Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Võ chấn hưng trung hạ tuần mười một tháng, Tây Nam Hoa Hạ quân trong mây mù lạnh lẽo bao phủ, tiến hành cải cách thổ địa, đồng thời đại đa số địa phương Võ Triều, đã tiến vào trong một mảnh tuyết trắng mênh mông.
Từ khi thực hiện hành động vĩ đại đánh tan Nữ Chân lộ quân phía Tây, Hoa Hạ quân tiến hành cải cách xã hội ảnh hưởng sâu xa nhất, nhưng vào lúc này lại không thu hút sự chú ý của toàn bộ thiên hạ. Chỉ vì lúc này trên toàn bộ mặt đất, chiến tranh và chém giết trực quan, xung đột quyền lực và luân phiên nhau cũng không vì tuyết lớn mùa đông mà không có chút nào bình tĩnh.
Đây là mùa đông do vô số người chết đi.
Giang Nam, chiến hỏa hỗn loạn đã biến mảnh đất vốn phong phú phong phú này thành địa ngục thực sự.
Từ cuối tháng tám, Hà Văn tuyên bố càng thêm rõ ràng chủng tộc cương lĩnh công bằng, tiến hành hành hành vi thu quyền thực chất, toàn bộ Giang Nam lập tức lâm vào hỗn chiến khuyển nha giao thoa.
Một trận chém giết của bè phái công bằng này, từ mặt ngoài mà nói, xác thực là từ một trận chiến mở đầu của trận "Công bằng Vương" một phương đầu tiên. Nhưng theo chiến tranh bộc phát, trên mặt đất Giang Nam hiện ra., Cũng không phải là một thế lực công bằng chiếm ưu thế, một đánh bốn hoặc bốn đánh một hình tượng tác chiến, mà là toàn bộ quái vật khổng lồ trước mặt thế nhân ầm ầm giải thể, mấy chục, mấy trăm thế lực bắt đầu điên cuồng thôn phệ lẫn nhau.
Thời gian qua không tới hai năm, bè phái công bằng đánh cờ của Hoa Hạ quân thuận thế mà lên, trong thời gian ngắn ngủi đã quét sạch toàn bộ Giang Nam, cũng bởi vậy mà sinh ra cái gọi là "Công bằng Vương", "Bình đẳng Vương", chờ năm đại chi mạch. Ở giai đoạn thuận buồm xuôi gió của bè phái công bằng., Gia nhập vào trong đó mọi người tương đối đoàn kết, mỗi đỉnh núi dưới năm cờ xí, cũng có thể bảo đảm tận lực nghe lệnh làm việc, mà giữa bọn họ mặc dù có ma sát, các đầu mục khắp nơi cũng đã hình thành nguyên tắc tương đối chính xác "Giảng số".
Công bằng Vương Hà Văn dẫn đầu "làm phản", cơ hồ tất cả nguyên tắc này đều bị suy yếu, vốn có thể thông qua đàm phán ổn thỏa xung đột lợi ích bắt đầu trở nên kịch liệt, những người có hai lòng bắt đầu suy nghĩ một lần nữa đứng đội, ở ngoài Ngũ Đại Vương trực hệ., Một đội khác dùng đao thương, thương đỏ bộc phát ra, nội chiến của các tập đoàn lớn nhỏ cơ hồ mỗi ngày đều phát sinh, mà bao gồm "Loạn Giang Vương", "Đại Long Đầu", các thế lực trung loại như Tập Thắng Vương cũng nắm bắt được cơ hội vạch trần.
Trong khoảng thời gian ngắn, như quần ma loạn vũ.
Trong thời gian hai tháng, Bảo Phong, Hứa Chiêu Nam, Cao Thiển, Chu Thương cùng tứ đại vương trên danh nghĩa đối kháng Hà Văn, nhưng trên thực tế, mỗi người đều bị năng lực tổ chức của bản thân quấy đến sứt đầu mẻ trán. Trong lúc này, cao sướng, Thời Bảo Phong, lực lượng nòng cốt của ba người Hứa Chiêu Nam coi như tương đối vững chắc, dùng phương pháp cực đoan tụ tập đông đảo nhất là "Diêm La Vương" Chu thương, lại gần như loạn thành một đống cát vụn.
Ở tiền tuyến chiến trường, nguyên bản vài tòa thành trấn hạch tâm dưới trướng Chu Thương đều lần lượt bị Hà Văn, Cao Thiển, Bảo Phong, Hứa Chiêu Nam ăn trộm nhà, dưới trướng gã là những chiến sĩ tàn bạo nhất, không chịu nổi một kích nội chiến. Đầu tiên gã bị Hà Văn đánh rơi hai thành, cao sướng, Thời Phong, Hứa Chiêu Nam lấy cớ "Phủ tiện nghi cho chúng ta" bắt đầu tiếp quản thế lực và vật tư tiền tuyến.
Vì để phấn chấn sĩ khí, mười một tháng sau, Chu Thương thống lĩnh du dân trùng trùng điệp điệp an toàn, ý đồ lấy lợi ích làm mồi nhử, tái tạo lãnh lực của mình. Nhưng lần này, "Ngụy quân" đã qua không chịu nổi một kích nghênh đón" Ngụy An, Thiết Ngạn, Ngô Khải Mai dùng chiêu chiêu hạ một phần mười tinh nhuệ, đã bỏ qua chuyện cũ, cung cấp đủ mọi hứa hẹn làm mồi nhử, đánh tan đội ngũ lưu dân Hạo Hạo phiêu đãng trong tuyết lớn rét lạnh.
Dưới trướng "Diêm La Vương" không thiếu nhất chính là lưu dân, sau khi đội ngũ bị đánh tan, Chu Thương suất lĩnh thành viên hạch tâm đào vong, sau đó lại triệu tập nhân thủ.
Mười một tháng mười bảy, đã sớm liên lạc với Hà Văn "thiên sát" của Vệ Văn tại vùng hồ phụ cận ám sát Chu Thương thành công, sau đó tiếp quản thế lực Diêm La Vương.
Mười một tháng hai mươi mốt, tin tức thế lực "Diêm La Vương" thay đổi người cầm lái chưa từng truyền khắp Giang Nam, phụ cận có vài thủ lĩnh các thế lực khác thuộc về "A Tì Nguyên Đồ", "Nghí chướng" và một tên thủ lĩnh của Vệ Dung Văn liền giơ cao, trải qua nửa ngày chém giết đẫm máu, bức giết Vệ Dung Văn trong một bãi cỏ lau sậy.
Vài tên thủ lĩnh giết chết Vệ Dung Văn tuyên bố kế thừa di chí "Diêm La Vương", nhưng đến lúc này, đi qua chiêu dụ toàn bộ thế lực "Diêm La Vương" mấy trăm vạn người, tổ lực đã hoàn toàn sụp đổ, trở thành thế lực xuất cục đầu tiên trong ngũ đại thế lực. Đám người Hà Văn sau đó tự mình mời chào lực lượng còn sót lại dưới trướng, toàn bộ tràng diện chém giết càng trở nên hỗn loạn.
Giang Nam tuyết trắng mênh mông, trận chiến này dấy lên hỏa hoạn như trong địa ngục, những người xung đột, ai ai cũng cầu tự vệ, trong xung đột này một đám lại một đám hóa thành tro tàn trong lửa. Trong trận chiến này mọi người cuồng nhiệt mà cuồng loạn., Nhưng nó cũng giống như nhiều năm qua đã khiến người khác hỗn loạn nhất. Có người cố gắng chạy trốn, kéo người nhà bị một nhóm lưu dân cầu sinh khác giết chết trong vùng hoang dã, có người cố thủ trên đỉnh núi nhưng vẫn như cũ không tránh khỏi bị buộc phải chọn phe, thi cốt chồng chất bị đốt cháy rồi chôn vùi trong tuyết trắng.
Bao gồm cả Hà Văn, Cao Thiển, Bảo Phong, Hứa Chiêu Nam còn có thế lực dư lực, ổn định mình dưới gót chân, cũng bắt đầu tung ra cương lĩnh chấp chính càng thêm rõ ràng. Bên trong chiết xuất, thanh tịnh cùng chiến tranh với bên ngoài đều tiến hành cùng một lúc.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Mùa đông ngắn ngủi này lại dài dòng, Giang Nam bộc phát bè phái công bằng đứt đoạn, cống hiến cho một hồi náo loạn hỗn loạn trong những năm gần đây, cũng gần như là một loạt hương án máu thảm thiết nhất. Trong toàn bộ quá trình chiến tranh, nó đồng thời có tính nghiêm túc cùng buồn cười, trung thành và phản bội., Lý tưởng và ngu muội, tỉnh táo và cuồng nhiệt, buồn cười và đáng thương, có ý nghĩa và vô nghĩa... chờ nguyên tố. Nó hấp dẫn gần như toàn bộ con mắt của mọi người trong thiên hạ, nhưng đại đa số mọi người gần như không nói rõ được vì sao họ lại đánh trận.
Vô luận như thế nào, rất nhiều sinh mệnh đã hóa thành di hài.
Mà ở thời khắc Giang Nam hóa thành luyện ngục, những địa phương khác trong phiến thiên địa này cũng đều có biến cố tương ứng kịch liệt xảy ra.
Đông Nam, Phúc Châu.
Dòng nước ngầm kế thừa chính thống của triều đình võ triều bắt đầu khởi động, chưa bao giờ yên tĩnh tới một khắc.
Một trận chém giết mấu chốt, cũng bộc phát ra trong mùa đông này.
"... Chu Thương bị loại, không khỏi có chút quá nhanh..."
Mười một tháng hai mươi tư, đoàn xe kéo dài dọc theo địa thế không tính là con đường trong khu rừng tiến về phía trước, trong đó có một chiếc xe ngựa, Quân Vũ cầm lấy tin tức tình báo vừa rồi, so sánh với địa đồ, nghiên cứu toàn bộ tình hình Giang Nam. Trong xe ngựa tiếp khách, còn có hai người là Chu Hải và Tả tu quyền.
Kể từ sau khi Giang Ninh đăng cơ, hai năm ròng rã xuôi nam tới nay, Quân Vũ nhào vào chính vụ và học tập, ít khi nghỉ ngơi và thả lỏng. Năm nay năm nay, đám người Tả Văn Hoài đến Phúc Châu, sau khi mang đến bên sư phụ Tây Nam trợ giúp, một số đại chiến lược của hắn mới dần dần bên cạnh một đám phụ tá hợp lực thôi động thành hình., Một mặt là thịnh vượng, thúc biển bừa bãi, kết Lĩnh Nam, một mặt khác trọng nội chính, bắt quyền lực, đề bạt quan viên trẻ tuổi, đồng thời xây dựng Đông Nam Võ Vũ Học Đường, thống nhất tư tưởng.
Nửa năm hưng thịnh trong năm thứ hai này, sau khi triều đình Đông Nam kích hưng phương hướng đi lại của biển cả, bốn hải tặc Phúc Kiến nổi lên, quân Vũ một mặt dưới sự trợ giúp của đám người Tả Văn, thủ đoạn lôi đình đã loại bỏ mấy gia nghiệp trên đất bằng, thương gia đại hộ ngoại hải thương trên lục địa., Về phương diện khác trực tiếp mở cổ phần thương đội buôn dân ra, đồng thời lôi kéo đoàn buôn ở Lĩnh Nam Hải, hung hăng đánh mấy trận với "Hải tặc", đến bây giờ mới miễn cưỡng tạo được uy tín quan gia.
Một loạt động tác này chấp hành xuống, trên triều đình các loại âm thầm buộc tội gián điệp là không tránh khỏi, sĩ thân bản địa, thương hộ bản địa, kể cả hành vi các Đại nho các tiểu hoàng đế mới tới như vậy đều không thích ứng, không tranh lợi cùng dân chúng một năm qua xem như là lời nghị luận nhiều nhất mà Quân Vũ từng thấy.
Đến đông ngày phủ xuống, các loại mâu thuẫn xung đột các nơi kỳ thật cũng không ngừng lại, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng. Đây là bởi vì Quân Vũ khi đến Phúc Châu, đứng vững gót chân sau đó liền đại lượng " tịch tuyển sĩ", gã mô phỏng theo phương pháp Ninh Nghị, dùng ích lợi, mục đích là hướng về các nhân viên trẻ tuổi trọng dụng làm việc., Đặc biệt là sau khi đám người Tả Văn Hoài đến, Quân Vũ lấy Tả Văn Hoài chấp chưởng học đường võ phòng, đối với quan viên tầng dưới làm việc càng nhiều uỷ quyền, những quan viên trẻ tuổi này tại phúc kiến tạo tiến hành điều tra các loại, có người đã bắt đầu quản lý các loại chính vụ, mâu thuẫn với các thế lực bản địa, cũng bởi vậy mà liên tục phát sinh.
Toàn bộ phúc kiến là địa phương lớn như vậy, thế lực bản địa vốn muốn nghênh đón Hoàng đế vinh hoa phú quý, tương lai thậm chí gà chó lên trời, ai ngờ tiểu hoàng đế dã tâm to lớn như thế, vừa đến đã tính nhân khẩu, tính sổ sổ sách., Thậm chí còn cướp đoạt sinh ý của Hải tộc, cái này còn chưa tính, còn muốn tướng lĩnh một đám người trẻ tuổi nhét vào quyền lực đoạt lấy. Một chỗ quyền lực đã nhiều như vậy, đều muốn, liền không thể tránh khỏi thường xuyên tranh cãi với Kim Loan điện, quân Vũ kỳ thật lúc này còn chưa từng chiếm đoạt thân hương bản địa với quy mô lớn, nhưng tình huống vừa rồi đã giương cung bạt kiếm.
Trong khoảng thời gian này, Trưởng công chúa Chu Bộ cùng thân sĩ Đại Nho quan hệ tốt hơn, cũng thường xuyên nhắc nhở Quân Vũ, thế lực thân sĩ bản địa không nhỏ, hơn nữa các tông tộc mỗi nhà quan hệ chặt chẽ, đoàn kết hơn so với tông tộc nơi khác, không thể ngạnh kháng. Quân Vũ biết việc này., Trong lúc để tỷ tỷ đoàn kết đại nho khắp nơi, bản thân cũng không thể làm gì khác hơn là tốn nhiều thời gian cùng bùn loãng, trong lòng thì chờ mong lực lượng bên mình cường đại nhanh hơn chút ít, sớm thấy hiệu quả chữa trị, hoặc là chính mình bên này đột phá, sớm ngày tạo ra hỏa tiễn bên lão sư kia bắn tới, oanh bình nhìn không vừa mắt tất cả.
Sau khi trời bắt đông tuyết rơi, thật ra chính vụ tạm thời của các nơi đã giảm bớt, nhưng Quân Vũ vẫn vùi đầu làm việc khổ, chỉ cần bỏ thời gian trống, tốc độ tiến triển của Cách Lư Học Phòng, Võ Vụ học đường hắn cũng thường hỏi qua, những người bên cạnh đều vui mừng vì sự cần cù của Hoàng đế, mặt khác cũng thường xuyên khuyên hắn nghỉ ngơi nhiều một chút.
Quân Vũ cũng không nghe khuyên, chỉ là tới mười một tháng, quý phi chìm vào thân thể không tốt, Quân Vũ Tướng đã an bài nàng đi nước sông ngâm suối nóng. Đến khoảng trung tuần mười một tháng, hắn nói muốn đi tìm quý phi ngâm nước nóng nuôi dưỡng thân thể, trên thực tế lại lôi kéo quyền tu hành trái, thành sông cùng với một số lượng lớn quan viên dự trữ trẻ tuổi, dọc theo thôn xóm băng thiên tuyết một đường quan sát sinh kế của cư dân, đi về hướng liên Giang.
Đến ngày thứ hai mươi bốn, tin tức Chu Thương bị loại đã truyền tới.
"... Dựa theo Tả công an bài lúc trước, tin tức Cao Sướng nguyện ý đầu nhập vào chưa bại lộ, hiện giờ Chu Thương đã đi, nếu để Cao tướng quân bắt được những địa phương này ở phía nam cùng với Lâm An, kế tiếp chúng ta giết ra phúc kiến, nói không chừng có thể cùng Hà Văn kết ước định, tạm thời chèo kéo sông mà trị. Như vậy, đường thủy thông suốt, đi biển lại càng tiện lợi..."
"Dựa theo tính cách và địa bàn của Hà Văn lúc này, muốn có Trường Giang, chỉ sợ phải đánh một trận."
"Vậy đành phải đánh một trận."
Chỉ có bản đồ, Quân Vũ và Thành Chu Hải trao đổi một cách đơn giản, đúng vào lúc này có tiếng cảnh báo vang lên phía trước, sau đó là tiếng nổ vang lên từ phía sau.
Xung quanh lập tức trở nên hỗn loạn, xe ngựa lắc lư một hồi, Bành nghiêng ngả, bánh xe dường như bị kẹt ở một nơi nào đó trên đường. Tả quyền cùng Thành Chu Hải đều thay đổi sắc mặt, một đạo: "Bệ hạ vô sự hay không?" Một đạo: "Bệ hạ đừng hành động thiếu suy nghĩ!"
Quân Vũ khoát tay áo, vén rèm che xe, một thị vệ canh giữ bên cạnh xe nói: "Bệ hạ không sao chứ?" Lúc này Thiết Thiên Ưng đang ở phía xa, ánh mắt nhìn như tùy ý lướt qua bên này. Quân Vũ ra hiệu với hắn, ánh mắt đối phương mới dời đi.
Trong đội ngũ phía trước đoàn xe ngựa không chỉ có một cỗ, trong đó có chín cỗ đều là thủ thuật che mắt. Quân Vũ đứng giữa khe hở của rèm ngó về phía trước, chỉ thấy chiến trường phía trước tựa hồ cảnh báo ở sườn núi phía xa, vụ nổ phía sau lại gần hơn một chút, tựa như là Hỏa Thuyền bị thuốc nổ nổ nổ tung lên trên cây cầu trên sông phía sau., Hiện giờ đội ngũ ngự giá ba trăm người này đã bị sông nhỏ ngăn cản đường đi, mà ở phía trước, thích khách tựa hồ đang từ trên núi giết xuống, kêu giết một mảnh. Bọn hắn bị trinh sát phía trước phát hiện, giết tới còn cần thời gian nhất định, nhưng phụ cận có không có thích khách mai phục, lại là khó nói.
Trước sau nhìn một chút, Tả tu quyền cùng Thành Chu Hải liền minh bạch toàn bộ tình huống.
Thành Chu Hải hạ giọng nói: "Hình như có hơn ngàn thích khách tới đây, trên xe có bè bè, bệ hạ có thể cùng đám Thiết đại nhân hiện hành qua sông."
Quân Vũ mỉm cười: "Đã tới hơn ngàn người rồi, đâu còn là thích khách, đây là quân đội." Hắn lấy khôi giáp từ chỗ ngồi ra.
Tả tu sĩ nhíu mày: "Có thể xuất động hơn ngàn người ở đây, người có thực lực này... Bệ hạ, không thể làm loạn..."
Quân Vũ cởi áo choàng trên người, để lộ dạ dày bên trong, lại mặc vào mấy mảnh giáp chưa mặc vào, đội mũ giáp lên.
"Qua sông đi về, bị bọn chúng chặn lại thì làm sao bây giờ? Sở Bá Vương năm đó chiến với Tần quân như Lộc, đập nồi dìm thuyền, thắng chín trận, trẫm thần hướng tới." Hắn cười đi ra ngoài.
Trên đường, binh mã tập kết, bao gồm mười mấy quan viên trẻ tuổi đi theo lần này, đều đã rút đao kiếm ra. Sau đó, bọn họ nhìn thấy Hoàng đế đi ra từ trong xe, bước chân mạnh mẽ đi lên nóc xe. Thiết Thiên Ưng cũng bị dọa đến mức vọt ngược trở về.
Trên núi tiếng la giết cuồn cuộn mà đến, Quân Vũ mở rộng một tay, cười nói.
"Chư vị tướng sĩ! Trong đội ngũ của chúng ta, hôm nay có hai vị danh sĩ! Tả công công quyền tu hành, năm cao đức, chư vị đều từng nghe nói qua, Thành Công Chu Hải, hơn mười năm trước theo Tần gia đại công tử thủ hộ Thái Nguyên, trải qua chém giết, trên người lưu lại thương bệnh, đến mùa đông, không quá tốt. Lần này chúng ta phải bồi bọn họ đi sông, ngâm nước nóng!"
"Bây giờ có người chặn đường, chư vị tướng sĩ, chư vị chiến hữu..."
Hắn rút trường kiếm ra.
Trong tuyết lộ, trầm mặc chốc lát, sau đó, bọn họ nghe được thanh âm của Chu Quân Vũ.
"Theo trẫm giết địch —— "
Lần này xuất hành, Ngự Lâm quân theo Quân Vũ tới không tính là nhiều, nhưng tất cả mọi người từng theo Quân Vũ ở Giang Ninh thành triển khai công kích, cũng chính vì vậy, cơ hồ khi nghe được "Chư vị chiến hữu", bóng người phía trước, khí thế đều đã có biến hóa kinh người.
Từ trên núi đi xuống là thân tín hoặc là những đại tộc tinh nhuệ nhất của Phúc Kiến. Bọn họ gào thét, xuyên qua rừng tuyết.
"Tru sát hôn quân —— "
"Ủa theo Nữ Đế -- "
Sau đó nghênh đón, là tiếng gào thét như sấm sét ——
"Giết -- "
....
Chiến tuyến phía trước đụng vào nhau, đồng thời một bên sơn lĩnh cũng có màu trắng, hầu như hòa làm một thể với tuyết sơn, đột nhiên nhấc lên thủy triều, cắm vào trong trận hình thích khách.
Binh sĩ Hoa Hạ quân tiên phong tên là Tả Văn Hoài dẫn đầu đi trước, dẫn đồng bọn đâm thẳng vào đầu đối phương.
Đồng thời, Quân Vũ dẫn theo quan viên trẻ tuổi cầm theo Ngự Lâm quân và vung vẩy đao kiếm, trực tiếp chặn lại thủy triều đang đánh tới.
Máu tươi như dải lụa giội lên trên bầu trời đầy tuyết, bay lượn, bóng người quay cuồng, hóa thành thi thể, cũng có tiếng nổ vang lên.
Quân Vũ hò hét xông về phía trước, sau đó bị Ngự Lâm quân hai bên giữ lại. Thiết Thiên Ưng ở ngay phía trước, nổ tung thích khách rải rác xung phong liều chết xông lên trên mặt đất.
"Giết -- "
Quân Vũ đành hò hét mãnh liệt.
Máu tươi từ dưới lên như thủy triều đẩy ra, đến một khắc nào đó, sau lưng quân Vũ được bảo vệ tiến lên đột nhiên có người đánh tới.
"A —— "
Hắn quay phắt đầu lại, một quan viên trẻ tuổi lúc này vung đao chém tới. Hộ vệ bên cạnh lập tức nghênh đón, Quân Vũ vung hai tay vung trường kiếm mãnh liệt chém ra, ánh đao giao thoa giữa không trung, kiếm của Quân Vũ va chạm với đao mãnh liệt toàn lực của đối phương, một kiếm tiếp theo, hắn ào ào phá cổ đối phương.
Một gã chiến sĩ cũng đồng thời mở bụng đối phương ra, càng nhiều đao kiếm đang chém lên người thích khách kia.
Máu tanh mà tưới lên mặt Quân Vũ, tên thích khách kia gần như bị nổ tung ngã ra sau, đây là lần đầu tiên tiểu Hoàng Đế tự mình giết người trong cuộc đời, hắn dùng hai nhịp thở để bình phục tâm tình, sau đó quay đầu lại, hung hăng hò hét về phía trước.
Bị vây quanh rất nhàm chán, nhưng bất luận thế nào, hắn cũng phải dùng hết toàn lực để phấn chấn tinh thần.
Sát thương quy mô hơn ngàn người nhanh chóng bị gần hai trăm người vượt qua. Quân Vũ mang theo mọi người một đường đuổi giết, mãi đến khi leo lên đỉnh Tuyết Sơn gần đó, gã mới cầm trường kiếm đứng trên tuyết tuyến. Ánh mặt trời trong ngày đông chiếu xuống, khắc bóng dáng của gã vào trí nhớ tất cả mọi người.
Trong khôi giáp, thân thể Quân Vũ khẽ run rẩy.
Hắn lập tức cảm tạ đám người Tả Văn Hoài đang đi theo tới.
....
Chạng vạng tối ngày hôm đó, Phúc Châu.
Biết được tình thế như vậy Chu Bội triệu tập hơn mười vị danh thần tụ tập ở chỗ này, Đại Nho hoặc là đại biểu đại diện thế gia, báo cho quân Vũ bọn họ hôm nay gặp ám sát, cùng với hắn dựa vào hơn trăm ngự lâm quân phản sát chiến tích cùng tư thế oai hùng.
"Hơn mười năm trước, thái bình chi sỉ, tiên đế nam độ lâm an, bách tính thiên hạ cũng theo nam hạ, về sau nhiều người ít, triều đình liền nói, để nam nhân quy nam, bắc nhân quy bắc. Nhưng trên thực tế, bắc nhân không thể về bắc, đi tới bước kia, là Chu thị thất đức..."
"Đến lúc này, tại một nơi phúc kiến, xem ra cũng phải nói Nam Nhân về nam, Bắc Nhân về bắc rồi. Hơn nữa lần này, có lẽ muốn đem Hoàng tộc Bắc Lai chúng ta cùng nhau đuổi đi..."
Nàng mặc một bộ váy dài, ánh mắt nhìn bốn phía, sau đó, bưng chén trà trên tay buông ra, bộp một tiếng, rơi vào trong phòng khách lặng ngắt như tờ. Nàng nhìn chén trà, trầm mặc một hồi, sau đó ngồi nghiêm trang, trong mắt cũng không biểu tình chảy ra nước mắt. Thanh âm nàng khàn khàn.
"Tru sát hôn quân, ủng hộ Nữ Đế... Chư vị muốn ép chết Chu Bội... Hiện tại động thủ, cũng được."