Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
" cáo trạng ra sao rồi, có kết quả không?" Mất mát.
Trong đình viện, từng hạt mưa nhỏ xuống, trong thư phòng, lò than đang đốt, nước trong ấm đã lăn.
Lý tần mặc áo mỏng manh đi ra từ trong phòng, ngồi xuống bàn trà, khoát tay áo ý bảo hai người ngồi xuống. Sau đó, y cầm một cái bánh trà ra gõ, ném vào cái cối xay của trà vỡ.
Hắn mở miệng hỏi thăm, tỷ đệ hai người ngồi ở đó. Nhạc Vân nhìn tỷ tỷ một chút, trong lúc nhất thời cũng không có trả lời. Lý Phí nghiền chén trà một lát, đợi đến lúc đổ trà vỡ vào chén, lúc này mới ngẩng đầu lên, nhíu mày: "Sao vậy? Người câm? Không nói gì cả."
Hắn đi qua nhận lệnh của Nhạc Phi, đã từng chỉ điểm cho hai tỷ đệ, nói đến chính là lão sư, Nhạc Vân ở bên ngoài vô pháp vô thiên, có chút câu nệ đứng lên: "Tỷ tỷ nói, lão sư ngài có thể ăn nói khéo léo, nếu nói tình cảm, chúng ta chống đỡ không nổi, khó tránh khỏi bị... bị lừa, cho nên... Không biết nên nói thế nào. Hơn nữa... Lão sư ngài không phải là biết còn cố hỏi sao sao..."
Lời này của Nhạc Vân từ cao đến cùng, nói đến câu cuối cùng thì gần như là lẩm bẩm. Bình bạc ở bên cạnh thấy gã trực tiếp bán mình đi, cũng chỉ có thể đứng lên theo. Lý Tổng bên này nghe được, lông mày nhíu chặt, quăng trà thơm được đặt trong chén trà ra ngoài, quăng vào đó.
"Cái gì mà cái gì mà... cái gì mà nói, cái gì có thể ăn nói khéo léo, ai nói với các ngươi chuyện ta muốn nói." Hận thiết không thành thép: "Hai tên nhóc con, không chút vội vàng đẩy tất cả mọi người ra ngoài, thành chuyện lớn gì."
Hắn trừng mắt nhìn hai người, bình bạc ở một bên cũng lẩm bẩm: "Nhưng lúc này tiên sinh gọi chúng ta tới, đương nhiên là vì chuyện hậu quan huyện cáo trạng, ngài vừa rồi cũng nói..."
"Đương nhiên là để cáo trạng, cho nên không phải hỏi các ngươi kết quả thế nào rồi sao?"
"Đây còn không phải là đã biết còn cố hỏi..."
"Vậy tán gẫu không được có câu chuyện sao! Không phải là người sống sờ sờ, kiểu gì cũng phải hỏi các ngươi có ăn không?" Lý tần cầm trà lên gõ liên tiếp mấy cái. "Ngồi xuống đều tự mình chuẩn bị, không hiếm chiêu đãi các ngươi... Tức giận!"
Trà đạo lúc này có nghiền trà, điều cao, điểm nóng, chút trà, có chút phiền phức đối với hậu thế. Hai tỷ đệ nhìn nhau một cái, đành phải ngồi xuống. Lý Anh tức giận một hồi, thở dài: "Còn nói đến chuyện này, thật sự coi như mình giỏi rồi... Chuyện Chung Nhị Quý, vốn là oán án, ngay cả bệ hạ cũng biết rõ. Các ngươi đi xưng oan, phân lượng nên biết. Chuyện này hẳn là các ngươi đã từng gửi thư hỏi qua Nhạc Soái, không phải là hắn đã từng đáp lại sao?"
Nhạc Vân nói: "Phụ thân nói: "Được."
"Đúng vậy." Lý Loan, "Khi trị quốc, mỗi ngày có không biết bao nhiêu chuyện liên tiếp xảy ra, hai người kêu oan thì sao? Đừng nói hiện tại là chuyện chính đáng, cho dù hai người các ngươi thật lòng mang quỷ kế muốn làm, trên đầu cũng không đến mức phải dùng âm chiêu gì. Hơn nữa chính các ngươi cũng minh bạch, Chung Nhị Quý là bị oan uổng., Nhưng bây giờ bị oan như thế nào, ai oan uổng hắn, còn tra không rõ chứng cứ, cấp trên trong lúc nhất thời cũng không có bao nhiêu công đạo cho các ngươi, nhưng vậy thì sao? Hai người các ngươi còn muốn tạo phản à, để cha các ngươi đến bắt các ngươi trở về đánh chết các ngươi!"
"Lão sư, chúng ta không quan trọng..." Nhạc Vân nói: "Nhưng Chung Nhị Quý, hắn thật sự là người tốt, hắn thật sự... quá oan uổng."
Hắn cũng không bị lời nói của Lý Phí làm cho rung động, trung tâm vẫn là Chung Nhị Quý bên này. Nghe hắn nói đến chuyện này, Lý Liên trầm mặc một lát, sau đó thở dài: "Biết rõ."
Lý Thông dừng một chút, sau đó nói: "Chuyện này qua một hồi, không riêng gì ta biết, bệ hạ cũng biết, không phải bệ hạ còn vào cung mắng hắn sao? Tính tình bệ hạ, đối với chuyện này cũng rất ủy khuất, nhưng hôm nay không phải chỉ là theo đạo của người ta sao? Không tìm thấy người, làm sao bây giờ? Giống như các ngươi, tìm người mình nổi giận? Tốt nhất là làm cho chính mình tức chết đi là thoải mái lắm sao?"
"Năm ngoái đến nay, võ bị học đường bên kia vấn đề rất lớn." Một bên mặt bình bạc mở miệng nói, "Có chút tú tài, học hô khẩu hiệu mấy ngày, đi vào trong quân chỉ trỏ, làm mưa làm gió, đầu dưới rất không vui, bọn họ nếu có năng lực thì không nói làm gì., Khả năng cũng không có, lần này tại hậu quan huyện, nếu không phải Huyện lệnh cùng chưởng quân kia nói lời bên ngoài đều nói làm đại cục kế, nhìn thấy dân chúng oán than sôi trào, bị dọa vô cùng, Chung Nhị Quý cũng không đến mức bị bọn họ bức chết, việc này ta ở hiện trường, ta biết nguyên do sự tình."
"Chuyện này, ngươi nói đúng." Lý Liên nhẹ gật đầu. "Hậu quan huyện huyện lệnh này sớm muộn gì cũng bị điều đi, vị chưởng quân pháp kia cũng vậy. Có điều, hiện tại hắn còn chưa lật hồ sơ lại, có chút xử trí, tạm thời vẫn chưa hạ xuống. Dù sao trước mắt huyện lệnh còn phải quản lý cứu nạn hậu quả."
"Nhưng nếu như vậy, xử lý hai người là được rồi sao?" Bình bạc trừng mắt với hắn.
"Đương nhiên không chỉ có vậy, chuyện này vừa phát sinh, trên đầu đã mở rất nhiều hội, hiện tại đã làm rất nhiều biện pháp, rất nhiều ứng đối tiến hành. Những chuyện này, các ngươi hỏi thăm một chút là biết, các ngươi đã nghe ngóng qua chưa?"
Ánh mắt Lý Liên cũng quét qua hai người. Bình bạc có chút ngẩn người.
Bên này Lý tần tập trung ngâm xong trà của mình: "Việc công vụ mà các ngươi kêu oan này, không quan trọng bằng các ngươi tưởng tượng, còn phải là ai ra mặt nói chuyện, bảo các ngươi đừng làm nữa, đừng gây thêm phiền phức. Ta và bọn trưởng công chúa lén lút chạm mặt nhau, nói đến chuyện này, cảm thấy người trẻ tuổi vẫn còn rất tốt mà., Vì công chính cùng nghĩa phẫn, không cố toàn cục, cũng là chuyện tốt, nhất định phải có loại tâm khí này, tương lai có thể biến thành người tốt, về phần triều đình, nếu ngay cả triều đình các ngươi kêu oan cũng không chịu nổi, vậy còn nói gì đến trị quốc, người tốt kêu oan cũng không chịu nổi, huống chi người xấu kêu oan."
Lý Liên bưng bát lên ngửi trà thơm.
"Vậy lão sư bảo chúng ta tới..." Nhạc Vân nhíu mày.
"Chính là... có tin đồn như vậy..." Lý Loan nói: "Lúc ta nói chuyện phiếm với đám người bệ hạ, tuổi của các ngươi a, lại biết võ nghệ nhân trong nội gia công, tâm tư quá loạn, nói là lúc luyện công, thì sao có thể tẩu hỏa nhập ma, nhẹ thì thương gân động cốt, nhẹ thì tổn thương., Trọng thì tàn phế, cho nên hơi có chút lo lắng. Hai người các ngươi trẻ tuổi, nếu như chui vào sừng trâu, đã xảy ra chuyện gì, chúng ta sao có thể đối xử với nhạc soái được. Ừm, cho nên chuyện riêng tư một chút như vậy, gọi các ngươi tới đây, nhìn một chút."
"......."
"......."
Lý tần nhìn bọn họ: "... Không có chuyện này?" Mất mát.
Nhạc Vân lắc đầu, sau đó hai tay nắm chặt lại: "Lão sư, phẫn nộ có thể khiến ta càng cường đại hơn!"
Ngân bình há to miệng, suy nghĩ một chút: "Tiên sinh... Nói là tiểu thuyết võ hiệp truyền tới từ Tây Nam..."
"Ừm... Ninh Lập chết tiệt." Lý Liên nhấp một ngụm trà rồi nói tiếp: "Sách là trưởng công chúa nhìn đấy, nàng cũng là quan tâm đến các ngươi..."
Đề tài đi về có chút ngoài ý muốn, sinh ra hiểu lầm, bởi vậy trong phòng yên tĩnh một hồi. Ngón tay ngân bình xoắn một cái, qua một hồi mới mở miệng.
"Tiên sinh, vậy chuyện này... xét tới cùng phải ứng đối ra sao?"
"Cảm thấy hứng thú?"
"Lão sư đừng thừa nước đục thả câu..."
"..." Lý Anh nhìn hai người, lắc đầu. "Thật ra thì... sau khi chuyện này phát sinh, mọi người đụng nhau đều nghĩ đến chuyện này không ít. Ngày đó ứng đối tại hậu quan huyện xác thực quá mức vội vàng, phát hiện ra mình sau khi nói xong, đối với người đứng phía sau chuyện này., Vẫn chưa bắt ngược, lúc Thiết đại nhân đi điều tra chứng cứ, rất nhiều dấu vết đã không còn... Làm sao tiêu trừ ảnh hưởng lần này, thay cho Chung Nhị cao quý ngược lại, mọi người đều đưa ra mấy kế tạm thời, ví dụ như người ta vu oan giá họa đi, chúng ta cũng tìm một nhà chôn cất đi về., Lại tuyên truyền trên tin tức, thậm chí tại... Hậu quan huyện ngày đó tham dự nháo sự, tìm ra mấy người, dù là khuất phục thành chiêu, dù sao cũng không vô tội, tóm lại trước an quân tâm, nhưng mọi người lập tức phủ định ý nghĩ này."
"Đối với những ý tưởng này, cách nói mạnh mẽ nhất đến từ đám người Tả Văn Hoài." Lý Thu: "Lúc ấy hắn đã nói, chuyện này không có gì ghê gớm..."
Nghe được câu này, thần sắc của ngân bình liền động dung, đang muốn nói chuyện. Lý Phí khoát tay áo: "Ta biết hiện tại các ngươi có ý kiến với hắn, nhưng không nên vội phản bác..."
"Nhưng bản thân võ bị học đường chính là hắn quản..."
"Đã nói không nên vội phản bác, tại sao lại hô lên..." Lý tần thở dài, "Nói một câu thật lòng, sau khi phát sinh chuyện như vậy, đại bộ phận mọi người, kể cả ta, đều giống như các ngươi, biệt khuất, uất ức, nghĩ đến Chung Nhị quý phái., Thật ra chúng ta còn có thể nghĩ nhiều thêm một chút, sẽ nghĩ đến Tần Tương ở Biện Lương thành năm đó... Phản ứng đầu tiên này là muốn làm chút âm mưu quỷ kế, hướng đối phương đánh trở về, mặc dù trong lúc nhất thời không đánh được, cũng phải làm vài tuồng kịch, làm cho quân tâm ổn định lại. Nhưng Tả Văn Hoài bên này, đầu tiên là mời ba mươi quân côn, nói là xử phạt không thể không có, nhưng sau khi đánh quân côn, hắn đã nói rất rõ ràng."
"Sở dĩ xuất hiện chuyện như vậy, một mặt đương nhiên là vì kẻ địch rất giảo hoạt, mặt khác, bại lộ vấn đề của chúng ta, năng lực của chúng ta không đủ, ứng biến không được... Trong nửa năm qua, không tới một năm chúng ta làm võ bị cho học đường, tôn vương dẹp loạn., Thu vào, nửa là quân nhân nửa là tú tài, bọn ta giao cho bọn họ một ít ý tưởng, tăng lên tính chủ quan của bọn họ, cho nên tại hậu quan huyện, quân giám quan và huyện lệnh tự nhận là đang suy nghĩ vì đại cục, vội vàng tiến hành xử lý, bộ điệu của bọn họ đại loạn, là bởi vì bọn ta cấp thiết muốn làm việc, muốn bình sự."
"Chúng ta đương nhiên hi vọng tất cả mọi người làm việc, có thể vừa bắt đầu đã có người có thể sử dụng..." Lý Quân nhấp một ngụm trà. "Nhưng mà, không phải hiện tại chỉ có người như vậy mới không đủ sao? Đúng như một đứa trẻ, hắn chậm rãi trưởng thành, luôn phạm phải sai lầm, té ngã trên mặt đất., Sau khi chảy máu, rút ra bài học, hắn mới có thể trưởng thành. Người của Tây Nam làm việc cũng không phải ngay từ đầu đã có thể chu đáo. Ninh Nghị đầu tiên là bồi dưỡng trúc ký, bồi dưỡng dày đặc Tư thám thính, sau đó chậm rãi mở rộng ra đến Thanh Mộc trại. Tiểu Thương Hà, trải qua hơn mười năm phát triển mới lại có rất nhiều nhân tài có thể dùng được..."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Về phần chúng ta, chỉnh thể mới chỉ là một năm, chúng ta đầu tiên đem tư tưởng chủ quan có thể thay đổi thành vấn đề chủ yếu nhất, vậy ở phương diện khác, nhất định sẽ phạm sai lầm. Mà mỗi lần sai lầm, đều nên xem đây là cơ hội luyện binh., Đầu tiên phải xử phạt, sau đó phải tìm được tất cả mọi người, đối mặt với vấn đề phân tích, phải để bọn họ tập hợp cùng một chỗ, tập luyện lần xuất hiện vấn đề tương tự, mọi người phải giải quyết như thế nào., Lần sau có người dùng phương pháp tương tự để gây chuyện, hoặc là gây ra tình huống tương tự, chúng ta đều có thể thong dong ứng đối... Nhưng nếu để cấp trên ra tay, dùng âm mưu, thoạt nhìn bề ngoài có hiệu lực nhanh, nhưng trên thực tế gặp chuyện lần sau, vẫn hoảng hốt vội vàng, bất luận thế nào cũng không lớn được."
"Các ngươi nhìn xem mưa bên ngoài này." Lý Thông giơ chén trà lên ra hiệu một chút. "Phúc Kiến Sơn Đa Sơn, đa số là nơi, đường núi cũng uốn lượn khó đi, một khi đến mùa mưa, mùa gió mùa Quý., Đã có dốc núi chắn đường, trong mùa đông cũng tương tự, có nơi tuyết lớn phủ núi, xảy ra tai họa ngoài ý muốn như vậy, quân đội quan nha cũng không chú ý tới, vì vậy người nơi này có thể làm gì? Tự nhiên chỉ có thể ở trong núi ôm đoàn, cầu trợ giúp tông tộc lực lượng tự bảo vệ mình."
"Chúng ta đi tới Phúc Châu bên này, có quân đội, có quan viên, chủ yếu là chiếm cứ các thành thị lớn như Phúc Châu, về phần nhiều địa phương nhỏ, chúng ta không có khả năng đánh bại và hủy bỏ tất cả đại hộ tông tộc, mà lấy thành thị lớn làm hạch, lấy vật tư và lợi ích của thành thị lớn làm trục, xây dựng quyền uy của triều đình., Lại đi ảnh hưởng tới những nơi này. Năm ngoái chúng ta đều là đất đai khắp nơi, đây là thứ triều đình nên lấy, chúng ta phải lấy, vừa có quyền uy, bọn họ không chịu nhận, vậy đành phải đánh, sớm muộn gì cũng có một ngày sẽ có kết quả. Mà ở trong này, chúng ta có thể dựa vào, cuối cùng cũng là sự cường đại của bản thân."
"Tả Văn Hoài nói tới chuyện làm việc ở Tây Nam, nói là thừa nhận vấn đề, đối mặt với vấn đề, phân tích vấn đề, giải quyết vấn đề, đây chính là dương mưu tốt nhất, làm xong một lần, mình sẽ cường đại hơn một phần... Bình tĩnh đến mức gần như lạnh lùng vô tình, đây chính là phong cách của Ninh Nghị. Nhưng nếu dùng âm mưu, phúc kiến nhiều tông tộc như vậy., lén lút nói, ngươi sớm muộn gì cũng hiện hình, dùng một âm mưu, tương lai sẽ thiếu một số người đứng về phía ngươi. Giống như... Vấn đề của hai người các ngươi cũng vậy, ngươi muốn kêu oan, cấp trên thì cứ tiếp tục, Nhạc Soái không phải cũng nhìn như vậy sao, các ngươi theo quy củ kêu oan, cứ theo quy củ mà thu nhận, chuyện gì xảy ra."
Tiếng mưa sa sa vang lên, trong phòng cứ như vậy yên tĩnh một hồi.
Lý Tục: "Nói xong những việc này, Tả Văn Hoài chạy đi nhận gậy, các ngươi vừa kêu oan vừa mắng hắn, nhưng mấy ngày nay hắn rầm rì rì, cũng đã tới Võ bị học đường. Phân nhóm triệu tập các quan viên công việc ở các nơi, hẳn là nói tình huống lần này với bọn họ., Thương thảo được mất, nhấn mạnh một khi gặp chuyện, cho dù nóng lòng, không được tùy ý quyền, nhất định phải theo trình tự nghiêm khắc chấp hành theo quy định, mặt khác, còn có lão sư Võ chuẩn học đường., Hẳn là ngày hôm trước, đã lục tục rời khỏi Phúc Châu, đến các nơi trong quân đội cứu tai, theo bọn hắn đi giảng thuật địch nhân giảo hoạt, cùng với gặp phải loại chuyện này về sau, phương pháp ứng đối... Thành thật mà nói, Hậu Quan huyện chuyện này..., Một mặt là Huyện lệnh và giám quan quân sốt ruột, rối loạn bộ điệu, mặt khác, tính cách Chung Nhị Quý cương liệt - đương nhiên là quân nhân là chuyện tốt ——— nhưng nếu tất cả mọi người đều vững vàng một chút, có lẽ lúc ấy chịu thiệt chính là người gây chuyện."
Hắn nói xong lời này, hai tỷ đệ đối diện đều có chút trầm mặc, mở miệng, nhưng trong lúc nhất thời không thể nói ra lời, Nhạc Vân nói: "Vậy... lão sư, chúng ta có thể làm được gì?"
"Cũng vừa vặn có chút chuyện." Đối phương nói đến chủ đề này, Lý Mạch vỗ vỗ bàn tay, sau đó dời cái ghế, đứng lên: "Lại nói tiếp, lời của Văn Hoài có gợi ý rất lớn cho mọi người, còn có cả cái bình bạc mà mọi người nói nữa., Võ bị học đường những tú tài kia, kỳ thật không quen thuộc với quân đội, nói đạo lý với quan binh bên dưới liền không dễ sử dụng, chuyện này nói ra, ta cũng có chút hổ thẹn, muốn viết văn chương cho người khác biết về hậu quan huyện, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, đều cảm thấy quá mức điệu chế, không đủ dễ dàng... "
Hắn đi đến một bàn sách bên cạnh, cầm lấy một cuốn sách đi tới. Hai tỷ đệ vừa nhìn, đề mục văn chính là Luận Quan huyện. Hiện giờ Lý Liên đang khống chế dư luận về báo chí, hắn viết mấy thứ này, có lẽ là muốn đợi đến khi kết án đến phát biểu, hai người vừa mới chuẩn bị xem, lại có giấy bút rơi xuống trước mặt bọn họ.
"Vậy thì ta nghĩ, hai tỷ đệ các ngươi nhiệt tâm lại từ trong quân đội đi ra, vậy thì vừa vặn, cũng cần các ngươi nói chuyện quen thuộc, viết một câu chân tướng cùng giáo huấn, tương lai cũng có thể mang tới cho mọi người biết, các ngươi nói có phải hay không... Phụt phụt, nơi này có bút mực, hai người các ngươi, đừng uống trà, viết văn chương... Sau khi viết xong, chúng ta lại thảo luận làm thế nào để sửa chữa..."
Tiếng mưa sa vẫn còn vang vọng ngoài cửa, giờ phút này tựa hồ trở nên lớn hơn một chút, ồn ào lộn xộn. Hai tỷ đệ bọn họ há hốc mồm trước bàn, thân thể như thu nhỏ lại, chớp chớp đôi mắt tái nhợt. Lý Liên đứng ở phía trước, thái độ thành khẩn mà lại nhiệt tình, sau đó còn nói chút ít lo lắng về việc bình bạc không thể gả ra ngoài...
Màn mưa âm trầm kéo dài hồi lâu, xế chiều, khi hai tỷ đệ đi ra từ cửa sau, đều giống như chịu sự tra tấn tàn khốc, ánh mắt ngốc trệ, trở nên ngơ ngơ ngác ngác.
Nhạc Vân đã choáng váng, hắn hít một hơi không khí, lại cười ha hả: "Tỷ, tỷ nói xem có phải lão sư nhằm vào tỷ không... Nhưng muội thấy lão sư nói cũng có lý, ngài lớn như vậy rồi, lại hung dữ như vậy, mấy người lớn tuổi cưới người chắc chắn sẽ không nhìn trúng, tuổi còn nhỏ mà tỷ lại không xứng với người ta, năm đó thay tỷ nói đưa tỷ vào cung vốn chính là an bài tốt nhất mà, bệ hạ cũng không tệ..."
Bình bạc quơ quơ đầu, qua một lát, mới yếu ớt nói: "... Cái gì không xứng với người ta?"
"Không xứng... À, ta nói ngươi tuổi nhỏ phối hợp ——"
Phịch một tiếng, thân thể Nhạc Vân từ trong màn mưa bay ra ngoài, tay cầm dù, thân thể đáp xuống đất, trên con đường đá xanh phía ngoài đã mở ra một mảng bọt nước lớn, mãi đến khi bên tường mới dừng lại. Thân thể rắn chắc của gã ngồi trong nước trầm mặc một lát, sau đó mới đứng dậy như gà canh, vung vẩy nước đọng trên đầu: "Ngươi xem... ngươi bạo lực như vậy..."
Bình bạc xoay người, đi về phía đầu đường bên kia, Nhạc Vân cũng theo sau.
Hai người một đường xuyên qua thành Phúc Châu trong mưa, một hồi trôi qua, đã tới chỗ Võ Chuẩn học đường. Hai tỷ đệ qua đó khá gần với đám người nhà họ Tả, sau sự tình huyện Hậu Quan phát sinh, trên thực tế là sau chuyện Võ Chuẩn học đường thả tú tài trong quân đội -- song phương xảy ra một ít va chạm, nhưng cũng không được làm ác, hai người tới, liền xe nhẹ đường quen đi vào.
Tìm được học sinh trẻ tuổi quen biết ở giáo khu tương đối náo nhiệt, hỏi thăm vài câu, đối phương cũng nói tới chuyện lý thú trong học đường gần đây, bao gồm cả Tả Văn Hoài trúng quân côn, sau đó nằm sấp làm chuyện thảo luận với người khác, bao gồm cả việc điều động nhân viên tới hậu quan huyện gần đây.
Nhạc Vân đổi quần áo khác.
Hai người không ở đây quá lâu, chỉ sau khi rời khỏi đại môn học đường, Nhạc Vân hỏi: "Tỷ, vậy chúng ta còn kêu oan không?"
"Đã đưa giấy, sớm muộn gì cũng sẽ có kết quả, làm nhiều cũng vô dụng, không náo loạn." Bình bạc suy nghĩ một chút, "Nhưng còn có một việc chúng ta đi tìm hiểu tin tức, tìm ra tên gia hỏa gọi là Trần Sương Nhiên Nhiên kia, để nàng nhận tội!"
"Ừ." Nhạc Vân gật đầu, sau đó nhớ lại: "Nhưng, tỷ, năm ngoái chúng ta từ Giang Ninh trở về, đánh lôi đài kia, một đám người Phúc Châu cũng biết chúng ta rồi, chúng ta lại đi bắt người, có phải hơi phiền phức không, người ta gặp chúng ta liền chạy mất."
Bên này bình bạc cũng gật đầu, qua một hồi, nói: "Tìm Thiết đại nhân, thương lượng với hắn một chút."
Nộ khí do chiến hữu chết oan mang đến dần dần lắng lại, hóa thành động lực xử lý sự tình, thân ảnh hai tỷ đệ dần dần đi về phía xa trong màn mưa. Trên đường phố Phúc Châu, người mặc áo tơi, thân ảnh cầm dù ngẫu nhiên đi qua, cũng có xe ngựa chậm rãi chạy về phía trước., Mà ngay tại cuối con phố này, trên một lầu các ở tầng hai tiểu viện, có một thân ảnh thiếu nữ mặt trái xoan xinh đẹp tuyệt trần, thần tình lãnh ngạo hờ hững đang ngồi trước cửa sổ, đưa mắt nhìn về phía xa trong màn mưa.
Vượt qua cửa sổ nơi này, nơi xa xa trong tầm mắt, loáng thoáng có mái hiên cong, các bay sừng sững, đó chính là một góc hành cung của tân quân ở Phúc Châu.
Dung mạo thiếu nữ lãnh diễm, khuyết điểm duy nhất là là da hơi đen một chút, một mặt nàng xuất thần trầm tư, một mặt dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve quân cờ màu trắng trên lá cờ, trong thời gian như vậy, không biết từ lúc nào, ngoài cửa vang lên thanh âm.
"Tiểu thư, Bồ công tử đến rồi." Chủ mất.
Thiếu nữ quay đầu lại, ánh mắt nhìn về phía cửa ra vào, nàng không có trước tiên nói chuyện, yên tĩnh một hồi lâu, rồi mới nhẹ giọng mở miệng: "Dược thúc."
Dừng một chút: "Cho hắn vào."
Người hầu ngoài cửa rời đi, lại trôi qua một lúc, nam tử tên là Bồ Tín Khuê từ ngoài cửa đi vào, chỉ thấy hắn dang tay ra, một trận cười to, liền chạy tới nơi này: "Ha ha, muội tử tốt của ta, đúng là nhớ chết ca ca, bày mưu nghĩ kế, quyết thắng ngàn dặm, ngươi thật khiến cho đám lão già nông thôn kia mở rộng tầm mắt, ha ha ha ha ha..."
Thiếu nữ ngồi bên cửa sổ, ánh mắt trong trẻo lạnh lùng nhìn hắn, mãi cho đến khi đối phương đi đến bên cạnh, tựa hồ muốn ôm lấy nàng, nàng cũng không có bất kỳ phản ứng gì, chỉ là lạnh lùng yên lặng nhìn, khóe miệng thanh tịnh tựa hồ còn mang theo một chút giật mình.
Bồ Tín Khuê không có ôm lên.
Quá khứ Bồ gia cơ bản đã chuyển từ hải tặc sang hải thương chính thống cho phép, mà Trần gia thì càng thêm nghiêng về phía hải tặc nồng nặc mùi máu tươi, nếu như nói Bồ Tín Khuê lúc trước còn không coi đối phương ra gì, lần này chuyện về Hậu Quan huyện cùng với sự kiện kêu oan đổ tội khắp nơi bộc phát, hắn cũng không dám tùy ý trêu chọc đối phương.
Thiếu nữ còn đang vuốt ve quân cờ, lời nói nhẹ nhàng: "Ta nghĩ tới đây làm một việc."
"Chuyện gì? muội cứ việc nói."
"Một chuyện... Các ngươi muốn làm gì thì làm..."
Thiếu nữ nói chuyện luôn như vậy, tựa hồ đang xuất thần, cũng luôn có loại cảm giác coi thường người trong thiên hạ, trước kia Bồ Tín Khuê cảm thấy nàng là bệnh thần kinh, nhưng hôm nay ngược lại có chút kính sợ, cúi người: "Hả?"
Thiếu nữ chỉ về phía xa, hai mắt thì quay lại, nhìn chằm chằm hắn.
"Muốn cùng với ngươi... Phải điểm người."
"..." Bồ Tín Khuê nhìn nàng, nhìn nàng, lại ngó, yên tĩnh một hồi: "A."
Không biết nàng đang nói gì. Lỗ.
....
Đây là chuyện xảy ra vào tháng năm, cũng là lúc hắn và Khúc Long Quân mới tu sửa phòng ốc. Đến khi phòng tu sửa xong, hắn bắt đầu sửa sang lại xe ngựa bán hàng đã là trung tuần tháng năm. Không lâu sau, hai người đẩy xe, lần đầu tiên ra khỏi chợ đêm ở Phúc Châu.
Chiêu bài vẫn như cũ: Hoa Đà tái thế, bao trị bách bệnh;
Cùng với: Phân số trúc ký, buôn bán thuế.
Cả chiếc xe chở hàng, hết sức kiêu ngạo.