Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Đông Nam Phúc Kiến, ngay lúc Ninh kị và con chó con tiện nhân đã bước lên một đoạn hành trình mới, vùng đất Tây Nam mà hắn xuất phát cũng đang ở trong một vầng mặt trời sinh cơ bừng bừng.
Ngày xuân này chỉ ra không chỉ có bốn mùa biến hóa mỗi năm đều đến, mà theo bước đầu thành công đi thí nghiệm của trăm thôn, xa luân đất đai cải tạo đang chạy băng băng trên bình nguyên rộng lớn, sự vật làm cho người ta vừa lạ lẫm vừa khiếp sợ này, theo thời gian tiến tới, một khắc không ngừng ở mảnh bình nguyên này gào thét khắp nơi.
Tại một chỗ trong thôn trang, đất đai cải cách bị tuần tự đẩy đến vị trí cũ, có người hoang mang, nghi hoặc, có người không tin, tiến đến phản kháng, các người bàng quan đầu tiên là lạnh lùng, sau đó khiếp sợ, tiếp theo khó có thể tin cảm thấy mất mát, cũng có người hoan hô tung hoành, có người viết thơ, nghênh đón một thời đại mới đến.
Thời đại mới như vậy cũng không phải là một quan niệm đơn giản, một khái niệm làm cho người ta chấn động mà phát điên, trong ba tháng dương xuân của Thành Đô, ở trên dư luận tràng vào mùa xuân này, vô số quan niệm đang được các " Phái Linh" sắp xếp lại càng cụ thể hơn, phóng xuất ra ngoài, mà đối kháng kịch liệt so với lúc trước càng thêm mãnh liệt.
Lúc này mọi người mới phát hiện, hơn mười năm qua, đám thành viên trung tâm của Hoa Hạ quân do Ninh Nghị dẫn dắt không ngừng "lờn lý thuyết về văn hóa trên giấy" mang lại thành quả, bất kể là bình đẳng hay là bốn dân chúng, hay là giả thiết những nhân văn kỳ lạ kỳ lạ như vậy, trong thời khắc cải cách đất đai chính thức rơi xuống đất như vậy., Tất cả đều đã bị mài sáng lưỡi đao, lấp đầy viên đạn, mọi người kết hợp với biến hóa cực lớn này, đã có thể bắt đầu thôi diễn ra đủ loại tiền đồ vĩ đại trong tương lai, mà từng " Phái Linh văn hóa non nớt" trong lúc cảm xúc dâng trào, không ngừng bắt đầu hệ thống lý luận cụ thể.
Bất kỳ khái niệm đơn điệu nào, cái gọi là vĩ đại triển vọng, trước khi lý luận về nho gia thành hệ thống cùng với mẫu mẫu hàng ngàn năm, trên thực tế đều vô lực, mọi người có thể nhìn thấy rõ ràng các loại lý do lý luận đơn điệu không thể thực hiện rốt cuộc là cái gì, bởi vậy mấy năm trôi qua thảo luận với nhau., Trên thực tế còn có các loại nghiên cứu lý luận của Hoa Hạ quân, bị nho giả uyên bác từ bên ngoài đến dần dần thuyết phục. Nhưng giờ khắc này, chuẩn bị hơn mười năm, các phương hướng liên quan tới cấu trúc lý luận bắt đầu kết hợp với bộ pháp thực tế, hệ thống bắt đầu đối kháng hệ thống, không nghĩ ra lý luận và triển vọng, bắt đầu được hiện thực tạo hình.
Vì vậy cự nhân lạ lẫm bắt đầu giãn ra thân thể của nó, bùn đất và dãy núi bị đẩy ra, loáng thoáng tiếng sấm tràn qua đồng dã.
Trong mắt những người nho sinh và quan sát các nơi, Thí Quân giả Ninh Nghị mấy năm nay đã bắt đầu thể hiện ra sức mạnh cuồng vọng và áp đảo toàn bộ thời đại.
Nếu như nói hơn mười năm trước, hắn đã bất chấp tất cả thí quân bên trên cung điện vàng, đến lúc sau đó lời cuồng ngôn diệt nho, về phần Thành Bình đánh tan hành động vĩ đại của nữ tử Chân Tây Lộ quân tại Bình Nguyên, tất cả vẫn nằm trong phạm vi mọi người có thể lý giải được, vậy thì lần " thổ địa cải cách" này đã hạ xuống đất., Đúng là hành vi điên cuồng vượt quá tưởng tượng của cao tầng Nho gia: Trong lịch sử có người làm chuyện như vậy, nhưng hầu như không ngoại lệ đều sẽ biến thành phá hoại mà không sáng tạo, người có lý trí tuyệt đối sẽ không dễ dàng làm như vậy, mà cho dù là cách làm thế nào, nó cũng sẽ đi vào kết cục sụp đổ trong thời gian ngắn.
Nhưng lần này lại không.
Hoa Hạ quân dùng tổ chức chưa từng có đẩy cách cách cách này tiến vào mỗi thôn trong danh sách, nó vứt bỏ sự phối hợp của hương hiền địa phương, giống như cạo đao, tái tạo mỗi một chỗ thôn trang trên đường, không chỉ đẩy ra chống cự cũ., Thậm chí trên con đường cải cách này, bắt đầu thu nạp người mới, tiến hành huấn luyện và giáo dục tư tưởng của bốn dân chúng, mà thực tiễn như vậy thì tại trung tâm dư luận khắp nơi bắt đầu cho hơn mười năm "Ảo tưởng" chân chính rót vào sinh mệnh.
Quy mô đối kháng cùng chém giết thường xuyên bộc phát, tại Thành Đô, vô số người bắt đầu hướng đại biểu cho đại hội của Hoa Hạ quân thậm chí là bản thân Ninh Nghị góp ý, thậm chí một đám lão nho ở trên quảng trường chính phủ "Chiêu thức", đau đớn tái diễn các loại lợi hại tiếp theo: bọn họ đã bất chấp "không đội trời chung" với Hoa Hạ quân lúc trước.
Nhưng Ninh Nghị vẫn sừng sững bất động, mà thân ảnh do ý chí và lực lượng của hắn thể hiện ra. Giờ khắc này, thân ảnh đang bao phủ toàn bộ bầu trời Tây Nam, đâm lực lượng vào lòng đất.
Bộ khung lý thuyết mới cũng sẽ không hủy hoại bộ khung cũ, thậm chí ngay lúc thực tiễn vừa mới bắt đầu, nó cũng không thể nói là chiếm thượng phong; mà dựa vào bạo lực của quân đội, từng bước đẩy mạnh cải tạo, thu nạp người mới, cũng không có khả năng chân chính phá hủy bộ rễ lớn của văn hóa thôn hiền trong vòng mấy năm. Nhưng ít nhất tại thời khắc này, ý nghĩ cùng kết cấu linh hồn đã được rót vào., Bên trên khung xương có huyết nhục cùng da bọc lấy, trái tim của nó bắt đầu đập loạn xạ, huyết dịch có tuần hoàn, mà dưới chân của nó có đầy đủ sức sống chân chính rễ, đã bắt đầu tiến vào lòng đất, tranh đoạt chất dinh dưỡng với sức mạnh to lớn của hương hiền.
cải cách cực lớn sẽ ảnh hưởng tới mỗi một nơi trong xã hội. Thành đô, đối kháng giữa lão nho và tân nho vẫn chỉ là biểu diễn sóng gió của giới văn hóa. Tại điểm tụ cư của công nhân từ bên ngoài đến, những người mất đi quê hương lại ký thác thân khế ước, bắt đầu hỏi thăm về việc định cư hoặc gia nhập Hoa Hạ quân, đánh ra để thu hoạch đất đai., Loại mong chờ cùng hăng hái này đã nhấc lên một cỗ sóng nhiệt. Mà tương ứng, các đường thân sĩ chung quanh thành đều khai xưởng hoặc đầu tư bên này bắt đầu lo lắng cục diện biến hóa, mặt khác, cũng đã trong biến hóa như vậy, tích cực tìm kiếm các loại cơ hội.
Cũng giống như bây giờ là "Lâm Khâu" bộ lạc thương nghiệp cao cấp, đoạn thời gian gần đây, cũng từng trải qua từng đợt sóng ăn mòn Cuồng Lan trùng kích.
Đám người Lâm Tĩnh Mai gần đây dưới sự chỉ đạo của Lý sư phụ, thử đưa ra ý định phối hợp với đất đai cải cách để công nhân thu nạp lực lượng bên ngoài là trung kiên; mà hai ngày náo nhiệt sau dịp xuân tiết, phu phụ Bành Việt Vân của hắn đã bị Ninh Nghị đày đến nơi nào để chấp hành nhiệm vụ, đã hơn hai tháng rồi không gặp.
Trong hành quân đệ tử phụ cận Ma Ha Trì, thậm chí Ninh Nghị bận rộn đến mức không còn thời gian viết văn chương tại trên hồ sơ phát ra tiếng mắng người.
Đám địa chủ ngoại giới bị ăn hiếp vì lợi ích mà kêu oan, bởi vì sợ hãi mà dập dờn mà không nhìn thấy hắn, hắn cũng không rảnh để ý tới âm thanh hình thù này, vô số số số số số liệu mỗi ngày đều tập trung ở trung tâm, đại bộ phận thời gian Ninh Nghị mặt không biểu tình, làm ra hình tượng ngồi yên trên bàn câu cá, nhưng số lần thất thần trở nên nhiều hơn, có đôi khi còn có thể nổi giận.
Tuy rằng không có quan hệ cá nhân với đám nho sinh bên ngoài, không nghe kêu oan, nhưng mỗi ngày Ninh Nghị vẫn xem báo chí. Có một khoảng thời gian hắn đặc biệt thích xem các loại " Phái văn hóa" cải cách, nhìn thấy đủ loại luận điểm được thảo luận trong hơn mười năm qua không ngừng được khoe khoang., Ném ra, dần dần loại báo chí này cũng sẽ bị chồng chất trên đầu, hắn nhìn mấy ngày sau, đột nhiên giận tím mặt, đổi lại người phụ trách Bí Thư xử, sau đó lại lấy ra mấy thông báo văn chương đã tan hoang khắp đường đi.
Tiến độ cải cách đất đai do hắn trực tiếp nắm giữ một trăm thôn trang, mở rộng đến những địa phương lớn hơn. Gần một vạn thành viên cơ sở với tư cách là lực lượng trung kiên, tổ chức một ngàn công việc, trong thời gian hai năm phải hoàn thành mấy vạn thôn xóm Tây Nam cải cách mới, sự trợ giúp quân sự cũng không có quá nhiều khả năng xảy ra vấn đề., Nhưng tổ chức công việc này đã bắt đầu dần dần rời khỏi tầm mắt của hắn, tuy rằng khó tránh khỏi chính xác, tất nhiên sẽ xuất hiện các vấn đề thiên sai, nhưng mỗi tổ chức công việc xuất hiện, đều có thể trở thành căn bệnh xấu trong tương lai.
Tích lũy hơn mười năm, mới miễn cưỡng xây dựng lên cấu trúc văn hóa, từ trên tầng cơ sở xây dựng nên vòng tuần hoàn hiện thực, rơi xuống đất mặc nhiên đáng mừng, nhưng thời gian mấy năm tiếp theo lại là một điều đáng mừng., Một khi xuất hiện vấn đề lớn ở mặt thực tế, toàn bộ khung cải cách vẫn có khả năng hóa thành sa bảo trên bãi biển. Tuy rằng hạt giống tư tưởng đã rơi xuống, nhưng trước khi nó thành thục ở mặt thực tế, mỗi một lần xoay chuyển liên tục, vẫn như cũ lấy trăm vạn người, ngàn vạn người, thậm chí một thời đại bị mất đi.
Giờ khắc này, kỳ thật nội tâm của hắn cũng sẽ cảm thấy sợ hãi và thấp thỏm, đương nhiên, biểu hiện bên ngoài, cảm xúc này đã không thích hợp biểu hiện cho bất luận kẻ nào xem.
Thỉnh thoảng cũng có tin tức từ ngoại giới truyền đến, Tấn Địa Tây chinh; Đới Mộng Vi, Trâu Húc các loại động tác nhỏ; biến hóa phổ thông; Đông Nam tiểu triều đình xóc nảy hoặc động tác kim nhân, ngày thường hắn thường xem những thứ này là giải trí, nhưng gần đây cũng chỉ là nhìn lướt qua đại khái, liền quăng bộ phận xuống đất, để cho bọn họ tuần tự làm việc theo tuần tự.
Chỉ ngẫu nhiên suy nghĩ xuất thần, liên quan tới "Tội khổ đến thả người", lại nhiều thêm không ít.
Tại bình nguyên ba tháng này, ngoại trừ đất đai cải cách, bộ pháp từng bước từng bước khuếch trương, hoặc mưa dầm, canh canh canh trong hiện thực cũng đang tiến hành. Mặt đất yên tĩnh, những người rời xa chiến loạn sinh hoạt cũng đại khái yên ổn, mà ở huyện Văn Phổ Tây Nam, bị đày hơn nửa năm ở nơi này, trải qua cuộc sống của hắn là bình yên nhất.
Giống như ảo mộng vậy.
Trải qua nửa năm làm việc, bây giờ hắn đã có thể tính là lão nhân của hai mươi ba mươi ba vườn nông nghiệp, công việc mỗi ngày vẫn đơn giản như trước: Sáng sớm thu thập phân và nước tiểu ở ngoài huyện thành Văn Phổ, làm chút đồ ăn cho mấy đứa trẻ gần đó hoặc mấy đứa nhỏ sau khi tiến vào mới biết chữ mở. Sau đó trở lại phụ cận Tiểu Diệp thôn, tiến hành đục bò, lại tận lực đuổi trước buổi tối về phân chóp huyện Văn Phổ.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Trong thời gian này, có lẽ do Bành Việt Vân tới đây tìm hắn nói chuyện vài lần, hoặc có lẽ do hắn đã thiết lập nên vụ phân thối này nên mới có chút ảnh hưởng. Hệ thống của Y viện Trần đã từng nhắc nhở hắn mấy lần, thử điều động cho hắn vị trí càng thêm sạch sẽ, cũng muốn hắn làm chút gì đó để tuyên truyền về Vụ Ban, nhưng Thang Mẫn Kiệt đều cố hết sức nhẹ nhàng đưa ra lời cự tuyệt.
Ở lại một thời gian ngắn, sau đó được Bành Việt Vân giới thiệu với một vị bằng hữu, có thể mua được một ít hồ sơ báo về phương diện nào đó ở huyện Văn Phổ. Thang Mẫn Kiệt không cho hắn nhiều lắm —— hầu như không có tác dụng — tiền lương phần lớn là đặt ở trên cái này., Thông qua báo chí, hắn có thể thấy rõ biến hóa kịch liệt của ngoại giới, mà mỗi ngày đọc qua báo chí, sáng sớm ngày hôm sau, hắn còn có thể cho bọn nhỏ trên lớp mù đọc và giải thích các loại tin tức ở ngoại giới.
"Hiểu rõ thế giới, tương lai sau này các ngươi sẽ trở thành người có ích hơn."
Mà bởi vì những hành vi này của hắn, thỉnh thoảng cũng sẽ có người truyền lại: tiểu ca thùng phân đứng thu phân, nói không chừng ở bên ngoài là đại nhân vật.
Đương nhiên, cho dù có người tới lôi kéo làm quen, ngoài dạy thư, Thang Mẫn Kiệt, trong giao lưu cũng không biểu hiện ra đặc thù của bất kỳ "đại nhân vật" gì, mặc dù lúc viết sách cho bọn nhỏ, hắn sẽ đi rửa mặt một chút., Nhưng đại bộ phận thời gian qua hắn có chút mệt mỏi, thỉnh thoảng lại móc chân trần trong phân bùn đi, do thường xuyên hấp phân nên trên thân cũng mơ hồ tỏa ra mùi hôi, người bình thường rất ít khi ở chung với hắn trong thời gian dài hoặc nói chuyện với nhau.
Ban đầu Dạ Hương phụ Hạ Thanh đề nghị với hắn về việc dạy học, nhưng trong một thời gian ngắn đã biểu hiện ra hảo cảm đối với hắn, cũng đã từng nói bóng nói gió muốn tắm rửa cùng may vá cho hắn, đã từng đưa cho hắn một đôi giày vải cùng với mấy cái nút thắt do hắn tự tay nhét vào, nhưng sau khi Thang Mẫn Kiệt rõ ràng đã tỏ rõ ý mình., Quan hệ hai bên, lại trở về cự ly nhất định. Hạ Thanh cũng không hiểu rõ kháng cự như vậy của Thang Mẫn Kiệt đến từ đâu, nhưng giữa người và người, vốn cũng là rất khó lý giải tiến sâu như vậy, đối phương cũng không phải điều kiện đặc biệt tốt, nàng cũng không đến mức biểu hiện đúng là không thẹn không khô.
Mùa xuân ở Tây Nam bắt đầu từ tháng hai, các nhà đều bận rộn đến mức quên cả trời đất, đất đai bên ngoài cải cách trong đoạn thời gian này là lời mọi người thường nhắc tới nhất, cũng có địa chủ trong lòng thấp thỏm không yên, trung tháng hai thậm chí phát sinh một ít xung đột không tốt cùng với hương án huyết, huyên náo sôi sùng sục, nhưng khoảng cách với đám người Thang Mẫn Kiệt vẫn còn xa xôi.
Đến cuối tháng thứ hai, một tổ chức công việc nhỏ từ trong một trăm thôn trang ban đầu phân liệt ra, đi tới một thôn trang nhỏ ở phía đông thành Văn Phổ. Nghe nói đã bắt đầu cải tạo trình tự, không ít phụ nữ dạ hương len lén đi qua quan sát, khi trở về nói chuyện với Thang Mẫn Kiệt, nói là nàng dâu của một gia chủ nào đó treo lên, thật vất vả mới được cứu trở về, kỳ thật bình luận của người nhà này ngày thường cũng không tệ...
Các loại tin tức vụn vặt, xen lẫn các loại tin tức trong báo chí mỗi ngày truyền đến, Thang Mẫn Kiệt trong bình tĩnh lại cảm thấy dâng trào cảm xúc, gợn sóng thời đại đang ấm áp làm nội tâm hắn tan vỡ, hắn thỉnh thoảng nghĩ đến những hán nô ở phương bắc xa kia, trong đầu vang lên tiếng kêu khóc của bọn họ., Lại nhớ tới Trần Văn Quân, hắn sẽ nghĩ: "Trần phu nhân, ngài có thể biết được không, tất cả những gì phát sinh ở đây, ngài có thể cảm nhận được sự ấm áp của nơi này hay không... " Đáp lại lời hắn, nhưng cũng chỉ có Bắc Phong trong đầu gào thét lẫm liệt.
Đầu ba tháng, tiến trình cải cách đất đai phụ cận thôn trang Văn Phổ tựa hồ có chút náo loạn kịch liệt. Trong huyện Văn Phổ, có quân nhân Hoa Hạ đi qua một hai chuyến, loại chuyện này đương nhiên cũng không có gì lạ. Địa chủ trên đời cũng không phải đều là người xấu., Thậm chí ở rất nhiều nơi, tiểu địa chủ không thể đánh giá thấp được, những chuyện này thuộc về kết cấu bất công, khi nó phát triển tới trình độ sâu hơn, cũng chỉ có thể bị phá vỡ, mới có thể tạo thành một vòng tuần hoàn mới. Hoa Hạ quân đối với lần này đất đổi mới không thô bạo, một đánh tới cùng., Sắp xếp một ít chương trình chuộc đồ và thương lượng, nhưng đối với người tự thấy đất đai tích góp không dễ, đương nhiên cũng sẽ có tình huống bất luận thế nào không chịu nhận, nhưng nếu như nói vào thời gian cố định không ổn, bọn họ cũng rất có thể sẽ bị đè chết.
Thang Mẫn Kiệt đối với những chuyện này cũng không có quá nhiều cảm xúc.
Cứ như vậy, đến chạng vạng tối ba tháng mười ba, hắn đánh xe phân trở lại huyện Văn Phổ, cảm nhận được bầu không khí không quá giống lúc trước. Xa xa, tựa hồ có bạo động phát sinh, đội chấp pháp trong huyện đang tiến hành lùng bắt chung quanh, thậm chí dọc đường có hán tử mang theo tay áo, đối với người đi đường rời khỏi huyện Văn Phổ, tiến hành cảnh giác quan sát, tiến hành hỏi thăm một số người đơn giản.
Lúc đi qua, ngược lại nghe được nói chuyện với nhau.
"Xảy ra chuyện gì vậy..."
"... Khuê viên bên người Nhị Khánh thôn bên kia, cầm đao đả thương người, nghe nói giết người tạo ra công việc đâu rồi... "
"Giết người?" Nghe những người này nói chuyện, Thang Mẫn Kiệt nhíu mày lại, lần đầu tiên tò mò đi qua hỏi thăm một chút, sau đó ngược lại không nhận được trả lời chắc chắn, đại khái có thể xác định, cũng chính là Nhị Khánh thôn lại bạo phát tranh cãi, ra huyết án đả thương người.
Lúc này mặt trời đã ngả về phía tây, Thang Mẫn Kiệt mang xe phân thối trở lại trạm phân và cởi đồ cho con lừa, lại sửa sang lại sạch sẽ, sắc trời dần dần tối xuống, trên đường lại có đội ngũ cầm đuốc tìm tới, có người gõ cửa ra., Đi đầu là một gã Thang Mẫn Kiệt liếc mắt nhìn qua liền biết rõ quân nhân Hoa Hạ đã trải qua chiến trường, bên người còn có địa bảo, sau khi hỏi thăm và xác nhận thân phận của hắn, lại hỏi chạng vạng tối có động tĩnh đặc thù gì hay không. Có lẽ bởi vì song phương đều thuộc về tổ chức của Hoa Hạ quân, để cho người đi theo đi vào đại khái tìm kiếm, còn cùng Thang Mẫn Kiệt kính một cái, hỏi hắn có phải đã trải qua tiền tuyến hay không.
Thang Mẫn Kiệt lắc đầu, nói không có.
Đoàn người lục soát một phen rồi rời đi.
Lúc này sắc trời đã hoàn toàn tối đen, Thang Mẫn Kiệt buộc cửa, sau đó ôm một thanh đao, chuyển một cái ghế, ngồi trên đài cao bên cạnh xe phân và phân nước tiểu. Hắn từ sau cửa đóng lại, toàn bộ động tác đều vô thanh vô tức, ngồi tại đó nhìn ánh trăng cùng ánh trăng trên bầu trời., Giống như u linh. Qua như vậy đại khái trong chốc lát, trong thùng phân truyền đến động tĩnh, có một bóng người lặng lẽ đẩy cái nắp thùng phân ra, đang thò đầu ra, liền thấy bóng người ngồi trên ghế gần đó, cùng với đao hắn buông trên mặt đất.
"Ra đi."
Thanh âm mệt mỏi vang lên.
"Nói cho ta biết tại sao ngươi không chết."
Đây là nửa năm sau khi Thang Mẫn Kiệt trở lại Tây Nam, phát sinh một khúc nhạc nho nhỏ...
Không lâu sau sẽ gây ra một chút động tĩnh.
Tựa như một thời đại lớn, những gợn sóng nhỏ bé bé bé không đáng kể...