Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"...Nữ tướng gần đây đàm phán với tiểu tử họ Biện, nghe nói đàm phán rất phiền toái, khó chịu."
"... Không phải ngay trước mặt đã há mồm ngậm miệng lại gọi di sao?"
"... Có thể chiếm tiện nghi trong miệng, đợi tới lúc đòi tiền, nào có sảng khoái như vậy. Nhị ngũ tử Hoa Hạ quân đi ra, đó cũng không phải loại tốt lành gì."
"... Nghe nói là vị Ninh tiên sinh kia rất coi trọng, tương lai y bát truyền y bát, dưỡng lão tiễn chung."
"...Này, chỉ là học sinh có bối phận lớn hơn một chút mà thôi, lúc Tiểu Thương Hà mới nhận được, Dưỡng lão đi đâu mà nhận được hắn. Huống chi họ Trâu không phải đã nói, Ninh tiên sinh có bảy nữ nhân, còn thiếu được một đứa con..."
"... Tiểu Du tử, ngươi nói có phải không?"
Đình viện rộng lớn đơn sơ, huyên náo ầm ĩ, Du Hồng Trác và Lương Tư Ất mới từ bên ngoài tiến vào không lâu, liền nhận được ân cần thăm hỏi thăm thân thiết như vậy.
Một đám hình dáng cổ quái kỳ lạ, giống như sơn phỉ đang tụ tập trước bàn gỗ bên diễn võ trường, một ít người thuận tay lấy chén trà đã nấu thành nước sôi sùng sục trong nồi, liền cùng đồng bạn chen vào trên ghế dài "Trung tâm", cái này giống như là cảnh tượng rừng xanh hỗn loạn mà thông thường, nhưng cũng làm Du Hồng Trác cảm thấy quen thuộc và thân cận, hắn tựa vào bàn, thuận tay cầm nửa chén trà của người khác uống xong lau miệng: "Cái gì?"
"... Còn Trâu Húc đâu. Mấy ngày trước ở Huyền Vũ nhai, chuyện Tiết Quảng ra tay ám sát Trâu Húc đã nghe nói chưa?"
"Ừm, trở về thì có nghe nói."
"Tên họ Trâu này rất trâu, bọn họ nói là truyền y bát cho vị Ninh tiên sinh ở Tây Nam kia, phải dưỡng lão tống chung. Tiểu du tử ngươi đi qua Tây Nam, còn ở Trương thôn, nói cho chúng ta biết một chút đi, bằng không không tương lai đánh nhau, không có đề phòng."
"..." Du Hồng Trác suy nghĩ một chút, "Ta đến Tây Nam học võ nghệ, xem cái gì...Nhân văn, nhân văn có thể hiểu... liền biết ngươi là kẻ quê mùa không hiểu. Lúc đó Trâu Húc đã làm phản, người ta còn nhiều lời nói với ta về Trâu Húc đây."
"Vậy tức là không hiểu?"
"Ừm." Du Hồng Trác lắc đầu: "Không biết."
"Không biết ngươi ở chỗ này trâu cái mông a, vậy ngươi nói không biết đi, cút ngay, cần ngươi làm gì."
"Là ngươi muốn tìm ta hỏi, vậy ta còn có một câu muốn nói a..."
"Phóng."
"Sau này đừng gọi cha ngươi là tiểu du tử, tiểu chu tử láu cá khó nghe lắm. Ngươi nếu không biết lễ phép, gọi một tiếng muội phu, nếu biết lễ phép, mã mã hổ hổ kêu du đại hiệp, Du cự hiệp... Bằng không ra đấu một trận."
" tổ Côn Bằng..." Đối phương trợn tròn mắt, cười nhảy dựng lên. "Các ngươi thấy tên tiểu du tử này tới chưa được mấy ngày mà đã trâu bò như vậy rồi! Mọi người nhìn xem...Ài, đúng rồi, Lương Tư Ất ngươi nhìn xem, ngươi cũng mặc kệ nam nhân của ngươi, nói cho hắn phải tôn trọng ca ca của hắn!"
Viện tử này được các thành viên loạn sư tụ tập, bên cạnh Diễn Võ Trường cũng có mái hiên rất dài, hành lang, chỉ là phần lớn mọi người tụ tập ở bên này "Chủ đề" mà thôi, sau khi Lương Tư Ất tiến vào liền ngồi vào lan can dưới mái hiên, lúc này được điểm danh, nàng dựa vào cây cột sau lưng, một đôi chân dài đặt chung một chỗ, ý cười thản nhiên.
"Ta cảm thấy vẫn là do đàn ông ta nói, bằng không các ngươi ra so đấu một trận, ca, giáo huấn em rể ngươi một chút, đánh khóc nó, nó sẽ thừa nhận mình tên là Tiểu Du Tử nha."
"..." Đối phương nhìn chằm chằm vào Lương Tư Ất, sau đó lắc đầu một cái: "Vậy không được, mấy hôm trước không phải đã đánh nhau rồi sao, nghĩa phụ đã nói nam nhân của ngươi là kẻ si, ta cũng không phải đồ ngốc..."
Xung quanh lập tức cười ha hả, có người nói: "Bên này là nữ sinh hướng ra ngoài!"
"Nước này còn chưa giội ra ngoài, đã giúp phu gia ức hiếp người nhà mẹ đẻ rồi."
Lương Tư Ất bên kia mỉm cười, hất cằm: "Đã giúp ở đâu rồi, các ngươi khi dễ hắn, ức hiếp hắn nha, là các ngươi khi dễ bất động, trách ai được."
"Ngày động phòng hoa chúc, các ngươi cứ chờ đi -- " Một đám người cười.
Lương Tư Ất cũng chắp lưng, không yếu thế: "Đến đây a, nhìn Lương Tư Ất ta sợ không sợ, đến lúc đó ta bảo tiểu du tử đánh các ngươi..."
"..." Du Hồng Trác mặt dày nhìn sang.
Mọi người ngẩn người, sau đó lại cười vang.
Trong quá khứ loạn sư tập hợp ở phía bắc, Nhạn Môn quan lấy chiến tranh phía nam làm quân nhân còn sống sót làm quân, vật tư một mực cực kỳ quý hiếm, cũng quanh năm ở trong bóng tối chiến tranh hoặc là đói khát nhìn thấy đồng bạn của mình chết đi, không khí vẫn luôn có chút áp lực. Nhưng theo thắng lợi trong trận chiến lần trước, cùng nữ tướng lâu vui vẻ hợp tác nhiều năm như vậy, sau đó cùng nữ tướng lâu vui vẻ hợp tác., Đến năm nay, vật tư dư dả, số người chết ít, có nơi đóng quân cũng có hy vọng tương lai, trước mắt hội tụ, ngay cả Lương Tư Ất cũng khôi phục thần thái nữ nhi như vậy, mọi người thấy trong mắt, trong lòng đều vui mừng, trong sân tràn đầy bầu không khí vui mừng.
Cười giỡn như thế trong chốc lát, đương nhiên cũng có người tiếp tục nói về chủ đề lúc trước.
"... Hành thích mấy ngày hôm trước, không đơn giản...Mấy năm qua, hai người Tiết Triển và nữ tướng một mực đùa giỡn, cũng một mực hợp tác rất tốt, nhưng không có nghĩa là tấn chức cùng Tây Nam liền thật sự mặc chung một cái quần. Ít nhất... Quan hệ quan hệ, trên phương diện làm việc, nữ tướng vẫn luôn một đầu muốn đè Hoa Hạ quân, ít nhất áp một đầu, thi triển một đầu, đều lấy được chỗ tốt, cái này tranh đoạt, vẫn luôn có..."
"... Đến chuyện này, liên quan đến Hoa Hạ quân... Ít nhất cũng là Tiết, đã thi triển giới hạn cuối cùng của hai người. Bên phía nữ tướng, vẫn luôn dùng các loại biện pháp, ngày qua lại, hai người Tiết Triển khẳng định không thể một mực bắt nàng làm việc a. Tại đường ám sát a., Thậm chí sau đó ngừng sống ở Đông Thành chính là nói rõ chuyện này với nữ nhân. Sau đó nữ tướng cũng đã hiểu, nghe nói không phải nhắc tới chuyện ăn vào lao, mà là cho Tiết Quảng thành, thi triển năm lời khuyên bảo... Các ngươi cũng biết tính khí nữ tướng đó, trước kia đều là dùng nghiên mực đập vào Tiết Quảng thành..."
"... Hai bên đều không tính ra được là Trâu Húc phản ứng trâu bò như vậy, hoặc là... trước đó cũng đã từng nghĩ qua, nhưng muốn nhân cơ hội thăm dò cân lượng của Trâu Húc, dù sao bây giờ Trâu Húc có nhiều tiền như vậy, giao tiếp với bên này., Đó là chắc chắn sẽ đánh nhau... Ninh tiên sinh đi ra, hoặc là lại phái đệ tử chân truyền đi chăm chú xử lý tên Trâu Húc này trước, hai người Tiết Triển khẳng định phải chậm rãi đánh lôi đài với Trâu Húc, nếu đã muốn đánh thì phải thử xem con đường của người ta thế nào..."
Loạn sư là một tập thể lớn, Vương Cự Vân nhận lấy những nghĩa tử nghĩa nữ này mặc dù là hạng người giang hồ ngu ngốc, lưỡi đao liếm máu, nhưng tự nhiên cũng có trí nang am hiểu mưu đồ quân sự. Lúc này nghiêm túc phân tích những chuyện này, cũng có người có thể nhìn ra không ít thứ.
"... Sau khi liên hợp Đái Mộng hơi đoạt được Biện Lương, Trâu Húc bên này, thật sự nếu nói về vật tư, quân giới, thật ra hắn đã đoạt được không ít từ tay Lưu Quang Thế Giới, thứ hắn cần nhất bây giờ vẫn là mặt mũi trong mắt người trong thiên hạ. Cho nên thế cục Biện Lương nhất định, hắn đến Tấn Địa., Nói chuyện hợp tác, chỉ cần hợp tác, tương lai mọi người đối với bọn họ, có thể giơ tay nhấc chân. Ninh tiên sinh Tây Nam cho hắn áp lực lớn thế nào, hắn còn dám đắc tội ai? Hiện tại chính là muốn cho người trong thiên hạ đều biết hắn có năng lực, chí ít hiện tại có thể hợp tác, thậm chí tương lai Hoa Hạ quân thật giết ra, còn có thể có mấy người có thể hợp tác với hắn..."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"... Lần này hắn đối phó, mặt dài trước mặt người trong thiên hạ, nữ nhân nhân nhân cơ hội lấy một khoản, đây là tiền cho hắn mua mặt, hắn chắc chắn không muốn cho quá nhiều, nhưng nhất định phải đưa. Về phần Hoa Hạ quân, hiệp nghị với nữ tướng xác thực đã đến, nhưng vòng thứ nhất này Tiết Quảng suy nghĩ không chu toàn, thật ra là rơi vào hạ phong, tuy gốc gác của Hoa Hạ quân, không quan tâm có hai điểm. Nhưng cũng xác thực phải nói một câu, Trâu Húc lợi hại, không hổ là thân truyền của Ninh tiên sinh..."
Bên cạnh bàn dài đơn giản, quần áo tương đối sạch sẽ như một nam tử tuấn tú gõ gõ lên bàn, sau đó hạ giọng: "... Ngày đó ở trên con đường dài, lời của Trâu Húc, về sau vẫn luôn kích động người của Hạ quân., Nói cái gì mà bọn họ mất mặt, lúc đó mấy người Tiết Quảng cầm bom, nữ tướng đứng ngay trước mặt bọn họ, Tiết đương nhiên sẽ không làm xằng làm bậy, nhưng nếu oanh động mấy người xung quanh đột nhiên động thủ...Trâu Húc muốn cười chết tại chỗ, bắn chết nữ tướng, thế cục của thiên hạ cũng phải biến đổi."
"Tùy cái gã Trâu Húc..." Có người mắng.
Sau đó lại có người hỏi: "Trâu Húc cùng Tiết Quảng, Triển Ngũ chẳng phải đều là quân của Hoa Hạ sao? Tại sao phải thăm dò."
"Cũng ở Hoa Hạ quân không có nghĩa là bọn họ biết nhau." Tú tài vỗ bàn nói: "Trâu Húc là thân truyền của Ninh tiên sinh, luôn đi theo ở Tiểu Thương Hà, sau đó tới Tây Nam, Tiết Quảng Thành nằm vùng dưới tay Lưu Hạo, nghe nói Lưu Hạm xảy ra chuyện là do hắn làm, còn Ngũ Gia vẫn luôn ở đó., Năm xưa là nhìn chằm chằm vào Điền Hổ, bọn họ làm ruộng hổ, tuy nghe nói lúc đó Ninh tiên sinh, đại chưởng quỹ Đổng Phương Hiến đều đến, nhưng thực tế công việc, thật ra Ngũ Gia làm.
Hắn nói tới đây, hai tay hợp lại: "Bây giờ, là ba người này, gặp phải rồi!"
"Đều là anh hùng a..."
"Trâu Húc anh hùng ở đâu... nhưng có thể coi là người tài ba."
"Bất quá lần này người ta đích xác đã áp chế Tiết, thi triển một đầu rồi..."
"Dù sao cũng là đệ tử của Ninh tiên sinh mà. Tiết lần này đúng là không đủ chu toàn, nhưng nói tới Ngũ Gia..." Tú tài kia lắc đầu: "Ngũ Gia không đơn giản, hắn xuất thân từ cỏ rác rưởi, tuy không phải do Ninh tiên sinh dạy dỗ, nhưng chuyện của Hổ Vương năm xưa, Ninh tiên sinh tới đây, gọi hắn, gọi là: Ngũ Gia. Có thể được Ninh tiên sinh một câu, các ngươi nghĩ xem, đó là nhân vật nào..."
"Ta hỏi kỹ những người trên đường lúc đó." Tiết động thủ ám sát: "Tiết tài nói, hắn một mực ở phía sau theo dõi, về sau mới đi ra nói hai câu, Trâu Húc ứng phó không tệ, nhưng hắn vốn có thể tiếp tục đuổi theo mắng chửi, bất quá... Có thể là đường đi của Trâu Húc đã thấy, Ngũ Gia không có lộ tài năng, các ngươi xem, loại người này mới là cao thủ, mồm lưỡi tốc độ tính là cái gì, không chừng hắn giết người là cái dạng gì..."
"Hơn nữa... Ám sát ở Huyền Vũ nhai cũng chỉ là bắt đầu, mấy ngày nay Lâu Tương đàm phán với Trâu Húc mới là trò hay, nghe nói bàn luận tương đối khó khăn, ta nghe nói là muốn được tất cả những thứ ở chỗ Trâu Húc, bên phía nữ tướng đều vẽ kỹ càng vòng tròn. Biết vì sao không... Tuy Hoa Hạ quân đưa cho Tấn địa những kỹ thuật này đi, nhưng ta nghe nói là biết được., Nhưng Hoa Hạ quân cho, đó là quân chủ động của Hoa Hạ, Trâu Húc là đệ tử của Ninh tiên sinh, thứ hắn muốn rất có thể chính là thứ tốt nhất ở giữa, hoặc cũng là có thâm ý... Nữ tướng chính là để Trâu Húc nói cho hắn biết những lời này., Mà Trâu Húc hoặc là đàm phán trong đó cũng sẽ che giấu họa tâm... Những người này à, đều rất phức tạp, quỷ thật là, tiểu du... Du cự hiệp kia, ngươi đi Tây Nam, có phải là dáng vẻ như vậy không?"
Đề tài này vứt cho Du Hồng Trác, Du Hồng Trác cười gật đầu: "Ca, cứ gọi em gái là được, lúc đó ta ở Trương thôn, nghe những người cùng huấn luyện với nhau nói nhiều nhất, ngay cả người của các bộ lạc tham mưu, lòng đều bẩn, nếu muốn trở thành kẻ địch với bọn họ, bất cứ lúc nào cũng có thể bán đứng ngươi, tên Trâu Húc này... hình như cũng từng ở lại trong bộ lạc tham mưu rồi."
"Tây Nam có nhiều người." Tú tài khẽ gật đầu: "Nhưng nếu Tiết, Triển Triển cũng không áp chế nổi Trâu Húc, cũng không biết Ninh tiên sinh thả ai ra mới có thể giết chết tên khốn kiếp này..."
Loạn sư cùng Tấn Địa trước mắt tuy là minh hữu, nhưng dù sao hai hệ thống song hành, đối với đàm phán của Lâu Thư Uyển và Trâu Húc, bên này chỉ là hiểu biết đôi chút, nhưng cũng không thể tham dự vào, trước mắt chỉ có thể nói là trọng điểm chú ý. Đám người ngươi một lời ta một câu đàm luận không ít., Việc nhằm vào Hoa Hạ quân có ai có thể áp chế được Trâu Húc, cũng như Quan Công chiến với Tần Quỳnh, tiến hành không ít nghị luận, trên thực tế, danh tiếng đệ tử chân truyền của Ninh tiên sinh, cuối cùng vẫn có thể dọa được không ít người, nếu như đám người Tiết Triển ở Tấn không áp chế được hắn, sớm muộn loạn sư cũng có khả năng bị nhân vật bực này uy hiếp.
Nhiệt hỏa như vậy nhìn thiên địa hàn huyên một hồi lâu, buổi chiều đã gần đến chạng vạng tối, có người đi tới nói: "Nghĩa phụ đến."
Mặc dù cùng tấn địa tiến hành hợp tác vài năm thân mật không có giới hạn, nhưng loạn sư cơ bản cơ bản không có uy thắng, quá khứ từ năng lực cân đối tốt hơn – Vương Cự Vân, An Tích Phúc tọa trấn bên này, nhưng quân đội, dân chúng thì bình thường an trí tại phương bắc uy phong, bởi vì trải qua binh họa nên không có một vài khu vực phồn vinh như vậy.
Đây cũng là chuyện không còn cách nào khác. Bắt đầu từ hơn mười năm trước, từ khi Chân Nam bắt đầu tàn sát bừa bãi mấy lần, Nhạn Môn quan xuôi nam, bao gồm cả Thái Nguyên các thành trì ở bên trong đều đã biến thành vùng đất trắng. Vương Cự Vân chính là ở trong đống người chết như vậy, hóa dụng qua giáo lí Ma Ni giáo phái., Tụ tập một số người sống sót đáng thương, bọn hắn từng trực diện diện diện diện kiến Nhạn Môn Quan nữ chân nhân uy hiếp nơi hoang dã, ăn qua thịt người, cũng đã dựng lều cho Thái Nguyên. Mà mỗi lần nữ chân binh họa nam, chỗ những người này lại trở thành nơi đầu tiên trực tiếp đối mặt với đội quân.
Có thể đem những người này tụ tập thành quân, lưu ly khắp nơi, duy trì duy trì, sống sót, thậm chí còn một mực trong lý niệm cùng tận hết khả năng cứu viện người sống sót trong hiện thực. Đây chính là hiện trạng mà Vương Cự Vân dùng hết khả năng để duy trì.
Sau khi đánh bại Liêu Nghĩa Nhân, Lâu Thư Uyển đưa ra một phần địa phương bố trí loạn sư, nhưng thời kỳ phát triển đầu tiên cũng không tốt hơn bao nhiêu, đây cũng là một hiện trạng bất đắc dĩ, nhưng cho dù thế nào đi nữa, so với thảm kịch mười năm vừa qua, mọi người cũng đã ở vào trạng thái cực tốt rồi.
Tầng dưới chót hai bên, ma sát rất nhỏ, tự nhiên cũng có, đây là thế giới nào cũng không thể tránh khỏi. Vì vậy bắt đầu từ năm ngoái, Lâu Thư Uyển cùng Vương Cự Vân kỳ thật một mực thương lượng những chuyện này.
Nói về quan điểm, Tấn Địa coi loạn sư là một quân đội, trực tiếp nhét trực tiếp vào hệ thống quyền lực, lấy loạn sư trị dụng cư dân bởi vì chiến loạn cũng cần nhân khẩu, đương nhiên là mảnh đất tốt nhất, nhưng thao tác thực tế trên phương diện thực tế., Nhưng không thể tiến hành thuận lợi như vậy. Đây là vì quá khứ Vương Cự Vân dùng giáo lý và gần như "đại gia đình" hình thức kéo đội ngũ này lên, trong thời khắc gian nan nhất, cao tầng trung tầng của loạn sư luôn ôm đoàn sưởi ấm, muốn bọn họ trực tiếp tiến vào hệ thống tấn địa, cho bọn họ chức vị, cấp trên mới hầu như là chuyện không thể xảy ra.
Mà cho dù ở tầng dưới chót của loạn sư, những người gần như sống sót trong đám người chết từ Thái Nguyên này, trên thực tế cũng đã quen với giáo ý giáo Ma Ni giáo mà Vương Cự Vân truyền xuống. Tuy rằng Vương Cự Vân đã đơn giản hóa giáo nghĩa, nhưng loại thủ hộ tương trợ này, thói quen sống nương tựa lẫn nhau, quả thật đã làm không ít người động lòng.
Mà mặc dù đã tiến hành liên minh, nhưng nếu như truyền bá quy mô giáo lý cho Vương Cự Vân, cho dù có thân phận nữ nhân "Hàng thế huyền nữ", lại không quá nguyện ý tiếp nhận. Là người nhà chính trị nhạy cảm làm cho nàng phản cảm với tông giáo, một mặt là có thể có, một mặt là phải chèn ép.
Vương Cự Vân cũng không phải là vũ phu có chí lớn không có thủ đoạn như Lâm tông ta. Mặc dù hôm nay hắn tuân theo thiện ý, nhưng chính bởi vì thiện ý thuần túy của hắn, tín hiệu của giáo dân dưới trướng hắn cũng càng thuần túy. Bởi vậy, một khi đem loạn sư nhanh chóng tiến vào Tấn địa, đến lúc đó sẽ sinh ra hậu quả gì, vô luận là Lâu Thư Uyển, thậm chí bản thân Vương Cự Vân, đều có lo lắng nhất định.
Bởi vì những nhân tố phức tạp này đến cuối năm trước, ý đồ của những người có xung quanh tấn địa cũng dần dần thành thục, hoặc là để cho bọn họ đi hướng Bắc, hoặc là trùng kiến Thái Nguyên, hoặc là để bọn họ đi Tây Bắc, để kiến tạo phòng tuyến Hoành Sơn cho toàn bộ Trung Nguyên, đều trở thành một loại lựa chọn.
Mà sau khi suy nghĩ, quyết định của Lâu Thư Uyển và Vương Cự Vân đồng thời tiến hành bố tuyến hai bên. Dưới tình huống nữ chân nhân vẫn uy hiếp như trước, bất luận là ai, chết cũng không nắm chắc khu vực Thái Nguyên, nhưng Thái Nguyên lại rất trọng yếu., Như vậy, một mặt khai phá và xây dựng Thái Nguyên, là một đầu cầu, trung chuyển trạm thậm chí là luyện binh trường, mặt khác, phát triển Tấn Địa cùng Tây Bắc thành hậu phương lớn, trên cơ bản liền trở thành một cái kế hoạch trung kỳ đối với loạn sư sau chiến lược.
Toàn bộ chiến lược là có chút lớn, thậm chí có thể bởi vì thực lực chưa đủ mà xé được trứng, nhưng cho dù như thế nào, cũng đã đến thời điểm phải thực tế rồi.
Không có kỳ cửa sổ lý tưởng hơn.
Thế là, bắt đầu từ năm quan, huynh đệ tỷ muội uy thắng trong loạn sư phụ đều lục tục tụ tập về bên này, mười lăm tháng giêng phối hợp với quân đội tấn địa tiến hành một cuộc diễn tập xem binh, mặc dù còn chưa nói rõ với bên ngoài., Nhưng Tấn Địa đang suy nghĩ tín hiệu khuếch trương đã âm thầm tản ra, thậm chí về phần Nguyệt, Trâu Húc đến, cũng coi như là một lần được người của kiệu Hoa Hoa nâng đỡ, bởi vậy, Lâu Thư Uyển đương nhiên cũng sẽ không cự tuyệt chuyện như vậy.
Bởi vậy, cũng dẫn đến trận ám sát không quá quan tâm của Hoa Hạ quân, cùng với các loại da lông phức tạp sau đó.
Du Hồng Trác Chí không trong quân chính sự, nhưng trong đám huynh đệ tỷ muội Lương Tư Ất mấy ngày nay, đối với đủ loại chuyện trong đó, đương nhiên cũng lắng nghe rất nhiều lần, đến lúc này Vương Cự Vân đi nơi khác lại trở về, cùng hắn phản thành., Còn có một người hán tử vẫn luôn là quản gia trong loạn sư an tiếc phúc, cùng với Trần Phương Đạt xem ra hơn bốn mươi tuổi, tướng mạo sang sảng, trên mặt có mấy vết sẹo. Đây cũng là một trong những người nghĩa tử của Vương Cự Vân bài vị và nhân vật có thực lực cao nhất, tên ngoài là "Tiểu Minh Vương" Trần Phương Đạt.
Trong khoảng thời gian gian gian khó khăn nhất của loạn sư, Vương Cự Vân thụ nghệ hữu giáo vô loại, một đám nghĩa tử nghĩa nữ, đều có thể tu luyện " Khổng Tước Minh Vương Kiếm", chẳng qua căn cứ vào thiên phú cao thấp., Vương Cự Vân đặt tinh lực trên người đối phương, sẽ có chút khác nhau mà thôi. Sở dĩ Trần Phương Đạt được xưng là "Tiểu Minh Vương", cũng là bởi vì tu vi của hắn ở trong đám người Khổng Tước Minh Vương Kiếm cũng là cao nhất, trong lời nói của một số người, đây cũng là thừa kế y bát của Vương Cự Vân, tương lai phải khiêng quan tài tiễn biệt.
Đương nhiên trong loạn sư, địa vị cũng khác nhau, kỳ thật cũng không nghiêm khắc như vậy. Theo hiểu biết của Du Hồng Trác, Trần Phương Đạt cũng giống như An tiếc phúc, có thể thay thế Vương Cự Vân quản lý quân đội.
Vương Cự Vân từ bên ngoài trở về, đầu tóc bạc trắng nhưng tinh thần vẫn phấn chấn hào sảng chào hỏi mọi người, đối với một đám người kể cả Du Hồng Trác, Lương Tư Ất, kể cả Du Hồng., Đã hỏi qua chuyện hắn quan tâm từ một thời gian gần đây. Loạn sư trước mắt đang bố trí bố cục, tập kết lực lượng, ứng phó kế hoạch của Tây Bắc và Thái Nguyên, nhưng đối với hôn sự của Du Hồng Trác và Lương Tư Ất, y vẫn luôn cho là chuyện vui lớn trong đại gia đình này.
Hơn nữa sau khi hiểu được rất nhiều ý tưởng của Du Hồng Trác, vị lão nhân này cũng chưa từng nói qua sẽ hiệu lực cho hắn đến loạn sư quân, thậm chí còn nói với Lương Tư Ất: "Tiểu Du tâm tính tự do, thiên phú cao, cũng có cao nhân đánh xuống trụ cột võ đạo cho hắn, tương lai có thể theo hắn ra giang hồ lang bạt, hắn có đạo của mình, tương lai sẽ có một phen đại thành."
Du Hồng Trác cũng không nói gì thêm về chuyện này, hắn tuân theo hiệp đạo mà đi, Tấn Địa lâm vào chiến hỏa, hắn sẽ đi trên chiến trường giết địch, nếu loạn sư vẫn còn ở vào năm đó quẫn bách, vì thê tử hắn cũng sẽ cống hiến lực lượng của mình, nhưng bây giờ nhân thủ tấn địa còn đầy đủ, tình huống rất tốt, hắn không cần thiết đến trong quân đội làm gì.
Sau khi hàn huyên vài câu với mọi người, Vương Cự Vân đang mệt mỏi đi vào bên trong, rửa mặt nghỉ ngơi ngắn ngủi. Điều khiến Du Hồng Trác ngạc nhiên chính là, "Tiểu Minh Vương" lưng đeo song kiếm kia sau khi nhìn quanh bốn phía, trực tiếp đi tới bên này: "Em rể là ai?"
Vẻ mặt Lương Tư Ất phức tạp, thậm chí có chút dở khóc dở cười: "Ca..."
Lời còn chưa nói hết, nhìn thấy Du Hồng Trác chắp tay đứng ra, đối phương cười ha ha, đưa tay bắt lấy.
"Nghe phụ thân nói về võ nghệ của ngươi." Hắn cười nói: "Đến đây, đánh một trận!"
Du Hồng Trác cảm thấy kinh ngạc, xung quanh lại là tiếng cười vang, vị huynh trưởng bị Du Hồng Trác khiêu chiến lúc trước lựa chọn tránh né, lúc này trong lòng đầy thoải mái, nói: "Đây là ác nhân tự có ác nhân mài. Tam ca, hành hạ hắn cho tốt!"
Cũng có người nhắc nhở: "Tam ca, tên này hung dữ lắm!"
Mọi người đang nói chuyện tự nhiên mà tản ra, trôi qua một lát, theo một kiếm của Khổng Tước Minh Vương Kiếm trên Diễn Võ Trường, Du Hồng Trác hoàn toàn hiểu rõ, vị này trong loạn sư địa vị gần với Vương Cự Vân, mà cùng An Tích phó tướng, thống lĩnh quân đội, thuộc tính trong đó, cũng là một gã võ si.
"Ha ha..."
Trường đao của hắn va chạm về phía trước.
- chính là ánh lửa đầy trời.
....
Bóng người chớp động.
Mũi nhọn đan xen.
Thiên vân lưu chuyển.
Hoàng hôn về tây...
Ánh sáng chạng vạng tối tối đen lại, nghe tiếng leng keng leng keng, Vương Cự Vân thoáng mặc quần áo vào, từ hậu viện đi tới. Hắn xuyên qua hành lang sân nhỏ, nhìn thấy ánh lửa sáng lên trên diễn võ trường, mấy thanh đao kiếm bị bẻ gãy trong ánh lửa cũng nghe thấy, trong ánh sáng kia truyền ra tiếng cười sảng khoái vui vẻ.
Mọi người xung quanh đều cười.
Ông lão cũng mỉm cười.
Hắn cũng từng có năm tháng khi còn trẻ nộ mã tiên y, làm bạn với đao kiếm, tùy tiện Nhâm hiệp.
Đã qua rất lâu...