Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thời gian đã gần nửa đêm, sự náo nhiệt trong Giang Ninh thành đang dần đến đỉnh điểm. Xe ngựa từ Tô phủ đi ngang qua, xuyên qua dòng người đi tương đối ít, lúc đến gần hẻm Ô Y, tốc độ chậm rãi hạ xuống.
Một đường đi tới, bên ngoài xe ngựa lắc lư vô số ánh lửa náo nhiệt, vén rèm lên nhìn ra ngoài, cho dù trên con đường ngày thường yên tĩnh lúc này cũng vô cùng náo nhiệt., Khi đến phố buôn bán gần hẻm Ô Y, trên đường phía trước chỉ thấy đầu người tuôn ra, xe ngựa căn bản như sa vào vũng bùn khó mà tiến lên. Một đội ngũ rồng lớn khua chiêng gõ trống từ bên kia chạy tới, thiếu niên xa phu đánh xe đành phải dừng xe lại bên cạnh.
"Tiểu An tỷ, phía trước không dễ chịu đâu."
Thiếu niên này chỉ sợ tuổi còn lớn hơn Tiểu Kiệt một hai tuổi, nhưng vẫn gọi nàng là tỷ. Mặc dù nhìn qua mấy tháng nay Tiểu Kiệt chẳng qua là theo bên cạnh Ninh Nghị chạy tới chạy lui, nhưng trên thực tế, tiểu nha đầu và hai vị tỷ muội khác của nàng đã ở dưới tay Tô Đàn Nhi rèn luyện nhiều năm., Sau này có khả năng Tô Đàn Nhi sẽ chấp chưởng Tô gia. Dưới trướng nàng có ba nha hoàn thân tín nhất, cho dù là chấp sự to to nhỏ nhỏ nhỏ., Cũng phải cho chút thể diện, đây cũng là nguyên nhân một tiểu nha đầu như nàng có thể gọi là đánh xe ngựa. Tên thiếu niên vừa tiến vào Tô phủ không lâu đã ký vào Tô phủ cái khế ước bán thân thể của nàng ít nhiều gì, tất nhiên là cung kính với nàng, hơn nữa có chút tò mò nhìn thiếu nữ này xem ra còn nhỏ tuổi hơn.
"Thấy chưa, ta xuống xe ngay đây, ngươi về đi." Tiểu Kiệt vén rèm đi ra, trực tiếp nhảy xuống xe, quay đầu cười với hắn một tiếng, sau đó phất phất tay: "Cảm ơn ngươi."
"Ta, ta là Đông Trụ." Thiếu niên lấy dũng khí, hơi lắp bắp nói ra tên của mình, sau đó ngẩng đầu nói: "Người phía trước quá nhiều, để ta tiễn ngươi đi."
"Đông Trụ ca." Tiểu Kiệt cười khom người cảm tạ, sau đó lại vẫy tay, "Không cần, không sao đâu, không sao đâu." Giống như hồ điệp chạy tới chính giữa biển người đó, bàn tay nhỏ bé còn có thể thấy vài cái vung vẩy trên không trung, sau đó liền bao phủ vào, biến mất không thấy.
Trong thành Tô Châu Tiểu Kiệt đã đi qua đi lại rất nhiều lần, rất quen thuộc, mà nếu bất luận tình huống cực đoan gì, đơn luận xã giao, làm việc, đơn luận giao dịch, làm việc., Xử lý một chút năng lực nhỏ bé, thoạt nhìn vô cùng đơn thuần đáng yêu, nhưng thực tế so với tên thiếu niên nông thôn Đông Trụ kia cao hơn rất nhiều. Huống chi cái nơi này đám người tụ tập, nghĩ đến cũng không đến mức có người làm khó một tiểu cô nương đi dạo phố náo nhiệt, hai đời thiếu niên ăn chơi trác táng ác bá, thời nay đúng là không ít, nhưng cũng không phải là dễ dàng đụng phải.
Trong thanh âm huyên náo nhảy nhót xuyên qua thủy triều người của Vũ Long, thanh lâu bên cạnh truyền ra tiếng ca mịt mờ, tụ tập trong tiếng phố chợ sôi trào này, chỉ chốc lát sau, cũng có người nâng một tờ giấy từ đầu phố chạy tới: "Lệ Xuyên Thi Hội.", Đường Tự Đường công tử mới thơ mè..." Sau đó dán tờ giấy lên bảng thơ trước cửa một cửa hàng, chung quanh đầu người tuôn trào, một lão giả đẩy lá trà và bánh nướng nghìn tầng cười tránh đám người, Tiểu Kiệt cũng vội vàng tránh xa cái xe đẩy nhỏ kia, cười đuổi theo xem náo nhiệt.
Sau khi nhìn qua vài câu, Tiểu Kiệt lại vội vàng thuận theo dòng người đi qua bờ sông bên kia con phố. Hẻm Ô Y cách con đường này không xa, ngõ nhỏ tương đối hẹp, nhưng cũng tràn đầy không khí náo nhiệt, đèn đuốc sáng choang, mà tới gần bờ sông bên kia, thì đã có thể nhìn thấy miếu phu tử náo nhiệt nhất rồi.
Một con đường ven sông này, là minh châu sáng chói nhất toàn bộ Giang Ninh thành, trên đường tràn đầy đèn hoa tinh mỹ, sáu thuyền hội Thi Viên cả đêm đi dạo trên sông Tần Hoài, nhưng đến lúc này, tất nhiên sẽ đi qua nơi này, Tiểu Kiệt có kinh nghiệm tham gia Thi Hội., Bởi vậy trực tiếp chạy tới bên này chờ đợi. Nàng tìm một gian tiệm chơi trân quý do Kính thị mở đường đưa thiệp mời tới, đối phương liền vội vàng gọi người ngăn một chiếc thuyền nhỏ, mà lúc này, trên long cung vàng son lộng lẫy kia, cũng đã xa xa xuất hiện ở đầu hàng Tần Hoài Hà, dưới nhiều thuyền hoa nổi bật, chạy tới bên này.
Thuyền nhỏ nho nhỏ bên bờ sông thỉnh thoảng tới gần, lướt nhanh. Chiếc thuyền nhỏ này sau đó cũng đèn đuốc thấp thoáng bờ sông, kéo về phía trung tâm con sông kia, thuyền lớn liên tục chạy tới gần., Hai tay tiểu cô nương trên đầu thuyền nhẹ nhàng đưa lên trước người, ngẩng đầu nhìn thuyền hoa đang dần dần tới gần, đèn hoa trên thuyền hoa cũng dần dần chiếu sáng cái bọc đáng yêu và khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé mang theo ước mơ. Tiếng nhạc từ bờ sông truyền tới, bên trong lại có một hồi ca múa sợ là sắp tiếp cận đến hồi cuối cùng., Bất quá nàng cũng không cảm thấy tiếc nuối, có thể tới chơi, kỳ thật đã rất tốt rồi, nếu như có thể học được mấy bài hát ở đây...Nàng nhớ tới buổi tối cô gia ưa thích nghe hát... Ừ, cô gia nhất định sẽ rất cao hứng.
Trong thuyền hoa ca múa tản đi, sau đó vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, sau đó có thuyền nhỏ từ bên bờ đưa lên mấy câu thơ xuất sắc trong đại thi hội, có bài kèm theo tiếng ca ngợi cùng đánh giá. Thi hội không thể nào là một đống người vẫn ngồi phẩm thơ viết thơ., Kỳ thật từ lúc thuyền hoa lên thuyền đã có rất nhiều tiết mục, nghe từ ngữ mơ mộng viển vông xem phong cảnh gì đó, lúc nào cũng cho mọi người cảm ngộ, ngắm cảnh., Nhưng đến lúc này rồi, cuối cùng vẫn là tiến vào giai đoạn quan trọng nhất của buổi thịnh hội này. Bởi vì nói lại, tuy rằng sau đêm nay cuồng hoan thậm chí đến giờ Sửu, cũng phải qua điểm sáng ba điểm, nhưng thực tế sau giờ Tý, hội thơ sẽ dần dần đìu hiu.
Lý do chủ yếu nhất là vì đại đa số lão nhân, hoặc là người trung niên thân thể kém -- Thi nhân quá nửa là thân thể kém -- nhiều lắm cũng chỉ là tụ tập đến lúc này, qua thời gian này, tinh thần không chịu nổi, cơ bản đều đến lúc về nhà. Mà ở trong đàn văn., Có thể có thanh danh nhất định tự nhiên vẫn là những người này, đêm nay muốn dương danh muốn được chú ý, cách nhìn của những người này mới là màn kịch trọng điểm. Mà sau khi bọn họ rời đi, còn lại mới chính thức là trò chơi của tài tử giai nhân, tán gái đến giờ Tý mới có thể trở thành chủ đề chính., Cũng tương đương với buổi tụ hội nha kỹ long trọng này, tuy nhiên ở niên đại Lao kỹ thành Phong này mà nói, sự tình này cũng đúng là có thể lấy danh nghĩa phong nhã, nhưng ý nghĩa đã không còn quan trọng như trước nữa, danh và sắc đẹp dành cho đại đa số nam nhân thời đại này chọn lựa, bọn họ đều sẽ lựa chọn dương danh đầu tiên.
Bởi vậy đến lúc này, đủ loại thi từ tốt cũng đã lục tục đi ra, phía trước kỳ thật đã truyền đến một ít tốt nhất, đêm nay có mấy bài thơ kinh tài tuyệt diễm, Tô Đàn Nhi cũng quơ mấy trang giấy trắng trước mặt nàng, lúc này đang cùng một nữ quyến Ô phủ bên cạnh nhẹ giọng nói chuyện với nhau.
Thật ra cô cũng thích thi từ, tuy bản thân không am hiểu về phương diện này, nhưng thơ nhân ở thời đại này cũng giống như ngôi sao hiện đại vậy, trong lòng cô bé nào không có một chút lãng mạn nào. Cô bé cũng không am hiểu, bởi vậy ngược lại càng thêm thích thơ từ, cảm giác tài tử nào đó ở trước mặt mọi người tự nhiên cũng làm cho cô động lòng.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là một bộ phận theo đuổi tinh thần cuộc sống, cũng giống như rất nhiều người ở hiện đại đều thích Lưu Đức Hoa vậy. Tuy rằng thích, xưa nay nàng cũng sẽ không biểu lộ quá nhiều, hơn nữa tướng công Ninh Nghị nhà mình hẳn là cũng không biết nhiều thi từ, từ sau khi nhìn cái bè Tam Ngẫu Phù Bích Trì kia, nàng rõ ràng là không biết, huống hồ chính nàng cũng thẳng thắn, nhưng kỳ thật điều này cũng không quan trọng.
Một lát sau, Tiểu Kiệt cũng theo một nữ tỳ dẫn đường đi tới.
"Tướng công ngủ xong rồi sao?"
"Ừm, ngủ rồi."
"Diệu Nhi Hạnh Nhi ở đó, để cho các nàng thêm một cái đệm chen nhau thì thế nào?"
"Vâng, tiểu thư ta đi qua... Ô Tam tiểu thư chào."
Sau khi thi lễ với nữ quyến Ô phủ ở bên cạnh, Tiểu Huyên mới hướng về phía hai tiểu nha đầu vẫy tay chạy tới, lúc này xinh xắn và Hạnh Nhi cùng ngồi trước một cái bàn ngắn, phía trên bày đầy các loại thực phẩm trái cây tinh xảo, Tiểu Kiệt ngồi xếp bằng ở giữa, ba nha đầu liền cười ha hả rồi chen thành một đoàn.
Cách đó không xa, Tô Đàn Nhi cùng nữ quyến Ô phủ kia đứng dậy đi lại một chút. Tụ hội loại này, bình thường đều là nam tân nữ quyến tách ra, giữa còn có bình phong ngăn cách, nhưng đương nhiên cũng không nghiêm khắc. Thi hội Miểu Viên mời không phải đều là đại tiểu thư Vân Anh chưa gả, mà cơ bản là dẫn theo gia quyến đến đây., Tuy rằng cũng cách một bộ phận, mọi người thoáng giữ lễ tiết, nhưng ở bên cạnh đi lại, trong lúc phu thê luôn có thể gặp mặt nói chuyện, Tô Đàn Nhi cùng nữ quyến Ô phủ kia đi đến bên mạn thuyền nhìn ngọn đèn dầu trên bờ, đối phương phu quân cũng đi tới. Ô phủ làm tấm vải lớn nhất của Giang Trữ., Lúc trước song phương đều quen biết, hàn huyên vài câu, lại tâm sự về tin tức có liên quan đến vải vóc. Tô Đàn Nhi vốn định tránh hiềm nghi nên cho vợ chồng bọn họ nói tri kỷ. Trước mắt một đoạn, Tiết Tiến cùng mấy tên công tử còn lại cũng đong đưa quạt xếp tới đây., Bọn họ đeo khăn đầu học sĩ, thay trang phục thương nhân, cách ăn mặc học sinh, lúc này gió đêm thổi tới, tựa hồ có vài phần phong phạm quạt lông gói khăn -- a, phong phạm quạt xếp.
Tiết Tiến đêm nay có chút nổi bật, vừa rồi viết một bài thơ tuyên nguyệt, được mọi người ca ngợi, xem như một trong mấy bài thơ duy nhất trong Thi Thi hội tại Thiên Hoa viên tối nay. Lúc này đi tới, nam tử Ô phủ liền chắp tay, cười nói: "Tiết huynh đại tài, tối nay sợ là phải được Dã Lan tiểu thư ưu ái, thật đáng mừng."
Phất Lan kia là danh kỹ trong mấy năm gần đây của Tần Hoài, bán nghệ không bán thân, được xưng là tài sắc song tuyệt, có chút quan hệ với Lao gia, bởi vậy lần này mới có thể mời được nàng. Nàng lựa chọn mấy khúc thơ thích ca, đương nhiên bản thân cũng có tiết mục chuẩn bị, nhưng mấy bài thơ nàng lựa chọn hát thường là giai đoạn nổi bật nhất trong thi hội nào đó.
thao tác ở đây phức tạp, không phải chỉ là tài hoa quyết định tất cả, nhưng tài hoa đích xác có thể quyết định đại đa số, bài thơ kia của Tiết Tiến bản thân không tệ, gia đình bối cảnh cũng có, bởi vậy khả năng trở thành áp trục là rất lớn., Mà nếu ở đây hắn nhận được ưu ái, mấy tháng sau sợ là cũng có cơ hội thân cận với Mạn Lan tiểu thư, bị mời tới dự tiệc hoặc là bàn luận về luận văn về thơ, đây chính là chuyện rất nổi bật. Còn nếu có thể tiếp tục xử lý Lăng Lan tiểu thư kia, phá thân thể của nàng thu vào trong phòng, vậy càng chứng minh được thành tựu cuối cùng của nam nhân mị lực của nàng.
Tần Hoài Hà ung dung mấy trăm năm, loại chuyện xưa này hàng năm đều có, cũng có thể trở thành chủ đề lưu hành trong thời gian dài hoặc ngắn, nam nhân trong đề tài này, tự nhiên là xuất hết danh tiếng, sau đó chính là báo ra danh tự, người ta cũng sẽ hâm mộ ngươi là tài tử phong lưu, danh tiếng vang dội mấy phần.
Lúc này bị người khích lệ, Tiết Tiến tất nhiên là một phen khiêm nhường, nữ quyến Ô phủ bên cạnh cũng cười nói: "Thi từ của Tiết công tử, thiếp thân nghe xong cũng có vài phần cảm động đấy." Tô Đàn Nhi cũng thích thi từ kia, mở miệng ca ngợi vài câu. Kỳ thực Hoa kiệu nhân đưa người, đối với nữ nhân Ô gia này thực sự quen thuộc, tỷ như Tô Đàn Nhi, đều hiểu rõ hơn phân nửa bài thơ của đối phương là từ một danh gia nào đó mua được.
Tiết Tiến cười đến vui vẻ, lại khiêm tốn nhường vài câu, song phương nói chuyện với nhau một phen, Tiết Tiến kia nói: "Đáng tiếc Ninh huynh chưa từng đến đây, nếu không thấy sự kiện rầm rộ như thế, nhất định có thể có giai để xuất thế..."
Tô Đàn Nhi nhíu mày, thoạt nhìn mấy người ở bên này nói cao hứng bừng bừng, làm chủ nhân một gã trung niên của Lao gia cũng đi tới, người này chính là em trai của gia chủ Phụng gia, tên là Hinh Dương Dụ, trước kia đã từng trúng cử nhân, bản thân cũng có chút tài hoa. Bản thân hắn cũng đi lại các nơi chiêu đãi mọi người., Lúc này cười xen vào vấn đề, hỏi mọi người cái gì đó, Tiết Tiến liền dặn dò một phen, nói tướng công Ninh Nghị của Tô Đàn Nhi vốn là chuẩn bị đến, đáng tiếc mấy ngày nay lây nhiễm phong hàn, rất là đáng tiếc, nếu không lấy tài hoa của Ninh Nghị các loại.
"Ta thấy rồi cũng chưa chắc, nghe nói Ninh Nghị kia tuy đã đọc sách vài năm thế nhưng cũng chỉ là hạng xoàng, tới hay không cũng vậy mà." Phía sau có người mở miệng nói.
Tiết Tiến mỉm cười quay đầu lại: "Phùng huynh đừng nói lung tung, Ninh huynh phong thái khí độ, ta cũng từng thấy qua, Tô gia ngàn lựa chọn tìm trăm, vừa rồi chọn trúng Ninh huynh..."
Phu quân Ninh Nghị của Tô Đàn Nhi không có quá nhiều tài hoa, người Ô phủ có chút giao tình với Tô Đàn Nhi đều biết rõ, bởi vậy trong lúc nói chuyện, mặc dù cũng có hỏi đến thân thể Ninh Nghị, nhưng cũng không đề cập đến tài hoa thi văn gì đó. Lúc này nhìn đối phương biểu diễn, hai người Ô gia tự nhiên cũng rõ ràng suy nghĩ của Tiết Tiến. Tiết Tiến trước kia theo đuổi Tô Đàn Nhi., Thượng môn cầu hôn chưa có kết quả, hàm chứa chút oán khí trêu chọc. Thành thật mà nói, biểu diễn không có gì kỹ thuật, nhưng hiệu quả cũng sẽ không giảm bớt, nếu tiếp tục nói như vậy, không chừng ngày mai trong những vòng nhỏ này sẽ truyền lên một hồi nghị luận Tô Đàn Nhi gả phế vật., Nữ tử Ô gia kia nháy mắt cho tướng công một cái, muốn làm cho hắn dừng một chút, nam tử ngược lại thấy được, nhưng mà chần chờ một lát, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì. Tô Đàn Nhi vẻ mặt mỉm cười, liền muốn mở miệng, từ Tiểu Tỳ Hưu bên cạnh nàng xông ra.
"Đúng vậy, cô gia viết thơ rất lợi hại nha." Nàng vốn đang cùng xinh xắn Hạnh Nhi chơi đùa, cầm một miếng bánh định lặp lại ảo thuật của Ninh Nghị dạy nàng, điểm tâm cũng rơi xuống đất, sau đó ba người cũng chú ý tới tình huống bên này, Uyển Nhi kia nói công tử Tiết gia không có ý tốt, Kính Nhi ngẫm lại, lúc này liền tới đây." Cô gia còn viết thơ."
Lời tiểu nha đầu vừa nói ra, Tiết Tiến và Tô Đàn Nhi ở bên này đều ngẩn người, một lát sau, Tiết Tiến mới bật cười: "A, Ninh huynh cũng có đại xuất thế sao? Thật tốt quá, vừa vặn lấy ra cùng mọi người quan sát một phen."
Hắn bày ra một bộ dạng đầy kinh hỉ, nhưng thực ra trong lòng sớm đã nở nụ cười. Tài học của Ninh Nghị là gì thì hắn đã sớm nghe qua. Đọc sách nhiều năm như vậy, thơ là có thể viết, nhưng viết ra sẽ có dáng vẻ gì., Vậy thì khó nói rồi, lúc này chỉ cho rằng tiểu Kiệt kia không biết thưởng thức. Nếu như lúc trước lấy tình huống, có lẽ sẽ có mấy người nói nhảm, nhưng kỳ thật ý nghĩa không lớn, nhưng nếu thật sự lấy một bài thơ kém cỏi ra cho mọi người xem, sẽ có hiệu quả gì, vậy thì hoàn toàn ngồi yên.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
"Ừ, được lắm." Tiểu Kiệt gật đầu, móc một tờ giấy được gấp từ trong quần áo ra, ngoài miệng càm ràm: "Buổi tối cô gia không thoải mái muốn nghe Tiểu Đình hát, cho nên Tiểu Kiệt cầm thi từ để cô gia chọn một bài. Nhưng cô gia nói mấy thứ đó cũng không thích lắm, cho nên tự mình viết một bài, đây chính là bài hát, Tiểu Kiệt đã chép xong..."
Những thứ kia cũng không quá thích, cho nên chỉ tự mình viết một bài...Khẩu khí thật lớn, Tô Đàn Nhi cùng Khánh Dương Dụ bên cạnh đều nhíu mày, chỉ có Tiết Tiến cười càng xán lạn hơn một chút. Tiểu Kiệt nói, đem giấy vẽ đến trên tay Tô Đàn Nhi vẻ mặt nghi ngờ chưa định, Tô Đàn Nhi nhìn tờ giấy tuyên, xác định đúng là có chữ nhìn Tiểu Kiệt, sau đó mới chính thức xoay chuyển tờ giấy, môi khẽ mở, vừa yên lặng đọc chữ trên đó.
Đọc được nửa chừng, tốc độ đôi môi khẽ mở chậm lại, ánh mắt dần trở nên phức tạp, cuối cùng cũng bình tĩnh lại, lại nhìn Tiểu Kiệt một cái, rồi tiếp tục đọc bài thơ trên giấy. Tiết cười cười, rướn cổ nhìn lại, tuy không nhìn thấy nhưng vẫn rất vui vẻ...
Suy nghĩ có ích lợi gì, dù sao ngươi cũng phải lấy ra cho mọi người xem, đến lúc đó ta đọc giúp ngươi là được rồi, ha ha!
Dường như chơi đùa thành công, tâm tình hắn rất vui vẻ.
Một lát sau, một bên thân thuyền dâng lên khói lửa lớn, quang diễm mỹ lệ thấp thoáng bên trong, Tô Đàn Nhi mới đưa ra câu từ kia.
"Xin Đát Dương thế thúc chỉ điểm..."
Diêm Dương Dụ dĩ nhiên nhìn ra mánh khóe, lúc này gật đầu cười cười. Đối với vị tiểu thư Tô gia ôn nhu trên thực tế không làm cho lão yêu thích, cho dù trong nhà có rể một người không có gì để học cũng là chuyện bình thường, ngược lại Tiết Tiến Mạnh kia rất cay nghiệt, làm cho người ta không thích., Lập tức quyết định cho dù thi từ không tốt, cũng phải nói vài câu tốt, cố gắng giảng hòa. Hắn tiếp nhận thi từ, cúi đầu nhìn lại, trong lòng đang nghĩ đến cùng nên đánh giá thế nào.
Khói lửa bốc lên, người bên ngoài chờ đợi câu bình luận đầu tiên của hắn, Tiết Tiến nho nhã mỉm cười, nhã nhặn khiêm tốn. Tô Đàn Nhi nhìn hắn một cái, ánh mắt rơi xuống tờ giấy trên tay Dương Dụ, nhẹ nhàng cắn môi.
Hỏa diễm trong lúc sáng tối, ánh mắt phức tạp khó nói nên lời...
Thân thể trần trụi...
Chư vị, Hương Tiêu ở đây cầu đại lượng đề cử vé số.