Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Chính Nguyệt, huyện Tây Nam Văn Phổ, mọi người còn đắm chìm trong bầu không khí vui mừng của năm quan.
Là một nơi Tây Nam đã tiến vào tiểu huyện thành, văn phổ ngày xưa cũng không quá mức phồn hoa sinh hoạt. Vật tư qua huyện thành mặc dù tốt hơn thôn xóm chung quanh một chút, ngẫu nhiên cũng sẽ có một hai ca múa ban, nhưng cuối cùng cũng chỉ có mấy đại hộ trong huyện thành hưởng thụ.
Hoa Hạ quân thống nhất Tây Nam hơn hai năm, đến năm nay, đoàn công công văn phát triển từ thẻ trúc rốt cục bận tâm đến bên này. Sau năm quan trước, một ban diễn ở huyện Văn Phổ cùng với diễn công phiên ngoại thôn gần đó, hầu như không thiết lập vé miễn phí làm cho huyện thành và dân chúng phụ cận nhiệt tình trở nên nhiệt tình., Đại đa số dân chúng theo đuổi ban kịch, xem mấy ngày náo nhiệt tấp nập. Mà cùng với hoạt động điên rồ của công chúng, gia đình giàu có gần huyện thành cũng tiêu phí một phen, ngày thường đa số là các nhà đóng cửa ăn uống vài bữa, bây giờ thanh âm pháo vang lên nhiều hơn gấp mấy lần.
Thời gian còn chưa xuất hiện, phần lớn hoạt động sản xuất trong thành còn chưa khôi phục, lũ trẻ chảy nước mũi chạy loạn trên đường, miệng la hét mấy ngày trước trong vở kịch nghe được lời thoại. Như "Tông Hàn, ngươi cũng có hôm nay...", "Ta một chiêu Phiên Thiên Ấn đem ngươi đánh "Các loại, mà người bản địa thân thì vẫn như cũ đi khắp ngõ hẻm bái năm, chỉ có một phần công việc bảo đảm dân sinh chỉ có ba mươi, mới một hai ngày hơi dừng lại, sau đó lại tuần tự thi triển.
Dạ Hương phụ nhân vẫn như cũ mỗi ngày rạng sáng, trước lúc trời sáng, lấy đi thùng dạ hương mỗi nhà, mà đứng trong đêm đặt tên "Hai mươi hai mươi ba nông nghiệp của Hoa Hạ quân", Thang Mẫn Kiệt cũng một ngày không đáp xuống đất vào mỗi buổi sáng, lấy đi một cỗ xe lớn làm hương đêm.
Thời tiết cuối năm, trong "Nhị Tam Dã nông nghiệp" thật ra cũng thả ra mấy ngày nghỉ đông, nhưng cho dù không có nhiệm vụ nghiên cứu, thì Dạ Hương đứng cũng được bảo đảm cho dân sinh ở huyện Văn Phổ vận chuyển bình thường, vì vậy đi xin phép., Thang Mẫn Kiệt trở thành thành thành viên cuối cùng lưu thủ làm việc trong tháp. Mặc dù sở trường trần từ nhường cho hắn: "Nếu không có ai thu ban đêm, dạ hương phụ tự nhiên đem nó rơi vào sông, nước cuốn đi, cũng không sao." Nhưng tâm trạng của Thang Mẫn Kiệt không thể nhàn rỗi, thuận tiện cũng để cho nhóm dạ hương phụ thu tiền bán dạ hương mấy ngày.
Lượng công việc chung quy, dù sao cũng là giảm xuống.
Lúc rảnh rỗi không có việc gì làm, hắn cũng đi theo dân chúng tụ tập qua nghe mấy trận hài kịch. Nhân thủ Hoa Hạ quân không đủ, bị phái đến một nơi nhỏ như Văn Phổ, rõ ràng là những người mới, đối với quy củ kịch., Chương pháp cũng không tính là lão luyện, là người từng làm chủ gia phụ cận đại danh phủ, Thang Mẫn Kiệt có thể nhìn ra vấn đề trong đó, nhưng khán giả bình thường cũng không để ý đến những thứ kia, mọi người trong buổi tụ hội tươi cười rạng rỡ., Trong ánh lửa bốc lên, trong tiếng pháo nổ vang lên, trên mặt tất cả mọi người đều mang theo vui mừng khó tả. Dù là tên ăn mày mặc quần áo run lẩy bẩy ở bên cạnh, cũng lộ ra nửa cái răng đang thiếu của hắn, tham dự bữa thịnh hội này.
Tất cả như đã trải qua một thời gian dài.
Vào thời tiết trước kia, hắn còn tại đất Bắc, nhìn vô số hán nô đói khát bức bách, xua miệng, thậm chí vì vì củi khô cỏ sầu, mà chiếm từng cái từng cái nữ chân nhân, ngay cả cỏ dại trên núi, đều không cho người khác nhổ.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Mà Nhan Hi Duẫn có mặt nói với hắn: "... Vốn định để hán nô sống tốt hơn một chút."
Hắn tiếc nuối là không có khả năng tự tay lăng trì xử tử từng nữ chân nhân ở Bắc Địa.
Mà trong nháy mắt, hắn đã về tới phía nam.
Cảnh tượng phát sinh trong huyện thành nhỏ vắng vẻ trước mắt này, vẻ tươi cười trên mặt mọi người, ngay cả khi hắn năm đó ở trong phủ phồn hoa đại danh, thậm chí cũng chưa từng thấy qua.
Vương Tạ đường tiền yến ngày trước, bay vào nhà dân chúng bình thường.
Tuy rằng một bộ phận từ ngữ lẫn lộn có chút trêu chọc lão sư, nhưng đối với đại bộ phận người hiểu chuyện thì lời nói này quá lãng phí, hắn ngược lại vừa nghe đã hiểu, thậm chí trong những diễn viên trẻ tuổi kia biểu diễn khàn cả giọng, cảm nhận được sự vĩ đại động lòng người, đó là tinh xảo hơn từ ngữ khúc, bước chân chú ý đến đồ vật không biết bao nhiêu lần.
Thế là đám người mãnh liệt nhìn xem trong thời gian diễn trò, Thang Mẫn Kiệt ngồi xa xa, hoặc là trong thanh âm pháo nổ ban ngày, hoặc là ở trong màn đêm chập chờn ánh lửa, lẳng lặng nhìn từng khuôn mặt tươi cười này hiện ra náo nhiệt.
Đối với hắn, đây chính là thời gian ăn mừng của cửa ải.
Ban đầu, lúc chạng vạng tối như là biển người mãnh liệt, gặp phải mấy người đàn bà Dạ Hương của Văn Phổ. Các nàng tới muốn giới thiệu vị phu nhân trẻ tuổi tên là Hạ Thanh kia, cũng mang theo hài tử ở trong đó.
Nói chung, Dạ Hương phụ tính cách tương đối hai cấp, hoặc là đặc biệt an tĩnh tự ti, hoặc là đặc biệt nhiệt liệt, lần này gặp gỡ mấy người., Tự nhiên cũng có người hướng ra ngoài, một đoàn người ồn ào kêu Thang Mẫn Kiệt và Hạ Thanh "ở chung" một chút, hai người bất đắc dĩ, dắt hài tử đi trong đám người một đoạn. Sau khi tìm một chỗ đứng hàng trước cho hài tử, cũng không có đề tài gì nhiều, nhưng rõ ràng đối với cảm quan của Thang Mẫn Kiệt, nữ nhân chủ động hỏi hắn vấn đề phân đất.
"Nghe nói bên ngoài chia đất cho người không có ruộng không có đất..."
"Ừ, đúng vậy, sau này chắc mọi người đều sẽ được chia."
"Nghe nói...không có người của phu gia, cũng chia."
"Ừm, trên báo nói rồi, chỉ cần rơi vào hộ tịch là đều có."
" trán nghe nói... Muốn thi..."
"Yên tâm, hẳn là không khó."
"Không thử qua trán, con nít cũng không... trán không biết chữ, con cũng là..."
"Đến lúc đó sẽ có người dạy các ngươi trước, cho các ngươi đi học."
"Vậy nếu là... Học rồi, chưa thi qua, làm sao đây. Canh... Tiểu Thang ca, ngươi... có phải ngươi đã từng đọc sách hay không, ngươi có biết bọn họ dạy những gì không..."
Tin tức đất cải tạo ruộng đất, năm trước cũng đã là điểm trung tâm công tác của Hoa Hạ quân, trên giấy cũng có rất nhiều tuyên truyền, nhưng chưa phát triển đến địa giới Văn Phổ, nghe nói phần lớn mọi người trong lòng thấp thỏm, nửa tin nửa ngờ. Lúc này Hạ Thanh muốn nói gì, Thang Mẫn Kiệt dần dần hiểu ra.
"Đồ vật cải tạo giáo viên làm việc... tạm thời ta cũng không hiểu rõ lắm, nhưng đại khái có thể đoán được một ít, cụ thể hơn... ta phải đi hỏi."
"Vậy ngươi...có thể thời gian rảnh rỗi dạy chúng ta không, cho dù... chỉ dạy cũng được, học xong rồi... trán lại dạy cho em bé..."
Trong số rất nhiều Dạ Hương Phụ, Hạ Thanh hai mươi bảy tuổi có chút tư sắc, nói như vậy cũng không biết là nghĩ tới cái gì, có một loại cảm giác cực kỳ dùng lực. Thang Mẫn Kiệt nhìn thấy quen mền, tự nhiên biết rõ ý tứ của đối phương, hắn cũng không để ý, mà nghiêm túc suy nghĩ.
"Ta muốn suy nghĩ một chút."
Đối phương chỉ cho rằng hắn cự tuyệt.
Hắn cẩn thận suy nghĩ mấy ngày.
Qua vài ngày, lại có Dạ Hương phụ hướng ra ngoài hỏi hắn chuyện phân đất Hoa Hạ quân, toàn bộ sự tình ở địa phương nhỏ trước mắt nghe như là thiên phương dạ đàm, nhưng trong lòng ai, không có một phần chờ mong như vậy đây?
Lại qua mấy ngày, Y viện chính thức đi làm, sở trường Trần từ chối hẹn Thang Mẫn Kiệt nói chuyện công tác, Thang Mẫn Kiệt nói với hắn một chút ý nghĩ trong lòng, ngược lại giảng xuất từ ngữ khiến hắn sợ hãi kêu lên một tiếng. Nhị Tam Thập Nhị Xuyên ở trong các cơ cấu của Hoa Hạ quân xem như là một nơi cực kỳ thiên môn., Ngoại trừ sở trường trần từ chối coi như là một nho sinh đọc sách, trong những người khác tuy rằng cũng có xuống từ chiến trường, nhưng phần lớn đều ở vào trạng thái giống như "Về hưu", trên cơ bản là do mấy khúc xương khô chống đỡ, những người khác cũng không có quá nhiều ý nghĩ lăn lộn trong chiến trường.
Mặc dù trong hoàn cảnh như vậy, trong công tác của tất cả nhân viên, thu hoạch dạ hương vẫn là chuyện cấp thấp nhất, bởi vậy, ngay cả từ chối đã sớm ý thức được phía sau lưng Thang Mẫn Kiệt có thể có chút bối cảnh, nhưng vô luận như thế nào cũng không nghĩ tới hắn ở trên chức vị như vậy, còn muốn đi làm một số chuyện kỳ quái.
Miệng tự nhiên là tiến hành cổ vũ, cùng Thang Mẫn Kiệt tán gẫu một đống trời lộn xộn, phát hiện từ miệng đối phương vậy mà không hỏi ra chút manh mối nào có ý nghĩa, Trần Từ lại cho người trong lén hỏi thăm lai lịch của đối phương một phen: Người trẻ tuổi có ý nghĩ như thế làm sao lại đi tới chỗ này?
Đây đã không phải lần đầu tiên hắn nghe ngóng, đương nhiên vẫn như cũ không thu hoạch được gì.
Mà ở bên cạnh Thang Mẫn Kiệt, hắn tự nhiên hiểu được tâm tình của mình, nhưng cũng không cần đi quản quá nhiều. Đạt được sự đồng ý, buổi sáng ngày thứ mười của Chính Nguyệt sơ, canh Mẫn Kiệt ở trong Dạ Hương tiến hành trò chuyện với một đám phụ nhân., Nhắc tới chuyện đất sửa, hắn biểu thị có thể làm một ban học tập nhỏ cho mọi người, một đám đàn hương phụ dạ đêm có thể tham gia. Trong nhà nếu có người trưởng thành, hoặc có hài tử chưa từng nhập học., Cũng có thể đồng thời tới, hắn có thể tiến hành học tập cho mọi người học tập nhất định, kể cả phân biệt số trong kỳ thi thổ cải tạo sẽ được phân biệt, Hoa Hạ quân cùng với sách cá nhân viết, tận lực khiến cho các nàng tiếp theo đất sửa chữa, có thể càng thêm hữu hoạn.
Sau khi thống nhất Tây Nam, cho dù Ninh Nghị thúc đẩy rất nhiều trẻ con theo học, cùng với giáo dục thiện học, nhưng thời gian hai ba năm, đương nhiên còn có rất nhiều người chưa kịp đạt được lợi ích của chuyện này, đặc biệt là chủ thể học của Mông học, chủ yếu đặt trên người đứa trẻ, một số nhắm vào học sinh của đại nhân hoặc là tự học của bản thân, lúc này vẫn không có quỹ đạo, điều này đừng nói tới những gia đình Dạ Hương có địa vị thấp nhất trong đám người.
Sau khi cẩn thận suy nghĩ, Thang Mẫn Kiệt đã đưa ra quyết định này.
Một đám Dạ Hương phụ trẻ tuổi hoặc nghe đến ngây người, lặp đi lặp lại hỏi lại mấy lần, có người sau khi hiểu rõ chuyện, cười trêu ghẹo: "Tuổi của ta, còn có thể học được cái gì chứ... " Có lão thái thái ngồi trên mặt đất, mở miệng không có răng khóc lên a.
Cứ như vậy, năm Chính Nguyệt Thập Lục này, có chút " Hữu Nhục Tư Văn", hoặc là toàn bộ Hoa Hạ quân, lại có lẽ là trong lịch sử mấy ngàn năm từ xưa đến nay, đầu tiên là thành lập lớp bổ túc cho Dạ Hương phụ đầu tiên. Dưới sự thôi động của Thang Mẫn Kiệt, một góc nhỏ huyện thành thị Vu Văn đã được thành lập.
Tuy rằng gia cảnh đều không được tốt lắm, nhưng ngày mười lăm tháng giêng này, một đám phụ nhân bà lão giao tiếp với uế vật như trước, vẫn xách đủ loại thức ăn đi tới đứng ban đêm, đưa chúng cho Thang Mẫn Kiệt, nghe nói là "Thúc Cơ" giao cho lão sư, mặc dù làm việc sau khi đối địch nhiều năm như vậy, nhưng Thang Mẫn Kiệt đã quen với việc trải qua việc này nên cũng không thể từ chối được.
Sau đó không thể làm gì khác hơn là trong thời gian này, biến thành bữa sáng cho những hài tử đến gia đình Dạ Hương.
Thời gian yên bình trôi qua không lâu, Bành Việt Vân lại từ bên ngoài chạy tới, mang đến một ít đồ ăn cùng vật tư, bị Thang Mẫn Kiệt mắng cho một trận, nhận lấy nửa gói kẹo. Sau khi nghe nói Thang Mẫn Kiệt đứng làm học ban ở Dạ Hương, Bành Việt Vân cũng bị hắn làm cho ngây người.
Tiểu tướng trẻ tuổi ở lại Văn Phổ một đêm, sáng sớm ngày thứ hai cùng Thang Mẫn Kiệt thu một đạo hương đêm, hơn nữa núp ở một bên nghe giảng số và bài học ngắn ngủi về tên này. Đợi đến lúc kéo thùng phân trở về thôn Tiểu Diệp, thử dò xét một câu: "Cái này có thể tuyên truyền a."
Thang Mẫn Kiệt mới nghiêm túc nói với hắn: "Ngươi đừng gây chuyện."
Bành Việt Vân gật đầu: "Được."
"Ngươi phải hứa hẹn, cũng không được nói cho Lâm Tĩnh Mai."
Lần này Bành Việt Vân im lặng một lúc lâu, rồi mới gật đầu: "Được rồi."
Trong khoảng thời gian sau khi Thang Mẫn Kiệt về nhà, Bành Việt Vân vẫn luôn muốn dùng hình thức nào đó để cho hắn dễ chịu, nhưng lúc này trở về thôn Tiểu Diệp, xử lý xong hương đêm, lúc Bành Việt Vân rời đi, mới kéo ống tay áo ra, nói: "Ca ca, ta hiểu ngươi rồi."
"..." Thang Mẫn Kiệt nhìn hắn.
"Sau khi chiếm lĩnh Tây Nam, Thành Đô lại phát triển lớn, hoa bắt đầu mê người, một số người không giống trước kia, ta cũng thấy rất nhiều thứ, nhưng hôm nay, ca... Ta hiểu ngươi rồi, ngươi và lão sư là người giống nhau, là gần nhất. Ngươi yên tâm, ngươi nói cái gì, ta làm theo là được."
Lúc này y lôi kéo ống tay áo của Thang Mẫn Kiệt. Người này nếu không cưới Lâm Tĩnh Mai, không lâu sau thậm chí còn có thể làm cho quân nhân Thiếu tướng đỏ mắt: "Nhưng... Ngươi là người như vậy... Trong lòng ta rất khó chịu..."
Thang Mẫn Kiệt chần chờ trong chốc lát, đưa tay ôm bờ vai của hắn, giống như học sinh tham gia giết chóc tàn nhẫn năm xưa, ôm lấy chiến hữu thiếu niên được hắn cứu.
"Không có gì, không cần bị ta ảnh hưởng..." Hắn nói: "Các ngươi phải sống qua ngày thật tốt."