Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Vì thế, sau khi lão gia của Tô gia và nhị tiểu thư chuẩn bị tiếp nhận chuyện làm ăn của đại phòng đều ngã xuống, vị cô gia ở rể bắt đầu quản lý chuyện làm ăn của Tô gia.
- gần đây trong phạm vi Tô gia có thể tính là một tin tức lớn.
Tô Bá Dong bị đâm, Tô Đàn Nhi bị bệnh, muốn nói trong hai phòng còn lại không có ý nghĩ hả hê gì, chỉ sợ là không có khả năng. Tin tức Tô Đàn Nhi bệnh ngược tạm thời còn không có truyền ra ngoài, nhưng người nhà đại khái đã biết, về phương diện dư luận chẳng phải là đang suy đoán trước kia làm thế nào ứng phó qua thế cục trước mắt hay sao., Hoặc cũng có thể nói biểu hiện lợi hại của Tô Đàn Nhi trong quá khứ, cũng đơn giản chỉ là nữ nhân, không thể vác nổi những thứ như thế. Tóm lại, dưới tình huống tất cả mọi người đang quan sát, Ninh Nghị bị đẩy ra làm người chủ sự, lập tức gây nên một phen nghị luận.
Chẳng qua là thân phận ở rể, nếu là gia đình khác, cười nhạo chửi rủa đại khái ngay từ đầu đã nối gót tới. Nhưng ít nhất vị cô gia nhà mình có chút bất đồng, từ khi tiến phủ tới nay đã nhiều lần phá vỡ nhận thức của mọi người, vốn cho rằng hắn chỉ là một con mọt sách đơn giản, ai ngờ hắn lại tài hoa hơn người., Thi từ cũng được, dạy học cũng được, từ một năm tới nay đã được nghiệm chứng. Mọi người trong nhà mỗi lần nhắc tới, cũng chỉ có thể thán phục ánh mắt lão thái công. Cho rằng chuyện này là do lão thái công dốc sức thúc đẩy, lão thái công nhất định biết con mọt sách này không đơn giản.
Đến tình huống trước mắt, hắn rốt cục bị đại phòng đẩy ra, mọi người trong nhà trong lúc nhất thời cũng nắm giữ thái độ quan sát, bất luận là hai phòng ba phòng Văn Hưng Quý đám người., Vẫn là một ít thân hữu thân cận với đại phòng, đều đang lẳng lặng nhìn hắn ở phương diện này có phải là thâm tàng bất lộ hay không. Lão thái công thật sự là lợi hại cùng thiên vị như vậy, tìm cho Tô Đàn Nhi một vị hôn phu bất luận tài văn chương đều đạt được, thậm chí là lấy làm rể.
An tĩnh như vậy đại khái kéo dài ba ngày, biến thành một tràng cười vang.
Cho dù thơ tài kinh người, nhưng Ninh Nghị này trên phương diện kinh doanh chung quy vẫn chỉ là người ngoài, hơn nữa cũng chỉ là dạng người có kinh nghiệm thư sinh mà thôi.
Nhìn ra hắn thật tình muốn làm tốt chuyện này, nhưng phương thức làm việc lại có chút vụng về. Liên tục mấy ngày, hắn mỗi sáng ngồi xe ngựa trong thành cùng thương khố tuần tra trong thành: Đại khái là trước đó nghe ngóng tin tức Tô Đàn Nhi làm việc hàng ngày, vì vậy dựa vào hồ lô vẽ bầu mà làm.
Trên thực tế lấy trụ cột của Tô gia, cửa hàng đều có người tương đối đáng tin cậy trấn thủ, ông chủ căn bản không cần mỗi ngày chạy. Tô Đàn Nhi vì chuẩn bị để sau này tiếp quản toàn bộ Tô gia, bởi vậy đối với mình yêu cầu cực nghiêm. Trước mắt trong cửa hàng xảy ra vấn đề gì ở chỗ Tô Đàn Nhi cũng có thể giải quyết thay thế., Nhưng Ninh Nghị làm việc liên tục mấy ngày như vậy, mặc dù chỉ là nhìn xem, cố gắng không nói lời nào, nhưng sau khi mấy vấn đề giả vờ tùy ý truyền ra, người ngoài đại khái nhìn ra hình dạng của hắn.
Dù sao người trong nghề cùng người ngoại hành cũng cách biệt quá xa, chuyện liên quan chuyên nghiệp, thỉnh thoảng có lẽ vấn đề của Ninh Nghị đơn giản., Nhưng nhìn vào mắt người trong nghề liền biến thành buồn cười, tỷ như bọn người văn nhã Quý có lẽ không quản được cửa hàng, nhưng đối với sự tình ban hành lại rất quen thuộc. Hai ngày này liền vì một chuyện cười phá bụng vì chuyện Ninh Nghị phát sinh ở ban hành., Nguyên nhân là vì Ninh Nghị đã dùng một ít Vi Hương Thảo dược chứa trong kho liệu xem như nguyên liệu nhuộm màu, lúc vào trong thương khố kiểm tra vô cùng ôn hòa để cho một tiểu nhị cầm cái túi đựng "Giế tệ" quét về, miễn cho lãng phí. Tiểu nhị kia lúng túng không thôi, chuyện này chưa tới một ngày đã truyền khắp Tô trạch.
Sau đó lời nói của Ninh Nghị cùng chưởng quỹ buổi sáng cũng truyền ra. Một đường chủ công Hoàng thương, đây đại khái là chủ ý của Tô Đàn Nhi, sai không sai. Nhưng những lời nói trong miệng Ninh Nghị, thoạt nhìn thì hùng hồn dõng dạc, thứ tốt chính là thứ tốt., Trên thực tế tràn đầy thư sinh lý tưởng hóa, cho dù là chưởng quầy đại phòng, lặp lại một lần cũng thường lắc đầu, không thể nói là hoàn toàn không đúng, nhưng nếu nói có thứ tốt thì có tất cả, đó cũng thật là... chỉ có thể dùng thư sinh để hình dung.
Vị cô gia ở rể này không hiểu thương, điểm này có thể khẳng định: Vốn cảm thấy người của hắn "có thể hiểu" cũng không nhiều, mấy ngày nay, cũng chỉ là xác nhận một chút mà thôi.
Bất quá, mặc dù mấy ngày trước Ninh Nghị tiếp nhận thương sự đại phòng của Tô gia bày một ít tiểu Ô Long, trở thành đề tài nói chuyện sau khi mọi người uống trà dư tửu hậu, nhưng có một việc, cuối cùng vẫn phải làm. Chưởng quầy đại phòng đã bắt đầu tận lực tuyên dương chuẩn bị cho Hoàng thương mấy năm nay. Vô luận Ninh Nghị như thế nào., Đám chưởng quỹ này cuối cùng vẫn là chuyên nghiệp và lợi hại, chỉ là ba bốn ngày, có liên quan đến Tô gia chế ra vải mới, sự tình chuẩn bị cho Hoàng thương mấy năm cũng đã ầm ầm truyền ra trong hàng ngũ dệt của Giang Trữ, phối hợp với mấy ngày trước rêu rao., Bây giờ đa số những người trong ban bố hành đều đã biết, vì chuyện Tô bá gặp chuyện này, Tô gia - ít nhất cũng là nữ nhân Tô Đàn Nhi, đã chuẩn bị hoàn toàn bộc lộ phong mang trong chuyện này, lấy tư thế được ăn cả ngã về không đánh cược một lần.
Thắng, nàng đã chuẩn bị mấy năm, giải quyết xong sự tình Hoàng thương hoàn mỹ, nắm giữ đại phòng Tô gia, thậm chí lấy thân phận nữ tử chính thức xác định vị trí gia chủ kế nhiệm của nàng. Thua, vậy thì thật sự thất bại, bởi vì ngổn ngang Tô Bá Dong đã gặp thứ, nếu nói mất đi, cũng không có quá nhiều người mất đi.
"Trong bệnh còn có thể có khí phách bực này, nhất quán khăn lụa không cho lông mày, về sau nếu muốn làm đối thủ với vị đàn nhi muội tử này, áp lực sẽ rất lớn đấy." Trên quán trà, Tiết Duyên buông chén trà xuống, lắc đầu cười cười: "A Tiến, sớm biết như vậy, năm đó bảo ngươi ở rể Tô gia e rằng cũng là một đoạn nhân duyên tốt."
Hôm nay Tiết Duyên cùng Tiết Tiến cùng mấy vị huynh đệ trong tộc đến trà lâu uống trà nói chuyện phiếm. Cùng làm kinh doanh, tự nhiên không tránh khỏi lần biến cố gần đây nhất của Tô gia. Tiết Tiến bất đắc dĩ lắc đầu, cười nói: "Ta xem như nhìn rõ ràng rồi, ta cũng không áp chế được nàng. Nếu nàng gả vào Tiết gia chúng ta, ta tự nhiên sẽ đối xử tốt với nàng, nếu ta ở rể, chẳng phải là cả đời không ngẩng đầu lên được sao."
Tiết Tiến trước kia cũng là người cao ngạo, không ngờ hôm nay lại trở nên điệu thấp như vậy. Mấy huynh đệ trong tộc cũng không khỏi nở nụ cười, trêu ghẹo vài câu, sau đó tự nhiên cũng không tránh khỏi lại đặt chủ đề lên người phu phụ Tô Đàn Nhi hiện giờ.
"Đáng tiếc, cho dù thơ tài kinh người, cũng là thêu hoa gối không dùng, trong nhà xảy ra chuyện này, hắn cho dù có thơ tài, cũng không có công danh, có thể có tác dụng gì."
"Chỉ nói kinh doanh, xem biểu hiện mấy ngày nay của Ninh Lập, sau lưng chỉ sợ cũng là Tô Đàn Nhi chống đỡ, hỗ trợ bày mưu tính kế."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
"Ta cảm thấy những biểu hiện trước kia của hắn có phải cũng có Tô Đàn Nhi ở phía sau mưu đồ, có tài học côn trùng nhiều, chỉ sợ vẫn là phải thêm vào cổ tay Tô Đàn Nhi, thanh danh này mới có thể đi ra. Theo ta thấy chính là như vậy, Tô Đàn Nhi vì nàng mà dương danh lập vạn mà thôi..."
Nghe được mấy người nói như vậy, Tiết Tiến muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn lắc đầu: "Đừng ở đây mà nghi ngờ, Ninh Lập kia tuyệt đối không đơn giản, người ta không phải kẻ ngốc."
Lúc trước Ninh Nghị dương danh, Tiết Tiến cơ hồ đã thành đá kê chân. Lúc này học được khiêm tốn, đương nhiên cũng tiến bộ. Nhưng sau khi Tiết Duyên khẽ gật đầu, vẫn ở bên cạnh vỗ vai hắn: " khiêm tốn là chuyện tốt, chẳng qua việc này tiểu đệ quá cẩn thận rồi., Ninh Lập kia cố nhiên không phải kẻ ngốc, nhưng cũng chỉ là thơ tài, văn nhân bậc này tính cách thường thường cổ quái một chút, có thể hiểu được. Nhưng nếu hắn thật sự tài học kinh người lại có thương tài, a, vậy vì sao hắn lại ở rể Tô gia, thật đúng là thành trời xui đất trong tiểu thuyết truyền kỳ sai rồi sao?"
Hắn hơi dừng một chút: "Ninh Nghị này, xem ra ta vẫn có phong thái kinh doanh của một người trong số đó, có lẽ còn có thiên phú hơn. Hắn là người thông minh, nhưng dù sao cũng chỉ mới trải qua đạo này mà thôi., Làm ra chút trò cười cũng rất bình thường, chẳng qua, cười thì cười, có một điểm mọi người vẫn phải rõ ràng... Vô luận Ninh Nghị như thế nào, sau lưng hắn luôn luôn có Tô Đàn Nhi tọa trấn, nữ nhân này sẽ không đơn giản như vậy. Mặc kệ Ninh Nghị chê cười bao nhiêu người., Chỉ cần bọn họ bắt được hoàng thương, mọi chuyện sẽ bị thổi bay như gió. Tô Đàn Nhi vừa gióng trống khua chiêng tranh vị trí hoàng thương, vừa để mặc cho tướng công nàng đi ra làm trò cười, chỉ sợ cũng là một phần tính toán. Hoàng thương chúng ta cũng phải chia một phần, mọi người cũng đừng cười, mắt thấy người ta lấy đi toàn bộ chỗ tốt."
Tiết Duyên vừa nói như vậy, sắc mặt mọi người mới trở nên nghiêm túc hẳn lên. Chuyện Hoàng thương, Tiết gia, Tô gia, Ô gia đều đã lộ ý đồ, tất cả mọi người đều có quan hệ và ưu thế của mình, nhưng nói tóm lại, Tô gia chuẩn bị nhiều nhất. Tiết Tiến lắc đầu, nhìn đám huynh đệ này một cái: "Ta đã nói trước rồi." Lời còn chưa dứt, ánh mắt nhìn xuống lầu dưới: "Ồ?"
Tiết Duyên cũng theo xuống dưới lầu nhìn một cái, chỉ thấy trong đám người, thân ảnh Ninh Nghị lúc này đang ôm một cái hộp ven đường đi qua ven đường. Gã không mang theo tùy tùng hay nha hoàn, một thân một mình, cũng không biết hứng chí đi dạo đến đây hay cố ý đến làm việc, chỉ thấy gã ở ven đường hỏi vài chuyện bán hàng, sau đó đi qua một cái cửa sân cách đó không xa.
"Bên kia là..."
"Phó tạo thế cục... Hạ Phương Hạ đại nhân phủ đệ."
"Đùa gì vậy, hắn chỉ một mình chạy tới đây?"
Mấy người Tiết gia trong lúc nhất thời hai mặt nhìn nhau. Lần này muốn tranh Hoàng Thương, chung quy là muốn tìm quan hệ, theo đám người Tiết Duyên, Tiết Tiến biết, Tô gia trước mắt đã đả thông rất nhiều mấu chốt cấu tạo., Nghe nói qua lại với vài tên quan viên, nhưng phải thông qua việc buôn bán, nói chuyện có quan hệ nhất là Hạ Phương Hạ đại nhân, Hàn Triều Ứng Hàn đại nhân cùng với chủ quan Đổng Đức Thành, Tô gia chính thức đi qua con đường chỉ có một mình Hàn triều.
Làm chủ quan Đổng Đức luôn luôn có thái độ ám muội, sẽ không dễ dàng tỏ thái độ. Mà năm nay thế cục có biến, ở phương diện này Hạ Phương cũng còn chưa tỏ thái độ, hắn hẳn là theo lệ trước đó của vài thương hộ cỡ trung tiếp tục tiếp nhận hoàng thương., Bây giờ người của mấy nhà đều muốn đi theo con đường của hắn. Thế cục càng ngày càng mẫn cảm, Hạ thuận dứt khoát không tiếp đón khách đến thăm có liên quan đến phương diện này nữa. Hai ngày trước Tiết gia còn bị đóng cửa tạm, mấy ngày nay vẫn còn nghĩ biện pháp, không nghĩ tới Ninh Nghị lại chạy tới đây như vậy.
Một thân một mình thoạt nhìn thậm chí giống như nhất thời cao hứng, bởi vì hắn đứng ở cửa tựa hồ còn dự định một hồi lâu, sau đó mới đi gõ cửa, sau đó biến mất ở dưới mái hiên kia. Tiết gia trên lầu không khỏi lại bắt đầu nghị luận, có giễu cợt hai câu.
"Không thể nào."
"Làm sao có thể gặp được..."
"Thân phận con rể của hắn cứ thế chạy tới, muốn đại diện cho Tô gia bàn chuyện làm ăn thế này, còn coi mình là lâm nguy nhận mệnh nữa chứ..."
"Đại khái là muốn làm một ít thành tích."
Không một ai cho rằng Ninh Nghị có thể nhìn thấy Hạ Phương, bất quá sau một lúc lâu không thấy hắn đi ra, mọi người cũng nghi hoặc theo sau có người xuống tìm hiểu, lúc đi lên ngược lại là nhịn không được cười.
"Nói chuyện ở bên kia cửa, Ninh Nghị này thật sự rất kiên nhẫn, người gác cổng kia sắp bị hắn làm phiền muốn chết rồi..."
Nghe y nói vậy, mọi người mới cảm thấy giật mình.
"Ha ha, thư sinh, hắn sẽ không cho rằng cứ tiếp tục mài thế này là có thể thông suốt con đường của Hạ Phương."
"Không phải chưa từng có." Tiết Duyên nhíu mày, sau đó lắc đầu cười: "Bất quá nghe như đang kể chuyện xưa..."
Lại trôi qua một hồi, Ninh Nghị vẫn không chịu đi ra, lại có người qua xem. Lúc trở về, Ninh Nghị kia vẫn còn ở trong môn phòng dây dưa, chỉ là bội phục tâm tính của gã, ngược lại cũng khá da bọc, ngay tại chỗ vẫn luôn nói, đoán chừng là người gác cổng không có tính khí, cũng không để ý gã, tùy tiện nói gã.
Uống một chén trà, lại có thể nhìn thấy kỳ sự bực này, thật thú vị. Nói như vậy, cười, nghị luận. Ở trên lầu, một mực chờ đợi quan sát khoảng một canh giờ, cũng có người thầm nghĩ trong lòng sẽ không thật sự bị hắn mài ra một con đường đi. Nhưng sau đó, Ninh Nghị rốt cuộc vẫn cầm cái hộp đi ra, quay đầu lại nhìn cửa viện, lắc đầu rời đi. Lại có người đi xuống nghe ngóng, lúc trở về, bộ dạng có chút muốn cười lại có chút bội phục.
"Nói với người gác cổng hơn một canh giờ, làm cho người gác cổng cũng không còn sức lực... Nói ngày mai tiếp tục đến bái phỏng..."
Tiết Duyên sửng sốt một lát: "Con mọt sách này..."
Tiết Tiến trầm mặc trong chốc lát: "Xem ra, trên phương diện kinh doanh, hắn cũng dự định làm ra một số chuyện gì đó để cho người ta xem... Loại biện pháp ngu ngốc này..."
"Nếu thực sự mài thế, sớm muộn gì Hạ đại nhân cũng phải gặp hắn một lần..."
"Vậy thì có ý nghĩa gì?"
Nói thì nói như vậy, nhưng đến lúc này, trên mặt mấy người hơn phân nửa đã không còn ý giễu cợt, loại biện pháp ngu ngốc này, khi còn bé hơn phân nửa đều được coi là chuyện xưa do bậc cha chú nói cho bọn họ nghe, kinh thương không phải dựa vào mưu lợi, cũng phải dựa vào vững chắc, kiên trì vững chắc. Đương nhiên, nếu thật sự có người đi làm, nghe nói thành công không có mấy người, nhưng hôm nay nhìn thấy tư thế của Ninh Nghị này, mọi người lại không khỏi thầm nghĩ trong lòng.
Nếu người ta không ở nhà, vì sinh ý chờ bao lâu cũng không sao, người ta rõ ràng không thấy, gia hỏa này cũng không hỏi thăm chi tiết mọi chuyện đã hành hạ người ta một canh giờ, tính bướng bỉnh của thư sinh thật đáng sợ... Hy vọng xa vời, liệu có thành công hay không., Đại khái còn phải dựa vào quan sát. Thời gian đã là xế chiều, bọn họ đang ở trên tửu lâu nói thầm cùng một thời khắc. Ninh Nghị đã đi ở trên đường phố phụ cận, quăng tất cả chuyện y vừa mới làm ra sau lưng. Chuyển qua một con phố, phía trước chính là vị trí tổng điếm trúc ký, Ninh Nghị đi vào lầu hai., Vừa rồi hứng chí, chạy tới hành hạ tên gác cổng kia. Lúc này hắn cũng chưa ăn cơm trưa, bèn tới bổ sung năng lượng. Hai món ăn nhỏ sau khi mang lên, bưng tới chén canh trứng cuối cùng, lại là một nữ tử mặc quần áo xanh biếc, Ninh Nghị gật đầu với nàng.
Trước khi đóng cửa thành có nói qua một chút thời gian với Nhiếp Vân Trúc đi tìm Tần lão xin lỗi, nhưng mấy ngày nay bởi vì chuyện của Tô Bá Dung, hai người lúc này mới là lần đầu tiên gặp mặt. Ninh Nghị suy nghĩ một chút, chuẩn bị mở miệng xin lỗi. Nhiếp Vân Trúc lại không có ý trách cứ gì, từ khi bắt đầu tới đây, nàng chỉ quan sát Ninh Nghị từ trên xuống dưới, ánh mắt có chút lo lắng, sau đó mở miệng đầu tiên, nhẹ giọng hỏi: "Ngươi lập Hằng... Không sao chứ?"
"Hả?"