Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thời gian là buổi sáng, xuyên qua cửa chính, tiến vào Thiên điện, bình bạc liền gặp được thiếu nữ một thân xiêm y màu vàng nhạt, đó là Triệu Tiểu Tùng. Nàng đang chỉ huy một ít hạ nhân phủ công chúa vận chuyển mấy cái rương lớn, liên tục dặn dò không được qua loa chặt đứt đồ vật.
Hai người vừa đối mặt, liền mỉm cười: "Nhạc gia tỷ tỷ, tỷ tới rồi."
"Ừm, đây là..."
"A, trong nhà có mấy cái bình lớn, công chúa ngại chướng mắt, nên đổi. Đúng rồi, Nhạc gia tỷ tỷ, điện hạ đang chờ ngươi đây, ta dẫn ngươi đi."
Triệu Tiểu Tùng là cháu gái của danh thần Triệu Đỉnh, nữ chân nhân công phá bình an, đi theo công chúa trên Long thuyền, về sau trên Long thuyền cùng trưởng công chúa giết chết Tần Ngọc, đối với hắn có ân cứu mạng, hôm nay cũng thành nha hoàn hầu hạ bên người công chúa, hầu hạ công chúa sinh hoạt, cũng quản lý rất nhiều đại sự trong phủ. Ngân Bình cũng coi như quen biết với nàng, hai người tán gẫu vài câu, một đường đi vào trong.
Xuyên qua cửa tiếp theo là thao trường nội viện phủ công chúa, hai đội binh sĩ mặc giáp đang tiến hành thao luyện dưới ánh mặt trời, một đội là nam binh, một đội khác đều là nữ tử —— bọn họ là nô bộc phụ nữ trong phủ công chúa, phần lớn là nữ thật sự sưu núi lấp biển, mất đi quả phụ trong gia đình., Ngoài công việc, trong phủ cũng yêu cầu các nàng tiến hành một ít huấn luyện chém giết, lúc này mọi người cầm đao côn hô quát không thôi, mồ hôi đầm đìa, mà phụ trách thao luyện các nàng, chính là một đạo cô áo bào tro lưng đeo trường kiếm.
Phát giác được thân ảnh đi qua, đạo cô kia nghiêng đầu qua, sau đó hơi chắp tay, nghe được thuần hậu thậm chí mang theo khàn khàn, tiếng nói có mị lực truyền đến: "Nhạc cô nương."
Bình bạc cũng lập tức thi lễ: "Thanh Y chân nhân."
Song phương cũng là chỗ quen biết cũ.
Thanh Y chân nhân La Thủ Vi vốn là đạo sĩ của một phái, khi nữ chân nhân đánh tới, nàng theo huynh trưởng xuôi nam, về sau nữ nhân giết qua phòng tuyến Trường Giang, phụ thân của nàng La Thủ Kính như huynh trưởng La Hầu đều chết vì thủ thành, La Thủ Vi liền lưu lại trong quân. Sau đó Lý tần cảm thụ được sự tích của hắn, tìm được La Thủ Vi, giúp hắn bảo tồn điển tịch chính phái, lại dẫn tiến cho Chu Quân - Quân Vũ.
Đợi khi tân quân đến Phúc Châu, hội hợp với trưởng công chúa, Chu Bội cứu một lượng lớn nữ tử phá gia, đến lúc chọn lựa nữ quan, bắt lấy La Thủ Vi kiếm pháp siêu quần hùng cùng Nhạc Ngân Bình tinh thông năm bước mười ba thương, để cho các nàng biên ra một bộ trận pháp thích hợp cho nữ tử giết địch cùng phương pháp rèn luyện. Đạo gia vốn nghiên cứu trận pháp, bình bạc lại là mẫu thân truyền thừa, lúc đó hai người rất là có một đoạn tình hợp tác.
Từng bắt chuyện, một hồi trôi qua, bình bạc ở trong thư phòng phía sau liền thấy trưởng công chúa đang ghi lại hương án. Chỉ thấy nàng mặc một bộ đồ trắng nhà, ngồi ở sau bàn sách, một tay cầm bút, một tay cầm bàn tính đang đánh đùng đùng không ngừng.
"Trước tiên cứ ngồi thoải mái, ăn ít đồ đi, ta ở đây sẽ xong ngay thôi."
Hai bên sớm đã không phải mới quen, sau khi nói qua, bình bạc được Triệu Tiểu Tùng an bài trong phòng ngồi xuống, còn lấy ra một mâm điểm tâm. Bình bạc ngồi ở đó, thì hâm mộ nhìn ngón tay trưởng công chúa hầu như sắp thành huyễn ảnh phía trước, trong phủ công chúa, vị trưởng công chúa này có tính toán kinh người, một số lượng lớn gia tăng giảm bớt., Nàng chỉ liếc mắt một cái liền có thể tính ra kết quả, bất luận sổ sách phức tạp thế nào, đều không thoát khỏi sự xem xét của nàng, mà nhà Triệu Tiểu Tùng học uyên nguyên, đối với các loại điển tịch, đã từng nhìn không quên chỉ có thể thấy. Đầu óc của ngân bình tuy không kém, nhưng so sánh với hai người này, chỉ có thể cảm thấy tự ti mặc cảm.
Nếu mình cũng có bản lĩnh như vậy, liền có thể trở về giúp phụ thân quản lý trướng trướng quân Nhân Hoàng. Dựa theo phụ thân nói, đánh trận quan trọng nhất là gì, nói đi nói lại, vẫn là tiền.
Một lát sau, trưởng công chúa kiểm tra xong con số trên sổ sách, gọi Triệu Tiểu Tùng tới, cùng nàng vẽ mấy con số trên sổ sách, thấp giọng dặn dò vài câu. Triệu Tiểu Tùng gật gật đầu, thu dọn xong sổ sách đi ra. Chu bội lúc này mới đứng dậy hướng về phía bình bạc bên này.
"Nửa tháng gần đây, chuyện quan viên Chung Nhị Quý, đã có đầu mối chưa?"
Nàng mặc một thân vải bố màu trắng, nhàn nhã khoan dung, đi tới gần ngược lại có vẻ thân thiết, bình bạc lắc đầu.
"Bây giờ biết rõ vẫn là lúc trước, cục diện do nữ hải tặc tên là Trần Sương Nhiên kia làm, nhưng người còn chưa bắt được, chứng cứ cũng khó tìm."
"Ta nghe nói, tỷ đệ hai ngươi gần đây đánh khắp Mai Châu vô địch thủ, uy phong vô cùng."
"Kỳ thật đa số là con khỉ da của Nhạc Vân đang đánh người."
"Ừm, ngươi vẫn không nên tham dự vào, tương lai làm sao tìm phu nhân được."
"Điện hạ à..."
Chu bội nói vài câu, dẫn chủ đề về hôn nhân, vẻ mặt bình bạc bất đắc dĩ cười xin tha. Nếu là người bình thường, đại khái ở trong uy nghiêm của trưởng công chúa cảm thấy gò bó, nhưng địa vị ban đầu của Nhạc gia bất đồng, thứ hai là khi song phương đặt chân ở Phúc Châu đã từng có lượng lớn ở chung một chỗ., Đám người Chu Bội, La Thủ Vi, Triệu Tiểu Tùng, Ngân Bình đã sớm tâm tình ngâm thơ trong ban đêm ở Đài Phong Thiên, thậm chí đề cử cho nhau những kinh nghiệm tiểu thuyết thoại tình. Chu Bội đối ngoại uy nghiêm, nhưng trong âm thầm, kỳ thật cũng là hiền hòa.
"Ngươi đừng có coi thường chuyện này, bình bạc đó, tương lai mà truyền ra ngoài, e là sẽ nói bên cạnh phủ trưởng công chúa, không phải quả phụ thì cũng là cô gái già cả, ngươi nhìn xem ngươi, nói thế nào cũng là nữ quan của phủ công chúa ta., Lại nhìn Triệu Tiểu Tùng, gần đây cô nói, cô quyết tâm không chịu kết hôn, muốn kế thừa di chí của Triệu Đỉnh, sáng phục Trung Nguyên... Tức chết ta, còn tên La Thủ Vi kia nữa, sớm muộn gì cũng có người nói hắn là trưởng công chúa biến thái của ta, đã chia rẽ nhân duyên của người khác."
"Khà khà." Vẻ mặt của bình bạc cười khổ, không tham dự đề tài: "Ta chỉ là không gặp được người..."
Trong mấy người, Triệu Tiểu Tùng tâm tư, ngân bình ngược lại cũng biết, nàng là thiên tư thông minh, từ nhỏ đã nhìn không quên, được Triệu Đỉnh đưa lên thuyền, hầu hạ trưởng công chúa, vốn là con đường tránh họa cầu sinh, nhưng sau khi cứu Chu Bội, nàng xử lý rất nhiều chuyện đều rất gọn gàng ngăn nắp, dần dần, chính mình cũng cảm thấy năng lực này thú vị.
Hai người trò chuyện với nhau, Triệu Tiểu Tùng nói: "Ngày trước những thánh hiền sách kia cũng có tác dụng, những đạo lý tối nghĩa kia, trong lòng cũng càng hiểu rõ, ta muốn cả đời này đều có thể giống nam tử, làm chuyện đỉnh thiên lập địa!"
Trong mấy người, Triệu Tiểu Tùng nhỏ tuổi nhất, nhưng trong lòng ôm ấp, xem ra bình bạc là lớn nhất, là nhân vật rất giỏi.
Về phần Thanh Y chân nhân La Thủ Vi, mọi người đều biết nàng từng ở chung với Lý tần một thời gian ngắn. Lý tần là đại nho đương thời, trong nhà sớm đã có thê thiếp, nhưng nữ nhân lần đầu tiên xuôi nam, hắn trước sau có vài lần lang bạt kỳ hồ. Lần đầu tiên là sau khi Thái Nguyên thành bị trọng thương chạy trốn ngàn dặm, lần thứ hai là sự sỉ nhục bình tĩnh, sau đó tiến đến An thành bị phá, lại theo Quân Vũ từng chạy trốn liên tục.
Ở đây ba lần lang bạt kỳ hồ ly khai, người nhà chết tán, sau khi đến Phúc Châu, trong nhà có một lão thê tử đã không xuống được giường, còn có một tiểu nữ nhi tại trong chiến loạn bị què chân, ngày thường nuôi dưỡng ở hậu viện không nhiều người. Lấy thân phận địa vị của hắn., Nữ tử ban đầu như thế nào cũng không lấy được, nhưng hắn bận rộn học vấn. Vô Tâm lại đang giúp La Thủ Vi chỉnh lý lại điển tịch của chính phái. La Thủ Vi vì đó mà quản lý các loại gia vụ, thậm chí còn nắm giữ các loại gia nghiệp cho lão thê, con gái cũng hòa hợp với nhau.
Đạo sĩ chính phái là có thể kết hôn gả người, đám người Ngân Bình cũng một mực cho rằng La Thủ Vi có thể sẽ trở thành "sư nương", nhưng cuộc sống hiện thực cũng không thuận lợi như vậy, đến mức năm ngoái hai người cãi nhau một trận, La Thủ Vi dưới cơn tức giận chạy tới phủ công chúa làm vũ quan nội phủ cho Chu Bội cùng thị vệ bên người, đám người Ngân Bình đi hỏi Lý Liên, Lý Liên nói rất thẳng thắn và đơn giản: "Nói lời nói, nói một câu nặng, liền làm đảo lộn."
Nữ quan đi theo bên cạnh không phải quả phụ thì cũng là vợ chồng, có chút nhân duyên cũng tan biến, lời đồn đại bên ngoài đã sớm có, mặc dù đây là chút chuyện nhỏ bên ngoài, nhưng Chu bội nói ra, cũng là vẻ mặt bất đắc dĩ. Tuy nhiên những chuyện này nói nhiều cũng vô ích, nàng ngồi chung một chỗ với bình bạc, sau đó lại trò chuyện với Nhạc Vân tung hoành khắp nơi:
"Tuy ta nói với ngươi, học được vài tuyệt chiêu của Thanh Y chân nhân, nhưng nếu thật sự muốn đánh người thì một chút cũng không sử dụng được. Nếu không như vậy, ta cũng thật sự muốn chấp nhất ba thước Thanh Phong, cùng các ngươi đi xem võ lâm thế nào."
Nàng nói đến việc này, đáy mắt có mơ ước, ngân bình thì cau mũi, liều mạng lắc đầu.
"Tiểu thuyết đều là điện hạ gạt người." Nàng nói, "Ta nói với ngươi, ngươi đừng nhìn những tiểu thuyết võ hiệp kia nói phố phường tiêu sái thế nào, trên thực tế, phố phường nhiều nhất chính là điêu dân, ngươi xem Chung Nhị Quý, không phải là bị những người kia bức chết, năm đó Tần tướng gia bị hắt phân, không phải cũng vậy sao! Còn có, nói là ngày hôm trước, chúng ta gặp được một chuyện..."
Chu Bội cười nói: "Nói một chút, nói đi."
"Nguyên nhân của sự việc là do đêm hôm đó, ở chợ đêm ở Ngân Kiều phường, tiểu đệ gặp phải hai tên đại bại cùng hung cực ác, sau đó liền đánh nhau, về sau không phân thắng bại, hai tên bại chạy mất..."
"Ồ? Vân tiểu ca cũng không bắt được bọn họ, hai tên bại hoại kia tên gì?"
"Ừm, một người tên là "Hỗn Nguyên Phủ" Chu hình, còn một người khác, sau lại nghe nói là "Hùng Vân Hải", "Ngân Bình" khoát tay một cái, "Trọng điểm không phải cái này, trọng điểm không phải là đúng, bọn họ không phải đánh rất lợi hại sao, chung quanh chợ đêm, bàn ghế trên bàn khó tránh khỏi có va chạm. Tiểu đệ thật không đành lòng, sau khi đánh xong còn mang theo vết thương, liền đi qua từng nhà từng nhà bồi thường tiền, sau đó có một cửa hàng, nghe nói là một nhà bán bốc gạo..."
Nhạc Ngân Bình nói: "Bánh chưng này là một đại thẩm mập mạp, đầu đầy ruột, nàng giật giật cháu trai của nàng tới đây gây sự, công chúa ngươi biết không, đòi giá trên trời, cái gì mà một cái ghế rách đòi hai lượng bạc, một cái bàn gọi là Tử Đàn Mộc, muốn mười lượng là mười lượng., Đây không phải là nói nhảm sao, còn có, nói là bát bánh gạo hấp nhà hắn, là cổ vật gia truyền, bị đập nát phải đền một trăm lượng! Nghe nói tiểu đệ kia còn tóm tiểu đệ không cho đi. Điện hạ, muốn gặp người như vậy, người phải làm sao bây giờ?"
Chu bội cười: "Thật là thú vị... Lấy tính khí của Vân tiểu ca có phải đã đánh hắn rồi không?"
"Không có." Bình bạc lắc đầu, "Tiểu đệ thiếu chút nữa tức chết, nghe nói hắn cũng giơ quyền muốn đánh, tiểu tử kia nghỉ ngơi một chút, liền trực tiếp nằm xuống đất, chơi xấu, nói đánh ngươi a, ngươi lỗ càng nhiều. Tiểu đệ nói với ta chuyện này, mặt mũi đều muốn bốc khói."
"Sao có thể có tên vô lại này." Chu Bội cười nói: "Vậy sau đó thì sao? Xử lý ra sao?"
"Đương nhiên là hàng một vật a." Bình bạc cũng cười, "Về sau tiểu đệ trực tiếp tìm quan sai tới dọa tiểu tử kia sợ hãi bỏ chạy mất, sau đó để cho quan sai cùng người trong thị trường định giá bồi thường, cái khác không nói, cho cái nhà bốc gạo này, định giá thấp nhất, ha ha ha."
"Đã thành như vậy, cũng vẫn là lỗ vốn, Vân tiểu ca vẫn là thuần lương."
"Ừm, nếu không bồi thường cũng không phải việc nhỏ, cha sẽ bắt hắn về đánh."
Hai người nói chuyện phiếm tới đây cũng đều mỉm cười trong chốc lát. Ngoài cửa truyền đến động tĩnh, sau đó tiến vào, chính là Thanh Y chân nhân La Thủ Vi, sau khi bắt chuyện với Chu Bội, Chu Bội cũng bảo nàng ngồi xuống một bên.
"Hôm nay gọi là bình bạc tới, kỳ thật là âm thầm thăm dò được một chuyện." Chu Bội ngồi ở ghế chủ vị, nói chuyện chính sự: "Gần đây ngoài cung, có các loại chuyện phát sinh, tháng trước hình xăm hậu quan huyện bắt đầu, bên ngoài không yên ổn, chúng ta đoán chừng có một đám người trong tối muốn làm chuyện xấu, chuyện này các ngươi cũng biết mà."
"... Như vậy dựa theo tình báo mấy ngày nay, trong thành có mấy nơi rất nguy hiểm, một là phủ công chúa của ta, có thể sẽ có người tới hỏi; hai là bên Lý tiên sinh, thân phận địa vị của hắn hết sức quan trọng, cũng có thể bị kẻ trộm nhìn chằm chằm; còn ba là từ nhà Tả từ Tây Nam trở về, cũng có thể xảy ra chút chuyện, nhưng điều này không cần lo lắng quá nhiều."
"Bởi vì tin tức như vậy, bên ta đã quá lo lắng, muốn sắp xếp một số người đáng tin cậy. Võ nghệ lại cao cường, đi chăm sóc Lý tiên sinh một chút. Đầu tiên là nghĩ đến Ngân Bình và Vân tiểu ca, nhưng tính tình Vân Tiểu ca nhảy nhót tưng bừng., Gần đây vì chuyện Chung Nhị Quý, lại đuổi người xấu khắp nơi, người ta tín nhiệm nhất chính là bình bạc. Nhưng từ trước tới giờ bình bạc còn chưa lập gia đình, tuy nàng và Lý tiên sinh có danh phận sư đồ, nhưng nam nữ có khác biệt, cho nên ta suy nghĩ một chút..."
Chu Bội nói tới đây, nhìn thoáng qua hai người trong phòng. Thần sắc của bình bạc thản nhiên chờ đợi nàng phát lệnh. La Thủ Vi đứng bên có vẻ bình tĩnh, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
"Cho nên ta nghĩ nghĩ, có phải có thể như vậy không, bảo bình bạc đến chỗ ta, làm thị vệ bên người cho ta, bảo vệ trong phủ, ngươi cũng hiểu, tiếp nhận hẳn là không khó. Còn La chân nhân đâu, đi tới cũng đã từng giao thiệp với Lý tiên sinh, ngươi mang theo ít phủ binh, qua bên kia, ta cảm thấy, có lẽ thích hợp hơn so với bình bạc. Hai vị nghĩ sao?"
Nàng nói được một nửa, thật ra bình bạc đã lĩnh hội ý tứ, lúc này trong mắt sáng lên: "Bình bạc tuân dụ chỉ." Một khe hở trong ánh mắt đã trôi về phía La Thủ Vi bên cạnh.
Chỉ thấy La Thủ Vi cũng đã đứng dậy, một lát sau mới chậm rãi khom người hành lễ: "Thủ Vi cẩn tuân dụ chỉ của điện hạ."
Lời vừa nói ra, Chu Bội và bình bạc trong phòng mới nhẹ nhàng thở ra. Sau đó dặn dò vài câu, La Thủ Vi cáo từ rời đi đầu tiên. Bình bạc theo sau nàng, sắp đi ra ngoài, xoay người lại hướng Chu Bội cười hì hì thi lễ một cái. Chu Bội mím môi mỉm cười, một con mắt nháy nháy với nàng một cái...
Hai người từ trong phòng đi ra ngoài, Chu Bội mới đi rót cho mình một chén nước lạnh uống, sau đó ngồi xuống trước cửa sổ mở rộng, cầm quạt quạt một hồi gió. Nhìn hòn non bộ hậu viện, trong lòng nàng tính toán mọi chuyện phương xa.
Tiến triển quá chậm...
Tại phương xa trong thiên hạ, Tấn Địa do nữ nắm quyền đã trải qua nghỉ ngơi lấy lại sức, đã chính thức bắt đầu mưu đoạt Tây Bắc; Trâu Húc cùng Đái Mộng Vi kết minh, tổ chức một vòng đại hội võ lâm; khu vực công bằng, địa bàn giữa tứ đại vương dần dần rõ ràng., Hà Văn sau khi được Lệ Hành cải cách, bắt đầu triển lộ binh hùng mã tráng, mà mấy người còn lại sau khi tấn công Hà Văn không có kết quả, mưu đồ sống yên ổn, đoán chừng ít ngày nữa sẽ phá thành., Tuy rằng quyền tu hành trái đã khởi hành, ý đồ thuyết phục Cao Thiên Vương sau khi phá thành cướp đoạt ra một đám vàng bạc trong thành nhằm bổ sung vào Đông Nam, nhưng phát triển thực tế, khả năng sẽ không thuận lợi như vậy, dù sao bánh nướng vẽ ra còn chưa thực hiện được chút nào, đã khiến cho người ta cống hiến, điều này khó tránh khỏi sẽ khiến cao sướng ngược lại xem thường Đông Nam... Hết thảy chỉ có thể phụ trợ quyền tu hành của Tả tu sĩ.
Quan trọng nhất là Tây Nam, đất đai cải cách đã bắt đầu từng bước một, Chu Bội nhìn các loại trình tự cải tạo đất đai truyền ra từ Tây Nam và phản ứng tiếp theo, từng cái từng cái từng kiện kinh tâm động phách., Đặc biệt là sau này dưới sự giảng giải của Tả Văn Hoài, nàng và Quân Vũ càng hiểu sâu sắc lợi hại trong đó. Quân Vũ cảm thán không thôi, cảm thán với lực lượng cực lớn của Tây Nam, có lẽ cũng ngầm hiểu sâu sắc suy nghĩ trong tương lai tiến hành "Quân chủ lập hiến", nhưng bây giờ làm không được.
Khải Mông chuẩn bị đại quy mô vẫn chưa xong, lớp thứ nhất chưa được bồi dưỡng ra, cho dù nói muốn mở chức dân chúng, cũng là câu nói to lớn mà vô dụng. Huống chi nơi Đông Nam lại là khu vực mở đường đặc thù gian nan nhất, khu gập trên núi, tài nguyên thiếu hụt dẫn tới thế lực tông tộc địa phương vô cùng ủng hộ.
Đôi khi Chu Bội ngẫm lại, nếu mình có thể chấp hành ban như Tây Nam, chuyện hôm nay tuyệt đối không đến mức khó xử như vậy; có lúc lại nghĩ, nếu đổi Ninh Nghị đến đây, chỉ sợ hắn cũng sẽ chi trái yếu, ra tay khó khăn chứ?
Nhưng nói khó là không có ý nghĩa. Bắt đầu từ khi phụ hoàng lựa chọn trốn lên Long thuyền, thiên hạ liền chia năm xẻ bảy, quần hùng nổi lên trạng thái hỗn loạn, mà tới bây giờ, nhặt nhạnh vàng, các thế lực hỗn tạp, người đầu cơ đã lần lượt bị loại, những người may mắn còn sống đều tìm được con đường đi về phía trước, nhưng bên mình, xem như tìm được rồi sao?
Đệ đệ dựa theo ý nghĩ truyền tới từ Tây Nam, ném hy vọng vào biển làm bậy, thậm chí trong lòng đã chuẩn bị sẵn cái gọi là "Quân chủ lập Hiến Hiến" đại nghịch bất đạo bực này. Nhưng thời khắc này nhóm hải thuyền đầu tiên chưa trở về, trên danh sách đã sắp thấy đáy. Lúc trước các gia tộc ủng hộ Hoàng tộc đã trở nên nghi ngờ, nếu như rời đi, uy nghiêm và lực lượng của Võ triều cũng sắp hao hết.
Còn có bao nhiêu gia tộc, thần tử, chính nghĩa chân chính đứng về phía mình... Nàng lại theo thói quen bẻ ngón tay, nhỏ giọng đếm.
Khóe trán lại đau lên.
Triệu Tiểu Tùng từ bên ngoài đi vào, cười hì hì: "Điện hạ, ta thấy La chân nhân và Nhạc gia tỷ tỷ đang bàn chuyện."
"Ừm, La Thủ Vi đã đồng ý." Chu Bội cũng cười: "Cuối cùng đuổi được một người rồi, ta tích đức."
"Vậy, điện hạ, chúng ta có nên an bài cho Nhạc cô nương một chút không. Ta nghe bằng hữu trong quân lưng còng nói, Nhạc tướng quân đang phát sầu, mỗi lần Nhạc cô nương trở về, đều muốn lải nhải với hắn, chớ có rảnh rỗi, trở thành bà đỡ già, không có gì phải thương xót."
Chu Bội xì một tiếng: "Ngươi cũng đừng nói cô ấy, ngươi tự đi mà thôi, ngươi cũng mau đuổi bản thân ra đi, A Di Đà Phật của ta."
"Khó mà làm được, ta còn muốn cùng với công chúa điện hạ kiến công lập nghiệp đây." Triệu Tiểu Tùng nói: "Công chúa là nhân vật tầm thường như Đường Thì Lý Tú Trữ, tương lai thành lập nương tử quân, không thể thiếu được ta như người hầu... Hơn nữa, công chúa ta nói cho ngươi biết, nam nhân trong thiên hạ này, ta không nhìn thấy bất cứ ai!"
"Được, bệ hạ cũng không vừa mắt."
"Ách, bệ hạ không nhìn trúng ta a. Hơn nữa công chúa điện hạ, tính cách này của ta không thể vào cung, nếu không không chừng lúc nào đó sẽ bị trị nhiều chuyện, làm nhiễu loạn đại tội cung khuyết..."
"Bớt nói..." Chu Bội bị tức giận đến không còn sức lực, một lát sau mới khẽ thở dài với nàng: "Đừng có nhàn rỗi, trở thành bà cô, không có đau lòng."
"Ừm, không bình thường." Triệu Tiểu Tùng gật đầu, sau đó thu liễm nụ cười: "Công chúa điện hạ, thời gian không sai biệt lắm, mấy vị đại nhân ngài lúc trước triệu kiến, hẳn là đã chờ ở bên ngoài một thời gian, ngài xem."
Chu Bội cũng nhẹ gật đầu.
Thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi đã qua, lại một lần nữa công việc.
....
"Mẹ nó, thật thất sách!" Tả Hành Chu trên người còn quấn một chút băng vải oán hận mắng ra.
Thời gian trôi qua không lâu, trong tiểu điếm bên ngoài Hoài Vân phường, hắn ngồi đối diện với Ninh Kỵ, một bên nhai một miếng lớn, món ăn được bưng lên, mà tự xưng là Ninh kị đã ăn cơm rồi nhìn hắn, chậm rãi ăn một bát bột băng.
"Xem ngươi nói kìa, ngươi đắc tội từ bao giờ vậy."
"Xem thường ai đây, ngươi cho rằng ta đến bên này lâu như vậy, "Hỗn Nguyên phủ" danh tiếng của ngươi thực sự là hỗn tạp sao? Nói cho ngươi biết, năm đó ta cầm hai cây búa, ở bên này giết tới bên kia ruộng, lại từ bên kia một đường chém giết trở về, đó là sự thật, cả con đường là máu chảy thành sông, ta chính là huyết thủ nhân đồ... Ừm, đúng rồi, huynh đệ kia sao lại không xuất hiện?"
"Ta tin máu chảy thành sông, nhìn xem buổi tối hôm trước ngươi leo máu ra kìa, khắp phố lớn đều như vậy, có cần phải không? Còn cả lời thoại kia nữa, ta thật sự... hắn không rảnh."
"Cái gì mà máu huyết, ngươi ngươi ngươi, ngươi biết cái gì, những máu kia có chút là của ta, dù sao cũng bị thương một chút mà, cũng có một số là gà vịt máu heo đã sớm giấu trên người, còn có lời thoại này nữa chứ., Có biết thiên vị cái gì gọi là tuyên truyền không? Tên bại hoại trong thành Phúc Châu lại không thể ngay trước mặt ta đến gặp ta đấu một với Nhạc Vân, vậy bọn họ đương nhiên là nghe người ta truyền lại tai, mà truyền miệng thì quan trọng nhất chính là nhân khẩu của Quái Cực, ngươi nghe ta thiết kế những lời thoại kia, đơn giản mà trực tiếp tăng thêm bạo lực, ngươi kể lại cho người khác nghe., Cho hắn sức được hay không, mang theo hay không? Còn có cái máu kia, soàn soạt tiến lên đầy trời, ngươi thấy rồi, phải chăng nói với người ta... đúng không? Ngươi nhìn xem dáng vẻ trợn mắt há hốc mồm của ngươi, có phải đã hiểu hay không? Ta có biết chút gì không? Ngươi còn biết cái gì nữa... Năm đó đi học trong núi ngươi căn bản không nghe thấy, cái thứ học cặn bã của ngươi... Huynh đệ của ngươi rất cao lãnh."
"Ta phát hiện ra con chó nhà ngươi miệng lưỡi trơn tru... Ngang, đương nhiên hắn cao lãnh, hắn luyện phi đao, hoặc là không ra tay, ra tay sẽ tiêu chết ngươi. Đúng rồi ngươi đừng nói huynh đệ ta, huynh đệ kia của ngươi bị làm sao vậy?"
"... Chính là chỗ ta nói thất sách." Thuyền trái thở dài, "Vốn thiết kế tốt rồi, chỉ mình ta đơn đả độc đấu Nhạc Vân, học uyên thâm của Nhạc Vân gia lại có thần lực trời sinh, đánh không lại cũng rất bình thường, nhưng ngươi xem lời nói mà ta thiết kế ra xem., Mang theo máu, ta có thể biểu hiện sự hung tàn của mình. Tuy hơi kém một chút, nhưng ta hung hãn không sợ chết, cuối cùng bị một đàn ưng khuyển vây bắt chạy trốn... Cứ như vậy, danh tiếng khẳng định vang dội. Nhưng không nghĩ tới, hắn cũng ở phụ cận xung quanh đây., Bây giờ đơn đấu biến thành hai đánh một, hai đánh một, ngươi biểu hiện lại hung dữ, người khác một lần nữa kể lại, là hai người bị đánh rất thảm, mẹ nó bây giờ không biết hiệu quả như thế nào, ta còn sợ lần này làm hỏng chuyện rồi tên Tứ Xích dâm ma nhà ngươi làm sao?"
Trong quán ăn, thuyền trái ba la như pháo nổ, đi ra một khu vực vừa khéo léo vừa khéo léo, sau đó hắn như không nói gì, bắt đầu xới cơm. Ninh kị hai tay ôm ngực, vốn đã chuẩn bị một đống lời phàn nàn, lúc này nụ cười lạnh khựng lại, vẻ mặt như bị mắc kẹt, thay đổi rất lâu, không cách nào đổi ra được.
Phía trước, thuyền trái không nhìn hắn mà chỉ chăm chỉ ăn cơm, ăn cơm, ăn cơm, cực kỳ dịu dàng mà chăm sóc tự tôn của hắn.
"Đúng rồi, ta còn hẹn với Chiêm Vân Hải, lát nữa phải đi Cửu Tiên sơn bên kia trợ giúp hắn..." Nơi hẻo lánh của quán ăn yên tĩnh như thế một hồi lâu, không biết từ lúc nào, thuyền trái ngẩng đầu lên, cố gắng thay đổi chủ đề, từ ngữ còn bùng nổ như pháo, một nắm đấm bắn tới trước mặt.
"Đậu xanh..." Cả người lẫn ghế gỗ lăn một vòng trên mặt đất. Phía trước, Ninh Độc đã bò lên trên cái bàn như hổ, đánh tới bên này.
"Đậu xanh, ngươi không thể nói xem, ngươi tưởng ta chưa từng nhắc tới à..."
"Cái gì mà chưa từng đề cập qua, "Hỗn Nguyên phủ" Chu hình ngươi kiêu ngạo như vậy, phó minh chủ của Liên Minh võ lâm ta" Tề Thiên Tiểu Thánh "Tôn Ngộ Không" hôm nay sẽ quyết định thắng bại với ngươi, xem ai mới thật sự là đệ nhất thiên hạ, ngươi đừng chạy..."
"Cái tên khốn kiếp này, buổi chiều còn có việc cần làm đấy..."