Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Buổi sáng mùa xuân, giữa núi non Phúc Kiến vẫn còn sương mù, con đường uốn lượn xuyên qua dãy núi phía trước, đi tới huyện thành nhỏ cách đó không xa. Nhìn thấy một đám người ngồi cạnh quán trà ở góc con đường phía trước, Khúc Long Quân và Ninh Tàn đều nhíu mày.
"Cái này... Có phải là đám người tối hôm qua hay không..."
"Buổi tối giết công sai, ban ngày còn dám chạy đến trên đường lớn chặn người, chán sống rồi, đám người này."
"Có cần tránh không?"
"Không cần, nhìn xem bọn họ làm gì... Có lẽ không phải đang ngăn chúng ta."
Mặc dù lấy thân thủ mà nói, cũng không thèm để ý đến đám thổ phỉ nhỏ trong núi này, nhưng đối với đám nhân vật hắc đạo vừa rồi làm hương án lại dám nghênh ngang xuất hiện trên đường như thế, vẫn có chút khiếp sợ từ Tây Nam tới.
Lúc này, Mạnh Phiêu mặt mũi bầm dập trên con đường bên kia cũng đã thấy được hai người đang đi tới. Buổi tối giao thủ một phen, thà kiêng kị khí phách vô song, mọi người nghe hắn nói tuy còn trẻ nhưng cũng coi hắn là người từng trải giang hồ, đại cao thủ trú nhan có thuật, lúc này đến ban ngày, cách xa hơn mười trượng thấy rõ, vẻ mặt trở nên kinh nghi bất định. Đợi khi hắn xuất nhân, đồng bạn xung quanh cũng nhíu mày, chất vấn hắn.
"Không phải nói gặp phải hai hán tử xấu xí, gặp người liền đánh sao..."
Một đám người sau khi bị đánh, trở về miêu tả địch nhân hung thần ác sát, lúc này thấy, hoàn toàn không phải chuyện tốt. Nhưng cho dù là trong đêm, trong hai người, một người đeo bội kiếm một người đeo song đao cũng cực kỳ rõ ràng hình tượng cao thủ cực kỳ rõ ràng., Lúc này nhìn xem, lại đúng hiệu quả, huống chi sau khi song phương trao đổi ánh mắt, ánh mắt thiếu niên đeo song đao kia trở nên bất thiện, hung tợn đảo qua đám người bên này, nhìn cũng xác thực biết lai lịch bọn họ.
"... Nếu ta có dung mạo như vậy, cần gì phải phạm vào dâm hành, đây là chỗ nào mà không có cô nương a."
Trong đám đông, có người lẩm bẩm.
"Câm miệng!" Thấy người tới gần, đại ca trong đám người thấp giọng ra lệnh, sau đó lại nói: "Nhân vật phong lưu tới từ đại địa giới Giang Nam, đó gọi là thú vị, các ngươi thì biết cái quái gì!"
Mọi người học được đạo lý nhân sinh mới, không nói nữa. Bọn họ ngược lại không biết, cũng là song phương cách nhau hơi xa, đối phương không nghe được bọn họ thoái thác lần này, nếu không lại muốn xung đột một phen nữa.
Lúc này hai bên đã đánh giá xong, sau khi xác định là hai người một ngựa tối hôm qua, đại ca dẫn đầu mới chắp tay nghênh đón, trên mặt lộ ra khuôn mặt tươi cười.
"Hai vị anh hùng, hai vị thiếu hiệp." Đại ca dẫn đầu thân hình cũng không khôi ngô, dáng người hơi gầy mà tinh tráng, nhưng nụ cười thân thiết, tiếng nói cũng không quá cao, mang theo lễ tiết nồng hậu, đi tới địa phương không xa không gần ngừng lại. "Đại giá quang lâm Phổ thành, sạp hàng rong rực rỡ, có không tiếp đón lâu, tại hạ Phổ thành Hạ Ba Chương. Đêm qua nghe nói có huynh đệ mạo phạm hai vị anh hùng, hôm nay đặc biệt tới đây xin lỗi, thứ tội, thứ tội..."
Thái độ của hắn rất lễ độ, có chứng cứ tiến lui, trong lúc nhất thời có thể làm cho người ta có thiện cảm, thà rằng không thể nổi giận, lúc này lại quan sát mọi người một chút, nhíu mày tức giận: "Đến nhiều người như vậy, không phải để bới móc thì là để làm gì. Trong lòng ngươi có tức giận, vẽ xuống một con đường, đánh một trận cũng không sao."
"Tuyệt không đánh nhau, tuyệt không sinh sự." Thái độ của người dẫn đầu tên là Hạ Chương này nhu hòa bất ngờ, xem ra không giống người trong giang hồ, y khoát tay, thấy hai người dường như không hứng thú phản ứng với bọn họ, vội vàng mở miệng: "Không giấu gì hai vị anh hùng.", Vu mỗ chính là người huyện Phổ thành, vượt qua đường núi này, tòa nhà đệ nhất thôn bên kia chính là nhà Vu mỗ. Tại hạ chính là địa chủ bản địa, thuở nhỏ cũng tập võ, xưa nay ngưỡng mộ anh hùng hào kiệt trên đường, phàm là huynh đệ nơi khác đến đây, thế nên đều nguyện làm hết phận chủ nhà..."
Thái độ khẩn thiết của hắn, thà rằng mình và Khúc Long Quân không muốn nói nhiều, chỉ cất bước tiến lên: "Chúng ta có việc, cũng không có hứng thú kết giao, vậy ngươi cần phải mạnh sao?"
"Tuyệt đối không có ý này." Vu Hạ Chương đi theo phía trước: "Chỉ là từ năm ngoái đến nay, phúc kiến địa giới thay đổi bất ngờ, trên giang hồ xảy ra rất nhiều chuyện. Hai vị thiếu hiệp từ nơi khác tới, đêm qua đã gặp hiểu lầm như vậy, nguyên nhân trong đó..., Chẳng lẽ không có chút tò mò nào? Hai vị anh hùng, bèo nước gặp nhau, Vu mỗ biết cũng không có cái gì có thể lấy tín nhiệm của hai vị, nhưng tại hạ tuyệt không có ác ý, chỉ là biết hai vị anh hùng võ nghệ cao cường, vì cái này phúc kiến thiên hạ đại nghĩa., Có mấy lời muốn trao đổi cùng hai vị, thứ nhất là vì hiểu lầm đêm qua đã không còn phát sinh, thứ hai... quả thật có lòng kết giao, nhưng tất cả đều dựa vào tâm ý của hai vị, một khi đã cam đoan, chúng ta nói hết một lượt., Hai vị có thể lên đường, Vu mỗ dâng lên một phần Trình nghi, tuyệt đối không làm phiền hai vị. Đương nhiên, nếu hai vị muốn nấn ná ở Phổ thành, lại cảm thấy Vu mỗ còn tạm được, vậy tiếp theo ăn ở du ngoạn, đều có thể bởi vì một chỗ an bài, thế nào?"
Thái độ của người này được đưa ra, Ninh Độc và Khúc Long Quân nhìn nhau, thật sự rất nghi hoặc, nhíu mày nói: "Chỉ nói chuyện thôi?"
Vu Hạ Chương gật đầu: "Nói chuyện đi."
Khúc Long Quân nói: "Chúng ta nói xong thì đi?"
Vu Hạ Chương nói: "Tuyệt không làm khó."
Hắn nhìn hai người hành động, giang tay về phía trước: "Tại hạ gia trạch cách phía trước không xa, bằng không... Hai vị dời bước?"
Khúc Long Quân lắc đầu, chỉ vào quán trà: "Ngay ở đây."
"Quán trà cũng là của nhà ta." Vu Hạ Chương cười nhún vai: "Tuyệt không có ác ý, mời hai vị."
Ninh Độc và Khúc Long Quân nhìn nhau, sau đó đi đến một quán trà gần đó rồi ngồi xuống.
....
Quán trà nho nhỏ nằm ở góc rẽ con đường, chỉ là lều cỏ nho nhỏ xây ven đường, lướt qua quán trà, có thể nhìn thấy ở giữa khe núi phía trước dân chúng tụ cư lại xây dựng tường vây trại, gia đình Vu Hạ Chương liếc mắt nhìn có chút không tầm thường, mà ở phía xa hơn trong tầm mắt, tường thành huyện Phổ Thành theo con đường kéo dài mơ hồ có thể thấy được.
Trên quán trà sử dụng chỉ là bình gốm, dùng để tỏ thành ý của Hạ Chương, chậm rãi pha trà, nhưng thà kiêng và Khúc Long Quân đương nhiên không uống. Đợi châm trà nóng lên, chỉ nghe bên chúc mừng mới nói: "Cũng không biết hai vị thiếu niên anh hùng, lần này tới Phúc Kiến là cầu vì điều gì."
Khúc Long Quân lạnh lùng nhìn hắn: "Vừa rồi ngươi nói là, ngươi có một câu, hôm nay ngồi xuống, có tra hỏi được không?"
"Tuyệt đối không có ý này." Vu Hạ chương mỉm cười: "Chỉ là có một số việc, có thể biết mục đích của hai vị, vậy thì càng dễ nói một chút... Thôi được, tiếp theo bởi vì tự mình nói một câu, chỉ là không biết, hai vị có quen thuộc với tình huống của Phúc Kiến hay không."
Hắn bưng chén trà lên, uống một ngụm, lần này ngược lại cũng không đợi hai người đáp lại, nói: "Phúc Kiến Nhất một đường, từ xưa đến nay nói là Thất Sơn Nhị Thủy Tứ Điền, bên này Sùng Sơn trùng điệp rất nhiều, tuy nhiên phong cảnh cũng không tồi, thực tế cũng không phải nơi tốt đẹp gì., Thái Bình Tiết chính là nơi lưu đày, mỗi khi loạn thế, mới có lưu dân từ các nơi di chuyển vào. Bởi vì là từ nơi khác đến, bởi vậy gọi là khách gia, cũng là bởi vì rất nhiều người ngoại hương, ở nơi man hoang sơn dã dã này sinh sống không dễ dàng, bởi vậy ôm đoàn kết ở, trong tông tộc, có chút đoàn kết."
Hắn mỉm cười: "Nhưng mà, mặc dù là địa giới không dễ gì sinh tồn, nhưng phúc kiến của ta, nhiều năm qua, rất phục vương hóa, trước kia các tông tộc luôn lấy một người đọc sách bán cho đế vương gia, là một sự kiện trọng đại nhất., Đây là đại nghĩa mà người phúc kiến ta hiểu được. Mà nói đến mấy năm nay, chuyện lớn nhất là gì đây? Sự sỉ nhục bình thường, Giang Nam sa sút, hai năm trước... Tân Quân cùng đường mạt lộ, một đường đi qua Phúc Châu, đây kỳ thật cũng là phúc kiến của mọi người ta, đánh vào đáy lòng, cảm thấy thịnh sự vinh hạnh."
"Nhưng mà, sau chuyện này, sự tình lại không được như chúng ta nghĩ."
Vu Hạ Chương uống một ngụm trà, dừng một chút.
"Hai vị thiếu hiệp, từ bên ngoài đến đây, ngày xưa, ta cũng không biết các ngươi có nghe nói qua chuyện gì đã xảy ra ở nơi này hay chưa. Sau khi tân hoàng đế tới nơi này, phần lớn người trong chúng ta, tự nhiên là được ủng hộ ở đáy lòng, nhưng mà... Năm ngoái liền xảy ra rất nhiều chuyện không vui. Có người âm mưu, có người hành thích, có người tạo phản. Năm ngoái, mấy tên thương nhân biển cả bị đánh, cuối năm, cuối năm., Phụ cận Phúc Châu có mấy đại tông tộc, Bồ gia, Vinh gia, Vinh gia, việc làm đại nghịch bất đạo, thứ vương sát giá, bị tân quân đánh tan, liền đều bị xét nhà, người may mắn sống sót trong mấy tông tộc hiện giờ còn đang bị triều đình truy nã. Người ngoài nhìn thấy, chỉ sợ thật sự là thời buổi rối ren."
Hắn nói tới đây, Khúc Long Quân ở phía đối diện khẽ mỉm cười: "Nhưng thật ra tối hôm qua chư vị luôn miệng nói tru sát Hoàng cẩu, e rằng chuyện này các ngươi cũng không đứng về phía bệ hạ đi."
"Long thiếu hiệp minh giám thu." Vu Hạ cũng không che giấu, cười nâng chén trà lên: "Người ngoài chỉ sợ toàn bộ phúc kiến, là rất nhiều người không phục vương hóa, luôn muốn tăng thêm phiền phức cho tân hoàng đế., Lại nhiều lần bị nhìn thấu. Nhưng hôm nay trước mặt người sáng suốt, Vu mỗ chỉ nói một sự kiện, sau khi tân quân đến, thuế má của dân chúng một huyện Phổ thành tăng lên gấp đôi so với ngày thường, thậm chí rất nhiều lúc, còn phát sinh thảm kịch chém giết giữa các quan binh và dân chúng."
"Vì sao vậy?" Khúc Long Quân hỏi.
Vu Hạ Chương dừng một chút, vừa rồi chậm rãi mở miệng: "... Truy cứu nguyên nhân, đương nhiên có rất nhiều, nhưng chủ yếu nhất... chỉ sợ là tân quân tuổi trẻ khí thịnh, bị mọi người bên cạnh đầu độc, trắng trợn mặc kệ người mới, không cần lão nhân làm việc. Hai năm nay, quan lại từ cấp trên phái xuống, chuyên hoành hành hành sự hoành hành., Thủ đoạn thô bạo, mỗi lần dâng lên dân oán, thậm chí đánh chết không ít dân chúng. Hai vị, các ngươi xem Phổ Phổ thành nơi này, vốn nhiều núi ít ruộng, sinh hoạt gian nan, lúc này thuế má lại tăng cơ hồ gấp đôi, phúc xây núi dân, dân chúng lầm than a..."
Những lời này của hắn, nói đau lòng vô cùng, đại nghĩa lẫm nhiên. Khúc Long Quân lại cười lạnh một hồi: "Dù ta chưa đi tìm hiểu, nhưng nghĩ đến thuế má gấp bội lần này, cũng chưa chắc là vì Hoàng đế thêm vào nha."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Vu Hạ Chương giơ tay lên: "Long thiếu hiệp minh giám thu hoạch, nhưng đối với việc này, hai vị một đường nam hạ, tự có phân thức, Vu mỗ cũng không cần phải ở chỗ này gạt người. Phúc Kiến kiến một vùng núi cao rừng rậm, dân chúng kết sơn trại tự vệ, vốn là bất đắc dĩ, thuế má của dân sơn dân quá khứ, do nông dân bản địa chinh lãm tập, thuế má thu dân lấy dân ở nơi này., Dùng từ dân, thu rất nhiều tiền, vốn phải tiêu vào trong trại của mình, nhưng quân mới đi vào phúc trạch, mang quan binh chừng hai mươi vạn người, hắn muốn dưỡng binh, từ nơi nào kiếm tiền? Liền phái các loại quan lại tới, lấy cớ chèn ép hương lão, chỉ muốn thu tiền vào nuôi binh khí... Cùng lắm là Binh Cương Võ, chớ vượt qua nơi này. Những chuyện này, hai vị từ từ sẽ hiểu rõ."
Hắn nói cực kỳ tự tin vào chuyện này, thà rằng bên kia cũng nở nụ cười: "Chẳng trách, nói trắng ra là làm ra đại sự tạo phản, chẳng lẽ muốn mời huynh đệ chúng ta nhập bọn?"
"Tuyệt đối không có ý này! Tuyệt không có ý này!" Vu Hạ Chương lại kiên quyết xua tay, "Chuyện tạo phản như vậy, ai dám làm chứ, hai vị anh hùng, Phúc Châu còn có mấy đại tộc gia truyền uyên nguyên, hiện giờ mùi máu tanh trong mộ phần vẫn còn chưa tiêu tan đấy... Tân quân chính là giết được quân vương trên chiến trường, sau đó xuống dưới trấn hải quân Hàn Công., Nhạc công lưng còng quân nhu, phe nào không phải binh hùng tướng mạnh, cho dù kết toàn bộ phúc châu, ai dám dẫn quân tiên phong. Việc này đừng nhắc tới nữa, hôm nay bị hai vị ngăn lại, dốc toàn bộ tâm địa, tuyệt đối không phải vì bất trí bực này."
Ninh Độc lúc này lại có chút hứng thú, cũng không giả bộ cao lãnh: "Vậy các ngươi muốn làm gì?"
Vu Hạ Chương cúi đầu bưng chén trà, trầm mặc một lát: "Chuyện này có liên quan tới câu hỏi của tại hạ."
Hắn ngẩng đầu nhìn hai người: "Hai vị... Phúc Kiến người khổ a. Bệ hạ bị che đậy, người không điều tra, dẫn đến gian trá hoành hành, dân chúng lầm than, nhưng cho dù khởi binh tạo phản thì sao? Mấy đại hải thương, đại tông tộc xe giám ở phía trước, không ai đánh lại quân đội của bệ hạ. Thậm chí năm ngoái còn có người đi qua đâm, nhưng mà, triều đình ưng khuyển Thiết Thiên ưng tụ tập một đám ác phỉ, ngang ngược hoành hành, một tay che trời, không ít nghĩa sĩ giang hồ chết dưới tay hắn."
"Thiết Thiên Ưng." Ninh Độc nhíu mày, hừ lạnh một tiếng: "Cái tên này, ta biết."
"Thiếu hiệp có quen biết với nó?" Vu Hạ Chương nhìn chằm chằm vào Ninh Cố.
"Thế hệ trước đã kết thù hằn, đến nay vẫn chưa hiểu." Hắn nói tới đây, ánh mắt phát lạnh, sau lưng Bành vỗ bàn trà, sát khí lẫm liệt lập tức biến mất, chỉ thấy bát trà trên bàn đều không động, một bàn tay ấn đã lưu lại trên vật liệu cứng như gỗ cứng. Hắn thật sự muốn giết người, Hạ Chương thấy vậy là vui mừng, nhưng Ninh Độc lại nhướn mày: "Ngươi nói đi, không cần phải để ý tới ta."
"Vâng." Vu Hạ Chương chắp tay: "Ngoại trừ Thiết Thiên Ưng, tân hoàng bên cạnh còn có rất nhiều thế hệ nối giáo vi làm kẻ bạo ngược, có tên Lý Liên Đại Nho, giỏi nói dối, có trưởng công chúa Chu bội, giỏi về lung lạc lòng người, còn có đông đảo ưng khuyển, ác độc tụ tập. Bởi vậy, đối kháng chính diện, trăm chết muôn chết."
"Nếu vậy gặp tình huống như vậy, chúng ta làm sao bây giờ?" Hắn giang tay ra, "Đến cuối năm trước, Bồ, Trần, Trần, những đại tộc khác sau khi bị tiêu diệt, có đại hiệp Tào Kim Long được Bồ gia ân huệ, giết bảy quan lại được cấp trên ở đồng ruộng, người nhà của hắn cũng chết trong tay ưng khuyển, lúc này mới khiến cho toàn bộ phúc kiến chấn động, nhân sĩ Lục Lâm chúng ta cũng từ từ có chủ tâm."
"Từ cuối năm ngoái trở đi, dưới sự khích lệ của đại hiệp Tào Kim Long, Bồ Tín Khuê, công tử nhà họ Bồ, thiên kim Trần Sương của Trần gia, Trần gia, Trần Sương. Chúng ta là nhân sĩ lục lâm phúc kiến, bắt đầu hưởng ứng nghĩa khí này, tự phát, tru sát chó vàng. Hai vị anh hùng ngẫm lại, đây là hành động vĩ đại cỡ nào, toàn bộ người của Phúc Kiến., Tự phát tụ nghĩa...Quan binh thế lớn, ưng khuyển lực mạnh, đại tông nào mà có đại tộc, cũng không thể nói mình muốn tạo phản a. Chúng ta từ trước đến nay đều phải khâm phục Vương hóa, nhưng hắn không ngăn được rất nhiều người nghĩa giận này. Lục Lâm Anh Hào, giết một cái thuế lại, chạy vào trong Phúc Kiến Sơn này, hắn đi đâu đuổi theo... Chuyện này, chính là đại nghĩa của Phúc Kiến chúng ta bây giờ!"
Vu Hạ Chương nói đến lúc này, mưu kế cùng dao găm, đinh tai nhức óc. Ninh Độc và Khúc Long Quân nhìn nhau, lúc này mới hiểu được rất nhiều chuyện, Khúc Long Quân khẽ nhíu mày: "Chẳng lẽ... thật sự là vì đại nghĩa?"
Vu Hạ Chương cười cười: "Quan trọng nhất, tự nhiên là vì đại nghĩa. Nhưng bên kia thì sao... Chúng ta phúc kiến các đại tộc, tuy rằng bên ngoài không có khả năng nói ta có cách nhìn đối với bệ hạ, nhưng trong âm thầm, người hiểu đại nghĩa sao lại ít, mặc dù biểu hiện bên ngoài không có sự ủng hộ gì, nhưng trong bóng tối, đối với chó vàng thì lại không có ý kiến gì., Đều có thưởng cách chảy ra, mặt khác, chính là các nghĩa sĩ các nơi, giết gian tặc, gặp phải chuyện khó khăn gì, nguyện ý vươn tay giúp đỡ, cũng là khắp nơi đều là. Bởi vậy bất luận danh lợi đại nghĩa, phúc kiến chúng ta hôm nay, cũng sẽ không để nghĩa sĩ thất vọng."
Hắn nói tới đây, hơi dừng lại một chút: "Thật ra, hai vị thiếu hiệp, phúc kiến một nơi, vốn đã cằn cỗi, ngày thường đâu có nhiều anh hùng từ bên ngoài tới, hai năm qua đã xảy ra những chuyện này., Nhưng bên ngoài thì sao, nơi này có đại hội luận võ, nơi nào là thế giới rực rỡ, năm ngoái xảy ra những chuyện này, chúng ta nói, a có thể ra ngoài tìm anh hùng trợ quyền không, đánh đổ đám chó săn Thiết Thiên Ưng này rồi, thậm chí còn nghĩ tới mời Giáo chủ Lâm tông ta đệ nhất thiên hạ tới chủ trì chính nghĩa, nhưng cũng không mời được a."
"... Đến cuối năm ngoái, nghe nói, một đôi nam nữ Nhạc Phi kia, một người tên Nhạc Ngân Bình, một người tên Nhạc Vân, ở Phúc Châu dựng lôi đài, đó là đánh khắp Tam Sơn Ngũ Nhạc Vô Địch thủ. Ai, khiến người ta đau lòng, khiến người ta lạnh lẽo, a, nghe nói nữ tử tên Nhạc Ngân Bình kia, dáng dấp xinh đẹp, chính là ỷ vào quan gia, ỷ vào uy phong của Nhạc tướng quân, ở Phúc Châu không có nam nhân nào dám thắng nàng, thật sự là... thiếu dạy dỗ a!"
Hắn nói đến chuyện Nhạc Ngân Bình, ánh mắt nhìn chằm chằm hai người phía trước trong chốc lát.
Ninh Độc gật nhẹ đầu: "Nhạc tướng quân là đệ tử quan môn có cánh tay sắt, con cái của lão, năm bước mười ba thương nắm chắc là chân truyền. Nếu còn được xem các trưởng lão, các ngươi đánh không lại cũng không có gì lạ."
Khúc Long Quân thì nhìn đối phương: "Nói tiếp đi."
"Ồ." Vu Hạ Chương gật nhẹ đầu. "Vu mỗ là ai, đây là quan điểm quan trọng trong cửa ải Nam Bắc, lại thầm ước nguyện phúc kiến anh hùng các lộ trả giá, cho nên luôn muốn làm gì đó. Bởi vậy, phàm có anh hùng nam bắc vãng bắc đi ngang qua, Vu mỗ đều không nhịn được., Đem những chuyện này báo cho hắn biết một hai, cũng như lúc trước đã từng hiểu lầm, hai vị anh hùng có cảnh giác, đó là tất nhiên, thế nhưng anh hùng tới chúc phúc, vậy vô luận là vì đại nghĩa, hay là vì danh lợi, nếu thật sự nguyện ý ra tay thì đã làm gì? Hoặc thuận tay thì đã làm gì? Đó cũng là chuyện tốt vì nước vì dân..."
"Hai vị anh hùng, Vu mỗ cũng không giấu diếm, Phúc Kiến chúng ta một địa a, thán phục Vương Hóa, tạo phản thì là không người tạo phản, thế nhưng những tham quan ô lại bên cạnh Hoàng đế này, mọi người không nhìn nổi nữa., Vậy tự nhiên là có thể giết. Từ đây đến Phúc Châu, hai vị, phàm là đầu chó vàng rơi xuống đất, các đại tộc ở các nơi đều có dây dưa, phí tổn cực khổ dâng lên, chỉ cần hai vị cẩn thận quan sát, các nơi cũng đều có người trung thành như Vu mỗ. Đây chính là lý do hai vị huynh đệ đi vào Phúc Kiến gọi là..."
Hắn nói tới đây, hạ thấp thanh âm xuống. Ánh mắt Khúc Long Quân ở đối diện thản nhiên, nhưng vẫn cười phá lên: "Các ngươi chính là muốn tạo phản, cái tên Tào Kim Long, Bồ Tín Khuê gì gì đó, chẳng lẽ chính là tiền tuyến của các ngươi?"
"Ai, đều là nghĩa sứ, nào có lên tuyến, kỳ thật những nghĩa sĩ ở phía trước thực sự là, nếu không thoát khỏi sự lùng bắt của Ưng Khuyển, hơn phân nửa là phải chết. Mặc dù trong lòng chúng ta có lòng trung nghĩa, bất quá đối kháng một ít quan lại tham ô mà thôi, không dám thật sự chọc giận long nhan a."
"Nhưng không sao, ta cũng không phải người tốt." Ninh Độc ngẩng đầu lên: "Những lời ngươi nói, đúng là rất có ý tứ."
Ta đương nhiên biết ngươi không phải người tốt... Vu Hạ Chương trong lòng nói, trên mặt lại cười, lại thấp giọng giới thiệu một chút phần thưởng giết "Hoàng cẩu", sau đó mới nói:
"Kỳ thật, hai vị thiếu hiệp muốn làm chuyện gì, Vu mỗ không dám khoa tay múa chân. Chỉ là, cũng biết thân thủ của hai vị rất cao minh, hôm nay cũng náo nhiệt, muốn báo cho hai vị... Hai vị anh hùng cũng biết, Phúc Châu chính là nơi ngày hôm nay ưng khuyển tụ tập hung hiểm, anh hùng khắp nơi a, đã nhiều lần đi rồi., Đối đầu với đám Thiết Thiên Ưng, Nhạc Ngân Bình, Nhạc Vân, trước kia đều thất bại tan tác quay về, nhưng chuyện như vậy đương nhiên sẽ không một lần hai lần dừng tay, bây giờ, những lời vừa rồi là Tào Kim Long Tào Đại hiệp, Bồ Tín Khuê, Trần Sương Nhiên, các nghĩa sĩ tử con cái..., Nghe nói đều ở tại Phúc Châu, tụ tập lực lượng, tùy thời phải làm một số đại sự... Hai vị nếu có hứng thú đối với những đại sự này, thí dụ như lời vừa rồi, thiếu hiệp nếu muốn vì trưởng bối trong nhà giết chết Thiết Thiên Ưng đầy tội ác kia, cũng không ngại đi đến Phúc Châu, tìm đồng bạn, về phần này, liền có một chút manh mối, ví dụ: Cùng Phúc khách điếm..."
Trên quán trà, Vu Hạ Chương giảm thấp thanh âm, giảng tỉ mỉ một phen, đối với đồ vật cụ thể đương nhiên sẽ không giảng quá nhiều, nhưng chỉ cần hai người hữu tâm tru sát Hoàng cẩu, hoặc là đi đến Phúc Châu làm một ít sự tình sát giá., Cũng đủ để bọn họ đi tìm một chút manh mối. Đợi đến khi đề tài này nói xong, về phần Hạ Chương mới lại hỏi một lần nữa, hai người có ý lưu lại huyện Phổ thành một thời gian ngắn, giết vài con "Hoàng cẩu" thử xem, nhưng sau khi nhận được câu trả lời cự tuyệt, gã cũng không dây dưa nhiều nữa, chuyển tay cho người đưa tới Trình Nghi mười lượng bạc.
Hai người rời khỏi quán trà này, lúc đi về hướng huyện thành, đối với toàn bộ hiện trạng của Phúc Kiến, cuối cùng cũng hiểu ra một phần rất lớn. Bây giờ toàn bộ Phúc Kiến, bề ngoài hầu như không ai dám ra phản đối tiểu triều đình Phúc Châu., Nhưng mà các đại tông đại tộc ở các nơi, lại âm thầm ủng hộ vô số kẻ liều mạng, bắt đầu trắng trợn ám sát quan viên từ các nơi phái xuống, từng tên "Nghĩa sĩ" này đều là hành vi cá nhân, nhưng tông tộc các nơi lại âm thầm cho ra bạc phần thưởng, hơn nữa che giấu bỏ trốn và ẩn núp của những " Nghĩa sĩ" này.
Lấy khẩu hiệu "Tôn vương dẹp loạn" thử phát động tầng dưới chót, đoạt quyền của tiểu hoàng đế, lúc này lại bị nhấn chìm trong biển khơi "Chiến tranh của nhân dân" kỳ lạ như vậy.
Chỉ là không biết loại chuyện này tại phúc kiến các nơi, đến cùng kịch liệt đến trình độ nào mà thôi.
Khúc Long Quân đọc sách, đương nhiên hiểu rõ ý nghĩa của những chuyện này. Về phần Ninh Độc đã từng tiếp thu nhiều kiến thức tương tự ở Tây Nam, lúc này hai bên nói ra đều có cảm giác kỳ quái dâng lên trong lòng. Khúc Long Quân cười nói: "Cái kia... Ngươi nói bọn họ đi Phúc Châu, là muốn giết hoàng đế hay là giết một giết đám chó săn bên cạnh hoàng đế? Còn nữa... Tiểu Long, ngươi muốn làm thế nào?"
Ninh Độc suy nghĩ một chút: "Thật ra... tiểu hoàng đế này ở Tây Nam bình luận cũng không tệ lắm, ngoài ra còn có một đám huynh đệ Tả gia tham gia Hoa Hạ quân, bây giờ giúp bọn họ cải cách, con chó con như Tào Kim Long gì đó muốn phá hư, ta đương nhiên phải giúp bọn họ xử lý Tào Kim Long. Nhưng mà..."
Hắn dừng một chút, sau đó nhìn Khúc Long Quân, thần sắc có chút phức tạp: "Nếu có thể, ta sẽ gặp đôi tỷ đệ Nhạc gia kia, sau đó... làm thịt con chó của Thiết Thiên Ưng kia."
Khúc Long Quân cũng nhìn hắn, sau đó hiểu rõ hàm nghĩa trong mắt hắn, cười rộ lên, kéo tay hắn.
"Không có chuyện gì đâu."
Nàng nói.
"Đến lúc đó, ta sẽ trốn đi trước."
Buổi sáng, người đi trên núi không nhiều lắm, thào cũng nắm chặt tay nàng. Nàng ngây ngốc nở nụ cười...
Hai người một đường vào thành, đối với Phúc Châu chờ mong, đến tận đây, cuối cùng cũng trở nên cụ thể...