Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Gió đêm gào thét xoay chuyển trong núi, thân ảnh truy kích chém giết cũng ở trong núi cấp tốc đi tới, tầm mắt hắc ám cùng hán tử khu vực gập ghềnh làm cho phía sau ngã sấp xuống đất, quay cuồng trong bãi cỏ, nhưng sau đó lại đứng lên kêu la đuổi giết tới, chỉ chốc lát sau, hai người chém nhau lăn lộn vào trong dòng suối giữa lòng đất.
Khắp nơi đều giống như phản xạ được tạo thành từ trường kỳ trước đây, binh sĩ đuổi giết mất cương đao trên người vẫn như cũ vung nắm đấm đánh tới. Mà ánh mắt gã công công thu phân thân hình lảo đảo, ánh mắt dữ tợn như trở lại Bắc quốc, như là trở lại Bắc quốc., Hắn đã từng vô số lần ảo tưởng, sau khi bị địch nhân phát hiện mình muốn phản kích, mộc bổng từ trong nước bị hắn nâng lên, đập vào bả vai đối phương, sau đó đập lên mặt, cho đến khi nện tên binh sĩ trẻ tuổi này đầu rơi máu chảy, ngã bên dòng suối.
Trên người kỳ thật đã trúng mấy đao, Thang Mẫn Kiệt đứng trong dòng suối dưới ánh trăng, thở hổn hển.
Nếu như là ở trên đất bằng, hắn hoàn toàn không phải là đối thủ của đối phương, rất có thể mấy đao lao tới đã bị đối phương giết chết, nhưng trong lúc cấp bách chạy trốn hắn đã chiếm được tiện nghi địa hình quen thuộc, cho nên mới có kết quả như vậy.
Tối gió lạnh thổi qua, hắn nhìn xuống dưới núi, trong đầu nhớ tới là hai tên binh sĩ Hoa Hạ quân bị đẩy bay lên cao trong vụ nổ... giết người của mình...
Mà giờ khắc này, hắn cũng có chút mê hoặc, cũng không biết tại sao mình phải chạy lên núi. Hắn nhìn xuống phía dưới, nông trang, trong thôn xóm đều đã đốt đuốc lên, đám người đang tụ tập...
Sững người trong chốc lát.
Hắn đi kiểm tra binh lính ngã xuống bên dòng suối, sau đó lấy dây thừng ra trói tay đối phương lại, lại nhặt thanh cương đao về, kéo về phía trước.
....
Dưới núi, trong hai trăm ba mươi lăm lò nông nghiệp, vài tên bảo vệ cũng đã tụ tập đông đủ, những nhân viên khác cũng đã cầm khăn đao thương, tụ tập về phía xưởng xuy xuy.
Hai mắt người trung niên đỏ bừng kiểm tra đồng bọn của mình, một người đã bị nổ chết tại chỗ, một người khác có chút khí tức - chuẩn xác mà nói cũng đã ở vào trạng thái bị lưu lại, đại phu có chút y thuật lại đây, đang cố gắng hết sức.
Trần Từ cho qua xem xét tình huống, đối phương thông báo tính danh: Bây giờ quân nhân trung niên này là tiểu tổ trưởng tổ chức công tác ở huyện Văn Phổ, tên là Phương Lục. Cấp bậc trong quân không thấp, ít nhất Trần Từ nhượng là hoàn toàn không đủ độ cao đó.
Biết xảy ra chuyện bao che địa chủ hôm nay lại bỏ trốn mất dạng là Thang Mẫn Kiệt, cảm thấy chuyện này không đơn giản nhường giải thích vài câu, nói có phải có hiểu lầm hay không, Phương Lục chỉ vào đồng bạn của mình chết đi nổi bão đùng: "Đây gọi là hiểu lầm! Ngươi gọi cái này là hiểu lầm! Ngươi nói cái này là hiểu lầm!?!"
Trần từ để cho biết quá khứ của Thang Mẫn Kiệt cũng không đơn giản, nhưng trước mắt đương nhiên không dám lắm miệng, sau đó cũng chỉ có thể tiếp nhận điều phối của đối phương: "Các ngươi là người bản địa, kêu tất cả mọi người có thể gọi, bảo vệ đường chạy trốn chung quanh, nhất định phải bắt được hắn, ta muốn tự mình thẩm tra."
Người trong thôn, cũng đã tụ tập tới.
Phương Lục đi về phía đồng bạn bên kia, "Người què" cũng đi tới: "Tiểu Dư đuổi theo trước tiên, bây giờ còn chưa có tin tức, e là đã có đạo. Còn có... Nhiều người ngoài qua đây như vậy, có thể để cho sự tình thông thiên hay không?"
"Người lén đưa tin trở về, khó đối phó, vốn cũng có tính toán. Nhưng hắn xảy ra chuyện, vì sao không hướng nhiều người mà chạy? Vì sao không kêu lên?" Phương Lục lúc này hai mắt đỏ hồng cũng có chút hoang mang, nhìn chung quanh, suy nghĩ chốc lát, nói: "Nhiều người quá." Mọi người cùng nhau tìm, chúng ta cùng đi, cố gắng hết sức...Giết hắn ngay tại chỗ."
Mọi người gật đầu, nắm chặt binh khí bước lên núi.
....
Dãy núi phía sau thôn Tiểu Diệp không nhỏ, Thang Mẫn Kiệt kéo binh sĩ Hoa Hạ quân lên núi, đi một hồi, đối phương lắc lắc đầu, dần dần tỉnh táo lại, Thang Mẫn Kiệt liền dùng cương đao ép hắn, đi về phía sâu trong dãy núi.
Binh lính trẻ tuổi đầu đầy máu, ý thức trong lúc nhất thời không quá tỉnh táo, Thang Mẫn Kiệt cũng thế. Sự tình đột nhiên xuất hiện này đã đánh nát giấc mộng nửa năm qua hắn đã trải qua, hắn thậm chí không rõ chính mình tiếp theo muốn làm cái gì, nên làm như thế nào, thậm chí tại sao phải làm...
Vốn đã không nên tiếp xúc với những chuyện này.
Vào buổi tối hôm trước, hắn trốn trong thùng phân, viên ngoại áo lông cừu trên người có vết thương đối với công tác tổ chức Hoa Hạ khiến hắn cảm thấy hiếu kỳ, đối phương thân mang trọng thương, chứng cớ kỳ thật cũng không đủ, nói ra một ít chuyện, hắn không biết có nên tin hay không, cho nên chỉ vô thức sắp xếp một ít, chờ đối phương tự chui đầu vào lưới.
Nếu như đối phương bình thản, tất cả đều đang tiến hành, sẽ có người tới tìm hắn, nói rõ với hắn chính thức về vấn đề và đàm phán - —— hắn cũng cho rằng đây là quy trình như vậy.
Tất cả phản ứng đều là theo bản năng. Quá thuần thục.
Cho nên đối phương giết tới tận cửa, Thang Mẫn Kiệt thậm chí cũng không biết nên làm như thế nào cho tốt tâm tình.
Chuyện đầm khí trì bắn chết hai người kia càng khiến hắn thêm khổ sở. Sao phải mặc kệ? Vì sao đột nhiên lại tới mức này?
Một khắc nào đó, lại nghe được tên lính phía trước ho khan kịch liệt, phun ra một ngụm máu, nghiến răng nghiến lợi mắng: "...Vì cái gì a? Vì cái gì a... Ngươi vì cái tên khốn kiếp này, tại sao... Ngươi có gan giết lão tử! Giết lão tử!"
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Thang Mẫn Kiệt trầm mặc không nói, nhưng sau đó nói: "Xin lỗi..."
"Ngươi sống không bao lâu nữa đâu." Đối phương nói: "Biết không thì ngươi cũng không sống được... Ngươi biết không bọn họ đều là anh hùng không? Huynh đệ của ta, bọn họ đã từng giết qua chó vàng trong huyết chiến, ngươi là cái thá gì, ngươi là đồ nhát gan! Ngươi bị đày tới phân thối chính là quỳ xuống cho địch nhân đấy! Tên khốn nạn nhà ngươi! Ta nói cho ngươi biết còn sống được..."
Thang Mẫn Kiệt dùng đao đẩy hắn về phía trước, đối với lời nói của đối phương, có một phần là thừa nhận.
"Nhưng các ngươi... Tại sao phải làm loại chuyện này..."
"Chúng ta... Chúng ta là vì tốt cho quân đội Hoa Hạ..."
"Không phải." Thang Mẫn Kiệt lắc đầu, "Các ngươi ép người ký khế đất, sau đó giết cả nhà người, đợi đến khi đất cải hoàn thành, các ngươi dựa vào khế đất lấy tiền, hơn nữa ở giữa còn có những giao dịch khác..."
"Khẩu máu phun người! Ngươi không có chứng cứ..."
"Không giấu được, chuyện này chỉ cần điều tra rất dễ dàng rõ ràng, khế đất lâm thời muốn chuẩn bị hồ sơ, nói rõ trong chính phủ các ngươi còn có bằng hữu của mình. Nhưng trước kia những nhà nào thuộc về Cừu gia, có rất nhiều người biết rõ, các ngươi có thể lừa gạt người từ bên ngoài đến, nhưng điều tra chỉ cần có phương hướng, rất dễ dàng sẽ bị khơi mào..."
"......."
"Còn có... Các ngươi tới giết ta, chẳng khác nào tự đánh với mình. Sao các ngươi lại biến thành thế này..."
"..." Ban đêm gió thổi qua triền núi, thổi lá cây trong rừng, binh sĩ trầm mặc một lát: ".... đồ bán đứng đồng chí ngươi có tư cách gì nói ta?"
"Ta không ngại việc các ngươi giết người, cho dù thiên kích một chút cũng không sao, ta vốn không muốn quản." Thang Mẫn kiệt nói: "Nhưng Hoa Hạ quân không thể biến thành như vậy, vì công tư béo bở..."
"Vì công tư béo?" Binh sĩ trẻ tuổi mỉm cười, nghiêng đầu: "Thiên hạ này là chúng ta đánh xuống."
Thang Mẫn Kiệt nhìn hắn.
"Là huynh đệ của ta đánh xuống!" Đối phương nói, "Đánh xuống, liều mạng, ngươi có biết bao nhiêu huynh đệ sớm đã chết, bao nhiêu huynh đệ tàn phế., Bao nhiêu huynh đệ lưu lại người của một gia đình. Tên hèn nhát nhà ngươi có biết không? Hôm nay thế giới Hoa Hoa Đô là của người khác sao? Ngươi có biết ta có bao nhiêu huynh đệ huynh đệ, sinh bệnh không có cách nào đi xem, không có cách nào dùng thuốc tốt. Ngươi có biết những người như chúng ta đi thành đô, một năm thiếp cũng không đủ chạm tay một cô nương người ta hay không?"
Thang Mẫn Kiệt không nói gì.
"Có phải rất thô tục không? Tri chu? Nhưng chúng ta đánh trận liều mạng vì cái gì? Để sống tốt, không phải sao? Liều mạng, muốn người trong nhà đi tới thành phố lớn hãnh diện, không phải sao? Ta hơn mười tuổi đã liều mạng trong quân đội, bị thương quá đói bụng, ta muốn có một cô nương xinh đẹp., Không phải sao? Nhất là những huynh đệ đã chết, người nhà, con cái của bọn họ, muốn có một tương lai không kém bất luận kẻ nào, không phải sao? Làm lính là vì cái gì? Trong quá khứ ai làm lính không phải là vì lấy mạng đổi tiền, đổi tiền đồ, chỉ có Hoa Hạ quân... Chúng ta là quân đội mạnh nhất từ xưa đến nay! Nhưng không có thứ tốt nhất!"
"... Đối với quân nhân bị thương, trong quân đội đã an bài thầy thuốc và an dưỡng, Di Sương và đám hài tử, ta biết đều tiến hành an bài ở trên, ngươi không được nói lung tung."
"Đúng là có sắp xếp, nhưng chính là an bài rất bình thường, sắp xếp chỗ ở cho những người bình thường, trường học bình thường, thế nhưng ngươi có đi xem qua tất cả hay không, ngươi xem những người kia kìa., Bọn họ cái gì cũng có, đồ mới lạ, áo gấm đồ ăn ngon, ngươi có biết chúng ta mang theo chiến hữu hài tử đi vào nội thành, nhìn xem những thứ đồ tốt kia, tư vị chúng ta mua không nổi không? Ngươi có biết chúng ta mua không nổi, đồng bạn bên cạnh còn có tư vị gãy chân không?"
"Cho nên muốn tham?"
"Chúng ta, lão đại của chúng ta... nuôi mười chín chiến hữu để lại, đồ tốt nhất mà chúng ta cho hắn, chúng ta tiêu tiền ở đây, không thẹn với lương tâm!"
"Cho nên..." Thang Mẫn Kiệt dừng một chút: "Không chỉ lần cải tạo này, trước đây các ngươi đã lấy tiền rồi... làm sao mà lấy được?"
Tên lính kia hơi ngẩn người, qua một hồi, mới cười cười: "Những tên đồng chí trong tổ công nói đúng, chuộc đồ không phải biện pháp, lưu lại những địa chủ này, bọn chúng sớm muộn gì cũng mang theo oán khí ở phía sau đào bới gốc rễ chúng ta., Chỉ có giết bọn họ là chuyện vĩnh viễn an nhàn, mà đất của bọn họ, chúng ta chỉ lấy giá thấp nhất để bán cho bọn họ, dù sao bọn họ đã chết, cũng không dùng được. Làm lần này, tất cả mọi người sẽ sống một ngày tốt lành., Không ai bị thương tổn. Cái lũ hèn nhát nhà ngươi không hiểu à? Đất đai chia đều, không ai có ý kiến ở lại, Hoa Hạ quân chúng ta bỏ ra ít tiền nhất, mà trong nhà anh hùng, tất cả đều sẽ sống những ngày tốt đẹp, đây chính là kết quả tốt nhất, đây mới là kết quả tốt nhất: "
Hắn nói đến sau đó, kiềm chế âm thanh, phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp. Thang Mẫn Kiệt nhắm hai mắt lại, thở dài trong cổ cũng gần như phát ra tiếng rên rỉ.
Hai người đi một hồi, dừng lại tại một chỗ lõm giống như sơn động, ngồi trên mặt đất, Thang Mẫn Kiệt cũng hôn mê, đối phương cũng vậy, nhưng trầm mặc một lát, ánh mắt đẫm máu của đối phương nhìn sang.
"Ngươi giết huynh đệ của ta, đúng là không thể sống..."
Hắn nói câu này, trôi qua một hồi, lại nói: "Ngươi có biết hay không, chúng ta vốn không định giết ngươi, chúng ta muốn nói chuyện, chúng ta vốn muốn... hợp tác với ngươi thì thôi. Nhưng đã làm thành như vậy..."
Lại qua một hồi: "Ngươi giấu họ Cừu đi đâu rồi?"
Thang Mẫn Kiệt ngồi ngẩn người tại chỗ, thở dài: "... Không phải ở số 223."
"Còn đang đứng ở phân đứng bên kia?"
"..." Thang Mẫn Kiệt nhìn hắn, cũng không biết là thưởng thức hay tiếc hận hắn, nhưng rốt cục lộ ra nụ cười châm chọc: "Hắn bị thương quá nặng, trốn ở trong thùng phân, nói được một nửa, người đã không còn."
"..." Binh sĩ trẻ tuổi há to miệng: "Ngươi cố ý..."
"Ừm..." Một tiếng thở dài: "Vốn ta còn tưởng sẽ có kết quả tốt, ta cho rằng... đây nhất định là..."
"Ha ha... Ha ha..." Binh sĩ cũng mỉa mai cười rộ lên, sau đó lại nói: "Ngươi giết huynh đệ của ta, đúng là không thể sống được..."
Gió đêm ngoài động đang thổi qua, dưới chân núi loáng thoáng có âm thanh truyền lên. Hai người nghỉ ngơi một hồi lâu, Thang Mẫn Kiệt không có động tĩnh, binh sĩ trẻ tuổi cũng không có buông tha, chốc lát hỏi: "Sao ngươi không chạy?"
Một lát lại nói: "Ngươi ở bên ngoài, rốt cuộc phạm vào chuyện gì?"
Thang Mẫn Kiệt không để ý tới hắn, chỉ một lần nào đó hắn lại nói: "Ngươi giết huynh đệ của ta, lúc làm ra lời nguyền, chậm rãi mở miệng: "Nên gọi là "Đồng ý"."
Binh sĩ trẻ tuổi hơi ngẩn người, nhưng sau đó nhấn mạnh từng chữ: "Ngươi xứng?"
Thang Mẫn Kiệt liền không nói gì nữa.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, dưới núi dần dần lan tràn, Thang Mẫn Kiệt tựa trên vách sơn động, nhưng cũng không định đi nữa, trong đầu hắn tư duy có chút loạn, nhớ lại thời gian nửa năm qua bình tĩnh, nhưng chỉ hơi động chút tà niệm, cuối cùng lại nổ chết hai người. Hắn biết binh lính trẻ tuổi trong động còn ở trên vách đá nhẹ nhàng mài dây thừng trên tay hắn, Thang Mẫn Kiệt biết nên ngăn lại, nhưng chỉ lười mở miệng.
Thậm chí hắn còn hơi chợp mắt.
Ban đêm không biết là lúc nào, bên ngoài có động tĩnh đến gần, Thang Mẫn Kiệt mở mắt nhìn binh sĩ đối diện, sau đó nâng trường đao lên: "Không được nói chuyện." Nhưng binh sĩ đứng lên, dây thừng sau lưng hắn chưa kịp cởi ra, trong miệng hét lớn một tiếng: "Nơi này..."
Một tiếng này xé rách bầu trời đêm, bên này vốn là cửa động hình thành nên vách đá, khoảng cách giữa hai người không xa, Thang Mẫn Kiệt tiện tay nhoáng một cái, đao đã đặt trên cổ đối phương, nhưng người trẻ tuổi kia cười rộ lên: "Nhanh lên, nơi này... ngươi động thủ đi! Có ngon thì giết lão tử đi..."
Thang Mẫn Kiệt không động thủ.
Trong bóng đêm cách đó không xa, quân nhân trung niên kia đã chạy tới, bên này không có thương lửa, trên tay cầm một cây cung. Thang Mẫn Kiệt dùng đao kẹp binh sĩ trẻ tuổi kia ở trước người, nhưng đối phương giãy dụa kịch liệt: "Ta không sợ chết! Có ngon động thủ! cặn bã! Động thủ đi -- Lục Đầu, Cừu Tự Thư đã chết, bị hắn ăn đen giết chết. Tên hèn nhát này không dám động thủ, giết hắn đi..."
Phương Lục kéo cung, mắt đỏ hồng nhìn về phía bên này: "Hai huynh đệ của ta chết rồi... Ngươi là ai?"
"Giết hắn a Lục Đầu, thừa dịp những người kia còn chưa tới..."
Tên lính trẻ tuổi không sợ chết giãy dụa, Thang Mẫn Kiệt thở dài một tiếng, thả hắn ra. Hắn cầm đao, nhìn Phương Lục đối diện, lắc đầu: "Tại sao phải làm loại chuyện này?"
Trên bầu trời, trăng sáng sao thưa, nhưng hắn nghĩ, cũng không có quan hệ gì. Hắn quyết định dừng ở đây.
Thời gian nửa năm yên tĩnh trôi qua, trong đầu hắn hiện lên, nhưng đều nhanh chóng trở nên xa xôi, trước mắt vẫn là gió tuyết mang theo mùi máu tươi gào thét ở phía bắc, sau khi muội muội chết đi, liền không ngừng đau đớn vô tận quấn quanh hắn. Đối với hắn, cái chết đã sớm đến một khắc.
Lư Minh Phường, ta đợi quá lâu rồi, vô vị mờ mịt...