Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trong bóng đêm, bóng đèn mê loạn, phố xá ồn ào náo động.
Phối đêm ở Ngân Kiều phường, theo tiếng người xen lẫn, phân biệt danh hiệu "Trúc Ký" và "Hoa Đà tái thế" đã được dựng lên, trên quầy hàng tạp hóa do xe ngựa sửa thành, đủ loại vật phẩm muôn vẻ muôn vẻ muôn vẻ. Từ trên chiến trường cướp đoạt được hộ tâm kính, tiểu đao kiểu dáng cổ xưa, vòng cổ kim ngân, trang sức, ngọc bội, chiếc hộp gỗ điêu khắc đẹp đẽ, cùng với đầu kim tuyến, sách cổ và các loại tạp thư xen lẫn cùng một chỗ.
Tiểu ca thân hình cao gầy, dáng vẻ tuấn dật đang chiêu đãi khách hàng phụ nữ trước quán, hắn cầm quạt xếp trong tay, thử đề cử một con dao găm và một quyển tiểu thuyết cho đối phương.
"... Kỳ thật khi còn sống gặp loạn thế bực này, chính là nữ tử, cũng có chút pháp bảo vệ phòng thân của mình. Nhất là nữ tử nếu biết võ, vậy càng khiến người ta hâm mộ tâm nghi. Như mấy năm nay ở Giang Nam, hiệp nữ nổi danh nhất, đương vi quốc dân, không để cho Nghiêm Cửu Nương râu quai nón., Đến Phúc Châu ta mới biết, sự tích của nàng đã được Tùng Sơn tiên sinh ghi chép lại, đã được lưu truyền, thật là khiến người ta vui mừng... Vị cô nương này nếu có lòng, quyển sách này, không ngại mua về xem qua một chút, mặt khác, người chấp nhất trong sách của Nghiêm Cửu Nương, cũng chính là thanh đoản kiếm này trong tay ta..."
"Cái này... cái này ngắn như vậy, không phải chủy thủ sao?"
"Không, đây là đoản kiếm. Kính xin cô nương cho mượn một sợi tóc, ngươi đến xem vết đao này..."
Hai người trước quầy hàng nói chuyện với nhau, qua một lúc, lại có thiếu nữ bên cạnh quan sát đi tới: "Công tử, xin hỏi... cố sự của Nghiêm Cửu Nương, chẳng lẽ thật sự là sự sao?"
Công tử nho nhã mỉm cười đáp lại: "Không sai, đúng là thật."
"A, ta cũng không biết a..." Thiếu nữ đỏ mặt trong nụ cười của công tử.
Những quầy hàng tạp hóa không tệ nối liền với một quán bánh ngọt do một đại bà mập quản lý, lại qua lại có quán cá, quầy hàng bánh mì, quầy hàng mặt nạ, người mua đường vân vân, mà một bên đường phố, một bên khác..., Lại có cửa hàng diện lớn hơn một chút. Trong thời gian này, người náo nhiệt nhất vẫn là một nhà bán rượu, nước lạnh, nước tuyết bong bóng cùng với các loại thức ăn "Hướng gia tòng", mỗi đêm, cửa hàng này trên tầng một mặt tiền lớn đều là người tấp nập, phi thường náo nhiệt.
Võ Triều đi qua đã có mùa hè ẩm ướt bán ra, chỉ là lúc ấy cũng không có kỹ thuật chế băng thành thục, ở Biện Lương, một ít cửa hàng lớn buôn bán, đều là khối băng giống như gia đình giàu có ngày đông tồn tại, đồ vật quý hiếm, giá cả cũng cao. Đến lúc đó phải nhớ cây trúc sớm mở ra bốn phía mua bán., Kỹ thuật chế băng diêm tiêu đã được thăm dò thành thục, đến tận Phúc Châu này. Vì thúc đẩy chế thuốc nổ, kỹ thuật phát triển, thuốc nổ, trắng trợn thúc đẩy trang phục thương nghiệp, đến ban đêm ở Phúc Châu nóng bức ẩm ướt, giá cả ít nhất là băng, đã rơi xuống mức người bình thường tình cờ hưởng thụ được.
Trước quầy hàng có để lại Khúc Long Quân lừa nữ nhân kiếm tiền, thà giẫm khắp nơi đi dạo, liền đến nơi "Hướng gia khai trương nhân viên buôn bán", uống lạnh cùng nghe lén các loại chuyện giang hồ. Qua một hồi lâu, hắn mới bưng bát sữa băng chạy về quầy hàng, một mặt bảo Khúc Long Quân ăn sữa dê này chế thành sữa băng, một mặt nói với nàng về lời đồn đại ở Phúc Châu.
"Khà khà khà." Hắn hào hứng bừng bừng nói: "Tiểu hoàng đế của Phúc Châu, cũng là kẻ dâm tặc."
nhũ băng có chút cùng loại với pho tượng ở hậu thế, nhưng mà hoàn cảnh trước mắt lại hóa nhanh hơn, Khúc Long Quân cầm cái thìa nhỏ ăn hai miếng nhã nhặn, ngẩng đầu lên: "A?"
"Khà khà khà... Ta vừa mới nghe nói qua, Hoàng đế gần đây, đang chọn vợ... không đúng, chọn phi tử. Nghe nói động tĩnh náo loạn không nhỏ, rất nhiều người đều kinh động..."
"Vậy chọn phi tử, tại sao cũng là dâm tặc?" Khúc Long Quân ăn một miếng.
"Trong sách không phải luôn nói sao, hoàng đế tuyển phi tử, cái kia cùng cướp đoạt dân nữ có gì khác nhau! Hơn nữa, gia sản của võ triều đều sắp thất bại, hắn đi tới Phúc Châu, nói muốn chăm lo kỹ càng, còn đặt tên là Chấn Hưng, trong nháy mắt liền chọn vợ rồi, hừ hừ, đây còn không phải là dâm tặc sao!"
"Không phải, ta là muốn hỏi, vậy sao ngươi cao hứng như vậy, hơn nữa, vì sao hắn "cũng là dâm tặc"? Vậy tên dâm tặc trước đó là ai?"
Khúc Long Quân ăn mặc kiểu nam trang, từ xa nhìn lại dáng vẻ nho nhã tuấn dật, nhưng cách nhau rất gần, mới có thể thấy ánh mắt nàng lúc này giảo hoạt, khóe miệng nở một nụ cười đáng yêu như hồ ly, cố kỵ hơi ngẩn người, sau đó mới phản ứng lại vẻ trêu chọc và trêu chọc của đối phương: "Ngươi ngươi ngươi ngươi... Ngươi tạo phản à, ngươi..."
Nói mới cao lên, mụ béo bên quán gạo cách đó không xa thò đầu qua: "Oánh Oánh! Ai muốn tạo phản?"
Ninh Độc quay đầu lại: "Mắc mớ gì tới ngươi!"
"Hừ!" Bà béo kia khiêu khích một chút, rụt về.
"Không tức giận, không tức giận..." Ninh Độc giơ hai tay lên đến ngực, sau đó chậm rãi ấn xuống đan điền, hắn trừng mắt nhìn Khúc Long Quân một cái, Khúc Long Quân mở quạt ra, thấp giọng cười nói: "Ta là dâm tặc, được rồi, ta là dâm ma năm thước!"
"Còn nói cái này ta đánh ngươi a!"
"Vậy ngươi trở về rồi đánh, không thể đánh bên ngoài được a."
"Ngươi..."
Ninh Độc muốn nói đây là vấn đề gì, nhưng Khúc Long Quân không biết xấu hổ, trong lúc nhất thời mở to miệng, sau đó quay đầu đi, cảm thấy trên mặt nóng lên.
Khúc Long Quân cười hắc hắc ngồi xuống bên cạnh hắn, nàng kề sát hắn, nụ cười bình tĩnh tiếp tục ăn sữa lạnh.
Trong chợ đêm ầm ĩ, người đến người đi.
Ngồi như thế một hồi, thà rằng lại tìm được đề tài khác.
"Ai, ngươi nói, danh hiệu phân chia trúc ký của chúng ta, sao lại không có ai tới gây sự a."
"Ta cũng không biết." Khúc Long Quân nghiêng nghiêng đầu, giả ngu ngốc, một lát sau mới mở miệng lần nữa.
"Nhưng mà ta đoán, có thể là như vậy... triều đình chấn hưng Phúc Kiến và có quan hệ với Tây Nam. Nghe nói bệ hạ hiện nay có chút mập mờ, trưởng công chúa, trong tin tức ngầm, hình như đã được Ninh tiên sinh dạy bảo..."
"Chuyện này là thật." Ninh Độc gật đầu.
"Cho nên chuyện này rất phức tạp, năm đó Ninh tiên sinh thí quân, thoạt nhìn ở võ triều Nhân, đại nghịch bất đạo, dù là hận hay sợ, người bên này đều phải thừa nhận sự lợi hại của Ninh tiên sinh. Lúc này bệ hạ đâu, được Ninh tiên sinh dạy bảo., Rất nhiều người chờ mong hắn có năng lực của Ninh tiên sinh, nhưng chuyện này không thể nói là bên ngoài. Bệ hạ là chính thống của võ triều, danh phận là muốn không đội trời chung với hắn... Kết quả ân cừu xen lẫn. Thái độ của hắn với Tây Nam quá nửa là không thể khoác lác, cũng không muốn nhục mạ."
"Ừm, năm đó cha hắn hình như đã từng nói qua sẽ giao hảo với Tây Nam, sau đó có một đại thần đâm chết tại Điện Kim Loan."
"Cho nên, bề ngoài không dễ khoác lác, cũng không muốn nhục mạ, chuyện của Tây Nam, trên mặt quan chỉ có thể làm như không thấy. Dọc đường chúng ta tới, thấy khắp nơi đều nói tới chuyện của Tây Nam, hoặc như phu phụ Đái Mộng Vi Tông chửi bậy bạ bên kia., Hoặc là xé da hổ làm đại kỳ giống như đám công bằng, nhưng đến nơi này, đối với chuyện ở Tây Nam có lẽ có thể biến thành không đề cập tới nữa, có thể không nói thì không nói, người bình thường hẳn sẽ biết Hoa Hạ quân, nhưng báo chí đối với Tây Nam, chỉ sợ sẽ rất ít khi đề cập tới, người bình thường sợ là không biết."
"... Thì ra là như vậy. Nhưng... sẽ có người biết chứ?"
"Hai ngày nay không phải cũng có mấy người nhìn vài lần sao, nhưng không biết vì cái gì, không có gì kỳ quái, chỉ sợ thái độ phía trên cũng rất kỳ quái."
"Ừm."
Được Khúc Long Quân giải thích, sự cố kỵ mới đại khái có một sự tình. Lá cờ cắm trên mặt đại nghịch bất đạo này không phải hắn có kế hoạch mưu tính sâu xa gì, thuần túy là đầu óc giật một cái, cảm thấy kết quả đặt câu, trước mắt biết lá cờ này chưa hẳn chưa hẳn thích hợp, nhưng cũng không có linh cảm gì có thể sửa đổi., Hắn suy nghĩ trong lòng một chút, ngược lại là không khỏi cảm thán thế giới to lớn, một đường đi tới núi sông ba ngàn dặm này, nơi nào cũng có diện mạo khác nhau, chính mình lần này rời nhà đi, quả nhiên là mưu đồ chính xác nhất.
Trên chợ đêm bày quầy hàng, bán đồ, đến đêm khuya, liền cùng Khúc Long Quân đánh xe trở về, trong lúc hai người ở chung, tình cờ đấu võ mồm, đánh nhau ầm ĩ.
Bọn họ ở chung lâu rồi, lại có sân nhỏ của mình, Khúc Long Quân không còn vẻ căng thẳng và sợ hãi ngày thường nữa, cố kỵ mới phát hiện ra tính tình của nàng kỳ thật cũng không nặng nề. Nàng rất nhiều người đọc sách, cũng rất có tài hoa của chính mình, cầm kỳ thi họa tranh., Bài thơ cắt giấy cũng đọc lướt qua, lúc an tĩnh có vẻ dịu dàng, hoạt bát cũng có thể làm cho người ta cảm nhận được sự vui sướng trong lòng nàng, ngẫu nhiên thàng bởi vì nàng không kiêng nể gì lời nói mà cảm thấy đỏ mặt tía tai, không chống đỡ nổi. Đương nhiên, hắn cũng rất thích cảm giác như vậy.
Ban đêm sau khi dọn sạp hàng, ban ngày không mưa, hai người bắt đầu thương lượng đến lúc đi dạo chung quanh, bọn hắn " khảo sát" mấy cái chợ lớn, dạo quanh tam phường thất ngõ., Ăn các loại linh thực, leo lên Ô Sơn, đến gần thạch đình khắc chữ "Long Ngạo Thiên và Tôn Ngộ Không đến đây một chuyến". Ninh Kỵ bắt đầu cảm thấy cuộc sống du sơn ngoạn thủy cũng rất cao hứng, mài mòn hùng tâm tráng chí, đối với các loại ý niệm tham gia náo nhiệt trong đầu, trong lúc nhất thời cơ hồ rơi xuống điểm thấp nhất.
Thậm chí vô cùng lý trí tự hỏi, có nên lấy xuống chiêu hiệu "Trúc Ký Phân Hào" gây chuyện này không.
Mười chín tháng chín, hai người ở tại ngân kiều phường bày sạp thứ năm. Trong chợ đêm ở Ngân Kiều, Khúc Long Quân nơm nớp lo sợ lừa qua những nữ khách quen với tiền, cố kỵ đi tới đi lui gần đó có thể nhìn thấy quầy hàng., Ăn uống uống thoải mái. Đại khái là giờ tuất, khoảng cách không xa ngân kiều phường có một quảng trường loáng thoáng xao động, bộ khoái phụ cận gõ lên thiết la cảnh báo, sau đó trong bóng đêm Ninh Kỵ nghe được một câu xa xa: "...Chạy đâu..."
Lời nói của người lên tiếng có vẻ trẻ tuổi, nhưng nội lực đã vô cùng hỗn tạp, huyết mạch trong thân thể kích động, nếu bình thường thì phải đi xem cao thủ trẻ tuổi có thể phát ra âm thanh bực này là ai, nhưng giờ khắc này, hắn mới chỉ về tới gần quầy hàng, ra hiệu Khúc Long Quân không cần ngạc nhiên.
Hỗn loạn ở phía xa kéo dài một hồi, tựa hồ đối với việc bị tặc nhân bắt được, thà rằng đứng ở gần đó không thấy quá náo nhiệt, đợi đến khi thành viên Trần Hoa bộ dạng hung ác của Quy Thái Minh đi qua, gã mới một phát túm cổ áo đối phương: "Sao vậy?"
Tuy rằng mới tới nơi đây đã túm được đối phương một trận, nhưng vẫn cố kỵ võ nghệ cao cường, tính cách cũng không phải không được tự nhiên, ngày thứ nhất ra oai phủ đầu, ngày thứ hai lôi kéo đối phương ăn một bát canh mai chua, hai bên cũng trở thành bằng hữu của "Mạc Nghị". Lúc này Trần Hoa rõ ràng là từ đằng xa nhìn xem náo nhiệt tới, bị Ninh Độc kéo một cái, ngay lập tức khuôn mặt tươi cười: "Ai, Tôn huynh đệ."
"Nói sao vậy?"
"Bắt người, đánh nhau a, lửa cháy bừng, trời ơi, đều là hung nhân..."
"Hung nhân... Vậy các ngươi không đi Quy Thái Minh?"
"Tôn huynh đệ nói gì vậy, chúng ta quy về Thái Liên Minh, là nơi kiếm sống, ngươi xem, ý là về nhà, ý tứ Thái Bình là bình an, có câu là..."
"Được rồi được rồi, nói chuyện chính." Ninh Kỵ vừa nghe đối phương bắt đầu đọc thuộc sách là thấy đau đầu: "Vừa rồi có người kéo la hét ầm ĩ, chuyện gì xảy ra vậy?"
"A, cái này thì lợi hại rồi, Tôn huynh đệ..." Trần Hoa đi tới bên cạnh, kéo một cái ghế gần quầy hàng ngồi xuống: "Nhạc Phi, Nhạc tướng quân, đã nói với ngươi chưa?"
"Ừm." Ninh Độc cũng ngồi xuống.
"Con gái của Nhạc tướng quân, đã nói với ngươi rồi sao?"
"Ừm... Nhưng vừa rồi là nam."
"Con trai Nhạc tướng quân kia, đã nói với ngươi... "
"Con mẹ nó ngươi..."
"Ai, đừng đánh nhau, Tôn huynh đệ, không phải chỉ là chuyện lúc trước đã nói sao?" Trần Hoa cười rộ lên, "Hồi cuối tháng tư, hậu quan huyện bên kia không phải xảy ra đại sự sao? Nói có một đám tặc nhân, vu oan cho Chung Nhị Quý cầm binh: đương nhiên là vu hãm không thể nói được, nhưng đôi nam nữ của Nhạc tướng quân kiên trì nói là vu hãm hại nha., Vừa tới phủ Phúc Châu kêu oan, khiến phủ doãn đại nhân sứt đầu mẻ trán. Bên kia thì sao, hai tỷ đệ đã bắt người trong thành, không, trung tuần còn chưa hết, không ít lục lâm hào hùng từ bên ngoài tới đều bị hai tỷ đệ này đoạt mất, không ngừng đòi mạng, dạ xoa ác quỷ a..."
"Vậy tối nay là..."
"Không phải là có người bị nhìn chằm chằm sao, a, lần này tới không có tỷ tỷ, chỉ có tiểu Bá Vương Nhạc Vân kia. Tôn huynh đệ nói cho ngươi, không phải Trần Hoa ta gây chuyện a, đừng nhìn ngươi có mấy phần khí lực, Nhạc Vân kia a, trời sinh thần lực, cánh tay còn to hơn chân ngươi mà., Đưa tay liền phòng ốc đều có thể đổ... Ngươi xem lúc trước đã nói với ngươi, cuối năm ngoái, hai tỷ đệ đánh lôi đài tại Phúc Châu, đó là đánh khắp phúc châu vô địch thủ a, tỷ tỷ hắt xì, một tay trường thương coi như điểm tới mới thôi, đệ đệ sử quyền, chậc chậc ai không bị hắn đánh cho mặt mũi bầm dập như quỷ khóc sói gào... Ai, dù sao gần đây mọi người cũng không dễ chịu..."
"Các ngươi về thành bình an thì còn có gì không tốt chứ, lại không bắt các ngươi..."
"Vậy cũng khó nói, Tôn huynh đệ, Trần Hoa ta không có chí khí gì, nhưng làm ăn cấp trên, ta cũng khó mà nói, khó tránh khỏi cũng là chuyện liếm máu ở miệng đao..."
Trần Hoa gây chuyện, nhưng đối với vấn đề về võ nghệ, y rất bình tĩnh, luôn nói khoác về hành vi của Nhạc Vân y không có cảm xúc, hai bên lại tán gẫu vài câu, lúc này Trần Hoa mới rời đi, còn Ninh Độc trở lại quầy hàng, hỏi thăm tin tức từ Khúc Long Quân.
Khúc Long Quân hiện tại sắm vai đại hiệp Long Ngạo Thiên giang hồ, lại cả ngày cầm hiệp nữ mua dao găm, nghe những chuyện này, ngược lại có chút tò mò: "Cũng không biết Nhạc Ngân Bình nhạc cô nương, võ nghệ rốt cuộc cao tới mức nào."
Ninh Độc suy nghĩ một chút rồi nói: "Nếu ta thật sự đánh với ả, có lẽ sẽ đánh thắng ả năm ba."
Trước kia hắn đã từng nghe cha nhắc tới vài câu đánh giá đối với hai người con trai Nhạc tướng quân. Gia học uyên nguyên, thân thủ cũng là cực hạn trong bạn cùng lứa tuổi, tỉ mỉ cân nhắc, có lẽ là tỷ mới nhất, Hắc Nữu, trước kia mình tuổi bị áp chế, đánh không lại bọn họ, nhưng ra ngoài du lịch nhiều năm, sau khi trải qua các loại ma luyện của Giang Trữ, khí lực trên thân thể cũng tăng lên, bây giờ nếu thật muốn đánh nhau, chưa chắc sẽ kém bao nhiêu.
Hai người thuận miệng tán gẫu một hồi, đối với chuyện kế tiếp, cũng không cảm thấy cùng chính mình có quan hệ gì. Nhưng không lâu sau, một cái cực lớn ngoài ý muốn mạo muội tới đây.
Tuất quá nửa, màn rối loạn ban đêm kia tạm thời dừng lại, có bộ khoái bắt người, chính là từ phương hướng Kim Ngân Kiều trở về. Lúc các loại tin tức truyền đến, có người nói xa xa là một lần bắt được lớn, có lẽ còn có cá lọt lưới trốn ra bên ngoài, Ninh Nghị không đi chung quanh ăn uống, cùng Khúc Long Quân ở sau quầy hàng trông coi.
Giờ tuất ba khắc, một đạo thân ảnh lén lén lút lút xuyên qua người đi đường, hướng Ngân Kiều phường đi vào bên trong. Không biết tại sao, bộ pháp đối phương nhìn kỹ rất bình thường, nhưng cố kỵ lại vô thức cảm thấy đối phương lén lén lút lút. Hắn nhìn người này nhiều thêm vài lần.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Ánh mắt người này cũng đang quét qua động tĩnh chung quanh, mắt thấy sẽ đi qua bên cạnh cỗ xe, không biết tại sao, hắn bỗng nhiên ngừng lại, khí chất lén lén lén lút trên người đã biến mất một hồi.
Chỉ thấy người này đánh giá cột cờ trên xe một chút, đứng vững, sau đó lại dò xét, lùi lại mấy bước, sau đó vô thức chống nạnh, ánh mắt nghi hoặc.
Ninh Độc ở sau xe cũng vươn dài cổ nhìn người này, ánh mắt hai người giao nhau một lát, đều có chút chần chờ, kinh ngạc cùng không thể tin, đối phương buông xuống hai tay chống nạnh, bắt đầu nheo mắt lại, đi tới bên này.
Ninh kỵ thấp xuống một chút, lộ ra nửa cái đầu, sau một khắc, nửa cái đầu cũng không thấy, hắn triệt để núp ra sau xe ngựa, nhưng thân ảnh kia liền dọc theo khe hở giữa xe ngựa và quán gạo tiến vào.
"...Trúc, trí nhớ phân chia trúc?"
Người nọ tiến lên dò xét, bình tĩnh ẩn sau xe, khóe miệng cũng hơi co giật, mang theo oán niệm nhìn gương mặt người này. Lúc này, thân ảnh của Khúc Long Quân đột nhiên đứng ở trước mặt hắn: "Vị khách này, mời ngươi ra ngoài."
Vị khách nhân kia nói: "Tránh ra."
Ninh Độc cũng kéo tay Khúc Long Quân: "Không sao."
"... Không thể nào. Đừng hù lão tử..." Khúc Long Quân sau khi tránh ra, thân ảnh kia như con thằn lằn xuyên qua khe hở đi vào, đến trước mặt Ninh Kỵ, híp mắt đánh giá dung mạo của hắn: "Ngươi, ngươi... Ngươi làm sao..." Sau đó vươn tay ra, liền muốn bóp nát mặt mũi.
Ninh Độc xuất quyền đánh tới.
Phịch một tiếng, đầu người nọ lắc lư, lỗ mũi chảy máu, hắn che cái mũi, đối diện với Ninh Độc ngồi xổm xuống: "A, không phải nằm mơ, ngươi... ngươi, ngươi sao lại ở chỗ này..."
"Chết tiệt ta còn muốn hỏi ngươi đây." Ninh Độc đè nén âm thanh: "Cái tên cẩu tặc thuyền trái ngươi đến đây làm gì!"
"Ta, ta..." Tên cẩu tặc gọi là Tả Hành chu chỉ điểm cho mình, do dự một chút: "Mẹ nó, ta không thể nói, nhưng mà ngươi ở chỗ này làm gì, không đúng... Là ngươi làm sao lại xuất hiện ở đây, điều này không đúng..."
"Ta tên Tôn Ngộ Không!"
"A...?"
"Bây giờ ta gọi là Tôn Ngộ Không!" Ninh Độc đè nén âm thanh tự điểm cho mình. "Ta đang du lịch thiên hạ đấy, ta chưa từng nghĩ tới chuyện gặp ngươi, ta và Tây Nam không có quan hệ gì."
"A —— ngươi treo bảng trúc lớn như vậy phân biệt, ngươi nói ngươi cùng Tây Nam không có quan hệ gì! Nếu không phải lá cờ này ai nhìn thấy được ngươi a..."
"A!" Ninh Độc ôm đầu: "Mẹ nó, ta biết rồi, ta nên đổi lá cờ này từ sớm..."
Hai người ngồi xổm xuống một chỗ, trong lúc nhất thời, đầu óc đều là hồ dung nham, hỗn loạn một hồi như thế, thuyền hành trái hình như là nhớ ra cái gì đó, lúc này mới xoay người lại, leo lên quầy hàng hướng bên ngoài nhìn trộm, đồng thời cũng hạ thấp thanh âm: "Đúng rồi! Ta... Ta cũng không phải là thuyền Tả Hành, ta tên Chu Hình, hình phạt của Hình Thiên."
"Cái quái gì vậy? Ngươi gọi tên cũng là tên giả hả?" Ninh Độc cũng vô thức quay đầu nhìn ra phía ngoài một chút: "Không đúng, ngươi tại sao lại dùng tên giả, còn nữa, bộ dạng lén lút lút của ngươi đã xảy ra chuyện gì vậy?"
"Ngươi mới là chó sủa lén lút đấy, có ai lén lút đâu." Thuyền Tả Hành nhìn thuyền nhỏ bên cạnh, sau đó lại nhìn mình đang nửa ngồi nhìn trộm, sắc mặt xoắn xuýt, sau đó lắc đầu một cái, thở dài một tiếng: "Ài! Được rồi, nhất thời nói cho ngươi không hiểu... Bây giờ ta là người xấu, ngươi đừng phá hỏng chuyện tốt của ta."
"Loại người xấu như ngươi còn có chuyện tốt cái rắm! Bất quá ta cũng vừa lúc muốn nói, ngươi đừng mang chuyện của ta đi cùng người khác, ai cũng không thể nói có hiểu hay không?"
Thuyền trái ngồi xổm ở đó suy nghĩ một chút, sau đó rốt cục quay đầu lại, cẩn thận đánh giá bình tĩnh, hắn đã tỉnh táo lại, trong ánh mắt có ánh mắt phức tạp xem xét: "Nói cái gì vậy? Nói cái gì... Đúng rồi, nghiêm túc, tại sao ngươi lại chạy tới đây? Nơi này nguy hiểm thế nào ngươi lại không biết?"
"Nơi này có gì nguy hiểm, nơi nào nguy hiểm."
"Nơi này không nguy hiểm, nhưng ngươi nguy hiểm."
"Ngươi cút ra ngoài!"
"...Không được."
"Ngươi không phải có chuyện xấu phải làm sao? Ngươi không cút ra ngoài ta bóp chết ngươi!"
"Không được." Đối phương nghiêm túc nói: "Ta có chuyện, nhưng không làm, ngươi không biết ta không thể đi được. Xe ngựa của ngươi có cái rương hay không, có thể chui vào được không, ngươi bảo ta chui vào..."
"Ta... Mẹ nó... Tên khốn kiếp nhà ngươi..."
Ninh Độc nghiến răng, trong lúc nhất thời hận không thể nhào tới cắn chết hắn, nhưng không còn cách nào khác.
Trong những năm tháng trước kia, Tả Hữu Hữu Hữu đem một số hài tử trong nhà lục tục đưa đến Tiểu Thương Hà, về sau lại đưa một ít đến Tây Nam, thuyền trái ở giữa một đám "Lưu học sinh" là nhỏ tuổi nhất, nhưng tính tình dã dã", Là người của Tả gia đấu phái hiếm thấy. Hắn mặc dù lớn hơn vài tuổi so với bình thường, nhưng một đám Hùng Hài Tử rảnh rỗi không có việc gì làm, tổ chức phái chuyên hành quân bố trận cuối cùng quần ẩu, song phương đều từng có rất nhiều giao hội, có khi là chiến hữu, có khi là địch nhân.
Biết rõ, hắn không thể uy hiếp đối phương.
Hai người lén lút ngồi xổm ở đó, giằng co một hồi lâu, Ninh Cố đành phải bình tĩnh lại.
"Được rồi, ngươi không đi thì không đi... Vậy nói một chút đi, ngươi định làm gì nhỉ?"
"... Vốn là kế hoạch muốn đánh với Nhạc Vân một trận. Hiện tại xem ra, hôm khác đi."
"Đi theo Nhạc Vân... ở đâu vậy?"
"Ngay bên cạnh... Đoán chừng sắp tới rồi."
"Bên này..."
Song phương được coi là hiểu rõ, đối phương nói tới đây thì bình tĩnh gật đầu, cũng đã hiểu ra:
"Hiểu rồi, tên chó chết nhà ngươi, thì ra là đang làm nội ứng..."