Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Nhạc Vân và Tả Văn Hiên cũng chưa có giao tiếp gì nhiều.
Bởi vì kinh lịch cùng nguồn gốc của cha chú, nên Nhạc gia tỷ đệ và người của Tả gia trở về Tây Nam đều có chút thân thiết, hơn nữa còn trở về Phúc Châu, mọi người của Tả gia đều đã trao đổi nhiều lần với nhau, đều coi đối phương là chiến hữu trong một chiến hào.
Nhưng đương nhiên, chỉnh thể thân thiết một bên, trên cơ thể tự nhiên cũng sẽ khác biệt như vậy. Ví dụ như Nhạc Vân, càng ưa thích tràng diện người áo trái, tính cách càng tùy tiện thuyền trái, về phần Tả Văn Hiên làm đội trưởng, khởi nguồn tò mò ban đầu là vì tò mò., Cũng từng nói chuyện với nhau, nhưng khí chất đối phương nội liễm, thậm chí mơ hồ phát ra khí tức cùng loại với lão sư Lý Liên. Nhạc Vân đối với gã hoặc kính hoặc sợ, song phương chưa nói đến chán ghét, nhưng cũng không có gì để nói.
Trong bóng tối từng nói với thuyền Tả: "Lúc đại ca Văn Hiên nhìn ta, ta luôn cảm thấy hắn nói ta là đồ đần."
Tả Hành chu cũng gật đầu phụ họa đối với cách nói này, chỉ ra: "Ta cũng cảm thấy ngươi đúng."
Bất luận ác thế nào, Nhạc Vân đều biết Tả Văn Hiên là người làm việc trầm ổn đáng tin cậy, trước mắt tới tìm mình, tất nhiên là vì chính sự. Lúc này đã là chạng vạng tối, gã cũng không lưu lại trong nhà ăn cơm chiều, lập tức cưỡi ngựa, đi về phía người nhà Tả gia.
Khi đến đại viện Tả gia, ánh mặt trời đang bị tường thành phía tây dần nuốt hết, một ít người nhà Tả gia ăn cơm tối, chào hỏi cùng Nhạc Vân đột nhiên đến, còn có người trêu chọc hắn gần đây là đi tới hang ổ của thổ phỉ nào lăn lộn, Nhạc Vân hắc hắc ứng phó vài câu, sau đó được đưa đến một gian phòng tư liệu hạch tâm đầy ắp.
Tả Văn Hiên mang theo tròng mắt tìm một ít tư liệu, hỏi thăm Nhạc Vân có vấn đề gì cần ăn cơm không, sau đó gọi người lấy mấy cái bánh nướng, lại cho hắn một bát trà lớn. Nhạc Vân Lang ăn như hổ đói vài miếng, Tả Văn Hiên cầm tư liệu trong tay lật xong, vừa rồi tới đây ngồi xuống, cũng không hàn huyên thêm nữa: "Gần đây có từng thấy hành thuyền không?"
Trong lòng Nhạc Vân hơi hồi hộp một chút.
Hắn cẩn thận nhớ lại một lát, nói: "Sau khi đánh ở ngân kiều phường, gặp qua một lần, tháng năm... Hai mươi mốt, buổi sáng. Sau đó chưa từng thấy... Hắn xảy ra chuyện gì sao?"
"Bây giờ không xác định." Tả Văn Hiên mở to mắt: "Các ngươi diễn trò có nói với người khác không?"
"... Trong lúc lén nói chuyện với gia tỷ, không nói cụ thể, nhưng nếu gia tỷ muốn đoán, có thể sẽ đoán được."
"Nhạc cô nương biết nặng nhẹ, nên giữ bí mật." Tả Văn Hiên nói: "Nhưng nếu thuận tiện, có thể sẽ mời ngươi và cô ấy đẩy lại một lần, xem xem có khả năng trong lúc vô tình tiết lộ chuyện hành thuyền hay không."
"Được rồi, không có vấn đề gì." Với tư cách là người từ trên chiến trường xuống, Nhạc Vân biết rõ chính sự nặng nề này nên cũng không có nhiều lời. Sau khi đáp ứng, gã mới cắn răng nói: "Tả... Hành chu của gã, xảy ra chuyện gì? Là... bại lộ?"
"Không cần lo." Tả Văn Hiên vỗ vỗ lưng hắn rồi đứng dậy, đi sang một bên, cầm một phần văn chương tới: "Theo suy đoán của ta, việc bại lộ không phải khả năng lớn nhất, nhưng cũng phải cân nhắc."
Nhạc Vân mở văn chương ra, là một bản báo cáo của Hình bộ. Bởi vì chữ viết quá ngoáy nên gã xem trong lúc nhất thời có chút gian nan, nhưng trực tiếp quét xuống, gã lại không quan sát được cái tên "Tả Hành chu" hoặc là "Chung Hình".
"Dựa theo bố trí lúc trước, ngày Nhị Nhị Hành Chu lưu lại một tin tức, nói là có khả năng tìm được tung tích địch nhân, đang muốn đánh vào trong đó. Bản thân hành động này tùy cơ ứng biến., Nhiều ngày không có tin tức cũng chưa chắc đã xảy ra đại sự gì, nhưng gần đây cảnh giác với Lục Lâm dâng cao, ta và Hình bộ vẫn luôn có tin tức qua lại. Trong đó có một số người chết có tính ác tính, đều được đưa tới đây thông khí với ta. Cho nên buổi sáng hôm nay, ta thấy một cái tên." Tả Văn Hiên giơ tay chỉ tờ giấy trước mắt Nhạc Vân, "Bát Vân Hải", "Hùng Vân Sa".
"Hổ sa..."
"Đêm đó ngươi cùng thuyền đi diễn trò, đột nhiên đi ra làm bạn cho hắn. Huynh đệ tốt của Hỗn Nguyên Phủ" Chu Nguyên Hình."
"Ta từng nghe nói về việc này." Nhạc Vân ngẩng đầu nhìn Tả Văn Hiên.
"Đi thuyền được hai mươi hai đã tìm được cách đánh vào địch nhân. "Chi Vân Sa", "Xùy Vân Hải" vào buổi chiều hai mươi hai ngày nay hoặc là bỏ mình, dựa theo kiểm tra ngọ tác thì bị nhiều người vây công, chết rất thảm. Cùng lúc đó, thuyền đi đến giờ vẫn chưa đưa tin tức ra ngoài." Tả Văn Hiên ngồi ở đó., Nói rất bình tĩnh, trên mặt lại không nhìn ra quá nhiều biểu cảm, "Thấy phần báo cáo này, sáng nay ta tới Võ bị học đường và Văn Hoài xác định, hắn cũng không biết tin tức lên thuyền, lúc ấy ta còn an bài người của chúng ta bên này., Tự mình đi qua kiểm tra tình hình thi thể của Chiêm Vân Hải, căn cứ vào kiểm tra, trên thi thể của Chiêm Vân Hải, có thuốc nổ lưu lại, hơn nữa, là hỏa dược nổ tung cao từ Tây Nam tới... Chính là loại hiện tại chúng ta đang dùng."
Nhạc Vân suy nghĩ một chút: "... Sát chiêu mà thuyền đi dùng để bảo mệnh? Là hắn bắn chết Chiêm Vân Hải?"
"Hẳn là không phải." Tả Văn Hiên lắc đầu: "Tưởng tượng một chút, hắn và Chiêm Vân Hải chạy vào nhóm, giữa bữa tiệc... Bất kể là vì nguyên nhân gì, Chiêm Vân Hải và đối phương trở mặt, triển khai chém giết, nếu như thuyền đi tham gia vào đối phương, như vậy chính là lấy nhiều đánh một, như vậy chính là cục diện hắn sẽ không ném sấm sét về phía Chiêm Vân Hải trong tình huống này, một là hoàn toàn không cần thiết phải bại lộ đòn sát thủ như vậy, hai là sẽ nổ "Người mình..."
"Đó chính là...hắn và Chiêm Vân Hải, nhập bọn liền bị người đuổi giết..."
Ánh mắt Tả Văn Hiên vẫn bình tĩnh, không đánh giá kết quả suy đoán rõ ràng này, chỉ trầm mặc trong chốc lát, lúc này mới nói: "Hiện tại có hai khả năng lớn là phương hướng, thứ nhất, sau khi Chiêm Vân Hải chết đi, thi thể bị ném ra ngoài thành nhiều năm kênh mương, đoạn kênh nước này thường xuyên bị hắc đạo dùng để mua hung thủ giết người ném xác địa điểm sau đó., Khả năng lớn nhất như vậy, là có người muốn mua hung khí giết Chiêm Vân Hải, hành thuyền vừa lúc gặp mặt, bị cuốn vào. Nếu như là khả năng này, hiện tại hắn không có bị tìm được thi thể, lại dùng hỏa lôi, hoặc là... Có thể giữ được một mạng, chúng ta phải mau chóng tìm ra hắn... "
"Khả năng thứ hai, không có gì để nói, chuyện hắn diễn trò bại lộ, đối phương tương kế tựu kế, phản tướng quân chúng ta. Nhưng nếu như vậy, tình huống phía sau lại phức tạp, ngươi và Nhạc cô nương đang rêu rao làm việc, rất có thể đã bị đám người Trần Sương Nhiên này cẩn thận theo dõi..."
Tả Văn Hiên nói tới khả năng này, trong lúc nhất thời Nhạc Vân chỉ cảm thấy lông tóc sau lưng dựng đứng. Mình ỷ vào võ nghệ cao cường, một tháng qua quả thật đã gây ra không ít áp lực cho người của Lục Lâm trong thành. Nhưng nếu đối phương thực sự làm việc theo suy nghĩ của Tả Văn Hiên, có lẽ tỷ tỷ sẽ có đề phòng, bản thân... không thể làm đủ mọi chuyện xung quanh được.
"Khả năng không lớn, ta chỉ đang nghĩ, nếu là ta, nên làm gì bây giờ..." Tả Văn Hiên thấp giọng an ủi một câu, sau đó nói: "Bất luận thế nào, thuyền đi hiện tại không thấy người, chết không thấy xác, thời gian tìm thấy hắn càng ngắn., Khả năng sống sót của hắn càng lớn. Nhạc huynh đệ, ngươi đầu tiên... đi xác nhận với Nhạc cô nương, chuyện có khả năng bất ngờ bại lộ hay không, cũng xin Nhạc cô nương thay mặt tham mưu một chút. Tiếp theo, mời ngươi... Bất luận vận dụng nhân mạch trên giang hồ như thế nào, điều tra một chút tin tức có liên quan đến hai người Chiêm Vân Hải và Chu Hình, bởi vì sự tình tạm thời chưa có đầu mối, đành phải tra ra được cái gì đã...."
Nhạc Vân gật đầu, qua một lát, lại có chút khó xử: "Tả đại ca, kỳ thật... Thật ra mà nói... Năm ngoái ta và tỷ tỷ đánh lôi dương danh quá độc ác, bây giờ... Trên giang hồ đều xem chúng ta là nhân sĩ chính phái, một số... Một ít tin tức cũng không quá thu được, nếu không phải như vậy, sau khi Chung Nhị Quý chết oan chết, chúng ta cũng không đến mức đánh tới đánh lui, có lẽ cũng giống như thuyền trái, lén lút làm nội ứng..."
"..." Tả Văn Hiên trầm mặc trong chốc lát, sau đó ngước mắt lên, "Vậy thì... tiếp tục đánh đi, giữa khu rừng xanh có gì đó mập mờ hỏi thăm, cảm thấy có tin tức, Nhạc tiểu ca liền đi ép hỏi một chút."
"Điều này cũng có khả năng, nhưng mà... nếu giống như Tả đại ca nói, bọn họ sẽ âm thầm nhìn chằm chằm vào ta..."
"Không có quan hệ gì, lần này ta cũng sẽ phái người theo dõi ngươi."
"Vậy còn có quan hệ gì!" Nhạc Vân trong lúc nhất thời cơ hồ nhảy dựng lên, nắm đấm đánh vào bộ ngực: "Tả đại ca ngươi xem cho kỹ, ta nhất định đem bọn chúng đánh cho người ngã ngựa đổ, luyến tiếc hài tử không dụ sói được, Tả đại ca các ngươi phụ trách đánh sói là được."
Tả Văn Hiên nhíu mày: "... Lúc đi, mang theo mấy viên hỏa lôi."
"Khà khà khà khà, được, hắc hắc..." Nhạc Vân cười rộ lên, đến lúc này, lại chợt nhớ tới một việc. "Đúng rồi, thật ra có một việc rất kỳ quặc..."
"Cái gì?"
"Ta nhớ... Thời gian ta và Hành chu bên kia thương lượng diễn trò, vốn là buổi tối mười chín ngày trước, về sau không biết xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, đêm hôm đó thuyền đi không xuất hiện, cho nên về sau lại biến thành hai mươi. Chuyện này rất quái lạ... "
Hắn nói tới đây, thấy Tả Văn Hiên đối diện khoát tay: "Chuyện này ta biết chân tướng, không thể tiết lộ, nhưng không có gì khả nghi."
"... Ừm." Lúc này Nhạc Vân mới gật đầu.
"Còn ai có thể ngờ tới nữa không?"
"Trước mắt... ngược lại không có, nếu ta nghĩ lại nói với ngươi."
Tả Văn Hiên cũng gật đầu, sau đó trầm mặc một lát, nói: "Chuyện kia, hiện tại dựa vào tùy cơ ứng biến, nếu hắn bị Chiêm Vân Hải cuốn vào, thì chỉ có thể xem tạo hóa của hắn. Nhưng nếu thân phận của hắn bại lộ, vô luận như thế nào, bất luận như thế nào., Người của Tả gia, bối cảnh ở Tây Nam, hắn không nhất định sẽ chết, có lẽ sẽ có người đến đàm phán điều kiện, Nhạc huynh đệ ngươi phải chú ý những tin tức này, đương nhiên., Cũng phải chú ý tới an toàn của bản thân...một điều khác, nếu ngày đó thuyền đi đã dùng qua hỏa lôi, vậy động tĩnh sẽ không nhỏ. Buổi chiều hôm nay ta đã an bài Hình bộ, nghe ngóng tin tức hai mươi hai đồng hương bên ngoài thành đang đến buổi tối, ta không biết có tin tức gì hay không, lúc ngươi hỏi thăm, cũng có thể chú ý một chút..."
Bên này lời nói rất bình tĩnh, dặn dò đại khái mọi chuyện một phen, Nhạc Vân ừ ừ nghe, đợi đến khi chuyện này nói xong, từ bên này rời đi, trong lòng mặc dù lo lắng cho thuyền Tả Hành, nhưng mặt khác đã có sự tự tin rõ ràng đối với chương pháp của sự tình.
Sau khi ăn xong bánh nướng trong tay, người nhà họ Tả nhận lấy vài viên sấm sét phòng thân, Nhạc Vân Phương mới rời khỏi nhà, đi về phía phủ công chúa.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Tuy buổi sáng tỷ tỷ mới dặn dò hắn không được phô trương, nhưng hôm nay có chỗ dựa vững chắc như Tả Văn Hiên, vậy còn đáng sợ gì nữa. Nghĩ đến buổi sáng mới biết được chuyện của Chiêm Vân Hải, đến buổi chiều cũng đã hiểu rõ chi tiết, sắp xếp thỏa đáng các sự việc thỏa đáng, chính mình nếu có thể cùng hắn phối hợp tốt, nói không chừng hòa thượng Vân Thôn kia sẽ gãy trên tay mình, đây thật sự là chuyện cực kỳ vui vẻ.
Suy nghĩ một chút, cũng đã cháy lên rồi.
Nhạc Vân cưỡi ngựa biến mất trên đường phố gần nhà Tả gia, mặt khác, trong trạch viện nhà họ Tả, Tả Văn Hiên gọi một đường đệ, liền tìm kiếm thuyền trái, đồng thời nhìn sự việc xuất đầu Điểu Nhạc Vân an bài một phen, sau đó đi xử lý các sự vụ khác.
Từ lúc Mang Trung ngẩng đầu lên, bóng đêm đã sâu. Mặc dù nhìn như bình tĩnh, nhưng kỳ thật nội tâm của hắn cũng không dễ chịu gì, nhìn tử trạng của Chiêm Vân Hải cùng ngày hôm nay, hi vọng sống của thuyền trái kỳ thật không lớn, nhưng mặc dù công cụ có tư hữu, hắn hôm nay cũng không có biện pháp an bài nhiều nhân thủ tham dự vào chuyện này.
Đồng thời tình thế cũng không thể mở rộng quá lớn.
—— còn có ai có thể biết một chút đầu mối sự tình đâu?
Hắn nghĩ tới chuyện này, tính toán những thứ mình có thể bỏ sót.
Thật ra trong lòng có một cái tên.
Nhưng hắn đang do dự, có thể không đụng vào chuyện liên quan tới cái tên này...
....
tháng năm thứ hai mươi sáu, giờ Hợi hơn nửa.
Trên phố chợ Ngân Kiều vẫn còn náo nhiệt như trước, đang sửa sang lại quầy hàng đồng thời đấu võ mồm với người khác, Ninh Độc quay đầu lại, thấy được bóng người đứng đối diện con đường kia.
Hắn há hốc mồm, trợn tròn mắt.
"Sao vậy?" Khúc Long Quân đang nói chuyện với một tiểu nha hoàn xinh đẹp ở bên cạnh chú ý tới thần sắc của hắn.
"A... Không, không có gì..." Ninh Độc hít một hơi, sau đó nghiêng đầu, bình tĩnh hạ giọng nói: "Gặp được bằng hữu, ta đi một chút."
"Ừm." Khúc Long Quân gật đầu khích lệ.
Nam tử đối diện mỉm cười với bên này, Ninh Độc đi tới bên cạnh, chống nạnh hai tay: "Hắc hắc, nhãn quang! Ngươi tới gây sự à?"
Tả Văn Hiên đi tới một người nhà họ Tả lớn tuổi nhất trong Tiểu Thương Hà học tập, đến lúc đó học nho học đã sớm hoàn thành, thậm chí nếu là tham gia khoa cử, tú tài thậm chí cử nhân đều có khả năng lấy được. Hắn cố kỵ một vòng cũng dư thừa, lúc đó trong quân đội có một phần liên quan tới học vấn uyên bác của Nho học, hắn tham gia giảng tập, đối với loại học đồ như Ninh Kỵ., Có phần do trình độ huyết mạch áp chế nhất định, cũng là vì vậy, trước mắt thà giữ nguyên cái khí khái "ta đã không sợ ngươi" —— tất nhiên, cần nhấn mạnh chính là một phần diễn tập nhằm vào nho học, Tả Văn Hiên không coi là thầy hắn, bởi vì hắn cái gì cũng không học được.
Tả Văn Hiên giơ tay vỗ đầu hắn, vốn dĩ hắn muốn tránh nhưng không biết vì sao thân thể không nhúc nhích, lập tức phản ứng lại, hẳn là hắn tôn trọng mỹ đức của lão nhân để phát huy tác dụng.
"Ngồi xuống chỗ nào?" Tả Văn Hiên nói.
"Ta mời ngươi đi." Ninh Độc nói, cất bước đi về phía nhà ăn uống lạnh lẽo.
Hai người ở một bên đại sảnh chọn một chỗ vắng vẻ, cố kỵ xe nhẹ đường quen điểm vài thứ, sau đó nhìn chung quanh một chút, mới ra vẻ bình tĩnh mở miệng: "Ngươi tới đây làm gì?"
"Không cần lo lắng, hắn không muốn động thủ với ngươi. Phúc Châu cách Tây Nam quá xa, không thể ra lệnh được."
"Còn phải nói sao, hừ hừ, ta cho ngươi biết, thân thủ của ta bây giờ, trở mặt các ngươi cũng không bắt được ta đâu."
"Ta chỉ là một thư sinh, tay trói gà không chặt, không thích cả ngày đánh đánh giết giết như những đứa trẻ các ngươi. Hôm nay không có việc gì, tới đây nhìn ngươi."
"Cái này có gì đáng xem chứ, thân phận của ngươi mẫn cảm như vậy, chạy tới ta còn sợ bại lộ."
"Cảnh giác đề cao trong lòng là chuyện tốt." Tả Văn Hiên mỉm cười, đợi tới khi nhân viên cửa hàng mang một chén bột đá đi khỏi mới nói: "Nhưng mà, làm theo quy củ, dù sao ta cũng phải đi một chuyến. Thân phận của ngươi rất đặc thù, lúc nào thuyền Tả Mạc nói với ta chuyện này...", Dọa cho ta nhảy dựng. Những chuyện khác tạm thời ngươi không cần lo lắng, về vấn đề thân phận của ngươi, cho đến ta, trước mắt chỉ có hai người ta và Hành Chu biết, ta cũng có kỷ luật, quyết không thể tiết lộ cho người khác biết, nhưng hành trình làm việc, ngươi biết trước giờ có chút tùy tiện, cho nên chuyện trọng đại ta vẫn phải tới xác nhận một lần."
"Cái này thì ta không đồng ý." Ninh Độc nói: "Con thuyền trái này có chút ngứa đòn, nhưng đại sự vẫn đáng tin cậy."
"Tuỳ ngươi nói thế nào cũng được, hắn nói tên nhóc siêu quậy muốn ăn đòn nhà ngươi đến đây, ta nhất định phải xác nhận một chút, ngươi biết đấy, đây là trình tự."
"Vậy bây giờ ngươi đã thấy."
"Đã xác nhận." Tả Văn Hiên gật đầu, thở dài: "Nhưng có một số việc muốn hỏi."
"Chuyện gì? Ngươi hỏi đi."
"Nói về chuyện biệt danh của ngươi đi..."
....
Bành một tiếng, thà vỗ bàn, từ chỗ ngồi nổ tung.
....
"Ánh mắt cô gây chuyện đúng không, ta biết ngay cô gây chuyện đúng không, cô có bình nào mà không nhấc được bình nào đúng không..."
....
Đêm hè trở nên mát mẻ hơn ban ngày một chút, Tả Văn Hiên an tĩnh ngồi đó, nở nụ cười, nhìn tiểu bằng hữu bị một câu chọc nổ trước mặt, vô tâm tính toán, hắn biết rất nhiều thứ tiếp theo có thể dễ dàng làm.
Sau đó, cầm lấy chừng mực, cùng Tôn Ngộ Không thiếu hiệp nhảy tới tán gẫu một ít chuyện xưa về chuyến đi du lịch của hắn, cũng xen lẫn mấy câu chuyện liên quan tới thuyền Tả Hành mấy ngày nay gặp mặt hắn. Bởi vì hắn thỉnh thoảng châm chọc, nên trong lúc nhất thời cũng không chú ý tới suy nghĩ và lo lắng trong đáy mắt đối phương...
Không lâu sau, song phương mở cửa tiệm ra.
"Tiếp theo, không cần, ta và thuyền đi sẽ không tới quấy rầy ngươi." Tả Văn Hiên nói: "Nhưng ngươi cũng phải chú ý, nhất định phải bảo vệ tốt bản thân. Không được gây chuyện."
Sau tháng năm thứ hai mươi mốt, Ninh kị chưa từng thấy thuyền trái...
"Còn cần ngươi nói sao."
Hắn nghe được sự cố kỵ ở sau lưng gào thét.
"Quản tốt chính các ngươi đi, nhãn cầu!"