Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tiếng chim hót vang dội, buổi chiều của trời quang mây tạnh, trong rừng cây giữa nông trang và tiểu Diệp thôn, Bành Việt Vân cùng Thang Mẫn Kiệt nói về chuyện sắp thành hôn.
"... Thời gian trước mở đại hội, bên phía Thành Đô có rất nhiều chuyện, cho nên không kịp tới thăm ngươi, sau khi sắp xếp xong xuôi, ta và Tĩnh Mai... chủ nhiệm bên kia cũng gật đầu, chúng ta sẽ tổ chức hôn lễ vào mùa xuân sang năm."
"Tĩnh Mai?" Thang Mẫn Kiệt nhíu mày nhìn hắn.
"Này, nàng so với ta cũng chỉ hơn nửa tuổi thôi." Bành Việt Vân chắp hai tay sau lưng, trong ánh mặt trời mùa thu, mặc dù đã là người thẳng tắp, quân trang nghiêm chiến sĩ, nhưng lúc này xem ra đã hiển lộ ra vài phần trẻ con. "Ta cũng không có khả năng gọi nàng mãi được."
"... Đều là chuyện tốt." Thang Mẫn Kiệt cũng cười rộ lên.
Thời gian thấm thoắt trôi qua, năm xưa khi hắn bị điều đi về phía Bắc, mơ hồ vẫn là tuổi của Bành Việt Vân. Năm đó Bành Việt Vân, Lâm Tĩnh Mai là một thanh niên mười bảy mười tám tuổi. Lúc ấy Bành Việt Vân khổ sở đại cừu thâm, cả ngày mang bộ dáng kiệt ngạo bất tuân, trong bạn cùng lứa, cũng chỉ có Lâm Tĩnh Mai có thể mắng hắn, thật không ngờ hai người lại đi cùng nhau.
Bước đi về phía trước, Bành Việt Vân nói: "Sẽ không tổ chức quan hệ thông gia đâu, hẳn là đang ở Trương thôn, mời các trưởng bối ngồi một chút, đến lúc đó ca tới đây một chuyến đi. Ta và Tĩnh Mai tỷ, hi vọng tỷ có thể tới đây."
Thang Mẫn Kiệt lắc đầu: "Ta không tiện."
"Nào có gì không tiện, ngươi đã cứu mạng ta."
"Ta là người mang tội..."
"Nào có, cho dù có sai cũng đã phạt rồi a, hơn nữa đây là chuyện riêng tư, bất luận mặt khác, ngươi là học trưởng của ta, sư huynh, luận nhiều một chút, ta nợ ngươi một cái mạng, ta thành thân, ngươi lại đây không sao cả."
Bước chân giẫm lên lá rụng của Tích Trần, tiếng xào xạc, lời nói của Bành Việt Vân chân thành chân thành, rất có sức thuyết phục. Nhưng Thang Mẫn Kiệt nhìn hắn cười, tựa hồ có chút khen ngợi, sau đó lắc đầu, vỗ vỗ vai hắn: "Chuyện này đừng nói nữa... sẽ cho người mang lễ vật qua."
"Ngươi đây..."
Bây giờ hai mươi lăm tuổi của Bành Việt Vân gia học uyên nguyên, sau khi trưởng thành kinh nghiệm lại là trải qua rèn luyện kịch liệt nhất, hiện giờ được coi là có địa vị cao, nói đến sự tình vừa có sức thuyết phục vừa có uy nghiêm, sát khí. Nói đến thì tiệc cưới của hắn sẽ không tổ chức nhiều., Lại tượng trưng cho sự kết hợp giữa chủ mạch của Hoa Hạ quân Ninh thị và Tây quân, Thang Mẫn Kiệt đã cứu tính mạng của hắn, cho dù lão sư bên kia không chịu tha thứ cho hắn, hoặc là tương lai không chịu trọng dụng hắn, được người của Tây quân chăm sóc, cũng đủ để chống đỡ cả một thế giới tương lai của hắn.
Đây là thiết kế và tưởng tượng của Bành Việt Vân, vô luận như thế nào, lôi kéo hắn đi dạo một vòng trước mặt các trưởng bối. Ban đầu hắn còn nghĩ dù đối phương có cự tuyệt, cũng nên tìm lí do, tự hỏi các loại lý do, ai ngờ Thang Mẫn Kiệt chỉ đơn giản ngăn cản như vậy, khí thế và uy nghiêm của hắn cũng không có tác dụng mảy may.
Khẽ thở dài một hơi, hắn đành phải chạy chậm theo.
"Biết rồi, biết rồi, không đi thì không đi." Hắn lựa chọn thỏa hiệp: "Thế này đi, tìm một thời gian, ta sẽ kết hôn với ngươi, thế nào?"
"A...?"
"Là thế này, nhà ta ở đâu, có đường muội giống như ta ở Tây Bắc, gia học uyên bác, không chỉ biết cầm kỳ thư họa, còn biết múa đao múa thương, năm nay mười bảy tuổi, dáng dấp cũng không tệ, người nhà ta liền nói, nếu ta rảnh rỗi, giúp ta tìm đối tượng, phải tốt. Đây là... bên ta lấy được nhiều nhất, ta cảm thấy rất xứng với ngươi, ngươi tìm một thời gian, ta dẫn hai người các ngươi đi xem một chút."
Thang Mẫn Kiệt cười rộ lên: "Ta cảm thấy ca ca của ngươi thật không đáng tin cậy, Tiểu Bành sao ngươi lại như vậy, năm đó nhìn ngươi rất nghiêm túc, lần này sao lại không điều động..."
"Cũng không phải." Bành Việt Vân sắc mặt bình tĩnh tự nhiên. "Bành Việt Vân cũng không tệ, nói với ta phải tìm một đại anh hùng của Hoa Hạ quân, ta nói những đại anh hùng này chưa chắc sẽ là trượng phu tốt, bà ấy nói không sao, bà ấy sẽ bao dung, nhất định sẽ làm tốt việc hiền nội trợ... Ngươi biết đấy, Tây Bắc chúng ta tới đây, trong lòng mang theo hận, bà ấy không phải loại người bình thường. Cho nên ta cảm thấy các ngươi có thể làm được."
"... Trong lòng ta hận, ngươi biết không?" Dường như có tiếng vang rất nhỏ từ sâu trong rừng truyền đến, Thang Mẫn Kiệt xoa xoa trán.
"... Cho nên ngươi định giới thiệu nàng với một lão nam nhân có trách nhiệm. Người này còn mang theo một thân bệnh nhân."
"Đây đều là lý do mà..."
"Nói cho nàng biết như thế nào?"
"Ách, để ta gọi nàng một chút, ta gọi một chút là nàng đã hiểu rồi... Ca..."
"Đừng gọi ta là ca ca, ta không có đệ đệ không đáng tin cậy như ngươi..."
Bành Việt Vân vừa nói vừa đưa tay điểm vài cái, Thang Mẫn Kiệt vừa cười vừa vung quyền: "May mà ngươi cũng được lão sư an bài đi làm tình báo, còn điểm nữa... Thôi được rồi, đừng nói đến những kẻ không đáng tin cậy, chuyện bên ngoài gần đây ra sao rồi, có gì để nói không? Trâu Húc thế nào rồi?"
"Lưu Quang thế quân đội đã qua sông, phía Trung Nguyên, Trâu Húc thu chủ lực chiến tuyến đến Biện triền, an bài mấy chi nghi binh ở bên ngoài quấy rối Lưu Quang Thế. Cái này trong mắt chúng ta, có chút dụ địch xâm nhập, ý tứ mời quân vào cuộc, cũng có người nói, hắn muốn tập trung tinh nhuệ binh lực đến Biện Dương quyết chiến, kéo dài chiến tuyến của Lưu Quang Thế, sau đó giải quyết một lần, làm ra một cái đội bảo hộ cho người tới đây..."
Nói đến sự tình bên ngoài, Bành Việt Vân miệng lưỡi như nước chảy mây trôi: "Mặt khác, đại hội Giang Trữ Hà Văn phá sản, ngũ hệ công bằng chiến tranh toàn diện ở Giang Nam, có thể đám người Ngô Khải Mai, Thiết Ngạn lại có thể sống thêm vài ngày... Thế cục hiện tại không rõ ràng lắm là tình huống Đông Nam, Phúc Kiến tiểu triều đình muốn bắt dư luận, làm Tôn Vương phân tích, phương diện này là tập hợp quyền lực., Cùng nho gia tranh quyền, một mặt làm hải vận, cùng thương nhân đoạt lợi. Tuy rằng Nhạc Phi, mấy nhánh quân của Hàn Thế Trung đều nhét ở nơi đó, binh hùng tướng mạnh hình như hữu thanh hữu sắc, tôm tép nhãi nhép không dám nhúc nhích, nhưng chúng ta cảm thấy, có lẽ sớm muộn gì cũng xảy ra chút vấn đề..."
"Mấy thứ này cũng không phải là chuyện cơ mật." Bành Việt Vân cười nói: "Nhưng gần đây ta quan tâm đến việc này chủ yếu cũng không phải là chuyện bên ngoài, đại hội qua đi, việc lớn nhất bên này của chúng ta là cải cách thổ địa, thành thật mà nói, công tác có áp lực rất lớn, nhân thủ có thể sử dụng không đủ, cho nên ta bị điều đến đây, cửa đao hướng vào bên trong. À, chuyện cải tạo đất đai, chắc hẳn bên này cũng truyền đến đây rồi nhỉ?"
"Động tĩnh trong thôn không phải vô cùng rõ ràng, mỗi buổi sáng ta trở về, buổi tối lại đến bên Văn Phổ, trong huyện thành ngược lại nghe được một ít phong thanh, đại hộ có chút lòng người bàng hoàng." Nói đến cải cách đất đai, Thang Mẫn Kiệt nhíu mày. "Thật sự chuẩn bị sẵn sàng rồi sao?"
"Lão sư đã hạ quyết tâm, nửa năm sau, không sai biệt lắm thời gian ngươi trở về, quân thứ bảy làm chỉnh phong, trong lúc đại hội, quân thứ bảy cùng quân thứ năm đổi phòng bị hơn sáu ngàn người, đây là bảo đảm võ lực. Sau đó đối với phe công bằng bên kia., Giết người giàu, tình huống diệt môn đầy người, báo chí lớn nhỏ một mực được tô điểm, sau đó chủ yếu là dựa vào ngày đọc sách của bên kia ghi lại ba ngày một lần, thẩm thấu vào tầng dưới chót... Đúng rồi, thông báo của Tiểu Diệp thôn ba ngày một lần, hẳn là vẫn luôn làm? Là do lão binh truyền đạt hay là phái người ghi chép trúc?"
"Bên này hẳn là thẻ trúc, trên đường gặp qua người này, bất quá... Xem ra rất mệt mỏi." Thang Mẫn Kiệt nói.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Trong Hoa Hạ quân, mô hình hàng rong của thương thuỳ vẫn là con đường cơ bản để tiếp xúc với Hoa Hạ quân. Từ lúc Hoa Hạ quân nhảy ra khỏi lương sơn, binh lực ban đầu không thể hoàn thành tiếp quản tầng dưới cùng, chính là dùng trúc ký buôn bán vật dụng, xe nhỏ làm cơ sở, một thôn trang địa phương tuần tra tuần tra, trong lúc này xe nhỏ thường phối hợp với một người thuyết thư., Triệu tập quần chúng, sau khi nghe đọc sách, tuyên dương chính sách của Hoa Hạ quân, có đôi khi phối hợp với đại phu xem bệnh, có đôi khi phối hợp với hành lang hoặc là chấp hành binh sĩ, ở trong hành trình, đối với những gì dân chúng đưa ra để xử lý.
Cho đến hôm nay, quản lý quản lý địa bàn của Hoa Hạ quân hoàn toàn đã tiếp quản các thành trấn lớn, đối với rất nhiều thôn trang, thì tận lực an bài các lão binh rời ngũ quân để tiến hành trầm thấp., Đầu tiên đem trị an cùng với quyền xử lý ác tính ra đây, mà người bán hàng rong của thẻ trúc vẫn lang thang như cũ, miêu tả hình thức sách vở diễn hóa thành chế độ đọc sách, giải thích một số cố sự tình nhất định trong thôn dân, giới thiệu những chuyện xảy ra ở ngoại giới hoặc chính sách mà Hoa Hạ quân muốn từ chối.
"... Vẫn là nhân thủ không đủ." Bành Việt Vân nói: "Bắt được Đô Bình nguyên, lại đánh ra ngoài, mười chín đại thành, huyện thành phá trăm, quản lý thôn xóm, thống kê lần trước là ba vạn bảy trăm sáu mươi tám người, nhưng Hoa Hạ quân chúng ta đâu rồi?, Quân đội cùng quan viên cộng lại, bất quá mười vạn người, đem tất cả mọi người bình quân xuống, một thôn nhỏ chiếm không đến ba người. Đọc báo người bên này tận lực đi bộ ba bốn ngày, cho dù chỉ bán hàng và báo cáo, hai người quản mười thôn, nơi này sẽ có bảy ngàn người...Trúc Ký không có nhiều người như vậy, thật có thể nói đọc sách được bao nhiêu người? Nhưng nếu như không kể chuyện, chỉ để cho những người khác đọc một vòng, lại không có bao nhiêu người nguyện ý đến nghe..."
Bành Việt Vân không ngừng cằn nhằn, Thang Mẫn Kiệt bên kia cười nói: "Nếu có người đọc sách báo cáo đều rất tốt, đầu óc có chút tốt, nói không chừng còn sẽ để cho các ngươi cướp đi nữa đúng không?"
"Ha ha ha, điều này cũng đúng." Bành Việt Vân cười: "Chỗ nào cũng thiếu người, sau khi đánh bại nữ chân nhân, khắp nơi tuyển người, nói là mang đầy đủ, hơn một năm thì có thể mang ra bao nhiêu thứ chứ? Ca, ta đây còn nói là nhà học uyên nguyên, đọc sách từ nhỏ, nhưng lúc mười bảy mười tám tuổi, làm việc gì cũng có thể hiểu được chứ? Lúc đó bảo ta chia ruộng, giết người là xong, đơn giản chính là giết người."
Người trẻ tuổi mặc quân phục lắc đầu: "Thu người lại không thể chiêu mộ phạm vi lớn, không thể chiêu mãi không dứt... Thành thật mà nói, trên thực tế, người có thể sử dụng nhất, trên cơ bản chỉ cần cầm lên là có thể làm xong mọi chuyện, là những lão nho sinh từng đọc sách, thậm chí là quan lại, a... Sư gia, phụ tá., Có một số người bán hàng rong cũng không tệ, nhưng những người này, có chút không có suy nghĩ, nhưng có Trần Hủ tập khí, thu nạp lại cũng không thể trắng trợn thu nạp, ta đã điều tra mấy lần, rất phiền phức, sứt đầu mẻ trán... "
"... Có đôi khi kể khổ với lão sư bên kia, tiêu chuẩn của Hoa Hạ quân dùng người là gì, nói không chắc. Chúng ta đi qua nói Hoa Hạ hai chữ, kỳ thật mục tiêu chủ yếu là nữ chân nhân, chúng ta phải đoàn kết đoàn kết., Muốn thanh liêm, muốn vô tư, phải chứng minh Hoa Hạ người sẽ không thua man di... Tây Nam đại chiến xong, tiêu chuẩn bỗng có chút mơ hồ, chiêu mộ người quy mô lớn không thể ngừng nghỉ, chiêu mộ quá nhiều người., Tư tưởng hiểu loạn, lại không thể không chiêu mộ. Ngươi chiêu mộ một người lão luyện, người ta cũng thanh liêm chính trực, chỉ là thỉnh thoảng đưa ra chút nghi vấn, có thể dùng hay không? Có thể dùng bao nhiêu? Độ ở nơi nào? Tiêu chuẩn ở đâu? Hắn tham ăn ta có thể xử lý hắn, nhưng giữa chúng ta không có tham ô mục sao? Có đôi khi, bọn hắn lén lút xâu chuỗi, có lẽ nguy hại càng lớn... Chúng ta cũng không thể chỉ nhìn chằm chằm vào bọn hắn..."
Bước chân hai người đi về phía bìa rừng, trong tiếng sàn sạt, mặt trời như thoi đưa của mùa đông, trong lời nói của Bành Việt Vân, Thang Mẫn Kiệt thở dài: "Cho nên cũng đến lúc rồi..."
"Đúng vậy... Lão sư nói, đề pháp này của Hoa Hạ, bao gồm cừu hận của chúng ta đối với nữ chân nhân, ủng hộ mọi người đến đây, đã không còn cách nào đi về phía trước nữa. Bốn dân... Chủ yếu là nhân dân, tới điểm mấu chốt nhất phải từ hư chuyển thật, sau chuyện này chúng ta có thể nói, trên thực tế mọi chuyện đối với nhân dân tốt như thế nào., Chính là chuyện chúng ta phải làm, mọi chuyện có thể xuất phát trợ lực trong chuyện này, chính là đồng chí chúng ta muốn, tiêu chuẩn cân nhắc này, liền có thể trở nên càng thêm thực tế, mà rốt cuộc như thế nào đối với nhân dân tốt, thực tiễn bốn dân, chính là đáp án... Cứ như vậy, mọi thứ sẽ liên tiếp xảy ra..."
Bành Việt Vân nói xong những lời này, hai người dần rời khỏi rừng cây, đến cạnh hồ nước phơi nắng của Thang Mẫn Kiệt. Người trẻ tuổi cười nói: "Cũng chính vì nguyên nhân này mà tuyển người không dễ đâu, người có thể hiểu được những ý đồ này của lão sư thì tầng trung cũng không có bao nhiêu. Thời điểm mấu chốt nhất, ca, phải đi theo huynh được..."
"Dừng lại...ngươi thật đúng là mặt dày mày dạn, không đạt mục đích học được... "
"Đều vì công việc mà, anh đây biết mà, chuyện liên quan đến gián điệp không có quy củ cũng không có quy củ, chỉ cần làm tốt thì không làm được chuyện gì, một vạn lý do đều là sai..." Bành Việt Vân nói: "Chuyện ở phía bắc, là ta cũng làm."
Thang Mẫn Kiệt lắc đầu: "Ngươi không biết tình huống cụ thể bên kia, nghĩ như vậy rất nguy hiểm... Tuy nhiên ngươi còn trẻ, từ từ ngươi sẽ hiểu."
"Năm đó nếu không phải ngươi tàn nhẫn hạ tâm, chỉ sợ ta đã chết."
Xưa nay Bành Việt Vân cũng không phải là tính cách hài hước khiêu gợi, hắn đại khái chỉ biểu hiện ôn nhu trước mặt Lâm Tĩnh Mai, trước mặt Thang Mẫn Kiệt biểu hiện ra vẻ ngây thơ trẻ tuổi ngắn ngủi. Đến lúc này, hai người song song mà đứng., Nhìn về phía thôn xóm cũ nát đối diện hồ nước, trên mặt hắn lại hiện ra khí tức lạnh lẽo mà bình tĩnh. Thang Mẫn Kiệt liếc mắt nhìn hắn, phần lớn Hoa Hạ quân đều là kẻ thù khổ đại hận, đối với người trẻ tuổi thỉnh thoảng nghiêm túc và cực đoan, hắn cũng không xa lạ gì, chỉ cần không phải là hoàn cảnh cực đoan như mình, kỳ thật sẽ không đi nhầm đường.
"Ngươi sẽ hiểu." Hắn cười nói: "Sau khi thành thân, đại khái sẽ hiểu."
Nói đến kết hôn, Bành Việt Vân lại mỉm cười.
Hai người đứng song song ở đó nhìn về phía trước một lát, Thang Mẫn Kiệt nói: "Chuyện đất đai cải cách, nhân thủ không đủ, kế tiếp làm như thế nào?"
"Quy củ cũ, cứ điểm vào mặt." Bành Việt Vân nói, "Ở địa phương lớn, dư luận tuyên truyền địa bàn đầu tiên, hôm nay toàn bộ Giang Nam trở nên hỗn loạn, giáo tài trở mặt cũng có... Ở giữa ba vạn bảy ngàn thôn, đầu tiên là xác định nhân số đông đảo, có địa chủ tồn tại, trên phương diện địa chủ., Đầu tiên thương lượng, thống nhất thu hồi ruộng, lần này không đáp ứng không được, chỗ khó ở chủ yếu là thương lượng trên phương diện giá cả. Phương diện quần chúng, tổ chức công tác bắt đầu tiến hành tuyên truyền và đi học, tổng cộng đại khái có mười chương, khóa học xong, bài thi xong, sau đó chia ruộng, quy trình như thế..."
"Lên lớp xong... dự thi?"
Bành Việt Vân nghiêng đầu cười: "Viết tên của mình ra thì chỉ cần hai chữ Hoa Hạ là có thể vượt ải... Cuộc thi không khó, nhưng thiết lập cho bọn họ một cánh cửa để ban thưởng thì bọn họ mới càng thêm tán đồng với dân tộc, dân quyền, nhân quyền., Lời nói của bốn dân chúng này, cho dù có thể lấy được đất của mình, bọn họ cũng sẽ tạo thành ước hẹn phản kháng với địa chủ bên kia. Cùng lúc đó, trong thời gian mười tiết này, phân biệt và tích cực có thể thu nạp được phần tử. Đối với những người bên ngoài thu nạp vào, số lượng người này rất lớn, hơn nữa càng thêm thuần túy, có lẽ sẽ trở thành lực lượng trung kiên trong tương lai..."
Bành Việt Vân nói xong những chuyện này, Thang Mẫn Kiệt lẳng lặng lắng nghe, sau đó bọn họ lại tán gẫu không ít chuyện, thậm chí bao gồm cả chi tiết công việc hiện tại của Thang Mẫn Kiệt, kể cả cuộc sống của những phụ nữ Dạ Hương kia, Bành Việt Vân cũng yên lặng lắng nghe. Tới gần chạng vạng tối., Hai người ăn xong bữa tối đơn giản, Thang Mẫn Kiệt đánh xe lừa trở về trấn Văn Phổ chờ đợi ngày thứ hai rồi, còn Bành Việt Vân thì chọn đi những nơi khác, hắn qua đó phụ trách báo cáo gián điệp cho bên ngoài, lúc này miệng đao hướng vào bên trong, rất nhiều công việc vẫn cần giữ bí mật.
"... Ta ở Văn Phổ bên kia có một vị bằng hữu rất tốt, làm việc ở huyện thành, lúc đến, ta cùng hắn nói chuyện bên này, nếu có chuyện gì trong lúc nhất thời làm không tốt, ca có thể đi tìm hắn, hắn gọi là..."
Trước khi chia tay Bành Việt Vân nói về những sắp xếp này, Thang Mẫn Kiệt cười lắc đầu: "Không cần đâu, đừng làm những chuyện này." Hắn nói: "Ta đã về nhà, còn có thể có đại sự gì nữa chứ."
"Nếu ngươi muốn liên lạc với ta thì ta cũng có cách." Bành Việt Vân nói.
Hai người sau khi chia tay, Thang Mẫn Kiệt dựng lên xe lừa, theo lệ cũ hướng trấn Văn Phổ bên kia đi tới, lúc này ánh chiều tà dần dần rơi xuống núi, ở giữa thiên địa rải xuống màu trắng xám to lớn, hắn có thể nhìn thấy những vết tích của thôn xóm uốn lượn bên đường núi, thôn xóm bên này phần lớn cô đơn mà phá cũ nát., Mọi người quần áo lam lũ sinh hoạt bình tĩnh, những cuộc sống này cũng không vì Hoa Hạ quân đến, sinh ra quá mức biến hóa nhiệt liệt, mặc dù ngẫu nhiên có xe nhỏ bay qua, ngẫu nhiên có người tới đọc báo, hành y, bản thân cuộc sống bình thường mà lại nhàm chán.
Thành Đô, thiên triệt địa nghiêng trời lệch đất, tạm thời chưa chạm đến phần cuối hành chính của vùng đất này.
Đường đi đến nửa đường, xe phân và xe nhỏ treo cờ hiệu trúc đơn sơ lướt qua vai. Người bán hàng rong và người đọc sách trên xe nhỏ cũng giống như những người mê mệt mỏi, bọn họ ngày nào cũng đi qua thôn trang cũ nát trên con đường này, nói người đọc giản đơn vài câu chuyện hấp dẫn người ta, đọc thêm một ít tin tức máy móc. Có đôi khi tâm tình hắn tốt lên, sẽ cùng phú hộ trong thôn trang hoặc là lão nho giả trong thôn miêu tả một phen.
Ánh chiều tà chìm vào chân trời giống như chìm vào biển rộng, mà ở bên lão sư, dao mổ sắc bén trong tay hắn đã rơi xuống cái cơ bắp rất nhỏ bé trên mảnh đất này, lần này rất nhiều người đều muốn thét lên, vì vậy trong lòng hắn, hình như cũng có nhiệt huyết đang cuồn cuộn.
Xe lừa tiến về phía trước, hắn ngâm nga bài ca dao, trong ánh chiều tà, tưởng tượng tất cả những thứ này.
Lúc này, lão sư đang làm gì đó.
Có thể làm được những chuyện này, nhất định là khoái ý?
Muốn tham dự vào.
Đáng tiếc...
Đời người đã bị mài mòn ở chỗ nó rồi.