Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Ngươi biết ngươi đã làm gì không!"
"Ta biết —— "
Đầu đường lên núi, xuân giá lạnh lẽo không ngừng, những điểm tuyết đọng bốn phía, thiết huyết khắp nơi trong bầu không khí nghiêm trang giằng co. Nữ nhân váy dài huyền hắc dáng người cao ngất, dồn ép Tiết Quảng thành, Tiết Quảng thành phong mang nhắm vào Trâu Húc, còn Trâu Húc đứng ở phía sau xe ngựa, phản ứng của Trâu Húc không chút do dự.
Có rất nhiều người đứng ngoài quan sát, ước lượng số lượng nhân viên xuất hiện ở phía Tây Nam, thậm chí còn có cả nữ tướng có quan hệ với Ninh tiên sinh ở Tây Nam trong truyền thuyết, khi đối mặt với sự kiện này có thể biểu hiện ra uy nghi.
Từ trong quân đội Hoa Hạ phản bội đi ra, chính là một vết bẩn có thân phận lớn nhất của Trâu Húc. Giờ phút này gã bị chất vấn, câu trả lời của gã khiến cho phải giãn lông mày. Tiết Quảng Thành hơi kinh ngạc, Lâu Thư Uyển cũng quay đầu lại nhìn thoáng qua, ngày xuân trong trẻo nhưng lạnh lùng xẹt qua gió nhẹ.
"Mấy năm trước, Ninh tiên sinh lệnh cho bộ tộc đệ ngũ quân Lưu Thừa Tông ở phía Bắc, chính giữa tổng hợp năm vạn quân đội, bởi vì nguyên nhân vật tư và chiến lực không thể mang theo Hoàng Hà, lệnh cho ta tập hợp huấn luyện ở bờ Nam Hoàng Hà... Không có vật tư, lương thảo, tài nguyên, chỉ ăn ở xung quanh..., Sau đó ở Nhữ Châu, ta cùng một cô gái yêu nhau, giết phu nhà nàng hai mươi chín cái. Hai năm trước, Võ Thần chấn thời nguyên nguyệt, tám người làm việc ở núi Phục Ngưu làm nhiệm vụ đứt đoạn, bọn họ muốn giết ta, ta cũng giết người, từ nay về sau rời khỏi Hoa Hạ quân!"
"Ngươi cũng biết ngươi làm những chuyện này..."
"Nhưng các ngươi có biết cô gái kia xưa nay phu nhân kia đối với cô ta ra sao không? Phu gia của nàng ta làm sao ức hiếp được dân chúng xung quanh! Tiết Quảng Thành, ngươi động não đi, phát huy sức tưởng tượng của mình đi! Tưởng tượng lại một chút xem Trung Nguyên lúc đó, một địa chủ còn có thể sống những ngày lành có thể làm ra chuyện gì!"
" trọng điểm căn bản không phải là những thứ này!"
"Được, nói trọng điểm! Tiết Quảng Thành, ngươi suy nghĩ một chút đi, hơn hai trăm tu sĩ Hoa Hạ quân đội, phải thống nhất năm vạn người là cựu quân võ triều, xung quanh không có tiền không có lương thực, ngươi định làm thế nào đây? Nhiều năm tra tấn như vậy, mười phòng Trung Nguyên chín trống không, còn lại một số địa chủ vẫn còn ấm áp, ta mang theo một đám người đến giết từng nhà, khiến cho bọn họ trở thành một đám lưu phỉ không khống chế nổi khống chế được, vẫn phải chú ý phương pháp, thượng môn giao dịch, xin cơm!"
Trâu Húc đứng sau xe ngựa bình tĩnh mà kiên quyết: "Cơm, ta mang theo tới cửa xin xỏ, một số đại địa chủ muốn biến chúng ta thành binh lính riêng, là ta bảo vệ khuôn mặt và độc lập của Hoa Hạ quân! Thời gian lâu như vậy, ta có nên cười làm lành cho bọn họ không! Ta phải cúi chào bọn họ! Bọn họ lén đưa đồ đạc của ta cho ta., Ta quay đầu lại liền đi lấy lại quân đội, nhưng người của tổ chức công việc đã nghe ta giải thích chưa? Tiết Quảng Thành, thế gian này không phải là cổ tích, tập thể nào cũng không có lợi ích đấu tranh, kiểu gì cũng sẽ có vài người., Chỉ cho là ta ăn nhiều rồi! Đến năm đó nguyên nguyệt, tổ chức hội nghị, là bọn họ muốn đàm phán sao? Bọn họ đã sớm thiết lập sát cục, vỡ chén làm hiệu, muốn bắt ta trước, sau lại hỏi thăm! Chơi bộ này với ta, ta có thể làm sao!??"
"Cho nên đây chính là lời giải thích của ngươi!"
"Đây không phải biện pháp giải thích, ngươi đừng coi thường chính mình!" Trâu Húc chém đinh chặt sắt, "Tiết Quảng thành, Triển Ngũ, là do các ngươi muốn ta làm cái gì, ta nói thẳng cho các ngươi biết, ta sẽ làm những chuyện này! Trâu Húc ta không thẹn với lương tâm. Nhưng bây giờ, ta muốn nói cho các ngươi một số đạo lý, bất kể có nguyên nhân gì, đến ngày hôm nay, ta sẽ nói thẳng cho các ngươi biết!, Trâu Húc ta và các ngươi đã trở thành kẻ địch của nhau, trước kia ta đã giết Hoa Hạ quân là người một nhà, nếu đã trở thành địch nhân thì không thể kéo ta trở về được nữa, ta sẽ vì các ngươi mà kiếm mạng! Nhưng các ngươi thì sao chứ, Tiết Quảng Thành, ngươi hỏi ta đã làm gì, ta đáp, ta cũng hỏi ngươi, ngươi đã làm gì vậy?!"
Tiết Quảng Thành nhíu mày, cảm thấy khó hiểu.
Chỉ nghe Trâu Húc nói tiếp: "Nếu ai cũng biết ta là địch nhân, nếu còn cho rằng ta là phản đồ, muốn trừ khử ta cho thì nhanh, Tiết Quảng thành, ngươi là một quân nhân, hôm nay ngươi đã bố trí sát cục gì rồi!? Từ phía trước nhảy ra, lại dám đánh ta hai thương, người phía sau thì sao? Phong tỏa bên trái đâu rồi? Các ngươi đã bố trí xong chưa? Các ngươi có kế hoạch gì không? Hành thích thất bại sao?, Đối mặt với người vây quanh, các ngươi lấy lá binh ra, làm cái gì, ỷ vào bọn họ không dám giết ngươi, lấy ra khoe khoang, các ngươi rốt cuộc là đang đánh giặc, hay là nổi tiếng huyên náo lăn lộn! Là người từng nghe lão sư giảng bài trong quân Đường Hạ, ta cảm thấy mất mặt..."
"Chính tay vô lực! Phản thủ không tinh! Các ngươi! Mất mặt xấu hổ..."
Lời nói của Trâu Húc đầy kiên quyết và nghiêm khắc, sau vài câu thì toàn bộ con phố đều bị chấn động, có vài người như nhìn thấy Ninh Nghị xuất hiện.
Bầu không khí trong lúc nhất thời làm người ta hít thở không thông, phía sau Tiết Quảng, một gã chiến sĩ Hoa Hạ quân gần như bị kích động kéo căng dây kéo ra.
Trâu Húc bên kia thấp giọng cười, gằn từng chữ một.
"Ta đến nói cho các ngươi biết, các ngươi làm chuyện gì, các ngươi, bất quá là muốn biểu đạt một chút cảm giác tồn tại của mình, dùng một hồi ám sát, để cho nhà cửa di ta, xuống không xuống đài, càng thêm quen biết quan trọng của các ngươi, ôm các ngươi, ôm, dỗ các ngươi, dỗ các ngươi... đáng thương a, đứng ở chỗ này, các ngươi nào giống một quân nhân, các ngươi giống như là một bảo bối..."
Lâu Thư Uyển quay đầu lại: "Ta, không, có ngươi, ngươi, cái này, cái,, chất, tử!"
"Lâu di bớt giận, chất nhi vĩnh viễn đứng về phía ngài... Bọn họ làm ngài ở hồ, không nhìn xuống được..."
Tiết Quảng Thành bên này nói: "Lên chiến trường, nhìn xem ai là quân nhân!"
Lời nói của Trâu Húc đột nhiên trở nên vô cùng mềm mại, hèn mọn: "Ta sợ sao?"
"Đủ rồi!" Lâu Thư Uyển hét lớn, sau đó giơ tay chỉ mấy người Tiết Quảng: "Các ngươi tại Tấn Địa phạm tội, ta nói, hôm nay phải bắt các ngươi! Các ngươi hoặc là đem lá đuốc kéo, hoặc là, thu lại hết cho ta!"
Mấy người liếc mắt nhìn nhau, Tiết Quảng Thành cũng nhìn về phía Triển Ngũ ở phía xa, đợi nhìn thấy Triển Ngũ gật đầu, rốt cục cũng thu hồi Khôi Lỗi.
Binh lính xung quanh lập tức xông tới.
Trâu Húc từ sau xe ngựa đi ra.
Xa xa, Triển Ngũ vẫn đứng ngoài quan sát bước đi vài bước: "Trâu Húc! Thân là Biện Lương, nữ nhân của ngươi không chỉ có một người yêu mến."
"Lão sư có bảy."
"Ninh tiên sinh không được vui vẻ thoải mái sau khi cầm quyền, nhưng sau khi ngươi cầm quyền đã cho bản thân không ít hưởng thụ..."
"Nước đến thanh không có cá, tướng lĩnh thủ hạ của ta đều tăng thêm các loại hưởng thụ, những hưởng thụ này đều có quy chế của bọn họ, so với quân Hoa Hạ thì thấp hơn, ta nghiêm cấm bọn họ tham ăn, ảnh hưởng chiến lực, nhưng ta cũng cho bọn họ cái mong đợi. Về phần quân Hoa Hạ, chú ý thanh liêm, cũng có tiêu chuẩn, nhưng thành tựu bây giờ, chỉ sợ lão sư cũng sứt đầu mẻ trán rồi a..."
Triển Ngũ đề xuất hai vấn đề, Trâu Húc không chút chần chờ, vung tay lên: "Ngàn quân nhất vũ, trọng tại cân bằng, vạn sự vạn vật trên thế gian này, lựa chọn như thế nào, trọng yếu nhất, thời đại trước mắt., Không ai biết rõ mức độ ra sao là tốt nhất. Lão sư không dùng biện pháp của lão đầu trâu, đã lựa chọn tiêu chuẩn của chính mình. Nhưng người ngoài nói thành đều là cường giả dễ gãy, vẫn do đó mà có. Còn về phần ta, ta không có cách nào để làm được, thả lỏng một chút, có thể qua đó được hay không, chúng ta cứ từ từ mà xem."
Hắn vừa ngồi lên xe ngựa, hiển nhiên tự nhiên tùy ý: "Ngũ Gia, nếu như muốn nói chuyện cái này, hoan nghênh đến chỗ ở của ta tối nay, Trâu Húc nhất định sẽ thẳng thắn chờ đón, biết gì nói nấy. Nhưng trước mắt, thật đáng tiếc chúng ta đã thành kẻ địch, đã là kẻ địch, như vậy lão sư đã từng dạy ta, sư phụ còn toàn lực sư tử vật thỏ, lần sau muốn giết ta, phiền các ngươi nghiêm túc một chút..."
Lời nói kia trở nên nghiêm túc: "Lại để cho ta thấy trò đùa của các ngươi, mất mặt Hoa Hạ quân. Ta, biết, cười, cười."
Khoảnh khắc cuối cùng, chỉ trong chớp mắt, hắn lộ ra hàm răng lành lạnh, sau đó lại trở về nét cười bình tĩnh.
Triển Ngũ nhìn biểu tình phức tạp của hắn, hơi ngửa ra sau, sau đó cũng cười rộ lên, chắp tay nói:
"Thụ giáo."
Hai bên từ đó chấm dứt cuộc giằng co, binh sĩ dưới trướng Lâu Thư Uyển đưa mấy người Tiết Quảng đi, đám người Triển Ngũ lý giải cân lượng Trâu Húc, lui về ven đường, dần dần biến mất trong đám người.
Sau khi hạ lệnh vài cái, Lâu Thư Uyển bên này mới trở về: "Trâu tướng quân đối đáp như dòng, rất anh hùng khí khái nha."
Trâu Húc cười đầy bất đắc dĩ: "Chuyện này, di của ta ơi, đại công chúng, nhiều người nhìn như vậy, dù sao cũng phải nói lời dễ nghe mới cứu vãn được, ngài xem, thiếu chút nữa ta bị giết, rất nguy hiểm, cái này..."
"Nào có, Trâu tướng quân nói đúng a, chỉ là một trận hí kịch, ngược lại là ngươi lần này lộ mặt, đè Tiết, Triển khai hai người một cái, bây giờ ngoại giới đều biết ngươi lợi hại như Trâu Húc, lần này thật sự kiếm được không ít."
"Đây không phải là Lâu di vẫn luôn nói Tiết, hai người thi triển không phải thứ tốt, luôn ỷ vào uy phong của Hoa Hạ quân bắt nạt ngài sao, chất nhi không nhìn được quá khứ..."
"Đừng có nói lời xinh đẹp." Ánh mắt của Lâu Thư Uyển trong trẻo lạnh lùng nhìn hắn, "Cái gì mà gọi là dùng một trận ám sát, làm cho ta không xuống đài được. Ngươi lộ mặt, rơi vào mặt mũi của ta, Trâu Húc, ngươi giẫm lên mặt ta và Hoa Hạ quân đi lên, ngươi biết sẽ như thế nào không?"
Trâu Húc ngẩn người: "Di à, cái này... cái này có thể giải thích được, câu nói kia của ta, nó căn bản không có..."
"... Cần, thêm, tiền." Lâu Thư Uyển nhìn hắn, gằn từng chữ một.
"Cái này..." Trâu Húc trợn mắt há mồm, hắn giang hai tay ra, chần chừ một lát, lại mở quầy hàng: "Cái này...."
"......."
Cuối cùng cũng nói: "Chúng ta... thương lượng thật tốt nha..."
Chuyến hợp tác này của Trâu Húc và Tấn Địa vừa mới bắt đầu thương lượng, không lâu sau, hắn triển lộ tài năng trong lần giằng co này, liền trở thành giai thoại được lưu truyền khắp nơi. Hoa Hạ quân bị áp chế một đầu, Biện Trâu, Đới hai người đánh giá đột nhiên tăng lên, đương nhiên, chuyện nữ tướng lâu thướt tha sau khi đàm phán đã tăng thêm bao nhiêu, chuyện như vậy cũng không phải là ngoại giới có thể nghe được.
Kể từ đó, Trâu Húc được tôn là nổi danh, nữ nhân này được lợi, thoạt nhìn cục diện song thắng, chỉ có Hoa Hạ quân, trên thực tế sau khi suy nghĩ không chu toàn ám sát, thì có vẻ hơi xấu hổ. Mà như thế hai ngày, liền làm cho Lâu Thư Uyển vui vẻ thỏa hiệp chặt xuống đao thứ nhất, lúc đòi giá đầy trời, liền có người tới báo cáo với nàng:
"Tiết, Tiết tướng quân không chịu đi ra, hơn nữa... Hoa Hạ quân của Đông Thành, đã đình công."
"... Đình công?"
Đối với sự hội tụ từ triều mới như thế, trong lúc nhất thời Lâu Thư Uyển có chút khó có thể tiếp nhận, đương nhiên cũng không phải đại sự gì, nàng theo sau liền phái người ra ngoài, tiến hành trao đổi với đám người Triển Ngũ, Tiết Quảng thành.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Nói chuyện không có chút ý nghĩa nào, không có kết quả.
Lại qua hai ngày, giữa trưa ngày hôm nay, Lâu Thư Uyển thở dài, vừa rồi người gọi đến Triển Ngũ, sau đó cầm theo hộp cơm cùng đi đến Thiên lao, xua lui ngục tốt, sau đó chỉ do sử dụng tiến vào hộ vệ, cùng Tiết Quảng thành, Triển Ngũ triển khai cơm ăn, thương lượng.
"Hôm đó ám sát Trâu Húc, quả thật các ngươi suy nghĩ không chu toàn, bị Trâu Húc tóm lấy, các ngươi trách ta một nữ nhân làm gì? Mặc kệ trận ám sát này của các ngươi thành công hay thất bại, ta đều phải bắt các ngươi, làm dáng vẻ thôi. Bây giờ Tiết Quảng Thành các ngươi hành thích không thành công, nếu ngươi thành công, ta tóm được ngươi sẽ thả ngươi ra, ngươi không đi ra, ngươi cùng một nữ nhân của ta chém giết Tiết Quảng Thành a!"
"...Nhưng cùng Trâu Húc tới, chúng ta đã cảnh cáo ngươi từ lâu. Lâu tướng, Hoa Hạ quân cũng là người có uy tín, ngươi đã làm, không nể mặt chúng ta, chúng ta nhất định phải làm việc. Suy nghĩ không chu toàn chuyện này, chúng ta nhận, chúng ta kiểm tra, nhưng ngươi muốn ta ra ngoài, không đơn giản như vậy. Ngươi lại gióng trống khua chiêng, ngươi với Trâu Húc có mặt mũi, Hoa Hạ quân không thể không tức giận, Đông Thành chắc chắn sẽ không khởi công, những chuyện này ngươi phải xử lý cho tốt."
Hai bên nghiêm túc giằng co.
Lâu Thư Uyển nhìn hai người: "Trâu Húc nói với ta, hắn nguyện ý cùng tấn địa hợp tác, mưu đồ Tây Bắc, đánh nhau, tiểu Thương Hà thuộc về hắn. Trâu Húc không phải người lương thiện, các ngươi đừng ép ta, nếu thực sự làm như vậy, mặt mũi của Hoa Hạ quân các ngươi sẽ mất hết..."
Bà ta tung đòn sát thủ ra, Tiết Quảng đứng bên cạnh chần chừ một chút, thi triển năm lồng tay áo: "Tồn vong địa, nhân địa đều có, chuyện này chúng ta có kết luận, lầu các xin cứ nói, tốt nhất là để Trâu Húc xây dựng Tiểu Thương Hà cho tốt, tương lai chúng ta sẽ bớt việc."
Tiết Quảng lập tức gật đầu: "Ừm! Vậy thì cầm đi chơi đi."
"... Vô lại." Trên mặt Lâu Thư Uyển đột nhiên nở nụ cười, nàng quay đầu lại: " Sử đại ca, huynh nói với bọn họ, huynh đã trả lời thế nào với bọn họ."
Sử Tiến nói: "Lâu chủ lập tức cự tuyệt Trâu Húc."
Lâu Thư Uyển quay đầu lại, đứng dậy rót rượu.
"Tiết huynh, Triển huynh, bất kể thế nào, chúng ta mới là người một nhà." Nụ cười trên mặt nàng dịu dàng, thái độ cũng thành khẩn, đây là thái độ cực kỳ hèn mọn hiếm thấy. "Trâu Húc đoạt lễ nghĩa, thanh tẩy Doãn Tung, Trần Thời Quyền của bọn họ., Hôm nay lại ăn Lưu Quang thế, bây giờ rất béo, miếng thịt béo này đưa lên miệng không ăn, thật đáng tiếc, huynh đệ tỷ muội chúng ta hợp tác nhiều năm như vậy, việc đánh nhau náo loạn luôn là một nhà, đúng không. Chuyện lần này rất phức tạp., Nhưng đóng cửa lại, người một nhà chúng ta luôn nói chuyện thẳng thắn với nhau, như vậy, mặt mũi của Hoa Hạ quân đúng là chuyện tốt, muốn nhặt lên, các ngươi nói một biện pháp, chỉ cần không quá phận, ta đều tận lực đáp ứng, ta phối hợp, có được hay không."
Nàng ân cần rót rượu, gắp thức ăn, hai người đối diện trái lại có chút không thích ứng, ngượng ngùng, Tiết Quảng bèn đẩy tay ra: "Lâu tướng, đừng như vậy..."
Triển Ngũ lúc đối phương rót rượu còn cung kính nâng chén lên, thụ sủng như kinh, sau đó một lát trôi qua, y nâng khuôn mặt giản dị dày cộm kia lên.
"Nếu như... Lâu tương có thành ý như vậy, sự tình tiểu thương hà cũng cự tuyệt Trâu Húc, vậy thì như vậy đi, chuyện mặt mũi gì nhỏ, không nói đến nữa."
Hắn nói.
"...Phân thành phải thêm một điểm."
"......."
Lâu Thư Uyển buông món ăn xuống, cũng thu lại nụ cười, ngồi trở lại. Ánh mắt nàng lạnh lùng nhìn Triển Ngũ, Triển Ngũ cũng mang theo nụ cười thành khẩn, nhìn nàng.
Như một đôi bạn tốt yên lặng nhìn nhau thật lâu...
"Cho nên cuối cùng vẫn là chuyện thô tục như vậy."
"... Đúng vậy... thêm chút tiền."
"... Cần bao nhiêu?"
"...Thêm hai thành ngài xem..."
"... làm sao tính được hai thành..."
"... Đương nhiên tổng số hai phần..."
....
"... Ta đi đám vương bát đản của đại gia ngươi, ở Thiên lao cho đến khi ngươi chết đi, Triển Ngũ ngươi cũng ở lại đi, lão nương cho các ngươi ăn đến chết, để cho các ngươi ăn sạch hai phần mười, các ngươi là tên vương bát đản không biết xấu hổ..."
"... Có thể thương lượng một chút, có thể thương lượng..."
Từ trước đến nay đàm phán rất phức tạp.
Trong Thiên lao nhất thời nhấc lên phong bạo, bạo phát chiến tranh. Mà một lúc lâu sau, mấy người mới không cách nào nói tỉ mỉ với bên ngoài để phân phối tốt lợi ích. Tiết Quảng Thành, triển khai năm hứa hẹn sẽ khôi phục sản xuất của Đông Thành, sau đó ăn đồ ăn do nữ nhân mang theo trộn lẫn thuốc tiêu trước đó, mới hài lòng từ trong Thiên Lao đi ra ngoài.
Những chuyện này có thể nói tỉ mỉ, không thể kể tỉ mỉ về quyền lực trong vòng hai tháng này, tại Tấn Địa bộ phận cao tầng trong lúc bàn tán say sưa, miệng truyền tai, đến tháng thứ hai, Du Hồng Trác cùng Lương Tư Ất hôn kỳ gần kề, loạn sư cử hành gia yến hội, bọn họ cũng nghe được nguyên nhân tại đây, đủ loại thảo luận...