Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Từ miệng mấy tên mật thám bang phỉ nghe ngóng một phần phân bố của bang phỉ trên Tiên Hà Lộ, rồi lại tinh tế nghiên cứu địa đồ phụ cận quá quan. Đối với Ninh Cố mà nói, tiến bộ mặc dù không qua đường lớn, nhưng cũng không gặp quá nhiều trở ngại, ngược lại là mấy tên bang phỉ thiết lập thẻ đặt cọc., Hai người len lén đi vòng qua khe núi khó khăn, còn nhìn thấy xa xa chỗ trại phỉ, thậm chí còn nhìn thấy vài trinh sát buông gió. Có đôi khi Khúc Long Quân cũng theo dõi trộm cắp một phen, đôi khi do thà vượt qua đánh ngã đối phương, thuận tay còn có thể kiếm được đồng tiền đám phỉ tùy thân.
Đi như vậy mặc dù chậm nhưng cũng có thể tính là vô ưu vô lự. Khúc Long Quân tuy rằng đi qua mảnh mai, nhưng rời khỏi Tây Nam cũng đã trải qua một năm rèn luyện, lúc này ở trên núi được đại sư sinh tồn bình kỵ tinh tế dạy dỗ, mỗi ngày đi lại leo lên, thân thủ cùng khí chất cũng trở nên lưu loát, càng có vài phần mỹ cảm khỏe mạnh.
Từ Tiên Hà quan đi tới đại thành trên núi, ước chừng đi đường núi là hơn ba trăm dặm, nhưng hai người cũng không nóng vội, một đường đi lại du lãm, đến ba tháng hai mươi ba, vừa rồi tiếp cận Phổ thành gần nửa đường. Hôm nay hai người cũng không vội vã đi tới huyện thành, ban đêm còn ở trong núi nhóm lửa cắm trại, Ninh Độc hứng thú bừng bừng tính toán ngày mai đi vào trong huyện thành "Hàng", lại bán đi một ít bảo bối "Đào".
Đêm nay qua nửa đêm, trong núi mơ hồ có động tĩnh truyền đến.
Ninh Cố học vốn là phương pháp trinh sát trong quân đội, ban đêm dùng binh khí lót dưới đầu, gối sắt sắt chờ sét, bởi vậy lúc âm thanh nhỏ bé trên mặt đất truyền đến, hắn cũng đã bừng tỉnh, nghe xong một hồi vừa đứng lên, đưa tay đẩy Khúc Long Quân đang ngủ say.
Cương đao trên lưng xốc lên lều vải, trong đêm tối vang lên tiếng vỡ vụn nhỏ đang đi tới bên này, sau đó thấy hai bóng người kéo nhau chạy ra khỏi cánh rừng phía trước.
Dưới bầu trời đêm sao sáng, một trong hai bóng người kia có lẽ đã bị thương, tay cầm binh khí đại khái đang chạy trốn, bỗng nhiên nhìn thấy lều và thân ảnh trên sườn cỏ bên này, cả hai đều giật mình. Ninh kỵ cắm hai đao sau lưng, đứng ở đó như vực sâu nhạc giằng co., Ánh mắt bình tĩnh xem ra cực kỳ không dễ chọc, song phương nhìn nhau chốc lát, phía sau có tiếng hô dần dần vang lên, cố kỵ giơ tay lên, đẩy về một bên núi, ra hiệu hắn không có lòng gây chuyện, để hai người đi qua.
Hai người này liền vòng qua chỗ lều vải, chạy trốn sang một bên.
Đợi hai bóng người này biến mất trong tầm mắt, Ninh Độc mới trở lại trong lều vải, Khúc Long Quân đã ngồi dậy, nhấc kiếm lên: "Sao vậy?"
"Kỳ quái, nhìn qua giống như là công nhân trong nha môn, đêm hôm khuya khoắt bị người đuổi giết...Quan binh Phúc Kiến làm ăn thế nào."
"Có khi nào là người xấu không."
"Cái này ai biết được... Nhưng những thứ phía sau đuổi tới này, càng giống ô hợp hơn..." Hắn nói tới đây, giơ một ngón tay lên: "Suỵt, tới rồi."
Trong lúc nói chuyện, lại có người chạy ra khỏi rừng cây, chỉ nghe một người nói: "Tứ ca, bên này có người!"
"Côn Bằng, còn có một con ngựa."
"Lục soát một phen! Lục soát một phen..."
"Đi ra ——"
Vô cùng phấn khích, tựa hồ còn mang theo tiếng hò hét đầy máu tanh vang lên, dưới ánh trăng, vài bóng người đã nhanh chóng vây quanh lều vải bên này, thoáng tới gần, cố kỵ vén rèm lên bước ra ngoài, nói: "Tối hôm nay ồn ào cái gì!"
Thấy lều vải có người bước ra, lời nói cũng không khách khí, một gã trung niên cầm trường đao đi trước, bước chân hơi chậm lại, đánh giá thanh trường đao sau lưng thân ảnh, vừa rồi chắp tay, cao giọng nói: "Lão tổ Đạt Ma uy vũ."
Người này thân hình cao lớn, hình dạng thô kệch, trên trường đao cũng đã thấy máu, xem ra rất có phạm vi giang hồ lưỡi đao liếm máu, trong tiếng cắt này, bộ pháp dưới chân cũng không dừng lại, một mặt đánh giá đối phương cùng bốn phía, một mặt đi thẳng tới: "Ban đêm tru sát chó vàng, lũ lụt xông vào miếu Long Vương, là huynh đệ trong đường khẩu sao, hất nó lên!"
Trong khi hắn nói chuyện, tay kia còn đang bắt chuyện với đồng bạn bên cạnh tìm tòi chung quanh, có người du mục tứ quan, có người đá lên thảo mộc trên mặt đất, cũng có người chạy về phía ngựa Tảo Hoa, lúc này Khúc Long Quân cũng đã đứng ở phía sau rèm, trong miệng nói: "Hắn muốn nói cho ta biết..." Những giang hồ này nàng ở chính giữa "Bạch La Sát" cũng học được một ít, đang chờ đáp lại.
Ninh Độc đã đá một cước vào ngực tên trung niên cao lớn như già đi trên giang hồ, đạp người nọ bay ra ngoài.
Trong bóng đêm, bóng người vừa rồi còn đang tiến lên trong nháy mắt thay đổi phương hướng, bị đạp bay ra mấy trượng, sau đó biến thành Địa Hồ Lô, vọt lên đầy trời.
Tất cả mọi người hơi sững sờ, thân ảnh Ninh kị đột nhiên tiến tới, cảm giác áp bách gào thét. Một tên lâu la đi theo người trung niên chỉ thấy được thân ảnh đối phương cất bước, sau đó bị trở tay đấm một quyền vào mặt, thân thể văng ra ngoài. Lại đi tiếp, tên lâu la đang định thò tay dắt ngựa, lúc này trừng to mắt dựng cương đao lên., Mà hình ảnh trong bóng tối đang tới gần, trở tay rút một khúc gỗ trên mặt đất ra, đập vào mặt như đầu gỗ, chỉ nghe tiếng Bành Bành vang lên, vụn gỗ trong bóng đêm bay loạn, người nọ bị nện rơi cương đao, đập cánh tay xuống, sau đó cả người bị nện thành hồ lô lăn lông lốc, lại bị đạp một cước.
Một bên lại có hai người vọt tới, một người bị một quyền lật ngược, người còn lại bị nhìn thoáng qua, cầm đao cuống quít lui lại.
Dưới tinh quang, xung đột này chỉ trong chốc lát, nhưng thân ảnh đột ngột kia, lực lượng một quyền một cước chấn nhiếp tâm hồn, hắn quay đầu lại, lại đi về phía người trung niên giang hồ khí thế hào hùng lúc đầu báo cáo, đối phương đang thử bò dậy từ dưới đất, ngẩng đầu nhìn lại, lại bị một cước thô bạo đá bay.
"Ta nói rồi! Tối hôm khuya khoắt, quấy nhiễu giấc mơ, còn báo cáo với ta! Còn niệm thơ! Biết lễ phép không? Các ngươi có thân phận gì ta! Mẹ nó, thiên đường có lối ngươi không đi, học biển Vô Nhai làm thuyền khổ a! Con mẹ nó ngâm thơ..."
Trong miệng hắn hùng hùng hổ hổ hổ, quay đầu lại đi tới trước người cầm đao lui về phía người nọ, còn đưa tay tát đối phương một cái, vừa rồi mới quay về. Người này xem ra cũng là kẻ liều mạng trên giang hồ, trong lúc nhất thời ánh mắt lấp lóe, con mắt biến hóa, nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không dám ra tay, chỉ chốc lát sau, mới cắn răng nói: "Sĩ, sĩ... Không thể hạ nhục..." Lời còn chưa dứt, Ninh kị quay đầu lại, oanh một quyền nện hắn ngã lăn ra đất, sau đó một cước đạp mạnh một cước.
Trên sườn cỏ trong màn đêm, thân thể người này uốn lượn, sau đó cuộn tròn lại thành một đoàn, tiếng đá đá của Bành Bành vang lên trong màn đêm.
Thanh âm đánh nhau cứ như vậy tiếp tục trong chốc lát, lại có hai gã đuổi theo từ trong rừng đi ra, sự cố kỵ mới dừng lại. Song đao sau lưng hắn chưa ra, lúc mới bắt đầu đuổi tới nơi này năm người đều thành thương binh, lúc này đại mã kim đao ngồi trên một tảng đá, hai tay đặt trên đầu gối.
"Còn dám vơ vét chỗ của ta, dắt ngựa của ta... Là của ngươi sao! Được rồi, nói đi, là ai hả? Là ai? Làm chuyện gì? Đã làm chuyện gì? Đã nói là có thể đi, nói không chừng còn chôn các ngươi... vương vương tử không có lễ phép!"
Lúc này xuất hiện ở khu rừng này tổng cộng có bảy người, ngoại trừ hai người không bị đánh, mấy người còn lại thương thế hoặc nhẹ hoặc nặng, người trung niên lúc trước hùng hổ bức người chào hỏi đã được đồng bạn đỡ dậy. Hắn nhìn xung quanh một chút, trong lúc nhất thời cũng không biết nên làm gì cho tốt, nhưng sau đó cuối cùng vẫn cắn răng chắp tay, nói chuyện ôn hòa hẳn lên.
"Ta... Chúng ta chính là nghĩa sĩ tự phát kết nghĩa... Ta, ta chính là Ngũ Ngưu trại, thúc Sơn Đao Mạnh Phiêu, tối nay... Đêm nay huynh đệ chúng ta ở đây tru sát Hoàng cẩu, không muốn xung đột, va chạm tiền bối, nhưng mà... Ta, ta đã thủ quy, chào hỏi, tiền bối...Huynh đệ, chuyện này không khỏi..."
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Mạnh Phiêu nhìn nam tử ngồi trên đại mã kim đao, đối phương võ nghệ cao cường mà tính tình cũng nóng nảy, điều này làm cho hắn dùng từ có chút khó khăn, nói một câu "Cái này không khỏi oan ức cực hạn. Mà đối phương nhìn hắn chằm chằm, lúc này há mồm, lộ ra hàm răng lành lạnh.
"Quy củ? Đi chào? Ỷ vào các ngươi nhiều người, vừa nói vừa đi tới, còn để cho huynh đệ kia dắt ngựa của ta, đây gọi là tuân thủ quy củ? Có biết trước khi bắt chuyện đánh tới gần ta hay không, rất dễ hiểu lầm - ngươi dễ dàng chết! Lão đại của các ngươi là ai? Cha mẹ là ai? Đã từng dạy chưa!"
Lời nói của đối phương thật sự khí phách lẫm liệt, đám người Mạnh Phiêu lúc này cũng có phản ứng, bọn họ ỷ vào nhiều người, khả năng trước đó lại giết người, có ưu thế tâm lý, bởi vậy vừa gặp mặt vừa bức người bức bách, lại không nghĩ rằng đối phương lại hung ác hơn, hơn nữa tính tình càng táo bạo, trực tiếp động thủ.
Trong rừng cây, những năm này mặc dù có chút "Quy củ", nhưng món ăn người là nguyên tội, đối phương nếu như hoàn toàn ngang ngược vô lý, chịu không nổi cũng phải lấy lại mặt mũi, nhưng đã có lý do như vậy, vậy cũng có thể xuống đài, Mạnh Phiêu Khung chắp tay: "Cái này... Cái này, đúng là chúng ta không đúng., Nhưng mà, vị huynh đệ này, đêm nay chúng ta tru sát Hoàng cẩu chính là đại nghĩa, vừa rồi đuổi giết hai con Hoàng cẩu đến tận đây, trong lòng lo lắng, bởi vậy mới làm ra chuyện mạo phạm, mong rằng huynh đài... mong hai vị thứ tội."
Trong lúc nói chuyện, Khúc Long Quân lưng đeo bảo kiếm, cũng đã xuất hiện ở chỗ cao hơn, ánh trăng chiếu lên người hắn, chỉ thấy trường bào phần phật, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, lập tức làm nổi bật ra phong phạm cao thủ càng khiếp người.
"Giết chết chó vàng... có nguyên tắc." Ninh Độc ngồi trên tảng đá bên dưới làm ra vẻ ta đã hiểu, sau đó nói: "Biết sai rồi, ngươi có thể đi."
Khúc Long Quân ở phía trên cũng mở miệng: "Những con chó vàng này, cụ thể là lai lịch gì?"
Mạnh Phiêu kia chắp tay nói: "Chính là... chính là một gã tùy tùng của y, chúng ta đã giết chết tên cực lại này, đuổi theo chính là mấy tên nha sai trợ Trụ vi ngược."
"Ừm." Khúc Long Quân gật nhẹ đầu: "Vậy thì nên giết."
Ninh Độc cũng gật đầu theo: "Như vậy đi, các ngươi đi đi, tối nay mạo phạm, ta tha thứ cho các ngươi."
Đám người Mạnh Phiêu nhìn nhau, trong lòng đương nhiên là ấm ức, nhưng cũng không biết tiếp theo nên nói như thế nào cho phải. Do dự một hồi, cuối cùng vẫn là một gã hán tử bên cạnh Mạnh Phiêu thò đầu ra.
"Tối nay chúng ta mạo phạm, quả thật có chút không phải, nhưng nếu hai vị huynh đài cũng đồng ý giết con chó vàng nghĩa cử động, chắc cũng là người đồng đạo hiểu được đại nghĩa, chúng ta đuổi giết Hoàng cẩu đến tận đây, cũng không biết... Hai vị huynh đài, có nhìn thấy hay không..."
Hắn lấy dũng khí nói ra những lời này, ánh mắt vốn kiêng kỵ phía trước trầm xuống, bầu không khí trên sườn núi trở nên lạnh dần, cũng không biết cao thủ tính tình nóng nảy này có phải vì vấn đề mà ra tay đánh người không. Yên tĩnh như thế một lát, mới nghe đối phương mở miệng nói: "Chúng ta hành tẩu giang hồ, tự nhiên không đội trời chung với đám ưng khuyển triều đình, các ngươi truy nhầm chỗ, đi những nơi khác tìm đi."
Mọi người lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi mở miệng liền chắp tay: "Còn nữa... Cũng không biết, không biết tục danh hai vị vì sao, tiên hương nơi nào..." Bị Ninh cố lạnh lùng nhìn chằm chằm một cái, mới vội vàng nói: "Đừng hiểu lầm, đừng hiểu lầm, ta, chúng ta tuyệt không có ý gì khác, chỉ là hôm nay biết được cao nhân, trở về cũng có thể chuyển cáo, nó gặp gỡ trong ngày mai, cũng không có gì hiểu lầm."
"Ta không sợ hiểu lầm." Ninh Kỵ cười lạnh một tiếng, dừng lại một chút, mới nói: "Nói cho các ngươi cũng không sao, ông nội ta có đổi tên hay không đổi họ, gọi là Tôn Ngộ Không, người giang hồ đưa một cái tên "Tề Thiên Đại Thánh", các ngươi phải nhớ cho kỹ... Về phần huynh đệ của ta, họ Long tên Ngạo Thiên, cũng chính là "Thủy chủ võ lâm" đại danh đỉnh đỉnh "Long Ngạo Thiên". Nhớ kỹ chưa?"
Hắn nói lời này đầy khí phách, mọi người nghe xong đều kinh sợ.
"Võ, Minh chủ võ lâm..."
"... Tề Thiên Đại Thánh?"
Mọi người hành tẩu giang hồ, bây giờ được tiểu thuyết lục lâm truyền ra ở Tây Nam tẩy não rất lợi hại, đương nhiên biết khái niệm kiểu từ ngữ hội này của "Minh chủ võ lâm", nhưng đương nhiên chưa từng nghe qua cái tên Long Ngạo Thiên, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải., Chuyện này cứ như là ngươi lên báo danh trên giang hồ, đột nhiên có người nói: "Ta là hoàng đế." Đương nhiên ngươi không tin, nhưng nếu đối phương tính tình nóng nảy, ngươi lại đánh không lại hắn, chỉ sợ đứng trước mặt cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
Một đoàn người chắp tay im lặng rời đi, đến khi bọn họ biến mất trong rừng, mới cố gắng nhớ lại, miệng lớn tiếng nói: "Sau này nhìn thấy người của Võ lâm minh chúng ta, hãy tỉnh lại cho ta!"
Lúc trước Khúc Long Quân sợ bị người ta nhìn ra manh mối, đã chắp tay trở lại trong lều vải, lúc này Ninh Độc cũng mới quay lại, cùng Khúc Long Quân nhìn xuyên thấu qua khe lều vài lần, mới thấy Khúc Long Quân cười quay đầu lại: "Ngươi... Ngươi cũng không cần đánh bọn họ như vậy, vết cắt trên giang hồ, thật ra ta cũng đúng, ta đã nói rồi."
Ninh Độc lắc đầu cười: "Không phải như vậy, hai sai nha từ bên này chạy qua thật ra có chút vết tích, những người này vừa rồi giết người, tinh lực rất thịnh, vừa chào hỏi vừa lục soát khắp nơi, rất dễ dàng bị bọn họ nhìn ra cái gì, khi đó chỉ có thể không chết không thôi, ta đánh bọn họ trước một trận, cứu mạng bọn họ." Hắn dừng một chút, "Bất quá cũng kỳ quái, vì sao những người này muốn giết thuế lại?"
"Cái này ngược lại là ta nghĩ đến." Khúc Long Quân nhẹ giọng nói: "Từ xưa đến nay hoàng đế quyền không dưới huyện, qua đó thu thuế, tự nhiên là dựa vào đại tộc các nơi, tông tộc phối hợp, mới có thể thu vào, võ triều... Vị bệ hạ này, đến địa phương Phúc Kiến., Nếu muốn đoạt quyền, thuế vốn là chỗ mẫn cảm nhất, mà phúc kiến một địa, cũng vừa vặn là nơi lực lượng tông tộc lớn mạnh nhất vững chắc nhất, nghe bọn họ trong chữ đi giết Hoàng cẩu, nhìn toàn bộ phúc kiến sơn, quan phủ cùng đại tộc, giết rất lợi hại."
"Hóa ra là như vậy..." Ninh Độc gật đầu, sau đó lại nói: "Không thu thuế quốc làm việc gì."
"Tình hình các nơi luôn không giống nhau cho lắm." Khúc Long Quân suy nghĩ một chút, "Có điều, bọn họ ăn phải quả đắng rồi, lần này có thể gọi người đến không? Chúng ta có nên tránh một chút?"
Ninh Độc suy nghĩ một hồi: "Những người này... Tự xưng là nghĩa sĩ tự phát, thừa dịp Nguyệt Hắc Phong cao giết thuế lại, trong lúc nhất thời chiếm thượng phong, nhưng nói cho cùng, không thể không sợ quan phủ đi, hơn nữa cũng đều là những thứ không rõ ràng, ta cảm thấy... trước không cần phải sợ... "
Trong miệng hắn nói như vậy, chỉ là một lát, vẫn là đi ra cùng Khúc Long Quân thu thập đồ vật, buổi tối hôm đó, hơi di chuyển chỗ nghỉ ngơi một chút. Thân thủ trước mắt của hắn đương nhiên không sợ phiền phức, nhưng cũng không cần phải mạo hiểm quá lớn...
....
Trong lúc cố kỵ di chuyển doanh trại bên này, bên kia, đám người Mạnh Phiêu khập khiễng chạy về, trong một ngôi miếu đổ nát ở vùng phụ cận, cùng với một số nghĩa sĩ hợp tác cùng người bạn lớn dẫn đầu, nói đến sự tình gặp phải.
"... Mấy người chúng ta ở bên kia, đụng phải hán tử xấu xí, không nói hai lời, đó là gặp người liền đánh a..."
Những người này thật đúng là không phải là sơn trại phỉ nhân, mà là người dẫn đầu đi các nơi mời chào nghĩa sĩ khách, lúc này nói đến hán tử xấu xí này hung ác, lập tức xôn xao một mảnh. Có người nói nhất định là chó săn triều đình, nên tụ tập nhân thủ giết hắn tại chỗ, tìm về đấu trường, nhưng hành động giết chết thuế lại đã gây ra rối loạn, giờ phút này ngược lại không thích hợp thêm chuyện bên ngoài.
Ngay sau đó mọi người ồn ào một phen, đến khi nghe được câu "Minh Thiên Ngạo Thiên" Minh chủ võ lâm, "Tề Thiên Đại Thánh" Tôn Ngộ Không, đây chính là tên giả mạo qua loa. Nói thế một hồi, đợi đến lúc sắp tán đi, trong đám người mới có một người nho nhã nhíu mày đưa tay: "Chờ một chút, hình như... ta nghe nói qua hai người này."
"Ồ?" Mọi người cùng với đại ca dẫn đầu đều nhìn về phía hắn.
Chỉ thấy tú tú tài này lấy ra một cái bao trong ngực mở ra, lấy ra mấy quyển sách cùng loại với "Anh Hùng Chương", lật tìm tại chỗ.
Qua một lát, đã tìm được manh mối.
Mọi người nhìn lên phía trên, đều hít vào một hơi khí lạnh.
Đó là treo giải thưởng năm ngoái ở thế lực Giang Trữ công bằng, lúc ấy Giang Ninh tuyên bố tổ chức thiên hạ đệ nhất lôi, hào kiệt khắp nơi hội tụ, ngay cả quá khứ Lâm Tông Ngô được xưng là đệ nhất thiên hạ, đều ở đó cùng cao thủ cờ đen bộc phát đại chiến, mà từ đó về sau., Công bằng Vương hất tung bàn, bây giờ toàn bộ Giang Nam đều thành một đoàn, cao thủ sinh sống trong hoàn cảnh này, so với phúc phận xây dựng trên một đất, chắc chắn phải cao hơn một cấp độ. Mà Long Ngạo Thiên, Tôn Ngộ Không tên là Long Ngạo, Tôn Ngộ Không., Không ngờ ngay lúc đó lại xuất hiện trên Hắc bảng treo thưởng, xếp hạng không thấp, mà đến bây giờ vẫn còn sống, liền đủ thấy thân thủ kinh thế hãi tục của hai người này, đám người Mạnh Phiên bị đối phương đánh chết dưới tay đối phương, cũng không oan uổng gì.
Mà chỉ có lý do giải thưởng miêu tả trên đó, cùng với ghi chép ngoại hiệu, cùng đối phương báo cáo, hơi có xuất nhập.
Mọi người vây quanh xem hai cái biệt hiệu treo thưởng, sờ sờ cằm, ánh mắt hoặc là giật mình, hoặc là trở nên phức tạp, các loại nghĩa khí cùng huyết tính lúc trước, trong lúc nhất thời ngược lại bị quét sạch sành sanh.
Có người gật đầu, một bên cũng có người gật đầu theo.
"Ừm..."
"Đây là..."
"Đây là hai..."
"Đây là hai... cao thủ tà phái a."
Mọi người đã hiểu.
Sau đó đám người Mạnh Phiêu cũng hiểu:
Chẳng trách... Ta sẽ bị đánh.
Chẳng trách tính tình nóng nảy.
Bởi vì... bọn họ là loại cao thủ tà phái nào.
....
Tinh giữa bầu trời và trăng trên mặt đất lưu chuyển biến hóa, đám người lén la lén lút lút trong núi lại tản đi.
Trong núi tràn ngập sương mù, Ninh Kỵ và Khúc Long Quân sớm phát hỏa, làm một bữa sáng mộc mạc, sau đó thu thập bao đồ, dắt Tảo Hoa Mã bắt đầu xuống núi, đi một hồi, dần dần xuyên qua thôn xóm, tiến vào "Đại đạo" trong núi.
Người đi đường trên con đường cổ tiên hà không nhiều lắm, nhưng đã tiếp cận huyện thành Bồ thành, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy một số thân ảnh dân sơn gánh nặng, thà cười cười nói với Khúc Long Quân, chuẩn bị đến những nơi náo nhiệt nhất trong thành bày quầy hàng, thuận tiện ăn chút đồ tốt đặc sắc trong núi, mong mỏi được nghỉ ngơi một chút dọc đường.
Sắp đến một chỗ ngoặt đường núi huyện thành, hai người liền thấy được ven đường phía trước mặt mũi bầm dập "Nghĩa sĩ" Mạnh Phiêu.
Cùng với mấy bóng người đi theo bên cạnh hắn ta.