia người thật đúng là... chó cắn người không gọi..."
"Ô gia cũng xuất ra đòn sát thủ rồi..."
"Bải này... Không đúng.." Tiết Duyên đột nhiên kịp phản ứng, nhìn qua một bên.
Bên người Ô Thừa dày phía trước, vải vóc màu vàng kim mở ra, trong hộp còn có sợi tơ màu vàng làm nguyên liệu, màu sắc tươi sáng, hoa lệ dị thường. Ô Thừa Hậu còn đang nói chuyện: "Chí Kim Cẩm này là do Ô gia ta tìm được cách điều chế nhuộm vải đặc thù mà thành, quá trình dệt vải do Lạc Thần Châm phụ trách, bởi vậy..."
Hắn dừng một chút, mỉm cười dừng giới thiệu. Trong thính đường không biết từ lúc nào đã yên tĩnh trở lại, một bóng người mặc áo bào xanh đã lướt qua mấy cái bàn. Đó là nhìn những cái gấm gấm vàng bên cạnh Ô Thừa dày, không biết từ lúc nào Ninh Nghị đã đứng dậy. Lúc này mọi người vẫn còn ngồi, hắn lại chậm rãi đi tới gần., Sau đó dừng lại, toàn bộ mọi người trong hội trường đều nhìn sang. Hạ Phương suy nghĩ một chút, sau đó hơi đứng lên: "Ninh hiền chất, lúc này Ô gia còn chưa nói hết, còn chưa tiến lên đã mời ngươi về trước rồi?" Trước kia tất cả mọi người đều là các vị hiền chất đại nhân, quan hệ không tồi, lúc này ngữ khí của Hạ Phương cũng rất thân thiết.
Nhưng không có phản ứng.
An tĩnh lặng, ánh mắt mọi người bắt đầu đảo qua lại giữa Ninh Nghị và đám người Ô gia. Có người dần nghĩ tới một vài thứ, sau đó lại có người nghĩ đến càng nhiều hơn... "Không đúng lắm..."
"Làm sao vậy..."
"Không đúng, không đúng, không đúng..."
"Ô gia..."
"Tô gia xảy ra chuyện..."
Một số thứ đột nhiên như quả cầu tuyết cuộn lên, trong lúc nhất thời phảng phất như thay đổi cả bầu không khí nào đó, không ai bàn tán, chỉ là ánh mắt của nhau trở nên phức tạp, dần dần trở nên phức tạp. Bầu không khí trở nên nóng nảy., Tựa hồ tiếng nói lập tức vang lên, Liêu chưởng quỹ lúc này đã đi tới, ý định để cho Ninh Nghị trở về. Ô Thừa dày cũng nhìn Ninh Nghị nửa ngày, y vẫn có chút mê hoặc mỉm cười, sau đó "A a" mở miệng.
"Ặc, không sao, Ninh hiền chất nếu muốn đến xem, tự nhiên có thể xem xem. Không sao không sao, nói đi, mấy ngày trước ta còn cùng Ninh hiền chất tán gẫu một chuyện, trong nhà cũng có vải mới xuất ra, Ninh hiền chất nếu có thi hứng, muốn mời hiền chất vì một bài thơ phú thi một bài., Cũng không phải quá tốt, chỉ là mượn danh khí hiền chất. Tóm lại tấm vải này đã lấy ra, cũng không cần giới thiệu nhiều làm gì nữa, công tượng dệt của Lạc Thần Châm chắc vẫn đáng để khen một phen, tới tới, mọi người không cần khách khí, xin chỉ điểm, ha ha, ta cũng không nhiều lời..."
Vài tên quản sự thân cận với Ô gia đứng lên, nhưng trong thời gian ngắn, vẫn không có bao nhiêu người nói chuyện, khó có thể nghe rõ những lời nói khẽ xuyên thẳng vào trong đó.
"Xảy ra chuyện..."
Vương Văn Trác nhíu mày, sau đó đưa tay vuốt vuốt, ánh mắt phức tạp khó tả.
"Là... Ô gia?" Tiết Duyên có chút khó tin dựa lưng vào ghế, sau đó bật cười đầy phức tạp: "A."
Ninh Nghị và Liêu chưởng quỹ rơi vào tầm mắt của tất cả mọi người. Liêu chưởng quỹ nói một vài lời, nhưng Ninh Nghị lại cau mày không nói ra lời nào. Y chỉ mong chờ Ô Thừa dày đặc, nhìn hai huynh đệ Ô Khải, Ô Khải Hào đang cười cười bên kia. Có đôi khi ánh mắt y không biết nhìn về đâu, chỉ có một khắc y dường như cắn răng định tiếp tục đi về phía trước, Liêu chưởng quỹ kéo vai y lại.
Thời khắc kế tiếp, toàn bộ phòng như bị một thứ gì đó cắt thành hai khối, một khối tái nhợt, một khối náo động. Cuối cùng Ninh Nghị cũng trở về chỗ ngồi, hắn chỉ nhìn về giữa sân, ánh mắt phức tạp không biết đang suy nghĩ cái gì., Thật ra mọi người có lẽ đã từng thấy qua người làm ăn như vậy, đó là một số ít người nhiệt huyết đầu nhập vào thương trường, sau đó bị cửa hàng hắc ám thôn phệ, phức tạp khó tả, khó có thể nói thành lời. Rất nhiều người đã đoán được một số chuyện, cho dù không thể xác định suy đoán của mình, ít nhiều cũng cảm nhận được bầu không khí.
ong ong ong, ong ong... Ô gia trở lại trên chiếc ghế, đặt chiếc gấm vàng rực rỡ lên phía trước, nhưng cảm giác phân liệt như vậy cũng không có rời đi, vô luận là màu trắng hay là ồn ào náo động hình ảnh., Cảm giác tiến nhanh cũng chưa từng biến mất. Tất cả mọi người đều đang đợi kết luận của sự tình gì đó. Bọn họ nhìn Ô gia vẫn mỉm cười như cũ, nhìn xem Ninh Nghị ngồi trên ghế Tô gia bên này, hai tai kề nhau vẫn bảo trì trấn định. Bên Tiết gia cũng đã đoán được rất nhiều chuyện, Tiết Thịnh cau mày thở dài với hai con trai.
"Thật cắn người chó không gọi, Ô gia lợi hại ngay tại đây, bất động thanh sắc, thấy tất cả mọi người ồn ào, nó ở sau lưng yên lặng xoay tay làm mây, lật tay làm mưa... A, trong khoảng thời gian này Tô gia thanh thế lớn biết dường nào, vô dụng thôi, một chiêu này thật sự là quá ác. Giang Trữ dệt nên ba thế cục sẽ không còn tồn tại nữa, sau khi Tô gia xong, sẽ bị coi là kiêng..."
Trước kia Tiết gia và Tô gia quan hệ không hòa thuận, nhưng lúc này trong tiếng thở dài của hắn, lại không có bất kỳ tâm tình hả hê gì. Phảng phất như nhìn thấy một thời hoàng hôn, chân trời đỏ rực mây lửa, tàn hồng tướng vỡ vụn, có chút tiếc hận cùng phiền muộn.
Cũng không phải bởi vì Tô gia không được, mà vì Ô gia đứng sau lưng, thật sự là quá lợi hại. Tiết Duyên nhìn Ninh Nghị ngồi bên kia, trong một tháng qua thư sinh này phát huy tác dụng đại khái là nhỏ nhất, cảm giác như đang đứng trong bầy sói., Kỳ thật hắn cũng không có chỗ trống để phản kháng, ngày xưa hắn cũng cảm thấy chuyện này thật buồn cười, bất quá lúc này bóng lưng kia hiển nhiên hết sức cô tịch, hắn vẫn không thể làm bất cứ chuyện gì, cũng không có làm bất cứ chuyện gì, chỉ là lúc này có vẻ hơi khiến người ta đồng tình.
Rốt cuộc, vào một khắc nào đó, âm thanh của Hạ Phương vang lên, đẩy tất cả mọi thứ về phía cuối cùng...