Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Mười hai tháng tám, thành Đô Bình Thiên Sắc Thượng Cổ u ám.
Trong tầm mắt phía trước, con đường kéo dài xuyên qua vùng đất hoang vu màu xám chì, ven đường là một thôn trang, các thôn dân đang trong thời tiết nông dân đông đúc chen chúc nhau đi qua con đường nhỏ trong thôn, đến lều học đường gần đó đi học, hoặc đang tập luyện đội ngũ.
Trong tầm mắt của hắn, hơn mười cỗ xe ngựa đang được sửa sang ngay bên cạnh sườn núi, có người gõ bánh xe vỡ nát trong leng keng. Ninh Nghị đứng trên sườn núi, duỗi người ra, nhìn cảnh tượng trong thôn ở phía xa, nhíu mày trầm mặc.
Đối với hắn, thật sự là cảm thụ kỳ diệu.
"Chuyện này... cuối cùng có thể thành, Hoa Hạ quân có thể luận công với tam hoàng ngũ hoàng." Bên cạnh, một vị đạo sĩ mặt ngựa đang cầm mấy tờ báo chí đi tới, nhìn ánh mắt Ninh Nghị, nói: "Ninh tiên sinh chắc hẳn cũng cảm khái."
Mặc dù từ trước đến nay đều là khách quen, nhưng hơn mười năm qua số mệnh nhiều thăng trầm, năm đó ở Mật thám ti đã trở thành kẻ thù chung của người Lục Lâm, sau Thí Quân thì quanh năm bị ám sát., Thế cho nên công tác bảo an bên người Ninh Nghị vẫn luôn quan trọng nhất. Trước mắt có thể tiếp cận Ninh Nghị dễ dàng, thuận miệng nói chuyện, đủ để chứng minh địa vị đạo sĩ mặt ngựa này trong quân đội Hoa Hạ không thấp, đây là nhân vật đẳng cấp nguyên lão của Hoa Hạ quân, Công Tôn Thắng.
Năm đó sau khi phá hủy Lương Sơn, đối với nhân vật phía trên gục ngã một chút, đã hạ thấp một ít. Công Tôn Thắng là một đạo sĩ tâm tính không tính quá thấp, ngay từ đầu là bán uy bức nửa mời chào., Để hắn truyền kỹ thuật thuốc nổ cho một đám học đồ, sau đó song phương hợp tác cũng không tệ lắm. Bên phía Ninh Nghị, nhân viên đợi kỹ thuật rộng rãi từ trước đến nay, các loại suy nghĩ kỳ diệu về thiết kế và cách vật cũng khiến Công Tôn Thắng vô cùng sung sướng, bởi vậy liền triệt để nhập bọn.
Năm xưa hắn làm yêu đạo trà trộn xã hội, đầu óc linh hoạt, hiểu biết rất nhiều cách, lĩnh hội tinh thần; còn luyện võ nghệ nhiều năm, thân thể vô cùng tốt, hàng năm chín chín chín sáu năm., Tinh thần vẫn quắc thước như trước, tỏa sáng rực rỡ. Trong quân Hoa Hạ luôn là công cụ tốt nhất. Đối với nhân viên tốt như vậy, Ninh Nghị từ trước tới nay luôn keo kiệt cầm trong tay như phụ thân, lúc này thấy trên tay hắn cầm báo cáo, tin tức đưa tới cũng liên quan tới cải tạo đất đai, hiển nhiên lão đạo trước mắt cũng đang cổ vũ niềm vui sướng vì cuộc cải cách nghiêng trời lệch đất này, có phần khó khăn.
Thổ cách thời gian cải cách này bắt đầu từ cuối năm mười tháng, nương theo tiếng gầm sôi sùng sục, về phần mười hai tháng tăng tuần, đã có nhóm nông hộ đầu tiên hoàn thành bài học và thuận lợi được phân đến ruộng đồng. Bởi vì tình hình tranh đoạt ở các nơi không giống nhau, trước mắt số người như vậy cũng không nhiều, nhưng toàn bộ sự tình đã leo lên báo chí, tương truyền vào tai mỗi người.
"Công Tôn tiên sinh cũng nói, phải thành công cuối cùng mới được. Thật ra từ cổ chí kim đều dựa vào cường quyền để tiến hành phân chia đất, chỉ cần muốn làm ai cũng làm được, cho dù là Lương Sơn năm xưa, thay trời hành đạo, muốn ép buộc người phân đất., Đao gác trên cổ cũng không ai nói không chữ. Nhưng vấn đề là, sau khi chia đất, tư liệu sản xuất trên tay mọi người vẫn là đất đai, không thể dùng bạo lực." Ninh Nghị cười đầy phức tạp: "Bây giờ chúng ta dựa vào bạo lực phân chia, tiếp theo phải lo lắng vấn đề thật sự."
Mấy năm nay Công Tôn Thắng không quá hứng thú với chính trị, vừa rồi biểu đạt sự vui sướng đơn giản, lúc này hơi nhíu mày trầm tư. Ninh Nghị chống nạnh thân thể: "Thật ra, ta cũng không phải vì phân địa cảm khái... Ta đang nghĩ về xe ngựa."
"A...?"
"Xe ngựa không đủ dùng a, ta sắp sửa tan rã rồi..." Ninh Nghị từ khi đất đai bắt đầu cải cách, chạy từ bên ngoài về phía trước thở dài, chỉ tay về phía trước: "Tương lai thu đất lại, lấy thành Đô thành làm trung tâm, một vòng này xây theo con đường chính, vẽ một vòng tròn lớn, chính là nhóm thứ ba của đô thành. Những thôn dân này tiến hành cải cách thổ địa, đều có thể giàu có đầu tiên, đây mới là một trong những chuyện nghiêm túc cần làm."
Hắn dừng một chút: "Nhưng chuyện xe ngựa đi từ quỹ đạo, xe hàng bằng gỗ, hao tổn rất lớn, nếu như không phải nơi có lưu động đặc biệt dày đặc của thương nghiệp, bảo vệ bọn chúng, chưa chắc đã tính được., Hơn nữa ỷ lại vào địa hình bằng phẳng, tương lai thực dụng không tính là nhiều, trước mắt chỉ có thể coi là thí nghiệm quy mô lớn của quỹ đạo xe. Ý của ta là nói, Công Tôn tiên sinh, tạo thành hình dáng hơi nước của biệt vật viện bên kia, là trọng điểm của máy bay., Động lực nhân tạo được thay thế cho súc vật, tương lai mới thật sự biến thành một khởi đầu của một thời đại mới, có thể luận công ngang bằng với Ngũ Hoàng Ngũ Đế, bên phía ta gần đây có rất nhiều chuyện, không cần tới hậu viện, ngươi phải giúp ta trông chừng một chút, đừng có giống như Lâm Tĩnh, để đám người kia tự nổ mình."
Căn cứ vào bản năng của ông chủ, hắn lại thuận tay cho Công Tôn Thắng một chút máu gà.
Công Tôn Thắng gật đầu đáp ứng.
"... Một mặt khác, Tử Giao là vấn đề, vật này tương lai sẽ ứng dụng rất lớn, không chỉ là phía trên dây thừng, ngươi xem phía trên xe ngựa giảm chấn động, đi qua để tạo ra Đạn Hoàng lót là một mặt, kế tiếp nếu có thể dùng loại Tử Giao này, sẽ bị bánh một vòng dưới bánh xe., Chúng ta gọi là...Thai, xe ngựa xóc nảy, cối xay trên xe còn ít, mặc kệ chở người hoặc hàng, cũng đều có thể chạy càng nhanh. Nhưng sản lượng hiện tại của thứ này thực sự quá ít, phải gia tăng, đặc sản viện, Hóa học viện bên kia, cũng đặc biệt phải chú ý nhân tài ở phương diện này..."
Ngày đông ngày u ám, phía xa chân trời như mưa, Ninh Nghị cứ thao thao thao bất tuyệt nói những chuyện này với Công Tôn Thắng. Những năm gần đây, trên cơ cấu chỉnh thể của các đại viện là do Ninh Nghị tự tay quản lý, mà dưới Ninh Nghị., Chỉ có một số ít người như Lâm Tĩnh, Công Tôn Thắng có thể quản lý toàn cục. Bây giờ Lâm Tĩnh đã thụ thương tu dưỡng, Ninh Nghị cũng có càng nhiều việc cần làm, tuổi tác sắp tới cũng chỉ có thể làm một cái công đạo cho tương lai và những người còn lại.
Đương nhiên, cũng có một số chuyện mà hắn không cách nào nói ra.
Đất đai cải cách muốn thay thế được hương hiền, điều kiện tiên quyết là trung tâm phải có năng lực quản lý địa phương, mà loại năng lực quản lý này tiên quyết là tin tức truyền đi với tốc độ cao. Tin tức truyền thụ cần điện tín tốc độ cao, điện tuyên cần có điện, mà phát triển điện, cần tuyệt duyên ngoài da, mà tuyệt duyên ngoài da cần có keo cao.
Lộc hoằng là đồ vật sau thời đại đại trên biển mới có thể truyền vào châu chấu, trước mắt toàn bộ đại lục Âu Nha e rằng cũng không có vật này tồn tại.
Theo nguyên lý mà nói, chế tạo điện vô cùng đơn giản, nhưng đối với cao su thay thế phẩm, Ninh Nghị tìm hồi lâu cũng chỉ tìm được keo tím, thứ này lại tên là keo trùng, chính là thứ chất lỏng màu tím sau khi hấp thu chất keo tiết chảy ra, trước mắt xem như là một loại chất nhuộm, cũng có dùng làm thuốc trúng, nhưng nói tóm lại, sản lượng rất thưa thớt.
Dùng côn trùng hút son cây, sau đó tiết kiệm chất keo tím... Đối với toàn bộ cấp bậc xét cách mạng công nghiệp cần sản xuất vật chất cao giai, tương lai dưới nhu cầu tư bản thôi động, nói không chừng Tử Giao Trùng sẽ biến thành loại côn trùng kinh tế cùng cấp độ với tằm, mà toàn bộ phía nam, thậm chí toàn bộ Đông Nam, thậm chí đều có khả năng biến thành khu bản khu sản xuất Tử Giao.
Suy nghĩ một chút về cảnh tượng đầy rẫy cương thi màu tím sau này, Ninh Nghị cảm thấy tương lai này hơi khủng bố một chút.
Nếu như Quân Vũ toàn lực ủng hộ kỹ thuật đẩy thuyền lớn ở phía Đông Nam, không biết có thể trong ba mươi đến năm nữa sẽ hoàn thành việc biển lớn trên biển lớn hay không, từ mỹ nam thu hồi cây keo Vĩ...
Đương nhiên, tưởng tượng như vậy quá mức siêu việt, là niềm vui riêng của Ninh Nghị. Hắn một mặt thư giãn thân thể, một mặt cùng Công Tôn Thắng trò chuyện vài câu liên quan tới tương lai, một khắc nào đó, chợt có tuấn mã xuyên qua quan đạo thương khách hành tẩu, hướng trong doanh địa của đoàn xe bên này.
Là tin tức gấp gáp từ Bí Thư điện truyền tới.
Thời điểm Trữ Nghị ở bên ngoài, loại tình báo cần đưa một mình này tự nhiên quan trọng, nhưng trước mắt cũng không tính là bí mật gì. Một lát sau, trong sự bật cười của Ninh Nghị, tin tức tình báo được truyền cho Công Tôn Thắng, rồi truyền lại cho những người khác. Những người đi theo ngày hôm nay đều biết trước đây không lâu xảy ra đại sự gì đó.
"Trâu Húc lừa ta." Ninh Nghị cười: "Động tác chậm thành ra thế này, hại ta giao cho Lưu Quang Thế thêm hai khoản, bây giờ đã thuộc về tên này rồi."
Công Tôn Thắng đang chuẩn bị rời đi lúc này lại nhíu mày lại: "Thời cuộc trong thiên hạ thay đổi lớn, chắc sắp tới sẽ phát sinh loạn. Ninh tiên sinh có phải... trở về trấn giữ mới tốt?"
Từ khi Ninh Nghị đạt thành đều có thể chạy đến đây, biểu thị gián điệp tương tự trong đội ngũ cũng đã nhiều lần, đây coi như là một câu chuyện xưa mà Công Tôn Thắng nhắc lại. Trên thực tế từ nhỏ hắn đã lăn lộn trên giang hồ, lúc này nói lên "Thiên hạ đại biến", giữa hai hàng mi còn có cảm giác "Yêu đạo" chỉ điểm giang sơn. Ninh Nghị nhìn thấy sáng mắt, không nhịn được bật cười, tự nhiên không nói ra phần ý nghĩ này.
"...Thiên hạ nào có thay đổi lớn. Chuyện nhỏ gì." Hắn nói: "Chúng ta làm tốt việc của mình là được."
Mây trên trời vẫn chảy xuôi, nguyên dã trên xám xịt, xa xa trong thôn trang, về phần giáo trình phân đất vẫn như trước tiến hành như cũ. Qua một hồi, đoàn xe tu chỉnh xong. Ninh Nghị leo lên xe ngựa, tuyên bố lên đường, Hồng Đề cũng đã tới, nàng cũng rõ ràng chuyện xảy ra ở xa, lúc này cười nói: "Bọn họ nói ngươi không muốn trở về."
"Li bỏ trốn phải có dáng vẻ bỏ trốn đấy." Ninh Nghị kéo tay nàng cười nói. Qua một lúc, hắn vén rèm xe lên nhìn cảnh sắc bên ngoài, thấp giọng nói: "Cứ cảm thấy sớm muộn gì cũng sẽ có ngày chúng ta bị giam ở đầu một cái sân nhỏ, vì kế hoạch lớn mà không ra được nữa, nhân lúc rảnh rỗi thì chạy càng nhanh hơn."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
"Trâu Húc với tên xạ tử kia thật sự không phải việc đại sự sao?"
"Mọi người đi tới vị trí mà mình nên có, không có gì ngoài ý muốn. Không có gì đáng ngại."
Nói thì nói như vậy, nhưng ngồi trong xe chỉ chốc lát, Ninh Nghị vẫn lấy giấy bút viết ra vài thứ.
"Giao tổng tham: Hoa Hạ quân cửu tử nhất sinh đánh bại nữ Chân ở Tây Nam, để lại một chút danh tiếng, Đái Mộng hơi bị đâm sau lưng, bán đứng đồng bạn, được gọi là thánh nhân hiện tại, hiện nay còn gọi là thu phục Biện Lương. Đối với việc này, các đồng chí trong quân quan cảm thấy thế nào, làm sao dẫn dắt, xin mỗi người phụ trách thương nghị về tình đồng..."
"Giao cho Tần Thiệu Khiêm, Hà Chí thành: Thời gian sắp đến, tình cảm hoài hương của binh lính còn lớn hơn nữa. Ta cho rằng trong quân đội sẽ tiến hành một vòng đăng ký mới, ghi chép tất cả quê hương của binh sĩ, sau đó kết hợp với quy hoạch đất đai sau khi binh sĩ trở về quê, cực kỳ chờ mong phân đất phân chia, triển khai một vòng nghiên cứu, thảo luận. Hai năm qua Xuyên Thục bình tĩnh, phát triển nhanh chóng, buổi họp chiến tranh ít, tình trạng lười biếng trong quân đội cần phải có một vòng cảnh giác..."
"Giao bộ phận tuyên truyền:..."
Tầng mây bên ngoài trầm thấp, làm cho người ta cảm giác tuyết rơi nhanh chóng.
Ninh Nghị phủ án viết. Xe ngựa xuyên qua bình nguyên.
Xoạt xoạt..n.
"Tuyết rơi nha."
Mười hai tháng mười một, thành công.
Khi tỉnh lại từ trong đó, hắn nghe thấy giọng nói dịu dàng của nữ nhân đó.
Hắn day day cái trán: "Bao lâu rồi?"
"Lúc vừa tới tay." Nữ nhân nói.
"A... Sao không đánh thức ta..."
"Đánh thức ngươi làm gì, đánh thức ngươi lại nói ta." Nữ nhân nói: "Ngươi nói ngươi tối hôm qua, làm sao bây giờ mới tới, nói chuyện với ngươi, ngươi cũng không nghe, vội vội vàng đi ngủ. Ta vốn cho là ngươi ngủ ở chỗ tỷ tỷ Cao gia, nhìn thấy ngươi đến rồi, trong lòng vui vẻ, muốn nói với ngươi vài câu, ngươi lại không để ý tới ta..."
Trong thanh âm lải nhải liên miên, nữ nhân dáng người nhỏ nhắn xinh xắn lại vặn khăn tay, ôn nhu cực điểm. Thanh âm vụn vặt ngày thường khiến Vu Trung Hòa cảm thấy tốt đẹp, nhưng lúc này tâm loạn, lại không khỏi cảm thấy ồn ào, hắn lau mặt, tìm kiếm quần áo. Quần áo bị nữ nhân cầm lên ghế trong phòng, thu khăn, mới chậm rãi lấy ra cho hắn: "Có việc à?"
"Không có."
"Không có thì ngươi ở cạnh ta nhé, vừa rồi hạt tuyết ngoài đầu cơ mà, thành đô đều là thời tiết này, cả năm khó mà thấy được tuyết..." Nữ nhân vỡ vụn nói vài câu, lại nghĩ tới một việc. "À, đêm qua ngươi về liền ngủ thiếp đi.", Có một chuyện quên nói với ngươi, buổi tối hôm qua, Nghiêm tiên sinh tới nơi này một chuyến, vội vội vàng như tới tìm ngươi, hôm nay để cho ngươi rảnh đi chạm mặt hắn. Ta nhìn dáng vẻ của hắn, hình như có chuyện lớn, là buổi sáng hôm nay mọi người đều nói... chuyện Lưu tướng quân bị giết sao?"
Trong gian phòng ấm áp, thanh âm nữ tử tùy ý, đang mặc quần áo Vu Hòa đột nhiên giật mình, ánh mắt nghiêm túc nhìn về phía nữ tử nhỏ nhắn xinh xắn kia.
Thành đô hơn một năm thời gian, địa vị của hắn như nước lên thuyền lên, bởi vậy kết xuống hai "Hồng nhan tri kỷ". Nữ tử trước mắt tên Vệ Nhu xem ra là tiểu kiều nhu mỹ, rất nhiều lúc thậm chí có vẻ ngây thơ vô tà., Trên thực tế lại là nhân vật có danh tiếng lớn như vậy trong Phong Nguyệt Trường, trước kia được xưng là danh kỹ, bây giờ cao thấp ở trên xã hội cũng sẽ được gọi là "Mọi người". Tin tức Lưu Quang Thế Nhân bỏ mình quan trọng biết bao, lúc này nàng đề cập tới chuyện nhìn như tùy ý, trên thực tế trong lòng nghĩ thế nào đây?
Thời gian một năm, ngủ qua rất nhiều lần, sau khi đối phương cùng mình kết thành quan hệ thông gia "đại nhân vật", biểu hiện hằng ngày cũng càng thêm theo nhà ở, nhưng giờ khắc này, trong hòa trung tâm hiện lên nghi vấn.
Chỉ thấy ánh mắt nữ tử vẫn trong suốt như trước, tùy ý hỏi, sau đó vặn khăn tay, lại treo trên giá gỗ, quay đầu lại, phát giác được ánh mắt của hắn, trừng hai mắt nhìn chăm chú: "Như vậy xem ta làm gì..." Sau đó thanh âm hơi thấp xuống, lộ ra vẻ lo lắng: "Lang quân không nói, ta cũng không tiện hỏi, Lưu tướng quân nếu như không còn, ngươi... không sao chứ?"
Vu Trung bị lo lắng như vậy trấn an, suy nghĩ một chút, tiếp tục mặc quần áo.
"Ta có chuyện gì, ngược lại là lão Nghiêm bọn họ, lần này phiền toái thật lớn."
Lời nói cùng vẻ mặt của hắn đều trở nên bình tĩnh.
Qua một lúc, mặc quần áo vào, nàng ở trong đó phục vụ Vệ Nhu dùng một chút bữa sáng, trong quá trình ăn cơm, hắn tận lực làm cho mình có vẻ bình tĩnh một chút, lúc sắp ăn xong, nữ tử nghe được tùy ý nói một câu: "Vậy xảy ra chuyện như vậy, lang quân có nên dành thời gian đi gặp Lý tỷ tỷ không?"
"Xem tình hình đi, đi gặp lão Nghiêm trước." Vu Hòa thản nhiên nói: "Hoa Hạ quân vội vàng cải cách thổ địa, sư phụ bên kia một ngày có vạn cơ, ta cũng không tiện tùy tiện đã nói muốn gặp nàng."
"Lưu tướng quân có chuyện lớn như vậy..."
"Đối với Hoa Hạ quân mà nói thì có thể lớn bao nhiêu? Tái tạo thổ địa là chuyện mưu vạn thế, ta cảm thấy bọn họ chưa hẳn đã quan tâm đến." Vu Hòa nói ra ngôn luận vô cùng rõ ràng đối với Hoa Hạ quân, trên thực tế, đây cũng là tư thái nhất quán của gã ở trên sân xã giao. "Đương nhiên, tiếp theo nên làm gì, phải tìm người hỏi một chút..."
Ăn xong bữa sáng như thế, mặt mũi Vu Hòa trấn định rời khỏi biệt uyển này, hạt tuyết lạnh buốt từ trên bầu trời âm trầm rơi xuống mặt đất, sau khi tan ra giống như bôi lên đường một lớp dầu. Người mặc áo tơi báo đồng thời chạy qua đường.
"... Bán báo cáo, Trung Nguyên đại chiến thế cục sáng tỏ, Lưu Quang Thế Tướng Quân bị khắp nơi bán đứng..."
"... Ngoài số! Đái Mộng khẽ gật đầu, tiếp tục bán chiến hữu..."
"...Giải Chi Lễ xưng là quang phục, võ triều lớn nhỏ tam triều chính..."
"... Bên ngoài biệt danh là Đái Mộng Vi phản bội Lưu Quang Thế, chính là triện văn để thu thập..."
Tin tức về thế cục dân gian Trung Nguyên biến hóa, từ sáng hôm qua cũng đã đến thành đô. Buổi chiều, một ít báo chí in bản tăng cường, đến ngày hôm nay, tất cả tin tức hẳn là đã như sóng to gió lớn quét sạch cả dư luận trường thành thị lớn nhỏ nhỏ.
Vu hòa thượng không thể nói chuyện với Vệ Nhu là: chiều hôm qua sau khi biết được tin tức Lưu Quang Thế đã chết, hắn liền lập tức đi tìm Lý sư phụ, nhưng từ buổi chiều đến tối, sư phụ bên kia cũng không thể rảnh rỗi tới gặp hắn. Chuyện này trước kia là cực kỳ hiếm thấy, cũng không biết điều này có đại biểu cho thái độ của sư phụ hoặc Hoa Hạ quân không.
Cuối cùng hắn đần độn trở lại biệt uyển, ngay cả lời nói của Vệ Nhu cũng không thèm để ý, ngủ say, đến lúc này tỉnh lại, tâm tình phức tạp tích lũy ngày hôm qua mới dần dần chuyển thành tâm tình thực tế: Chuyện không hay rồi.
Sau khi trận chiến Tây Nam của Hoa Hạ quân kết thúc, hắn là một tiểu quan nghèo túng đi tới thành đô mưu sự, bởi vì quan hệ sư phụ một bước lên trời, gặp gỡ như vậy đối với hắn mà nói giống như mộng ảo, nhưng hôm nay, Lưu Quang Thế đột nhiên chết đi, mộng muốn tỉnh lại.
Thời gian hơn một năm qua, hắn đã trải qua rất nhiều hưởng thụ của cuộc sống trong giấc mơ say, tiếp xúc với nhau cũng coi như là nhóm người đứng đầu thời đại này, nói cười có Hồng Nho vãng lai không có Bạch Đinh., Đối với cách nhìn của thế sự, cũng ít nhiều gì cũng có tăng lên. Hắn biết mình có thể chiếm vị trí cao như vậy trong giao dịch giữa Hoa Hạ quân và Lưu Quang thế, nguyên nhân chủ yếu tự nhiên là vì sư phụ, thậm chí là Ninh Nghị chiếu cố, nhưng mặt khác cũng bởi vì trong lần giao dịch này, cần có một mình hắn xuất hiện.
Một thời gian dài qua hắn vẫn phân tâm cảm kích sư phụ, nhưng nếu một phương trong trận giao dịch này đã không còn, sinh ý cũng không còn, sư phụ cũng được, Ninh Nghị cũng tốt, liệu có vì chút "Tình phân" này mà vẫn nâng mình lên một vị trí như vậy không?
Đối với việc này, hắn cũng không có nhiều lòng tin.
Đặc biệt là tối hôm qua hắn ở trong sân nhỏ bên ngoài làm việc của sư phụ đợi đêm khuya, sư phụ bên kia cũng không để cho hắn đi qua, chuyện như vậy làm cho hắn cực kỳ bất an phỏng đoán tình thế phát triển.
Đương nhiên, bây giờ cũng chỉ có thể tận lực trấn định lại.
Ngồi lên xe ngựa, một đường xuyên qua thành thị đang tuyết rơi, đến tứ phương trà lâu phía nam thành thị, vì thế hòa hoãn từ cửa sau tiến vào. Đây là một trong những hạch tâm của thành trì hiện nay, phía sau thực tế cũng có tiền tài của Lưu Quang Thế Quyết, từ trước đến nay là nơi hắn tụ họp với đám người Nghiêm Đạo Luân., Lúc này chưa đến giữa trưa, từ bên ngoài nhìn vào trong lâu đã vô cùng sôi nổi. Hắn lên lầu ở phía sau, Nghiêm Đạo Luân đã chờ hắn ở sương phòng trên lầu ba. Xưa nay thành viên Lưu gia quân ở cùng một chỗ với Nghiêm Đạo Luân, giờ phút này không còn ai cả.
"Mấy người Văn trai đâu?"
"Bảo bọn hắn ra ngoài tìm hiểu tin tức, ta ở chỗ này chờ ngươi." Thần sắc Nghiêm Đạo Luân xem ra vẫn còn bình tĩnh.
"Tin tức đã xác định? Lưu công thật sự xảy ra chuyện sao?"
"Mang Mộng hơi phản loạn truyền đến kỳ thật còn sớm một chút, tất nhiên là xảy ra chuyện, hiện nay tin tức đã truyền sôi sùng sục, tin tức khắp nơi cũng không khác nhau là mấy, vậy hơn phân nửa là không còn nghi vấn gì."
"Lão cẩu Đới Mộng!"
"Gia đình Đới Mộng dựa vào bán đứng chiến hữu phát ra, lúc này lại bán đứng Lưu Công, cũng coi như là thuận buồm xuôi gió, nhưng hận Lưu Công biết người không rõ..."
"Ta thấy bên ngoài còn có người nói hắn là Kim Thánh Nhân, nói hắn là Gia Cát Lượng..."
"Tiểu nhân không đủ và mưu!"
Trao đổi một hồi lý do kể chuyện hăng say, hai người ngồi xuống bên bàn trà trong phòng, Nghiêm Đạo Luân rót nước trà, mới nhìn về phía Vu Trung: "Chuyện ở Trung Nguyên truyền tới, tin tức của Hoa Hạ quân nhanh hơn chúng ta hai ba ngày, gần đây Vu huynh có tìm Lý cô nương không?" Đây là lý do hắn tìm kiếm trong đó.
Vu Hòa lắc đầu: "Mười tháng sau đất đai của bọn họ bắt đầu cải cách, người thì không dễ tìm, ta cũng không dám tùy tiện đi làm phiền nàng. Tin tức Trung Nguyên tối hôm qua mới nghe nói, vốn định hôm nay đi một chuyến, nhưng nghe Vệ Nhu nói Nghiêm huynh đang tìm ta, cái này không phải đầu tiên là chạy tới đây sao."
Trước mặt Nghiêm Đạo Luân, thần sắc của hắn cũng rất thong dong, ngày xưa Nghiêm Đạo Luân là chủ quan phụ trách giao dịch với Hoa Hạ quân, về phần quan hệ thượng vị với trung tâm, trong lòng luôn bị đối phương chèn ép. Nhưng hôm nay Lưu Quang Luân không còn, Nghiêm Đạo Luân hoàn toàn không có chỗ dựa. Mà bên mình, ít nhất thì Ninh Nghị, Lý sư phụ cũng không đoạn tuyệt mối quan hệ này, trong lòng lần đầu tiên chiếm được thượng phong, Tuyền Cơ bình tĩnh đứng lên.
"Ừm." Nghiêm Đạo Luân nhẹ gật đầu, nói: "Ta biết người nhà Vu huynh đệ đều ở trong thạch thủ, đối với chuyện lần này của Đái Mộng Vi, Vu huynh đệ thấy thế nào?"
"Chuyện này... dù sao cũng không đến mức phải giết vợ con ta chứ." Vu Hòa nhíu nhíu mày.
"Khó nói a, Vu huynh đệ." Nghiêm Đạo Luân nhấp một ngụm trà, cầm chén trà lên trầm mặc một hồi, sau đó ngẩng đầu lên: "Lưu tướng quân đi rồi, vị trí của hắn ở lại bên chúng ta, xấu hổ vị trí của chúng ta., Hôm nay đều là châu chấu trên cùng một chiếc thuyền, ta cũng sẽ không che giấu... Vu huynh đệ, người nhà chúng ta đều ở bên kia, có thể được phái tới Tây Nam, vốn cũng đều là bị Lưu Công coi là tâm phúc, có thể tín nhiệm mới nhận được việc này, cho dù muốn đầu nhập vào Đái Mộng Vi, chỉ sợ cũng không có khả năng."
"Điều này là đương nhiên, Đái Mộng Tâm Cơ xảo trá, ta vốn không thích hắn."
"Như vậy vòng này, gia cảnh già trẻ trong nhà chúng ta, chỉ sợ đều rất nguy hiểm. Ở đây...đệ huynh đệ, ngươi xem, Đới Mộng vi lấy danh nghĩa Phản Hoa Hạ quân lập ra, Trâu Húc là tướng lĩnh phản bội từ Hoa Hạ quân đi ra, song phương kết hợp, Trung Nguyên không có khả năng hòa giải cùng Hoa Hạ quân, qua một thời gian ngắn, Đái Mộng vi vi hạ xuống thế cục, từ đầu tuyến này của chúng ta đuổi theo, về phía huynh đệ, ngươi bên này..."
Nghiêm Đạo Luân nhìn hắn, muốn nói lại thôi, vì vậy vừa há to miệng, đột nhiên ngây ngẩn cả người. Hắn đột nhiên tỉnh ngộ lại, một khi Đái Mộng Vi và Trâu Húc kết hợp xong, trong đám người Tây Nam này, đám người Nghiêm Đạo Luân còn có khả năng được đeo, Trâu phương diện hòa giải, bị hắn bỏ qua cho gia đình, mà chỉ có mình hắn biết rõ Ninh Nghị là người duy nhất biết Lý sư, sẽ trở thành người được trọng điểm theo dõi.
Nghiêm Đạo Luân thò tay nắm lấy tay hắn.
"Chính là vì việc này, tối hôm qua ta là người đầu tiên qua tìm ngươi." Nghiêm Đạo Luân nói, "Trước mắt có liên quan đến gia tiểu của chúng ta, cho dù thế nào cũng phải sớm sắp xếp."
Ánh mắt Vu Hòa lóe lên, trầm mặc chốc lát: "Ta, ta đi tìm sư phụ..."
Nói xong hắn liền muốn đứng dậy, Nghiêm Đạo Luân vỗ tay hắn: "Vu huynh đệ, gặp chuyện lớn phải bình tĩnh lại. Việc này không vội, gấp cũng vô dụng, hơn nữa ăn cơm trưa rồi hẵng đi, ta còn có một số việc muốn bàn với huynh đệ."
"Thế nhưng là..."
Hắn khoát tay áo, trấn an vẻ đã có phần sốt ruột trong đó. Nghiêm Đạo Luân cúi đầu xuống, tiếp tục pha trà. Qua một lát, hắn mới bình tĩnh nói chuyện.
"Đúng rồi, huynh đệ với Lý cô nương xưa nay giao hảo, thường ngày có nghe cô nói, trong Hoa Hạ quân có đại nhân vật nào họ Long không?"
"...... Rồng?"
Không biết vì sao đối phương đột nhiên đề xuất vấn đề như vậy, vì hòa thượng nhìn về phía Nghiêm Đạo Luân, suy nghĩ một hồi, bắt đầu mê hoặc.