Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Sự tình lần này qua đi, thân thể đàn hương tốt hơn nhiều rồi, chúng ta... Chúng ta viên phòng đi..."
Đêm mưa tiêu tiêu, Tô Đàn Nhi nghẹn ngào nói ra những lời này. Không lâu sau, Ninh Nghị nhẹ gật đầu.
"Ách... Khụ, ta cũng không phải chỉ chuyện này, nhưng mà..." Hắn cười cười: "Ừm."
Lời nói bao phủ trong màn mưa đêm, gió nhẹ thổi vào, ánh nến lay động, biểu đạt như vậy đối với Tô Đàn Nhi cũng không biết phải dùng bao nhiêu dũng khí, nàng nằm ở nơi đó., Trong lúc nhất thời bỗng nhiên trầm mặc. Vốn bệnh tình trên người nàng có phần lớn là vì nhân tố tâm lý, sau khi nói chuyện như vậy có thể khiến áp lực trong lòng nàng giảm bớt không ít. Chẳng qua sau một lát, có lẽ vì nghĩ tới điều gì, nàng vẫn khẽ cắn môi.
"Nếu... Nếu chuyện lần này không qua được, tướng công... tướng công có thể hay không..."
"Có khi nào hay không?"
"Có thể hay không..." Tô Đàn Nhi có chút khó xử muốn nói lại thôi, sau đó rốt cục vẫn lắc đầu: "Được rồi, không nói nữa."
"Làm mất hứng..." Ninh Nghị nhìn nàng suy nghĩ trong chốc lát, sau đó cũng đoán được đại khái một chút, lắc đầu, "Không phải vì Tô gia có thể nói lời này, chuyện qua cũng không lại, chuyện giữa chúng ta, dù sao cũng như vậy đi... Hơn nữa chuyện lần này, thật ra cũng đơn giản."
Tô Đàn Nhi nhẹ gật đầu, thần sắc lúc này mới thoáng trầm tĩnh lại, qua một lát, ngược lại vì Ninh Nghị nửa câu sau mà cười khó xử: "Chuyện lần này... Tướng công không rõ ràng lắm..."
"Rõ chứ." Ninh Nghị quay đầu lại nhìn. "Ta đã xem qua sổ sách trong ba năm nay, cơ sở của Tô gia vẫn ổn định, mặc kệ đối thủ là ai, bọn họ chọc người ta còn đâm ngược lại một cái đích xác rất độc, nhưng thứ có thể tạo ra tác dụng không phải là khách hàng bên kia., Cửa hàng buôn bán Tô gia mở ra cả nước, không thật sự nghị luận về nhân phẩm Giang Trữ trước khi vào cửa hàng có được hay không. Muốn tác dụng đơn giản chỉ là những người hợp tác gần đây, cung cấp hàng hóa, Tô gia ở phương diện này sẽ bị dao động, nhưng đối với loại thủ đoạn này, tác dụng không lớn ý nghĩa., Với cơ sở của Tô gia, rất khó bởi vì một số mối liên quan liên quan, nhiều lắm là tổn thất một phần nhỏ. Muốn tạo ra tác dụng thực tế chủ yếu là ở gần Giang Ninh, trong giai đoạn gần đây, sẽ chịu ảnh hưởng lớn nhất, cũng chính là hoàng thương. Sự tình sau này, quan phủ sẽ cân nhắc đến quan hệ không hợp tác với Tô gia..."
"Chính là Hoàng thương..." Tô Đàn Nhi thì thào lặp lại một câu.
"Vì vậy... chủ yếu nhất vẫn là giải quyết chuyện Hoàng thương."
"Tướng công không hiểu..." Nàng đưa ánh mắt nhìn vào trong giường, thấp giọng lặp đi lặp lại, không để cho Ninh Nghị thấy vẻ mặt của nàng. Ninh Nghị thở dài, lấy ra mảnh vải từ trên người rồi đặt vào trong tay nàng: "Không rõ Hoàng Thương, hay là không rõ miếng vải này?"
Tô Đàn Nhi quay đầu lại, nhìn tấm vải trên tay, sau đó lại nhìn Ninh Nghị: "Tướng công... đã biết rồi?"
"Thành thật mà nói đúng là không rõ lắm." Ninh Nghị lắc đầu: "Đế nhi hơi khó xử, khó mà mở miệng, ta cũng không ép buộc nàng."
Tô Đàn Nhi cầm mảnh vải trong tay nhìn một lúc lâu, thỉnh thoảng đem ánh mắt nhìn sang một bên, nghĩ đến sự tình, đợi đến khi lần thứ hai nhìn thấy Ninh Nghị, trên mặt có chút mỉm cười, nhưng ánh mắt lại có vẻ thê lương. Hiển nhiên gần đây nàng nhớ tới chuyện này thường hay đều là kiểu sắp khóc, hoặc là vụng trộm khóc không ngừng một lần.
"Tướng công, Hoàng thương không thể làm được... Ba năm trước đây ta đã vụng trộm chuẩn bị ba năm, màu sắc thật đẹp a, vốn tưởng nhất định có thể làm tốt, nhưng kết quả lại biến thành như vậy... Giống như là bị ai lừa vậy, chúng ta không có thêm vàng óng ánh nữa., Dùng biện pháp mới phối chế ra, Chu Sa, Thiến Thảo, Minh Tự, Tuyền Cơ Tử... Đây nhất định là cách điều chế mà trước đó chưa ai từng dùng qua, hơn hai tháng trước còn tưởng rằng lần này lấy ra nhất định sẽ dọa chết hết người, kết quả... Kết quả là nó sẽ..."
Nàng hít một hơi, khẽ cắn môi, Ninh Nghị suy nghĩ một chút: "Khi nào bắt đầu phai màu?"
"Nhanh hai tháng, căn bản không biết là vì cái gì." Tô Đàn Nhi lắc đầu, "Làm ra như vậy về sau chúng ta cũng đã thử qua rất nhiều chuyện, ánh mặt trời phơi nắng, lửa nướng, dùng nước rửa qua một lần, sự tình đều không có, vẫn xinh đẹp như trước., Vốn dĩ vấn đề không có, thế nhưng kết quả là... nó liền phai màu, không biết nên làm sao bây giờ, sau khi phụ thân ngã xuống, bên kia rốt cục nhịn không được tới nói, có khả năng không giải quyết được, ta bảo bọn họ tiếp tục thử, nhưng ta cũng biết, không còn cách nào..."
"Loại màu sắc này rất khó phối hợp, trên nguyên liệu dùng màu vàng ít, cách điều chế hơi sai một chút màu sắc liền rất nhiều, căn bản không biết điều chỉnh ở nơi nào, nó ngay tại chúng ta vô tình tìm được trên phối phương kia có màu vàng sáng..." Nàng thoáng dừng một chút, trong mắt có lệ, "Không có biện pháp, tướng công... lấy không được..."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Tạo nghiệp đã phát triển nhiều năm như vậy, kỳ thật đối với việc phán định về nhan sắc độ hiện đại cũng có phương pháp của mình, thế nhưng so sánh về độ phối hợp này với Tô Đàn Nhi, những phương pháp này hiển nhiên xảy ra vấn đề. Có lẽ là một loại phản ứng pha loãng trong tỷ lệ vi diệu nào đó vừa vặn sinh ra loại màu vàng sáng như vậy: Đương nhiên với kiến thức chất xúc tác hiện tại của hắn khẳng định không cách nào giải quyết được chuyện này trên phương diện kỹ thuật.
Tô Đàn Nhi không phải là người dễ dàng nhận thua, nhưng mà tâm huyết ba năm lại bị phán đoán là chuyện không có ý nghĩa gì. Đối với Hoàng Thương, sự chờ mong đột nhiên biến mất, hơn nữa còn vất vả, áp lực, phong hàn các loại sự tình chồng chất lên nhau, bỗng nhiên ngã xuống., Cũng không còn là chuyện làm cho người ta kỳ quái như vậy nữa. Trạng thái tinh thần con người chính là như vậy, một khắc trước ngươi ở đỉnh phong, mặc dù phụ thân ngã xuống, chỉ cần có thể chiếm được nguy cơ Hoàng Thương tự nhiên cũng có thể đi qua, sau một khắc mới phát hiện trong tay đã không còn bất kỳ trù mã nào, tại thời điểm đỉnh phong đột nhiên bị đánh xuống, tất cả đồ vật đều bộc phát mãnh liệt.
Có điều, Ninh Nghị lúc này vẫn đang có chút hứng thú nhìn mảnh vải kia. Y cầm lên tay Tô Đàn Nhi: "Không phải còn có cải tiến trên máy dệt sao? Ta thấy ngươi rút tiền trong mắt..."
"Đổi không được bao nhiêu, vốn cũng là ứng phó với chuẩn bị của Hoàng thương, nhưng những phương diện này, phải áp giải rất nhiều tiền, kiếm được cũng không nhiều, nếu chỉ lấy được một phần tuổi kia, ngược lại ngược lại là gánh nặng. Bên bố cục dệt, chỉ có thể coi người ta là cu li..."
"Như vậy là đủ rồi, cuối cùng vẫn là giải quyết chuyện Hoàng thương..."
"Nhưng giải quyết không được... Tướng công..." Tô Đàn Nhi nói xong câu này, sau đó ngẩn người, nhìn vẻ mặt Ninh Nghị không bị ảnh hưởng của nàng. "Hả?"
"Có lẽ rất khó lấy được, nhưng không có nghĩa là không giải quyết được." Ninh Nghị cười cười: "Không có biện pháp giải quyết mà không rút sắc ra cũng có phương pháp xử lý. Về phần dùng như thế nào, ngược lại còn phải cân nhắc một chút..."
Tô Đàn Nhi suy nghĩ một chút: "Tướng công... Chẳng lẽ là muốn nói ra sự thật? Không được... "
Dù sao nàng cũng là người thông minh, biết có đôi lúc, chuyện có thể dựa vào tuyên truyền, Ninh Nghị cũng có tài tử, còn tưởng rằng hắn muốn tuyên truyền đặc sắc của việc cởi bỏ màu sắc thành vải, chuyện này ở trong tình huống có thể có hiệu quả, nhưng để ở chỗ này, đơn giản là lấy hoàng gia ra đùa giỡn mà thôi. Ninh Nghị cũng lắc đầu: "Không phải vậy, ta còn có một số việc không rõ ràng, chủ yếu là lần này Hoàng thương đề cập đến những quan viên tạo thế cục, các nhà muốn tranh giành trù mã của hoàng thương, rốt cuộc chúng ta đã làm những chuyện gì, máy dệt cơ đã cải tiến đến trình độ nào... Nếu như ngươi còn tinh thần, hiện tại có thể nói với ta, lát nữa ta sẽ nói cho ngươi biết, bất quá..."
Hắn cúi đầu nhìn miếng vải kia: "Hoàng thương là mấu chốt quyết định, mặc kệ đối thủ của chúng ta là ai, lộ diện cũng không cần lộ diện cũng được, chúng ta đều có thể lợi dụng cái này để bắt bọn họ ra, một mẻ hốt gọn. Cho nên bất luận thế nào, chuyện Hoàng Thương... chúng ta vẫn phải tranh đến cùng..."
"Vì sao? Bởi vì chúng ta có thực lực!"
Buổi sáng, mưa vẫn còn rơi, ở sân nhỏ cách vách để thương nghị sự tình, Ninh Nghị đang nói chuyện với một đám chưởng quỹ, quản sự đang nói chuyện. Thành thật mà nói, đây là lần đầu tiên hắn tới Tô gia "Chính thức" rêu rao như vậy, nhưng thoạt nhìn, thanh bào luân khăn, vẫn là mô phỏng, xem ra đúng là có phong phạm người chịu nguy nhận mệnh, ít nhất... thoạt nhìn rất cố gắng hết sức.
Lúc này hắn cầm cây quạt gõ gõ, nhìn trái nhìn phải.
"...Giải quyết xong chuyện của Hoàng thương, các mưu đồ của đám tôm tép bên ngoài kia, các loại nghị luận trong nhà của chúng ta đều lắng xuống, một lần trì hoãn vĩnh viễn. Còn trong ngoài nội ngoại rốt cuộc là người gì, không cần quan tâm, người khác sẽ xử lý chuyện này xong, lão thái công sẽ giải quyết hết mọi chuyện, mà chúng ta chính là làm tốt chuyện của mình, ổn định cục diện, không từ thủ đoạn nào đoạt lấy phần thưởng của Hoàng thương."
"Cho nên hơn một tháng tới, ta sẽ tiếp nhận chuyện này. Đương nhiên ta biết ta ở phương diện này không có kinh nghiệm, đại sự ta đều sẽ cùng đàn nhi thương lượng, các vị chưởng quỹ ở phương diện này cũng có kinh nghiệm hơn ta, đến lúc đó sẽ thỉnh giáo các vị, mong rằng Liêu chưởng quỹ cùng các vị nhiều hơn giáo dục tại hạ..."
Ninh Nghị khiêm tốn ôm quyền, sau đó cười rộ lên.
"Nhưng mà, chuyện của hoàng thương, tiếp theo chúng ta phải bắt đầu mở rộng quy mô. Ta là người đọc sách, chưa từng tiếp xúc qua thương nghiệp, nhưng luôn có một số thứ chung sống chung trên thế gian này, quy tắc đơn giản ta vẫn hiểu, ví dụ như năm ngoái, ta cũng vì đoán được một số chuyện, thuận miệng nói một câu giúp giải quyết mối làm ăn của Hạ gia, ha ha... Cho nên, đại khái ta biết, có một số chuyện chắc chắn là không sai."
"Đồ tốt!" Hắn gõ cây quạt xếp lên bàn, gằn từng chữ một: "Nhất định là thứ tốt! Đặt ở đâu cũng có!"
"Giống như người đọc sách chúng ta vậy, có tài học ở đâu cũng sẽ phát quang, người bên ngoài đều sẽ biết, cho nên, dưới tình huống muốn bán mình ra ngoài, không cần phải khiêm tốn. Liêu chưởng quỹ, Nhiếp chưởng quỹ gần đây tiếp nhận chuyện của mấy vị đại nhân qua lại với bố cục, chúng ta đã làm sáng tỏ chuyện xe ngựa, mọi người cũng đều biết rồi, nhưng ta cảm thấy còn một chút chưa đủ..."
"Chúng ta chỉ nói rõ thái độ muốn lấy hoàng thương, Tiết gia và Ô gia đều nhìn thấy trong mắt, nhưng chúng ta không rõ ràng về mánh khóe của chúng ta. Ta hy vọng kế tiếp, các vị chưởng quỹ mặc kệ là đang lúc mời người ăn cơm., Vẫn là đàm luận bước tiếp theo sinh ý lúc, cũng có thể rõ ràng nói cho người khác biết, chúng ta vì lần này đã chuẩn bị nhiều năm rồi! Chúng ta không đánh không chắc! Chúng ta đã có vải tốt nhất! Đây là thực lực, ai cũng không đuổi kịp!"
"Bây giờ tình huống của Đại Võ cùng Đại Liêu khẩn trương, tuổi tệ khẳng định sẽ xảy ra vấn đề, phát sinh xung đột, mỗi lần như vậy, chính là lúc xảy ra biến đổi như vậy, trước kia... Thật giống như Tiết gia và Ô gia, bọn họ xem chuyện Hoàng Thương như sợ lộ., Nhưng nhìn thấy tình huống sắp đổi, thấy chúng ta muốn tranh, bọn họ liền muốn tới tranh, bất quá là nhất thời cao hứng, đầu cơ toản doanh, bọn họ có chuẩn bị gì không? Nhưng chúng ta bất đồng, mấy năm trước chúng ta đã bắt đầu chuẩn bị chuyện này, hiện tại đã có thể nói với mọi người rồi!"
"Cứ nói với bọn họ những này đi, Tiết gia thế nào rồi, Ô gia thế nào, chúng ta thế nào, mặc dù chúng ta tạm thời vẫn chưa thể đem trù mã hoàn toàn phóng ra, nhưng có thể tuyên truyền như vậy, để cho tất cả mọi người đều biết, chúng ta là có chuẩn bị mà đến, làm cho mấy vị đại nhân ở trong máy dệt đều biết., Chúng ta mới là tốt nhất, chuẩn bị thỏa đáng nhất, chúng ta đã có biện pháp thay đổi máy dệt, hiệu suất tăng lên rất nhiều, bảo đảm không ảnh hưởng đến việc buôn bán của chúng ta, cũng không ảnh hưởng đến hoàng thương. Chúng ta có vải vóc tốt nhất... À, kế tiếp là cần mọi người giữ bí mật, nhưng ta cảm thấy đã có thể lấy ra cho mọi người xem rồi, xinh đẹp, mang hộp ra đây."
Tiểu nha hoàn đứng hầu bên cạnh gật đầu, xoay người đặt một cái hộp lên trên bàn, Ninh Nghị đặt tay lên hộp: "Kể lại một lần, kế tiếp thấy, mong mọi người giữ bí mật... Đương nhiên, mọi người đều là người của Tô gia ta, hiểu những chuyện này hơn ta, ta nói rất nhiều..."
Nói xong, hắn chậm rãi mở hộp hình chữ nhật ra. Một dải lụa màu vàng nhạt xuất hiện trước mắt mọi người. Trong đó có mấy người nhíu mày sợ hãi than, Ninh Nghị đẩy nó về phía trước một cái, sau đó cầm lấy thanh đao, cắt xuống một đoạn.
Mưa vẫn còn tại hạ, cửa phòng đã đóng lại, thanh âm Ninh Nghị từ bên trong truyền ra.
"Nãn hỏa đốt...Nhịn thủy tẩy... kiên trì tắm nắng... Không phai màu... Hai tháng trước chúng ta thành phẩm mới làm tốt... Vốn muốn khiêm tốn một chút, nhưng gặp tình huống hiện tại, ta cảm thấy không có cách nào làm được... Làm thành chuyện này, giải quyết tất cả vấn đề... nhà nào có bố trí tốt như vậy? Loại màu sắc này... Mọi người hà tất rối loạn, có loại màu sắc này., Hoàng Thương không phải là của ai trong chúng ta... Ta mặc dù là thư sinh, cũng biết lần này nhất định làm được, không phải chúng ta yêu cầu những đại nhân kia, mà là những đại nhân kia muốn tới cầu chúng ta... Ồ, đừng nói câu này ra ngoài., Nhưng tóm lại...chúng ta có lợi, bọn họ cũng có lợi. Chỗ tốt của bọn họ so với chúng ta còn lớn hơn, nói rõ sự tình... Được rồi, một tháng tiếp theo, ta sẽ cùng chư vị làm tốt chuyện này..."
Mưa vẫn còn rơi, trong phòng ngủ, Tô Đàn Nhi nhìn màn mưa, nhìn về gian phòng bên cạnh, tựa hồ có thể nghe được động tĩnh gì đó, nhưng tự nhiên cũng chỉ có tiếng mưa rơi. Tiểu Kiệt đi vào phòng, ở bên giường trò chuyện với nàng, qua một hồi, nàng mới lên tiếng: "Tướng công hiện tại, không biết là cái gì..."
"Vừa rồi Hạnh Nhi tỷ tới đây, nói cô gia đang nói chuyện, rất lợi hại, những chưởng quầy kia đều bị cô gia thuyết phục rồi. Ừm, cô gia nói rất có lý..."
"Ừm, đúng không..." Tô Đàn Nhi nở nụ cười, mơ tưởng những lời "Rất có đạo lý" kia có hình dáng như thế nào. Không lâu sau, bên kia thương nghị đã xong, âm thanh vỡ vụn của các chưởng quỹ rời đi truyền đến bên này, đương nhiên, chỉ là tiếng bước chân cùng với tiếng đi đi đi lại lúc rời đi, nếu lúc này nàng có thể đi ra ngoài, đại khái có thể nghe thấy tiếng xì xào bàn tán của một ít chưởng quỹ trong trời mưa.
"Thật đúng là thư sinh..."
"Có một số vẫn có lý..."
"Nào có đơn giản như vậy."
"Nhưng... miếng vải kia thật đúng là..."
"Không còn cách nào khác, đại lão và nhị tiểu thư đều đã ngã xuống, có một số việc cũng chỉ có thể cô gia ra mặt. Chỉ cần ông ta ở bên cạnh nhìn, không được khua tay múa chân, cũng không có chuyện gì lớn xảy ra..."
"Cô gia là người thông minh, có một số việc vẫn là hiểu..."
"Nhưng dù sao cũng chỉ là thư sinh, chuyện trên thương trường quá phức tạp..."
Lời nghị luận như vậy dần dần đi xa, biến mất trong mưa. Ninh Nghị trở lại lầu nhỏ, vỗ vỗ tay, đứng bên cửa sổ nhìn thân ảnh những người này rời khỏi màn mưa. Sau đó, quay người xuống lầu dưới nhìn bệnh tật của Tô Đàn Nhi.
Lại qua một ngày, lúc ngọn lửa cao của Tô Đàn Nhi dần dần tiêu tan, Ninh Nghị cũng bắt đầu thay thế vị trí của nàng. Mỗi ngày đánh xe ra khỏi phủ, học theo dáng vẻ mỗi ngày của Tô Đàn Nhi, dùng một tư thái chăm chỉ học hiếu học, bắt đầu "Tay chân vẽ chân" đối với việc làm ăn của Tô gia...